Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 005

☆, Tiểu nha đầu đơn thuần!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Hồ ly là một động vật giảo hoạt, và là một động vật trừng mắt tất báo.

 

Thanh Hồ hiển nhiên cũng vậy.

 

Nghỉ ngơi hai ngày, thương thế sau lưng đã gần như khỏi hẳn. Vì thế như thế nào báo cừu bữa tiệc ăn gậy này cũng chính thức được lên chương trình.

 

Bởi vì bị cấm túc, trừ bỏ cái viện nho nhỏ của chính mình kia tự nhiên là chỗ nào Tạ An Lan cũng đều không thể đi. Chán đến chết đi được, Tạ An Lan liền nhởn nhơ ngồi xổm ở trong sân phơi nắng.

 

Hỉ Nhi có chút tò mò ngồi xổm một bên nhìn nàng tàn phá hoa cỏ số lượng không nhiều lắm ở trong viện. Một bên thật cẩn thận dè dặt đề nghị:

-"Thiếu phu nhân, phu nhân... thật sự không tới nhìn xem tứ thiếu gia sao?"

 

Tạ An Lan phiên cái xem thường,

-"Nhìn hắn làm cái gì?"

 

Hỉ Nhi nói:

-"Nhưng Tứ thiếu gia đang thay ngài viết gia quy mà. Hơn nữa... Tứ thiếu gia đã ngủ vài ngày ở thư phòng, vạn nhất bị bệnh..."

 

Nhớ tới người nào đó đang ở trong thư phòng vùi đầu chép sách, Tạ An Lan khó được dâng lên cảm giác chột dạ. Dù sao, một người trưởng thành khi dễ một thiếu niên mới mười bảy mười tám tuổi, thật là có chút không thể nào nói nổi. Đặc biệt, thiếu niên kia lại là một mỹ thiếu niên. Thế nhưng nhớ tới bởi vì người nào đó khoanh tay đứng nhìn khiến cho chính mình vô tội trúng mấy gậy, Tạ An Lan lại cảm thấy chính mình chột dạ thật sự là mạc danh kỳ diệu*.

 

(Chú thích: Mạc danh kỳ diệu là chả hiểu vì sao, không biết từ đâu ra)

 

Ngẫm nghĩ, Tạ An Lan nói:

-"Ngươi đi lấy một ít điểm tâm lại đây, chúng ta đi xem Tứ thiếu gia."

 

-"Dạ, thiếu phu nhân." Hỉ Nhi mừng rỡ, vội vàng đáp.

 

Sau một lần rơi xuống nước không biết sao lại thế này, quan hệ giữa Tứ thiếu gia cùng Thiếu phu nhân trở nên kỳ kỳ quái quái. Ngày xưa Tứ thiếu gia cùng Thiếu phu nhân luôn.....tương kính như tân?

 

Hỉ Nhi sờ sờ ót cảm thấy chính mình học vấn có chút không đủ. Tóm lại, ngày xưa hai vị này ở chung luôn thập phần xa lạ, giống như không phản đối nhau. Đương nhiên hiện tại cũng là giống vậy. Nhưng mà hiện tại Thiếu phu nhân không hề vây quanh Tứ thiếu gia, không hề nghĩ mọi chuyện vì Tứ thiếu gia. Tứ thiếu gia cư nhiên.....giúp Thiếu phu nhân chép gia quy?

 

Nhìn bóng dáng Hỉ Nhi vui mừng mà rời đi, Tạ An Lan nhíu mày. Tâm tình khoái trá hé mở trang giấy ra, chậm rãi mà thu thập phấn hoa trong đóa hoa Quân Ảnh Thảo màu trắng trước mặt. Dung nhan xinh đẹp lộ ra tươi cười tà ác.

 

Quân tử báo thù, mười năm không muộn? Ha ha, nàng cũng không phải quân tử!

 

Tạ An Lan mang theo Hỉ Nhi đi vào thư phòng, Lục Ly quả nhiên đang vùi đầu chép sách. Trên bàn bên cạnh đã đặt vài quyển sách gia quy vốn đã chép xong.

 

Tạ An Lan tiến vào hắn cũng chỉ là giương mắt thản nhiên mà nhìn thoáng qua, liền tiếp tục cúi đầu.

 

Tạ An Lan cười tủm tỉm nằm úp sấp ở trên bàn, chống cằm đánh giá hình dáng tuấn mỹ của hắn. Quả nhiên, đều nói nam nhân nghiêm túc là đẹp trai nhất mà.

 

Hương thơm thản nhiên truyền vào trong mũi Lục Ly, Lục Ly nhíu nhíu mày, hạ bút ngẩng đầu nói:

-"Ngươi làm cái gì?"

 

Tạ An Lan nói:

-"Đến xem phu quân đấy, phu quân vất vả rồi."

 

Lục Ly cười lạnh một tiếng, vất vả à? Nếu như nàng thật sự cảm thấy hắn vất vả vậy sao một chữ cũng đều lười động? Nữ nhân chỉ biết nói lời châm chọc!

 

Lục Ly cảm thấy, lúc trước bộ dáng Tạ An Lan kỳ thật không có gì không tốt. Hiện tại mới là sốt ruột!

 

Còn chưa kịp nói chuyện, ngoài cửa truyền đến tiếng Lục Kiều,

-"Tứ ca! Tứ ca!"

 

Sắc mặt hai người khẽ biến, Tạ An Lan xoay người kéo Lục Ly một cái còn chính mình thì ngồi xuống vị trí của Lục Ly. Thuận tiện phát biểu cảm tưởng,

-"Muội muội của phu quân thực là không lễ phép!"

 

Nơi đây không phải cổ đại sao? Vì cái gì một đại cô nương mười bảy mười tám tuổi vào thư phòng của huynh trưởng mình cư nhiên ngay cả thông báo cũng đều không có?

 

Vừa dứt lời, Lục Kiều liền xuất hiện tại cửa. Nhìn thấy Tạ An Lan Lục Kiều ngẩn người, đáy mắt hiện lên một tia khinh thường. Tiến lên từng bước lôi kéo cánh tay Lục Ly nói:

-"Tứ ca, muội có việc tìm ca ca."

 

-"Chuyện gì?" Lục Ly thờ ơ tao nhã hỏi.

 

Lục Kiều liếc Tạ An Lan một cái, hừ nhẹ một tiếng, dịu dàng nói:

-"Tứ ca, ngày đó muội nhìn thấy vòng tay của tứ tẩu thật là đẹp mắt. Ngày mai muội sẽ xuất môn tham gia hội hoa xuân ở Lý gia, cho muội mượn đeo được không?"

 

Rắc rắc, bút lông sói trong tay Tạ An Lan lên tiếng trả lời mà gãy.

 

Hai huynh muội đang nói chuyện đều ngẩn người, ánh mắt nhìn về phía Tạ An Lan có chút cổ quái.

 

Bất quá Lục Kiều rất nhanh đã đem điểm quái dị ấy quăng lên chín từng mây, làm nũng mà lôi kéo cánh tay Lục Ly,

-"Tứ ca, được không vậy? Tứ ca hiểu Kiều nhi rõ nhất đúng hay không?"

 

Lục Ly không đáp, Lục Kiều nhất thời cảm thấy có chút mất mặt. Quyệt cái miệng nhỏ nhắn nói:

-"Tứ ca, muội chỉ là mượn về đeo cũng không phải không trả. Chút việc nhỏ ấy, chẳng lẽ còn muốn phụ thân tự mình đến nói với huynh sao?"

 

Ngay cả gia chủ Lục gia Lục Kiều cũng đã mang ra, Lục Ly không thể không quản. Nếu thực khiến cho phụ thân hắn đến nói, đừng nói vòng tay Tạ An Lan, chỉ sợ hai người bọn họ còn phải bị răn dạy một chút, tội danh là: Không hữu ái ấu muội.

 

-"Tẩu tử muội đang ở trong này, sao muội không chính mình hỏi nàng?" Lục Ly nói.

 

Tạ An Lan nghiến răng, nam nhân quả nhiên không đáng tin cậy! Tạ An Lan a Tạ An Lan, ngươi gả cho một nam nhân như vậy có ích lợi gì?

 

Không cần Lục Kiều nói chuyện, Tạ An Lan đã nở nụ cười. Cười đến giống như xuân phong, nâng lên cổ tay lộ ra một cái vòng tay bạc. Kỳ thật vòng tay này cũng không quý trọng, bất quá là thắng ở tinh xảo thôi…

 

-"Nhị muội nói là cái này sao?"

 

Lục Kiều chớp mắt,

-"Đúng vậy, tẩu tử tốt, tẩu cho muội mượn đi thôi."

 

‘Cô nương này trí nhớ có vấn đề hay là não tàn vậy? Mới mấy ngày trước ngươi bịa đặt hại ta bị mấy gậy đấy!’

 

Tạ An Lan cười đến càng thêm ôn nhu,

-"Cho muội mượn tự nhiên là không thành vấn đề, chính là.....gần đây tâm tình tẩu không được tốt lắm!"

 

Tươi cười trên mặt Lục Kiều nhất thời cứng đờ, nheo mắt đánh giá Tạ An Lan.

 

Tạ An Lan bình tĩnh mà cầm hai đoạn bút bị bẻ gãy trong tay đến bên cạnh bàn nói:

-"Tẩu đang định đem bán vòng tay này, mua một chút thuốc bổ để bồi bổ cho khỏe đây. Thương cân động cốt còn bị giam lại, cả người đều rất khó chịu."

 

Lục Kiều nhất thời hiểu rõ, đáy mắt có chút khinh thường, trên mặt lại cười như hoa,

-"Nguyên lai là chuyện này a, phụ thân cùng phu nhân cũng là đau lòng muội mới phạt tẩu. Muội đi nói với phu nhân, cấm đoán tẩu liền miễn đi."

 

Nói không hơn là một xú nha đầu, còn có chép sách đấy! Bất quá nghĩ đến chép sách không phải chính mình chép, Tạ An Lan vừa lòng, cảm động mà cầm tay Lục Kiều,

-"Vậy làm phiền Nhị muội. Vòng tay kia khi trở về tẩu sẽ tẩy rửa một chút rồi cho Hỉ Nhi đưa qua?"

 

Lục Kiều nghĩ vòng tay sẽ được Tạ An Lan mang qua, cũng không có cự tuyệt, nghĩ nàng ta sẽ không dám lừa mình!

 

Kỳ thật Lục Kiều cũng không thiếu một cái vòng tay không đáng giá tiền này. Bất quá ở Lục gia, nàng đã quen khi dễ Tạ An Lan, muốn đồ của Tạ An Lan mà thôi.

 

Đạt được mục đích, Lục Kiều liền hài long thỏa dạ rời đi.

 

Đợi cho bóng dáng của Lục Kiều biến mất ở cửa, Tạ An Lan mới sung sướng mà cười. Kéo ống tay áo Lục Ly xoa xoa tay của chính mình vừa nãy ngăn đón Lục Kiều hừ nhẹ,

-"Thật sự là tiểu nha đầu đơn thuần."

 

Lục Ly cảnh cáo mà nhìn nàng,

-"Đừng gây chuyện."

 

Tạ An Lan phiên cái xem thường, không kiên nhẫn nói:

-"Tiên mã hậu pháo! Ta nói ngươi tốt xấu cũng là một đại nam nhân, có thể làm chút chính sự không?"

 

Lục Ly cắn răng,

-"Ta là vì ai!"

 

Hắn vì cứu Tạ An Lan xuống nước hôn mê, không thể không xin nghỉ ở nhà nghỉ ngơi lại còn phải giúp nàng chép sách. Nữ nhân này không biết cảm ơn, còn càng ngày càng kiêu ngạo.

 

Tạ An Lan cười nhạo,

-"Phu quân sẽ không nói với ta, đi thư viện đọc sách chính là chính sự của phu quân chứ?"

 

-"Bằng không?" Lục Ly nhướng mày.

 

-"Làm một nam nhân đã thành lập gia đình, chẳng lẽ phu quân không nên nuôi gia đình tạm sao? Ta cảnh cáo phu quân, phu quân đừng mơ tưởng lại dùng một đồng tiền của ta!"

 

Nghe vậy, dung nhan tuấn mỹ của Lục Ly nhất thời đen lại.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 21/07/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts