Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 027

☆, Vượng Tài là cái tên rất hay!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Nhìn đoàn người Lục phu nhân đi xa, Hỉ Nhi mới thở phào nhẹ nhõm. Vỗ vỗ ngực nói:

-"Thiếu phu nhân, Hỉ Nhi thật hoảng sợ. Nhị tiểu thư... Nhị tiểu thư nàng như thế nào lại như vậy?"

 

Tạ An Lan từ từ nói:

-"Ai biết đâu, đại khái là điên rồi đi?"

 

Hỉ Nhi nhỏ giọng nói:

-"Vậy về sau trăm ngàn lần Thiếu phu nhân phải cách Nhị tiểu thư xa một chút."

 

Tạ An Lan cười tủm tỉm mà xoa bóp khuôn mặt tròn vo nhỏ nhắn của nàng nói:

-"Thật sự là nha đầu tốt."

 

Hỉ Nhi chớp chớp mắt, nhìn Thiếu phu nhân ngây ngô cười: Thiếu phu nhân cười rộ lên, thật là xinh đẹp…

 

Mang theo Hỉ Nhi ra cửa, Tạ An Lan thẳng đến địa phương lúc trước lão Nguyên an trí vài người. Một tứ hợp tiểu viện ở Thành Đông, tuy rằng người ở Thành Đông có vẻ tạp nham, bất quá có hai thiếu niên ở đó, lão Nguyên còn tìm một phụ nhân chuyên môn nấu cơm làm chút việc vặt vãnh, sáu người ở một cái viện cũng là không sao.

 

Nhìn thấy Tạ An Lan đến, năm thiếu niên thiếu nữ đều rất vui mừng. Tuy rằng lúc trước đã nói sẽ không mang bọn họ đi Lục gia, nhưng cứ ở tiểu viện này như vậy vẫn không thấy Thiếu phu nhân, trong lòng khó tránh khỏi có chút không yên. Còn có phụ nhân làm việc vặt vãnh kia, cũng đi theo tiến lên chào hỏi.

 

-"Thiếu phu nhân, đây là Lâm thẩm, lúc trước lão Nguyên nói phu nhân bảo ông tìm người. Thân phận bối cảnh đều sạch sẽ, phu nhân yên tâm dùng cũng được." Thiếu niên tuổi lớn hơn một chút nói.

 

Vị Lâm thẩm kia cũng là người hiểu quy củ, lập tức tiến lên chào,

-"Lão nô vấn an Thiếu phu nhân."

 

Tạ An Lan nhíu mày nói:

-"Các ngươi không phải người Lục gia, không cần xưng hô theo Lục gia. Gọi ta tiểu thư là được."

 

-"Dạ, tiểu thư."

 

Tạ An Lan gật đầu, thấy vị Lâm thẩm này cách nói năng cũng ổn trọng, làm việc sạch sẽ lưu loát thật ra cũng yên tâm vài phần.

 

Trở lại trong phòng, Tạ An Lan mới hỏi:

-"Nhị ngưu, mấy ngày nay chuyện ta phân phó ngươi... Đại danh của ngươi gọi là gì?"

 

Đầu lĩnh thiếu niên khó hiểu,

-"Tiểu nhân gọi Nhị Ngưu. Tạ Nhị Ngưu."

 

Tạ An Lan sờ sờ trán, hỏi:

-"Cho nên, ngươi cũng thực sự kêu Vượng Tài?"

 

Một thiếu niên khác lại càng khó hiểu,

-"Cha tiểu nhân nói Vượng Tài là cái tên rất hay."

 

Tuy rằng hắn kêu là Vượng Tài, nhiều năm như vậy nhà bọn họ vẫn là nghèo đến không xu dính túi.

 

Tạ An Lan nhịn không được rút trừu khóe miệng, Vượng Tài quả thật là cái tên rất hay, nhưng là...

 

Nghĩ nghĩ, nói:

-"Nhị Ngưu ngươi biết chữ, có rảnh cũng dạy bọn họ. Mặt khác, đổi một cái tên chính thức, này... có cần trở về thương nghị với cha mẹ ngươi một chút không?"

 

Cổ nhân giống như chú ý thân thể da tóc đến từ cha mẹ, tên đại khái cũng là giống vậy?

 

Tạ Nhị Ngưu liên tục lắc đầu nói:

-"Không cần, lúc trước cha tiểu nhân chính là tùy tiện đặt, đại ca kêu Đại Ngưu tiểu nhân gọi Nhị Ngưu. Đa tạ tiểu thư ban thưởng tên."

 

Hiển nhiên, Nhị Ngưu là nghe nói qua một ít người giàu đại gia có quy củ. Dù sao đã ở trấn trên làm qua tiểu nhị, kiến thức so với người trong thôn mạnh hơn rất nhiều.

 

Còn lại bốn người thấy hắn như thế, cũng đi theo làm theo.

 

Tạ An Lan nói:

-"Ngươi nguyện ý là tốt rồi, về sau thời điểm xuất môn cùng người kết giao, cũng tiện hơn."

 

Nghiêm túc nghĩ nghĩ, Tạ An Lan mới nói:

-"Như thế, Nhị Ngưu liền sửa tên kêu Tạ Văn, Vượng Tài... Khụ khụ, kêu Tạ Võ đi. Các ngươi ba người, Ngân Nha kêu Lam Hương, Thúy Hỉ sửa kêu Lục Ngạc, Tam Nữu kêu Bạch Thược đi. Nhị Ngưu, trở lại dạy các nàng viết tên chính mình như thế nào."

 

-"Dạ, tiểu thư!"

 

Tạ Văn cất cao giọng nói, trên mặt tràn đầy tươi cười hiển nhiên thực thích tên của chính mình. Còn lại bốn người cũng cùng nói lời cảm tạ, mặc kệ nói như thế nào tiểu thư mang các nàng từ trong nhà trước kia sắp không có nổi cơm ăn ra, cho các nàng tên mới còn dạy các nàng nhận thức chữ, chủ tử như vậy chỗ nào tìm được?

 

Đặc biệt ba nữ hài tử, nếu không phải Tạ An Lan mang các nàng rời đi, rất nhanh các nàng cũng sẽ bị bán cho người khác làm nha đầu, càng nhiều vẫn là bán cho người cưới không nổi tức phụ làm tức phụ người ta hoặc là gả cho người không chịu ra tiền hoặc là tuổi lớn hoặc là người tàn tật.

 

Đầu năm nay, người khốn cùng có nhi tử, bán nữ nhi cưới tức phụ cho nhi tử hoặc là xây nhà thậm chí là đổi một con trâu, đều hết sức bình thường.

 

-"Tạ ơn tiểu thư."

 

Đổi tên xong, Tạ An Lan mới hỏi đến chính sự,

-"Lúc trước phân phó các ngươi làm gì đó, đã làm được như thế nào?"

 

Tạ Văn cười nói:

-"Tiểu thư cứ việc yên tâm, Bạch Hương các nàng cái khác không biết, nhưng tay lại rất khéo. Tiểu thư xem."

 

Lấy ra một cái hộp nhỏ không bắt mắt đưa đến trước mặt Tạ An Lan, Tạ An Lan mở ra, một mùi hương nhàn nhạt ập vào mặt, tươi mát thanh nhã, cũng không gay mũi.

 

Tạ An Lan lấy tay dính dính rồi sờ sờ trên lưng bàn tay, gật đầu cười nói:

-"Quả nhiên không tồi."

 

Nàng chỉ là ở trên đường từ Tạ gia thôn trở về nói với các nàng qua một lần, không nghĩ tới làm được thành phẩm thật sự giống hệt.

 

Lục Ngạc rất hoạt bát nói:

-"Lúc trước chúng nô tì không cẩn thận đã làm xấu mấy cái đó."

 

Tạ An Lan cười nói:

-"Đừng lo lắng, cái gì cũng vậy không thể ngay từ đầu liền làm tốt."

 

Thấy nàng cũng không trách tội, Lục Ngạc càng hân hoan, nói:

-"Tiểu thư nói mấy thứ này là muốn xuất ra để bán, sau hai ngày làm ra được nô tì cùng Lam Hương tỷ tỷ còn có Bạch Thược tỷ tỷ đều đã dùng thử đấy. Bạch Thược tỷ tỷ nói phải xác định không thành vấn đề mới dám xuất ra đi bán."

 

Tạ An Lan nhìn Bạch Thược im lặng mà đứng ở một bên, nhẹ giọng nói:

-"Nghĩ đến thực chu đáo, bất quá về sau vật như vậy nếu là không rõ, trước hết phải mời đại phu kiểm tra qua sau đó mới có thể thử trên người chính mình. Miễn cho xảy ra ngoài ý muốn."

 

Bạch Thược gật đầu vâng dạ.

 

Tạ An Lan nói:

-"Như vậy, vì chúc mừng chúng ta làm ra thành phẩm đầu tiên, tiền tiêu vặt hàng tháng tháng này, mỗi người có thêm ba trăm văn tiền."

 

-"Đa tạ tiểu thư!"

 

Mọi người vui mừng nói.

 

Tạ An Lan nhìn về phía Tạ Văn nói:

-"A Văn, ngày mai ngươi mang theo a Võ, đem son này đưa đến Linh Hương Các trong thành, trước lấy một phần cho chưởng quầy nhìn xem, nếu hắn muốn, nói với hắn... năm trăm văn một hộp."

 

A Văn có chút chần chờ, nhìn Tạ An Lan hỏi:

-"Này... Có phải hay không hơi mắc?"

 

Tạ An Lan cười nói:

-"Yên tâm, một chút cũng không mắc. Hắn mua xong đến lúc bán ra so với ngươi càng mắc hơn, thậm chí còn gấp mấy lần."

 

Tạ Văn nhịn không được cắn đầu lưỡi, Tạ An Lan lắc đầu nói:

-"Đồng dạng này nọ, nếu chúng ta bày hàng bán ở ven đường, ba mươi văn nhất định cũng không có bao nhiêu người mua. Nhưng mà đặt ở trong Linh Hương Các đổi cái hộp cho dù tính ba lượng cũng không có người ngại mắc."

 

Tạ Văn sợ hãi than, nhìn dáng vẻ Tạ An Lan nói rất chắc chắn, trong lòng cũng hiểu được an ổn rất nhiều. Trịnh trọng gật đầu nói:

-"Tiểu thư yên tâm, chúng ta nhất định sẽ làm tốt."

 

Tạ An Lan gật đầu nói:

-"Vậy là tốt rồi, phụ thân nói ngươi trước kia ở tửu lâu hiểu đạo lí đối nhân xử thế, khiến cho ta xem bản lĩnh của ngươi. Nếu như làm tốt, về sau ta sẽ có càng nhiều chuyện trọng yếu giao cho ngươi làm. Nếu như làm không thành, ngươi trở lại đi theo mấy nha đầu kia làm thủ công thôi, ta sẽ đổi người khác đi làm."

 

Tạ Văn kiên định nói:

-"Thỉnh tiểu thư yên tâm!"

 

Tạ An Lan nói:

-"Vậy là tốt rồi, các ngươi là phụ thân ta tìm được, tính ra chúng ta cũng đều có chút quan hệ thân thích, ta tự nhiên vẫn là nguyện ý tin tưởng người một nhà."

 

-"Dạ, tiểu thư."

 

Tạ Văn thầm nghĩ trong lòng, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ tiểu thư giao cho! Hắn tin tưởng, chỉ cần chính mình làm tốt, tiểu thư nhất định sẽ thực hiện lời mới vừa nói, sẽ giao cho hắn đi làm chuyện càng trọng yếu. Mà bọn họ ở cái tiểu viện này, cũng nhất định sẽ không đều chỉ là một cái viện nho nhỏ mà thôi.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 14/09/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts