Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 034

☆, Tứ đệ té xỉu!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Trong thư phòng rộng lớn, sắc mặt Lục Văn âm trầm ngồi ở phía sau án thư, trước mặt cách đó không xa ngồi theo thứ tự là ba huynh đệ Lục Huy, Lục Minh, Lục Huyên. Lục Văn sắc mặt thật sự không phải hiện tại mới bắt đầu khó coi, trước đó vài ngày từ sau khi trong thành Tuyền Châu đột nhiên truyền ra lời đồn đãi như vậy, trên thực tế sắc mặt Lục Văn liền chưa từng tốt qua.

 

Từng làm quan trong triều, Lục Văn đương nhiên hiểu được thanh danh đối một người đọc sách có dã tâm làm quan mà nói là trọng yếu cỡ nào. Thậm chí thanh danh đôi khi có thể cứu một mệnh người, đương nhiên, nếu như dùng không tốt cũng có thể lấy mệnh chính mình. Lời đồn đãi này nếu như không có ai dẫn đường tuyệt đối là không có khả năng đột nhiên liền truyền ra mọi người đều biết.

 

Lúc Lục Văn phản ứng lại, ý nghĩ đầu tiên là có người đang âm thầm hãm hại Lục Huy, người đáng giá bị hoài nghi nhất tự nhiên chính là Lục Ly. Thế nhưng Lục Văn thật sự là không thể tin mấy năm nay trừ bỏ thời điểm học hành thành tích trác tuyệt ra, Lục Ly vẫn biểu hiện bình thản không có gì lạ, lại có thể làm đến nước này.

 

Hơn nữa Lục Văn cũng đã phái người đi thăm dò qua, mấy ngày nay Lục Ly căn bản không có xuất môn. Người bên cạnh mà hắn có thể sử dụng chỉ có hai người, một gã sai vặt không có bản sự gì cả ngày đi theo bên cạnh Lục Ly một lát không rời, mấy ngày nay cũng không có ra ngoài. Một người vừa mới đến bên cạnh Lục Ly không đến một tháng, thân phận trong sạch bình thường cũng không có cùng người nào lui tới qua. Cho nên... Lục Văn không thể không tiếp tục suy tư, Lục gia ở trong thành Tuyền Châu còn có địch nhân ngầm mà ông không có phát hiện hay không?

 

So với phụ huynh nghiêm túc, lão Nhị Lục Minh có vẻ hơi lười nhác không sao cả. Liếc mắt nhìn sắc mặt âm trầm của Lục Văn cùng Lục Huy đang cúi đầu một bộ dáng nghiêm nghị không biết suy nghĩ cái gì, Lục Minh bĩu môi không nói gì.

 

-"Tứ thiếu gia đã đến." Ngoài cửa, hạ nhân lớn tiếng bẩm báo.

 

Lục Văn hừ nhẹ một tiếng nói:

-"Cho hắn vào."

 

Mặc kệ lời đồn đãi bên ngoài cùng Lục Ly có vấn đề gì hay không, ít nhất đều là từ người hắn mà ra.

 

Lục Ly vẫn như cũ chậm rãi bước vào, Lục Anh cùng Mạch Đông đi theo phía sau hắn đều không có tiến vào, Mạch Đông ở ngoài cửa có chút lo lắng mà liên tiếp nhìn vào, bị Lục Anh kéo một cái mới thối lui lại một lần nữa cúi đầu cùng đợi.

 

-"Phụ thân."

 

Lục Ly tiến lên, thản nhiên chào.

 

Ba huynh đệ Lục thị ngồi ở một bên đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn Lục Ly, mặc kệ ba huynh đệ bọn họ giao tình thế nào, thế nhưng có một điểm chung là, bọn họ đều không thích Lục Ly.

 

Bất quá là một thứ tử do một nha đầu ti tiện sinh ra mà thôi, dung mạo Lục Ly rất xuất sắc, tài trí rất nổi bật, thậm chí ngay cả trong lúc giơ tay nhấc chân đều có vẻ hơn người. Bất quá là một thứ tử đê tiện mà thôi, hắn làm sao dám?!

 

Lục Văn đạm mạc mà gật gật đầu, liếc nhìn Lục Ly hỏi:

-"Thân thể đỡ hơn chưa?"

 

Lục Ly rũ mắt nói:

-"Đa tạ phụ thân quan tâm, đã không còn trở ngại."

 

Lục Văn vừa lòng gật đầu nói:

-"Nếu không có gì đáng ngại, Chu tiên sinh ở thư viện lại tán thưởng ngươi, ngày mai ngươi trở về đi học đi. Không được cô phụ kỳ vọng của Chu tiên sinh."

 

Lục Ly giật giật khóe môi muốn nói cái gì, Lục Văn lại tựa hồ không có tâm tư quản hắn còn có lời gì muốn nói, tiếp tục nói:

-"Tháng sau là ngày mừng thọ của ta, đến lúc đó... ngươi mời những bằng hữu tốt cùng trường, còn có tiên sinh trong thư viện đều mời đến dự náo nhiệt. Còn có Tri phủ đại nhân cùng Đồng Tri đại nhân, hai vị này đều tán thưởng bức họa của ngươi, liền để ngươi đi mời đi."

 

Lục Ly nhíu mày, nói:

-"Phụ thân, Tào đại nhân cùng Cố đại nhân thân phận tôn quý, con ra mặt chỉ sợ không ổn."

 

Hai vị này cùng hắn lại không có giao tình gì, để cho một người chỉ là tú tài lại là thân phận thứ tử ra mặt thỉnh hai vị đại nhân dự tiệc, người ngoài mà biết sẽ cho là hắn không biết trời cao đất rộng.

 

Lục Văn hừ nhẹ một tiếng, không vui nói:

-"Một chút việc nhỏ ấy đều làm không được? Đây là hiếu đạo của ngươi à?"

 

Ánh mắt Lục Ly thong thả mà lướt qua trên người Lục Huy đang ngồi ở một bên cụp mắt trầm mặc, một lát sau mới mở miệng hỏi:

-"Nếu nhi tử thỉnh Tào đại nhân cùng Cố đại nhân, chẳng lẽ Đại ca tính đi thỉnh Tây Giang Bố Chính Sử cùng Án Sát Sử đại nhân?"

 

Lục Văn nghẹn họng, Bố Chính Sử cùng Án Sát Sử đều là quan viên thuộc hàng nhị phẩm và tam phẩm, ở bên ngoài chính là quan to hàng thật giá thật của một phương, phân biệt chủ quản dân chính cùng luật pháp của một tỉnh. Hai vị này... đừng nói là Lục Văn hiện tại, cho dù là Lục Văn lúc trước còn chức vị ở Kinh Thành cũng chưa chắc có bản lĩnh mời được bọn họ. Càng không cần phải nói trưởng tử Lục gia Lục Huy hiện nay.

 

Bị Lục Ly không mặn không nhạt hỏi như vậy, vẻ mặt Lục Huy cũng có chút cứng ngắc. Trên mặt phảng phất có một loại cảm giác nóng rát, một hồi lâu mới trầm giọng nói:

-"Phụ thân, nếu Tứ đệ không muốn, cũng không nên khó xử hắn."

 

Lại nhìn về phía Lục Ly ôn hòa nói:

-"Tứ đệ, đệ hiểu lầm phụ thân rồi, chỉ là ngày ấy Tào đại nhân đối với nhà chúng ta tựa hồ có chút phê bình kín đáo, nếu chúng ta ra mặt Tào đại nhân chưa chắc sẽ chấp nhận. Phụ thân mới muốn để Tứ đệ ra mặt, nếu như đến lúc đó có thể hóa giải thành kiến của Tào đại nhân đối với Lục gia chúng ta…..vừa thấy cũng là chuyện tốt. Nếu Tứ đệ không muốn, vậy thôi."

 

Mà Lục Huyên ngồi ở một bên trợn trắng mắt, có chút không kiên nhẫn nói:

-"Nguyên bản bởi vì hắn mà gặp phải phiền toái, bảo hắn đi là cho hắn thể diện, còn dám lên mặt thật sự không biết xấu hổ!"

 

-"Tam đệ!" Lục Huy nhíu mày, nhẹ giọng răn dạy đệ đệ, "Tứ đệ là huynh đệ của đệ."

 

Lục Minh ở bên cạnh liền cười nhạo, thật sự có tình nghĩa huynh đệ như vậy, thời điểm Lục Huyên mở miệng hắn nên ngăn trở, để hắn mắng xong mới nhẹ nhàng bâng quơ nói hai câu như vậy, làm người tốt cho ai xem đây? Không phải chính hắn muốn mắng lão Tứ, lại e ngại thanh danh không dám mắng sao?

 

Lục Huy giống như hoàn toàn không có nghe được tiếng Nhị đệ cười trào phúng, chính là vẻ mặt ôn hòa nhìn Lục Ly, giống như thật là một huynh trưởng rộng lượng.

 

Lục Ly rũ mắt, sau một lúc lâu không nói.

 

Nụ cười trên mặt Lục Huy lại càng có chút không nhịn được, ánh mắt nhìn về phía Lục Ly cũng càng thêm sâu thẳm. Tứ đệ này, từ trước quả thật là đọc sách nhưng hắn vẫn có thể nhìn rõ Lục Ly. Nhưng không biết bắt đầu từ khi nào thì, hắn đột nhiên phát hiện chính mình thế nhưng đã hoàn toàn nhìn không thấu Lục Ly. Loại cảm giác này... quá mức nguy hiểm. Cũng bởi vậy, hắn mới nhất thời rối loạn đúng mực để cho thê tử ở trước mặt mẫu thân nói ra chuyện tình Lục Ly, mẫu thân cùng phụ thân phản ứng đều ở trong dự đoán của hắn, thế nhưng…. sự tình kết cục lại hoàn toàn ra ngoài dự kiến của hắn.

 

Lục Văn nghiêm mặt đứng dậy, cả giận nói:

-"Như thế nào? Ngươi còn muốn ta người làm phụ thân này cầu xin ngươi mới được sao?"

 

Lục Ly ngẩng đầu lên, nhìn phụ thân cười nhẹ, rũ mắt nhẹ giọng nói:

-"Phụ thân nói quá lời, chỉ là nhi tử đang suy nghĩ... Nên như thế nào thỉnh hai vị đại nhân đến. Đại ca cũng đã nói, Tào đại nhân đối Lục gia đã có phê bình kín đáo."

 

Lục Văn sửng sốt, hỏi:

-"Ngươi đáp ứng?"

 

Lục Ly cười nhạt nói:

-"Phụ thân kêu nhi tử tới đây, không phải là muốn nhi tử phải đáp ứng sao?"

 

Lục Văn nghẹn lời, nhất thời nói không được. Lục Huy trước một bước phản ứng lại, tiến lên một bước nâng tay vỗ vỗ vai Lục Ly cười nói:

-"Tứ đệ quả nhiên hiếu tâm đáng khen, không phụ lòng Chu tiên sinh..."

 

Nói còn chưa nói xong, chỉ thấy mắt Lục Ly nhắm lại, thân mình mềm nhũn ngã trên mặt đất.

 

Mọi người trong thư phòng sửng sốt, Lục Minh đột nhiên đứng dậy lớn tiếng kêu lên:

-"Đại ca, trên người Tứ đệ còn bị thương mà! Người đâu mau tới, Tứ đệ té xỉu!"

 

-"….."

 

Lục Huy trầm mặc, cúi đầu nhìn tay của mình, lại nhìn người sắc mặt tái nhợt đang hôn mê bất tỉnh.

 

Căn bản mình còn chưa có đụng tới hắn!

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 26/09/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts