Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 040

☆, Mượn sức!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Quả nhiên Lục phu nhân không giống như ngày thường mà tống cổ Tạ An Lan trở về sớm, mà là bắt nàng cùng với ba vị thiếu phu nhân hầu hạ bà ăn sáng. Trong lúc đó các loại đối đãi lãnh đạm cùng công kích tự nhiên là khó có thể tránh khỏi, Tạ An Lan cụp mi rũ mắt đi theo bên cạnh Tam thiếu phu nhân, nỗ lực nghẹn ý cười trong lòng không dám biểu lộ ra.

 

Quả thật phụ nhân trong hậu trạch có rất nhiều thủ đoạn sửa trị con dâu, thế nhưng Lục phu nhân lại là tiểu thư quan gia tự cao là một người thích thể diện. Mà Tạ An Lan lại ỷ vào chính mình xuất thân nghèo khó, là người không hiểu quy củ. Lục phu nhân nói, nàng không vui nghe coi như thành không hiểu, Lục phu nhân lại không thể vô duyên vô cớ đánh nàng một trận, hoặc là phạt nàng thế nào. Nhiều nhất cũng chính là phạt nàng đứng hoặc là thời điểm dùng bữa liên tiếp sai sử Tạ An Lan thôi.

 

Cái trước Tạ An Lan căn bản không thèm để ý, lúc trước thời điểm huấn luyện tùy tùy tiện liền đứng một cái hai ba canh giờ, lúc làm nhiệm vụ ở trong vùng hoang vu dã ngoại nằm úp sấp trong hai ba ngày đều là chuyện thường. Cái sau, Lục phu nhân có thể chịu được đồ ăn sáng loạn thành một đoàn cuối cùng ăn đồ ăn lạnh băng nàng đương nhiên cũng không thèm để ý. Cuối cùng, Lục phu nhân vẫn là bình tĩnh đuổi nàng cùng Nhị thiếu phu nhân trở về, chỉ để lại Đại thiếu phu nhân cùng Tam thiếu phu nhân nói chuyện.

 

Ra khỏi Minh Lan Viện, Tạ An Lan cùng Nhị thiếu phu nhân liếc nhìn nhau, Tạ An Lan gật gật đầu nói:

-"Nhị tẩu, muội về trước."

 

Thấy nàng phải đi, Nhị thiếu phu nhân liền vội vàng kéo nàng, cười nói:

-"Đệ muội, gấp cái gì vậy. Ngày xưa cũng không thấy muội đến chỗ chúng ta trò chuyện, giữa chúng ta đều trở nên xa lạ."

 

Tạ An Lan nhíu mày, có thể không xa lạ sao? Ba vị thiếu phu nhân này có người nào để mắt nguyên chủ đâu, gặp mặt không chèn ép nàng vài câu à? Lúc này đến trong miệng vị nhị thiếu phu nhân này giống như là nàng mắt cao hơn đỉnh đầu khinh thường người.

 

Không cho là đúng cười cười, Tạ An Lan cũng không thèm để ý bước chậm theo nàng ở trong hoa viên, hỏi:

-"Nhị tẩu là có cái gì muốn nói với ta sao?"

 

Nhị thiếu phu nhân thưởng thức khăn trong tay, cười đến tha thiết, nói:

-"Cũng không có gì, chỉ là nhị gia bảo ta hỏi thương thế của Tứ đệ thế thôi. Đáng thương Tứ đệ, vết thương cũ còn chưa có lành lại thêm vết thương mới. Nhị gia cùng ta ngay cả có tâm đi thăm một chút, chỉ là đệ muội cũng biết thân phận của chúng ta khá xấu hổ, tùy tiện đi…..chỉ sợ trong lòng vị kia.....không thoải mái, ngược lại là thêm phiền toái cho Tứ đệ."

 

Tạ An Lan rũ mắt mỉm cười không đáp, vị nhị thiếu phu nhân này hiện tại là đang lôi kéo nàng sao? Vì cái gì? Bởi vì thanh danh hiện tại của Lục Ly hay là nói xem trọng tương lai Lục Ly? Lời nói thật ra nói rất hay, xem ra vị nhị thiếu phu nhân thường thường ăn mệt ở trong tay Đại thiếu phu nhân cũng không phải là đèn cạn dầu nha. Chỉ là không biết, đây là ý của chính nàng ta hay là ý của Lục Minh. Nhớ tới ánh mắt Lục Minh luôn mang theo vài phần khiêu khích cùng ái muội, trong lòng Tạ An Lan lạnh lùng cười. Muốn đùa giỡn Tạ An Lan nàng, cũng không nhìn xem khuôn mặt xấu của chính hắn kia!

 

Nói một phen cũng không thấy Tạ An Lan đáp lại, nhị thiếu phu nhân nhíu nhíu mày cẩn thận đánh giá. Lại thấy dáng vẻ Tạ An Lan nửa rũ mắt vẻ mặt bình thản dịu dàng, nhìn không ra nàng rốt cuộc là không muốn trả lời hay căn bản là nghe không hiểu. Mặc dù có chút thất vọng, cũng không quá để ý, chỉ nói:

-"Đệ muội nhớ phải thuật lại lời này với Tứ đệ, chỗ Tứ đệ có cần cái gì cứ việc cho người đi tìm nhị ca hắn là được. Huynh đệ trong một nhà cũng không có gì phải ngượng ngùng mở miệng."

 

Nói xong, còn tự cho là khôi hài che miệng cười duyên.

 

Tạ An Lan ngẩng đầu nhìn nàng, nhàn nhạt đáp:

-"Tạ nhị tẩu quan tâm, ta nhớ kỹ."

 

-"Vậy là tốt rồi." Nhị thiếu phu nhân gật đầu, nắm tay Tạ An Lan ôn nhu nói: "Chúng ta đều là tức phụ của thứ tử, coi như là đồng bệnh tương liên. Về sau đệ muội có rảnh thường tới chỗ ta ngồi chơi."

 

Vừa nói mấy lời này, vừa lúc quay đầu nhìn thấy Đại thiếu phu nhân cùng Tam thiếu phu nhân từ trong Minh Lan Viện đi ra, Nhị thiếu phu nhân cũng không lại ở lâu, cáo từ với Tạ An Lan mang theo nha đầu rời đi.

 

Tạ An Lan quay đầu nhìn thoáng qua hai người đứng tại cửa Minh Lan Viện, thản nhiên cười cũng xoay người tự nhiên mà đi.

 

Tại cửa Minh Lan Viện, Đại thiếu phu nhân nhìn hai đệ muội một trái một phải rời đi khẽ nhíu mày. Tam thiếu phu nhân cũng theo nhíu mày nói:

-"Khi nào thì Nhị tẩu cùng Tứ đệ muội quan hệ tốt như vậy!"

 

Đại thiếu phu nhân nhàn nhạt nói:

-"Thôi, nguyên bản nàng cùng chúng ta không phải người một đường, về sau Tam đệ muội ít qua lại với nàng."

 

Tức phụ trưởng tử cùng tức phụ thứ tử khi nào thì có thể thật sự đi cùng một đường? Nguyên bản thân phận phu quân các nàng đã đối lập, mặc dù ngoài mặt quan hệ tốt, trong lòng mọi người cũng là rõ ràng. Ít nhất, Lục Minh nhìn liền không giống như là người an phận thủ thường. Hiện tại Lục Ly càng là... Nghĩ tình hình trong nhà, đại thiếu phu nhân cũng nhịn không được nhíu nhíu mày, dưới đáy lòng âm thầm thở dài.

 

Tam thiếu phu nhân gật gật đầu, hừ nhẹ nói:

-"Muội khi nào thì muốn qua lại với nàng ta? Bất quá là ngày xưa thấy nàng ân cần liền nói nhiều hai câu thôi."

 

Kim thị cũng xuất thân đích nữ quan gia, sao lại không rõ những chuyện lục đục với nhau ở hậu viện. Đừng nói là huynh đệ đích thứ, chính là huynh đệ cùng một mẹ sinh ra nhưng có tâm tư khác cũng không phải số ít. Bất quá...

 

-"Muội thấy Tứ đệ không giống như là có ý tưởng đối với trong nhà, đại tẩu cũng khuyên nhủ đại ca, cần gì..."

 

Đại thiếu phu nhân thở dài, có chút bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu không nói.

 

Tam thiếu gia Lục gia Lục Huyên là con vợ cả, thế nhưng đứng hàng thứ ba, tự nhiên không có áp lực của trưởng tử. Bản nhân hắn cũng không phải nhân tài đọc sách, càng không có hùng tâm tráng chí gì, tương lai Lục gia ra riêng hắn là con vợ cả, trừ bỏ quy định trong tương lai kế thừa tổ nghiệp gia trưởng ra, những thứ khác hắn đều có thể chia đều cùng trưởng tử, cho dù cả đời sống phóng túng cũng không sầu lo trải qua những ngày không tốt. Người như vậy làm sao có thể lý giải khổ sở của Lục Huy? Rõ ràng là trưởng tử, mọi chuyện lại bị thứ tử đè đầu, cho dù tương lai Lục gia dùng hết sức lực chống đỡ Lục Huy mà mặc kệ Lục Ly, nhất định sinh hoạt của Lục Huy cũng tại dưới bóng ma Lục Ly.

 

Nếu tương lai Lục Huy mạnh hơn Lục Ly, người bên ngoài chỉ biết nói đó là bởi vì Lục Huy có Lục gia chống đỡ. Nếu tương lai Lục Huy còn không bằng Lục Ly, người bên ngoài lại có chuyện nói, có gia tộc chống đỡ còn không bằng thứ đệ, quả nhiên là một phế vật.

 

Vài lần thi huyện lúc trước, thi phủ, thi viện Lục Ly tuổi còn nhỏ lại một đường quá quan trảm tướng thành tích đều xuất sắc rất nhiều so với Lục Huy năm đó. Thi viện kết cục của hai huynh đệ, chênh lệch lại làm cho người ta ghé mắt, cũng làm cho Lục Huy bị cười nhạo không ít, tin tưởng đã chịu đả kích rất lớn. Nếu như một tháng sau thi hương Lục Huy lại bị Lục Ly áp chế, không chỉ có vấn đề là bị người cười nhạo, chỉ sợ còn có thể ảnh hưởng phát huy thi hội sang năm.

 

Tam thiếu phu nhân thấy nàng như thế, cũng hiểu được chỗ khó xử của nàng, cũng có chút đồng tình nhìn nàng. Thật sự không cảm thấy chèn ép thứ tử có cái gì không đúng, không nói Lục gia, những nhà quyền quý trong thành này, có mấy nhà đích tử không chèn ép thứ tử chứ? Chỉ là nhớ tới chuyện tình mấy ngày nay, còn có mới vừa rồi nụ cười kia của Tạ An Lan, Tam thiếu phu nhân thật cảm thấy... chuyện này chỉ sợ không thể thực hiện được.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 01/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts