Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 041

☆, Giành ăn?

Edit + Beta: Đào Mai

 

Trở lại trong phòng, Lục Ly vẫn như cũ an tĩnh ngồi đọc sách. Nhìn thấy Tạ An Lan tiến vào có chút kinh ngạc, hỏi:

-"Nhanh như vậy đã trở lại?"

 

Tạ An Lan cười lạnh, nhướng mày nói:

-"Bằng không? Ngươi nghĩ rằng ta sẽ làm trâu làm ngựa cho Đích nương ngươi à? Bổn cô nương sợ bà tiêu thụ không nổi."

 

Từ sau khi trong lòng biết rõ ràng thân phận lẫn nhau, Tạ An Lan càng thêm tự tại.

 

Lục Ly lắc đầu, nói:

-"Ta cho rằng, ít nhất phải một hai cái canh giờ ngươi mới có thể trở về. Phu nhân tự cao thân phận của mình, bà sẽ không động thủ đối với ngươi, bất quá..."

 

Hắn tuy rằng không phải nữ nhân hậu viện, nhưng vẫn hiểu biết một ít thủ đoạn hậu viện. Đều nói làm tức phụ nhiều năm chịu đựng thành bà bà, thủ đoạn mà nữ nhân hậu viện tra tấn con dâu chính là một thế hệ một thế hệ tự mình thí nghiệm sau đó truyền xuống.

 

Tạ An Lan nhàn nhạt cười nói:

-"Thật ra ta cũng không sợ, đáng tiếc đích nương ngươi muốn mặt mũi nhiều hơn ngươi nghĩ đấy!"

 

Hơn nữa, nhược điểm của Tạ An Lan nàng cũng không phải dễ dàng để cho bà ta nắm như vậy. Nếu Lục phu nhân học mấy lão thái thái điêu ngoa không phân rõ phải trái cùng nàng càn quấy, nói không chính xác nàng còn phải tốn chút công phu, cố tình Lục phu nhân tự cho mình là đại tiểu thư quan gia, như thế nào có thể chấp nhặt với một thôn nữ xuất thân hương dã?

 

Lục Ly gật gật đầu nói:

-"Ngươi có thể ứng phó là tốt nhất, ta cũng không cần lo lắng cho ngươi."

 

Tạ An Lan bĩu môi, nói:

-"Nói cứ như ngươi đã giúp ta vậy. Đúng rồi, nhị tẩu ngươi nói ta tiện thể nhắn lại thay nhị ca ngươi đấy."

 

Ánh mắt Lục Ly tối sầm lại, thản nhiên nói:

-"Hắn nói cái gì?"

 

Tạ An Lan đắn đo làn điệu học ngữ khí thần thái nhị thiếu phu nhân mười phần mười, nói xong mới hỏi nói:

-"Cái này thật là ý của lão Nhị nhà các ngươi à? Có phải hắn đã nóng nảy một chút hay không? Ngươi ngay cả ảnh đều còn chưa có đâu, hắn liền vội vã đến kéo bè kéo cánh, thật sự không thành vấn đề sao?"

 

Lục Ly khẽ hừ một tiếng, nói:

-"Ngươi cho rằng, hắn có bao nhiêu thông minh? Bất quá là nghẹn lâu, thật vất vả nhìn thấy Lục Huy xui xẻo, đã nghĩ phải đá một cước thôi."

 

-"Ngươi không nghĩ tới sẽ hoàn toàn đá chết Lục Huy?" Tạ An Lan nhíu mày hỏi.

 

Lục Ly nhìn nàng, hỏi:

-"Ta hiện tại dùng cái gì đá chết hắn? Ngươi à?"

 

Tạ An Lan cắn răng, oán hận mà trừng Lục Ly. Một hồi lâu mới đột nhiên hướng hắn cười, nhẹ giọng nói:

-"Nếu ngươi thật muốn, cũng không phải không được nha. Bất quá, ngươi trả giá cái gì?"

 

-"Đa tạ, không cần." Lục Ly nói.

 

Tạ An Lan cao thấp đánh giá hắn một phen, từ từ nói:

-"Phu quân à, khổ nhục kế vẫn là ít dùng mới tuyệt vời. Thật ra ta cũng không lo lắng thân thể ngươi có cái gì không tốt, ta chỉ sợ tâm lý ngươi vặn vẹo thôi."

 

Bất quá xem ngươi một chút việc nhỏ đều xuống tay ngoan độc như vậy, hiện tại tâm lý cũng khỏe mạnh không đến chỗ nào đi.

 

-"Đa tạ phu nhân quan tâm."

 

Năng lực lý giải của Lục Ly rất tốt, rất nhiều từ ngữ mặc dù là không biết cũng thực có thể liên hệ cao thấp lý giải không ngại. Bình tĩnh gật đầu nói.

 

-"Thiếu phu nhân."

 

Vân La vội vàng tiến vào, nhìn thấy Lục Ly lập tức lại ngậm miệng.

 

Tạ An Lan khoát tay nói:

-"Chuyện gì?"

 

Vân La do dự một chút, vẫn nói:

-"Tạ Văn cho người đưa tin tới."

 

Tạ An Lan nhíu mày, đưa tay nhận lấy thư Vân La đưa mở ra. Chỉ là một đoạn tin ngắn lại viết rõ ràng chuyện tình Tạ Văn muốn nói, Tạ An Lan xem xong sắc mặt có chút khó coi. Tay chậm rãi bóp lá thư thành một cục, Vân La nhịn không được rụt lui cổ, cảm thấy thiếu phu nhân bóp không phải lá thư, mà là đầu một người nào đó.

 

-"Đã xảy ra chuyện?"

 

Lục Ly cũng không ngoài ý muốn, chỉ là nhíu mày nhàn nhạt hỏi.

 

Tạ An Lan thuận tay ném phong thư vào trong lư hương trên bàn, phất tay ý bảo Vân La đem lư hương ra ngoài. Vân La ngay lập tức bước lên bưng lư hương bắt đầu bốc khói đi ra ngoài.

 

-"Cần hỗ trợ không?" Lục Ly hỏi.

 

Tạ An Lan hơi hơi híp mắt, cười lạnh nói:

-"Không cần, ta cũng muốn nhìn xem cái người khó lường nào lại lớn gan như vậy, dám giành ăn ở trong tay bổn cô nương!"

 

Lục Ly cũng không thèm để ý, nhún nhún vai nói:

-"Tùy ngươi vậy!"

 

Kỳ thật cũng không phải đại sự gì, son phấn Tạ An Lan điều phối mấy ngày nay trong giới nữ quyến ở trong thành Tuyền Châu hơi có chút danh tiếng. trùng hợp ở Tuyền Châu còn có một xưởng chuyên môn làm son phấn, son phấn làm được trừ bỏ cung ứng các cửa hàng ở Tuyền Châu, phụ cận Tuyền Châu thậm chí toàn bộ địa khu Tây Giang đều dùng hàng của bọn họ. Lẽ ra cái xưởng nho nhỏ của Tạ An Lan kỳ thật không ảnh hưởng mấy tới bọn họ. Thế nhưng son phấn của Tạ An Lan đi đều là con đường cao cấp, còn chưa tới thời gian một tháng, các nữ quyến quyền quý nhà giàu trong thành Tuyền Châu cơ hồ đều từ bỏ son phấn trước kia đổi dùng son phấn của Linh Hương Các.

 

Kể từ đó, tự nhiên người của xưởng kia liền ngồi không yên. Sau khi chính mình nghĩ cách phỏng chế không có kết quả, nghĩ cách từ chỗ chưởng quầy Linh Hương Các hỏi ra lai lịch Tạ Văn, tìm tới cửa muốn mua phối phương trong tay Tạ Văn. Tự nhiên Tạ Văn không có khả năng đáp ứng bọn họ, huống chi bọn họ ra giá cực thấp, hiện tại Linh Hương Các đang bán ba loại mùi hương cùng màu sắc hương phấn phối phương, bọn họ chỉ ra giá ba mươi lượng. Can thiệp không có kết quả, những người này lại thả ra tin tức nói dùng son phấn này có hại đối với da. Nhưng loại tin tức này đắc tội cũng là lão bản Linh Hương Các, bởi vì đồ Tạ Văn đem bán cho Linh Hương Các trước đó là trải qua kiểm nghiệm cùng thí nghiệm. Ngược lại là làm cho lão bản Linh Hương Các giận dữ liền cự tuyệt không tiếp tục mua son phấn từ xưởng bọn họ.

 

Kế thứ nhất không thành, nhà xưởng này lại ra một chiêu khác, gọi không ít du côn lưu manh mỗi ngày đến tiểu viện Thành Đông quấy rầy, làm vài người trong tiểu viện căn bản không thể tĩnh tâm làm việc.

 

Thành Đông vốn là nơi hỗn tạp tam giáo cửu lưu, chỉ cần không đả thương người, người chết, quan phủ nha dịch căn bản cũng không quản. Tạ Văn cùng Tạ Võ hai người hai đấm nan địch bốn tay, lại không thể làm gì. Mắt thấy ngay cả thời gian ước định giao hàng đều phải trì hoãn, hôm nay mấy tên côn đồ lại xông vào viện, khiến cho mấy cô nương sợ tới mức không nhẹ, Tạ Văn không thể làm gì, mới viết thư thỉnh lão Nguyên đưa tới.

 

Tạ An Lan suy tư một lần về sự tình xảy ra, thân thể từ từ giãn ra một chút: Từ Tạ gia thôn trở về, đã không có đàng hoàng vận động qua, cảm giác cả người đều sắp rỉ sắt rồi.

 

-"Này, có biết xưởng son phấn lớn nhất Tuyền Châu là nhà thế nào không?" Tạ An Lan hỏi.

 

Lục Ly ngẩng đầu, nhìn nàng, một lát sau mới nói:

-"Chu gia Thành Bắc, Chu gia không chỉ có xưởng son phấn, tất cả các cửa tiệm kêu Hồng Hương Trai bên trong Tây Giang đều là của bọn hắn."

 

-"Cho nên, bọn họ rất có tiền có thế à?" Tạ An Lan hỏi.

 

-"Không tính vậy, tiểu nữ nhi Chu gia là kế thất tri huyện phủ Tuyền Châu." Lục Ly nói.

 

Tạ An Lan trầm mặc trong chốc lát, nhìn hắn chân thành, nói:

-"Ta nghe không hiểu."

 

Có thể hiểu rõ quan viên cấp bậc cỡ Tri Phủ hay Đồng Tri gì đó đã không tệ, tri huyện lại là cái quỷ gì?

 

Lục Ly nâng tay xoa xoa mi tâm, nói:

-"Tri huyện là người chưởng quản văn thư phủ nha, chính cửu phẩm."

 

-"Ha ha." Tạ An Lan bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu nói: "Quả thật không tính là gì."

 

Đừng nhìn Lục gia lão gia hiện tại chính là một thứ dân bị biếm, nhưng một tiểu lại cửu phẩm Lục gia vẫn không để vào mắt. Đương nhiên Tạ An Lan không phải muốn mượn quyền thế Lục gia áp người, Lục gia cũng không có khả năng cho nàng quyền lợi này. Chính là nhiều thân phận đại biểu cho nhiều quyền thế cùng năng lực, một tiểu lại cửu phẩm, tự nhiên không cần lo lắng hắn có bao nhiêu thế lực. Nếu như có hậu thuẫn cở Tri Phủ cùng Đồng Tri, nói không chừng Tạ An Lan cũng chỉ có thể tạm thời ngậm bồ hòn, tặng phối phương miễn phí.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 02/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts