Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 043

☆, Trao đổi tên họ!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Sáng sớm hôm sau, nơi chế tạo son phấn Chu gia phía bắc thành Tuyền Châu nhất thời liền nổ tung. Không chỉ có sổ sách sắp tới bị người đánh cắp đi, các loại son bột nước thành phẩm cùng với bán thành phẩm tồn trữ ở trong viện chuẩn bị để bán đi toàn bộ đều bị người lặng yên không một tiếng động ném vào bốn cái lu lớn trong viện. Trong bốn lu lớn đó còn không biết bị người ném vào cái gì, hôi thối không chịu nổi, mặc dù là có vớt ra cũng không có cách nào có thể dùng lại. Bán thành phẩm trực tiếp bị đổ vào liền càng không cần phải nói, trực tiếp thành hồ nhão nhiễm màu sắc quỷ dị, làm người buồn nôn.

 

Khi đương gia Chu gia tiến vào nhìn thấy một đống hỗn độn trong viện, nhất thời tức giận đến cả người phát run suýt nữa chết ngất đi. Sau một đống rối loạn lung tung, sự vụ tiếp đến liền càng không cần phải nói, cũng không có thời gian lại đi tìm đám người Tạ Văn chất vấn.

 

Đối với việc này, nếu nói đối tượng hoài nghi đầu tiên không thể nghi ngờ chính là đám người Tạ Văn. Dù sao bọn họ vừa mới cho người đi náo loạn trong nhà người ta, hôm nay trong nhà chính mình liền xảy ra chuyện. Nhưng bất đắc dĩ bọn họ cũng không có chứng cớ, đám người Tạ Văn không chỉ có sửa đổi tên hơn nữa khế ước bán mình đều là ở Tạ gia thôn mấy chục dặm ngoài. Người Chu gia không điều tra được chi tiết của đám người Tạ Văn, càng thêm không dám hành động thiếu suy nghĩ.

 

Một phương tiện khác, lão bản Linh Hương Các cũng không phải ngồi không, Tạ Văn đã cùng hắn đạt thành hiệp nghị cung ứng trường kỳ, gây sự với Tạ Văn chẳng khác nào là đoạn tài lộ của hắn. Cuối cùng Tạ Văn dưới chỉ thị của Tạ An Lan, đưa ra sau nửa năm sẽ đem ba khoản phối phương phấn son hiện tại tặng miễn phí. Người Chu gia không còn tìm đến gây phiền toái với đám người Tạ Văn.

 

Trong Lục phủ, Tạ An Lan tâm tình khoái trá mà lật xem sổ sách lấy về từ Chu gia. Lục Ly không có ngồi cạnh bàn, mà là đứng dậy ngồi ở đối diện nàng viết viết vẽ vẽ gì đó. Tạ An Lan dựa vào chính mình có thị lực tốt nhìn lướt qua liền mất đi hứng thú, chi, hồ, giả, dã gì đó, đối với một người hiện đại mà nói thật ra là không hề nổi lên quá nhiều hứng thú.

 

Phát hiện ánh mắt của nàng, Lục Ly ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua sổ sách trước mặt nàng nhíu mày nói:

-"Sổ sách Chu gia, nhìn ra cái gì?"

 

Tạ An Lan nhàm chán mà giơ giơ sổ sách trong tay lên, nói:

-"Có thể nhìn ra cái gì? sổ sách thật sự trọng yếu bọn họ cũng sẽ không bỏ ở nơi đó được không? Bất quá... Ta tính một chút, lần này Chu gia tổn thất nhưng thật ra thực khả quan nha."

 

-"Hả?" Lục Ly nhướng mày.

 

Tạ An Lan tự nhiên nói:

-"Nửa năm gần đây, chia đều mỗi tháng Chu gia kiếm được hai ngàn lượng nha, bất quá lúc này đây... Hơn nữa tiền bồi thường cho mấy hộ khách, Chu gia ít nhất bị tổn hại nửa năm lợi nhuận. Nói vậy cũng đủ khiến cho bọn họ một trận đau lòng đến chết."

 

Lục Ly nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói:

-"Xem xong rồi liền xử lý đàng hoàng, để cho người khác thấy sẽ có phiền toái. Lục gia cùng Chu gia quan hệ không tệ."

 

-"Cái gì?"

 

Tạ An Lan có chút kinh ngạc, nàng nghĩ đến lấy tính cách của lão gia Lục gia hẳn là chướng mắt người Chu gia mới đúng. Dù sao, lúc trước ngay cả Lý gia đều không có xem ở trong mắt, đều là thương nhân chỉ sợ Lý gia so với Chu gia còn mạnh hơn một chút.

 

Lục Ly nhàn nhạt nói:

-"Muốn tại trên triều một đường thuận buồm xuôi gió, cho tới bây giờ không thể thiếu ngân lượng."

 

Lục gia là thư hương thế gia, tuy rằng gia thế thanh quý, cũng hơi có chút của cải. Nhưng luận về tiền tài so không bằng mấy phú thương này.

 

Tạ An Lan nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, hỏi:

-"Đích nương của ngươi muốn nạp thiếp cho đại ca ngươi?"

 

Bốn nàng dâu Lục gia, thân phận cao nhất là Đại thiếu phu nhân Lý thị, có tiền nhất là Nhị thiếu phu nhân Tang thị, vị xuất thân thấp nhất tự nhiên là Tứ thiếu phu nhân nàng Tạ An Lan. Về sau Lục Huy muốn tại trong triều một đường phát triển, cần nhạc gia duy trì. Nhưng nhà mẹ đẻ Đại thiếu phu nhân có lẽ có thể ở trong quan trường cho hắn một ít trợ lực, lại nhất định không thể ở phương diện tiền tài trợ giúp cho Lục Huy bao nhiêu. Bởi vậy, đệ tử danh môn thế gia, cưới nữ tử môn đăng hộ đối làm vợ cả, lại nạp thiên kim phú thương làm thiếp là thập phần thông thường.

 

Tạ An Lan nhíu mày cười, tiến đến trước mặt Lục Ly, nói:

-"Nói đến chuyện này ta nhớ ra rồi... Phu quân, có phải ngươi cũng muốn nạp thiên kim phú thương làm tiểu thiếp hay không? Ta nhớ rõ cái cô nương Lý gia kia vẫn đối với ngươi có tình ý đấy, không bằng ta đi nói cùng phu nhân, giúp ngươi cưới vào? Ngươi yên tâm, ta khẳng định không bắt nạt nàng."

 

Lục Ly liếc nàng một cái, hỏi:

-"Ngươi vừa hố nàng mấy chục lượng bạc, bây giờ còn muốn làm gì? Nàng với ngươi có cừu oán à?"

 

Tạ An Lan che mặt làm bộ nức nở, nói:

-"Ngươi quả nhiên cũng nhớ rõ nàng, ngay cả loại việc nhỏ này đều hỏi thăm rõ ràng như vậy. Ừ, ta cùng nàng không cừu, nhưng Tạ An Lan cùng nàng có cừu oán."

 

Lục Ly cho nàng một ánh mắt nhàm chán, nói:

-"Đừng gây rối, qua năm xong sẽ chuẩn bị vào kinh, cái gì nên thu thập ngươi hãy thu thập đi."

 

Tạ An Lan nhíu mày, cằm dựa vào bàn nhìn hắn, nói:

-"Xem ra ngươi thực sự tự tin có thể vượt qua thi hương à."

 

Lục Ly giễu cợt cười, lạnh nhạt nói:

-"Thi hương mà thôi."

 

Vẻ mặt nhàn nhạt, trong giọng nói lại mang theo vài phần mịt mờ cũng không bỏ qua kiêu căng.

 

Tạ An Lan liếc xéo hắn nói:

-"Nhìn ngươi với đức hạnh này, khó trách Lục Huy nhìn ngươi giống như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Đúng rồi, ngày mai đi dâng hương ngoài thành, ngươi thật sự phải đi?"

 

Lục Ly khẽ gật đầu, nói:

-"Mọi người đều đi, ta một mình lưu lại cũng không tốt, tự nhiên là phải cùng đi."

 

Tạ An Lan gật gật đầu cũng không thèm để ý, nói:

-"Được rồi, vừa lúc ta cũng muốn đi ra ngoài một chút, trừ bỏ ngẫu nhiên trên đường đi một chút chính là cả ngày nằm ở nhà, ta rất nhàm chán."

 

-"Cẩn thận một chút." Lục Ly thản nhiên nhắc nhở.

 

-"Ừ?"

 

Tạ An Lan sửng sốt, dâng hương mà thôi, phải cẩn thận cái gì? Nguyên bản muốn đứng dậy Tạ An Lan lại ngồi xuống trở lại, có chút suy nghĩ mà đánh giá thiếu niên xinh đẹp trước mắt. Trầm ngâm một lát mới nói:

-"Bọn họ còn muốn chơi đùa cái gì?"

 

Lục Ly nói:

-"Tự nhiên là Lục Huy cùng Lục gia muốn vãn hồi danh dự."

 

Tạ An Lan nằm úp sấp ở trên bàn, từ dưới hướng lên trên nhìn hắn, hỏi:

-"Ngươi liền ăn ngay nói thật đi, ngươi cùng Lục gia có cái thâm cừu đại hận gì?"

 

Lục Ly nhíu mày, hiển nhiên là có chút không quen nhìn bộ dáng nàng ngồi như không ngồi. Hơi hơi rũ mắt xuống, nhàn nhạt nói:

-"Không oán không cừu."

 

Tạ An Lan nhìn xà nhà mắt trợn trắng nói:

-"Ngươi đoán ta tin à?"

 

Lục Ly nói:

-"Ngươi tin hay không có quan hệ gì với ta đâu?"

 

Tạ An Lan đánh giá hắn, tinh tường phát hiện hiện tại người nào đó tâm tình trở nên cực độ không tốt. Liền ngay cả ánh mắt nhã nhặn tuấn tú kia cũng giống như nhiễm lên một tầng sát khí, nhìn qua có vài phần nguy hiểm làm cho người ta kinh hãi. Rõ ràng là một thư sinh tay trói gà không chặt, lại làm cho cả người Tạ An Lan trong nháy mắt có xúc động tiến vào trạng thái đề phòng tùy thời phản kích.

 

Bất quá rất nhanh, Tạ An Lan liền phản ứng lại, nhíu nhíu đôi mày thanh tú thả lỏng thân thể, nói:

-"Được rồi, ngươi cao hứng là tốt rồi."

 

Lục Ly giương mắt nhìn về phía nàng, đang muốn mở miệng nói cái gì, ngoài cửa tiếng Mạch Đông truyền đến,

-"Tứ thiếu gia, Triệu công tử, Lâm công tử, Ngôn công tử tới thăm ngài."

 

Lục Ly ngẩn ra, gật gật đầu nói:

-"Thỉnh bọn họ đi thư phòng, ta lập tức đi qua."

 

-"Dạ, thiếu gia."

 

Lục Ly đứng dậy, bởi vì thương thế chưa khỏi hẳn động tác có vẻ có chút thong thả. Chậm rãi đứng dậy đi đến cửa, thời điểm đi tới cửa mới hồi phục tinh thần lại hỏi:

-"Vẫn chưa có hỏi, phương danh phu nhân?"

 

-"Tạ An Lan." Tạ An Lan nhướng mày cười, "Còn ngươi thì sao?"

 

-"Lục Ly." Lưu lại hai chữ, Lục Ly vịn vào khung cửa rồi đi ra ngoài.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 04/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts