Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 044

☆, Nguyên lai là trọng sinh

Edit + Beta: Đào Mai

 

Lục Ly?

 

Tạ An Lan quay đầu nhìn cửa trống rỗng một lúc lâu, nguyên lai không phải cô hồn dã quỷ mà là trọng sinh. Bất quá... Vốn tưởng rằng là một tiểu thịt tươi, kết quả là một lão làng, thật đúng là có chút thiệt thòi.

 

Mặt khác, xem biểu tình của tên gia hỏa này, kiếp trước cảm tình cùng nguyên chủ khẳng định không được tốt lắm, nói không chính xác còn có cái gì không thoải mái, không phải hắn sẽ nghĩ nàng cũng là nguyên chủ trọng sinh trở lại chứ? Dù sao... người như nàng thực dễ dàng liên tưởng đến nào là xuyên qua, nào là trọng sinh, thời đại này chỉ sợ rất khó nghĩ ra được người ở một thế giới khác chạy đến trên người lão bà mình. Lục Ly có thể nhanh như vậy tiếp nhận nàng không phải nguyên chủ, chỉ sợ cũng là dựa vào tình trạng của chính hắn. Nếu là Lục Ly nguyên bản, cho dù sống đến năm mươi tuổi, cũng không nhất định có thể tiếp thu được.

 

Chuyện này quả thật phải suy xét kỹ lưỡng một chút, vạn nhất Lục Ly cùng Tạ An Lan thật sự có cừu oán...

 

-"Thiếu phu nhân?"

 

Vân La tiến vào, liền nhìn thấy Tạ An Lan ghé vào bên cạnh bàn nhìn cửa, ánh mắt dại ra không biết suy nghĩ cái gì, vội vàng bước lên phía trước thấp giọng gọi.

 

Tạ An Lan chớp chớp mắt ngồi dậy, hỏi:

-"Ừ, chuyện gì vậy?"

 

Vân La nói:

-"Đại thiếu phu nhân cho người đến thông tri với thiếu phu nhân, sáng sớm ngày mai toàn gia chúng ta sẽ ra khỏi thành đi chùa Linh Nham, phu nhân nói mấy ngày nay nhà chúng ta xảy ra không ít chuyện, phải ở lại trong chùa hai ngày, để xua đi xui xẻo. Đại thiếu phu nhân nói thông báo thiếu phu nhân một tiếng, miễn cho đến lúc đi hành hương mà không mang theo cái gì sẽ không tiện."

 

Xua đi xui xẻo?

 

Tạ An Lan bĩu môi, rốt cuộc là ai xui xẻo đây.

 

Gật gật đầu, Tạ An Lan nói:

-"Ta đã biết, chút nữa thu xếp thêm vài bộ xiêm y là được."

 

-"Dạ, thiếu phu nhân."

 

Vân La gật đầu xác nhận. Tạ An Lan nghĩ nghĩ, hỏi:

-"Khách nhân của Tứ thiếu gia vẫn ở thư phòng à?"

 

Vân La gật đầu, có chút chần chờ hỏi:

-"Thiếu phu nhân, ngài muốn đi gặp sao?"

 

Tạ An Lan khoát tay nói:

-"Ta chính là hỏi một chút, lại không quen đi gặp cái gì?"

 

Vân La che miệng cười, nói:

-"Thiếu phu nhân là thê tử của Tứ thiếu gia, mấy vị tới thăm Tứ thiếu gia kia đều là bằng hữu cùng trường của Tứ thiếu gia, kỳ thật Thiếu phu nhân đi gặp cũng không thất lễ."

 

-"Vẫn là thôi đi."

 

Tạ An Lan rã rời không chút hứng thú nói. Nếu bên dưới túi da xinh đẹp của tiểu Lục Ly kia không phải là một linh hồn nhỏ bé mà là lão quỷ, ai biết hiện tại Lục Ly đối với mấy bằng hữu trước kia còn có cái nhìn đồng dạng hay không, nàng mới không đi cho hắn chướng mắt đâu.

 

Bất quá... sau khi trọng sinh Lục Ly người này giống như mang theo đầy bụng oán khí, khẳng định kiếp trước đã không được như ý. Nghĩ lại chính mình, Tạ An Lan nhất thời u buồn. Bản đại thần vất vả khổ sở vài thập niên, nhiều xe nhiều nhà nhiều tiền mọi thứ không thiếu, nói không chừng còn có thể có một mỹ nam, đúng lúc sắp thăng chức tăng lương trở thành người thắng nhân sinh, thế nhưng làm cho ta xuyên không! Cũng thật là, cực cực khổ khổ vài thập niên, một cái liền trở lại từ đầu nha. Ta lại không có thâm cừu đại hận gì, càng không có thất bại đến muốn đổi cái thế giới làm lại từ đầu, rốt cuộc là vì cái gì đây? Cơ hội này tặng cho cho người khác có được không?

 

Thấy thiếu phu nhân hưng trí không cao, Vân La liền nỗ lực chọc thiếu phu nhân vui vẻ, nói:

-"Vậy thiếu phu nhân đi tính sổ đi, sáng nay Tạ Văn lại thỉnh lão Nguyên mang theo không ít ngân lượng lại đây, nô tỳ đều bỏ vào trong rương cho Thiếu phu nhân."

 

Tạ An Lan bất đắc dĩ mà nhìn tiểu nha đầu ngốc nghếch trước mắt, vươn tay sờ sờ đầu nàng. Thật sự là một đứa ngốc, thiếu phu nhân ta là muốn có bạc để tiêu sài, chứ không phải có ham muốn đặc biệt với việc đếm bạc. Bất quá cũng không nên gạt bỏ lòng tốt của tiểu cô nương, Tạ An Lan gật gật đầu đứng dậy đi vào phòng trong tính sổ.

 

Trong thư phòng Lục Ly bên kia, ba người trẻ tuổi không sai biệt nhiều từng người vừa ngồi uống trà, vừa đánh giá sắc mặt tái nhợt của thiếu niên tuấn tú ngồi trước mắt.

 

-"Mấy ngày không gặp, Lục huynh tựa hồ biến hóa không nhỏ. Nhìn sắc mặt còn có chút tái, thân thể đã khỏe chưa?"

 

Vị trẻ tuổi ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải nhíu mày cười nói. Từ lần trước nghe nói Lục Ly rơi xuống nước sinh bệnh xin nghỉ, bọn họ bạn học trong thư viện đều không có cách nào gặp được Lục Ly. Vốn là chờ hắn lành bệnh trở lại đi học, ai biết lại bị Lục lão gia hung hăng đánh một trận khiến cho không khỏe. Gần thi hương, tất cả bọn họ đều bận rộn ôn tập học bài, hai ngày này nghe nói thương thế Lục Ly đã tốt lên rất nhiều, thế nên ba người mới kết bạn tới thăm. Lại không nghĩ rằng khi gặp lại, Lục Ly biến hóa làm cho bọn họ có chút kinh ngạc.

 

Không nói Lục Ly đột nhiên lấy danh họa kỹ dương danh Tuyền Châu, dù sao từ trước Lục Ly chỉ là một lòng chỉ đọc sách thánh hiền, ai cũng không biết hắn có am hiểu vẽ tranh hay không. Có lẽ chỉ là người ta chưa từng khoe khoang ở trước mặt người khác. Thế nhưng vẻ mặt khí chất của Lục Ly hiện nay, cùng với Lục Ly trước kia ở trong thư viện chuyên tâm đọc sách, tài danh trác tuyệt lại đối đạo lí đối nhân xử thế thập phần mới lạ hoàn toàn bất đồng. Lục lão gia ra sức đánh một phen, thế nhưng ảnh hưởng đối với Lục Ly đến như vậy sao?

 

Lục Ly thản nhiên nói:

-"Đa tạ ba vị huynh đài tự mình tới cửa thăm, Ly hết thảy đều khỏe."

 

Người trẻ tuổi gật đầu, dẫn đầu mở miệng cười nói:

-"Không có việc gì là tốt rồi, lần này Lục huynh tuy rằng bị ủy khuất, Lục lão gia qua đi….nói vậy cũng có thể rõ ràng. Đợi cho sang năm Lục huynh tên đề bảng vàng, Lục gia tự nhiên cũng là có chung vinh dự."

 

Một nam tử khác tuổi nhỏ hơn một chút cũng cười nhạo, nói:

-"Có chung vinh dự à? Chỉ sợ chưa chắc? Ta nói Lục huynh, ngươi làm gì cậy mạnh như thế, hơi nhường nhịn một chút là được, ngươi thật sự có bản lãnh, cho dù nhất thời thứ tự thấp một chút, tương lai cũng nhất định cái sau vượt cái trước. Làm gì như thế, làm ra đến chính mình một thân phiền não. Nếu như chậm trễ thi hương một tháng sau, chẳng phải là..."

 

-"Ngôn huynh!"

 

Người lớn tuổi một ít vỗ trán người trẻ tuổi, tức giận mà đánh gãy lời nam tử trẻ tuổi. Lời nói này chính mình ngầm nghị luận một chút còn chưa tính, còn nói trước mặt chánh chủ người ta, thật sự là...

 

Vị Ngôn công tử kia trợn mắt, nói:

-"Ta nói là lời nói thật, có cái gì không đúng? Lục Hưng Thịnh, kỹ năng của hắn không bằng người liền làm đường ngang ngõ tắt gì đó, cùng với nữ nhân có gì khác nhau? Hắn như thế nào không trực tiếp ở lại hậu viện giúp nương hắn cùng tức phụ hắn đánh nhau đi."

 

-"Khụ khụ."

 

Bởi vì khuyên người suýt nữa bị sặc bởi nước miếng chính mình, ho khan không thôi.

 

Lục Ly giống như mới hồi phục tinh thần lại, nhàn nhạt cười nói:

-"Ngôn huynh nói đùa, bất quá việc nhỏ sẽ không ảnh hưởng đến thi hương."

 

Ngôn công tử cao thấp đánh giá Lục Ly một phen, hiển nhiên đối với lời hắn nói không thể nào tin được, chỉ là nói:

-"Vậy là tốt rồi, bản công tử còn ngóng trông cùng ngươi sang năm phải tranh cao thấp đấy."

 

Lục Ly nhíu mày, nói:

-"Xem ra Ngôn huynh cũng là tin tưởng mười phần?"

 

Ngôn công tử cười nói:

-"Đây là tự nhiên, nếu như ngay cả tin tưởng đậu bảng đều không có, còn khảo cái khoa cử gì? Sớm về nhà nghỉ ngơi đi."

 

Lục Ly nhấc chén trà trong tay, nói:

-"Như thế, sang năm xin đợi tin lành của Ngôn huynh."

 

Nam tử lúc trước thở dài, mở miệng nói:

-"Hai người các ngươi tự nhiên là tin tưởng mười phần, chỉ có tại hạ cùng Lâm huynh. Ngươi ta chỉ sợ còn phải cố gắng hơn nữa."

 

Lục Ly đứng đầu Tuyền Châu tự nhiên là không cần lo lắng, Ngôn công tử họ Ngôn danh Hi, tự Vọng An. Năm nay bất quá mới hai mươi hai tuổi, lần trước viện thí cũng chỉ đứng thứ ba Tuyền Châu, toàn bộ Tây Giang thành tích thứ bảy, đồng dạng là thiếu niên anh tài khó được.

 

Bố y nam tử vẫn không mở miệng nói chuyện cũng cười theo, gật gật đầu nói:

-"Triệu huynh nói đúng, Lục huynh cùng Ngôn huynh đều là tài tử Tuyền Châu, ta cần phải nỗ lực hơn."

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 05/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts