Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 047

☆, Lục Ly kiếp trước!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Lục Ly, Lục Tứ Gia. So với Tạ An Lan vô duyên vô cớ vừa ngủ một giấc trước khi được nghỉ hưu đã chết đi, cũng không biết nên nói là hắn may mắn hay là xui xẻo.

 

Kiếp trước Lục Ly tự nhiên vẫn là kêu Lục Ly, vẫn như cũ vẫn là Tứ thiếu gia Lục gia. Chẳng qua hắn không có đi nhảy cầu cứu thê tử của mình rơi xuống nước, càng không có vừa tỉnh lại đã bị một dã quỷ không biết từ chỗ nào tới chiếm thân thể thê tử. Thế nhưng như thế này, cũng không có nghĩa là Lục Tứ thiếu gia sống qua những ngày rất tốt.

 

Ở kiếp trước, Lục Ly đồng dạng cũng là mười bốn tuổi đứng đầu thi viện, lại bởi vì Lục phu nhân cùng huynh trưởng Lục Huy trong bóng tối ngáng chân, năm Lục Ly thi hương phát huy thất thường, chỉ khảo cái vị trí cuối cùng.

 

Bất quá đối với cái này Lục Ly cũng không hề để ý, bởi vì hắn biết tài học của chính mình, chỉ cần thi đậu cử nhân, tự nhiên sẽ không lo sợ thi hội kế tiếp. Mà một khi đến Kinh Thành, Lục gia cũng không thể động tay động chân như ở Tuyền Châu.

 

Thế nhưng, lúc đó Lục Ly lại không biết, mẹ cả cùng huynh trưởng hắn căn bản không có nghĩ tới muốn cho hắn tham gia thi hội.

 

Vừa qua khỏi năm thứ hai, ngay tại một lần xuất môn Lục Ly bị một đám người đột nhiên nhào đến đánh gãy một chân, khoa cử tự nhiên là không thành. Lục Ly chỉ có thể trơ mắt mà nhìn đại ca mình thi đậu tiến sĩ, một lần nữa người Lục gia đi theo về lại Kinh Thành.

 

Thế nhưng Lục Ly không bằng lòng buông bỏ, vừa nổ lực dưỡng tốt thương thế, vừa muốn cố gắng tham gia thi hội vào ba năm sau. Mà lúc này bởi vì có chủ gia Lục gia cùng nhạc gia chống đỡ Lục Huy đã tiến vào làm một chủ sự Hộ Bộ, tuy rằng phẩm chất không cao lại cũng không phải thứ tử Lục Ly như vậy không hề có ai dựa vào có thể chống lại.

 

Lục Huy như thế nào có thể dễ dàng tha thứ một thứ đệ bị chính mình chèn ép lại một lần nữa đi lên trên đầu chính mình?

 

Lúc gần Khoa cử, Lục phu nhân cùng Lục Huy ở trước mặt Lục lão gia lãi nhãi vài câu, lúc này đây Lục lão gia tự mình cầm lấy gia pháp triệt để đánh gãy chân Lục Ly. Đồng thời, Lục Huy còn cho người tuôn ra việc thê tử Lục Ly Tạ An Lan cùng nhị thiếu gia Lục Minh thông dâm. Lục Văn giận dữ, hung hăng mà trách đánh Lục Minh một chút, đuổi toàn gia Lục Minh chạy về Tuyền Châu, đồng thời cũng trục xuất phu thê Lục Ly ra khỏi nhà.

 

Cuối cùng, Tạ An Lan cũng là đi theo Lục Minh, còn mang đi hết thảy tài sản mà Lục Ly vất vả có được trong ba năm. Tại thời điểm đó Lục Ly so với lúc trước đã không còn ngây thơ, cũng hiểu được tiền bạc rất trọng yếu, ở Kinh Thành vài năm cũng đã kiếm được không ít tiền.

 

Lục Ly lẻ loi một thân một mình không còn một xu lưu lạc bên ngoài, từ đó về sau.....nguyên bản một lòng chỉ biết đọc sách mơ tưởng thi đậu công danh…..Lục Ly hoàn toàn biến chất.

 

Lục Ly vốn là một người cực kỳ thông minh, bằng không hắn cũng không làm được tài tử đứng đầu Tuyền Châu. Người thông minh liền dễ dàng đi đến cực đoan, trước đây đầu óc chậm chạp một khi hắn đã suy nghĩ rõ ràng liền chạy như điên trên con đường hắc đạo.

 

Ba năm sau, Lục Ly sảng khoái trở thành phụ tá của Lý Vương đương triều, đùi phải của hắn hoàn toàn tàn phế, đã sớm đoạn tuyệt với con đường khoa cử bình thường. Mơ tưởng quyền thế, chỉ có thể đi theo nét bút nghiêng. Mà cách tốt nhất tự nhiên chính là công lao theo giúp vua. Hoàng đế tuổi tác đã cao, thân thể cũng không tốt, chỉ cần chọn một vị Vương gia rồi phụ tá hắn đi lên ngôi vị hoàng đế, so với đau khổ cay đắng mỗi ngày bò theo khoa cử thì sẽ nhanh hơn nhiều.

 

Lục Ly cũng xác thực lợi hại, phụ tá Lý Vương từ trong một đám Vương gia hoàng tộc một đường đi lên ngôi vị hoàng đế, cũng dẫm nát toàn bộ Lục gia theo phụ tá Tấn vương dưới chân.

 

Lục Ly không chỉ có năng lực đấu đá tâm trí trả thù với nhau, hắn cũng có hùng tâm tế thế cứu dân. Thời gian mười mấy năm trước khi biến chất, hắn học được đều là như thế nào trị quốc bình thiên hạ…

 

Lý Vương đăng cơ xong, hắn âm thầm vì Lý Vương bày mưu tính kế, bình định loạn lạc, an cư dân sinh, tây chống cự Tây nhung, bắc trấn định Dận An, lại quên từ xưa đến nay đều lưu truyền một câu: ‘Phi điểu không còn, cất cung tên; phá xong địch quốc, mưu thần tử vong'…

 

Khi Lục Ly phí hết tâm huyết khiến cho quốc nội Tây Nhung nội loạn vô lực lại tấn công Đông Lăng, chỉ phải cùng Đông lăng ký hiệp ước ngưng chiến, sau đó hắn bị hoàng đế đưa cho Tây Nhung làm thành ý hòa bình hai quốc.

 

Hắn bị bẻ gẫy hai tay, đánh gãy một chân khác, cho uống thuốc đưa đến trước mặt tân hoàng Tây nhung vừa mới đăng cơ.

 

Là một người trẻ tuổi hừng hực khí thế đứng ở trước xe tù áp giải hắn, mặt cười đến đắc ý vừa lòng, nói:

-“Lục Ly, ngươi dù có mưu lược kinh thiên, có từng tính đến người rất muốn giết ngươi, kỳ thật vẫn là người ở sau lưng ngươi? Ngươi đã rảnh rỗi tính kế hoàng thất Tây Nhung ta, sao không bớt thời gian mà tính toán chính mệnh của ngươi?

 

Lục Ly chỉ là hờ hững mà nhìn thoáng qua người trẻ tuổi trước mắt, hướng hắn cười lạnh, đâm đầu tại trên cột xe chở tù chết.

 

Nguyên lai hoàng đế bệ hạ cho rằng Tây nhung cầu hòa là có thể kê cao gối mà ngủ sao? Hoàng đế bệ hạ đã quên... Không, là chính hắn đã quên nói cho ông ta biết, địch nhân chân chính của Đông Lăng cùng Tây Nhung, là ở phương bắc. Bất quá, cái này cùng hắn có quan hệ gì đâu?

 

Lục Ly chẳng hề biết trên đời này còn có chuyện có thể trở lại một lần nữa…., thế nhưng trước khi chết hắn cũng không thấy tiếc nuối. Dù cho chí khí chưa phỉ, thế nhưng mấy năm kia hắn vẫn sống đều tùy ý vui sướng so với bất luận kẻ nào. Hắn không thể đứng ở trên triều đình, thế nhưng lại có thể chỉ điểm thiên hạ, nâng tay lật úp giang sơn địch quốc.

 

Hắn chưa bao giờ danh dương thiên hạ, thế nhưng vô luận là đương triều thiên tử hay là vua các quốc gia khác có tài trí mưu lược kiệt xuất, ai cũng không dám coi thường hắn!

 

Hắn không cần cẩn trọng thăng quan vơ vét của cải, tự nhiên cẩm y ngọc thực vàng ngọc đầy người. Có lẽ, cái này cũng là nguyên nhân cuối cùng hắn rơi vào kết cục như vậy? Thế nhưng, vậy thì như thế nào?

 

Lúc này từ trong bóng đêm tỉnh lại, kỳ thật hắn còn chưa phục hồi tinh thần lại. Thế nhưng cho dù là thánh nhân bị một cái nhuyễn ngọc ôn hương ở trên người cọ đến cọ đi cũng sẽ phát hoả mà? Vượng tài là cái gì vậy? Hắn có chút phiền toái mà ngăn chặn miệng nữ nhân kia, ngay sau đó hắn bị nữ nhân kia một cước đá xuống giường!

 

Thời điểm nữ nhân kia nói ra câu đầu tiên Lục Ly có chút chưa hoàn hồn lại, thế nhưng trước tiên hắn vẫn có thể nhận ra khuôn mặt ở trong ấn tượng đã có chút mơ hồ. Tuy rằng trí nhớ của hắn đối với Tạ An Lan đã trở nên thập phần nhạt nhẽo, lại còn nhớ rõ cái nữ nhân này tuyệt đối không có lá gan như vậy.

 

Lục Ly đối với Tạ An Lan người thê tử này, cũng không có ý cừu hận gì. Nếu nhất định phải nói, đại khái cũng chính là không có cảm tình mà thôi.

 

Tuy rằng nữ nhân này lúc trước cuốn đi hết thảy tiền tài của hắn, hại hắn bẻ mặt trải qua những ngày rất là quẫn bách, thế nhưng vài năm lúc ban đầu nữ nhân này cũng an phận thủ thường. Sau khi biến chất Lục Ly là người ân oán rõ ràng, lúc trước hắn dùng tiền của nữ nhân này, coi như là bồi thường cho nàng thôi. Về phần chuyện nàng hồng hạnh vượt tường, lúc ban đầu hắn cũng để ý qua, cũng phẫn nộ qua, thế nhưng hai mươi chín tuổi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, thậm chí từ trong tử vong trở về Lục Ly sớm đã không thèm để ý.

 

Nếu hắn có một chút ý nghĩ muốn mệnh nữ nhân này, tuyệt đối là vì nàng vướng bận, mà không phải đời trước nàng từng hồng hạnh vượt tường.

 

-“Uy, nghĩ cái gì vậy?” Tạ An Lan ghé vào trước bàn, vẫy vẫy tay trước mắt Lục Ly.

 

Lục Ly thản nhiên mà liếc nàng, không lên tiếng.

 

Tạ An Lan càng thêm vui sướng, nói:

-“Đừng có như vậy, có chuyện gì không vui, nói ra cho ta vui vẻ một chút đi…

 

Lục Ly nâng tay dời đi tay của nàng quơ ở trước mặt của mình, nói:

-“Sao ngươi không nói ra chuyện của ngươi cho ta nghe một chút đi...

 

Tạ An Lan bĩu môi, rõ ràng là một người cổ hủ, mà năng lực tiếp nhận cường đại như vậy là muốn lên trời sao.

 

-“Chuyện đó sao, không phải ta sợ dọa đến ngươi sao.

 

-“Như vậy sao, ta cũng sợ dọa đến phu nhân.” Lục Ly hờ hững nói.

 

Tạ An Lan có chút không thú vị mà nhún nhún vai, nói:

-“Được rồi, chúng ta miễn cưỡng coi như là thẳng thắn công khai, về sau liền là người một nhà... Nói rõ, ta giúp ngươi năm năm. Năm năm sau ngươi cho ta căn nhà, bạc, vàng, còn có mỹ nam tử.

 

-“Thẳng thắn công khai?” Giọng Lục Ly có vẻ hơi quái dị, cho đến hiện tại hắn còn không biết lai lịch của nữ nhân này, cái này cũng kêu là thẳng thắn công khai sao?

 

Tạ An Lan cũng có chút ngượng ngùng, hắc hắc cười khan nói:

-“Coi như là chịu thấp một chút đi? Dù sao nơi này là sân nhà của ngươi, ta tương đối chịu thiệt đi... Vạn nhất tương lai ngươi thất tín bội nghĩa thì sao?

 

Lục Ly nhìn nàng một cái nói:

-“Đối phó ngươi, ta không cần phải chờ thất tín bội nghĩa, chỉ cần ngươi đừng quấy rối ta.

 

Tạ An Lan nhẹ tắc lưỡi một tiếng nói:

-“Ta sẽ nhớ kỹ lời nói của ngươi. Bất quá, ngươi thật sự không cân nhắc qua, đổi một người càng có thể tín nhiệm hơn sao?

 

Lục Ly cười lạnh,

-“Với ta mà nói, trên đời này chỉ có người nghe cùng không nghe lời.

 

Ôi…..cũng không biết kiếp trước tên gia hỏa này gặp bao nhiêu chuyện không hay ho mới trở nên hắc ám như vậy?

 

Ôm mấy quyển sách trở về phòng chính mình, Tạ An Lan nhớ tới mới vừa rồi ở thư phòng nói chuyện, có chút không thú vị khẽ cười một tiếng.

 

Lại ngẫm nghĩ mấy vị nữ quyến Lục gia vừa mới còn lôi kéo chính mình đi qua làm bộ làm tịch quan tâm một phen, cũng không biết kiếp trước rốt cuộc Lục gia đã làm ra cái nghiệt gì, mới đưa tới một ôn thần như Lục Ly vậy. Bất quá, cũng có khả năng bản thân tên kia chính là nhân vật phản diện có tâm lý vặn vẹo. Xem dáng dấp hắn bệnh thời kỳ cuối hết thuốc chữa, Tạ An Lan cảm thấy loại khả năng sau cũng không thấp hơn so với khả năng trước một chút nào.

 

Trong mắt ta chỉ có người nghe lời cùng không nghe lời. A… ha… ha...  

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 09/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts