Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 048

☆, Biến thái!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Sáng sớm hôm sau, quả nhiên chủ tử trên dưới một nhà Lục gia đều đã thức dậy sớm xuất môn. Ngày xưa, Lục gia yên tĩnh trang nghiêm nay trước đại môn rộn ràng nhốn nháo đứng không ít người, chủ tử các phòng, còn có nha đầu tôi tớ bên người chủ tử, không thiếu ai, bất quá chỉ là đi dâng hương, thưa thớt thế nhưng có tới bốn năm mươi người.

 

Thời điểm Tạ An Lan cùng Lục Ly đi ra, ba vị thiếu gia cùng thiếu phu nhân đều đã chờ ở cửa.

 

Lục Huy cùng đại thiếu phu nhân Lý thị đứng ở trước nhất, nhìn thấy Lục Ly được Lục Anh đỡ bước chậm đi ra, lập tức đầy mặt tươi cười đi lên đón, tươi cười tao nhã, nói:

-“Tứ đệ, đệ đã đến rồi. Thân thể có khỏe không? Nếu như chịu không nổi ở nhà nghỉ ngơi cũng không sao.

 

Một dáng dấp huynh trưởng tốt quan tâm đệ đệ. Tạ An Lan đứng ở bên cạnh Lục Ly, trong lòng âm thầm tính toán: ‘Nếu như Lục Ly thật sự liền thuận thế làm theo, không chịu đi, không biết vị Đại công tử Lục gia này phải làm sao bây giờ?’

 

Tuy rằng cảm thấy Lục Ly không phải cái thứ tốt lành gì, thế nhưng hiện nay tốt xấu gì bọn họ cũng tính là người một nhà, Tạ An Lan đương nhiên kiên trì với lập trường của chính mình nên đối với Lục Huy càng thêm ngứa mắt.

 

Lục Ly tự nhiên sẽ không thể không cho huynh trưởng thể diện như thế, chính là khẽ gật đầu nói: 

-“Đa tạ đại ca quan tâm, đã tốt hơn nhiều.

 

Thế này Lục Huy mới gật gật đầu, nói với Tạ An Lan:

-“Tứ đệ thân thể mới khỏe, mệt nhọc đệ muội tốn nhiều tâm sức.

 

Tạ An Lan mỉm cười khom người, nói:

-“Chăm sóc phu quân là bổn phận của muội, làm phiền đại ca lo lắng.

 

Lục Huy ngẩn ra, nhìn nhìn Tạ An Lan đã thấy nàng tươi cười nhợt nhạt không chút thay đổi, cũng không có nửa điểm tránh né, ánh mắt hơi hơi giật mình mới xoay người đi đến đứng kế bên Lục Ly. Nhưng cũng chưa từng vắng vẻ Lục Ly, vẫn như cũ nghiêng người câu được câu không nói chuyện với hắn. Chỉ là hai người một người nói vô tâm, một người đáp vô tâm, nhưng thật ra làm cho người đứng tại bên cạnh nghe được liền cảm thấy mệt mỏi thay bọn họ.

 

Người bên cạnh như thế nào không nói đến, thế nhưng mọi người đứng xa một chút lại chỉ có thấy hai huynh đệ Lục gia đang ở nơi đầu sóng ngọn gió một bộ dáng hòa thuận.

 

Lục gia gióng trống khua chiêng xuất hành như vậy, người qua lại vây xem tự nhiên không ít. Nhìn thấy bộ dáng hai huynh đệ đều là giống hệt nhau cười tươi thân thiết, cũng không khỏi vì những lời đồn đãi trong thành mấy ngày nay cảm thấy vài phần dao động cùng hoài nghi.

 

Lục đại công tử cùng Lục tứ công tử quan hệ rõ ràng là vô cùng tốt mà, huynh hữu đệ cung* nhìn thật ra so với Tam công tử đứng ở một bên còn muốn hòa thuận hơn.

 

(Chú thích: huynh hữu đệ cung nghĩa là anh em hoà thuận thân ái tôn kính lẫn nhau)

 

Cái này đương nhiên cũng là mục đích duy nhất của Lục gia. Lúc trước chuyện Lục Huy xúi giục Lục Văn trách đánh Lục Ly vốn là một chiêu mờ tối, nếu không truyền ra ngoài cũng liền thôi, một khi truyền ra Lục Huy tuyệt đối chiếm không được chỗ tốt.

 

Sau khi bị Lục Ly ngầm thêm dầu khiến lửa cháy càng lớn, nếu như việc này rơi vào trong lỗ tai quan chủ khảo chủ trì thi hương, cho dù Lục Huy tài hoa cao tới đâu chỉ sợ đánh giá cũng phải rơi xuống vài cấp bậc.

 

Lục gia hôm nay làm ra như vậy, cùng với chuyện không lâu sau Lục Văn chuẩn bị tiệc mừng thọ, kỳ thật đều là ở vì cục diện rối rắm của Lục Huy giải quyết tốt hậu quả. Nếu không phải như thế, hiện tại Lục Huy hẳn là phải ở nhà dụng công khổ sở đọc sách, Lục gia làm sao sẽ lãng phí thời gian để đi cái dâng hương gì, tổ chức cái yến hội gì?

 

Bất quá chiêu này cũng là không xấu, huynh trưởng cùng phụ thân tốt như thế, nào sợ bên trong bọn họ thật sự có sai Lục Ly còn không buông bỏ, cũng thành hắn lòng dạ hẹp hòi. Thế đạo này, đúng sai so sánh với phụ quyền, thật không coi là chuyện gì cả. Cho dù ngày ấy Lục lão gia thật sự đánh phế đi Lục Ly, chỉ cần ông không đuổi Lục Ly ra khỏi nhà, tương lai ông già đi Lục Ly vẫn phải ở bên cạnh ông tận hiếu, nếu không sẽ bị thế nhân phỉ nhổ.

 

Bất quá... Tạ An Lan nghiêng đầu nhìn nhìn thiếu niên tươi cười ôn hòa đứng bên cạnh, hiện tại vị này rốt cuộc là nghĩ như thế nào, thật sự không thể nói…..

 

Đang miên man suy nghĩ, Lục lão gia cùng Lục phu nhân từ trong đại môn đi ra. Mấy nhi tử cùng tức phụ lập tức bước lên phía trước chào,

-“Phụ thân, mẫu thân.

 

Lục phu nhân mỉm cười gật gật đầu nói:

-“Đều chờ lâu chứ, người một nhà xuất môn không cần quá chú ý nghi thức xã giao này đó. Ly nhi, thân thể có thể chịu được không?

 

Lục Ly rũ mắt, cung kính nói:

-“Đa tạ mẫu thân quan tâm, đã không còn đáng ngại.

 

Đáy mắt Lục phu nhân xẹt qua nụ cười, gật gật đầu đưa tay vỗ vỗ mu bàn tay Lục Ly khẽ thở dài nói:

-“Ngươi hài tử này chính là quá quật cường, phụ thân ngươi đều là vì tốt cho ngươi, chỉ là tính tình ông quá nóng, chớ nên trách ông.

 

Sắc mặt Lục Ly không thay đổi chút nào có thể nhìn thấy vẫn như cũ là một mảnh cung kính bình thản, nói:

-“Vâng, nhi tử rõ ràng.

 

-“Vậy là tốt rồi.” Lục phu nhân cười nói, lại nói với mọi người trước mặt: “Thời gian không còn sớm, đều lên xe đi.

 

-“Vâng, mẫu thân.

 

-“Vâng, phu nhân.

 

Lục Anh đỡ Lục Ly lên một chiếc xe ngựa ở phía sau, Tạ An Lan cùng Lục Ly ngồi ở trong xe ngựa, Lục Anh ở bên ngoài đánh xe, Vân La nhu thuận theo Lục Anh ngồi ở bên ngoài. Nàng tuổi còn nhỏ, dáng dấp lại nhu thuận đáng yêu, Lục Anh xem nàng chủ động tiến đến bên ngoài, lại nghĩ đến tính tình hai vị chủ tử bên trong, đối với tiểu cô nương gương mặt bánh bao sinh ra vài phần cảm giác đồng bệnh tương liên, nhưng cũng không nói thêm gì?

 

Xe ngựa phía trước bắt đầu di chuyển, toàn gia mấy chục nhân khẩu chậm rãi đi tới phương hướng cửa thành, lưu lại những người vây xem nghị luận dồn dập.

 

-“Hai vị công tử Lục gia quan hệ thoạt nhìn cũng không tệ...

 

-“Cũng không phải mà? Đại công tử Lục gia xem cũng không giống như là cái loại người vô cùng hung ác.

 

-“Lục phu nhân chính là nổi danh hiền thê ở Tuyền Châu, đối Tứ thiếu gia cũng là thập phần quan tâm...

 

Ngồi ở trong xe ngựa, nghe được nghị luận bên ngoài, Tạ An Lan cũng nhịn không được xì cười.

 

Lục Ly nhìn nàng hỏi:

-“Cười cái gì?

 

Tạ An Lan che miệng nói:

-“Không có gì, nhưng thật ra không uổng phí đại ca ngươi sáng sớm đã chờ ngay tại đại môn….

 

Nguyên lai, loại sự tình tìm thuỷ quân này cũng không phải người hiện đại độc quyền mà, trong đám người kia nếu không có vài kẻ lừa gạt nàng sẽ kêu Lục phu nhân một tiếng thánh mẫu.

 

Nhìn xem vẻ mặt Lục Ly, tựa hồ cũng không quá mức để ý. Cũng đúng, lời đồn đãi loại này, quả thật là có thể vuốt phẳng. Thế nhưng lại cũng không phải như thuyền đi trên nước không dấu vết, chỉ cần để lại ấn ký, nào sợ nhất thời nửa khắc ở giữa san bằng, một khi có cơ hội thích hợp thực dễ dàng sẽ bị mọi người nhớ tới.

 

Huống chi, chỉ sợ hiện tại Lục Ly cũng không muốn triệt để phá hủy Lục Huy. Lục Huy là hy vọng của Lục gia, mặc kệ kiếp trước Lục Ly là người cường hãn gì, hiện tại hắn thật sự chính là một thứ tử Lục gia không quyền không thế. Nếu như hủy đi Lục Huy, rất khó nói Lục phu nhân tức điên lên có thể được ăn cả ngã về không sẽ liều mạng với hắn hay không. Trước giờ Tạ An Lan sẽ không khinh thường nữ nhân điên cuồng cùng nhẫn tâm.

 

Lục Ly xuyên qua cửa sổ liếc qua đám người bên đường bên ngoài, xe ngựa chậm rãi đi về phía trước rất nhanh ném đám người về phía sau. Trên dung nhan tuấn mỹ của hắn lướt qua một nụ cười trào phúng, nói:

-“Ngươi không thấy là, như vậy rất thú vị sao?

 

Vẻ mặt Tạ An Lan mờ mịt, chỗ nào thú vị hả?

 

Lục Ly thản nhiên nói:

-“Trên đời này tra tấn lớn nhất không phải lập tức giẫm người dưới lòng bàn chân. Mà là nhìn hắn, một lần lại một lần đi lên, lại một lần một lần rơi xuống... Xảy ra liên tục, đến cuối cùng hắn mới phát hiện, kỳ thật chính mình hai bàn tay trắng.

 

Biến thái!

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 10/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts