Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 067

☆, Hiểu lầm nha… hiểu lầm!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Thời điểm Lục Ly từ Tào gia đi ra đúng lúc nhóm nữ quyến tới tham gia hội hoa xuân cũng cáo từ rời đi.

 

Tại Đại môn, Tào thiếu phu nhân tự mình đưa nhóm nữ quyến xuất môn.

 

Mới ra cửa, nhóm nữ quyến liền nhìn thấy cách đó không xa dưới một tàng cây đa, một thiếu niên tuấn mỹ mặc y phục màu trắng ngà lẳng lặng mà đứng thẳng. Trên mặt thiếu niên cũng không có bao nhiêu biểu tình, đôi mắt cụp xuống, mặt mày tuấn tú, im lặng đứng ở nơi đó liền giống như một bức tranh cuộn tròn yên tĩnh.

 

Đa số các nữ quyến qua lại đều nhịn không được sẽ liếc mắt nhìn nhiều hơn, trong lòng âm thầm tò mò rốt cuộc là thiếu niên nhà ai thế nhưng dáng dấp tuấn tú như thế?

 

Tạ An Lan đồng dạng vừa ra khỏi cửa liền thấy được người đứng dưới tàng cây, nhịn không được co rút khóe miệng. Ở trong ánh mắt hơi trêu chọc của Tào thiếu phu nhân từ biệt sau đó lại nói một tiếng với đám người Lục phu nhân mới đi tới hướng Lục Ly.

 

-“Ta nói... Phu quân ở đại môn người ta ngẩn người, là muốn làm cái gì?” Đi đến trước mặt Lục Ly, Tạ An Lan cười tủm tỉm hỏi.

 

Lục Ly giương mắt nhìn nàng, nhẹ giọng nói:

-“Chờ ngươi.

 

Tạ An Lan nhíu mày, có chút hoài nghi trên dưới đánh giá hắn vài lần, hỏi:

-“Chờ ta? Ngươi sẽ tốt bụng như vậy sao?

 

Lục Ly tên gia hỏa này khi nào thì có phong độ như vậy?

 

Lục Ly không để ý tới hoài nghi của nàng, trực tiếp xoay người đi qua phố bên kia, nói:

-“Đi thôi.

 

-“Này! Ngươi nói đi ta liền đi hả!

 

Xem ta là con chó à?

 

Lục Ly xoay người nhìn nàng,

-“Ngươi muốn đi cùng phu nhân và đại tẩu các nàng à?

 

Tạ An Lan: “…..”

 

Vẫn là đi thôi. Tạ An Lan co rút khóe miệng yên lặng đi theo. Nàng tình nguyện cãi nhau cùng tên Lục Ly này, cũng không muốn cùng đám đàn bà không chừng mực kia chơi lời nói sắc bén.

 

Ngoài cửa lớn Tào gia phía sau hai người, đám người Lục phu nhân đứng ở trước cỗ kiệu nhìn hai phu thê sóng vai rời đi nhíu mày.

 

Nhị thiếu phu nhân chớp mắt, thấp giọng nói:

-“Tứ đệ cũng thật là, nhìn thấy mẫu thân ở nơi này cũng không đi lên chào hỏi.

 

Lục phu nhân đôi mắt hơi trầm xuống, thản nhiên quét mắt liếc nàng nói:

-“Nói bậy bạ gì đó, nơi này thật nhiều nữ quyến, nếu là va chạm như thế nào tốt?

 

Nhị thiếu phu nhân có chút ngượng ngùng, cúi đầu nói:

-“Tứ đệ cùng Tứ đệ muội cảm tình giống như tốt lên rất nhiều, thế nhưng tự mình tới đón người. 

 

Lục Kiều có chút khinh thường nói:

-“Tứ ca là sợ nàng lại dọa người đi.

 

Mọi người một trận trầm mặc: ‘Hôm nay rốt cuộc là ai có vẻ dọa người?’

 

Đại thiếu phu nhân quay đầu nhìn thoáng qua tấm biển Tào phủ, thấp giọng thở dài:

-“Không nghĩ tới Tào gia đối với đệ muội thế nhưng chiết tết nhất giao* như thế, xem ra, Tào đại nhân thật là thực xem trọng Tứ đệ.

 

(Chú thích: chiết tết nhất giao nghĩa là hạ mình kết giao)

 

Lục phu nhân trầm giọng nói:

-“Trở về rồi nói sau.

 

Bên kia, đồng dạng có một người cũng đang nhìn một màn này. Đôi mắt Lý Uyển Uyển còn có chút sưng đỏ, đã có chút si ngốc mà nhìn phương hướng hai người rời đi.

 

Lý phu nhân lườm nàng đang thất hồn lạc phách, tức giận nói:

-“Còn không lên kiệu, nhìn cái gì?.

 

Lý Uyển Uyển hai má ửng đỏ, vội vàng lắc lắc đầu bước nhanh hơn vài bước đi đến trước cỗ kiệu của mình lập tức chui vào.

 

Ngồi vào cỗ kiệu, Lý Uyển Uyển vẫn như cũ cảm thấy tim của mình đập bang bang. Trước kia nàng cũng chỉ là rất xa thấy qua Lục Ly hai lần, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy gần như vậy, tuy rằng kỳ thật chỉ có thấy một bên mặt. Thế nhưng... Nhớ tới những công tử bình thường ăn chơi trác táng trong nhà phụ thân chọn thay mình, lại ngẫm nghĩ thiếu niên mới nhìn thấy dung nhan tuấn tú dáng người cao ngất, còn có một loại khí chất không biết hình dung như thế nào kia, Lý Uyển Uyển cảm thấy tim của mình đập nhanh hơn.

 

Lục Ly... tứ thiếu Lục gia, tài tử đứng đầu Tuyền Châu...

 

Tạ An Lan chậm rì rì đi theo phía sau Lục Ly, nhìn mỹ thiếu niên trước mắt cứ thế đi về phía trước, tròng mắt Tạ An Lan chuyển chuyển tiến lên hai bước ôm lấy cánh tay hắn.

 

Lục Ly sửng sốt dừng bước chân nhìn Tạ An Lan, Tạ An Lan cười tủm tỉm mà nhìn hắn cũng không nói lời nào.

 

Trầm mặc một lát, Lục Ly tiếp tục đi về phía trước tựa hồ cũng không thèm để ý trên cánh tay mình còn đèo theo một người.

 

Tạ An Lan đương nhiên càng không thèm để ý, lôi kéo tay tiểu soái ca áp đường cái, tha thiết ước mơ cuộc sống tốt đẹp. Huống chi bọn họ vẫn là phu thê, tuy rằng ngẫu nhiên có người đi đường đưa đến ánh mắt kinh ngạc, lại bị Tạ An Lan không chút khách khí mà trừng mắt trở về.

 

-“Chúng ta đi chỗ nào vậy?” Tạ An Lan hỏi.

 

Lục Ly nói:

-“Hai mươi tháng sau chính là thi hương, thi hương cử hành ở trường thi Tây Giang. Thi hương qua đi nửa tháng sẽ yết bảng, sau đó ta phải khởi hành lên kinh thành. Ngươi tính ở lại Tuyền Châu hay là theo ta lên kinh thành?

 

Tạ An Lan nháy mắt mấy cái, xoa xoa ấn đường mới nói:

-“Đợi một chút, ý của ngươi là hơn một tháng sau chúng ta sẽ khởi hành lên kinh thành à?

 

Lục Ly nhíu mày, hỏi:

-“Có vấn đề gì sao?

 

Vấn đề lớn được không! Chuyện sinh ý của nàng ở Tuyền Châu còn chưa có giải quyết, xuất môn bên ngoài ăn mặc ngủ nghỉ như vậy không cần tiền sao? Đầu năm nay trị an tốt đến độc thân ra đi, đi mấy ngàn dặm cũng không có vấn đề gì sao? Ngồi xe lửa hay là phi cơ? Hộ vệ đâu? Tiền đâu?

 

Hít sâu một hơi, Tạ An Lan hỏi:

-“Nếu ta không đi, ngươi có tính toán gì không?

 

Lục Ly bình tĩnh nói:

-“Mang Lục Anh và Mạch Đông đi cùng.

 

-“Nếu như ta đi?

 

-“Mang Lục Anh, Mạch Đông và ngươi cùng đi.” Lục Ly nói.

 

Đối trời trợn trắng mắt, Tạ An Lan tức giận nói:

-“Ngươi cảm thấy chỉ bằng ta cùng Lục Anh, còn phải mang theo ngươi cùng Mạch Đông hai con gà bệnh, lên đường bình an tới kinh thành tỷ lệ là bao nhiêu? Cái này còn phải bài trừ có người ngầm phá rối. Còn có, xin hỏi Lục công tử, ngươi ở kinh thành có nhà ở không? Có quan hệ không? Có tiền không?

 

Ngươi đừng hy vọng ta cùng ngươi cùng nhau đi ăn cướp, chúng ta quan hệ còn chưa tới mức đó. 

 

Lục Ly nhướng mày, nói:

-“Ngươi nghĩ quá nhiều, nếu phải đi, ngươi chỉ cần lo lắng phải mang theo cái gì là được. Không đi cũng không sao, đến lúc đó ngươi lại theo Lục gia cùng nhau lên kinh thành.

 

Tạ An Lan cảm thấy nàng đối với người nào đó đang bình tĩnh cực kỳ phát điên, nghiến răng, hỏi: 

-“Cho nên, ngươi dẫn ta tới nơi này lại có quan hệ gì?

 

Chỉ chỉ cửa hàng trước mặt, đây là tiệm môi giới.

 

-“Không có bất cứ quan hệ gì, ta chính là nói với ngươi một tiếng.

 

-“Vậy ngươi dẫn ta tới nơi này rốt cuộc muốn làm cái gì?

 

Chỉ nghe Lục Ly nói:

-“Mang ngươi tới mua một cái nhà ở Thành Đông, mặt khác lại mua một ít đất đặt dưới danh nghĩa của ngươi.

 

Ngươi đã phải đi rồi, sao đặc biệt còn muốn mua đất?

 

-“Mời nói rõ lý do.

Tạ An Lan túm lại người muốn đi vào trong. Lục Ly không vui, hỏi:

-“Mua đất còn phải có lý do gì?

 

Ở thời đại này, người ta có tiền liền thích mua đất… vàng bạc sớm muộn gì có thể tiêu hết, đất đai lại có thể trở thành sản nghiệp tổ tiên truyền lại cho con cháu hậu thế.

 

Tạ An Lan nhíu mày, hỏi:

-“Phu quân, Lục Tứ Gia, ngươi cảm thấy ta khờ hay là ngươi chính mình ngốc?

 

Chẳng lẽ chỉ số thông minh của nàng đã thấp đến mức cảm thấy Lục Ly người này sẽ vô duyên vô cớ mua đất đưa cho nàng?

 

Lục Ly nhíu mày, bình tĩnh mà nhìn nàng.

 

Tạ An Lan nháy mắt, không chút nào yếu thế mà nhìn trở lại.

 

Thật lâu sau, Lục Ly tựa hồ là buông tha cho, thở dài hỏi:

-“Ngươi cảm thấy là vì cái gì?

 

Tạ An Lan nói:

-“Ngươi muốn mua đất, dưới lòng đất có mỏ vàng?

 

-“…..”

Lục Ly co rút khóe miệng,

-“Đông lăng quốc tự đào mỏ vàng là cả nhà bị chém đầu tịch thu tài sản.

 

-“Ngươi muốn làm chuyện xấu gì?” Tạ An Lan hỏi.

 

Lục Ly hung hăng mà trừng mắt nhìn nàng, sau một lúc lâu, rốt cuộc mới hé ra tờ giấy chụp đến trên người nàng.

 

Tạ An Lan bắt lấy đọc nhanh như gió, xem xong, lại ngẩng đầu lên, trên mặt tươi cười nhiều hơn vài phần nịnh nọt cùng chột dạ, nói:

-“Ha ha, hiểu lầm nha, hiểu lầm….. 

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 03/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts