Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 068

☆, Miệng thối!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Không thể không nói, bạn học Lục Ly là một nhân tài, thời gian ngắn ngủn không đến một tháng, cư nhiên hắn đã giúp nàng viết rõ ràng từ nguyên liệu cung ứng, đến chế tác, đến hậu kỳ tiêu thụ, một loạt thủ tục cùng với quy hoạch phát triển trong tương lai của Yên Chi Phường. Thậm chí so với nàng chính mình viết càng thêm hoàn mỹ, càng thêm nhập gia tuỳ tục. Dù sao... Tạ An Lan thuộc về vẫn là thế giới kia, cho dù có trí nhớ của nguyên chủ, cũng không đủ để cho nàng trong khoảng thời gian ngắn hiểu thông hết thảy đạo lí thế giới này, huống chi trí nhớ bản thân nguyên chủ cũng không có gì hay để nói.

 

Không xem nịnh nọt của nàng ở trong mắt, Lục Ly chỉ là nói:

-“Mang nhạc phụ đến Tuyền Châu, sau này ngươi đi kinh thành mấy cái đó liền giao cho nhạc phụ.

 

-“Khụ khụ.

Tạ An Lan do dự một chút, nói:

-“Phụ thân ta là người đọc sách.

 

Chính nàng cảm thấy kinh thương không có gì, thế nhưng người đọc sách khẳng định không phải nghĩ như vậy. Lục Ly không chút khách khí, nói:

-“Ta đã xem qua văn chương của nhạc phụ, lại cho ông thêm mười năm nữa ông cũng không đậu qua thi hương. Cho dù vận khí tốt một đường đậu qua đến tiến sĩ, ở trong triều đình cũng đứng không đến ba tháng.

 

Nói tóm lại, ngu xuẩn!

 

Tạ An Lan: “…..”

 

Tên hỗn đản này còn dám nói lời ác độc như vậy sao?!

 

-“Tuy rằng nhạc phụ cũng không phải người kinh thương, thế nhưng ít nhất có thể tín nhiệm ông. Cái người kêu Tạ Văn cũng coi như không tệ, có thể phụ tá nhạc phụ. Trong vòng ba năm, hắn cần làm sẽ không sinh dị tâm.” Lục Ly tiếp tục nói.

 

Tạ An Lan nhíu mày,

-“Ba năm sau đó thì sao?

 

Lục Ly nói:

-“Ba năm sau, hắn không dám sinh dị tâm.

 

-“Lục, Ly!.

Tạ An Lan vẻ mặt nghiêm trang kêu lên,

-“Có người nói qua với ngươi một sự kiện hay không?

 

Lục Ly nhíu mày, không nói gì.

 

Tạ An Lan hít sâu một hơi nói:

-“Có người nói qua với ngươi hay không, ngươi nói chuyện.....thật sự rất muốn ăn đòn! Ngươi lúc trước, là vì miệng thối như vậy nên bị người giết chết chứ?

 

Mặt Lục Ly không chút thay đổi mà liếc nàng một cái, quay đầu đi vào tiệm môi giới bên đường.

 

Tạ An Lan: “…..”

 

Chẳng lẽ bị nàng nói trúng rồi?

 

Hai người đến là tiệm môi giới nổi tiếng nhất trong thành Tuyền Châu, vừa mới tiến trong tiệm, nha lang liền đi lên đón, nhìn thấy một trước một sau hai người vào đầu tiên là sửng sờ, sau đó mới tươi cười đầy mặt nói:

-“Hai vị, công tử phu nhân, không biết có chỗ nào cần tiểu nhân?

 

(Chú thích: nha lang là cách gọi người tiếp khách trong tiệm môi giới)

 

Lục Ly hơi hơi gật đầu nói:

-“Trước đây ta đã cho người tới, tòa nhà cùng đất ở thành Đông, chuẩn bị xong chưa?

 

Nha lang phản ứng lại, trên mặt ý cười càng tăng lên, nói:

-“Nguyên lai vị tiểu ca kia là thay công tử làm việc, không biết đại danh công tử?

 

Lục Ly nói:

-“Lục Ly.

 

Lục Ly là ai? Một tháng trước có lẽ còn có rất nhiều người không biết, thế nhưng hiện tại trong thành Tuyền Châu chỉ cần tin tức hơi nhạy bén một chút đều sẽ biết.

 

-“Nguyên lai là Lục tứ công tử, hai vị, thỉnh vào bên trong.

 

Được mời vào trong tiệm môi giới ngồi xuống, lại mời trà, nha lang mới bưng ra sổ sách địa khế liên can đã sớm chuẩn bị xong đến trước mặt hai người nói:

-“Lúc trước vị tiểu ca của quý phủ lại đây, sau khi phân phó tiểu nhân liền tự mình thay Tứ công tử đi hỏi qua. Chủ nhân cái viện ở thành Đông vốn là cố ý bán ra, giá cả là 270 lượng. Về phần công tử muốn, chẳng hề là tư nhân, công tử muốn mua yêu cầu đi nha môn, tiểu nhân cũng thay công tử làm xong. Bởi vì đều là thổ địa bậc hai, một mẫu là bảy lượng bạc, mảnh đất công tử muốn tổng cộng có 200 mẫu, cho nên là 1400 lượng. Tiểu nhân có thể làm chủ thay công tử bỏ đi số lẻ, một 1650 lượng. Công tử, ngài xem coi thế nào?

 

-“Khụ khụ.

 

Tạ An Lan ôm ngực một trận ngột ngạt khụ. Không phải nàng không chịu nổi bị dọa, không thấy qua cảnh đời. Mà là.....ngươi cho một kẻ nghèo hèn chạy tới cửa tiệm đồ hiệu mua vật giá trị trăm ngàn, loại cảm giác.....sẽ bị người đuổi ra cửa, được không?

 

Nha lang có chút khó hiểu mà liếc nhìn Tạ An Lan, cũng là không để ý. Dù sao đương gia làm chủ khẳng định là vị Lục tứ công tử này.

 

Lục Ly gật đầu nói:

-“Có thể.

 

-“Lục Ly...

 

Tạ An Lan không còn lời để nói, có chút hoài nghi mà nhìn chằm chằm thiếu niên trước mắt. Hắn có nhiều tiền như vậy sao? Bất quá nhớ tới người nào đó lúc trước hào khí ném cho nàng một trăm lượng, trọng sinh rất giỏi sao? Quả nhiên so với nàng một người ngoại lai chiếm tiện nghi nha.

 

Nha lang mừng rỡ, đây chính là một vụ làm ăn lớn. Chuyện làm ăn 1600 lượng, ít nhất hắn có thể từ giữa kiếm được 80 lượng. Tuyền Châu là một địa phương nhỏ, trong ngày thường chuyện làm ăn cũng đều là một ít mua bán nhỏ, chạy tới chạy lui mệt đến không nhẹ, một tháng nói không chừng cũng chỉ thu vào 30, 40 lượng, bỗng nhiên có được như vậy thế nhưng có thể gặp mà không thể cầu.

 

-“Như thế, công tử thanh toán tiền, liền có thể lấy địa khế đến nha môn đi sang tên. Tứ công tử là...

 

Lục Ly từ túi trong tay áo lấy ra một xấp ngân phiếu đưa tới nói:

-“Đây là tiền đặt cọc, một chuyện không phiền hai chủ, ngươi đi làm đi. Địa khế đều ghi tạc dưới danh nghĩa phu nhân.

 

-“Dạ, tiểu nhân nhất định thay công tử làm hết sức thỏa đáng.

Nha lang tiếp nhận ngân phiếu, cười đến thấy răng không thấy mắt, thái độ đối với Lục Ly cũng càng cung kính vài phần,

-“Nhiều nhất hai ba ngày có thể làm xong toàn bộ, đến lúc đó tiểu nhân đưa địa khế đến quý phủ.

 

Lục Ly lắc đầu nói:

-“Không cần, ta cho người tới lấy.

 

-“Dạ.

 

Từ trong tiệm môi giới đi ra, Tạ An Lan cảm thấy chính mình còn có chút mơ hồ. Lục Ly nhìn nhìn vẻ mặt nàng mơ hồ, đáy mắt không khỏi xẹt qua nụ cười, nói:

-“Đi thôi, nên phải trở về.

 

Tạ An Lan phục hồi tinh thần lại, vội vàng bắt lấy người đã tùy ý đi về phía trước, kéo hắn về phía mình, hỏi:

-“Lục Ly, rốt cuộc ngươi nghĩ muốn làm gì?

 

Lục Ly nói:

-“Không phải nói sao, ta phải vào kinh, trước phải an bài xong chuyện của ngươi ở Tuyền Châu.

 

Tạ An Lan nhíu mày, hỏi:

-“Nói như vậy, căn nhà cùng đất ngươi đều đưa ta?

 

Lục Ly cho nàng một cái ánh mắt “ngươi cảm thấy có thể sao”, nói:

-“Căn nhà cùng đất có thể đưa ngươi. Thế nhưng...

 

Nàng biết mà!

 

-“Về sau lợi nhuận Yên Chi Phường của ngươi phải phân cho ta phân nửa.

 

Tạ An Lan ha ha cười, nói:

-“Lục tứ thiếu quả nhiên rất biết làm ăn mà. Ngươi cho ta ngốc sao?

 

Một ngàn sáu trăm lượng đối với nàng hiện tại mà nói là rất nhiều, thế nhưng cũng bất quá chỉ là nửa năm thu vào của Yên Chi phường mà thôi. Như vậy đã nghĩ muốn phân một nửa lợi nhuận của nàng, gia hỏa này cho nàng là ngốc tử à?

 

Lục Ly nâng tay, ngón tay thon dài khẽ vuốt má nàng, ôn nhu nói:

-“Ngươi đương nhiên không ngốc, cho nên ngươi hẳn là biết, ta có thể cho ngươi không chỉ là một ngàn sáu trăm lượng này mà thôi.

 

-“Tỷ như?

 

Lục Ly nói:

-“Tỷ như, duy trì của quan phủ Tuyền Châu, hôm nay có phải Tào phu nhân đối với ngươi thực khách khí hay không? Lại tỷ như, toàn bộ Đông Lăng thậm chí càng nhiều thương lộ, về sau còn sẽ có nhân mạch. Này đó, ngươi cảm thấy ngươi lẻ loi một mình phải bao lâu mới có khả năng đả thông toàn bộ?

 

Tạ An Lan im lặng, đây thực sự là một vấn đề. Tạ An Lan là đại đặc công thần thông quảng không giả, thế nhưng một nữ tử hoàn toàn không có núi dựa cùng nhân mạch muốn đả thông hoàn toàn nhân mạch thương giới Đông Lăng, cần thời gian tài lực nhân lực cùng vất vả là khó có thể tính toán. Mặc dù đã từng là Thanh Hồ, nếu không có quốc gia làm hậu thuẫn, không có chiến hữu làm chỗ dựa, nàng một thân một mình chẳng lẽ có khả năng ở trong nhiều gió tanh mưa máu thong dong mà qua sao?

 

-“Như vậy ngươi thì sao?” Tạ An Lan nhíu mày hỏi.

 

Lục Ly mỉm cười nói,

-“Năm năm… trong vòng năm năm ta cam đoan, ít nhất cảnh nội Đông Lăng có thể tùy ý ngươi.

 

Tạ An Lan: “…..”

 

Nghe giọng điệu này, giống như gia hỏa này kiếp trước có chút điêu ngoa mà.  

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 06/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts