Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 069

☆, Tính kế!

Edit + Beta: Đào Mai

 

-“Bốp!

 

Bàn tay đang vuốt má Tạ An Lan ‘bốp' một tiếng bị đẩy ra, Tạ An Lan nháy nháy mắt mấy cái thanh minh,

-“Nói rõ ràng, ngươi chỉ cần một nửa tiền lời của Yên Chi phường?

 

Lục Ly cũng không ngốc, cười nhạt nói:

-“Không, về sau hết thảy chuyện làm ăn của ngươi ta đều muốn một nửa.

 

-“Ha ha.

Tạ An Lan trợn trắng mắt,

-“Trời còn chưa có tối, đừng thích nằm mơ như vậy.

 

Hỗn đản này rõ ràng tùy thời đều đang chuẩn bị qua sông đoạn cầu, cư nhiên còn dám đưa ra yêu cầu đại nghịch bất đạo như thế!

 

Lục Ly có chút khó hiểu, hỏi:

-“Ngươi cũng không chịu thiệt không phải sao?

 

Những trợ lực mà hắn sẽ cung cấp trong tương lai, tuyệt đối không thiệt thòi một nửa tiền lời của nàng!.

 

Tạ An Lan hừ nhẹ nói:

-“Chuyện tay không bắt sói trắng bản đại thần không phải không có làm qua, nghĩ hố ta.....chờ kiếp sau đi. Đừng cho là ta không nhắc nhở ngươi, công tử gia ngươi hiện tại ngay cả cái cử nhân đều còn không phải, theo ta nói toàn bộ Đông Lăng thậm chí bên ngoài Đông Lăng có phải có chút sớm hay không?

 

Nàng như là người….chỉ tùy tiện nói mấy câu là có thể bị lừa dối sao?

 

Lục Ly nhướng mày nói:

-“Hiện tại ngươi cũng chỉ có một xưởng son phấn nhỏ.

 

-“Vậy chờ chúng ta đều có lợi thế lại đến đàm luận như thế nào?” Tạ An Lan tươi cười rạng rỡ.

 

Lục Ly nói:

-“Đến lúc đó, ta vị tất còn có thể đồng ý bảng giá hiện tại.

 

Tạ An Lan hỏi:

-“Nếu như vĩnh viễn ta đều chỉ có một xưởng nhỏ như vậy thì sao?

 

Lục Ly cũng không thèm để ý, nói:

-“Vậy xem như ta nhìn nhầm.

 

Sau một lúc nhìn chằm chằm Lục Ly thật lâu, Tạ An Lan đột nhiên nhoẻn miệng cười, nói:

-“Kỳ thật... Cũng không phải không được.

 

-“Sao?” Lục Ly nhướng mày, hiển nhiên cũng không tin nữ nhân trước mắt dễ nói chuyện như vậy. 

 

Tạ An Lan cười đến mị nhãn như tơ*, nói:

-“Không bằng, chúng ta tuyên dâm ban ngày như thế nào?

 

Lục Ly: “…..”

 

(Chú thích: Mị nhãn như tơ chỉ ánh mắt mị hoặc)

 

Lục Ly xoay người, không nói một lời, tiêu sái đi.

 

Phía sau, Tạ An Lan đắc ý nhìn bóng lưng hơi có chút vội vàng của hắn nhởn nhơ vỗ vỗ tay, nói:

-“Cùng bản đại thần đấu, ngươi còn non một chút.

 

-“Bất quá nói đi nói lại...

Tạ An Lan lại có chút buồn bực mà đuổi theo, nói:

-“Mẹ nó! ta một nữ nhân không có cái gì, ngươi một đại nam nhân dáng vẻ hiếu thắng là muốn làm gì?

 

Đi ở phía trước thiếu niên Lục Ly nghe được tiếng kêu phía sau, dưới chân ngừng lại một chút tuy rằng không có dừng bước, thế nhưng bước chân rõ ràng chậm lại một chút. Dung nhan tuấn mỹ vẫn như cũ không có biểu tình gì, chỉ là trong đôi mắt rũ xuống mang theo một tia khốn quẫn khó có thể phát hiện.

 

Nữ nhân này... Rốt cuộc là từ đâu đến! [Truyện đăng trên audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Trong Minh Lan viện Lục Gia.

 

Đại thiếu phu nhân ngồi cạnh Lục phu nhân cúi đầu không dám nói lời nào.

 

Trên chủ vị, Lục phu nhân sắc mặt bình tĩnh, chỉ là phía dưới bình tĩnh lại giống như mang theo vài phần lạnh băng cùng vẻ lo lắng, làm cho không khí cả phòng đều âm lãnh vài phần.

 

Hồi lâu, chỉ nghe một tiếng ‘bộp' thanh thúy vang lên, đại thiếu phu nhân giật nảy mình vội vàng ngẩng đầu lên, mới nhìn thấy nguyên bản chén trà ở trong tay Lục phu nhân bị ném xuống đất vỡ nát.

 

Nha đầu ở ngoài phòng vội vàng muốn tiến tới thu thập, chỉ là còn không có vượt qua cửa đã bị Lục phu nhân lớn tiếng trách mắng:

-“Đi ra ngoài!

 

Nha đầu rùng mình một cái, vội vàng cúi đầu lui ra ngoài.

 

Đại thiếu phu nhân gả vào Lục gia đã nhiều năm, cũng không có nhìn thấy Lục phu nhân tức giận qua như thế. Cho dù là lúc trước Lục Ly làm cho thanh danh Lục Huy quét rác, sắc mặt Lục phu nhân đều không có giận dữ hiện ra ngoài như thế.

 

Do dự một chút, đại thiếu phu nhân nắm khăn trong tay thấp giọng nói:

-“Mẫu thân bớt giận, chớ để những người đó chọc tức điên.

 

Lục phu nhân lạnh lùng nói:

-“Lúc trước ta không nên để cho cái nghiệt chủng đó lớn lên!

 

Đại thiếu phu nhân trong lòng thầm thở dài một hơi, lại không dám mở miệng khuyên bảo.

 

Sự tình hôm nay trong lòng nàng cũng không thoải mái, thế nhưng càng nhiều cũng là một ít bất đắc dĩ cùng tiếc nuối. Lục Huy là trưởng tử Lục gia, vốn nên chiếm hết thiên thời địa lợi, nhưng mà lại bị một cái thứ tử ép tới không thể ngẩng đầu lên. Có thể quái ai? Quái Lục Ly quá nổi bật? Nếu Lục Huy cũng đủ ưu tú, cho dù là Lục Ly lại thế nào kinh tài tuyệt diễm thì có thể thế nào? Các nàng buồn bực như thế, không phải là vì trong lòng các nàng chính mình cũng rõ ràng, Lục Huy thua kém Lục Ly sao.

 

Thế nhưng Lục Huy là trượng phu của nàng, cả đời nàng phải dựa vào. Vô luận hắn là đúng hay sai, là bình thường hay là ưu tú, nàng cũng chỉ có thể giúp đỡ hắn, vô điều kiện đứng ở bên cạnh hắn, thậm chí cùng người vốn cùng nàng không có bất cứ quan hệ gì đối nghịch thôi.

 

-“Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều vô ích.

Đại thiếu phu nhân cẩn thận liếc mắt nhìn Lục phu nhân, thấp giọng nói:

-“Hay là đợi cho phu quân qua thi hương rồi nói sau, nếu như vì việc vặt này ảnh hưởng phu quân phát huy…..thi hương!

 

Lục phu nhân tự nhiên hiểu được đạo lý này, trầm mặc một lát nói:

-“Việc này tự nhiên không cần phải Huy nhi đến quản. Thế nhưng Lục Ly….. Tuyệt đối không thể để cho hắn qua thi hương!

 

Đại thiếu phu nhân trong lòng thất kinh, rất nhanh lại bình tĩnh lại, nói:

-“Mẫu thân có ý gì?

 

Lục phu nhân nâng khăn trong tay lên nhẹ nhàng đè ép khóe môi, bên môi gợi lên một nụ cười rất nhạt nói:

-“Ngươi nói nha đầu Lý gia kia như thế nào?

 

-“Lý Uyển Uyển?

Đại thiếu phu nhân hơi hơi nhíu mày,

-“Mẫu thân là muốn...

 

Lục phu nhân thản nhiên nói:

-“Lý gia gia tài bạc triệu, nha đầu Lý gia lại được sủng ái, nguyên bản ta nghĩ làm thiếp cho Huy nhi cũng xứng đôi. Bất quá hiện tại.....sự tình cấp bách phải tòng quyền, coi như nha đầu kia không có phúc khí đi.

 

Đại thiếu phu nhân nhất thời có chút không biết trong lòng là cái tư vị gì, làm nữ nhân ai muốn trượng phu của mình thê thiếp thành đàn? Thế nhưng bà bà ngay trước mặt nàng nói lời này, nói nàng cũng không thể không có chút hờn giận. Cũng chỉ là ở trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Chính là... Bà bà vẫn tính nạp hai nữ nhân nhà giàu làm thiếp cho trượng phu, cho dù không có Lý Uyển Uyển, không biết khi nào thì lại sẽ đến một cái Trương Uyển Uyển, Triệu Uyển Uyển đây.

 

Ném chuyện đó ra sau đầu, Đại thiếu phu nhân hỏi:

-“Mẫu thân có tính toán gì?

 

Lục phu nhân nói:

-“Không phải Lý gia muốn gả nha đầu kia cho Lục Ly sao? Vậy thì thành toàn cho bọn họ đi.

 

-“Cái gì?” Đại thiếu phu nhân nhíu mày, có chút khó hiểu.

 

Lục phu nhân cười lạnh nói:

-“Lý gia mơ tưởng bám víu vào nhà chúng ta, nếu là Huy nhi cũng liền thôi, nếu là Lục Ly, ngươi cảm thấy các nàng sẽ thỏa mãn chỉ làm một thiếp thất sao?

 

-“Tự nhiên sẽ không.

 

Gia thế Tạ An Lan căn bản áp chế không được người Lý gia. Người Lý gia đối với lễ giáo quy củ càng không có bận tâm gì? Chỉ sợ sẽ suy nghĩ tìm mọi cách kéo Tạ An Lan từ trên vị trí chính thất xuống. Đến lúc đó... nếu như Lục Ly không thể dàn xếp hai bên ổn thỏa, vô luận là hắn vứt bỏ thê tử bã cám cưới Lý Uyển Uyển hay là thật sự trêu chọc hai đầu, đều là một cái nhược điểm lớn, chỉ cần hơi thêm chút vận tác, một cái tú tài không có chỗ dựa vững chắc tiền đồ bị hủy hết cũng không phải việc khó.

 

Nhìn Lục phu nhân ngồi bên trên thần sắc ôn hòa, mặt mang ý cười, Đại thiếu phu nhân chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ trong lòng dâng lên cả người, không khỏi rùng mình một cái.

 

Lục phu nhân nâng tay đỡ đỡ cây trâm, thản nhiên nói:

-“Hôm nay, tức phụ lão Tứ cùng nha đầu Lý gia huyên náo không thoải mái, lát nữa lại phái quản sự đi Lý gia nói lời xin lỗi đi.

 

Đại thiếu phu nhân gật đầu, cung kính nói:

-“Con dâu hiểu được, mẫu thân yên tâm.

 

Lục phu nhân vừa lòng gật đầu nói:

-“Vậy là tốt rồi, ngươi làm việc ta yên tâm. Huy nhi cưới ngươi, là phúc khí của hắn.

 

-“Mẫu thân nói quá lời, đều là con dâu phải làm.” Đại thiếu phu nhân cúi đầu nhẹ giọng nói.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 08/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts