Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 077

☆, Nhận lỗi!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Có chút đau đầu mà ấn ấn trán, Lục phu nhân có chút không kiên nhẫn nói:

-“Thôi, nếu đã trừng phạt Lâm Thành rồi, việc này như vậy bỏ đi. Nhanh cho người đi an bài một cái viện khác cho người nhà mẹ đẻ của đại tức phụ đi.

 

Dứt lời, nhìn về phía Tạ tú tài thản nhiên nói:

-“Thông gia, Tạ gia thật sự có một khuê nữ tốt!

 

Trong giọng nói lại là nhàn nhạt trào phúng.

 

Tạ tú tài sắc mặt lạnh lùng, không có tiếp lời.

 

Lục phu nhân tiếp tục nói:

-“Tức phụ lão Tứ, ngươi là thiếu phu nhân Lục gia, phải biết giữ quy củ cùng thể diện Lục gia, về sau đừng lại phát sinh loại chuyện này...

 

Tạ An Lan nói:

-“Đa tạ mẫu thân giáo huấn, về sau lại có loại chuyện này nhi tức tất nhiên sẽ không tự mình ra tay. Loại không biết quy củ này, trực tiếp bán đi… cho đi làm việc cực nhọc trong quặng mỏ là được.

 

Sắc mặt Lục phu nhân lạnh lùng, nói:

-“Lục gia đều có quy củ trách phạt hạ nhân phạm sai lầm, không cần ngươi phải tự mình ra tay. Lâm ma ma là bà vú của ta, ngươi hướng bà nhận lỗi không phải đi.

 

Đôi mắt Tạ An Lan hơi đổi, nhìn về phía Lâm ma ma đang đứng bên cạnh Lục phu nhân. Trên mặt Lâm ma ma tuy rằng dấu diếm, thế nhưng trong mắt lại hơn vài phần đắc ý. Khiến cho Tạ An Lan một thiếu phu nhân trước mặt nhiều người như vậy nhận lỗi với một nô tài, quả nhiên là vả mặt.

 

-“Lục phu nhân...

 

Tạ tú tài nhíu mày, có chút không vui tiến lên trước muốn nói, lại bị Lục phu nhân thản nhiên mà đánh gãy,

-“Thân gia, lệnh ái nay đã là tức phụ Lục gia ta, quy củ Lục gia ta cùng Tạ gia là không đồng dạng, thỉnh thông gia thứ lỗi mới được.

 

Sắc mặt Tạ tú tài trắng nhợt, cắn răng nhìn về phía nữ nhi.

 

Tạ An Lan cho ông ánh mắt an tâm, bước chậm ra phía trước, nhìn về phía Lâm ma ma nói:

-“Lâm ma ma, ngươi muốn ta như thế nào hướng ngươi bồi lễ?

 

Lâm ma ma nâng cằm lên, cất cao giọng nói:

-“Lão nô tự nhiên không dám bắt thiếu phu nhân quỳ xuống bồi lễ, chỉ uốn gối thôi.

 

-“Được!.

 

Tạ An Lan kéo dài thanh âm, lời còn chưa dứt đã nhấc chân hướng đầu gối Lâm ma ma nhẹ nhàng đạp một cái, bùm một tiếng Lâm ma ma liền quỳ trên mặt đất.

 

Tạ An Lan cười dài nói:

-“Lâm ma ma, không phải nói uốn gối là được sao? Như thế nào liền quỳ xuống? Có thể thấy được.....làm nô tài làm lâu đầu gối cũng mềm mà? Vì đầu gối của ta mà suy nghĩ, ta cảm thấy ta nên đứng có vẻ tốt. Ngươi nói có đúng hay không?

 

-“Ngươi!

 

-“Tạ thị! Ngươi càn rỡ!” Lục phu nhân nổi giận nói.

 

Một bên vài vị thiếu phu nhân cũng biến sắc, không nghĩ tới Tạ An Lan quả nhiên là lớn mật như thế.

 

-“Đều ở đây ầm ĩ cái gì?

 

Tiếng Lục Văn ở viện cửa vang lên, mọi người quay đầu nhìn lại, Lục Văn đã đi vào viện, bên cạnh còn có Lục Minh không chút để ý cùng với Lục Ly sắc mặt bình thản đi theo.

 

Lục Ly đi lên trước hành lễ với Lục phu nhân, lại xoay người hành lễ với Tạ tú tài,

-“Nhạc phụ.

 

Tạ tú tài im lặng không nói, bởi vì sự tình hôm nay, Tạ tú tài đối với con rể này nguyên bản rất vừa lòng cũng thêm vài phần bất mãn.

 

Lục phu nhân bất mãn mà trừng mắt liếc nhìn Tạ An Lan, mới tiến ra đón,

-“Lão gia như thế nào đến đây? Tiền viện không phải có việc sao?

 

Lục lão gia bất mãn nói:

-“Hạ nhân đến bẩm báo nói khách viện đang náo loạn, ngươi là như thế nào quản gia? Ngày mai chính là ngày mừng thọ....

 

-“Lão gia.

Lục phu nhân đánh gãy trách cứ của Lục Văn, trầm giọng nói:

-“Hạ nhân cũng quá hồ nháo, một chút chuyện nhỏ này còn phải kinh động đến lão gia. Bất quá chính là tức phụ lão Tứ cùng Lâm Thành có chút xung đột thôi.

 

Lục lão gia nhíu mày, có chút khó hiểu mà nhìn về phía Tạ An Lan lại nhìn nhìn Lâm Thành cùng Lâm ma ma còn quỳ trên mặt đất, nói:

-“Tức phụ lão Tứ? Cùng Lâm Thành có thể có xung đột gì?

 

Lục phu nhân không nhanh không chậm nói:

-“Nói đến cũng là Lâm Thành không phải, nhất thời nghĩ sai nên chậm trễ lão thông gia. Chỉ là, tức phụ lão Tứ cũng không nên ra tay đánh người…., cái này truyền ra còn ra dáng vẻ gì nữa? Thiếp bảo tức phụ lão Tứ bồi cái lễ với Lâm ma ma, không nghĩ nàng lại đạp Lâm ma ma một cước. Lâm ma ma là bà vú của thiếp, lại một đống tuổi...

 

Nói xong, Lục phu nhân cũng cúi đầu bắt đầu gạt lệ, Lâm ma ma thấy thế cũng lập tức khóc lớn lên, phảng phất thật sự là bị ủy khuất rất nhiều.

 

Lục Văn nghe được thẳng nhíu mày, xưa nay ông không quản sự tình hậu viện, xưa nay cũng thích nữ tử ôn nhu nhã nhặn lịch sự. Người như Tạ An Lan động một chút là ra tay đánh người, chỉ cảm thấy thô tục không chịu nổi. Chỉ là Tạ An Lan là nhi tức, theo lý cũng không về phần ông quản. Có chút bực bội mà phất phất tay nói:

-“Đã là như thế! Phu nhân quản giáo đàng hoàng là được, khóc cái gì?

 

-“Phụ thân.” Đứng ở bên cạnh Tạ An Lan, Lục Ly đột nhiên mở miệng.

 

Lục Văn trầm giọng nói:

-“Ngươi muốn nói cái gì?

 

Lục Ly thản nhiên nói:

-“Nhi tử chỉ muốn hỏi, rốt cuộc Lâm quản gia như thế nào chậm trễ nhạc phụ.

 

Lục Văn làm sao biết được? Nghiêng đầu nhìn Lục phu nhân, Lục phu nhân trầm mặc không nói. Một bên Vân La vội vàng bước lên phía trước, nàng mồm miệng lanh lợi, nói mấy câu liền đem sự tình trải qua nói ra rành mạch.

 

Lục Ly nhướng mày, cười như không cười mà nhìn về phía Lục Văn nói:

-“Phụ thân, nguyên lai ở trong lòng Lâm quản gia, nhạc phụ đại nhân của tứ thiếu gia Lục gia, thế nhưng chỉ xứng ở Thanh Nguyệt viện, một địa phương như vậy? Đáng tiếc con cũng không dám ủy khuất nhạc phụ đại nhân như thế, vẫn là con mang theo phu nhân dời đến Thanh Nguyệt viện, nhường Phương Thảo Viện cho nhạc phụ đại nhân ở thôi.

 

Mặt Lục Văn không khỏi đỏ lên, Thanh Nguyệt viện là một cái tiểu viện rất hẻo lánh trong Lục phủ, bởi vì có chút ẩm ướt âm u, từ sau khi người Lục gia dọn về Tuyền Châu nơi đó cũng chưa từng có người ở qua. Thật ra nơi đó bình thường chất đống một ít đồ vô dụng mà thôi.

 

-“Bậy bạ!

Lục Văn phất tay áo, giận dữ trừng mắt liếc nhìn Lục phu nhân nói:

-“Xưa nay nghe ngươi nói Lâm Thành này là người ổn trọng có năng lực, như thế nào không biết nặng nhẹ như thế?

 

Lại tiến lên hai bước, hướng tới Tạ tú tài chắp tay nói:

-“Hạ nhân không hiểu quy củ, khiến cho thông gia chịu ủy khuất, mong rằng chớ trách...

 

Mấy ngày nay Lục gia đã đủ mất mặt, thật sự không cần càng thêm mất mặt.

 

Tạ tú tài thản nhiên mà nói một tiếng khách khí, khiến cho Lục Văn càng thêm xấu hổ. Quay đầu liền lạnh lùng nói:

-“Kéo hỗn trướng này ra ngoài, đánh nặng ba mươi gậy. Nếu như không biết như thế nào tiếp đãi khách, vậy thì đi làm chút việc nặng đi, miễn cho ngày nào đó lại đắc tội khách khứa!

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 24/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts