Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 080

☆, Thề cũng không thể tin!

Edit + Beta: Đào Mai

 

-“Tứ gia, thiếu phu nhân.” Ngoài cửa, Lục Anh cung kính kêu lên.

 

Lục Ly gật gật đầu,

-“Vào đi, như thế nào?

 

Lục Anh liếc nhìn Tạ An Lan, hồi bẩm:

-“Ba mươi đại bản đã đánh xong, đã cho người mang Lâm Thành về.

 

-“Ừ?

Lục Ly nhướng mày, Lục Anh do dự một chút, lại nhịn không được liếc nhìn Tạ An Lan một cái, mới thấp giọng nói:

-“Thương tích của Lâm thành... Không qua năm ba tháng chỉ sợ không khỏi được, hơn nữa.....cặp chân kia về sau chỉ sợ cũng không khỏe được.

 

Việc đánh bằng gậy là một kỹ thuật, đáng tiếc gia đinh Lục gia còn làm không được đến trình độ đánh đậu hủ không nát, cỏ cây thành tro. Có người ở một bên trông coi, Lâm Thành thật sự bị trúng ba mươi gậy thực rắn chắc nặng nề, nửa điểm hơi nước đều không có. Nếu như Lục Anh người luyện võ bực này nói không chính xác còn có thể chống đỡ một chút, Lâm Thành tuy rằng là hạ nhân lại từ nhỏ sống đến áo cơm không lo, thân mình xương cốt so với cậu ấm sống an nhàn sung sướng cũng không khác là bao.

 

Lục Ly rũ mắt, ngón tay vuốt ve cuốn sách trên tay, thản nhiên nói:

-“Như thế sao... hạ nhân Lục gia, thật ra ngay cả gậy cũng không biết đánh.

 

Cho nên, tứ gia ngươi vẫn là ghét bỏ bọn họ đánh không đàng hoàng sao? Trong lòng Lục Anh oán thầm, nếu trực tiếp đánh chết, những người đó cũng chiếm không được chỗ tốt, bây giờ không ai là ngốc tử.

 

Đã biết kết quả, Tạ An Lan cũng sẽ không trì hoãn chủ tớ người ta nói chuyện. Đứng dậy muốn đi, còn chưa đi tới cửa, chợt nghe Lục Ly ở phía sau hỏi:

-“Lúc trước ở khách viện, ta thấy phu nhân tựa hồ còn có chuyện muốn nói?

 

Hiện tại ngươi mới nhớ tới ta có lời muốn nói à?

 

-“Chẳng lẽ phu nhân là muốn cầu tình thay Lâm Thành hay là muốn lửa cháy đổ thêm dầu?” Lục Ly có chút tò mò hỏi.

 

Tạ An Lan xoay người, rất ngạc nhiên mà nhìn hắn nói:

-“Ta thoạt nhìn giống thánh mẫu hay là giống giết người không chớp mắt? Ta chỉ là có chút cảm thán mà thôi!

 

-“Hả?” Lục Ly nhướng mày.

 

Tạ An Lan giận dữ nói:

-“Lâm ma ma nói kiếp sau làm trâu làm ngựa cho chúng ta, nếu như bà nói đời này… có lẽ ta sẽ động tâm. Ai biết kiếp sau sẽ xảy ra chuyện gì, người Lục gia các ngươi nha, ngay cả thời điểm cầu tình thề đều không thể tin như thế!

 

Lục Ly: …..

 

Tạ An Lan phất phất tay, tràn đầy thất ý mà đi, chỉ để lại hai chủ tớ ở trong thư phòng đối diện không nói gì!

 

Sau một lúc lâu, Lục Anh mới mở miệng nói:

-“Tứ gia, Lâm Thành nơi đó... Đối với thiếu phu nhân rất oán hận, thời điểm rời đi còn nói ra lời ô uế, chỉ sợ...

 

Lục Ly rũ mắt, nhàn nhạt nói:

-“Nếu nhất định phải làm phế nhân, khiến cho hắn im lặng chút đi.

 

-“...Dạ, thuộc hạ hiểu được.” Lục Anh trầm giọng nói.

 

-“Làm sạch sẽ một chút.” Lục Ly thản nhiên nhắc nhở.

 

-“Dạ.” [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Ra khỏi thư phòng, Tạ An Lan thản nhiên mà trở về phòng chính mình. Vừa bước vào cửa, Khiếu Nguyệt liền kêu ô ô chạy vội tới, đảo quanh quanh chân nàng.

 

Tạ An Lan cúi người ôm lấy nó, vuốt vuốt lông mềm, khảy đầu nhỏ vài cái, nói:

-“Tạ Khiếu Nguyệt, ngươi rốt cuộc là sói hay là con chó nhỏ hả. Như thế nào tính tình càng ngày càng giống con chó nhỏ đáng khinh vậy?

 

-“Ư ử...

 

Khiếu Nguyệt mở to mắt vô tội nhìn Tạ An Lan, ngốc nghếch đến Tạ An Lan nhịn không được lại chà đạp nó một phen. Thở dài nói:

-“Thật là có chút giống chó con, bất quá... tốt xấu cũng là một con sói, phải có tôn nghiêm của một con sói. Hiện tại chỗ này cũng không tiện, chờ chúng ta có chỗ lớn hơn một chút, nương sẽ dạy ngươi như thế nào làm một con sói chân chính.

 

-“Ngao ngao?

 

-“Thiếu phu nhân.

 

Vân La từ bên trong ra chào đón, nhìn thấy sắc mặt của nàng cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, trên mặt tươi cười càng thêm tươi đẹp vài phần. Thiếu phu nhân thoạt nhìn đã không còn tức giận, Tứ thiếu gia quả nhiên rất lợi hại, tuy rằng thiếu phu nhân nóng giận rất đẹp, thế nhưng thật sự có chút dọa người nha.

 

Tạ An Lan gật gật đầu, hỏi:

-“Phụ thân ta bên kia thế nào rồi?

 

Vân La nói:

-“Nô tỳ chiếu cố khách ở khách viện hầu hạ Tạ lão gia rất tốt, tâm tình của Tạ lão gia giống như không quá cao, dùng bữa ở khách viện xong thì ở thư phòng đọc sách đó.

 

Tạ An Lan hiểu rõ, xảy ra loại sự tình này, nếu như còn có tâm tình đó chính là không tim không phổi. Nghĩ nghĩ nói:

-“Lát nữa bảo phòng bếp nhỏ làm chút điểm tâm cùng canh đưa qua, còn có... tới thư phòng Lục Ly, nói hắn chọn mấy quyển sách bảo Mạch Đông đưa qua.

 

Thư phòng ở khách viện tự nhiên không có thứ tốt gì, bất quá là một ít sách tầm thường để bài trí mà thôi. Tiện nghi phụ thân tốt xấu gì cũng là một người đọc sách, hẳn là sẽ thích vài thứ kia đi?

 

-“Dạ, Vân La nhớ kỹ.” Vân La giòn giã nói.

 

-“Vậy thì tốt. Lát nữa nói Lục Anh để ý khách viện bên kia một chút, có chuyện gì lập tức đến nói cho ta biết.” Tạ An Lan cười nói, ôm Tạ Khiếu Nguyệt đi vào phòng trong.

 

-“Dạ, thiếu phu nhân!

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 26/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts