Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 085

☆, Quả nhiên là một tiểu sắc lang!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Một tuồng kịch thôi, người trên đài tiến lên chào bế mạc lĩnh thưởng. Mọi người cũng có chút mệt mỏi, Lục phu nhân liền sai người diễn tấu một ít nhạc khúc nhẹ nhàng chậm chạp vui mừng, thỉnh các vị nữ quyến tùy ý dùng chút trà bánh hoặc đến hoa viên tản bộ nói chuyện.

 

Lại có một nha đầu vội vã chạy đến, đi đến nói nhỏ với Lục phu nhân vài câu, sắc mặt Lục phu nhân hơi trầm xuống, thản nhiên phân phó nói:

-“Lão đại, tức phụ lão Tam, các ngươi ở chỗ này chiếu khán khách khứa, lão Nhị, tức phụ lão Tứ, theo ta đi ra ngoài một chút.

 

Bốn người bị điểm danh liếc nhau, đều biết nói ước chừng là có chuyện. Bốn người cùng kêu lên xác nhận, Tào thiếu phu nhân có chút lo lắng mà nhìn về phía Tạ An Lan, Tạ An Lan hướng nàng cười, ý bảo nàng không sao, đi theo phía sau Lục phu nhân ra ngoài.

 

Ra khỏi tiểu lâu, sắc mặt Lục phu nhân nhất thời liền âm trầm. Nhị thiếu phu nhân thật cẩn thận hỏi:

-“Nương, đã xảy ra chuyện gì à?

 

Lục phu nhân hừ nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn lướt qua Tạ An Lan nói:

-“Hỏi lão Tứ đi!

 

Tuy rằng bà cũng muốn làm chút gì đó với Lục Ly, thế nhưng cũng thật không có tính toán hôm nay sẽ động thủ, thủ đoạn vẫn là thô vụng như vậy! Hôm nay là ngày mừng thọ của lão gia, nếu như xảy ra chuyện gì ảnh hưởng không chỉ có là Lục Ly còn có thanh danh Lục gia!

 

Thật ra Tạ An Lan rất lơ đễnh, trên thực tế nếu Lục Ly thật sự không cẩn thận hố chính mình vào hoặc là bị người khác hố, nàng chỉ biết vui sướng khi người gặp họa.

 

Lục tiểu tứ kia thời thời khắc khắc khuôn mặt tuấn tú bình tĩnh nghiêm trang cùng ánh mắt khinh bỉ nhìn ngươi chỉ số thông minh phàm nhân, một giây làm cho người ta muốn vẻ lên mặt hắn.

 

Bên trong đình hóng gió trong hoa viên đang ầm ĩ thành một đoàn, vẻ mặt Lý phu nhân tức giận mà trừng mắt Lục Ly vô cùng bình tĩnh cùng với Lục Anh vẻ mặt rối rắm.

 

Bên cạnh bà, Lý Uyển Uyển tựa vào trong lòng nha đầu khóc đến chết đi sống lại. Còn chưa đi vào chợt nghe được bên trong truyền đến tiếng khóc, Lục phu nhân đang rất vui sướng khi người gặp họa sắc mặt cũng càng thêm khó coi.

 

Trong nhà người khác đang tổ chức tiệc mừng thọ, đây là khóc tang à?

 

Nhìn thấy đám người Lục phu nhân đến, Lý phu nhân lập tức đứng dậy trầm giọng nói:

-“Lục phu nhân, chuyện hôm nay các ngươi phải cho Lý gia chúng ta một cái công đạo!

 

Lục phu nhân thản nhiên mà liếc mắt nhìn Lý phu nhân, chậm rãi nói:

-“À? Không biết, Lục gia chúng ta có cái gì cần cho Lý gia công đạo? Thỉnh Lý phu nhân nói nghe một chút.

 

Chỉ nhìn thoáng qua Lý Uyển Uyển, trong lòng Lục phu nhân liền hiểu rõ. Chống lại Lục phu nhân đoan trang tao nhã, Lý phu nhân không tự giác liền cảm thấy chính mình thấp hơn người khác một đầu.

 

Tuy rằng tướng mạo Lục phu nhân không xuất chúng, rốt cuộc từ nhỏ cũng là tiểu thư khuê các lớn lên ở Kinh Thành, khí độ trong cử chỉ hành động kia tự nhiên không phải người Lý gia một thương hộ có thể bằng được.

 

Lý phu nhân rất nhanh lại lấy lại tinh thần, cười lạnh nói:

-“Cái này phải hỏi Tứ thiếu gia nhà ngươi.

 

-“Ly nhi sao?” Lục phu nhân nhíu mày hỏi.

 

Lục Ly đi đến bên cạnh Tạ An Lan, nhẹ giọng nói:

-“Ta cũng muốn biết, Lý phu nhân cùng Lý tiểu thư ngăn đón ta ở trong này là có chuyện gì?

 

Lý phu nhân cứng lại, cắn răng nói:

-“Lục Ly! Cho dù Lục gia ngươi gia đại nghiệp đại, cũng không thể vô lễ như thế!

 

-“Chăm chú lắng nghe.

 

Lý phu nhân hừ lạnh một tiếng, chỉ vào nha đầu đang đỡ Lý Uyển Uyển nói:

-“Ngươi nói.

 

Nha đầu kia nhìn mọi người, nhanh chóng mà thấp giọng nói:

-“Mới vừa rồi tiểu thư chúng ta ở trong hoa viên ngắm hoa, không cẩn thận đụng phải Tứ công tử một chỗ. Tứ công tử... Không cẩn thận xé rách xiêm y tiểu thư nhà ta.

 

Lúc này mọi người mới nhìn thấy, quả nhiên vạt áo Lý Uyển Uyển có chút hỗn độn, còn xé rách một mảnh nhỏ.

 

-“Phụt…..” Tạ An Lan nhịn không được cúi đầu buồn cười.

 

Sắc mặt Lý phu nhân khó coi, hỏi:

-“Tứ Thiếu phu nhân, việc này có cái gì buồn cười sao?

 

Tạ An Lan liên tục xua tay, nói:

-“Không có…..không có, mọi ngươi cứ tiếp tục.....tiếp tục.

 

Đồng thời ngẩng đầu nhìn Lục Ly, trừng mắt nhìn, ánh mắt sáng lạn tràn đầy vui sướng khi người gặp họa: ‘Xem đi, ta đã nói ngươi quả nhiên là tiểu sắc lang'.

 

Lý phu nhân cắn răng, trừng mắt liếc nhìn Tạ An Lan một cái mới nói với Lục phu nhân:

-“Sự tình là như thế này, việc này phải thỉnh Lục gia cho chúng ta một cái công đạo. Nếu không, cho dù là náo loạn đến trước mặt Tri phủ đại nhân, Lý gia chúng ta cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

 

Lục phu nhân trong lòng không biết là nghĩ như thế nào, thần sắc trên mặt đã có chút khó coi. Nghiêng đầu nhìn về phía Lục Ly nói:

-“Ly nhi, chuyện này ngươi nói như thế nào?

 

Lý phu nhân giận tái đi, hỏi:

-“Lục phu nhân, đây là không tin chúng ta?

 

Lục phu nhân thản nhiên nói:

-“Nếu như sự tình là thật, Lục gia tự nhiên sẽ cho Lý gia một cái công đạo, chỉ là loại chuyện này, hai bên đều phải hỏi qua mới có thể tính, không phải sao?

 

Kỳ thật là mấy ngày nay ở trong tay Lục Ly không mềm mỏng không cứng rắn ăn vài cái buồn mệt, Lục phu nhân càng thêm thận trọng một ít thôi.

 

Sự tình hôm nay dù sao cũng không phải bà ra tay, nếu như có thể khiến cho Lục Ly không hay ho tự nhiên là tốt nhất, thế nhưng cũng tuyệt không thể đáp chính mình vào. Quan trọng nhất là, bà cũng không có thật sự tính toán tìm một trợ lực cho Lục Ly, cho dù Lục Ly thật sự muốn kết hôn với Lý Uyển Uyển, trước tiên cũng phải làm cho Lý gia cùng Lục Ly xé rách mặt mới được.

 

Lục Ly không có mở miệng, nhưng thật ra Lục Anh đứng sau lưng hắn có chút khó xử mà nhìn mọi người, tiến lên từng bước nói:

-“Bẩm phu nhân, sự tình đều không phải như lời Lý phu nhân cùng Lý tiểu thư nói...

 

-“Ngươi đây là có ý gì!

Không đợi Lục Anh nói xong, Lý phu nhân đã cao giọng đánh gãy lời hắn, cả giận nói:

-“Lục phu nhân, nguyên lai hạ nhân Lục gia thế nhưng vô lễ như thế, chủ tử còn chưa nói đã mở miệng cướp lời! Còn có, tiểu tử ngươi là muốn nói Lý gia chúng ta bôi nhọ Lục tứ công tử sao?

 

Lục Anh thầm nghĩ trong lòng, vốn chính là vậy mà!

 

Đứng ở một bên, sắc mặt Lý Uyển Uyển trắng bệch, khóc nói:

-“Ngươi là người của Lục công tử, tự nhiên là nói cho hắn! Hu hu... Nếu như vậy, ta cũng không còn mặt mũi để sống!

 

Nói xong liền đẩy ra nha đầu muốn đi đâm vào cây cột của đình hóng gió.

 

Lúc này Lục Anh mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai Lý gia đánh cái chủ ý này. Lúc ấy ở đó chỉ có hắn cùng Tứ thiếu gia, nếu lời hắn nói không thể làm chứng, mà Lý Uyển Uyển lại một hai đòi sống đòi chết, cho dù biết Tứ thiếu gia là vô tội, vì thanh danh Lục gia Lục lão gia cùng Lục phu nhân cũng nhất định là bắt Tứ thiếu gia nạp Lý Uyển Uyển.

 

Lục phu nhân nhíu mày theo, đương nhiên bà cũng đã nhìn ra ý của Lý gia. Trong lòng đối với lúc trước không nghĩ nạp Lý Uyển Uyển cho Lục Huy làm thiếp càng thêm may mắn, loại ngu xuẩn này, nếu là làm tiểu thiếp Lục Huy còn không biết sẽ gặp phải bao nhiêu sự tình. Bất quá trước mắt người gặp phải phiền toái là Lục Ly, cho nên tất nhiên Lục phu nhân cũng không thể sốt ruột. Thậm chí đối Lý Uyển Uyển khinh miệt cùng chán ghét đều ít hơn vài phần.

 

Lục phu nhân bình tĩnh mà nhìn Lục Ly cùng Tạ An Lan, hỏi:

-“Ly nhi, ngươi có cái gì để nói?

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 28/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts