Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 087

☆, Đùa bỡn lẫn nhau….

Edit + Beta: Đào Mai

 

-“Phu nhân mới vừa rồi, là muốn làm cái gì?

 

Thấy Tạ An Lan không nói lời nào, Lục Ly lại lập lại vấn đề một lần, thanh âm mềm nhẹ giống như tình nhân triền miên nỉ non trong đêm tối.

 

Nếu không bị người bắt được hai tay, Tạ An Lan rất muốn nâng tay che lỗ tai. Xong rồi, lỗ tai giống như muốn mang thai. Có chút hơi hơi mùi rượu phun ở trên mặt nàng, Tạ An Lan có chút không được tự nhiên muốn nghiêng mặt đi, thế nhưng rất nhanh lại ngăn lại hành vi chính mình. Nàng đường đường là Thanh Hồ đại thần, như thế nào có thể bại bởi một cái đồ cổ?

 

Chớp mắt một cái, bên môi Tạ An Lan nở ra nụ cười quyến rũ yếu ớt, nói:

-“Phu quân, phu quân cảm thấy ta muốn làm cái gì?

 

Lục Ly hừ nhẹ một tiếng, nhưng không giống như bình thường mang theo một chút cảm giác giận dữ, nhưng như là đùa cợt nào đó. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng lên cái cằm khéo léo của nàng, chậm rãi đến gần rồi thấp giọng cười khẽ nói:

-“Phu nhân là đang mời vi phu cộng phó đêm xuân sao?

 

Tạ An Lan ngạo nghễ mà nâng cằm lên, ý cười trong mắt mang theo vài phần trêu đùa cùng ngạo nghễ, hỏi:

-“Phu quân được sao?

 

Lục Ly nằm ở bên tai Tạ An Lan, cúi đầu mà nở nụ cười. Một hồi sau mới hơi hơi đứng dậy, nói:

-“Phu nhân, không ai nói qua với nàng, không thể nói với nam nhân được sao không?

 

-“Ta nói thì như thế nào?

 

Nam nhân lòng tự trọng không được nha, đáng tiếc ở vũ lực trước mặt, Tạ An Lan tuyệt đối tỏ vẻ không hề áp lực.

 

-“Vậy đến thử xem, được hay không được đi.” Lục Ly nói.

 

Tạ An Lan ngẩn ra, mấy ngày nay nàng chọc Lục Ly chọc đã thành thói quen, thế nhưng Lục tứ thiếu lại phảng phất như là Liễu Hạ Huệ trên đời, trừ bỏ lúc ban đầu còn có chút mặt đỏ tới mang tai linh tinh, đến sau ngay cả chút phản ứng ấy đều giảm đi.

 

Mỗi khi như vậy làm cho Tạ An Lan có chút hoài nghi chính mình rốt cuộc còn có phải là nữ nhân hay không, đồng thời cũng đối với chuyện tình trêu chọc Lục Ly càng phát ra hưng trí bừng bừng. 

 

Tạ An Lan luôn cực kỳ tò mò rốt cuộc phải làm thế nào mới có khả năng làm cho Lục Ly ở trước mặt mình mất mặt nhận thua, lại không nghĩ rằng Lục Ly sẽ đột nhiên chủ động đến chọc nàng, trong lúc nhất thời đúng là có chút trở tay không kịp.

 

Vì nhiệt độ hơi thở thổi ở bên tai, Tạ An Lan chỉ cảm thấy da đầu từng trận tê dại. Thế nhưng làm cho nàng liền nhận thua như vậy trong lòng lại không cam lòng, vì thế dùng sức xoay người một cái vị trí hai người lại một lần nữa thay đổi.

 

Lục Ly tựa hồ cũng không thèm để ý, nâng tay lôi kéo nàng xuống, Tạ An Lan rõ ràng cảm giác được một đôi móng vuốt của người nào đó dừng ở trên eo mình.

 

-“Ngươi thật muốn đùa?” Tạ An Lan nói.

 

-“Như thế nào? Sợ à?” Lục Ly nhướng mày hỏi.

 

Tạ An Lan hừ nhẹ, nói:

-“Ai sợ sẽ là Tạ Lông Xám! Một khi đã như vậy, trước tới yêu một cái moah moah đi.

 

Nghe không hiểu, bất quá cũng không thèm để ý. trên mặt Lục Ly mang ý cười, kéo nàng vào trong lòng mình.

 

Trong đêm khuya yên tĩnh, ánh nến cách đó không xa lẳng lặng thắp sáng, ngẫu nhiên phát ra tiếng vang rất nhỏ. Hơi thở hai người giao hòa, độ ấm trong phòng giống như không biết từ khi nào thì lên cao rất nhiều. Đôi môi chạm nhau, sau đó xâm nhập dây dưa, lâm ly triền miên.

 

Lục Ly tại loại thời điểm này cũng không biểu hiện tao nhã như bình thường, đương nhiên trên thực tế Tạ An Lan cũng chưa từng có cảm thấy Lục Ly này là người tao nhã.

 

Môi mỏng của nam tử dáng lên trên môi của nàng, mang theo vài phần hương vị kiên định mà bá đạo mát lạnh muốn cạy ra môi của nàng mà săn bắt hương thơm trong đó.

 

Đây là một cái hôn môi thực thích hợp, Tạ An Lan có chút phân thần nghĩ. Chính là một lát phân thần đã bị người nhân cơ hội mà vào, lại một lần nữa xoay ngược lại một bàn tay xẹt qua eo nàng, một cái tay khác thì đỡ đầu nàng, hơi thở mát lạnh của nam tử cường thế xâm nhập. Một chút vô ý người ngã ngựa đổ, Tạ An Lan có chút cam chịu mà đầu nhập vào cái hôn sâu làm cho lòng nàng có chút say mê.

 

Loại thời điểm này dùng cái gì võ lực là rất sát phong cảnh. Mà nếu đơn thuần so về khí lực mà nói, vừa mới tiếp nhận khối thân thể này không lâu nàng kỳ thật vị tất so qua Lục Ly nam nhân này.

 

Tạ An Lan hừ nhẹ một tiếng, vươn tay ngăn cản hắn gia tăng nụ hôn sâu sắc này.

 

Trong phòng không khí càng thêm kiều diễm, Tạ An Lan có chút đầu nhập tại trong cái hôn khẽ làm cho nàng có chút mơ màng, thẳng đến phát hiện tay của người nào đó càng ngày càng không quy củ, mới thanh tỉnh lại. Một cái đẩy ra Lục Ly lăn đến bên giường, cúi đầu nhìn xem y phục hỗn độn của hai người, phẫn hận mà trừng mắt liếc nhìn nam nhân trước mắt một cái.

 

Lục Ly cũng không thèm để ý, có chút lười biếng mà dựa ngửa ở trên giường, một tay chống lên giường, một tay thản nhiên mà đặt lên trên đầu gối đang gập, cười như không cười nhìn nàng.

 

Lúc này dáng vẻ Lục Ly cũng không giống ban ngày luôn mang theo vài phần ung dung nghiêm túc, ngược lại là có vài phần tiêu sái cùng tùy ý.

 

Vạt áo trước ngực hỗn độn tản ra hắn cũng không thèm để ý, đôi mắt hàm xúc lưu chuyển mang theo vài phần chọc ghẹo mà ý vị. Nhìn qua không giống như là cái người đọc sách đoan chính, thật sự như là thời điểm danh sĩ Ngụy Tấn phong lưu.

 

-“Phu nhân, đây là làm sao vậy?” Lục Ly cười hỏi.

 

Tạ An Lan trong lòng tức giận không thôi, nàng cư nhiên chọc không qua cái đồ cổ Lục Ly này!? Quả thực là vô cùng nhục nhã!

 

Kỳ thật một chút tức giận ấy của Tạ cô nương thật sự là không hề tất yếu, cho dù là lý luận tri thức là cấp bậc tông sư, bản chất Tạ cô nương vẫn là một tay mới không hề kinh nghiệm. Mặc dù năm đó lúc huấn luyện đặc công kỳ thật cũng có chỉ đạo qua phương diện này, thế nhưng nữ hồ ly nhất chúng thời điểm cần dùng đến cái kỹ năng này thật sự là ít lại càng ít.

 

Hơn nữa, công tác cùng không công tác cũng là hoàn toàn không giống nhau. Về phần Lục tứ thiếu, hắn kỳ thật cũng không có quá nhiều kinh nghiệm ở phương diện này, thế nhưng kiếp trước lang thang ở trong quan trường hoàng thất trường hợp này cũng kiến thức qua không ít. Mà ở phương diện này, nam nhân thực hiển nhiên bẩm sinh so với nữ nhân càng có thiên phú hơn.

 

-“Phu nhân, chúng ta tiếp tục đi?

 

Tạ An Lan oán hận mà trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, sạch sẽ lưu loát mà đứng dậy nắm lên chăn trên giường ôm vào trong lòng không lưu luyến chút nào mà đi ra ngoài, nói:

-“Coi như ngươi thắng!

 

Nhìn dáng vẻ nàng xấu hổ mà đi, Lục Ly cũng có chút ngẩn người. Một hồi sau mới vỗ trán cười rộ lên, cũng không thèm để ý trên giường chính mình ngay cả nửa cái chăn mỏng đều không còn.

 

Trên giường nệm ở gian ngoài, nghe được bên trong truyền đến tiếng cười trầm thấp, Tạ An Lan cuốn chăn oán hận nghiến răng.

 

Hỗn đản! Lạnh chết ngươi! [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Sáng sớm hôm sau, còn đang trong giấc mộng Tạ An Lan bị một trận động tĩnh rất nhỏ làm cho bừng tỉnh. Nhanh chóng mà từ trên giường nệm nhảy dựng lên, nhìn thấy trần thiết trong phòng trước mắt đầu tiên là sửng sốt một chút, đáy mắt hiện lên một tia mất mát cùng ảm đạm.

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, Tạ An Lan nhíu nhíu mày ôm lấy chăn chuyển vào phòng trong. Trên giường, Lục Ly đang nằm ở trên giường nặng nề ngủ. Tạ An Lan có chút kinh ngạc mà nhướng mày, Lục Ly gia hỏa này tính cảnh giác cũng không thấp hơn so với nàng, bình thường buổi sáng thời điểm nàng tỉnh lại hoặc là Lục Ly đã tỉnh, hoặc là ở nháy mắt nàng ngồi dậy cũng sẽ tỉnh lại theo. Hôm nay bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, hắn thế nhưng còn ngủ ngon lành như vậy?

 

-“Thiếu phu nhân, đã dậy chưa?” Ngoài cửa, tiếng Vân La có chút khó xử vang lên.

 

-“Ai ở bên ngoài?” Tạ An Lan không vui hỏi.

 

Vân La nói:

-“Là Lâm ma ma bên cạnh phu nhân.

 

Tạ An Lan nhíu mày, nói:

-“Chờ.

 

Mặc xong quần áo, Tạ An Lan mới mở miệng cho người ta tiến vào. Lâm ma ma mang theo hai nha đầu, đi trước làm gương mà tiến vào nội thất.

 

-“Càn rỡ!.

 

Sáng sớm bị người đánh thức, tâm tình Tạ An Lan thập phần không tốt.

 

Lâm ma ma nâng cằm lên, cao giọng nói:

-“Phu nhân thỉnh thiếu phu nhân cùng Tứ thiếu gia đi Minh Lan Viện một chuyến!.”

 

Tạ An Lan chậm rãi ngồi xuống bàn bên cạnh, rót chén trà uống, nhớ tới chuyện tối hôm qua làm cho đôi mày thanh tú của nàng nhíu lại. Lâm ma ma thấy thế thúc giục nói:

-“Tứ Thiếu phu nhân!

 

Tạ An Lan trầm giọng nói:

-“Không thấy được Tứ thiếu gia còn chưa có tỉnh sao? Bây giờ còn chưa đến giờ thỉnh an mà?

 

Lâm ma ma nhìn thoáng qua Lục Ly ở trên giường, có chút không tin, nói:

-“Động tĩnh lớn như vậy, như thế nào Tứ thiếu gia còn chưa có tỉnh?

 

Tạ An Lan cười lạnh mà nhìn bà, nói:

-“Nguyên lai ngươi còn biết động tĩnh của chính mình lớn. Lục gia là cháy nhà hay là tai nạn chết người, khiến cho ngươi sáng sớm liền mạnh mẽ xông vào nội thất hả?

 

Sắc mặt Lâm ma ma cương cứng, rất nhanh lại đúng lý hợp tình nói:

-“Thiếu phu nhân thứ lỗi, chúng ta cũng là truyền mệnh lệnh của phu nhân. Phu nhân thỉnh Tứ thiếu gia cùng thiếu phu nhân lập tức đi qua.

 

Tạ An Lan cũng không thèm để ý, chỉ chỉ người trên giường nói:

-“À, Tứ thiếu nhà các ngươi ở đàng kia, ngươi đi đánh thức hắn đi.

 

Lâm ma ma quả thực tiến lên hai bước, nhẹ giọng gọi Lục Ly vài tiếng. Chính là người trên giường lại không có động tĩnh gì? 

 

Lúc này Vân La đứng ở một bên mới tiến lên ở bên tai Tạ An Lan thấp giọng nói:

-“Thiếu phu nhân, Lục Anh nói tối hôm qua Tứ thiếu gia uống không ít rượu, có phải hay không...

 

Tạ An Lan nhíu nhíu đôi mi thanh tú, nhớ tới hành vi của người nào đó tối hôm qua. Thần trí thật ra rất thanh tỉnh, bất quá... Khó trách so với bản đại thần còn có thể đùa bỡn, nguyên lai là uống rượu mà.

 

Đi ra phía trước ngồi ở mép giường, Tạ An Lan duỗi tay kéo kéo hai má Lục Ly, nói:

-“Rời giường... Rời giường!

 

Lục Ly nhíu nhíu mày, vẫn như cũ không tỉnh. Tạ An Lan sờ sờ cằm, vươn tay nắm cái mũi người nào đó dài giọng kêu lên:

-“Tứ thiếu gia... dậy, rời giường,... nha.

 

Lâm ma ma cùng hai nha đầu đều bị phương thức gọi dậy mới lạ như vậy…..có chút ngây dại cả kinh.

 

Lục Ly rốt cục bởi vì hô hấp không thuận lắc lắc đầu, phát hiện vẫn như cũ không thể thoát khỏi tay Tạ An Lan sau mới khốn đốn mở mắt nâng tay đẩy tay nàng ra, hỏi:

-“Nàng làm gì vậy?

 

Tạ An Lan cười tủm tỉm nói:

-“Gọi phu quân rời giường mà!.

 

Lục Ly nâng tay xoa xoa mi tâm, nói:

-“Ta đau đầu, không dậy nổi.

 

-“Không được đâu...

Tạ An Lan cười nói:

-“Mẫu thân bảo chúng ta đi qua thỉnh an đấy!

 

Lại qua một hồi lâu, Lục Ly mới chậm rãi ngồi dậy, lúc này mới nhìn rõ ở trong phòng còn có ba người ngoài. Sắc mặt lập tức trong trẻo nhưng lạnh lùng vài phần, thản nhiên nói:

-“Các ngươi tới làm cái gì?

 

Lâm ma ma vội vàng đem lời Lục phu nhân nói lại một lần, Lục Ly vuốt mi tâm có chút không vui nói:

-“Phụ thân cùng mẫu thân như thế nào lại dậy sớm như vậy? Mang canh giải rượu đến đây.

 

Câu nói kế tiếp là nói với Vân La, Vân La lập tức hiểu ý cười nói:

-“Tứ thiếu gia yên tâm, canh giải rượu chuẩn bị tối hôm qua vẫn còn. Nô tỳ liền bưng tới.

 

Nguyên bản đã chuẩn bị canh giải rượu, bất quá tối hôm qua thời điểm nàng đưa tới, cửa phòng đóng chặt… nàng linh cơ vừa động liền lập tức mang trở về.

 

Lâm ma ma có chút mất hứng mà nhắc nhở:

-“Tứ thiếu gia, thiếu phu nhân, phu nhân thỉnh hai vị lập tức đi qua.

 

Lục Ly sắc mặt trầm xuống, nguyên bản tay đang vuốt trán tùy tay nắm lên trâm gài tóc của Tạ An Lan bị rơi ở trên giường tối hôm qua liền quăng qua, quát:

-“Câm miệng!

 

Trâm gài tóc xẹt sát qua mặt Lâm ma ma, dừng ở phía sau. Lâm ma ma cũng sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, thấy sắc mặt Lục Ly thật sự là khó coi cũng không dám nói thêm cái gì?

 

Tạ An Lan tâm tình thản nhiên mà đứng dậy rót một ly trà lạnh đưa cho Lục Ly, vừa cười nói:

-“Tứ thiếu gia say rượu, đang đau đầu đấy! Tâm tình khó tránh khỏi không tốt… Lâm ma ma vẫn là trước tiên từ từ đi. Nghĩ đến chậm một cái nhất thời nửa khắc cũng không xảy ra mạng người? 

 

Lâm ma ma không dám nói lời nào, chỉ phải cương cứng nghiêm mặt đứng ở một bên.

 

Trong phòng im lặng, thần sắc Lục Ly cũng dần dần khôi phục một ít. Nghiêng đầu dựa vào trên người Tạ An Lan nhắm mắt dưỡng thần, Tạ An Lan thấp giọng hỏi nói:

-“Thực đau đầu sao?

 

Lục Ly khẽ hừ một tiếng, có cảm giác khí không thuận, hiển nhiên là thật không quá thoải mái.

 

-“Tối hôm qua phu quân đã uống bao nhiêu rượu?” Tạ An Lan hỏi.

 

Lục Ly chậm rãi nói:

-“Ba bốn mươi ly đi?

 

-“Tửu lượng không tệ.

 

Tạ An Lan khen, tuy rằng hiện nay nồng độ rượu cũng không tính cao, thế nhưng Lục Ly này yếu đuối có thể uống vào ba bốn mươi ly rượu…..tối hôm qua còn có thể tự hỏi tự hành động bình thường, chính là buổi sáng thức dậy có chút đau đầu mà thôi, tửu lượng xem như tương đối không tệ.

 

Lục Ly khẽ hừ một tiếng không nói nữa.

 

Vân La một đường chạy đi phòng bếp bưng canh giải rượu tới, Lục Ly tiếp nhận không nói một lời một ngụm liền uống xuống.

 

Lại nghỉ ngơi trong chốc lát đợi cho Tạ An Lan đã rửa mặt chải đầu trang điểm xong mới đứng dậy xuống giường. Hắn là nam tử tự nhiên không cần phiền toái như nữ tử vậy, một lát sau phu thê hai người mới theo Lâm ma ma ra khỏi Phương Thảo Viện đi tới Minh Lan Viện của Lục phu nhân.

 

Đoàn người vào Minh Lan Viện, trong đại sảnh đã ngồi đầy người. Chỉ là lúc này lại hoàn toàn không có vui mừng huyên náo của tối hôm qua, thần sắc mọi người đều rất khó coi giống như trời sắp sụp xuống vậy. Tất cả dáng vẻ như thế, làm cho bởi vì say rượu mà sắc mặt Lục Ly có chút khó coi nhưng thật ra có vẻ chẳng quá rõ ràng.

 

Lục Văn ngồi trên chủ vị, sắc mặt âm trầm mà nhìn hai tiểu phu thê cầm tay nhau mà đến, ngực còn đang phập phồng thở hổn hển.

 

Tạ An Lan bất động thanh sắc, thời điểm vừa mới vào sân nàng giống như nghe được Lục Văn đang phát hỏa ở bên trong, cũng không biết rốt cuộc gia hỏa Lục Ly này lại phạm cái chuyện tình gì khiến cho người người oán trách.

 

Nhìn lướt qua đại sảnh, trừ bỏ Lục Kiều ra, thế nhưng mọi người đều đến đông đủ. Ba huynh đệ Dương gia ở trong đại sảnh, vừa quay đầu lại nhìn thấy Lục Ly sắc mặt lập tức dữ tợn vặn vẹo lên, hai mắt đỏ đậm giống như tùy thời đều có khả năng nhào lại đây cắn hắn một ngụm.

 

Tạ An Lan ở trong lòng ngầm ngầm tính ra một chút giá trị vũ lực của Lục Ly, bất động thanh sắc mà nhích lại gần trước mặt hắn làm ra dáng vẻ giúp đỡ Lục Ly.

 

Ở bên cạnh ba huynh đệ Dương gia, hai cái nữ tử quần áo hỗn độn quỳ trên mặt đất hu hu khóc.

 

Cái này... Giống như thật là xảy ra đại sự nha.

 

-“Phụ thân, mẫu thân.” Hai người tiến lên hành lễ.

 

Tiếng Lục Văn lạnh lùng nói:

-“Như thế nào lại chậm như vậy? Ngươi hiện tại cánh đã cứng rắn rồi à, ngay cả lời của ta và mẫu thân ngươi đều có thể chậm trễ?

 

Tạ An Lan trong lòng bĩu môi, trên mặt lại cười cười, nói:

-“Phụ thân đã oan uổng phu quân, tối hôm qua ở tiệc rượu phu quân đã uống nhiều một chút, thời điểm Lâm ma ma đến còn chưa có thức dậy được đấy! Chỉ phải uống một chén canh giải rượu trước mới tới được.

 

Lục Văn tức giận mà trừng mắt liếc nhìn Tạ An Lan một cái, rốt cuộc không thể chấp nhặt với con dâu. Lại nhìn nhìn Lục Ly sắc mặt mỏi mệt quả thật là có chút khó coi, khẽ hừ một tiếng nói:

-“Không thể uống rượu còn uống nhiều như vậy làm cái gì?

 

Lục Ly liếc nhìn ba huynh đệ Dương gia một cái, nhàn nhạt nói:

-“Ba vị biểu huynh Dương gia tự mình dẫn người đến kính rượu, con không uống chẳng phải là không cho đại tẩu mặt mũi sao?

 

-“Các ngươi ngồi xuống nói chuyện đi.” Lục Văn có chút không kiên nhẫn nói.

 

Hai người đi đến một bên không ai ngồi, ngồi xuống. Tạ An Lan nhìn trái phải một cái mới mở miệng nói:

-“Mẫu thân, sáng sớm...

 

Lục phu nhân còn chưa nói, đại thiếu phu nhân có chút thiếu kiên nhẫn, trầm giọng hỏi:

-“Tứ đệ, biểu ca nói tối hôm qua ngươi đã bỏ thuốc cho bọn hắn?

 

Lục Ly sửng sốt, có chút khó hiểu nói:

-“Đại tẩu lời này từ đâu nói ra? Thuốc gì?

 

Dương cửu công tử nhịn không được cả giận nói:

-“Lục Ly, ngươi ít giả bộ đi. Tối hôm qua rõ ràng chính là ngươi đã làm cho chúng ta hôn mê...

 

Lục Ly nâng tay đánh gãy lời Dương cửu công tử, nhíu mày nói:

-“Ta không hiểu lời của Dương huynh là có ý gì, ta làm bọn ngươi hôn mê làm cái gì?

 

Ngồi ở một bên xem diễn Lục Minh ha ha cười nói:

-“Tứ đệ lời này là không được, nhìn xem hiện tại cảnh tượng này, còn có thể nói không biết đã xảy ra chuyện gì ai có thể tin đây.

 

Lục Ly trầm mặc mà đánh giá năm nam nữ hoặc đứng hoặc quỳ một cái, Lý Túc sắc mặt lạnh băng, nói

-“Lục tứ công tử, ngươi có lời gì muốn nói?

 

Lục Ly lắc đầu, nói:

-“Ta không rõ Lý huynh muốn ta nói cái gì? Hay là...

 

Lục Ly chuyển ánh mắt hướng Lục Văn cùng Lục phu nhân, hỏi:

-“Phụ thân cùng mẫu thân, muốn ta nhận cái gì?

 

Tiếng Lục phu nhân lạnh lùng nói:

-“Nếu như cái gì ngươi đều không có làm, ai có thể làm khó dễ ngươi? Nay ba vị Dương gia này đều nói như thế, ta và phụ thân ngươi tự nhiên muốn hỏi cho rõ ràng.

 

Lục Ly gật đầu, nhìn Lục Văn ánh mắt xa cách mà lãnh đạm, nói:

-“Phụ thân có cái gì muốn hỏi?

 

Lục Văn hơi hơi tránh đi ánh mắt Lục Ly, hỏi:

-“Tối hôm qua là ngươi mang bọn họ tới sân Ngô thị?

 

Một nữ tử đang quỳ trên mặt đất trong đó đúng là Ngô thị một thị thiếp của Lục Văn. Ngô thị đã sớm bị Lục Văn yếm khí, thất sủng nhiều năm ngay cả tư cách đi theo Lục phu nhân ở tại Minh Lan Viện đều không có, một mình một người ở trong một cái tiểu viện hẻo lánh tại hậu viện. Đãi ngộ chỉ sợ còn không bằng hạ nhân hơi có chút thể diện trong phủ.

 

Thế nhưng cho dù bị ghét bỏ như thế nào, Lục Văn cũng sẽ không cho phép nữ nhân của mình bị nam nhân khác chiếm hữu, càng không cần phải nói chuyện hôm nay..… Nhớ tới sáng sớm hạ nhân đến bẩm báo, ba nam hai nữ một phòng làm đến trời đất tối tăm trong phòng, Lục Văn liền cảm thấy một búng máu dâng lên cổ họng.

 

Lục Ly nhíu mày, ánh mắt kinh ngạc, nói:

-“Con cùng với ba vị Dương công tử bình sinh không hòa thuận, như thế nào dẫn bọn họ đi hậu viện, bọn họ lại như thế nào lại theo con đi hậu viện? Huống chi là tới viện Ngô di nương, chính là con dẫn bọn họ đi, phàm bọn họ là người biết lễ tiết lại như thế nào sẽ đi vào? Huống chi, khi con từ trong yến hội đi ra đã say không nhẹ...

 

Lúc ấy có rất nhiều người nhìn thấy Lục Ly được hai người đỡ đi ra, Lục Văn tự nhiên cũng đã biết được.

 

Lục Huy nhìn Lục Ly giận dữ nói:

-“Tứ đệ, hai cái hạ nhân kia đã được gọi tới, bọn họ nói chỉ đưa ngươi đến bên hồ nước ở hậu viện, sau đó ngươi là ở cùng Dương huynh bọn họ.

 

Lục Ly lắc đầu, nói:

-“Tuy rằng ta say, lại còn nhớ rõ là Lục Anh cùng Nhị muội đưa ta trở về. Cũng không có gặp qua ba vị Dương huynh.

 

-“Lục Ly, ngươi nói bậy!

Dương cửu công tử nổi trận lôi đình,

-“Rõ ràng là ngươi tính kế chúng ta!

 

Lục Ly căn bản không để ý tới hắn, chỉ là nhìn về phía Lục Văn nói:

-“Phụ thân, nếu như không tin, có thể cho người đi hỏi Nhị muội. Ta nhớ rõ là ở...

 

Nhíu mày xoa xoa mi tâm, Lục Ly hướng tới cửa kêu một tiếng,

-“Lục Anh, vào đây!

 

Lục Anh rất nhanh liền đi đến, Lục Ly hỏi:

-“Tối hôm qua ta là như thế nào trở về?

 

Lục Anh nói:

-“Hồi thiếu gia, tối hôm qua gã sai vặt ở tiền viện tới nói ngài ngồi ở bên cạnh hồ nước không chịu đi, muốn tiểu nhân đi đón. Tiểu nhân đến bên hồ nước chỉ nhìn thấy một mình thiếu gia một người nằm ở trên đá núi giả mê man, liền đỡ ngài trở về Phương Thảo Viện. Trên đường vừa lúc gặp được Nhị tiểu thư, tiểu nhân xin Nhị tiểu thư hỗ trợ, mới cùng nhau mang thiếu gia trở về. Thời điểm trở về... Tứ Thiếu phu nhân còn chưa có trở về đâu.

 

Lục Ly gật gật đầu, nhìn Lục Văn cùng Lục phu nhân.

 

Lục phu nhân nhíu nhíu mày, trầm giọng nói:

-“Đi hỏi Kiều nhi một chút!.

 

Rất nhanh có người lĩnh mệnh đi, trong đại sảnh yên lặng một lát, Lục phu nhân trầm giọng nói:

-“Ngô thị, ngươi nói là chuyện gì xảy ra?

 

Ngô thị vẻ mặt hoảng sợ, nói:

-“Phu nhân, nô tỳ không biết! Nô tỳ thật sự... Cái gì cũng không biết!

 

Lục phu nhân chán ghét quét mắt liếc nàng một cái, lại nhìn về phía một nữ tử khác là thị thiếp của Lục Huy, nói:

-“Ngươi nói!

 

Thị thiếp kia rùng mình một cái, vùi đầu trên mặt đất nơm nớp lo sợ nói:

-“Nô tỳ... Nô tỳ cũng cái gì cũng không biết, nô tỳ tỉnh lại liền...

 

Tạ An Lan ngáp nhẹ một cái, có chút nhàn nhạt mà xen mồm,

-“Phụ thân, mẫu thân, không biết con dâu có thể lắm miệng nói hai câu hay không?

 

Lục phu nhân cực kỳ không muốn để cho Tạ An Lan mở miệng, thế nhưng Lục Văn lại không nghĩ đến phương diện này, chỉ là lạnh lùng nói:

-“Có chuyện liền nói.

 

Tạ An Lan đứng dậy tạ ân, đôi mắt đẹp lướt qua vài người trong đại sảnh, cười nói:

-“Con dâu nghe xong trong chốc lát có chút hiểu được. Ý của ba vị công tử Dương gia là phu quân làm ba vị công tử hôn mê rồi mang vào viện Ngô di nương, lại làm hôn mê thị thiếp của đại ca cũng mang theo vào, mới tạo thành tình huống này! Thế nhưng... Phụ thân cảm thấy việc này thật sự có thể sao? Con dâu nghe nói tối hôm qua phu quân bị người ở trong yến hội chuốt rất nhiều rượu, tối hôm qua đa số hạ nhân Phương Thảo Viện đều làm việc ở tiền viện, còn lại vài người ở lại làm cái gì phụ thân đều có thể phái người đến hỏi. Phụ thân chẳng lẽ là muốn nói, phu quân ở dưới tình huống uống hết ba bốn chục chén rượu còn đi làm hôn mê ba cái đại nam nhân, sau đó cùng Lục Anh hai người nâng bọn họ vào viện Ngô di nương, lại làm hôn mê Ngô di nương. Còn muốn lặng yên không một tiếng động lẻn vào viện đại ca làm hôn mê thị thiếp của đại ca, còn mang ra đưa vào viện Ngô di nương?

 

Tạ An Lan cười giòn giã mà nhìn mọi người, thở dài nói:

-“Tối hôm qua hậu viện chính là ít người mà thôi, đều không phải là thật sự không có một bóng người. Ít nhất viện Ngô di nương, viện đại ca, Phương Thảo Viện đều cũng có người chứ?

 

Lục Văn trầm mặc, ông cũng hiểu được nhiều việc xảy ra như vậy Lục Ly có thể làm được sao? Không vì cái khác, một lần đem vài người liên lụy tới cùng một chỗ, cần người tuyệt đối không ít. Lục Ly không có nhiều người như vậy!

 

-“Làm xong những chuyện tình này vô luận như thế nào cũng phải mất hơn nửa canh giờ đi? Phụ thân không ngại hỏi một chút nhị muội tối hôm qua là khi nào thì gặp được Lục Ly cùng phu quân.” Tạ An Lan cuối cùng bổ xung một câu.

 

Lục Kiều rất nhanh liền đi theo người truyền lời đến, vẻ mặt mờ mịt khó hiểu còn có một tia thấp thỏm không yên. Nhìn thấy vài người trong đại sảnh, tròng mắt Lục Kiều vừa chuyển nhất thời có chút hiểu rõ.

 

Lục Văn tự mình hỏi Lục Kiều, Lục Kiều cũng không giấu diếm lập tức đem chuyện tình tối hôm qua gặp được Lục Ly cùng Lục Anh nói một lần. Bất quá lại che giấu chuyện nàng gặp gỡ Lâm Thanh Thư ở trong hoa viên, chỉ nói là cảm thấy bị đè nén tranh cãi ầm ĩ đi ra ngoài hít thở không khí.

 

Tối hôm qua thời gian Lục Kiều rời khỏi yến hội cùng trở về vài cái nữ quyến ở đây đều đã biết. Thời gian Lục Ly rời đi vài người Lục Minh Lục Huyên cũng đã biết được. Đối chiếu hai cái, thời gian chính giữa hiển nhiên là không đủ để cho Lục Ly tính kế chuẩn bị nhiều chuyện tình như vậy!

 

Lần này ánh mắt Lục Văn nhìn về phía ba huynh đệ Dương gia thêm vài phần lửa giận, hỏi:

-“Lý hiền chất, Dương hiền chất, các ngươi có cái gì để nói?

 

Lý Túc trong lòng âm thầm cắn răng, oán hận mà trừng mắt liếc nhìn ba biểu đệ một cái. Trong lòng hiểu được bọn họ là bị Lục Ly tính kế, thế nhưng nếu không phải ba tên này quá ngu xuẩn, có thể dễ dàng bị Lục Ly tính kế như vậy sao?

 

Dương cửu công tử lại nhịn không được cơn tức này, cao giọng nói:

-“Hắn là tại cái tiểu viện kia làm chúng ta mê mang, tự nhiên không cần nhiều thời gian như vậy. 

 

Ngồi ở một bên Lục Minh cười nhạo, nói:

-“Dương huynh, lời này không đúng đấy, trước tiên khi Tứ đệ rời đi hắn như thế nào sẽ biết các ngươi sẽ đi tìm hắn? Chẳng lẽ hắn còn có thể chuẩn bị mê dược trong người tùy thời đi hại các ngươi hay sao? Mặt khác.....mới vừa rồi lời đệ muội nói thật ra rất đúng, nếu ba vị là vào sân bị mê mang, như vậy... vì cái gì ba vị phải vào cái viện kia? Ba vị cũng đều là công tử đại gia, cũng sẽ nhìn không ra đó là hậu viện nơi nữ quyến ở chứ?

 

Ba người á khẩu không trả lời được.

 

Nhị thiếu phu nhân che miệng cười nói:

-“Kỳ thật, phái người đi thăm dò điều tra cái thuốc gì đó là ai mua cũng được. Tứ đệ chưa bao giờ rời khỏi Tuyền Châu, bên người hắn cũng chỉ có vài người, vô luận là hắn tự mình hay là thân tín bên người đi mua, cũng có thể tra ra được.

 

Nếu như tra không được, cũng chỉ có thể chứng minh thuốc là từ nơi khác đến. Mà ba vị Dương gia này, bất quá chính là từ nơi khác đến?

 

-“Đệ muội, ngươi đây là có ý gì!” Đại thiếu phu nhân sắc mặt khó coi nói.

 

Ba huynh đệ Dương gia là biểu ca của nàng, xảy ra chuyện như vậy thể diện của nàng tự nhiên cũng khó coi.

 

Nhị thiếu phu nhân chuyển tròng mắt, cười nói:

-“Đại tẩu nói đùa, ta có ý gì đâu, chỉ là thuận miệng nói thôi.

 

Đại thiếu phu nhân cắn răng, lại ương ngạnh nhịn xuống, nàng không thể tại loại thời điểm này lại nổi lên xung đột cùng nhị thiếu phu nhân.

 

Lục Văn bực bội nói:

-“Đủ rồi! Cãi nhau cái gì! Huy nhi, việc này ngươi nói nên xử lý như thế nào!

 

Lục Huy âm thầm nhẹ nhàng thở ra, có chút khó xử mà liếc nhìn Lục Văn một cái nói:

-“Việc này... Vẫn là thỉnh phụ thân xử trí đi….

 

Lục Văn khẽ nhíu mày, cũng không có khó xử hắn, trầm giọng nói:

-“Ngô thị cùng này... thị thiếp này, bán đi. Việc hôm nay, xem ở thể diện Lý gia, như vậy bỏ đi!

 

Lý Túc nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói với ba huynh đệ Dương gia:

-“Còn không mau cảm tạ Lục bá phụ!.

 

Tuy rằng ba vị công tử Dương gia không cam lòng, nhưng cũng biết bất luận nói như thế nào chính mình cũng chiếm không được tiện nghi, chỉ phải nhất tề chắp tay nói:

-“Vãn bối thất lễ, đa tạ Lục bá phụ bao dung.

 

Lục Văn bình tĩnh gật gật đầu không nói gì. Hai nữ tử quỳ trên mặt đất không thuận theo, vừa nghe nói phải bán các nàng đi lập tức liền ngẩng đầu kêu lên:

-“Lão gia tha mạng…, lão gia... Nô tỳ không phải...

 

Người khác làm sao sẽ cho các nàng cơ hội nói chuyện, đại thiếu phu nhân lạnh lùng nói:

-“Còn không lấp kín miệng lại, kéo đi ra ngoài!

 

Vài nha đầu bà tử lĩnh mệnh lập tức tiến lên ngăn chận miệng hai người, kéo đi ra ngoài.

 

Tuy rằng hai người không cam lòng nhưng cũng không thể làm gì, vô luận là Lục Văn hay là Lục phu nhân cũng sẽ không nghe các nàng nói. Sự tình đến tình trạng này, Lục Văn cùng Lục phu nhân đối với chân tướng sự tình cũng không có hứng thú, như thế nào giải quyết chuyện này mới là vấn đề.

 

Tạ An Lan có chút không thú vị mà bĩu môi, nhìn nhìn Lục Ly một khuỷu tay chống lên tay vịn ghế dựa, một tay chống trán nhắm mắt dưỡng thần, dáng vẻ giống như đối với cái gì đều không có hứng thú, mở miệng nói:

-“Phụ thân, mẫu thân, thân thể phu quân có chút không khoẻ, không biết còn có sự tình gì không? Nếu là không có, chúng ta liền cáo lui trước.

 

Vô duyên vô cớ lại oan uổng nhi tử một hồi, Lục Văn nhiều ít vẫn có chút áy náy. Liếc nhìn Lục Ly một cái gật gật đầu nói:

-“Các ngươi trở về đi.

 

Tạ An Lan gật đầu, phân phó:

-“Lục Anh, đỡ Tứ thiếu gia, trở về đi.

 

-“Dạ, thiếu phu nhân.

 

Ra khỏi Minh Lan Viện, Tạ An Lan đi ở bên cạnh Lục Ly vừa nghiêng đầu đánh giá Lục Ly.

 

Lục Ly nhàn nhạt nhìn nàng nói:

-“Phu nhân muốn hỏi cái gì?

 

Tạ An Lan phồng má lắc đầu, nói:

-“Không có.

 

Nàng cũng không phải là mấy cái trứng thối Lục gia, làm sao sẽ nghĩ không rõ sự tình là chuyện gì xảy ra. Nếu như Lục Ly đặc biệt muốn tính kế ba tên Dương gia kia quả thật là có chút khó khăn. Thế nhưng nếu là mấy tên Dương gia đó muốn tính kế Lục Ly lại bị hắn tương kế tựu kế mà nói, trong thời gian đó cũng hoàn toàn có thể làm được.

 

-“Ta chỉ là có chút tò mò, ba tên Dương gia kia như thế nào đắc tội với ngươi, ngươi phải chỉnh bọn họ như vậy?” Tạ An Lan nói.

 

Lục Ly nói:

-“Ta chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi. Hơn nữa, ngươi xem thấy bọn họ có tổn thất gì sao?

 

Tạ An Lan nói:

-“Hiện tại không có, không có nghĩa là về sau cũng không có!.

 

Ba huynh đệ đến nhà người khác làm khách, lại cùng nhau ngủ với thiếp thất của chủ nhân cùng thiếu gia người ta, tiếng này truyền ra... nam nhân Dương gia về sau đừng nghĩ cưới tiểu thư thiên kim nhà cao cửa rộng, cô nương Dương gia đừng nghĩ gả cho người có thanh danh.

 

-“Lục Ly, ngươi đứng lại!

 

Phía sau, vài người nổi giận đùng đùng đuổi theo.

 

Bốn người quay đầu, liền nhìn thấy vài vị Dương gia kia còn có Lý Túc cùng Lục Huyên đuổi theo.

 

Lục Ly xoay người, bình tĩnh mà nhìn vài người đuổi theo, hỏi:

-“Tam ca, có việc à?

 

Lục Huyên liền nghẹn, hắn kỳ thật cũng không nghĩ mắc vào việc này. Mấy người này là huynh đệ nhà mẹ đẻ Đại thiếu phu nhân cũng không phải huynh đệ nhà mẹ đẻ Tam thiếu phu nhân.

 

Dương cửu công tử đi trước làm gương, ôm hận nói:

-“Lục Ly, ngươi làm tốt lắm!

 

Lục Anh ngăn ở trước Lục Ly, cung kính nói:

-“Dương công tử, có chuyện từ từ nói.

 

-“Cẩu nô tài, lăn một bên đi!” Dương bát công tử cũng tiến lên, nhấc chân đã nghĩ muốn đá Lục Anh.

 

Lục Ly rũ mắt, hỏi:

-“Tam ca, là phụ thân cùng Đại ca bảo bọn họ tới tìm ta gây phiền toái sao?

 

Lục Huyên sắc mặt cứng đờ, vội vàng cười gượng nói:

-“Như thế nào sẽ? Ba vị Dương huynh chỉ là cùng Tứ đệ có chút hiểu lầm mà thôi, giải thích rõ ràng là tốt rồi!

 

-“Nếu không phải, vậy thỉnh ba vị Dương huynh trở về đi. Nơi này dù sao cũng là Lục gia, nói vậy phụ thân cùng mẫu thân cũng không nghĩ chậm trễ khoa cử của đại ca không phải sao?” Lục Ly nói.

 

Lục Huyên trong lòng có chút kinh ngạc, Lục Ly đây là đang uy hiếp bọn họ?

 

-“Lục Ly, ngươi tính là cái gì cũng dám...” Dương cửu công tử cả giận nói.

 

Lục Ly ngẩng đầu nhìn hắn, chậm rãi nói:

-“Ta là người, Dương huynh tự nhận là đồ vật cũng không sao. Chỉ là một thứ tử của Dương gia, có tư cách gì ở trước mặt ta hô to gọi nhỏ, ta không phải người Dương gia các ngươi.

 

-“Ngươi!

 

Lục Ly thản nhiên cười nói:

-“Chuyện tối hôm qua cũng có chút thú vị, nếu như rơi vào trong tai Dương đại nhân, không biết sẽ như thế nào?

 

-“Ngươi dám!

 

-“Ta không dám, bất quá thế nhân đều thích náo nhiệt, luôn luôn có người dám. Tam ca, ngươi nói đúng không vậy?” Lục Ly hỏi.

 

Lục Huyên trong lòng trợn mắt xem thường, kéo lại ba huynh đệ Dương gia muốn xông lên, nhẹ giọng khuyên bảo.

 

Lục Ly cũng không quản bọn họ, xoay người lôi kéo Tạ An Lan rời đi. Chỉ là nhẹ nhàng bâng quơ mà bỏ lại một câu,

-“Đúng rồi, Tam ca. Làm phiền đi nói với đại tẩu một tiếng, Vân ma ma trong Phương Thảo Viện hôm qua giống như không cẩn thận ngã bị trật thắt lưng, làm phiền đổi một quản sự khác cho Phương Thảo Viện.

 

Nghe vậy, Lục Huyên cùng ba huynh đệ Dương gia trong lòng đều là cả kinh, sắc mặt có chút khó coi mà nhìn đoàn người Lục Ly nghênh ngang mà đi….. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Tiệc mừng thọ ở Lục gia qua đi, chuyện trọng yếu nhất chính là chuyện tình hai vị thiếu gia Lục gia thi hương.

 

Suy tư luôn mãi, cuối cùng Tạ An Lan vẫn cự tuyệt chuyện đi cùng Lục Ly tới phủ thành Tây Giang tham gia thi hương. Tuy rằng nàng rất muốn xuất môn đi một chút, thế nhưng nếu Lục Ly đã quyết định thi hương qua đi liền vào kinh, như vậy hiện tại kỳ thật nàng cũng không cần phải phải đi theo. Còn không bằng dùng thời gian còn lại dàn xếp thỏa đáng thủ hạ Yên Chi phường còn có Tạ tú tài.

 

Về phần vấn đề an toàn của Lục Ly khi đi thi hương nàng cũng không lo lắng, nàng còn không đến mức cho rằng Lục Ly thiếu nàng, xuất môn sẽ bị người giết chết.

 

Vài ngày qua đi, Lục gia một lần nữa thanh tịnh lại. Bởi vì đã xảy ra chuyện tình xấu hổ như vậy, Lý Túc cùng ba tên Dương gia kia cũng không có ở lại Lục gia lâu, qua hai ngày liền cáo từ khởi hành.

 

Lục Văn cũng không có lưu bọn họ ở lại lâu, phát sinh loại chuyện này, ở trong lòng Lục Văn ít nhiều vẫn là có chút phản cảm. Nếu không phải nghĩ đến Lục Huy còn phải dựa vào nhạc gia Lý gia này, chỉ sợ Lục Văn sớm đã đuổi mấy người đó ra ngoài rồi.

 

Những người này vừa đi, Tạ tú tài cũng không thể ở lại nữa, cũng hướng tới Lục gia cáo từ, lại cũng không có trở lại Tạ gia thôn, mà là trực tiếp tới tiểu viện ở Thành Đông của Tạ An Lan.

 

Đảo mắt liền đến ngày đám người Lục Ly khởi hành, sáng sớm Phương Thảo Viện liền rất bận rộn. Kỳ thật vội vã chỉ có Vân La, Lục Anh cùng Mạch Đông, Tạ An Lan chỉ nhàn nhã ngồi ở một bên nhìn thôi.

 

Dù sao Lục Ly cũng là người từng có kinh nghiệm đi thi, nhìn vài cái đồ vật sẽ bỏ vào hành lý, nhàn nhạt lên tiếng nhắc nhở bọn họ mấy thứ nào có thể không cần.

 

Tạ An Lan nhàn nhã nói:

-“Có rảnh mang theo nhiều đồ vật như vậy xuất môn, còn không bằng mang nhiều ngân phiếu một chút. Phủ thành so với Tuyền Châu phồn hoa, muốn cái gì không có?

 

Vân La đối với lời Tạ An Lan nói nhìn ra chân lý, quơ tay nói:

-“Đúng rồi, thiếu phu nhân nói không sai. Các ngươi chỉ có ba người, mang theo nhiều đồ đạc như vậy rất mệt đấy!

 

Lục Ly lắc đầu, nói:

-“Không, chỉ có hai.

 

-“Cái gì?

 

Mọi người nhất tề mà nhìn về phía hắn, Lục Ly nói:

-“Lục Anh theo ta đi, Mạch Đông lưu lại.

 

Mạch Đông nhất thời vẻ mặt uể oải, nói:

-“Thiếu gia... Vẫn là tiểu nhân đi theo ngài thôi, tiểu nhân còn có thể chiếu cố ngài, Lục Anh đại ca...

 

Trừ bỏ thân thủ tốt, cũng sẽ không là người làm chuyện hầu hạ. Bất quá, Mạch Đông lại nghĩ tới, giống như mấy ngày này thiếu gia cũng không quá thích cho người đi theo hầu hạ. Trong ngày thường hắn cũng chỉ có thể làm việc nhỏ như bưng trà đổ nước.

 

Lục Ly lắc đầu, nói:

-“Ngươi lưu lại, nghe phu nhân phân phó!.

 

Nếu như lúc trước, Mạch Đông còn dám vô cớ gây rối vài câu cùng Lục Ly, thế nhưng không biết vì sao từ sau khi thiếu gia bị thương... Hoặc là càng trước đó một chút, Mạch Đông đối với thiếu gia cảm thấy luôn có thêm vài phần sợ hãi không hiểu, tự nhiên cũng không dám lại nói thêm cái gì. Chỉ phải gật đầu nói:

-“Dạ, tiểu nhân hiểu rõ.

 

Ngoài cửa, hạ nhân đến bẩm báo nói:

-“Tứ thiếu gia, Triệu công tử cùng Ngôn công tử đã đến. Đang ở tiền thính chờ thiếu gia.

 

Lục Ly gật đầu, đứng dậy nói với Tạ An Lan:

-“Nên xuất phát, hết thảy việc trong nhà phải làm phiền phu nhân.

 

Tạ An Lan gật đầu nói:

-“Không cần lo lắng.

 

Lục Ly nhìn nữ tử trước mắt, ngẫm lại quả thật cũng nghĩ không ra nàng có cái gì cần chính mình quan tâm. Vẫn phân phó nói:

-“Nếu như có sự tình gì giải quyết không được, liền cho người đi thư viện thỉnh Chu tiên sinh hoặc đi nha môn Tuyền Châu thỉnh Tào đại nhân tương trợ. Bọn họ tất sẽ cho ta thể diện.

 

Trong lòng Tạ An Lan thoáng qua vài phần ấm áp, cuối cùng gia hỏa này còn không phải một lòng chỉ biết áp bức nàng làm việc giúp hắn, còn nhớ rõ chừa cho nàng chút biện pháp khi khẩn cấp, tuy rằng tám phần mười là nàng không cần.

 

-“Đừng quan tâm ta, ngươi vẫn nên chuyên tâm thi hương của ngươi đi. Đừng cho ta cơ hội cười nhạo ngươi.

 

Tạ An Lan cười nói, nhớ tới trước kia nghe nói người đi thi phải liên tục ở trong một cái lều mang theo ba ngày ba đêm, chỉ có thể ăn lương khô no bụng lại không thể ức chế vui sướng khi người gặp họa. Làm một người hạnh phúc ngay cả thi vào trường cao đẳng cũng chưa tham gia qua, Tạ An Lan tỏ vẻ nàng có thể tận tình thương hại người nào đó tương lai tất phải trải qua con đường khoa cử.

 

Nhân sinh may mắn lớn nhất là cái gì? Bỏ qua nhân sinh còn có thể một lần cho tới bây giờ.

 

Sau khi trọng sinh bất hạnh lớn nhất là cái gì? Trải qua con đường khoa cử, còn lại phải đi thêm một lần.

 

Tiễn bước Lục Ly cùng Lục Huy, hậu viện Lục gia có vẻ càng thêm yên tĩnh. Bất quá mỗi ngày của Phương Thảo Viện cũng trở nên không dễ qua lắm!

 

Lúc này Tạ An Lan mới thật sự có chút rõ ràng cái gọi là thủ đoạn “Bà bà tra tấn con dâu” là cái gì? Lục phu nhân tựa hồ là muốn đem hết thảy thất bại trên người Lục Ly đều phát tiết đến trên người Tạ An Lan người làm con dâu này. Lục Ly vừa đi ngày hôm sau bắt đầu, Tạ An Lan liền bắt đầu lữ trình “gian khổ” hầu hạ bà bà.

 

Lục phu nhân thế nhưng cũng có thể ương ngạnh nhịn xuống Tạ An Lan các loại có thể nói là chân tay vụng về hầu hạ, mỗi ngày ít nhất phải lưu nàng lại trước mặt một hai canh giờ. Ở giữa còn không quên cứu tế cho các loại ngôn ngữ tàn phá cùng tinh thần tra tấn!

 

Nhìn thấy Tạ An Lan không dao động chính mình lại bị tức giận đến suýt nữa nội thương, lại tìm cái cớ muốn Tạ An Lan đi chép kinh sách cầu phúc cho Lục Ly.

 

Đã không có Lục Ly hỗ trợ viết thay, Tạ An Lan buồn bực mà nhìn ngón tay của chính mình viết sắp cứng ngắc rốt cuộc giận từ giữa tới, tìm một cơ hội phóng tới cho Lục phu nhân. Đồng thời, trong lòng yên lặng đem bút trướng này ghi tạc trên người Lục Ly.

 

Lục phu nhân bệnh ở trên giường, còn kiên trì muốn Tạ An Lan ở trước giường hầu bệnh, hoàn toàn không để ý bị Tạ An Lan hầu hạ…. sự thật bà rõ ràng bệnh càng nặng hơn.

 

Bị người như thế ương ngạnh nhằm vào, Tạ An Lan cũng hơi có chút bất đắc dĩ. Hiện tại nàng là thật hiểu được cái gì gọi là một anh khỏe chấp mười anh khôn. Lại nhiều âm mưu quỷ kế cũng đương đầu không được người ta lấy thân phận áp người.

 

Dựa vào cái gì mỗi ngày muốn Tứ Thiếu phu nhân ở trước mặt hầu hạ?

 

Bởi vì phu nhân nhìn ngươi thuận mắt, ngươi là con dâu của phu nhân, nên ở trước giường hầu bệnh.

 

Phu nhân vì cái gì muốn cho Tứ Thiếu phu nhân sao chép kinh sách?

 

Bởi vì phu nhân là bà bà của Tứ Thiếu phu nhân, bà phân phó ngươi phải làm theo. Phu nhân lại không ngược đãi Tứ Thiếu phu nhân, vi phạm mệnh lệnh phu nhân chính là bất hiếu.

 

Trải qua mấy ngày nay thất bại, rốt cục Lục phu nhân đã tìm được phương pháp chính xác đối phó Tạ An Lan. Tuy rằng thực có khả năng là lưỡng bại câu thương.

 

-“Thiếu phu nhân, ngài có mệt hay không?

 

Trong Phương Thảo Viện, nhìn Tạ An Lan vừa trở về, dáng vẻ lười biếng, Vân La đau lòng hỏi.

 

Tạ An Lan nâng mắt lên nhìn nàng, cười tủm tỉm nói:

-“Có người so với ta càng mệt hơn.

 

Lục phu nhân đương nhiên sẽ không cho người mượn cớ, cho nên cũng tuyệt sẽ không bắt một mình nàng ở trước mặt hầu hạ. Tạ An Lan cảm thấy, so với nàng chỉ sợ ba vị thiếu phu nhân khác còn càng mệt hơn...

 

Đặc biệt Đại thiếu phu nhân, rõ ràng cả người đều tiều tụy một vòng. Vừa phải sử lý sự vụ trong phủ, còn phải chiếu cố một hài tử bệnh tật ốm yếu, còn bởi vì bà bà nhất thời giận dỗi cả ngày ở trước mặt hầu hạ. Ngẫm lại đều có chút đồng tình nàng...

 

Nho nhỏ ngáp một cái, Tạ An Lan hỏi:

-“Phụ thân ta bên kia thế nào rồi?

 

Vân La nhẹ giọng bẩm báo:

-“Mạch Đông tự mình đi qua, cũng đem lời thiếu phu nhân nói đều nói lại với Tạ lão gia. Lão gia nói thiếu phu nhân cứ yên tâm đi, bên kia hết thảy đều tốt cũng không có chuyện gì.

 

Tạ An Lan gật gật đầu nói:

-“Vậy là tốt rồi, hai huynh đệ Tạ Văn Tạ Võ làm việc ta cũng yên tâm. Có thể trước khi Lục Ly trở về đem sự tình đều làm thỏa đáng tốt nhất. Ách... đêm nay ta vẫn là tự mình đi qua xem.

 

Ban ngày không tiện ra mặt mà.

 

Vân La có chút lo lắng,

-“Này... Vạn nhất bị phát hiện...

 

Tạ An Lan hừ nhẹ một tiếng nói:

-“Yên tâm đi, các nàng còn không có cái lá gan kia, hơn nửa đêm đến Phương Thảo Viện tra xét ta có ở đây hay không?

 

Huống chi, ai có thể nghĩ đến nửa đêm nàng sẽ chạy đi?

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 29/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts