Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 088

☆, Quan hệ bà tức*, là nan đề thiên cổ!

Edit + Beta: Đào Mai

 

(Chú thích: bà tức là mẹ chồng + nàng dâu)

 

-“Thiếu phu nhân, phu nhân cho mời.

 

Tạ An Lan rũ mắt, thản nhiên nói:

-“Ngươi đi trước đi, ta lập tức liền tới.

 

-“Dạ, thiếu phu nhân.

 

Đợi cho nha đầu truyền lời đi xa, dung nhan thanh diễm của Tạ An Lan mới dần dần lạnh xuống. Đứng dậy hừ lạnh nói:

-“Quả nhiên là hơi tốt một chút đã nghĩ muốn làm yêu.

 

Vân La cũng có chút mất hứng, buồn bực nói:

-“Rõ ràng là Tứ thiếu gia chọc phu nhân lão gia mất hứng, như thế nào phu nhân lại ép buộc thiếu phu nhân...

 

Tạ An Lan cười nhạo, không chút để ý nói:

-“Tự nhiên là bởi vì bà ta không thể ép buộc Lục Ly...

 

Nam nữ có khác, cho dù là mẫu tử cũng không ở chung quá nhiều. Lục Ly lại là tên giảo hoạt, Lục phu nhân muốn ép buộc hắn trừ bỏ xui khiến Lục lão gia, thật đúng là không có nhiều biện pháp khác. Thế nhưng muốn ép buộc con dâu sẽ dễ dàng hơn. Thế đạo này, cơ hồ là cam chịu bà bà có thể quang minh chính đại ép buộc con dâu.

 

-“Bà ta tốt nhất thật sự có việc….” Tạ An Lan trầm giọng nói, tính tình của nàng thật sự không tốt lắm!.

 

Thay đổi y phục mang theo Vân La lại vào Minh Lan Viện, Lục phu nhân ngồi ở trong phòng khách uống trà, trên mặt còn có chút tái nhợt gầy yếu. Bà bị bệnh một hồi tuy rằng không phải bệnh nặng, lại ít nhiều vẫn là có chút tiêu hao.

 

Thấy Tạ An Lan tiến vào, Lục phu nhân lại cười nói:

-“Tức phụ lão Tứ đến đây, mau vào ngồi đi.

 

Tạ An Lan rõ ràng từ trong mắt bà thấy được một tia đắc ý.

 

Tạ An Lan nghiêng đầu, ngồi phía dưới Lục phu nhân là Lý phu nhân trước đó vài ngày ở Lục gia tan rã trong không vui, ngồi bên kia là Đại thiếu phu nhân cùng Nhị thiếu phu nhân.

 

Đại thiếu phu nhân cụp mắt xuống nhìn không ra cái gì, đáy mắt Nhị thiếu phu nhân lại mang theo vài phần vui sướng khi người gặp họa.

 

Tạ An Lan cũng không khách khí, hơi hơi khom người liền đi tới một bên ngồi xuống, hỏi:

-“Không biết mẫu thân gọi ta đến, là có cái gì phân phó?

 

Lục phu nhân nhàn nhạt nói:

-“Cũng không phải đại sự gì, ngươi cùng Ly nhi thành hôn đã hơn hai năm, bên người Ly nhi trừ ngươi ra cũng không có người nào. Lần trước ta nói bên cạnh Ly nhi nên thêm người, ngươi cự tuyệt. Thế nhưng... ngươi cũng là cô nương đọc sách, tam tòng tứ đức, thất xuất chi điều là cái gì, nghĩ đến không cần ta nhắc nhở ngươi. Nữ tử ghen tị, là vạn vạn không được. Ngươi nếu là thê tử Ly nhi, vì hắn khai chi tán diệp chính là bổn phận. Đã hai năm, bụng ngươi cũng không có động tĩnh, ta liền làm chủ thay Ly nhi nạp mấy phòng thiếp thất. Ngươi có cái gì nói không?

 

Tạ An Lan trầm mặc một lát, hỏi:

-“Nếu như con dâu cự tuyệt...

 

Bên môi Lục phu nhân gợi lên nụ cười bình tĩnh lại lạnh lùng, nói:

-“Ta đây cũng chỉ phải hướng ông thông gia thỉnh giáo một chút Tạ gia giáo dưỡng cô nương. Làm trái lời mẹ cả, ghen tị, không con, chính là bổn phận người làm thê tử?

 

Tạ An Lan nhún nhún vai, không cho là làm sao, thành tâm nói:

-“Như vậy xin hỏi, mẫu thân muốn ban nha đầu nào cho phu quân. Trong chốc lát con dâu trực tiếp mang về là được.

 

Ngồi ở phía dưới Lục phu nhân sắc mặt Lý phu nhân có chút khó coi, Lục phu nhân nói:

-“Mấy nha đầu thô thiển như thế nào xứng đôi với Ly nhi, tài tử của Tuyền Châu. Ta tuyển là Uyển Uyển thiên kim của Lý gia, ngươi trước đó vài ngày cũng gặp qua.

 

Tạ An Lan nhìn về phía Lý phu nhân, trên mặt mang theo kinh ngạc gãi đúng chỗ ngứa.

 

Lý phu nhân trước đó vài ngày hai lần bị Tạ An Lan làm cho không còn mặt mũi, lúc này tự nhiên là đắc ý. Có chút ngạo nghễ nói:

-“Tuy rằng Uyển Uyển là tiểu thư Lý gia chúng ta, thế nhưng nếu nàng ngưỡng mộ tài hoa Lục tứ công tử, chúng ta cũng không thể nói thêm cái gì? Nha đầu này bị chúng ta cưng chiều hỏng rồi, về sau vào cửa còn thỉnh Tứ Thiếu phu nhân thông cảm nhiều hơn!

 

Tạ An Lan không chút để ý vừa chơi đùa ngọc bội bên hông, vừa từ từ nói:

-“Lý tiểu thư à! Mẫu thân, Lý tiểu thư bị phu quân chính miệng chỉ ra phẩm hạnh không hợp, ngay cả mẫu thân có ý tốt, thế nhưng ban nữ tử như vậy cho phu quân...

 

-“Tứ Thiếu phu nhân!” Lý phu nhân giận dữ, chỉ vào Tạ An Lan nhất thời nói không ra lời.

 

Lục phu nhân tức giận nói:

-“Nói hưu nói vượn cái gì? Lý phu nhân đã theo ta giải thích qua, ngày ấy bất quá là Lý tiểu thư bị kinh hách, nhất thời mất thần trí thôi.

 

Tạ An Lan cười nhạo, từ trên xuống dưới mà đánh giá Lý phu nhân một lần, mới từ từ nói:

-“Kinh hách thật lợi hại đến cái tình trạng gì mới có thể xé xiêm y chính mình nói là nam nhân xé. Cũng thế, bất quá một cái thiếp mà thôi, vậy làm phiền Lý phu nhân đưa khế ước bán mình của nàng đến Phương Thảo Viện đi, cũng không cần chờ phu quân trở lại, chọn cái ngày đưa người lại đây là được!.

 

-“Cái gì?!

Lý phu nhân vừa sợ vừa giận, sắc mặt cũng theo đó trở nên xanh mét. Căm tức nhìn Lục phu nhân nói:

-“Lục phu nhân, đây là thành ý của Lục gia các ngươi?

 

Lục phu nhân nhíu mày, nói:

-“Tức phụ lão Tứ, ngươi nói gì vậy? Uyển Uyển là tiểu thư Lý gia, cái gì khế ước bán mình? Ngươi coi Lý gia là cái gì?

 

Tạ An Lan vô tội mà mở to hai mắt, nói:

-“Không phải Lý gia muốn đưa cô nương cho phu quân làm thông phòng sao? Không có khế ước bán mình, tính cái gì thông phòng?

 

Nhị thiếu phu nhân che miệng cười nói:

-“Tứ đệ, chỉ sợ muội nghe nhầm rồi? Mẫu thân nói là, nạp Lý tiểu thư cho Tứ đệ làm tiểu thiếp đấy!.

 

Tạ An Lan nhìn nàng một cái, nghiêm mặt nói:

-“Lời này, nhị tẩu vẫn là ít nói mới đúng! Phu quân bất quá là một tú tài, nửa cái chức quan còn chưa có. Ngay cả tuổi cũng chưa nhược quán, từ đâu ra bản lĩnh nạp tiểu thiếp?

 

Tuy rằng cũng có người nói thê thiếp thành đàn, kì thực thế đạo này trừ bỏ hoàng gia cùng tôn thất, thật đúng là không có vài người dám thê thiếp thành đàn. Chính là nhất phẩm đại thần trong triều, ấn theo quy củ có thể nạp tiểu thiếp cũng chỉ có hai người. Còn lại cũng có thể kêu thiếp, bất quá cũng chỉ là thị thiếp thông phòng. Nói đến cùng vẫn là nha đầu.

 

Lễ nghi cổ đại “Khanh đại phu một thê hai thiếp”, “Thứ nhân một phu một phụ, qua tuổi bốn mươi không con mới đến nạp thiếp, người vi phạm đánh bốn mươi trượng, lưu đày một năm.” Về phần cái gọi là thiếp này, tuyệt đại đa số chỉ có thể là thông phòng, về thân phận vẫn như cũ là nha đầu. Cổ nhân có nói, “Thiếp thông mua bán”, có thể mua bán tự nhiên chỉ có thể là thông phòng xuất thân nha đầu mà không phải tiểu thiếp xuất thân nữ tử đàng hoàng.

 

Những nhà phú quý kêu cái gì tiểu thiếp nhà kề, bất quá là dân không cáo trạng, quan không kể tội thôi. Tiểu thiếp tuy rằng thân phận hèn mọn, nhưng cũng có văn thư chính thức nạp thiếp, mà hiện tại thiếu niên Lục Ly, hiển nhiên không có tư cách này.

 

Nghe xong lời Tạ An Lan nói, tất cả mọi người là sửng sốt, dân gian không chú ý nhiều như vậy, thế nhưng ngay cả Lục phu nhân là quan gia tiểu thư đều đã quên loại chuyện này.

 

Lý phu nhân rất tức giận, hỏi:

-“Tứ Thiếu phu nhân, ngươi đây là có ý gì?

 

Tạ An Lan đồng tình mà nhìn bà, nói:

-“Ngay cả có ý gì cũng đều không hiểu sao? Ta đề nghị phu nhân vẫn là trở về đi mời người đọc luật pháp Đông Lăng mấy lần cho ngài nghe đi. Cũng không phải là ta ghen tị không thể dung người, nếu như Lý phu nhân kiên trì phải đưa Lý tiểu thư tới Lục phủ, liền làm phiền ngài chuẩn bị tốt văn thư bán mình. Dù sao... tri pháp phạm pháp loại chuyện này, vô luận như thế nào Lục gia cũng không thể làm!

 

Lục phu nhân ước chừng là đã quên, thế nhưng Lý phu nhân thật sự là không biết quy củ này. Làm sao chịu tin tưởng lời Tạ An Lan nói, cắn răng nói:

-“Lục phu nhân, phu nhân nói như thế nào?

 

Lục phu nhân cũng không nóng nảy, ôn hòa nói:

-“Việc này sao... Cũng không phải cái việc gì khó. Ly nhi là người có bản lĩnh, tương lai vào triều làm quan chính là chuyện tình sớm hay muộn thôi, nếu Lý tiểu thư đối với Ly nhi rất là quý trọng, sao không tạm thời ủy khuất một ít ngày đi….

 

Ý của Lục phu nhân rất đơn giản, nhất định phải nâng Lý Uyển Uyển vào. Liền tạm thời dựa theo như lời Tạ An Lan làm thị thiếp thông phòng, đợi cho Lục Ly thi đậu tiến sĩ, lập tức là có thể nâng lên làm tiểu thiếp. Về phần vạn nhất Lục Ly thi không đậu tiến sĩ làm sao bây giờ? Lục phu nhân tỏ vẻ chuyện không liên quan đến bà.

 

Tạ An Lan quay đầu tươi cười thân thiết mà nhìn Lục phu nhân nói:

-“Ta nhớ ra rồi, trong viện đại ca giống như còn có một vị tiểu thiếp đấy?

 

Lục phu nhân vì nhi tử coi như là lao lực tâm tư, đầu tiên là cưới quan gia tiểu thư làm vợ cả, lại càng không ngừng muốn lấy một ít nữ tử gia cảnh giàu có làm thiếp, sợ nhi tử không đủ tiền tiêu. 

 

Lục phu nhân lạnh lùng nói:

-“Ngươi nói bậy bạ gì đó? Bất quá là vài cái thị thiếp trưởng bối ban thưởng xuống mà thôi. Ngươi có tâm tư quản gì đó, còn không bằng dùng nhiều chút tâm tư trên người Ly nhi.

 

Tạ An Lan cười nói:

-“Mẫu thân nói đùa, con dâu cũng không dám quản chuyện trong viện đại ca. Như vậy... rốt cuộc Lý phu nhân tính khi nào thì đưa Lý tiểu thư lại đây hả? Ta còn phải cho hạ nhân thu thập cái phòng cho nàng ở. Đúng rồi, chỉ sợ còn phải phái người tới dạy quy củ mới được.

 

Lý phu nhân nói:

-“Đa tạ Tứ Thiếu phu nhân quan tâm, Uyển Uyển chúng ta quy củ rất tốt!.

 

Tạ An Lan che miệng nói:

-“Lý phu nhân chê cười, quy củ làm tiểu thư làm vợ cả, cùng quy củ làm nha đầu chỗ nào có thể giống nhau đây? Hay là nói... Lý gia vẫn chính là chiếu theo quy củ nha đầu thông phòng nuôi dạy Lý tiểu thư, vậy hóa ra rất tốt, con người của ta hả... Ghét nhất nha đầu không hiểu quy củ.

 

Lý phu nhân tức giận đến sắc mặt trắng bệch, ngón tay đều đang phát run. Hung hăng mà trừng mắt Tạ An Lan sau một lúc lâu, ngay cả cáo từ một tiếng đều không có, chính là đối với Lục phu nhân cười lạnh một tiếng trực tiếp đứng dậy phẩy tay áo bỏ đi.

 

Phòng khách một mảnh yên tĩnh, Tạ An Lan ngồi ngay ngắn ở trên ghế dựa, ngón tay mảnh khảnh không chút để ý thưởng thức chén trà trong tay, đôi mắt cụp xuống u nhã lịch sự nhã nhặn giống như một bộ cung nữ đồ.

 

Ánh mắt Lục phu nhân lạnh băng mà nhìn chằm chằm Tạ An Lan, đối phương lại giống như không chút nào cảm giác tầm mắt chứa đầy tức giận của bà, vẫn như ta của ngày xưa.

 

-“Đệ muội.” Nhị thiếu phu nhân lấy tay che miệng, thấp giọng gọi, nhắc nhở nàng xem sắc mặt Lục phu nhân.

 

Tạ An Lan lại ngẩng đầu nhìn hướng Nhị thiếu phu nhân, vẻ mặt khó hiểu nói:

-“Nhị tẩu, có việc gì thế?

 

Nhị thiếu phu nhân nhanh chóng mà liếc mắt nhìn Lục phu nhân một cái, ho nhẹ một tiếng cười gượng nói:

-“Không... Không có việc gì.

 

-“Không có việc gì là tốt rồi.” Tạ An Lan gật gật đầu, vẻ mặt thân thiết nói.

 

‘Nếu lúc này nàng đang uống trà mà nói, nhất định sẽ không chút do dự phun vào mặt nữ nhân này!’ Nhị thiếu phu nhân trong lòng căm giận mà nghĩ.

 

Lục phu nhân rốt cục có chút nhịn không được, âm thanh lạnh lùng nói:

-“Tạ An Lan!

 

-“Mẫu thân!.” Tạ An Lan buông chén trà, cung kính mà đáp.

 

Lục phu nhân tức giận đến thở dốc đều có chút không đều, ngón tay run rẩy mà chỉ vào Tạ An Lan nói:

-“Ngươi thật to gan...

 

Tạ An Lan nhướng mày, có chút kinh ngạc nói:

-“Mẫu thân lời này giải thích thế nào? Không biết... Con dâu làm cái gì khiến cho mẫu thân tức giận như thế?

 

Lục phu nhân hừ lạnh một tiếng, nói:

-“Ngươi không cần lúc này làm bộ làm tịch với ta. Lý Uyển Uyển là người ta chọn thay cho lão Tứ, ngươi cũng dám hồ nháo như thế. Còn có để ta, người mẹ cả này vào mắt hay không? Ta quả thật không phải mẹ đẻ lão Tứ, thế nhưng ngươi phải nhớ kỹ cho ta, cho dù mẹ ruột lão Tứ còn sống, trước mặt ta cũng không có phần cho nàng ta nói chuyện!

 

Tạ An Lan ngẩng đầu bình tĩnh mà đối diện Lục phu nhân, thật lâu sau mới từ từ nói:

-“Mẫu thân lời nói thật là, ngài là mẹ cả của phu quân, nghĩ muốn làm cái gì tự nhiên là ai cũng đều ngăn không được, cũng không dám cản trở. Chớ nói mẫu thân chính là muốn tìm cho phu quân một người hầu hạ, chính là ngài cho mười người tám người, con dâu cũng chỉ có thể mang về, dù sao tiền này cũng không phải Phương Thảo Viện chi ra mà! Chỉ là, phu quân sắp tới thi hương, người cũng không ở nhà, mẫu thân lại không nên một hai nạp cho hắn tiểu thiếp. Phu quân thân phận thấp kém không có cái phúc khí kia! Huống chi... Đại ca vẫn là thân sinh của ngài đó, cho dù mẫu thân yêu thương Tứ thiếu gia chúng ta, cũng không thể đối với Đại ca bên này nhẹ bên kia nặng mà! Chỉ cần mẫu thân cũng nạp cho Đại ca một phòng tiểu thiếp, cái Lý Uyển Uyển kia, con dâu liền làm chủ nhận.

 

-“Càn rỡ!

Lục phu nhân cả giận nói:

-“Chuyện trong phòng Đại ca đại tẩu ngươi, cũng là ngươi làm em dâu có thể tùy tiện xen mồm? 

 

Tạ An Lan nhẹ a một tiếng, cười như không cười nói:

-“Một khi đã như vậy, cũng không sao. Mẫu thân, Đại ca cùng phu quân còn đang trên đường đi thi hương đấy, chúng ta làm nữ quyến có rảnh vẫn nên niệm mấy cuốn kinh phật, thay bọn họ tích thêm nhiều đức, làm ít sự tình nham hiểm lục đục với nhau mới tốt. Ngài nói.....có phải hay không?

 

Lục phu nhân biến sắc, chỉ vào Tạ An Lan liên tục nói:

-“Ngươi... Ngươi...

 

Đại thiếu phu nhân sắc mặt cũng khó coi, vội vàng bước lên đỡ Lục phu nhân giúp bà thuận khí, vừa trách mắng Tạ An Lan:

-“Đệ muội, ngươi rất làm càn, nhìn xem ngươi chọc mẫu thân tức giận đến…..

 

Tạ An Lan lạnh nhạt, hỏi:

-“Đại tẩu nói chuyện cẩn thận một chút, ta như thế nào chọc mẫu thân tức giận hả? Thay phu quân cùng đại ca tích phúc có cái gì không đúng?

 

Lục phu nhân hơn nữa ngày mới rốt cục hòa hoãn lại, oán hận mà trừng mắt Tạ An Lan mà sau một lúc lâu cũng nói không ra lời.

 

Mới vừa rồi trong lời nói của Tạ An Lan, nghe vào trong tai, Lục phu nhân lại cảm thấy có vài phần uy hiếp. Nhớ tới mấy ngày nay Lục Ly trở nên vô cùng xảo trá, còn nghĩ đến Lục Huy… Tuy rằng ở con bên người nhi tử bà an bài không ít người, lại vẫn như cũ cảm thấy luận âm mưu quỷ kế chỉ sợ nhi tử không phải đối thủ của tiểu tử Lục Ly vô liêm sỉ kia, vạn nhất...

 

Chỉ nhìn thần sắc Lục phu nhân Tạ An Lan liền biết bà đã suy nghĩ nhiều, cũng là lười đi cãi lại cái gì? Nếu Lục Huy thật sự không có mắt, trong lúc đi thi hương còn trêu chọc Lục Ly, lấy tính tình Lục Ly chỉ sợ thật sự sẽ không để cho hắn trải qua quá tốt!

 

Nhìn thấy Lục phu nhân không có lời gì muốn nói, Tạ An Lan đứng dậy vuốt vuốt vạt áo nhẹ giọng cười nói:

-“Xem ra mẫu thân không có huấn thị gì khác, vậy con dâu liền cáo lui trước. Mẫu thân mấy ngày nay phạt con dâu sao chép kinh sách còn không có viết xong đâu, qua hai ngày còn có ước hẹn với Tào thiếu phu nhân, sẽ không ở lại lâu. Còn thỉnh mẫu thân bảo trọng thân thể!.

 

Dứt lời, Tạ An Lan liền mang theo Vân La khoan thai bước ra phòng khách. Trong phòng khách ở phía sau lập tức truyền đến tiếng đồ sứ rơi xuống đất.

 

-“Cuồng vọng! Càn rỡ!

 

Trong phòng khách, Lục phu nhân quét rơi đồ sứ trên bàn xuống đất, hai mắt sung huyết gắt gao mà trừng cánh cửa trống rỗng, nói:

-“Tạ An Lan! Tiện nhân này! Nàng thật to gan!

 

Ba người con dâu đều vội vàng đứng dậy, đứng ở một bên cúi đầu không dám lên tiếng. Nghe Lục phu nhân mắng hai phu thê Tạ An Lan cùng Lục Ly đến biến, trong lòng âm thầm kêu khổ.

 

Lục phu nhân trên người Tạ An Lan chiếm không được tiện nghi, tám phần mười sẽ phát tiết tức giận đến trên người các nàng... Các nàng cũng không có lá gan lớn như Tạ An Lan đi ngỗ nghịch Lục phu nhân.

 

Bà bà khắt khe con dâu, nhiều nhất chỉ là bị người nói một tiếng hà khắc không từ. Thế nhưng con dâu chống đối bà bà, lại là bất hiếu, nghiêm trọng một chút bị hưu đều không có người đồng tình.

 

Tới Phương Thảo Viện, Vân La theo sau lưng Tạ An Lan rất là lo lắng nói:

-“Thiếu phu nhân, ngài chống đối phu nhân như vậy, có thể hay không...

 

Tạ An Lan lười biếng nói:

-“Có thể hay không thế nào? Ngươi yên tâm, việc xấu trong nhà không truyền ra ngoài, Lục gia cũng sẽ không muốn truyền ra để bị người chê cười. Mẹ cả của Tứ thiếu gia nhà ngươi thật sự rất phiền, bổn thiếu phu nhân đã không còn nhẫn nại có lệ với bà ta. 

 

Vân La nhịn không được khuôn mặt nhỏ nhắn suy sụp xuống, cũng đã quên nhắc nhở Tạ An Lan mẹ cả Tứ thiếu gia cũng là mẹ cả của ngài đấy. Cúi đầu tính toán nói:

-“Tứ thiếu gia mới rời đi năm sáu ngày, những ngày về sau thì như thế nào qua đây...

 

Tạ An Lan hừ nhẹ, nói:

-“Trở về đóng cửa Phương Thảo Viện, có người đến thì nói ta bị bệnh.

 

-“Này... Này, Được sao?

 

Tạ An Lan nói:

-“Thiếu phu nhân của ngươi, ta trước đó vài ngày rơi xuống nước bệnh căn còn không có tốt đâu, lại hợp với vài ngày sao chép nhiều kinh sách như vậy, bị bệnh có cái gì không bình thường?

 

Suy tư nửa ngày, Vân La cũng chỉ có thể gật đầu thừa nhận, nói:

-“Giống như không có!.

 

Tạ An Lan đương nhiên sẽ không ngây ngốc ở trong Phương Thảo Viện giả vờ bị bệnh, trước khi rời khỏi Tuyền Châu, sự việc của nàng còn rất nhiều…

 

Ngày hôm sau Tạ An Lan liền cải trang, tâm tình sung sướng ra khỏi Lục gia mà đi Thành Đông.

 

Lại nói tiếp tuy rằng Yên Chi phường là Tạ An Lan mở, thế nhưng lâu như vậy Tạ An Lan cũng chỉ mới đến qua một hai lần mà thôi. Bình thường sự vụ cùng với việc làm ăn trong viện đều là Tạ Văn phụ trách, Tạ Văn cũng không có làm cho nàng thất vọng, trừ bỏ vừa mới bắt đầu còn có chút chân tay lóng cóng, gần đây cơ hồ đã không có chuyện gì cần nàng quan tâm.

 

Thời điểm Tạ An Lan một thân bố y nam trang xuất hiện ở ngoại viện Yên Chi phường, người mở cửa suýt nữa không có nhận ra. Chờ vào sân, đám người Tạ Văn cũng là suýt nữa kinh ngạc rớt cằm. Không phải bọn hắn đại kinh tiểu quái, mà là Tạ An Lan hoá trang thật sự là quá ngoài dự đoán. Nếu như ở trên đường cái gặp được, Tạ Văn tỏ vẻ hắn tuyệt đối sẽ không dám trước tiên nhận thức đây là tiểu thư nhà mình.

 

-“Tiểu thư, ngài đây là...” Tạ Văn có chút do dự hỏi.

 

Tạ An Lan vô tình cúi đầu nhìn xem y phục trên người chính mình hỏi:

-“Giấu người tai mắt thôi, có vấn đề gì?

 

Hôm nay nàng cũng không có mặc cái gì làm cho người ta mắt sáng ngời, tương phản là phá lệ điệu thấp mà không dẫn người chú mục. Tuyền Châu nơi này quá nhỏ, vòng quyền quý liền càng nhỏ, Tạ An Lan diện mạo này ở Tuyền Châu thật sự là có chút dẫn người chú ý.

 

Cho nên Tạ An Lan chỉ phải tìm y phục hai năm trước của Lục Ly đến mặc. Một thân bố y màu xanh không bắt mắt, trên mặt lại thoáng tân trang một chút, nhìn qua nhưng thật ra một thiếu niên áo xanh mặt mày thanh tú cũng không quá thu hút. Điều kiện tiên quyết là thu liễm thật tốt ánh mắt rất có mũi nhọn của nàng.

 

Đương nhiên, che dấu thân phận chính mình, cải trang giả dạng nguyên bản không làm khó được Tạ An Lan.

 

-“Thì ra là thế, không có….” Tạ Văn vội vàng lắc đầu, thỉnh nàng đi vào.

 

Hiện giờ sinh ý của Yên Chi phường đã dần dần đi vào quỹ đạo, dựa theo Lục Ly quy hoạch quy mô mở rộng cũng cần từ từ, cho nên trong viện thật ra an tĩnh trước sau như một.

 

Ngồi ở trong đại sảnh Tạ tú tài mới nhìn thấy nữ nhi dáng vẻ này cũng nhịn không được co rút khóe miệng. Muốn khuyên nhủ nàng còn chưa có suy nghĩ ra nên nói như thế nào? Tạ An Lan cũng đã trước một bước ngầm hiểu mà trấn an phụ thân.

 

-“Phụ thân, người không cần lo lắng. Lục... Khụ khụ, phu quân đồng ý con xuất môn đi lại.” Tạ An Lan nói.

 

Tạ tú tài nhíu mày, hỏi:

-“Con rể không có ý kiến à?

 

Tạ An Lan thầm nghĩ trong lòng:

-“Hắn có thể có ý kiến gì? Ta kiếm tiền hắn cái gì đều không cần làm có thể lấy đi bốn phần còn dám có ý kiến sao? Cho dù có ta cũng có thể đánh đến hắn không có ý kiến!.

 

Trên mặt lại tươi cười dịu dàng, nói:

-“Phụ thân cũng biết, phu quân cũng không có người giúp đỡ. Chúng con là phu thê, con không giúp đỡ phu quân, thì ai sẽ giúp phu quân?

 

Tạ tú tài nghĩ nghĩ, cũng chỉ thở dài, nói:

-“Chính là xuất đầu lộ diện, rốt cuộc...

 

Tạ An Lan cười nói:

-“Phụ thân, người yên tâm là được, không có người biết được.

 

-“Vậy là tốt rồi!.

 

Ba người đều tự ngồi xuống, Tạ An Lan bưng nước trà uống một ngụm mới hỏi:

-“Lý gia bên kia có động tĩnh gì không?

 

Tạ Văn cung kính nói:

-“Trước đó vài ngày tiểu nhân tìm người âm thầm chú ý Lý gia. Nghe nói hôm qua sau khi Lý phu nhân trở về không biết nói gì đó, tiểu thư Lý gia đòi sống đòi chết... Thế nhưng muốn thắt cổ tự sát.

 

Việc này mọi người cũng không có gạt Tạ tú tài, Tạ tú tài nghe xong cũng rất không vui, nhíu mày nói:

-“Lý gia này không phải gia đình giàu có sao? Như thế nào nuôi dưỡng ra cô nương thế nhưng còn có thể như vậy?

 

Đưa tới cửa đi làm thiếp cho người ta không thành thế nhưng còn muốn tự sát? Thật là nhục nhã mà!

 

Tạ Văn cười nói:

-“Lão gia, ngài không biết, Lý gia này mặc dù có tiền cũng là xuất thân thương hộ, đối với rất nhiều quy củ cũng hoàn toàn không chú ý. Nếu như không có người ở trên quan trường giúp đỡ, liền tính người Lý gia từ giờ trở đi thay đổi hộ tịch sửa nông hộ vừa làm ruộng vừa đi học, cũng ít nhất phải ba đời sau mới có khả năng khoa cử. Tự nhiên Lý gia không muốn chờ lâu như vậy, cho nên ở phương diện này liền nghĩ cách thao tác một chút, Lý gia cũng không có con cháu đọc sách. Leo lên người có tiền đồ quan gia là lối tắt nhanh nhất của bọn họ.

 

Đáng tiếc Tuyền Châu này lại không lớn, quan gia cũng không nhiều như vậy. Tự nhiên ánh mắt Lý gia phải nhắm vào nhóm cử tử có hy vọng khoa cử nhất.

 

Tạ tú tài lắc đầu, ông đối với mấy thứ này có thể xem hiểu được vài phần nhưng không cách nào lý giải càng không thể tán thưởng.

 

Tạ An Lan rũ mắt suy tư trong chốc lát, nói:

-“Đòi sống đòi chết sao? Hôm nay Lý gia cư nhiên không có tìm tới cửa Lục gia à?

 

Tạ Văn cũng lắc lắc đầu nói:

-“Quả thật có chút kỳ quái, người Lý gia tựa hồ cũng không thế nào để ý mặt mũi. Thừa cơ hội này ăn vạ Lục gia coi như là biện pháp tốt. Vạn nhất Lý tiểu thư thật sự vì vậy mà chết, tuy rằng trên pháp lý Lục gia cũng không sai, thế nhưng trên tình lý sẽ có người nghị luận.

 

Lấy tính tình Lục lão gia yêu sĩ diện thanh danh, như thế nào sẽ để cho người chê Lục gia không phải như vậy. Hơn nữa bất quá là nạp cái thiếp thôi, thật đúng là không là chuyện gì.

 

Tạ An Lan nghĩ nghĩ, nhướng mày cười nói:

-“Nói như vậy, gia chủ Lý gia còn không xem như kẻ ngu dốt!.

 

-“Tiểu thư nói như vậy là thế nào?” Tạ Văn có chút tò mò hỏi.

 

Tạ tú tài cũng theo nhìn lại đây. Tạ An Lan tươi cười thân thiết, ngữ điệu ôn nhu, nói:

-“Lục tứ thiếu hiện giờ còn là một tú tài đấy, làm sao có tư cách nạp cái gì thiếp? Hôm qua ta đã nói với Lý phu nhân, nếu phải đưa Lý tiểu thư tới, sẽ phải đưa tới với khế ước bán mình. Ha ha... gia chủ Lý gia nghĩ đến cũng hiểu được, khế ước bán mình này nếu như rơi vào trong tay của ta Lý...

 

Khế ước bán mình đưa tới thì dễ dàng, còn muốn chuộc đi chính là muôn vàn khó khăn. Thân là chính thất, làm khó dễ một cái thiếp thất cũng không là vấn đề. Về phần một cái nha đầu, cho dù qua tay Tạ An Lan liền đem Lý Uyển Uyển bán đi cũng không ai dám nói cái gì?

 

Tạ Văn sửng sốt, bừng tỉnh đại ngộ, vỗ tay hoan nghênh cười nói:

-“Nguyên lai lại vẫn có quy củ này à!

 

Hắn chính là nhận biết một ít chữ, biết tính sổ, về phần trên quan trường còn có người đọc sách, thì thật là không quá tinh thông. Hắn từng hâm mộ qua mấy lão gia gia đình giàu có thê thiếp thành đàn, nguyên lai.....thiếp cũng không phải muốn nạp là có thể nạp?

 

Tạ An Lan trầm ngâm một lát nói:

-“Nếu gia chủ Lý gia đã nghĩ thông suốt, ta liền trợ giúp hắn một tay.

 

Tạ Văn khó hiểu, hỏi:

-“Tiểu thư có tính toán gì?

 

Tạ An Lan nói:

-“Cho người thả ra tin tức Lý Uyển Uyển tự sát đi! Ừ... Không cần nhắc tới Lục gia, cũng không phải nhắc đến vì cái gì. Hơi có chút tin tức là được, cẩn thận một chút đừng bị người phát hiện.

 

-“Cái này...

 

Tạ Văn không rõ nàng làm như vậy là vì cái gì? Nếu như vì trả thù Lý Uyển Uyển, một chút ấy hiển nhiên là không đủ. Còn không bằng đem tin tức Lý gia quấn quýt si mê Lục tứ thiếu cùng thả ra đi, thanh danh Lý Uyển Uyển sẽ hoàn toàn bị hủy.

 

Tạ An Lan mỉm cười nói:

-“Càng là như có như không, mọi người lại càng sẽ nhịn không được dò hỏi tới cùng. Mặt khác, cũng phải cho Lý lão gia một chút thời gian ứng đối, thay Lý Uyển Uyển tìm một nhà chồng tốt không phải sao? Vạn nhất thật sự gả không được, nói không chừng liền thật sự bất chấp tất cả mà bò lên Lục gia.

 

Chờ Lục Ly trở về nhất định phải hỏi hắn thu phí, nàng thế nhưng thay hắn giải quyết một đóa hoa đào khó chơi...

 

-“Tiểu nhân rõ ràng.” Thế này Tạ Văn mới gật gật đầu, tỏ vẻ chính mình đã hiểu.

 

Tạ tú tài nhìn nữ nhi trước mắt cười giòn tan mà nhất thời có chút hoảng hốt. Nữ nhi đã từng ngoan ngoãn ôn nhu thế nhưng đã trưởng thành đến dáng vẻ như vậy sao? Trong lòng Tạ tú tài càng nổi lên áy náy đối với nữ nhi, ông hạ quyết tâm phải để ý thật tốt việc mà nữ nhi và con rể phó thác. Liền tính không thể giúp hài tử được cái gì, ít nhất cũng tuyệt không có thể kéo bọn họ lui về phía sau.

 

-“Trước đó vài ngày, người ta nói ngươi tìm hiểu, có tin tức chưa?” Tạ An Lan thay đổi đề tài hỏi.

 

Tạ Văn lắc đầu, nói:

-“Tiểu thư chỉ bảo ngầm tìm hiểu, trước mắt còn không có tiến triển.

 

Tạ An Lan cũng không thèm để ý, nói:

-“Không cần sốt ruột, tìm không thấy cũng không sao cả. Chớ để lộ ra… càng không thể khiến cho người khác biết là chúng ta đang tìm người.

 

Tạ Văn gật đầu nói:

-“Tiểu thư yên tâm đi...

 

Tạ An Lan vừa lòng gật đầu, mấy ngày nay Tạ Văn biểu hiện làm cho nàng thực yên tâm. Ngay cả Lục Ly cũng cảm thấy có thể tín nhiệm Tạ Văn, tuy rằng Lục Ly gia hỏa kia miệng thối tâm đen, thế nhưng ánh mắt lại không tồi.

 

Xử lý thỏa đáng chuyện tình Yên Chi phường, Tạ An Lan mới đứng dậy rời đi. Cũng không có lập tức trở lại Lục gia, mà là xoay người đi trong thành, muốn đi xa nhà luôn phải chuẩn bị một ít đồ đạc đặc biệt mà?

 

Tạ An Lan đi dạo các nơi trong thành hơn nửa canh giờ, mua một đống đồ linh tinh vụn vặt cho đưa đến tiểu viện Thành Đông, sờ sờ túi tiền có chút khô quắt, thế này Tạ An Lan mới cảm thấy mỹ mãn mà chuẩn bị hồi phủ.

 

-“Di?

 

Đi ngang qua một hẻm nhỏ, chân Tạ An Lan hơi hơi tạm dừng một chút. Mùi máu tươi nhàn nhạt từ bên trong truyền đến, cùng đến còn có tiếng đánh nhau nặng nề…

 

Do dự một chút, Tạ An Lan vẫn là xoay người dòm vào trong hẻm nhỏ. Ở chỗ sâu trong hẻm nhỏ, vài người quyền cước bay tứ tung đánh thành một đoàn.

 

Tạ An Lan tỏ vẻ, trừ bỏ vài ngày trước đó ở phía sau núi Tạ gia thôn gặp được vài tên hắc y nhân, đây là trước mắt nàng nhìn thấy đồng dạng đánh nhau. Đương nhiên, trên thực tế từ sau khi nàng đến đây cũng chưa gặp qua người động thủ.

 

Một nam tử thanh niên đang bị vài người vây đánh. Nam tử thanh niên kia thân thủ cũng không kém, bất quá tại trong không gian chật chội thi triển không ra, không nghĩ qua là đã bị người từ phía sau gõ một gậy.

 

-“Ai phái các ngươi tới!

 

Nam tử thanh niên thối lui đến một góc, nhìn chằm chằm vài người trước mắt, lạnh lùng nói.

 

Nam tử cầm đầu cười lạnh nói:

-“Hỏi diêm vương đi thôi.

 

Nam tử thanh niên khinh thường mà cười nhạo, nói:

-“Chỉ bằng các ngươi?

 

-“Đừng nói nhảm nữa, giải quyết hắn đi!” Nam tử cầm đầu trầm giọng nói.

 

-“Giải quyết à?

Nam tử thanh niên nhướng mày,

-“Ngươi xác định ngươi dám giải quyết bản công tử sao? Không cần các ngươi nói, bản công tử cũng đoán được các ngươi là người của ai. Nếu như ta mà chết... Các ngươi dám trở về báo cáo kết quả sao?

 

Nam tử cầm đầu sắc mặt có chút khó coi, một hồi lâu sau mới cười lạnh nói:

-“Nếu trong lòng đại thiếu gia đã rõ ràng, chúng ta cũng không nói nhiều. Thỉnh đại thiếu gia giao đồ vật ra đi. Nếu không, tuy rằng chúng ta không dám tổn hại tánh mạng đại thiếu gia, thế nhưng không cẩn thận một cái chặt đứt tay hoặc là chặt đứt chân gì đó, cũng là chuyện tình không có biện pháp.

 

Nam tử thanh niên trên mặt thần sắc đông lạnh, nói:

-“Nếu như ta không giao ra….

 

-“Đồ vật trọng yếu như vậy, Đại thiếu gia tất nhiên là mang ở trên người mà!.

 

Nam tử cầm đầu cũng không thèm để ý. Ngụ ý là, đánh ngươi ngất xỉu rồi soát người cũng không sao cả.

 

Nam tử thanh niên không nói gì, một lát sau đột nhiên nhìn phía sau mọi người lộ ra biểu tình kinh hỉ, hỏi:

-“Tạ huynh, ngươi đã đến rồi?!

 

Ngầm xem diễn cảm thấy không thú vị đang chuẩn bị rời khỏi, Tạ An Lan suýt nữa lảo đảo một cái, mới đi ra. Nam tử thanh niên liền thừa dịp mọi người xoay người đạp lên vách tường nhảy lên nóc nhà biến mất ở trước mắt mọi người…..

 

Đạp tường nhảy lên…..cái kỹ năng này hiển nhiên không phải ai đều có thể nắm giữ, nam tử cầm đầu nổi giận gầm lên một tiếng,

-“Đuổi theo!

 

Một đám người từ ở chỗ sâu trong hẻm nhỏ bùng chạy ra ngoài, Tạ An Lan nhìn trời trợn trắng mắt, hai tay đỡ tường hai ba cái cũng bò lên trên nóc nhà, bất quá người lao tới cũng nhìn thấy nàng, la lên:

-“Tiểu tử! Đừng chạy!

 

Không chạy là ngốc tử!

 

Tạ An Lan xoay người một cái biến mất ở trên mái hiên.

 

Ban ngày ban mặt ở trên nóc nhà trong thành chạy tới chạy lui tuyệt đối không phải là lựa chọn tốt, thế nhưng sau khi nhảy xuống nóc nhà, rất nhanh Tạ An Lan đã bị người đuổi theo…..

 

Vì thế chỉ phải mang theo một cái đuôi không hề quan hệ với mình mà tản bộ ở các hẻm nhỏ trong thành. Cũng không biết rốt cuộc là bọn hắn muốn cướp đồ của người khác hay là thanh niên kia cầm đồ của bọn họ, tóm lại vừa thấy nhất định là đồ rất trọng yếu. Cho nên những người này truy đuổi cực kỳ ngoan cố, Tạ An Lan chạy ba hẻm nhỏ cũng chưa thể bỏ người.

 

Mắt thấy thời gian không còn sớm, Tạ An Lan ngồi ở trên nóc nhà có chút xin lỗi mà nhìn người chạy bên dưới. Vung tay lên, năm sáu cục đá vụn trong tay bay ra, vô cùng tinh chuẩn dừng trên huyệt vị của vài người, hai người trong đó ngã xuống đất tại chỗ, còn lại một người, Tạ An Lan cũng không hề trì hoãn bổ một cục đá sau cùng.

 

Vỗ vỗ tay, Tạ An Lan bình tĩnh nói:

-“Đuổi theo ta làm gì? Rõ ràng ta là người râu ria qua đường, xem náo nhiệt quả nhiên không được!

 

-“Phụt.

 

Cách đó không xa truyền đến tiếng cười khẽ, Tạ An Lan ngay cả đầu cũng chưa quay, trực tiếp vứt qua một cục đá trong tay.

 

Người nọ ai nha một tiếng, vội vàng ổn định thân thể bởi vì muốn né tránh mà suýt nữa rơi xuống, cười nói:

-“Xin lỗi, tiểu huynh đệ. Ta không phải cố ý kéo ngươi xuống nước. Ta thật sự không biết nơi đó có người...

 

Tạ An Lan xoay người, một nam tử thanh niên tướng mạo tuấn dật ghé vào trên nóc nhà cười nhìn nàng. Hiển nhiên đối phương là từ một mặt khác bò lên, vừa lúc nghe được lời Tạ An Lan nói.

 

Tạ An Lan nhíu mày, trong thành Tuyền Châu này, trừ bỏ Lục Ly tên gia hỏa kia ra, vẫn là lần đầu nàng nhìn thấy nam tử bề ngoài xuất sắc như thế! Người trước mắt nhìn qua dáng dấp hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, nguyên bản là cậu ấm phú quý, nay lại bởi vì bị người đuổi theo phải chạy nơi nơi mà có vẻ có vài phần hỗn độn lại vẫn như cũ khó nén dung mạo tuấn dật phi phàm.

 

Tạ An Lan: .....

 

Không phải cố ý ngươi kêu Tạ huynh làm gì? Hại bổn đại thần cho rằng chính mình bị bại lộ còn là bị người nhìn thấu thân phận.

 

Nam tử thanh niên bay qua nóc nhà, nói:

-“Gặp lại chính là hữu duyên, tại hạ họ Mục, tiểu huynh đệ họ gì?

 

Tạ An Lan mặt không chút thay đổi mà nhìn hắn, nói:

-“Không phải ngươi kêu ta Tạ huynh sao?

 

Nam tử thanh niên cũng là sửng sốt, nói:

-“Hả? Tiểu huynh đệ thật sự họ Tạ? Thật đúng là khéo…..

 

Thật sự hắn chỉ là thuận miệng mà nói, bởi vì vừa vặn hắn có một bằng hữu tương đối quen thuộc họ Tạ mà thôi.

 

-“Tại hạ Mục Lệnh Vũ, không biết tôn tính đại danh của tiểu huynh đệ?” Nam tử thanh niên chắp tay cười nói.

 

Tạ An Lan ngồi trên nóc nhà, đối hắn lộ ra biểu tình ngoài cười nhưng trong không cười, nói:

-“Bèo nước gặp nhau, không cần.

 

Thanh niên nam tử….. Mục Lệnh Vũ có chút tiếc nuối nói:

-“Bèo nước gặp nhau cũng là duyên phận mà. Chẳng lẽ tiểu huynh đệ còn ghi hận chuyện tình mới vừa rồi? Tại hạ.....

 

Tạ An Lan nâng tay đánh gãy lời hắn, nói:

-“Đừng tại thượng tại hạ… Thời gian không còn sớm ta phải đi về. Ngươi chậm rãi lưu lại bồi người chơi mèo bắt chuột đi.

 

Thấy nàng đứng dậy phải đi, Mục Lệnh Vũ vội vàng nói:

-“Đừng nóng vội mà, tiểu huynh đệ cũng không phải người Tuyền Châu đi? Không bằng mọi người một đạo…..

 

Tạ An Lan nhướng mày cười nói:

-“Một đạo gì? Cùng ngươi cùng nhau để cho người ta truy đuổi à?

 

Mục Lệnh Vũ buông tay cười nói:

-“Bất quá là bồi bọn họ chơi đùa thôi, nếu tiểu huynh đệ không thích, ta lập tức đuổi bọn họ đi là được. Khó được gặp được một bằng hữu hợp ý, không bằng chúng ta…..

 

Tạ An Lan đôi mắt vừa chuyển, hướng hắn vẫy tay nói:

-“Ngươi lại đây!.

 

Mục Lệnh Vũ nhìn nhìn thiếu niên trước mặt, hơi do dự một chút vẫn là đi qua. Đợi thời điểm còn cách ba bốn bước, đã thấy thiếu niên kia đột nhiên đánh tới mình. Khi phát hiện không đúng Mục Lệnh Vũ vội vàng tránh sang bên cạnh, động tác Tạ An Lan lại nhanh hơn vài phần, một tay khóa lại một cánh tay hắn, một tay khác thì chạm vào trên khuỷu tay muốn nâng lên kia của hắn. Lực đạo trên tay lập tức bị đánh tan bảy tám phần, chỉ nghe Tạ An Lan nhẹ giọng cười nói:

-“Nếu thích chơi, ngươi liền tiếp tục đi bồi bọn họ chơi đi.

 

Lời còn chưa dứt, ở đầu hẻm cách đó không xa lại truyền đến tiếng ồn ào. Tạ An Lan nhấc chân liền đạp người trong tay xuống.

 

Mục Lệnh Vũ thân thủ tuy rằng còn không bằng Tạ An Lan nhưng cũng không kém. Bị đạp xuống, liền lăng không một cái lật nghiêng chân ở trên vách tường mượn lực vẫn là bình yên mà rơi xuống. Chính là đồng thời truy binh cũng đến trước mặt, mà một cánh tay của hắn còn mềm yếu vô lực căn bản không thể lập tức lại nhảy lên nóc nhà. Chỉ phải bất đắc dĩ xoay người chạy tới phía trước mặt, đồng thời còn không quên quay đầu lại nhìn lên phía trên, thiếu niên vừa mới đạp mình xuống dưới đang ngồi ở trên nóc nhà cười tủm tỉm mà hướng hắn vẫy tay.

 

-“Tiểu huynh đệ, còn chưa nói đại danh của ngươi.

 

Tạ An Lan nhướng mày, nói:

-“Tạ Vô Y.

 

-“Tạ Vô Y, ta nhớ kỹ! Hữu duyên tái kiến...” Theo tiếng hắn càng chạy càng xa, biến mất ở cuối hẻm nhỏ.

 

Tạ An Lan đứng dậy vỗ vỗ tro bụi trên người nhướng mày nói:

-“Bệnh thần kinh.

 

Xoay người phóng qua nóc nhà, bay qua hai cái nóc nhà dừng ở một cái hẻm nhỏ yên tĩnh. Nhìn xem chung quanh không một bóng người, thế này mới thản nhiên mà bước chậm đi ra hẻm nhỏ.

 

Về phần người nào đó bị nàng quăng ra ngoài, Tạ An Lan tỏ vẻ đã có tâm tình cùng người chơi ngươi truy ta chạy, chắc là không chết được.....đi? [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Sau nửa canh giờ, trong một góc yên lặng ở nơi nào đó trong thành Tuyền Châu, Mục Lệnh Vũ mắt lạnh nhìn truy binh nằm đầy đất thống khổ rên rỉ, vẻ mặt lãnh đạm mà ngạo nghễ, không có mới vừa rồi sang sảng dũng cảm chút nào.

 

Một nam tử trung niên mặc cẩm y mang theo mấy tên thủ hạ đứng ở trước mặt, nhìn Mục Lệnh Vũ có chút lo lắng nói:

-“Đại công tử, không nghĩ tới những người này cũng dám ở Tuyền Châu động thủ, là tiểu nhân suy nghĩ không chu toàn. Thỉnh đại công tử thứ tội.

 

Mục Lệnh Vũ cười lạnh nói:

-“Thứ tội gì? Nếu bọn họ muốn ra tay, ở đâu đều sẽ động thủ cùng ngươi có quan hệ gì?

 

Nam tử nói:

-“Vừa mới truyền đến tin tức, mấy ngày nay lão thái gia trong người không khoẻ, đại công tử xem có phải hay không...

 

Mục Lệnh Vũ gật gật đầu, như suy tư gì, nói:

-“Đi ra nhiều ngày thế này, cũng cần phải trở về. Đúng rồi, giúp ta tìm một người ở trong thành Tuyền Châu.

 

-“Đại công tử thỉnh phân phó.

 

-“Tạ Vô Y.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 29/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts