Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 089

☆, Đại náo Minh Lan Viện…

Edit + Beta: Đào Mai

 

Tin tức tiểu thư Lý gia nhà giàu số một Tuyền Châu thắt cổ tự sát lan truyền nhanh chóng, bất quá chỉ có vài ngày ngay tại trong thành Tuyền Châu đã lan truyền ồn ào huyên náo!

 

Tuy rằng tin tức cũng không nói là vì cái gì, bất quá mọi người các loại suy đoán lại vẫn là không ít.

 

Người tin tức linh thông thậm chí cũng có thể đoán được bảy tám phần chân tướng, bất quá ai cũng sẽ không thật sự lấy loại sự tình này đến hỏi gia chủ Lý gia, chỉ là Lý Uyển Uyển bị phần lớn mấy gia đình muốn chọn người hôn phối cho con cháu nhà mình vạch ra thôi.

 

Gia chủ Lý gia biết được tin tức này cũng là vừa sợ vừa giận, lập tức bảo Lý phu nhân mau chóng tuyển ra một người tài tuấn chưa đón dâu trong Tuyền Châu gả Lý Uyển Uyển đi.

 

Về phần Lục gia... trong lòng gia chủ Lý gia đã sớm đoạn tuyệt ý nghĩ liên hôn cùng Lục gia, lại hận Lục phu nhân thấu xương. Nếu không phải Lục phu nhân ở một ít trường hợp cố ý vô tình mà để lộ ra vài phần ý tứ, Lý gia làm sao sẽ lặp đi lặp lại nhiều lần dán lên? Nay ngược lại, Lục gia không đếm xỉa đến, thanh danh nữ nhi Lý gia lại bại hoại. Người Lục gia tốt nhất một ngày nào đó cũng đừng có rơi vào tay ông!

 

Về phần ý nghĩ của Lý Uyển Uyển vốn không có người quan tâm, lúc trước tùy ý để Lý Uyển Uyển ầm ĩ là vì lựa chọn của nàng phù hợp với lợi ích của Lý gia. Hiện tại nếu Lý gia đã không có ý này, Lý Uyển Uyển còn có thể ầm ĩ ra cái gì? Cho dù gia chủ Lý gia sủng ái nữ nhi thì làm sao? Tâm ý nữ nhi gia ở trong mắt phụ mẫu cho tới bây giờ cũng không là tối trọng yếu. Hiện tại Lý Uyển Uyển, có thể gả ra ngoài sẽ không sai lầm rồi.

 

Ngày ấy ở trước mặt Lục phu nhân hơi chút cường ngạnh một ít, sau đó Lục phu nhân liền không còn cho người tìm đến Tạ An Lan gây phiền toái. Tạ An Lan cũng cực kỳ thức thời, mỗi ngày đều ở trong Phương Thảo Viện không đi chọc người e ngại. Kể từ đó, nhàm chán cực kỳ nhưng thật ra tưởng nhớ lúc Lục Ly ở chỗ này. Thời điểm Lục Ly ở nhà nàng còn có thể danh chính ngôn thuận xuất môn lắc lắc, có chuyện gì Lục Ly còn có thể giúp nàng gánh một chút. Nay một mình một người ở nhà, vạn nhất thật sự chọc Lục phu nhân nóng nảy, trừ bỏ trốn chạy nàng cũng chỉ có thể chính mình chịu, vẫn là thôi đi.

 

Nhàm chán mà ghé vào bàn bên cạnh chơi đùa vòng ngọc trên cổ tay, cổ tay mảnh khảnh trắng nõn ở dưới ánh nến bị vòng ngọc oánh nhuận càng tôn lên tinh tế ôn nhuận.

 

-“Vân La à, Tứ thiếu gia đi mấy ngày rồi?” Quay đầu lại, có chút lười biếng hỏi Vân La đang trải giường chiếu ở phía sau.

 

Vân La quay đầu nhìn nàng, vừa cười vừa tính toán nói:

-“Hôm nay đã hai mươi mốt, thiếu gia đi hơn mười ngày rồi, thiếu phu nhân nhớ Tứ thiếu gia à?

 

Tạ An Lan trợn mắt, nói:

-“Thật là có nhớ một chút, rất nhàm chán mà. Nói như vậy, lúc này thiếu gia nhà ngươi đang ngồi xổm ở trong lều chứ!.

 

-“Trong lều?” Vân La chớp mắt, khó hiểu hỏi.

 

Ngồi dậy, Tạ An Lan rất hứng thú mà khoa tay múa chân nói:

-“À, nghe nói khi đi thi mọi người là ngồi ở trong một cái chỉ có lớn như vậy gọi là lều, trừ bỏ phương tiện chỗ nào đều không thể đi, vả lại phải ngồi ba ngày ba đêm, ngay cả ngủ đều ở bên trong đó!

 

Vân La mở to hai mắt, rất là đồng tình, nói:

-“A? Nguyên lai muốn làm quan còn phải vất vả như vậy hả?

 

-“Làm được quỷ trong quỷ, mới là người trong người thôi.

Tạ An Lan lơ đễnh, vui sướng khi người gặp họa nhưng thật ra càng nhiều một ít,

-“Nghe nói rất nhiều người thân thể không khỏe, chính là chết ở bên trong đó đều có đấy!.

 

Cái này thì có chút làm người nghe kinh sợ, Vân La lo lắng mà nhìn nàng, nói:

-“Vậy... Tứ thiếu gia...

 

Ở trong lòng Vân La, thiếu niên Lục Ly hiển nhiên cũng là thuộc loại thân thể không khỏe kia. Cho dù nguyên vốn không phải, hai tháng tam tai cửu nan náo loạn ra cũng đúng rồi.

 

Tạ An Lan nói:

-“Thật ra không cần lo lắng, Tứ thiếu gia nhà ngươi sẽ không lấy mệnh của chính mình ra chơi đùa.

 

Lục Ly cũng không ngốc, đã chết thì cái gì đều không có, cho dù thi đậu cũng không cần phải mà. 

 

-“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!” Vân La vỗ vỗ ngực liên tục nói.

 

Xem dáng vẻ này của nàng, Tạ An Lan có chút buồn cười. Không chỉ là Lục Anh, ngay cả Mạch Đông cái tiểu tử ngốc kia hiện tại đều biết nói Lục Ly không dễ chọc lắm, cố tình Vân La tiểu nha đầu này cũng không biết là chuyện gì xảy ra, vẫn cảm thấy tứ thiếu gia của nàng giống như cải thìa… vừa ra khỏi cửa sẽ bị người bắt nạt….

 

-“Thiếu phu nhân, xong rồi. Có thể nghỉ ngơi.” Vân La trải giường xong, nói.

 

Tạ An Lan gật gật đầu đứng dậy duỗi thắt lưng lười biếng, lại chậm rãi ngừng lại, nguyên bản đôi mắt đang cười có chút lười biếng liền xẹt ra một đạo hàn quang. Thản nhiên nói:

-“Tiểu Vân La.

 

-“Dạ? Thiếu phu nhân còn có cái gì phân phó?” Vân La vội vàng tiến lên.

 

Tạ An Lan chỉ chỉ cái tủ sát vách tường cách giường ngủ không xa, nói:

-“Đứng ở chỗ đó đi, không gọi ngươi đừng đi ra….

 

-“Hả?

 

Vân La vẻ mặt khó hiểu, đã trễ thế này chẳng lẽ thiếu phu nhân còn muốn chơi cái trò gì sao? Bỗng nhiên nhớ tới thời điểm xuất môn trước đó vài ngày, thiếu phu nhân cũng là bảo nàng đứng ở phía dưới cổng tò vò đi...

 

Vân La vội vàng nhìn Tạ An Lan, đã thấy trên dung nhan xinh đẹp của thiếu phu nhân nhà nàng mang theo nụ cười lạnh băng, gọi:

-“Thiếu... Thiếu phu nhân...

 

-“Thất thần làm cái gì? Mau đi đi….. Sợ hãi thì nhắm mắt lại.” Tạ An Lan cười nói.

 

-“Dạ.

 

Vân La nhu thuận mà gật gật đầu, hai ba bước vọt tới mặt sau cái tủ lại vẫn là nhịn không được mà lò đầu nhỏ ra lo lắng nhìn về phía Tạ An Lan.

 

Tạ An Lan lạnh lùng cười, lại chậm rãi một lần nữa ngồi trở về, rũ mắt thưởng thức chén trà trong tay.

 

Chỉ chốc lát sau, ngoài cửa liền truyền đến động tĩnh rất nhỏ. Cách bình phong sa mỏng cũng có thể nhìn thấy một thanh đao từ bên ngoài dò xét tiến vào…..

 

Hôm nay Tạ An Lan ngủ so với bình thường hơi trễ, Vân La còn chưa có đi ra ngoài, tự nhiên bên ngoài cửa cũng không có cài chốt. Chỉ là nhẹ nhàng dùng một chút lực, cửa đã bị đẩy ra…..

 

Người ngoài cửa hiển nhiên cũng ngẩn người, do dự một lát mới bước vào.

 

Ba nam tử ăn mặc khác nhau, biểu tình đáng khinh từ bên ngoài nối đuôi nhau mà vào…..

 

Vân La mở to hai mắt, vội vàng đưa tay bưng kín cái miệng nhỏ đang muốn thét chói tai.

 

Ba nam tử tiến vào liền thấy được trong phòng tiểu mỹ nhân chỉ một mình một người ngồi ở dưới đèn.

 

Liếc mắt nhìn nhau một cái không hẹn mà cùng phát ra tiếng cười đáng khinh, nói:

-“Tiểu mỹ nhân, chúng ta đến đây… còn không ra…..

 

Bên trong, Tạ An Lan cười lạnh nói:

-“Không bằng các ngươi vào đây, ta chính là nhàm chán không có việc gì làm đây!

 

Một nam tử mừng rỡ, xoa xoa tay liền nhào tới mặt sau bình phong.

 

Một món đồ đen nhánh nghênh diện bay đến hướng hắn, nam tử căn bản không kịp trốn tránh liền bị chén trà bay tới vừa vặn trúng phải. Kêu rên một tiếng bưng kín mặt, hai nam tử phía sau thấy không ổn lập tức cũng vọt vào.

 

Tạ An Lan đứng dậy nhấc chân, nguyên bản cái ghế đang ngồi liền bay ra ngoài. Đồng thời cả người Tạ An Lan cũng nhanh như tia chớp vọt đến giữa ba người, đối với người cuối cùng vọt vào chính là lăng không một cước, chỉ nghe được tiếng ‘răng rắc' xương cốt vỡ vụn ở trong trời đêm truyền đến, cùng với mà đến còn có tiếng kêu rên của nam nhân.

 

-“Tiện nhân!

 

Ba người này hiển nhiên không nghĩ tới nữ tử khuê trung nội trạch thế nhưng còn có thể có thân thủ như vậy, vừa vội vừa giận vung quyền đánh tới Tạ An Lan.

 

Tạ An Lan cười lạnh, nói:

-“Vừa lúc bắt các ngươi thử đao.

 

Từ trong tay áo một đoản đao tạo hình độc đáo rơi vào trong lòng bàn tay, đây là binh khí mấy ngày hôm trước Tạ An Lan vừa mới tìm người chế tạo ra dùng để phòng thân. Làm một nữ tử khuê trung, cả ngày cầm trường đao trường kiếm xuất môn hiển nhiên là không hiện thực, huống chi bản thân Tạ An Lan cũng không am hiểu loại binh khí dài. Đánh nhau gần, dù cho thần binh lợi khí cũng so ra kém một cây chủy thủ tiện tay.

 

Chủy thủ ở trong tay Tạ An Lan lóe ra ánh sáng lạnh băng, Tạ An Lan thân hình thoăn thoắt, nghiêng đầu tránh được một quyền nghênh diện trước mặt, chủy thủ trong tay hướng về phía trước một chút, một đao hoa máu thoáng hiện. nam tử vung quyền lập tức ôm cổ tay kêu la thảm thiết, sợ tới mức hai người khác cũng có chút cảnh giác mà trừng mắt nhìn nữ tử trước mắt, nhất thời không dám vọng động.

 

Tạ An Lan thưởng thức chủy thủ trong tay, nhẹ nhàng thổi vết máu trên thân đao, máu đỏ sẫm từ thân đao rơi xuống đất, nói:

-“Quả nhiên là thứ tốt, nói vậy lại dùng vài lần có thể đủ thuận tay. Hay là... chính mình lại phải sửa lại đây?

 

-“Tiện nhân! Ngươi đừng bừa bãi!

 

Thấy nàng còn đang nhàn nhã lầm bầm lầu bầu nghiên cứu chủy thủ của chính mình, nam tử đối diện nhịn không được cả giận nói.

 

Tạ An Lan nâng mắt lên, cười như không cười nhìn hắn nói:

-“Đúng rồi, lại nói nhiều với binh khí này thật không vui vẫn là phải dùng mới có ý nghĩa….. Một khi đã như vậy, khiến cho ta nhìn xem, các ngươi có mấy lá gan mà dám xông vào cửa bản đại thần!

 

Ba nam tử trong lòng đều là phát lạnh, nếu nói mới vừa rồi nữ tử trước mắt này trong lời nói hàm xúc còn mang theo vài phần ý vui đùa. Hiện tại trên dung nhan xinh đẹp động lòng người kia lại không có nửa điểm mảy may lo lắng, cho dù vẫn như cũ mặt tươi cười, nhưng cũng vẫn như cũ làm người ta cảm thấy một cỗ sát ý lạnh lẽo đập vào mặt. Cho dù là ba nam tử đối một nữ tử, lúc này trong lòng bọn họ vẫn là nhịn không được sinh ra vài phần lùi bước.

 

Chỉ là, Tạ An Lan lại không có tính toán cho bọn hắn cơ hội này.

 

Tránh ở phía sau tủ quần áo Vân La mở to hai mắt nhìn một màn đơn phương làm nhục trước mắt này, sớm cũng đã sợ ngây người.

 

Tuy rằng lần trước thiếu phu nhân cũng một mình một người đánh hai người vạm vỡ, thế nhưng đối với Vân La mà nói cho dù không có hiện tại nhìn đến trực quan như vậy. Chỉ thấy thân ảnh thiếu phu nhân như bay, mấy người kia căn bản ngay cả đánh trả đều không kịp, đã bị thiếu phu nhân đá đến bên ngoài, một người tay trái gãy xương, một người đùi phải chặt gãy, còn có một người trực tiếp bị một đao đâm cổ... Đao dựa gần cổ cọ qua chỉ bị thương một chút da, thế nhưng người lại trực tiếp bị dọa hôn mê.

 

-“Ư ử...

 

Tạ Khiếu Nguyệt ngủ ở gian ngoài đã sớm bị tỉnh, chỉ là nó còn quá nhỏ, thời điểm ba người kia xông tới cũng không có chú ý. Lúc này Tạ Khiếu Nguyệt đã từ trong ổ mà tự tay Tạ An Lan chuẩn bị cho nó nhảy ra, mùi máu tươi nhàn nhạt làm cho nó có chút hưng phấn ngao ngao kêu lên. Bước chân ngắn nhỏ nhảy đến nam tử bị Tạ An Lan bẻ gẫy cánh tay trái té trên mặt đất còn không có đứng ở trước mặt, nhảy lên ngực hắn dẫm mấy dẫm, nhẹ ngao một tiếng há miệng cắn cánh tay phải của nam nhân.

 

-“Tạ Lông Xám, không được cắn!” Tạ An Lan từ bên trong đi ra, mở miệng kêu lên.

 

-“Ngao?

 

Tạ Lông Xám chần chờ một chút, người nọ đã phất tay muốn chụp tới Tạ Khiếu Nguyệt. Tạ Khiếu Nguyệt nâng lên móng vuốt nhanh chóng mà bắt hắn một cái, sau đó phóng nhanh về phía Tạ An Lan, làm cho tay người nọ lập tức bắt không khí.

 

-“Ư ử...” Tạ Khiếu Nguyệt ủy khuất mà đảo quanh Tạ An Lan.

 

Tạ An Lan cúi người ôm nó lên, đưa tay gãi gãi cổ nó cười nói:

-“Ngươi là mèo sao? Cư nhiên còn muốn bắt người? Học với ai vậy? Thịt người không có thể ăn, biết không?

 

Tuy rằng huấn luyện Tạ Lông Xám là một chuyện, thế nhưng tùy tiện cắn người cũng là không được. Huống chi, Tạ An Lan thực hoài nghi cái gia hỏa này nha chưa có lớn có hiểu rõ không, đừng có cắn chưa được người, trước đã bị người bẻ gãy cổ.

 

-“Ư ử….” Lông Xám mới không có tùy tiện cắn người.

 

-“Ngoan.

Tạ An Lan sờ sờ đầu của nó trấn an nói,

-“Ngày mai cho ngươi ăn thịt….

 

-“Ư ử….

 

Trong phòng yên tĩnh, ba nam tử vết thương chồng chất nằm trên mặt đất. Một nữ tử xinh đẹp tựa như thiên tiên lại ôm một con chó nhỏ đứng ở giữa bọn họ nhẹ nhàng cười khanh khách. Cảnh tượng như vậy, cho dù là vài tên côn đồ quen làm chuyện trộm cắp cũng nhịn không được có chút mờ mịt, hoài nghi có phải bọn họ đang nằm mơ hay không?

 

Trấn an xong Tạ Lông Xám, ánh mắt Tạ An Lan lại nhìn hướng ba người thế nhưng không có mềm mại!

 

Trên cao nhìn xuống, Tạ An Lan thản nhiên hỏi:

-“Nói xem…, ai sai các ngươi tới tìm ta gây phiền toái?

 

-“Không có ai!” Nam tử kiên cường nói.

 

Tạ An Lan câu môi cười, nhấc chân nhẹ nhàng đá một cái, cánh tay hoàn hảo của nam tử lập tức không thể động đậy, cả người đều bị bắt nằm yên trên mặt đất.

 

Tạ An Lan dẫm lên cánh tay hắn, ôn nhu nói:

-“Lặp lại lần nữa.

 

-“Không có... A?!

 

Nam tử nói còn chưa dứt lời trước hết nhịn không được…..đau kêu lên, Tạ An Lan dưới chân chính là hơi dùng sức chút nghiền một cái, nam tử lập tức liền cảm giác được cánh tay phải chính mình so với cánh tay trái đã bị bẻ gãy còn đau đớn hơn, phảng phất toàn bộ xương cốt cánh tay phải lập tức sẽ vỡ vụn...

 

Tạ An Lan cười tủm tỉm mà nhìn lướt qua một người thanh tỉnh khác, đối với người dưới chân nói:

-“Tay trái của ngươi chính là gãy xương mà thôi, thế nhưng nếu như ta lại dùng lực một chút, tay phải của ngươi chỉ sợ sẽ dập nát gãy xương. Đồng dạng đều là gãy xương, chúng ta đến đoán xem có phải hay không có cái gì không giống nhau….như thế nào?

 

Nam tử đau đến đổ mồ hôi lạnh, nói:

-“Đừng... Đừng mà!

 

Tạ An Lan nói:

-“Như vậy, là ai kêu các ngươi đến? Đừng nói với ta các ngươi nhất thời quật khởi muốn đến xem viện tứ thiếu gia Lục gia, tính nhẫn nại của ta không tốt lắm!.

 

Nam tử nhìn nữ tử xinh đẹp trước mắt mỉm cười nhìn mình, chỉ cảm thấy cả người rét run. Thế nhưng vấn đề của Tạ An Lan vẫn làm cho hắn có chút do dự, tính nhẫn nại của Tạ An Lan quả nhiên không tốt lắm, dưới chân dùng một chút lực chỉ nghe ‘rắc rắc' vài tiếng vang nhỏ.

 

-“A! Aa....

 

Tiếng kêu thảm thiết của nam tử lại vang lên, Tạ An Lan khẽ nhíu mày, nhấc chân để ở sau cổ hắn một chút, tiếng kêu thảm thiết lập tức chôn vùi ở tại trong miệng, cổ lệch đi…..cả người chết ngất đi.

 

Tạ An Lan nhún nhún vai, xoay người nhìn về phía một người khác, cười nói:

-“Bọn họ đều ngất đi rồi, hiện tại cũng chỉ có thể hỏi ngươi. Ngươi yên tâm, ta lần này sẽ thực sự có chừng mực, sẽ không cho ngươi hôn mê đâu.

 

Nam tử gãy chân nuốt nước miếng một cái, nhịn không được rụt lui về phía sau: ‘Hắn cũng rất muốn lập tức liền ngất xỉu đi...’

 

Ngồi xổm người xuống, đặt Tạ Lông Xám ở một bên, Tạ An Lan từ trong tay áo chậm rãi lấy ra chủy thủ. chủy thủ hàn quang rạng rỡ qua lại lau hai cái trên người hắn, Tạ An Lan tươi cười thân thiết hỏi:

-“Ngươi nói, trước tiên chúng ta ở chỗ nào thay ngươi mở ra một cái lỗ có vẻ tốt đây? Ta xem.....trái tim đi? Ngươi nói thế nào?

 

-“Ngươi….. Ngươi…..

 

Tạ An Lan mỉm cười nói:

-“Ngươi yên tâm, ta tuy rằng không phải đại phu, thế nhưng ta từng có giấy phép giải phẫu ngoại khoa đấy! Lấy trái tim gì đó là không thành vấn đề! Ta cam đoan lấy tim của ngươi ra vẫn còn đang đập. Ách... Chính là không quá cam đoan ngươi còn có thể thở hay không? Bất quá cái này cũng không có biện pháp, ta dù sao cũng không phải đại phu mà! Ngươi nói đúng hay không?

 

Chủy thủ chậm rãi vạch xuống phía dưới, dừng ở vị trí trái tim của nam nhân.

 

-“Đừng mà! Ngươi đừng lại đây!” Nam tử mồ hôi rơi như mưa, hoảng sợ mà nhìn nữ tử ngồi xổm trước mặt mình.

 

Tạ Khiếu Nguyệt ngồi xổm ở bên chân Tạ An Lan, cao ngạo mà nhìn nam nhân trước mắt ánh mắt bễ nghễ.

 

Tạ An Lan nhướng mày, nói:

-“Ngươi như vậy làm cho ta thực khó xử mà! Ngươi cái gì cũng không chịu nói, quấy rầy ta cuối cùng muốn lưu lại một chút nhận lỗi đi? Vừa lúc bữa sáng ngày mai của Lông Xám nhà chúng ta còn chưa có đâu, hay dùng tim của ngươi đến thay thế đi?

 

Nam tử đầu lắc giống như trống bỏi, nói:

-“Đừng... Đừng mà, ta….. ta nói, ta nói…..

 

-“Nói đi….” Tạ An Lan nhàn nhạt nói.

 

Nam tử run giọng nói:

-“Là... Là người Lục gia.

 

Tạ An Lan không kiên nhẫn nói:

-“Lục gia? Là người nào?

 

Thấy nàng biến sắc, nam tử nhất thời sợ tới mức phát run, vội vàng nói:

-“Chúng ta thật sự không biết…, là một cái lão ma ma. Là bà ta cho chúng ta tiền muốn chúng ta đến, nói là….. nói là cho dù bị quan phủ bắt, nhiều nhất cũng chỉ là ngồi tù vài năm, bà ta cho chúng ta tiền cũng đủ tiêu xài cả đời. Chỉ cần chịu khổ vài năm, có thể sống qua cả đời ngày lành. Hơn nữa….. Hơn nữa cũng không nhất định sẽ bị bắt…..

 

Tạ An Lan rũ mắt suy tư một lát, hỏi:

-“Nàng kêu các ngươi tới làm gì?

 

Nam tử nhìn nhìn Tạ An Lan không dám nói, ý tứ cũng rất rõ ràng. Kêu vài nam tử đêm khuya xâm nhập vào trong viện một nữ quyến, còn có thể là làm cái gì?

 

Tạ An Lan hiển nhiên cũng hiểu được đạo lý này, hừ nhẹ một tiếng cười nói:

-“Thật tốt, đây là trong truyền thuyết người thiện bị người bắt nạt sao? Một khi đã như vậy... Mọi người sẽ chơi đùa một hồi đi. Ngoan ngoãn nghe lời ta nói, bằng không…..

 

Nam nhân kia đã sớm bị dọa đến mất hồn mất vía, chỉ có thể liên tục vâng dạ. Bọn họ vốn chỉ là vài tên du côn trong thành Tuyền Châu mà thôi, bình thường ức hiếp người lương thiện, làm chút hoạt động lén lút, đùa giỡn nữ tử thôi. Làm sao gặp qua như Tạ An Lan vậy, động thủ sẽ chặt tay bẻ chân, mở miệng sẽ moi tim người đây! [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Nửa đêm canh ba, tuyệt đại đa số người đều sớm đã lâm vào giấc mộng. Thế nhưng ở bên trong Minh Lan Viện Lục gia, Lục phu nhân lại nằm ở trên giường trằn trọc nhất thời khó có thể ngủ say.

 

Lục Văn nằm ở bên cạnh bà luân phiên bị quấy nhiễu, có chút không kiên nhẫn nói:

-“Đã hơn nửa đêm, như thế nào còn không ngủ?

 

Sắc mặt Lục phu nhân khẽ biến, vội vàng nhẹ giọng nói:

-“Nhớ tới Huy nhi cùng Ly nhi hiện tại chỉ sợ còn tại trong trường thi… có chút lo lắng!.

 

Lục phu nhân tướng mạo thường thường, thời điểm vừa mới vào cửa còn cùng Lục Văn từng có vài ngày nùng tình mật ý….. Thế nhưng rất nhanh Lục Văn đã đem ánh mắt phóng tới trên người di nương tiểu thiếp xinh đẹp càng mỹ lệ càng trẻ tuổi càng mềm mại…..

 

Vài năm này tuổi tác bà càng lớn, Lục Văn lại càng hiếm khi ngủ lại trong phòng bà. Lục phu nhân trong lòng mặc dù có oán, thế nhưng càng nhiều cũng là hận mấy tiện nhân câu dẫn trượng phu mình, mỗi lần Lục Văn đến lại vẫn là nhịn không được lòng tràn đầy vui mừng, cẩn thận tha thiết phụng dưỡng.

 

Nghe xong lời của bà, Lục Văn thật ra không đành lòng lại trách cứ. Chỉ là nói:

-“Người đọc sách nào muốn làm quan không phải như vậy!.

 

Lục phu nhân gật gật đầu nói:

-“Nói cũng đúng….

 

Nghĩ nghĩ vẫn như cũ ngủ không được, Lục phu nhân liền ngồi dậy nói:

-“Lão gia, thiếp cũng ngủ không được, chúng ta trò chuyện đi.

 

Lục Văn làm sao mà có tâm nói chuyện với bà, nhìn thoáng qua khuôn mặt Lục phu nhân không còn ở thời kỳ thanh xuân dưới ánh nến có chút u ám, rốt cuộc chịu đựng không có cự tuyệt, chỉ là nói:

-“Ngươi muốn nói cái gì?

 

Lục phu nhân nói:

-“Nếu như lần này thi hương thuận lợi, Huy nhi nên vào kinh. Có phải cũng nên chuẩn bị cho dòng chính ở kinh thành hay không? Nếu như năm sau có thể được đậu tiến sĩ, chúng ta cũng nên chuẩn bị vào kinh. Việc này... Lão gia là tính thế nào?

 

Nghe vậy, Lục Văn cũng có chút phiền não, rõ ràng cũng ngồi dậy nói:

-“Dòng chính ở đó…., nếu như thứ tự của Huy nhi tốt cũng dễ nói chuyện. Nếu như...

 

Ngẫm lại thành tích của trưởng tử rất bình thường, Lục Văn nhịn không được có chút tiếc nuối, nói:

-“Nếu như Huy nhi có lão Tứ...

 

Nếu như Lục Huy có tài hoa của Lục Ly, làm sao cần ông quan tâm cái gì?

 

Sắc mặt Lục phu nhân trong nháy mắt có chút dữ tợn, chỉ là vẫn còn cúi đầu tính toán Lục Văn lại cũng không có nhìn thấy.

 

Lục Văn tiếp tục nói:

-“Nếu như lần này Huy nhi chỉ đậu trung bình, chuẩn bị cho dòng chính ở đó sẽ yêu cầu không ít tiêu phí. Nhà chúng ta...

 

Lục gia ở Tuyền Châu xem như không tệ, thế nhưng Lục Văn cũng không phải giỏi về kinh doanh, cho nên Lục gia cũng tuyệt đối không tính là cái tài đại khí thô gì. Dòng chính Ung châu ở Đông Lăng quả thật được coi là một đại gia tộc, thế lực ở trong triều cũng không yếu. Thế nhưng muốn mượn tài nguyên dòng chính, Lục gia không thể cái gì cũng không làm.

 

Lục Văn quan hệ với dòng chính không tính xa, thế nhưng hắn lại thực tại không coi là nhân vật trọng yếu. Nếu không, lấy thực lực Lục gia ở Ung châu, không nên bảo Lục Văn, cho dù là một hệ Liễu Quý Phi cũng không có khả năng không nể tình. Bất quá là người ta cảm thấy không cần hắn, không đáng bảo vệ hắn mà phải trả giá đại giới thôi!

 

Lục phu nhân thở dài, nói:

-“Nguyên bản thiếp nghĩ nâng cô nương Lý gia vào cửa cho Ly nhi, có tài lực của Lý gia cũng có thể trợ lực một ít cho bọn hắn. Không nghĩ tới tức phụ lão Tứ...

 

Lục Văn nhíu mày, Tạ An Lan người con dâu này ông chưa thấy qua vài lần, hai năm trước hoàn toàn không có cảm giác tồn tại, thế nhưng gần đây lại trở nên nhiều chút. Lục Văn cũng không thích nữ nhân cường thế như vậy, mặc dù chỉ là làm con dâu.

 

Còn muốn Lý gia, Lục Văn không kiên nhẫn mà khoát tay nói:

-“Qua đi thì thôi đi, sau này lại tìm vài cái thích hợp cho lão Tứ là được. Về phần tức phụ lão Tứ, ngươi làm bà bà, nên dạy thì dạy.

 

Lục phu nhân có chút thất vọng, đang muốn bổ sung một câu “Ta làm sao có bản lĩnh dạy nàng”, vừa mới định mở miệng, ngoài cửa viện liền truyền đến tiếng vang có chút trầm trọng, giống như có vật gì rơi xuống đất vậy!

 

-“Ai ở bên ngoài?” Lục Văn nhíu mày, trầm giọng hỏi.

 

Chỉ nghe đùng một tiếng, cửa lớn bị người từ bên ngoài một cước đá văng ra, sau đó một đoàn bóng đen từ bên ngoài vọt vào. Trực tiếp đụng vào tấm bình phong trước giường, Lục phu nhân cùng Lục Văn trợn mắt nhìn, liền nhìn thấy một nam tử hình dạng đáng khinh mặt mũi bầm dập ghé vào trên bình phong nhìn bọn họ.

 

-“A?!” Lục phu nhân nhịn không được hét ầm lên.

 

-“Câm mồm!” Lục Văn trầm giọng nói.

 

Nghe được tiếng Lục Văn, Lục phu nhân mới định thần lại, vội vàng nắm chăn trên giường lên bọc chính mình kín mít, la:

-“Ngươi là người nào?! Thật to gan! Còn không cút ra ngoài!

 

Lục phu nhân xem như xuất thân tiểu thư quan gia chính thống, tuy rằng không đến mức đại môn không ra nhị môn không tới, thế nhưng nữ tử khuê các phải thủ khuê huấn cũng là một chút cũng không dám chậm trễ. Bởi vậy ở chung đều khó tránh khỏi có chút chất phác khó hiểu phong tình, đây cũng là nguyên nhân Lục Văn không quá thích bà nhất. Đối với nữ tử như vậy, bị nam nhân xa lạ nhìn dáng vẻ chỉ mặc trung y không chỉnh tề, nếu như còn chưa có lấy chồng, Lục phu nhân có thể đã đi thắt cổ.

 

Lục Văn cũng là sắc mặt xanh mét, cao giọng nói:

-“Ngươi là người nào? Người tới! Người tới!

 

Thế nhưng ngoài cửa không có ai hưởng ứng, sau một lúc lâu mới nghe được bên ngoài truyền đến một giọng nữ réo rắt,

-“Con dâu đêm khuya cầu kiến công công bà bà, nếu có chút quấy rầy mong rằng thứ tội.

 

-“Tạ, An, Lan!

 

Lục phu nhân sắc mặt đại biến, tay gắt gao nắm chặt chăn trên người.

 

Đừng nói là gặp qua, Lục Văn chỉ sợ đời này ngay cả nghe đều không có nghe nói qua trên đời thế nhưng sẽ có con dâu cả gan làm loạn như vậy. Đêm hôm khuya khoắc xâm nhập viện bà bà chính mình, còn ném một nam nhân trưởng thành vào, quát:

-“Tạ thị, ngươi lớn mật!

 

Ngoài cửa chỉ nghe Tạ An Lan cười nhẹ, từ từ nói:

-“Như vậy... Công công cùng bà bà là di giá đi ra, hay là con dâu mang theo người đi vào?

 

Lục Văn nghiến răng nghiến lợi lại không thể làm gì, ông căn bản không biết bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì người của Minh Lan Viện lại để cho Tạ An Lan một đường thông thuận xông tới.

 

Tạ An Lan cũng không có vào cửa, mà là ngồi dựa vào bồn hoa ở góc hướng tây trong Minh Lan Viện. Bên cạnh bồn hoa còn có một cây hoa quế, mùi hoa thơm ngát ở trong bóng đêm càng thấm vào ruột gan. Trên mặt đất cạnh bồn hoa nằm hai nam tử hôn mê bất tỉnh, bên cạnh cách đó không xa Lâm ma ma quỳ ngồi dưới đất vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn Tạ An Lan.

 

Ở tại cửa cách bọn họ không xa, Mạch Đông cùng hai hạ nhân Phương Thảo Viện đứng dựa vào tường. Mạch Đông nhìn Tạ An Lan thần sắc tràn đầy lo lắng, hai người khác vẻ mặt cũng hoảng sợ như Lâm ma ma, hận không thể trực tiếp lui đến trong góc tường không cho người phát hiện chính mình.

 

Một lát sau, Lục Văn nổi giận đùng đùng mà đi ra, Lục phu nhân đi theo phía sau sắc mặt đồng dạng khó coi.

 

Lục Văn trừng mắt Tạ An Lan, sắc mặt không tốt, quát:

-“Tạ thị, ngươi thật to gan!

 

Tạ An Lan chậm rãi mà đứng dậy, cười như không cười mà liếc mắt nhìn Lục phu nhân nói:

-“Công công nói quá lời, không có lá gan lớn như mẫu thân!

 

-“Ngươi… lời này có ý gì?” Lục Văn nhíu mày, có chút hồ nghi mà nhìn về phía Lục phu nhân.

 

Lục phu nhân trong lòng biết không tốt, lập tức giành nói:

-“Tức phụ lão Tứ, trong mắt ngươi còn có ta cùng lão gia hay không? Dám mang theo ngoại nam xâm nhập Minh Lan Viện, Chẳng lẽ ngươi muốn cấu kết ngoại nhân mưu đồ sát hại tính mệnh phải không?

 

Tạ An Lan cười nhạo, thản nhiên nói:

-“Bà bà rất giỏi tài ăn nói đấy! Nói hai ba câu đã nghĩ áp đặt một cái tội danh mưu tài sát hại tính mệnh cho ta.

 

Lục phu nhân cười lạnh, hỏi:

-“Chẳng lẽ… nửa đêm ngươi là tới thỉnh an ta cùng lão gia?

 

Tạ An Lan bước chậm đi tới trước mặt Lâm ma ma, Lâm ma ma kinh sợ mở to hai mắt, té ngã lộn nhào trốn tới hướng Lục phu nhân. Lại bị Tạ An Lan không nhanh không chậm mà một chân dẫm ở vạt áo không thể động đậy.

 

Tạ An Lan cười tủm tỉm hỏi:

-“Cái lão chủ chứa này, mẫu thân có nhận biết không?

 

Lục phu nhân thần sắc bình tĩnh,

-“Biết rõ còn cố hỏi, đây là bà vú của ta. Tuy bà ta là hạ nhân, cũng không phải ngươi có thể xem thường, còn không buông bà ta ra!

 

-“Phu nhân, cứu mạng... Thiếu phu nhân muốn giết lão nô, cứu mạng...” Lâm ma ma vội vàng kêu rên.

 

Lục Văn nhíu mày, không kiên nhẫn nói:

-“Người tới, bắt Tạ thị lại! Sáng mai đuổi về Tạ gia, con dâu như vậy, Lục gia chúng ta tiêu thụ không nổi!

 

Tạ An Lan chớp chớp mắt, phản ứng lại giống như nàng bị người biến thành hạ đường phụ. Đương nhiên, hạ đường phụ cũng không có gì, tuy rằng nàng cùng Lục Ly có hiệp ước trước đây, thế nhưng kế hoạch cản không nổi biến hóa thôi. Huống chi, hiệp ước vốn chính là dùng để xé bỏ, còn nữa bọn họ chỉ là hiệp nghị miệng đấy!

 

Tạ An Lan vỗ vỗ tay nói:

-“Như vậy nha, không cần phiền toái ta chính mình đi là được. Bất quá trước khi đi, chúng ta vẫn nên trước tiên tính toán rõ ràng thôi! Bổn cô nương gả đến Lục gia hai năm, đồ hồi môn gì đó sẽ không tính toán với các ngươi. Trước hết tính tính phí tổn thất tinh thần, phí tổn thất thanh xuân, còn có phí mạc danh kỳ diệu bị người hưu mà tổn thất danh dự của ta cùng Tạ gia!

 

-“Ừ, còn có phí phụng dưỡng sau khi ly hôn, cùng với phí bồi thường chuyện thương tổn buổi tối hôm nay. Không cần nhiều, mười vạn lượng đi….

 

Lục Văn cùng Lục phu nhân sớm bị một đống lớn các loại phí tổn thất nhiễu loạn choáng váng nhức đầu, thế nhưng cuối cùng mười vạn lượng bọn họ vẫn nghe rõ ràng….

 

Lục phu nhân cười lạnh, khinh thường nói:

-“Mười vạn lượng? Ngươi xứng sao?

 

Tạ An Lan thưởng thức roi mềm bên hông, nhướng mày nói:

-“Ha ha, đã quên. Còn có phí buổi tối hôm nay bị lạnh. Lại thêm ba vạn lượng.

 

-“Bắt nàng lại cho ta!” Lục Văn làm sao còn có thể nghe nàng bậy bạ, nổi giận quát.

 

Ngoài cửa lập tức ùa vào một đám hạ nhân, Tạ An Lan cười lạnh kéo roi mềm bên hông họa ra một đạo ánh sáng bạc hoa mỹ.

 

-“Không muốn chết đều cút ngay.

 

Roi quất tới phương hướng cửa, tất cả mọi người có thể cảm giác được lực đạo roi kia quất đến, đều tránh lui về phía sau.

 

Tạ An Lan vừa lòng mà cười, run roi mềm lên, tròng lên cổ Lâm ma ma.

 

Tạ An Lan trên cao mà nhìn xuống thần sắc hoảng sợ của Lâm ma ma, âm thanh lạnh lùng nói:

-“Là ta quá nhân từ nương tay, cho nên các ngươi mới cảm thấy ta Tứ Thiếu phu nhân này... Tùy tiện người nào đều có thể tới dẫm một cước đúng không? Lão bà tử, ngươi làm chuyện gì, là chính ngươi nói hay là ta giúp ngươi nói?

 

Lâm ma ma run run nói:

-“Ngươi….. Ngươi nói cái gì? Ta không biết.....không biết ngươi đang nói cái gì!

 

Tạ An Lan mỉm cười,

-“Ta đây, trước sau là người tốt luôn kính già yêu trẻ. Thế nhưng... Nếu lão già này mà không đứng đắn thậm chí phạm vào kiêng kị của ta, vậy đừng trách ta xuống tay không có chừng mực.

 

-“Ngươi... Trước mặt lão gia cùng phu nhân, ngươi dám!” Lâm ma ma nơm nớp lo sợ nói.

 

Tạ An Lan bên môi gợi lên một chút cười lạnh, roi mềm trong tay lôi kéo cổ Lâm ma ma hướng lên trên lập tức bị siết chặt.

 

-“Tạ An Lan, ngươi muốn làm gì!” Lục phu nhân hổn hển mà kêu lên.

 

Tạ An Lan tươi cười thân thiết mà thả nhẹ roi, Lâm ma ma lập tức quỳ rạp trên mặt đất điên cuồng thở dốc. Chỉ nghe nàng cười nói:

-“Đừng khẩn trương, chỉ cần ta không muốn, cho dù ngươi khó chịu một ngày một đêm cũng không chết được. Đương nhiên, vạn nhất ta không cẩn thận mà thất thủ, vậy ngươi cũng chỉ có thể tới chỗ diêm vương kêu oan.

 

Bên ngoài Minh Lan Viện, phu thê Lục Huyên Lục Minh còn có Đại thiếu phu nhân cũng nghe tin mà tới. Nhìn thấy cảnh tượng này đều giật nảy mình, hiển nhiên không quá hiểu được đã xảy ra chuyện gì?

 

Lục Minh vội vàng nói:

-“Đệ muội, có chuyện gì từ từ nói là được. Này... Này dọa đến cha mẹ làm sao được?

 

Tạ An Lan nhìn lướt qua cửa, trừ bỏ Lục Kiều cùng hai cái di nương đứng xa một chút, thật ra đều đã đến đây. Liền ngay cả vài cái thông phòng ở tại Minh Lan Viện cũng trốn ở góc phòng nhìn lén. 

 

Tạ An Lan mỉm cười nhìn về phía Lục Minh, cười nói:

-“Mọi người đều đã đến đây, vừa vặn Nhị ca Tam ca cùng ba vị tẩu tử cũng nên nghe chuyện thú vị này!

 

Đại thiếu phu nhân nhíu mày, cẩn thận nói:

-“Đệ muội, Nhị đệ nói đúng, có cái gì thì từ từ nói. Trước tiên muội thả Lâm ma ma ra đi.

 

Tạ An Lan liếc mắt nhìn đại thiếu phu nhân một cái, giận dữ nói:

-“Đại tẩu, đệ muội ta cũng không có biện pháp mà! Đêm nay ba nam nhân mạc danh kỳ diệu xông vào Phương Thảo Viện, mọi người trong viện của ta giống như đã chết vậy! Cuối cùng ta vừa hỏi, ha ha... Nghe nói là...

 

-“Câm mồm!” Lục phu nhân lạnh lùng nói.

 

Tạ An Lan quay đầu lại, cười như không cười mà nhìn bà.

 

Lục phu nhân lạnh lùng nói:

-“Toàn bộ lui ra! Tạ An Lan, ngươi cùng ngoại nhân cấu kết thiết kế trưởng bối tội không thể tha! Lão gia nói hưu ngươi là lão gia từ bi, ngươi…..người như thế chỉ xứng bị trầm đường!

 

-“Ta sợ quá nha….

 

Vẻ mặt Tạ An Lan sợ hãi, còn không quên nhẹ vuốt vuốt ngực tăng mạnh ngữ cảnh của mình.

 

-“Đáng tiếc nha... trước khi đến đây ta vừa mới gửi một phong thơ đi nha môn Tri Phủ đấy!” Tạ An Lan cười nói.

 

Nghe vậy, sắc mặt mọi người ở đây đều đã biến đổi.

 

Tươi cười trên mặt Tạ An Lan càng thêm sung sướng, chỉ là ánh mắt lại phá lệ lạnh băng, nói:

-“Bà bà, ta đối với ngài không coi là…..là kính cẩn nghe theo có thêm, nghĩ đến cũng không có chủ động đắc tội qua ngươi đi? Tâm địa độc ác như vậy, công công cư nhiên cũng dám gối đầu ở Minh Lan Viện, con dâu thật sự là thực bội phục đấy!

 

Lục phu nhân cả giận nói:

-“Câm miệng! Lão gia, ngài đừng vội nghe nàng nói hưu nói vượn! Thiếp thân là loại người nào, ngài còn không biết sao?

 

Sắc mặt Lục Văn rất khó coi, nhìn nhìn Lục phu nhân lại nhìn nhìn Tạ An Lan, trong lúc nhất thời…. thật ra ai cũng không biết ông đang suy nghĩ cái gì.

 

Thật lâu sau, mới nghe được Lục Văn nói:

-“Tức phụ Lão Tứ, ngươi thật sự viết thư cho Tri phủ đại nhân à?

 

Tạ An Lan cười nói:

-“Biết bà bà chính mình thế nhưng là cái rắn rết muốn hủy diệt trong sạch của con dâu, ta chỗ nào dám khinh thường đây! A, ta cũng không có viết thư cho Tri phủ đại nhân, ta là viết cho Tri Phủ phu nhân. À, còn có lời khai, ký tên cùng ngân phiếu mà lão chủ chứa này đưa cho ba người trên đất này!

 

Lục Văn quay đầu, giận dữ trừng mắt Lục phu nhân.

 

Lục phu nhân liên tục lắc đầu, rưng rưng nói:

-“Lão gia, thiếp thân oan uổng... Là tiện nhân này hồ ngôn loạn ngữ, oan uổng thiếp thân! Nàng ngay cả loại chuyện này đều dám làm, còn có cái gì không dám!

 

Tạ An Lan cũng không thèm để ý, cười nhìn ba vị thiếu phu nhân nói:

-“Ba vị tẩu tử, về sau phải thật cẩn thận nha….. Vạn nhất khi nào thì đắc tội bà bà, các ngươi phải suy nghĩ một chút xem có vận khí tốt như ta có thể thu thập vài cái tra nam này hay không? Hãy nhìn xem ta đi… Đại tẩu, phải sớm sinh một chất nhi khỏe mạnh đi, sau đó nạp thật nhiều phòng tiểu thiếp có tiền cho đại ca đi….. Nhị tẩu Tam tẩu, ừ….. các ngươi chính mình bảo trọng. 

 

-“Ngươi….. Ngươi…..

 

Lục phu nhân tức giận đến suýt nữa phun ra một búng máu. Tạ An Lan ngay trước mặt bà nói ra lời này, tương lai mặc kệ như thế nào trong lòng ba con dâu nhất định đều sẽ tồn đọng khúc mắc. Tiện nhân này! Thời điểm như thế này còn dám châm ngòi ly gián!

 

Đại thiếu phu nhân trên mặt có chút cứng ngắc, miễn cưỡng cười nói:

-“Đệ muội nói đùa, đây..... chỉ sợ là hiểu lầm.

 

-“À.

Tạ An Lan gật gật đầu, không để ý, vô tình nói:

-“Đại tẩu nói là hiểu lầm thì hiểu lầm đi…..

 

Cúi đầu, Tạ An Lan nhìn về phía Lâm ma ma trên mặt đất nói:

-“Hiện tại đã nói hết lời, nay đến phiên ngươi. Ta là người luôn luôn ân oán rõ ràng, nhìn ngươi tuổi đã lớn, hoặc là chính mình khai ra, hoặc là để cho ta đánh ngươi năm mươi roi, chúng ta xem như thanh toán xong?

 

Năm mươi roi? Nhớ tới trước đó vài ngày thương tích trên người nhi tử của mình, Lâm ma ma nhịn không được run lên, ngẩng đẩu cầu cứu mà nhìn Lục phu nhân. Bà đã một đống tuổi, năm mươi roi xuống chỉ sợ liền trực tiếp mất mạng.

 

-“Tạ An Lan, ngươi dám!” Lục phu nhân kêu lên.

 

Tạ An Lan cười lạnh, roi dài run lên liền buông lỏng Lâm ma ma ra… sau đó tiếng gió sắc bén bí mật vọt tới.

 

-“Đừng! Đừng mà!

 

Lâm ma ma đột nhiên thét to, cũng không phải bởi vì roi của Tạ An Lan, mà là vì bà thấy được ánh mắt Tạ An Lan. Mặc dù bà chỉ là một lão bà tử chưa thấy qua bao nhiêu việc đời, lại vẫn như cũ cảm giác được trong ánh mắt kia mang theo lãnh khốc cùng sát ý. Lâm ma ma thế này mới ý thức được, Tạ An Lan cũng không phải ra vẻ tư thái cường ngạnh, mà là thật sự.....muốn giết bà!

 

Không.....bà không muốn chết!

 

Roi mềm hạ xuống ở bên cạnh Lâm ma ma, mặt đất bị roi rút ra một dấu vết thật sâu, có thể thấy được lực đạo của một roi này!

 

Đứng ở một bên Lục Minh nhịn không được đưa tay ôm vòng lấy cánh tay chính mình. Cảm giác xương cốt toàn thân đều đang ẩn ẩn đau. Tức phụ này của Lão Tứ... đẹp thì đẹp đó, người bình thường quả nhiên là không thể trêu vào.

 

Tạ An Lan thản nhiên cười, nói:

-“Cho ngươi một cơ hội, dứt lời. Tiếp theo ta có thể sẽ không đánh trật.

 

Lâm ma ma nhịn không được nhìn về phía Lục phu nhân,

-“Ta... Ta là, là...

 

-“Lâm ma ma!” Lục phu nhân trầm giọng kêu lên.

 

Lâm ma ma trong lòng cả kinh, đột nhiên từ trong kinh hách mà Tạ An Lan gây cho bà phục hồi tinh thần lại. Bà không thể bán đứng phu nhân, cha mẹ huynh đệ cháu trai bảo bối nhà mẹ đẻ của bà đều là hạ nhân Lâm gia. Nhi tử, nữ nhi, trượng phu của bà đều là người Lục gia, nếu bà... thế nhưng lại nghiêng đầu nhìn nhìn Tạ An Lan không chút để ý mà nhịp nhịp roi trong tay, Lâm ma ma nhịn không được rùng mình một cái.

 

Lúc này, Lục Văn mở miệng nói:

-“Được rồi, tức phụ lão Tứ! Chuyện đêm nay liền quên đi. Nếu có lần sau, sẽ không dễ dãi như thế đâu! Trở về nghỉ ngơi đi, chuyện đêm nay ai cũng không cho truyền ra ngoài!

 

Nghe vậy, sắc mặt Lục phu nhân liền vui vẻ.

 

Tạ An Lan cười nhạo, nhướng mày nói:

-“Lục lão gia đều đã thay phu quân ta hưu ta, làm sao còn có tiếp theo đây? Chuyện hôm nay chúng ta vẫn phải nói rõ ràng mới được, không thôi ta đi còn mang theo ô danh đi nha…. Nếu như ở chỗ này nói không rõ ràng cũng không quan hệ, chúng ta đi nha môn Tri Phủ nói.

 

Sắc mặt Lục Văn âm trầm, nói:

-“Chớ có được một tấc lại muốn tiến một thước! Ngươi thực nghĩ đến nha môn, người nha môn sẽ vì một thiếu nữ tử như ngươi đắc tội Lục gia?

 

Tạ An Lan thản nhiên nói:

-“Ai để ý? Thử nhìn xem thôi. Không biết đến cuối cùng kết quả như thế nào đâu?

 

Lục Văn hừ lạnh, nghiêng đầu nhìn về phía Lục phu nhân âm thanh lạnh lùng nói:

-“Phu nhân.

 

Lục phu nhân trong lòng run lên, rất nhanh liền hiểu được ý của trượng phu mình, quay đầu nhìn Lâm ma ma.

 

Nhìn thấy biểu tình của bà trong lòng Lâm ma ma một trận tuyệt vọng, sự tình náo loạn đến nước này, nhất định phải có người đứng ra nhận tội. Nếu không náo loạn ra ngoài, Tạ An Lan bất chấp tất cả không cần, Lục gia cũng là cái đồ sứ đắt tiền, đập vỡ không được.

 

Nhìn nữ tử tươi cười yến yến trước mắt, trong lòng Lâm ma ma lại là một trận oán hận. Đều là vì nàng ta.....làm hại Thành nhi nằm ở trên giường không đứng dậy được, đại phu nói đời này đều không thể đi lại. Hiện tại lại là vì nàng ta! Bà ở Lục gia vẻ vang hơn nửa đời người, thế nhưng bị nữ nhân này bức đến tình trạng này. Ngay cả đại phu nhân bà chăm sóc từ nhỏ đều.....bỏ qua bà.....

 

Trong Minh Lan Viện một trận yên tĩnh, mọi người đứng ở một bên thần sắc phức tạp mà nhìn nữ tử xinh đẹp lỗi lạc mà đứng trong viện….

 

Dưới ánh trăng cùng ánh lửa U tĩnh, nữ tử một thân xanh nhạt, mặt không son phấn, đôi mắt tươi sáng, môi đỏ xinh đẹp, tựa như một đóa hoa sen lay động trong đêm tĩnh lặng.

 

Nhưng mà, mọi người ở đây đều biết nữ tử này cũng không phải là một đóa hoa sen vô hại, mà là một gốc cây thuốc phiện yêu dã.

 

Lúc trước Lục gia.....như thế nào lại cưới nữ tử như vậy về?

 

Tạ gia người như vậy, lại như thế nào sẽ dưỡng ra nữ tử như vậy?

 

-“Còn chưa có suy xét được sao?” Tạ An Lan nhíu mày, có chút không kiên nhẫn hỏi.

 

-“Là ta tìm người!

Lâm ma ma trừng mắt nhìn Tạ An Lan, đột nhiên mở miệng lớn tiếng nói:

-“Hết thảy mọi chuyện đều là một mình ta làm, không quan hệ với bất luận kẻ nào! Tứ Thiếu phu nhân muốn tìm người, cứ việc tìm ta…..lão bà tử này là được!

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 30/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts