Sủng Thê Như Lệnh - Chương 098

☆, Sinh nam hài…

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Nghe nói Thái tử phi muốn phát động, ánh mắt của mọi người đều tụ tập đến Đông cung.

 

Lúc A Uyển nghe nói tin tức này, đang ở trong Tư An viện cùng Mạnh Tự đánh cờ vây, nghe được Xuân Anh báo lại, con cờ trong tay Mạnh Tự trong nháy mắt rơi trên bàn cờ, rối loạn mấy bước cờ, bất quá cũng không có người để ý.

 

Lúc này, hai người đều có chút ngồi không yên, Mạnh Tự thậm chí kéo Xuân Anh hỏi:

-“Hiện tại Nhị tỷ tỷ thế nào rồi? Bảo bảo sanh ra được chưa?

 

Sau khi Xuân Anh nghe xong bất giác buồn cười, vội vàng đáp:

-“Quận chúa chớ vội, nghe nói sáng sớm hôm nay giờ thìn thì mới phát động, nô tỳ hỏi qua ma ma, ma ma nói đây là thai đầu tiên của Thái tử phi nương nương, trong lúc nhất thời thì chưa sinh đâu, mời ngài kiên nhẫn chờ.

 

-“Trong lúc nhất thời thì không sinh được? Vậy phải chờ bao lâu mới có thể sinh ra được? có cái thời gian chứ?

 

Thiếu chút nữa Xuân Anh bị nàng hỏi đến nghẹn, phụ nhân sinh hài tử thời gian dài ngắn không chừng, có dài có ngắn, nàng nơi nào biết là bao nhiêu thời gian? Nàng lại chưa đã sinh mà.

 

Vẫn là A Uyển nói:

-“Nếu như giờ Thìn mới phát động, bây giờ mới qua một canh giờ, hẳn là còn chưa có tin tức.

 

Lúc này mới kiềm chế xuống tiểu cô nương nóng lòng.

 

Tuy là như vậy, thế nhưng Mạnh Tự nơi nào ngồi được, lôi kéo A Uyển muốn đi tìm Trưởng công chúa Khang Nghi.

 

Đến chính viện, Trưởng công chúa Khang Nghi đang cùng ma ma quản sự trong phủ nói chuyện, Mạnh Tự liền nhào qua, chớp mắt nói:

-“Di di, nghe nói Nhị tỷ tỷ muốn sinh, chúng ta có thể vào cung xem Nhị tỷ tỷ một chút hay không?

 

Sau khi Trưởng công chúa Khang Nghi nghe xong, không nhịn được bật cười, nói:

-“Các ngươi đều là cô nương gia chưa lấy chồng, loại chuyện như vậy chỗ nào cần các ngươi phải bận tâm? Hơn nữa lúc trước nghe nói mẫu thân ngươi đã bị Thái tử mời vào Đông cung, có nương ngươi ở nơi đó nhìn, không có chuyện gì.

 

Nói xong, liền muốn đuổi hai cô nương trở về.

 

Mạnh Tự lại ôm cánh tay bà lắc tới lắc đi làm nũng,

-“Di di tốt, van cầu ngài, con lo lắng Nhị tỷ tỷ, muốn đi Đông cung thăm nàng, ngài mang con cùng A Uyển đi đi, chúng con bảo đảm sẽ không để cho ngài bận tâm.

 

Tất nhiên Trưởng công chúa Khang Nghi không chịu, từ xưa tới nay phụ nhân sinh con, nơi nào cho phép cô nương chưa lấy chồng đi tham gia náo nhiệt, bị Mạnh Tự huyên náo không thôi, Trưởng công chúa Khang Nghi liền ra hiệu nữ nhi A Uyển kéo Mạnh Tự đi.

 

A Uyển đúng là không cô phụ yêu cầu của công chúa mẫu thân, tiến lên kéo Mạnh Tự, nhẹ nhàng khuyên nàng đi.

 

-“Gấp cái gì? Nhị biểu tỷ thân thể khỏe mạnh, thái y cũng nói cái thai này cũng tốt, tất nhiên sẽ không có chuyện gì.

A Uyển lôi kéo tiểu cô nương đi về Tư An viện,

-“Muội chờ làm tiểu di di đi.

 

Khuôn mặt tròn trịa của Mạnh Tự nhăn thành một đoàn,

-“Thế nhưng muội nghe người ta nói, phụ nhân sinh sản là cửu tử nhất sanh, giống như là đi dạo quỷ môn quan một vòng, mặc dù thân thể Nhị tỷ tỷ khỏe mạnh, thế nhưng sinh con cũng không phải là như đi nhà xí, dùng một chút lực liền ra, đó cũng không dễ dàng.

 

A Uyển:

“ … ”

 

Xuân Anh và các nha hoàn:

“ … ”

 

Ngay khi A Uyển bị Mạnh Tự tỷ dụ “Sinh con cùng như đi nhà xí” làm cho dở khóc dở cười, liền nghe hạ nhân nói Vệ Huyên tới.

 

Lúc Vệ Huyên đi vào, thấy Mạnh Tự lôi kéo A Uyển cơ hồ nằm sấp ở trên người nàng, cặp mắt xinh đẹp đột nhiên sắc bén, sải bước tiến lên nắm lấy y phục của Mạnh Tự kéo nàng từ trên người A Uyển ra, nếu không phải A Uyển đang nhìn, hắn sẽ giống như ném rác rưởi ném người ra ngoài.

 

-“Ngươi nặng như con trâu, chớ tùy tiện dính lên người A Uyển, sẽ làm nàng mệt.” Vệ Huyên uy hiếp nói.

 

Mạnh Tự cúi đầu nhìn thân thể chính mình, lại nhìn A Uyển một chút, trong nháy mắt muốn rơi lệ. Mặc dù nàng không có gầy như A Uyển, nhưng tuyệt đối không được gọi là một con trâu mà, mắt gia hỏa này nhất định có vấn đề!

 

Bất quá cũng bởi vì Vệ Huyên chen vào như vậy, ngược lại đã hoãn lại nguyện vọng bức thiết muốn tiến cung của Mạnh Tự.

 

Đến Noãn các ngồi xuống, Vệ Huyên mới hỏi:

-“Lúc trước các ngươi ở trong sân làm cái gì? Thời tiết còn lạnh, ở bên ngoài hóng gió rất thú vị sao?

 

Nói xong, ánh mắt lại trừng đến trên người Mạnh Tự, dọa tiểu cô nương sợ đến lui ra sau lưng A Uyển.

 

Mạnh Tự cảm thấy, Vệ Huyên tuổi càng lớn càng đáng sợ, trước kia ánh mắt cũng không có đáng sợ như vậy, khí thế cũng không có ác liệt như vậy, rõ ràng mọi người đều là cùng nhau lớn lên, nàng cùng A Uyển đều là ngoan ngoãn, vì sao hắn lại trở nên đáng sợ như vậy đây? Chẳng lẽ là bởi vì gốc rễ hắn không dài tốt!

 

A Uyển ngồi ổn định vững vàng, nói với Vệ Huyên:

-“Nghe nói thái tử phi muốn sinh, A Tự là lo lắng đấy!.

 

Sau khi Vệ Huyên nghe xong, ánh mắt lóe lên, sau đó bưng lên trà nóng nhấp một hớp, nói:

-“Có gì có thể lo lắng! Bây giờ Đông cung có hoàng hậu, đám người cô cô Khang Bình trấn ở nơi đó, thái y cũng đều bị gọi tới bên kia đợi lệnh, tuyệt đối sẽ không để cho người ta có cơ hội thừa dịp, các ngươi liền yên ổn mà chờ xem.

 

Thế nhưng nghe được lời này của Vệ Huyên, Mạnh Tự lo lắng hơn, nàng hoảng sợ nói:

-“Huyên biểu ca, biểu ca là có ý gì? Chẳng lẽ có người muốn hại Nhị tỷ tỷ sao?

 

Vệ Huyên:

“ … ”

 

Cái nha đầu chết tiệt này có thể trì độn một chút không?

 

Ngược lại A Uyển liếc nhìn Vệ Huyên một cái, không nhịn được lắc đầu, vốn Mạnh Tự đã không nghĩ tới hướng đó, bị Vệ Huyên vừa nói như vậy, không phải là bổ não lên sao?

 

Mặc dù A Uyển không có cố ý đi hỏi thăm, bất quá cũng tình cờ nghe được công chúa mẫu thân nói tới sự tình trong cung, sau khi biết trong cung cũng không phải là một địa phương hài hòa, đặc biệt là hài tử trong bụng Mạnh Vân thế nhưng là đứa bé thứ nhất của Thái tử, vì lợi ích cùng tính toán của mỗi người, người muốn hại đứa bé kia rất nhiều… Trưởng công chúa Khang Nghi cũng nghĩ kế không ít cho Trưởng công chúa Khang Bình, như sợ có người bất lợi đối với hài tử trong bụng Mạnh Vân, bị người thực hiện được.

 

Bởi vì có Vệ Huyên ở chỗ này, Mạnh Tự chính là lo lắng muốn chết, cũng không dám nhắc lại muốn tiến cung.

 

Bọn họ chở một cái, liền từ trời sáng đợi đến trời tối, đến giờ đi ngủ, còn chưa truyền tới tin tức. Vì thế, Mạnh Tự căn bản không còn tâm tư nghĩ những chuyện khác, liền quyết định tối nay ở chỗ A Uyển, cùng A Uyển chen lấn một cái giường.

 

A Uyển đồng hồ sinh học rất cố định, vừa đến giờ liền muốn ngủ gật, nàng nhìn tiểu cô nương mặc tẩm y ở bên trong phòng vòng tới vòng lui, ngáp một cái nói:

-“A Tự, trước tiên lên giường ngủ một giấc, sáng sớm ngày mai rời giường là có thể nghe được tin tức tốt. Huống chi đã trễ thế này, cửa cung đã khóa, cho dù có tin tức, cũng chỉ có thể ngày mai mới truyền đạt ra cung.

 

Mạnh Tự lo lắng đến ngủ không được, bất quá cũng biết lời của A Uyển là đúng, một khi cửa cung khóa, tin tức trong cung sẽ không truyền ra được, chờ cũng là chờ không.

 

Nhìn A Uyển mạnh mẽ chống đỡ theo nàng, nghĩ đến A Uyển thân thể không tốt, cũng không thể thức đêm, liền thúc giục A Uyển lên giường trước:

-“Tỷ ngủ trước đi, muội đi lại một chút để cho buồn ngủ.

 

A Uyển nhìn nàng một hồi, thật sự là không chịu nổi, liền chui vào trong chăn.

 

Về phần Mạnh Tự là lúc nào ngủ, A Uyển cũng không biết, chờ khi nàng tỉnh lại, liền phát hiện mình thành một cái bình bị con bạch tuộc tám chân ôm lấy, bị người cuốn lấy sắp không thở nổi.

 

Liều mạng đẩy ra tiểu cô nương ngủ đến chảy nước miếng đang túm chặt mình, A Uyển tại trước khi nàng vô ý thức lại muốn quấn tới, thật nhanh cầm một cái gối ôm bên cạnh nhét vào trong ngực nàng, rốt cuộc thoát thân.

 

Ngoài cửa Thanh Nhã và các nha hoàn nghe được động tĩnh bên trong, nhẹ nhàng gõ cửa, lấy được đáp lại xong, liền bưng dụng cụ rửa mặt đi vào.

 

A Uyển tóc rối tung ngồi ở mép giường, màn lụa mỏng xanh rũ xuống ở sau lưng. Nàng nói với mấy nha hoàn:

-“A Tự còn đang ngủ, chớ quấy rầy nàng.

 

Sau đó lại hỏi:

-“Trong cung có tin tức gì không?

 

Thanh Nhã vội vàng nhỏ giọng nói:

-“Hiện tại sắc trời còn sớm, nô tỳ vẫn chưa biết được.

 

A Uyển gật đầu một cái, lại hỏi thăm nha hoàn tối hôm qua thời gian Mạnh Tự lên giường ngủ, liền biết nàng có thể còn phải ngủ một lát.

 

Chờ A Uyển rửa mặt chải đầu xong, liền ngồi ở phòng ngoài bưng một chén canh trứng nấm tuyết nóng hổi từ từ ăn, thuận tiện chờ đợi tin tức bên ngoài.

 

Không để cho A Uyển chờ bao lâu, mới vừa ăn gần nửa chén canh trứng nấm tuyết thì thấy Thanh Sương đi tiền viện chờ đợi tin tức đã trở lại, mặt mày hớn hở, cả người cũng lộ ra hơi thở vui sướng, để cho A Uyển nhìn thấy trong lòng khẽ nhúc nhích, để chén nhỏ trên tay xuống.

 

Quả nhiên, liền nghe Thanh Sương cười nói:

-“Quận chúa, trong cung truyền tới tin tức, hôm nay giờ Dần thái tử phi đã sinh hạ hoàng trưởng tôn, mẫu tử đều bình an.

 

Hoàng trưởng tôn…..

 

Sức lực cả người A Uyển phảng phất bị rút cạn, sau đó thân thể thanh tĩnh lại, mềm mại ngồi trên ghế.

 

Quả nhiên, trời cao đối với bọn họ không tệ.

 

Đang lúc A Uyển mím môi mỉm cười, Mạnh Tự với một đầu tóc rối bời đột nhiên nhảy tới, mở miệng kêu:

-“Hiện tại giờ nào? Trong cung có tin tức gì? Thế nào?

 

A Uyển thấy vậy, vội vàng kéo nàng, để cho nàng chớ giống như con ruồi không đầu xoay chuyển lên, thuận tiện để cho Thanh Sương nói tin tức tốt cho nàng biết, lại chỉ huy nha hoàn hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu.

 

Mạnh Tự nghe xong ngạc nhiên trợn to hai mắt, sau đó quơ tay múa chân nhảy dựng lên,

-“Ai nha, muội biết Nhị tỷ tỷ sẽ không có chuyện gì! Nhị tỷ tỷ sinh tiểu hoàng tôn, đây chính là hoàng trưởng tôn trong cung đấy, thật sự là quá tốt!

 

Không chỉ có Mạnh Tự vui mừng, toàn bộ phủ công chúa cũng vui mừng, thậm chí Đế hậu, Thái hậu trong cung, thậm chí còn triều đình, cũng một mảnh vui mừng khôn xiết.

 

Thái tử có hậu, là may mắn của xã tắc, vị hoàng trưởng tôn này vừa ra đời bị ký thác tất cả mọi người tốt đẹp hy vọng, hoàng đế thậm chí lướt qua nhi tử muốn đích thân đặt tên cho tôn tử đầu tiên, sau đó là các loại ban thưởng như nước chảy được đưa vào Đông cung.

 

Dĩ nhiên, chính là mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.

 

Trong Triều Dương cung Trịnh quý phi cũng không cảm thấy đây là một tin tức tốt, sắc mặt không khỏi có chút khó coi, Tam công chúa thậm chí giận đến đập mấy bộ trà cụ, vừa giận vừa hận, đáng tiếc hiện tại nàng bị Trịnh quý phi bắt ở trong tẩm cung của mình, không thể giống như trước đây tùy tiện đi ra ngoài, chính là không vui cũng chỉ có thể nghẹn ở trong điện, mà tin tức Mạnh Vân sinh hạ hoàng trưởng tôn, càng làm cho một cỗ hỏa khí nàng nghẹn ở trong lòng nửa năm qua muốn bạo phát.

 

Nàng oán hận, ở trong lòng nguyền rủa hoàng trưởng tôn tốt nhất không thể nuôi lớn, chết non đi…

 

Cùng như Triều Dương cung, trong phủ Tam hoàng tử, Tam hoàng tử cũng là sáng sớm liền lấy được tin tức thái tử phi sinh ra hoàng trưởng tôn, chán nản ngồi một khoảng thời gian rất dài, mới đứng dậy ung dung chỉnh chỉnh quan, để cho người hầu hạ hắn thay y phục rửa mặt, sau đó đi vào triều.

 

Trong chính viện phủ Tam hoàng tử, Mạc Như đang uống thuốc an thai, lúc nghe được tin tức, thìa bạc trong tay đinh một tiếng rơi xuống trong chén nhỏ nha hoàn đang bưng.

 

-“Hoàng tử phi…

 

Mạc Như ngẩn ra một lát, phất tay nói:

-“Được rồi, ta không muốn uống, dẹp đi thôi.

 

Nha hoàn lo lắng nhìn nàng, cảm thấy kể từ sau khi chủ tử mang thai, vô cùng gầy. Các phụ nữ khác có thai đều sẽ phát triển đẫy đà, thế nhưng hoàng tử phi của các nàng càng ngày càng lộ vẻ gầy, rõ ràng hài tử trong bụng đã bốn tháng rồi, lại vẫn là không lộ ra vẻ mang thai, hơn nữa ngày nay còn cần nằm trên giường an thai, để cho người ta thập phần lo lắng cái thai này không giữ nổi.

 

Chờ nha hoàn lui ra, Mạc Như nằm ở trên giường, vuốt bụng, mặt thon gầy tái nhợt làm cho cặp mắt kia càng lớn hơn, mất đi thần thái linh động thời thiếu nữ, khiến nàng giống như những phu nhân trong phủ huân quý, vì nam nhân sủng ái cùng quyền lợi trong tay, bị buộc càng ngày càng không giống chính mình.

 

Đang lúc Mạc Như chán nản thì nha hoàn báo lại, nói Đại trưởng công chúa Khánh An tới.

 

Sau khi Mạc Như nghe xong, dại ra một lát, liền giãy giụa muốn đứng dậy. Chờ nàng nhìn thấy Đại trưởng công chúa Khánh An đi tới, đột nhiên một nổi ủy khuất trong lòng cũng không nén được nữa, ôm lấy tổ mẫu gào khóc lớn lên.

 

Nàng khóc thương tâm như vậy, không có dáng vẻ như vậy, giọt lớn giọt lớn nước mắt theo gò má tái nhợt gầy gò tuột xuống cằm nhọn, nhuộm ướt y phục trên người.

 

Đại trưởng công chúa Khánh An nhẹ nhàng vỗ lưng tôn nữ, mặc cho nàng phát tiết, cũng không giống như dĩ vãng trách cứ nàng mềm yếu không có dáng vẻ, cho đến tôn nữ khóc mệt, mới để cho bọn nha hoàn bưng nước đi vào hầu hạ nàng rửa mặt.

 

Khóc lớn một hồi, Mạc Như tích lũy hai năm ủy khuất ở trong lòng rốt cuộc phát tiết ra ngoài, tâm tình cũng mở rộng rất nhiều. Nàng ủy khuất nhìn Đại trưởng công chúa Khánh An, khóe miệng khẽ động, muốn hỏi vì sao tổ mẫu biết rõ mấy năm này tình cảnh nàng khó khăn, vì sao chưa bao giờ giúp nàng nói qua lời hay, lúc này lại không khỏi hỏi không ra.

 

Chờ nha hoàn giúp Mạc Như rửa mặt xong, Đại trưởng công chúa Khánh An liền vẫy lui các nha hoàn, bắt đầu giáo dục tôn nữ không tiến bộ này.

 

-“Nam nhân tính là thứ gì? Bất quá là có thể cung cấp cho ngươi vinh hoa phú quý gì đó mà thôi! Ta đưa ngươi tới đây, không phải để cho ngươi vì một nam nhân không thương tiếc ngươi mà đòi sống đòi chết! Ngươi nhìn lại ngươi hiện tại là cái dạng gì? Chẳng lẽ bởi vì nam nhân không coi trọng ngươi, ngươi sẽ không để ý hài tử trong bụng? Dê con quỳ nhũ, quạ đen phụng dưỡng, ngươi chính là vì người nhà của ngươi, cũng không nên tự thương hại như thế!

 

Mạc Như cúi đầu, cắn môi không nói lời nào.

 

-“Hôm nay Thái tử phi sinh hạ hoàng trưởng tôn, ta biết chuyện này đối với ngươi là đả kích rất lớn, bất quá cái này có liên quan gì tới ngươi? Muốn hao tổn tâm trí để cho nam nhân đi hao tổn tâm trí, nữ nhân chúng ta cũng không đi đối phó loại này, phải đối phó cũng là đối phó nam nhân. Như nhi, thông minh của ngươi để đâu? Vì sao lại bị một chút chuyện nhỏ như vậy đả kích?

 

Mạc Như tiếp tục yên lặng.

 

Đại trưởng công chúa Khánh An thở dài, tiếp tục nhẫn nại giáo dục tôn nữ, tôn nữ này chính là kỳ vọng của bà, chỉ mong nàng có thể thoát ra, ánh mắt trông xa một chút, đừng giống những phụ nhân vô tri bên trong hậu trạch, ánh mắt chỉ giới hạn trong việc tranh thủ tình cảm ở hậu trạch.

 

Ở trong lòng Đại trưởng công chúa Khánh An, thái tử phi Mạnh Vân đúng là người có tầm mắt mà lại không thiếu thủ đoạn, đây mới là dáng vẻ nữ nhân nên có trong mắt của bà, cũng không biết Khang Bình tính tình phóng khoáng như vậy làm sao dạy dỗ ra một nữ nhi lợi hại như vậy, nhưng đáng tiếc không phải là tôn nữ của mình. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Ngày hoàng trưởng tôn tắm ba ngày, A Uyển cùng Mạnh Tự cũng theo Khang Bình, Khang Nghi hai vị trưởng công chúa tiến cung.

 

Vừa ra đời hoàng trưởng tôn quả thực là cục vàng trong cung, được người người xem như là bảo bối, thế nhưng người có thể tự mình đi nhìn hắn cũng là ít ỏi không có mấy, chính là lễ tắm ba ngày, cũng không phải hết thảy mệnh phụ được mời vào cung tham gia có thể nhìn thấy, duy có một ít phu nhân thân phận hiển quý mới có thể tự mình đi xem vài lần.

 

Bất quá, cái này không bao gồm A Uyển cùng Mạnh Tự.

 

Hai cô nương ỷ vào mình là tỷ muội nhà mẹ đẻ của thái tử phi, lúc vào Đông cung, liền được Thu Sương nha hoàn bên cạnh thái tử phi mời vào.

 

Các nàng vào tẩm điện, liền thấy Mạnh Vân mặc một bộ y phục rộng thùng thình ngồi ở trên giường uống canh cá. Có thể cái thai này chính là nam hài, mặc dù trong cung có bí phương bảo dưỡng, thế nhưng dung mạo Mạnh Vân vẫn không thể tránh khỏi biến dạng một chút, gò má so với chưa mang thai tròn hơn rất nhiều, trên da cũng có vằn, cần phải một ít thời gian mới có thể tiêu đi.

 

Ban đầu lúc bụng Mạnh Vân lớn, có rất nhiều người suy đoán cái thai này của nàng là nam hay nữ, bất quá lúc ấy nàng co đầu rút cổ ở Đông cung, không thích đi ra ngoài, cũng không ai có thể thấy được dáng vẻ của nàng, mà thái y được mời vào Đông cung xem mạch bình an đều là tin được, tự nhiên cũng sẽ không lắm mồm đi ra ngoài nói lung tung. Cho nên, lại không có truyền ra tin tức cái thai này của nàng là nam hay nữ. Dĩ nhiên, lấy tình huống lúc đó mà nói, cái gì cũng không nói mới là tốt nhất, không phải vậy có thể Đông cung lại phải bị Mạnh Vân thanh lý một phen.

 

-“Nhị tỷ tỷ, tỷ biến dạng.” Mạnh Tự vừa thấy mặt, liền nhanh mồm nhanh miệng nói.

 

Mạnh Vân bình thản nhìn tiểu muội muội một cái, sau đó nàng đưa mặt tới, một tay bóp trên gương mặt thịt mềm, hỏi:

-“Mới vừa rồi Tự nhi nói cái gì tỷ tỷ không nghe được, Tự nhi lặp lại lần nữa.

 

A Uyển:

“ … ”

 

Mạnh Tự:

-“Nhị tỷ tỷ thật là đẹp, coi như sinh hài tử cũng là sản phụ xinh đẹp nhất, Thái tử điện hạ nhất định cũng cho là như vậy.

 

Mạnh Vân gật đầu, rốt cuộc buông tay ra, hơn nữa xem như chuyện đương nhiên nói:

-“Ừ, Thái tử điện hạ cũng nói dáng dấp ta xinh đẹp.

 

“ … ”

 

Chẳng lẽ không phải nàng bức lương vì xướng, buộc Thái tử nói như vậy sao?

 

Quả nhiên coi như là lập gia đình sanh con, Mạnh Vân cũng vẫn không có thay đổi gì.

 

A Uyển có chút dở khóc dở cười nhìn Mạnh Tự tránh phía sau nàng, nói với Mạnh Vân:

-“Thân thể Nhị biểu tỷ thế nào? không có sao chứ? Hoàng trưởng tôn đâu? Muội và A Tự còn chưa nhìn thấy hoàng trưởng tôn đấy!.

 

Mạnh Tự vội vàng nhô đầu ra, hướng Mạnh Vân dùng sức gật đầu,

-“Nhị tỷ tỷ, hình dáng hoàng trưởng tôn giống ai? Có phải anh tuấn giống như đại ca không vậy!

 

Cháu ngoại tiếu cữu là cách nói dân gian lưu hành nhất, Mạnh Tự cũng cho là hình dáng hoàng trưởng tôn nhất định sẽ giống đại ca nhà nàng, sau này nhất định là một mỹ nam tử.

 

-“Bà vú ôm đi đút sữa, một chút nữa sẽ ôm tới.

Mạnh Vân uống canh cá còn lại xong, dùng khăn lau miệng, nói với muội muội:

-“Để cho muội thất vọng rồi, mẫu thân cùng mẫu hậu đều nói hắn giống như Thái tử điện hạ vừa sinh ra hồi đó, rất trung bình cũng xấu xí...

 

A Uyển và Mạnh Tự há miệng:

“ … ”

 

Nào có ai nói hài tử của mình xấu xí!

 

Chờ khi bà vú ôm hoàng trưởng tôn đã ăn uống no đủ tới, A Uyển cùng Mạnh Tự vội vàng chen tới vây xem.

 

Sau khi xem xong, A Uyển cảm thấy không có xấu xí như Mạnh Vân cái mẫu thân này nói vậy, giống như hết thảy các trẻ sơ sinh vừa sinh ra vậy, da còn có chút hồng hồng, một khuôn mặt nhỏ nhắn thật là nhỏ đến bằng một bàn tay, ngũ quan càng là bé nhỏ căn bản không nhìn ra giống ai?

 

-“Quả nhiên thật xấu...

Mạnh Tự nhíu mặt nói,

-“Tuyệt không giống chút nào, làm sao nương lại nói giống như Thái tử điện hạ vậy?

 

Mạnh Tự cảm thấy hai mắt của mình cũng không mù, mặc dù dáng dấp Thái tử điện hạ so ra kém đại ca tuấn tú nhà nàng, thế nhưng cũng là một mỹ nam tử hiếm thấy, như vậy một cái bánh bao nhỏ tròn tròn xấu xí, chỗ nào giống như Thái tử điện hạ!

 

Mạnh Vân nhận lấy bánh bao nhỏ, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn làn da non mịn trên mặt tiểu hài tử, thờ ơ nói:

-“Vậy tỷ cũng không biết, nương nói hồi đó lúc phu quân ra đời, nương đã ôm qua đấy, nương nói giống, đó chính là giống. Có thể sau này sẽ nam đại mười tám biến đi.

 

Nghĩ đến Thái tử trước kia cũng là xấu xí như vậy, Mạnh Vân trong lòng khẽ nhúc nhích.

 

Mạnh Tự bừng tỉnh đại ngộ, rốt cuộc không chê tiểu đoàn tử xấu nữa.

 

A Uyển:

…..

 

Đối với hai tỷ muội này, thật là tuyệt.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 20/01/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts