Sủng Thê Như Lệnh - Chương 104

☆, Cái chết kiếp trước của phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi!!!

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Bởi vì buổi tối tốn chút thời gian trấn an một thiếu niên ngây thơ tâm pha lê, khiến cho A Uyển đã ngủ muộn một chút, ngày hôm sau còn chưa ngủ no, liền bị tiếng vù vù thì thầm của tiểu cô nương đánh thức.

 

A Uyển ngây ngốc ngồi ở trước giường, nhìn thiếu nữ ở bên cạnh đang nhìn mình lom lom miệng lại một mực hoạt động không ngừng, lúc nhìn kỹ lại, phát hiện ánh mắt của nàng cũng không tập trung, cho nên đối với tiếng ríu rít ở bên tai hoàn toàn làm lơ, căn bản không có nghe vào trong tai.

 

-“A Uyển, tỷ có nghe muội nói hay không?” Mạnh Tự áp mặt tới gần nàng.

 

Một khuôn mặt đẹp phóng đại cơ hồ muốn dính trên mặt chính mình, cái mũi nhỏ kia đều ép lại đây, A Uyển theo bản năng lui lại phía sau một chút, bình tĩnh nói:

-“Nghe được.

 

Biểu tình A Uyển tự nhiên, khiến cho người nhìn không ra lúc trước nàng còn như đang đi vào trong cõi thần tiên.

 

Sau khi Mạnh Tự nghe xong, thở dài, lại bắt đầu lải nhải:

-“……Dượng như thế nào lại đáp ứng để cho tỷ năm nay xuất giá vậy? Đây cũng quá sớm rồi, nương muội nói cô nương gia thành thân quá sớm sẽ tổn hại thân thể, coi như dượng không biết chuyện, dì hẳn là cũng phải biết chứ, dì sẽ không đồng ý để cho tỷ gả sớm như vậy đâu. Đúng rồi, nghe nói dượng lúc ấy uống say, cho nên bị Thụy Vương cữu cữu thiết kế, có phải như vậy hay không? Nương muội nói, Thụy Vương cữu cữu là một lão lưu manh……

 

Nha hoàn đang hầu hạ A Uyển rửa mặt… động tác dồn dập dừng lại, sau đó len lén liếc nhìn Phúc An quận chúa lời gì cũng đều dám nói, không khỏi có chút xấu hổ.

 

A Uyển dở khóc dở cười mà vỗ vỗ đầu nàng, nói:

-“Đừng nói bậy, để người nghe được không tốt!

 

Coi như Thụy Vương thật là một lão lưu manh, cũng không phải các nàng vãn bối có thể nói, nếu là truyền ra, đối với thanh danh của nàng không nói, thế nhân sẽ cho rằng nàng phỉ báng trưởng bối, là một người không hiếu thuận.

 

Ở cái thế giới lời đồn đãi đều có thể giết chết người, thanh danh với một cô nương mà nói, quan trọng hơn tánh mạng, tuy rằng A Uyển rất muốn biểu đạt một chút chính mình khinh thường đối với mấy cái tập tục xấu đó, lại cũng không thể không tuân thủ quy tắc đã hình thành ở thế giới này.

 

-“Muội không có nói bậy, phụ mẫu muội đều nói như vậy! Yên tâm, muội chỉ nói ở trước mặt tỷ, muội mới không ngốc nơi nơi tự khoe như vậy đâu.” Mạnh Tự phản bác nói.

 

Tuy rằng là người lảm nhảm, thế nhưng nàng là người nói nhiều có nguyên tắc, trừ bỏ ở trước mặt mấy tỷ muội tín nhiệm nhất, nàng ở bên ngoài chính là quý nữ người người khen ngợi, sẽ không lắm miệng lắm mồm. Đương nhiên, nàng cũng vui cùng A Uyển nói chuyện, nguyên nhân là A Uyển không chỉ có là cái người nghe thực tốt, hơn nữa cũng có thể giữ được lời nói.

 

-“A Uyển, nương muội nói Thụy Vương cữu cữu muốn cho tỷ vào cửa sớm một chút, cho nên mới sẽ mời riêng dượng đi uống rượu, chuốc say dượng khiến dượng đáp ứng hôn sự hai người, sau đó lại dụng tâm hiểm ác mà cho người thả ra lời đồn đãi, làm cho cả kinh thành đều biết, đến lúc đó di di muốn chậm lại hôn kỳ cũng không thể.

 

A Uyển đang được nha hoàn hầu hạ rửa mặt, nghe được Mạnh Tự nói, tâm xúc động. Thụy Vương hành sự quang minh chính đại, khiến cho người vừa thấy liền hiểu ngay dương mưu. Nhưng cố tình chính là quang minh chính đại dương mưu này, làm cho người không thể làm gì.

 

Thụy Vương đây là đoán chắc Trưởng công chúa Khang Nghi tuyệt đối sẽ không để cho thanh danh nữ nhi bị hao tổn, cho nên kế sách này dùng đến thật là khá tốt, mặc dù Trưởng công chúa Khang Nghi biết rõ mục đích của ông, cũng chỉ có thể làm theo.

 

-“Ăn sáng chưa?” A Uyển đột nhiên hỏi.

 

Mạnh Tự há miệng thở dốc, bị A Uyển đột nhiên đánh gãy lời nói, làm nàng lập tức kẹt,

-“Chưa.

 

-“Vậy cùng nhau dùng bữa đi.” A Uyển vui sướng mà nói, nắm tiểu nói nhiều lải nhải cùng nhau ra cửa, quả nhiên làm nàng câm miệng.

 

Mới ra cửa phòng ngủ, lại thấy Dư ma ma ôm mấy quyển sổ sách lại đây cho A Uyển, thuận tiện nói với A Uyển, Trưởng công chúa Khang Nghi phân phó, hôm nay không cần nàng đi phòng chính thỉnh an, cho nàng tự mình ở trong viện nghỉ ngơi.

 

A Uyển rất tự nhiên đáp lại, trong lòng thầm nghĩ, tối hôm qua phò mã phụ thân vẫn như cũ bị sửa chữa, không biết hôm nay có phải hay không không cách nào rời giường, thật đáng thương, tiếp tục châm nến cho ông.

 

Không cần đi thỉnh an phụ mẫu, A Uyển liền mang theo Mạnh Tự cùng nhau ở Tư An viện ăn sáng.

 

Ăn sáng xong, liền đến thư phòng nhỏ đi xem sổ sách. Đây là Trưởng công chúa Khang Nghi huấn luyện nữ nhi, để cho nàng đi theo quản gia xem sổ sách, năng lực tính nhẩm của A Uyển không tồi —— tin tưởng học qua thêm giảm thừa từ người đều có chút năng lực tính nhẩm, mà A Uyển tính nhẩm vừa lúc so với người bình thường cao hơn một chút. Từ sau khi đào ra kỹ năng này của A Uyển, Trưởng công chúa Khang Nghi liền buông tay để cho nữ nhi đi tính sổ sách.

 

Mạnh Tự ló đầu nhìn thoáng qua, chớp to mắt, ngạc nhiên nói:

-“A Uyển tỷ đang giúp nương tỷ quản sổ sách à?

 

-“Không phải.

A Uyển lật sổ sách, tùy ý mà đáp:

-“Nương ta nói, đồ vật này đều là sản nghiệp của hồi môn về sau cho ta.

 

Mạnh Tự:

…..

 

Vì sao A Uyển luôn có thể bình tĩnh như vậy mà nói loại sự tình làm người xấu hổ đây?

 

-“Thật sự năm nay tỷ phải xuất giá à? Dượng dì cũng đồng ý sao?” Mạnh Tự chưa từ bỏ ý định hỏi.

 

-“Ừ, phụ mẫu tỷ hôm qua đã thương nghị xong.”

 

-“Vậy dượng không có việc gì chứ?” Mạnh Tự tò mò hỏi.

 

Nàng cảm thấy Trưởng công chúa Khang Nghi người lợi hại như vậy, lần này dượng làm loại sự tình không đáng tin cậy này, nhất định sẽ tức giận.

 

Mặc dù Trưởng công chúa Khang Nghi ở bên ngoài danh tiếng rất tốt, thế nhưng Mạnh Tự thường xuyên chạy tới chỗ A Uyển chơi, thời gian chung đụng nhiều, tiểu động vật giác quan thứ sáu cũng biết dưới khuôn mặt tươi cười Trưởng công chúa Khang Nghi rất hung hãn, có thể tưởng tượng được nếu là chọc trúng vẩy ngược của bà sẽ có bao nhiêu thảm.

 

Kể từ khi Mạnh Tự nghe nói chuyện La Diệp đồng ý với đề nghị của Thụy Vương để cho A Uyển cùng Vệ Huyên trung thu năm nay thành hôn, thì vẫn đồng tình La Diệp.

 

Đều nói Trưởng công chúa Khang Nghi là một phái nữ hiền lương thục đức, lấy phu là trời, chuyện trượng phu quyết định chưa bao giờ phản đối, thu phục được La Diệp cũng coi là thu phục được Trưởng công chúa Khang Nghi, cho nên lần này Thụy Vương ra tay thu phục La Diệp, hôn sự này cũng coi là đã định xuống. Nhưng cũng chỉ có bọn họ biết, chuyện cũng không phải như vậy.

 

-“Không có việc gì, chính là say rượu khó chịu.” A Uyển nhẹ nhàng bâng quơ mà nói, quyết định cho phò mã phụ thân một chút mặt mũi.

 

Sau khi nghe xong, trên mặt Mạnh Tự lộ ra biểu tình thương hại, nhìn thấy A Uyển chỉ muốn cười. Quả nhiên, hơi hiểu biết tính cách con người Trưởng công chúa Khang Nghi, cũng sẽ cảm thấy lần này La Diệp tất sẽ bị sửa chữa rất thảm, coi như A Uyển không nói, mọi người cũng có thể tưởng tượng, phò mã phụ thân hình tượng không còn.

 

Câu được câu không trò chuyện, A Uyển vừa xem sổ sách, vừa nhất tâm nhị dụng ứng phó kẻ nói nhiều….. Thanh Nhã bên cạnh mài mực nhìn thấy bội phục không thôi, trong lòng rối rắm quận chúa nhất tâm nhị dụng như vậy, có thể tính sai hay không vậy? Bất quá cũng không có nghe quản sự nói sổ sách bị tính sót.

 

Chờ Mạnh Tự nói đã nghiền, rốt cuộc lại nghĩ tới chuyện để cho nàng sáng sớm hôm nay liền chạy tới, buồn buồn hỏi:

-“A Uyển, năm nay tỷ thật sự phải lấy chồng?

 

A Uyển ngẩng đầu nhìn nàng một cái, thấy tiểu cô nương bình thường hoạt bát có chút ủ rũ, trong lòng hiểu rõ, đưa tay vỗ vỗ đầu nàng đặt ở trên bàn, nói:

-“Coi như tỷ lấy chồng, cũng vẫn ở kinh thành, muội nhớ tỷ liền tới tìm tỷ không được sao? Sau này cũng không phải là không thấy được, cùng bây giờ không có gì khác biệt.

 

Mạnh Tự suy nghĩ một chút, đột nhiên vui vẻ, bất quá thời gian nàng vui vẻ không tới mấy hơi thở, mặt lại suy sụp xuống, trong lòng tức giận nghĩ, căn bản là khác biệt thật lớn, ít nhất đến lúc đó ở địa bàn của Vệ Huyên, coi như nàng muốn đi cọ giường A Uyển cũng cọ không được, bởi vì đến lúc đó giường của A Uyển đã bị đại ma Vương chiếm rồi.

 

Mặc dù chưa có thành thân, nhưng tiểu cô nương cũng biết, phu thê là phải ngủ chung với nhau.

 

Chờ A Uyển nhìn xong sổ sách thì, nhìn thấy tiểu cô nương mệt mỏi nằm ở đó, hỏi:

-“Làm sao vậy?

 

Mạnh Tự nhìn nàng, nói:

-“A Uyển, tỷ liền phải lập gia đình, muội còn không biết như thế nào đây, đợi đến tháng mười, mẫu thân nói cũng phải cử hành lễ cập kê cho muội, đến lúc đó liền phải cho muội..…

 

Thấy nàng mặt tươi cười ửng đỏ, A Uyển nói tiếp:

-“Tìm phu quân cho muội à?

 

-“A Uyển!

 

Nhìn mặt nàng đỏ xù lông, A Uyển cảm thán trẻ tuổi thật tốt, nàng không có biện pháp giống như Mạnh Tự nói đến loại chuyện thiếu nữ như vậy thì mặt đỏ tim đập dồn dập, ngượng ngùng che mặt xấu hổ, quả nhiên tâm tính của nàng đã già đi sao?

 

Cất sổ sách xong, A Uyển dắt nàng đứng dậy đi tản bộ trong sân, vừa an ủi nói:

-“Đừng lo lắng, mẫu thân muội thương yêu muội như vậy, sẽ chọn lựa cho muội một phu quân đối với muội rất tốt.

 

Mạnh Tự mới không lo lắng vị hôn phu tương lai đối với nàng tốt hay không tốt đâu, nếu như nam nhân kia đối với nàng không tốt, Nhị tỷ tỷ của nàng sẽ làm thịt hắn, vì không để cho Nhị tỷ tỷ hung tàn làm thịt muội phu, cho nên Mạnh Tự quyết định cũng phải chọn một nam nhân đối tốt với nàng.

 

Chờ sau khi Mạnh Tự rời đi, A Uyển đúng là vẫn còn có chút bận tâm phò mã phụ thân, liền đi chính viện, biết được phò mã phụ thân đang nghỉ ngơi, A Uyển đầu tiên là nhìn sắc trời, sau đó sẽ nhìn công chúa mẫu thân khoan thai mà ngồi ở đàng kia bổ sung danh sách của hồi môn cho nàng, để cho A Uyển trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi thấy nữ nhi tới, không cho nàng cơ hội nghĩ ngợi, ngoắc gọi nàng tới, mở ra một quyển sách, điểm đồ vật phía trên, nhắc với nàng.

 

Chờ A Uyển bị công chúa mẫu thân chỉ điểm xem xong một quyển sách, hậu tri hậu giác cảm giác được, công chúa mẫu thân đây là lại đang đặc huấn cho nàng.

 

-“Trước kia nương còn nghĩ, còn có thể ở lâu với con hai năm, từ từ đi dạy, bây giờ nhìn lại cũng là không được, chỉ có thể để cho con trong khoảng thời gian này học thêm chút.

Trưởng công chúa Khang Nghi sờ sờ mặt nữ nhi, ánh mắt phức tạp, nói:

-“Làm tức phụ người cùng làm nữ nhi người là không giống nhau, làm cô nương lúc ở nhà đó là kiều khách, ngàn tốt vạn tốt, gả cho người xong, liền là tức phụ của người khác, cho dù bà bà có hiền lành, cũng không có biện pháp thương yêu con như nữ nhi ruột thịt, chuyện nên làm không ít, còn phải làm cho tốt, không thể cho người mượn cớ!

 

A Uyển thấy tâm tình bà không tốt, vội vàng ôm bà, làm nũng nói:

-“Coi như lập gia đình, con cũng là nữ nhi của mẫu thân, con nhớ nương, hoặc là mẫu thân nhớ con, con liền trở lại bồi nương.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi trong lòng ngọt ngào, trong miệng lại oán trách nói:

-“Nói ngốc cái gì vậy? Nào có ai xuất giá lại chạy về nhà mẹ đẻ? Khiến cho người dèm pha, đến lúc đó thể diện của Thụy Vương phủ không qua được, con cũng sẽ gặp phải tai ương.

 

A Uyển nghe thật hụt hẫng, trong lòng mắng cái tập tục biến thái quy củ xấu này, rõ ràng là gả gần như vậy, lại giống như Ngưu lang Chức nữ cách ngân hà, không có việc gì lại không thể tùy tiện về nhà mẹ đẻ, đáng giận mà!

 

Những ngày kế tiếp, A Uyển vội vàng thiếu chút nữa thành chó, dường như công chúa mẫu thân muốn ở mấy tháng trước khi nàng xuất giá này, đem những thứ bà cho là sau này hữu dụng đối với A Uyển cũng nhét vào trong đầu nàng, để cho A Uyển mấy ngày sau đó bận rộn xoay quanh.

 

Hôn kỳ định ở trung thu, bây giờ đã cuối tháng tư, trong thời gian này còn có rất nhiều chuyện tình phải làm, tam thư lục lễ tuyệt đối là không thể thiếu, nghe không nhiều, thế nhưng chi tiết nhỏ cần phải chú ý, tuyệt đối có thể bức người trở thành chó. Cũng bởi vì như vậy, cho nên cái mùa hè này, toàn gia A Uyển cũng không  có đi thôn trang nghỉ hè, cũng ở lại trong kinh thành.

 

Tiến vào tháng năm thì, kinh thành nóng giống như lồng hấp vậy.

 

Bởi vì ban ngày vội vàng học tập, buổi tối lại nóng đến khó chịu, cho nên bất giác A Uyển có chút triệu chứng khổ sở mùa hè, vô cùng mong mỏi có thể có mưa, mát mẻ…..

 

Tối hôm đó, không khí nóng bức đến không chịu nổi, A Uyển ở trên giường lật tới lật lui không ngủ được thì, đột nhiên nghe được chỗ cửa sổ truyền tới tiếng vang quen thuộc, vén lên màn lụa thò đầu nhìn một cái, phát hiện vị thế tử gia tối nay lại trèo tường tới.

 

-“A Uyển..…

 

A Uyển nhổm người lên, vừa dùng cây quạt quạt mát, vừa hỏi:

-“Hơn nửa đêm không ngủ tới đây làm gì?

 

-“Ta rất lâu không thấy tỷ, nhớ tỷ.

 

…..

 

Ngươi cho rằng ngươi nói mấy câu lừa tình, ta sẽ quên số tuổi của ngươi sao? Tiểu tử vắt mũi chưa sạch cũng muốn học đại nhân nói lời âu yếm hay sao?”

 

Một lòng nhận định một vị thế tử gia là một thiếu niên tâm pha lê ngây thơ A Uyển căn bản không đem lời của hắn nghĩ sai, tiếp tục nói:

-“Nghe nói trước khi cưới gặp mặt sẽ không may mắn, sau này không nên tùy tiện chạy tới.

 

Quả nhiên, liền thấy chân mày thiếu niên nhíu lại, biểu tình trên mặt rõ ràng có chút xoắn xuýt, A Uyển nhìn thấy trong lòng vui vẻ. Kể từ sau khi quyết định hôn sự, Trưởng công chúa Khang Nghi cũng không chuẩn Vệ Huyên giống như dĩ vãng tùy tiện tới cửa như vậy, cho nên Vệ Huyên chỉ đành phải buổi tối leo tường đi vào. Mỗi lần A Uyển thấy hắn tới, đều phải lo lắng đề phòng, chỉ lo bị người phát hiện.

 

Nghe được lời của A Uyển, quả thật làm cho Vệ Huyên rối rắm không thôi. Trước kia hắn không tin cái này, thế nhưng chuyện liên quan đến cả đời của hắn và A Uyển, hắn vẫn chần chờ, bất quá hôm nay cũng đi tới rồi, vẫn là vớt đủ vốn lại đi, cùng lắm thì về sau hắn lén lút lại đây rình coi cho đã ghiền là tốt rồi, không xuất hiện ở trước mặt A Uyển.

 

Vì vậy trong lòng có tính toán biến thái thiếu niên cọ tới, đang muốn duỗi tay ôm A Uyển, thì bị nàng lãnh khốc vô tình cự tuyệt:

-“Nóng chết đi được, đệ cách ta xa một chút.

 

Vệ Huyên:

…..

 

A Uyển thật là dử

 

A Uyển để cho hắn ngồi trên bục đạp chân, cầm cây quạt quạt cho hắn, hỏi:

-“Nói đi, đệ tới nơi này làm gì?

 

Vệ Huyên thừa dịp nàng không chú ý, đưa tay túm chặt váy nàng trong tay, ngoài miệng lại nói:

-“Ta đã lâu không thấy tỷ, chính là nhớ tỷ đấy! Còn có, cũng muốn hỏi tỷ một chút, Khang Nghi cô cô cùng phụ thân tỷ gần đây có kế hoạch phải đi nơi nào không?

 

-“Cái gì?” A Uyển có chút nghi ngờ, không hiểu hắn hỏi cái này làm gì?

 

-“Ta là nói, La dượng có kế hoạch phải ra khỏi kinh thành đi làm chuyện gì không? Hoặc là cùng cô cô đi thăm bằng hữu gì đó.” Vệ Huyên hàm súc nói.

 

-“Không có.

A Uyển vỗ xuống đầu của hắn, nói:

-“Mẫu thân nói hôn sự của chúng ta đã định ra rồi, cho nên khoảng thời gian này đều phải ở trong kinh thành bận rộn chuyện này, sẽ không đi đâu, phụ thân cũng không rảnh đi thăm bằng hữu.

 

Phụ thân nàng đã uể oải rất lâu rồi, tin tưởng sẽ tiếp tục uể oải nữa, nào có tâm tư đi làm những chuyện khác!

 

Nghe được lời của nàng, Vệ Huyên thở phào nhẹ nhõm.

 

Kể từ sau khi hôn sự của hắn cùng A Uyển định ra, mỗi ngày hắn đều trải qua vừa vui sướng lại lo lắng, mỗi ngày đều ở đây lật lịch đếm đến ngày cưới A Uyển vào cửa, đếm đếm, liền đếm tới đời trước ngày phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi qua đời.

 

Kiếp trước, phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi là ở trung tuần tháng bảy năm nay qua đời, Vệ Huyên không thể không phòng. Hắn không muốn để cho A Uyển trải qua một lần nữa đau tang phụ tang mẫu, cho nên cần phải bảo vệ bọn họ.

 

Kiếp trước hắn gặp A Uyển không nhiều, hết thảy đều là hắn đơn phương tình nguyện, quấn quýt si mê không thôi, sau đó bởi vì mọi người lớn tuổi, A Uyển chưa bao giờ sẽ lén gặp mặt hắn, mỗi lần đều là hắn nghĩ cách tạo ra cơ hội để được gặp nàng, thậm chí khi phát hiện hắn đối với nàng sinh ra cái loại giữa nam nữ đó thì, A Uyển liền đối với hắn lãnh lãnh đạm đạm, tận khả năng xa lánh hắn. Cũng bởi vì như vậy, cho nên hắn cũng không biết tháng bảy, rốt cuộc là vì sao phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi rời kinh, lại đi làm gì?

 

Lúc ấy hắn nhận được tin tức phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi bỏ mình thì, A Uyển đã đi cùng Vệ Quân, chạy đến Vọng Pha Trấn nghênh đón linh cữu phụ mẫu về, lúc hắn giục ngựa đuổi theo, lại thấy trong tầm mắt linh cữu phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi đặt trong linh đường, A Uyển hộc máu gục xuống trong ngực Vệ Quân, bốn phía tiếng khóc, nơi nơi thê lương.

 

Cũng bởi vì phụ mẫu chết kích thích, A Uyển khó khăn lắm mới dưỡng tốt thân thể cứ như vậy thất bại.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 05/02/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts