Sủng Thê Như Lệnh - Chương 106


☆, Mạnh Phong đính hôn...

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Trưởng tử Trưởng công chúa Khang Bình Mạnh Phong đính hôn...

 

Tin tức này vừa truyền ra, tất cả mọi người không nhịn được sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng hỏi thăm đối tượng Mạnh Phong đính hôn có phải là Tam công chúa hay không? Khi biết được đối tượng Mạnh Phong đính hôn là nữ nhi Binh bộ Thị lang ---- Liễu Thị Lang thì, tất cả mọi người không nhịn được sửng sốt một chút, dồn dập truy hỏi sự tình làm sao sẽ đột nhiên như thế!

 

Trong lòng đám triều thần huân quý ở kinh thành, mặc dù Mạnh Phong là nhân tuyển con rể gia thế nhân phẩm tất cả không tầm thường, nhưng mấy năm qua tác phong làm việc của Tam công chúa thật là bá đạo lớn mật, coi hắn là bánh bao đối với hắn quấn quýt si mê không ngớt, khiến cho Trưởng công chúa Khang Bình mấy lần muốn vì trưởng tử an bài chuyện tốt đều bị Tam công chúa quấy tung. Những thứ này ở trong vòng huân quý đều không phải là bí mật gì, cho nên dù có người động tâm muốn gả nữ nhi của mình cho Mạnh Phong, cũng bởi vì nghĩ đến Tam công chúa mà rút lui có trật tự.

 

Hành động này của Tam công chúa thật là bá đạo, cũng không phải là không có Ngự sử mượn đó làm đề tài, đáng tiếc đều bị Văn Đức đế đè xuống, liền không ai lại không thức thời nói lời này nữa.

 

Mấy năm gần đây Văn Đức đế xây dựng ảnh hưởng sâu hơn, nội các phụ thần đã không bằng mười năm trước có thể chen mồm vào được, dĩ nhiên mọi người là phải thu liễm mũi nhọn của chính mình, không ai dám làm chim đầu đàn.

 

Mặc dù ngại với Trưởng công chúa Khang Bình, Văn Đức đế cũng đã trách cứ một phen, thế nhưng thương yêu khuê nữ hiển nhiên quan trọng hơn so với tỷ muội, cái loại trách cứ đó căn bản không thể khiến cho Tam công chúa thu liễm, Trưởng công chúa Khang Bình mấy lần bị tức mà lòng buồn bực, nhưng cũng đành buông tay, quyết định không làm.

 

Bà đành để cho nhi tử ở độc thân, cũng tuyệt đối sẽ không để cho Tam công chúa vào cửa!

 

Vì vậy hôn sự Mạnh Phong liền như vậy kéo một năm rồi lại một năm, hiện nay Mạnh Phong cũng đã mười chín tuổi, mắt thấy qua năm sẽ phải nhược quán chi linh*, con em huân quý thế gia bằng tuổi với hắn hài tử đều có thể chạy nhảy, hắn không nói có thê tử, ngay cả thông phòng cũng không có ai. Thật may là tính tình Mạnh Phong hào sảng không câu nệ, cũng không thèm để ý chuyện này, một thân một mình hết sức tiêu sái.

 

(Chú thích: Nhược quán chi linh: Đó là một nghi lễ báo hiệu đã đến tuổi trưởng thành, nên người xưa dùng từ quán tuế () để chỉ con trai 20 tuổi (quán là cái mũ, còn đọc là quan). Có khi gọi là “nhược quán chi niên” (弱冠之年) để chỉ chàng trai mới chớm tuổi 20 khi thân thể còn chưa hoàn toàn phát dục)

 

Tam công chúa bá đạo, thái độ hoàng đế mập mờ, Trưởng công chúa Khang Bình cường ngạnh, Mạnh Phong hào hiệp….. các loại nguyên nhân đó, mọi người đều cho là sợ rằng Mạnh Phong mấy năm gần đây đều sẽ không cưới được tức phụ, nhưng ai biết, đột nhiên lại đính hôn, tốc độ được kêu là cực kỳ mau, thậm chí trước đó căn bản không có truyền ra tiếng gió.

 

Rất nhiều người đều đang rối rắm, dồn dập dò xét, rốt cuộc sau khi dò xét rõ ràng, nhất thời dở khóc dở cười, thậm chí cũng có chút đồng tình với Mạnh Phong.

 

Nếu nói là Tam công chúa bá đạo để cho người ta không thích, như vậy cô nương Liễu gia cùng Mạnh Phong đính hôn được kêu là lực lớn vô cùng, có thể một tay nâng lên một đại nam nhân..… Mạnh Phong này làm trượng phu sau này uy nghiêm ở đâu? Làm sao chấn phu cương? Nếu như phu thê xảy ra tranh cãi, sợ rằng Mạnh Phong sẽ bị phu nhân tương lai cho một cái tát mà bay ra ngoài thôi!

 

Ngày đó chuyện ở sân mã cầu, bởi vì người xem quá nhiều, căn bản không gạt được. Mạnh Phong cùng Vệ Huyên so tài mã cầu, bị Vệ Huyên chọn một gậy xuống ngựa, trùng hợp bị “Anh hùng cứu mỹ nhân”, vừa vặn bị một cô nương ôm. Mọi người nghe xong, rối rít cảm thán tuy nói cô nương Liễu gia không phải lực lớn vô cùng, nhưng có thể dưới tình huống như vậy ôm lấy một đại nam nhân không ngã sấp xuống, khí lực này cũng là không tầm thường.

 

Tuy nói Mạnh Phong là bị cô nương người ta không cẩn thận cứu, thế nhưng là một nam nhân, cũng là phải chịu trách nhiệm, vì vậy ngày hôm sau, phủ Trưởng công chúa Khang Bình liền phái bà mối tới phủ Liễu Thị Lang làm mai. Mà Liễu Thị Lang là một người cực kỳ cố chấp, nếu hai người có tiếp xúc, cho dù là cái ngoài ý muốn, vì trong sạch của nữ nhi, tự nhiên cũng rất sảng khoái chấp thuận.

 

Vì vậy hôn sự Mạnh Phong không tới một ngày liền đã quyết định xong, lại tốn một ngày mời Khâm Thiên Giám tính giờ lành, hôn kỳ liền định vào ngày mai mùa xuân.

 

Tốc độ cực nhanh này, căn bản không để cho người ta quá nhiều nghi ngờ, chờ lúc mọi người nhận được tin tức, cái gì cũng đều thành kết cục đã định.

 

Lúc A Uyển nghe nói chuyện này, đang bị công chúa mẫu thân bắt lấy học tập, học đến đầu óc quay cuồng, vì vậy liền nhân cơ hội này đi phủ Trưởng công chúa Khang Bình, để nghỉ ngơi một chút.

 

Khi A Uyển vừa tới phủ Trưởng công chúa Khang Bình, liền ở trong sân nhìn thấy hai huynh muội Mạnh gia đang một người ôm một con ngỗng trắng ngồi ở nơi đó nói chuyện, bọn hạ nhân hầu hạ cách có chút xa, nhìn trời làm như không thấy tư thế quỷ dị của đôi huynh muội kia.

 

Mạnh Tự thấy A Uyển tới, thật vui vẻ phất tay với nàng, gọi nàng tới.

 

Mạnh Phong không có da mặt dày như muội muội, thấy A Uyển tới, trên mặt có chút lúng túng, vội vàng đứng lên, làm lễ ra mắt với A Uyển.

 

A Uyển hành lễ với Mạnh Phong xong, liền cười nói:

-“Hai người ở chỗ này làm gì? Trời nóng nực, làm sao không ở trong phòng cho mát mẻ?

 

Mạnh Phong ho nhẹ một tiếng, nói:

-“A Tự nói Tam Mao Tứ Mao không thích ở trong phòng, liền dẫn bọn chúng đi ra hoạt động. Được rồi, A Tự, nếu A Uyển tới rồi, nên trở về phòng đi thôi, đỡ phải nóng mà sinh bệnh.

 

Mạnh Tự vẫn là nghe lời ca ca của nàng, lau mồ hôi trán một cái, ngoan ngoãn mà đi đến Thủy Các.

 

Chờ nha hoàn dâng trà hoa quả điểm tâm xong, A Uyển liền nói với Mạnh Phong:

-“Muội nghe nói biểu ca đính hôn, đặc biệt tới chúc mừng biểu ca một tiếng, phen này di di rốt cuộc có thể yên tâm.

 

Trưởng công chúa Khang Bình vì hôn sự trưởng tử mà rầu thúi ruột, bây giờ rốt cuộc đã định xong, cả trái tim cũng có thể buông xuống.

 

Trưởng công chúa Khang Bình là người hay kén chọn, có thể để cho bà định xuống, chứng minh chắc bản thân bà cũng hài lòng cô nương của phủ Liễu Thị Lang thôi.

 

Mạnh Phong bưng lên trà lạnh nhấp một hớp, trên mặt lộ ra thần sắc bất đắc dĩ, nhìn A Uyển, thở dài nói:

-“Ta đây còn không phải là bị Huyên đệ làm hại sao? Sau này muội gả xong, nhớ báo thù dùm vi huynh.

 

Nói xong, bắt đầu cổ động A Uyển như thế nào giày vò Vệ Huyên, để trút cơn giận.

 

Mạnh Tự đang rót trà, chen miệng nói:

-“Thật ra thì Liễu cô nương cũng không kém như vậy.

 

A Uyển nhìn nàng một cái, không nghĩ tới cái tiểu nói nhiều này xưa nay yêu mến huynh trưởng sẽ nói giúp người ngoài.

 

Mạnh Tự thấy A Uyển nghi ngờ, tiến tới bên người nàng nhỏ giọng nói:

-“Hôm qua muội theo nương tới Liễu phủ, cùng Liễu cô nương nói mấy câu nói, mặc dù nàng nhìn gầy linh linh, sức lực lại lớn.

 

Sau đó, mặt hiện biểu tình ngươi hiểu.

 

A Uyển:

…..

 

Bạo lực như vậy không tốt đâu!

 

-“Huynh không nói nàng kém.

Mạnh Phong vỗ vỗ đầu muội muội,

-“Chẳng qua là….. lúc ấy Huyên đệ thật là hại chết người, trước mặt mọi người, nhiều người như vậy thật mất mặt mà.

 

Nói xong thở dài thở ngắn.

 

A Uyển:

…..

 

Mạnh Tự:

…..

 

Hai cô nương cũng đồng tình nhìn hắn, A Uyển cẩn thận hỏi:

-“Thật sự là biểu đệ chọt biểu ca xuống ngựa?

 

Mạnh Phong thần sắc trầm trọng gật đầu, than thở nói:

-“Người khác đánh mã cầu đều là đuổi theo quả banh kia đánh, hết lần này tới lần khác Huyên đệ đánh mã cầu liền thích thọt người, cũng không biết lúc ấy làm sao mà đám cô nương kia lại đột nhiên chạy đến cửa khung thành, cứ như vậy té xuống. Vi huynh một đời anh minh, liền bị Huyên đệ làm cho không còn, bây giờ còn không biết người ở kinh thành như thế nào bài bố chuyện này đây, thật may là cái hôn sự này đã định ra rồi, Liễu cô nương cũng không đến nỗi bị lời đồn đãi tổn thương.

 

Mạnh Tự bạnh quai hàm, thật muốn giúp đỡ đại ca của nàng mắng Vệ Huyên, thế nhưng thấy A Uyển ở chỗ này, rốt cuộc không tốt ngay trước mặt A Uyển mắng, vì vậy trề môi la ầm lên:

-“Đại ca, lúc ấy đại ca cảm thấy rất mất thể diện có phải hay không! Liễu cô nương cũng không phải cố ý, ngàn vạn lần đại ca chớ vì vậy mà nổi nóng với nàng, nam nhân nổi nóng với nữ nhân cũng không phải là nam tử hán!

 

Mạnh Phong bị nàng làm cho dở khóc dở cười, nói:

-“Đại ca muội là người nhỏ mọn như vậy sao?

 

-“Không phải.

 

Đại ca của nàng là người hào sảng không kềm chế được nhất, tuy bị một nữ nhân cứu, hơn nữa lấy cái phương thức mất thể diện đó bị nữ nhân ôm lấy, lại cũng sẽ không quá mức tức giận.

 

Mạnh Phong cười cười, trên mặt nhiều đóa hoa đào nở ra, bọn nha hoàn hầu hạ bên trong phòng đều đỏ mặt cúi đầu, chỉ có A Uyển cùng Mạnh Tự xem đã quen rồi, có lực miễn dịch, không có cảm giác quá lớn.

 

Mạnh Phong bồi hai người ngồi một hồi, thấy không có chuyện gì, liền trở về viện của mình.

 

Trước khi rời đi, hắn cười nói với A Uyển:

-“Chờ lúc muội thành thân, vi huynh sẽ đưa cho muội một phần đại lễ. Sau này nếu như Huyên đệ bắt nạt muội, muội liền cho người nói cho huynh biết, vi huynh sẽ hả giận cho muội, để cho Huyên đệ biết, nhà mẹ đẻ của muội không phải là không có huynh đệ.

 

A Uyển nghe xong cười rộ lên, hào phóng nói:

-“Biết, đến lúc đó làm phiền biểu ca.

 

Trong lòng lại nói, nếu Vệ Huyên thật sự dám bắt nạt nàng, nàng tự sẽ không giống con thỏ trắng nhỏ vậy ngoan ngoãn tùy ý hắn bắt nạt, mặc dù bình thường nhìn nàng đối với rất nhiều chuyện không thèm để ý, thế nhưng có chút nguyên tắc cũng là phải kiên trì.

 

Điều kiện tiên quyết là, Vệ Huyên thật sẽ bắt nạt nàng sao?

 

Sau khi Mạnh Phong rời đi, Mạnh Tự vẫy lui nha hoàn đi ra bên ngoài, bắt đầu cùng A Uyển lại lặng lẽ nói.

 

-“Nói thực ra, muội có chút lo lắng cho Liễu cô nương.

Mạnh Tự chân mày nhíu chặt,

-“Tỷ cũng biết Tam công chúa chính là con quỷ chán ghét, những năm này luôn luôn phá hư hôn sự của Đại ca, nếu như nàng biết Đại ca cùng Liễu cô nương đính hôn, còn không biết nàng sẽ đối phó Liễu cô nương như thế nào đâu. Mặc dù nói một người ở trong cung, một người ở bên ngoài cung, thân phận của nàng bày ra ở đó, sẽ không quá trắng trợn ra tay, thế nhưng sợ nàng ta âm thầm, để cho liễu cô nương chết bất đắc kỳ tử linh tinh…

 

A Uyển vỗ vỗ nàng:

-“Chớ suy nghĩ quá nhiều, cho dù nàng ta vô pháp vô thiên đi nữa, Hoàng thượng cũng sẽ không cho phép nàng ta làm loại chuyện như vậy, huống chi trong cung còn có Nhị biểu tỷ đấy!

 

Mạnh Tự rầm rì nói:

-“Nhị tỷ tỷ chẳng qua là tức phụ, có rất nhiều chuyện tình không tốt quản. Hơn nữa Hoàng thượng rốt cuộc cũng là một phụ thân, nếu không những năm này cũng sẽ không để cho Tam công chúa tùy ý hành sự như vậy!

 

Nói tới chỗ này, vẻ mặt nàng hết sức bình thản, đã là sự thật, tức giận vô ích.

 

Sau khi A Uyển nghe Mạnh Tự lải nhải nửa ngày xong, mới trở về phủ công chúa.

 

Trở lại Tư An viện thì, A Uyển suy nghĩ một chút, liền để cho Thanh Nhã mài mực, tự mình múa bút viết một phong thơ, cho người đưa tới phủ Thụy Vương cho Vệ Huyên. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Vệ Huyên mới vừa từ bên ngoài trở lại, khí trời nóng bức, ra mồ hôi cả người, y phục màu đỏ sẫm mặc dù thẳng tắp như mới, thế nhưng sau lưng có thể thấy một khối lớn màu đỏ sậm, chính là bị mồ hôi thấm ướt.

 

Lúc Vệ Huyên đang chuẩn bị đi tắm, đột nhiên thấy nha hoàn Lộ Vân tới, lặng lẽ đưa lên một phong thơ.

 

-“Của ai?

 

-“Thọ An quận chúa phái người đưa tới cho ngài.

 

Vệ Huyên vẻ mặt không đếm xỉa tới liền thay đổi, vội vàng cẩn thận đưa tay, sau đó vẫy lui Lộ Bình, Lộ Vân hai người, còn mình thì ngồi ở trên ghế con cạnh hồ tắm, dưới ánh sáng sáng ngời, mở thư ra xem, động tác hết sức cẩn thận, phảng phất đang cầm cái trân bảo tuyệt thế.

 

Đáng tiếc, sau khi hắn xem thư xong, đầu ngón tay không nhịn được bóp chặt lá thư kia, cau mày mặt mũi khó chịu.

 

A Uyển lại để bụng vì một nam nhân như vậy, con mẹ nó quá khó chịu

 

Mặc dù khó chịu, thế nhưng đây là lần đầu tiên A Uyển cầu xin hắn như vậy, Vệ Huyên ngược lại không có cự tuyệt.

 

Vệ Huyên cẩn thận vuốt lại chỉ một góc lá thư bị nhăn, gấp nó lại đàng hoàng, thả xuống một bên, liền cởi y phục ra nhảy vào trong bồn tắm.

 

Chờ hắn thanh tẩy xong bản thân, nhìn sắc trời, để hạ nhân hầu hạ hắn thay y phục, trực tiếp đi vào cung.

 

Vệ Huyên ở trong cung không lâu, liền đi hai nơi Thái Cực điện cùng Nhân Thọ cung, đợi đến cửa cung khóa lại, mới đạp bóng đêm rời đi.

 

Đạp bóng đêm đi, Vệ Huyên lại một lần nữa đi trèo tường phủ công chúa.

 

Lộ Bình bị tống cổ đi tới chỗ ngã ba ngõ hẻm gần phủ công chúa sẽ tiến vào trong viện chờ, trong lòng không nhịn được âm thầm thở dài, lại lo lắng đề phòng lo âu người nào đó có thể bị bắt hay không, thật là làm gã sai vặt thật khó mà!

 

A Uyển đang chuẩn bị nghỉ ngơi, nghe được âm thanh thì, thấy Vệ Huyên lại nhảy cửa sổ đi vào, trong lòng hiện lên một cảm giác “Quả nhiên như thế!”

 

Nàng như thế nào chính là tuyệt không kinh ngạc hắn tối nay sẽ leo tường tới đây chứ? Quả nhiên thói quen thật là một thứ đáng sợ.

 

Vệ Huyên thấy nàng ngồi ở trên giường, giống như đang đợi hắn, nhất thời tâm hoa nở rộ, lập tức liền cọ tới, một lần nữa muốn bò lên giường, bị nàng lãnh khốc vô tình ngăn cản.

 

-“Ta lại không làm gì, ở trên giường tỷ ngồi một chút cũng không được sao?” Vệ Huyên có chút ủy khuất nói.

 

A Uyển rất bình tĩnh nói:

-“Có một là có hai, nếu như tỷ chấp thuận, chỉ sợ tối nay đệ cũng không chịu đi.

 

Vệ Huyên không lời chống đỡ, bởi vì hắn xác thực sẽ làm như vậy!

 

-“Được rồi, nói đi, đệ lại tới làm gì?

 

A Uyển vỗ vỗ vai của hắn, để cho hắn đừng quá uể oải, trung thu đi qua sẽ phải cử hành hôn lễ, thời gian không đến hai tháng, hắn thì không thể chờ một chút!

 

Vệ Huyên âm thanh mệt mỏi, nói:

-“Hôm nay ta tiến cung, nói vài lời với hoàng tổ mẫu, hoàng tổ mẫu nói tính tình Tam công chúa không chừng, sau này để cho Tam công chúa đi theo bà cùng nhau ăn chay niệm phật.

 

A Uyển: ‘Chiêu này thật ác độc! Trực tiếp đem cả người vào trong tiểu phật đường của Thái hậu!’

 

-“Như đệ vậy….. có thể chọc Trịnh quý phi tức giận hay không?

A Uyển có chút bận tâm nói,

-“Đến lúc đó bà ta sẽ tới trước mặt hoàng thượng nói gì thì sao?

 

Nếu như hoàng đế cảm thấy Vệ Huyên đâm chọc sẽ không thích, A Uyển thật có chút lo lắng.

 

Vệ Huyên chê cười nói:

-“Hiện tại bà ta chính là lo bản thân còn chưa xong, nào có ở không quản chuyện của ta? Minh phi thì vẫn nhìn chằm chằm vào bà ta, hiện tại bà ta cái gì cũng không dám làm. Hơn nữa còn có Vệ Chung đang bị giam ở Đông Lục cung đấy, chờ sang năm Vệ Chung thành thân thì, mới có thể được thả ra, trong khoảng thời gian này bà ta phải biểu hiện tốt mới được.

 

A Uyển cúi đầu, nhìn thấy vẻ mặt thị huyết của hắn, trong lòng đột nhiên có chút rét run, sau đó lại duỗi tay vỗ vỗ đầu của hắn, hỏi:

-“Chỗ Phong biểu ca kia là chuyện gì xảy ra? Liễu cô nương này…

 

Có phải là hắn sắp xếp hay không?

 

-“Không phải ta!

Vệ Huyên cũng có chút buồn bực nói:

-“Mạnh Phong cái tên này cũng quá vô dụng, lại để cho một cô nương gia ở trước mặt mọi người ôm lấy, nói ra thật là mất thể diện.

 

Bất quá nghĩ đến kiếp trước đến lúc hắn chết cũng không có nghe nói Mạnh Phong thành thân, đời này Mạnh Phong có thể nói đính hôn trước mấy năm, Vệ Huyên nhún vai một cái, cảm thấy tiểu tử kia rất may mắn.

 

Về phần Mạnh Phong cưới cái cô nương có khí lực lớn một chút làm thê tử, vậy cũng không có gì, đến lúc sau này Tam công chúa muốn bừa bãi, cũng sẽ không dễ dàng được như ý.

 

Tự giác bản thân lại cũng có thể làm chuyện tốt thiếu niên rất nhanh liền đem chuyện này để sang một bên không đề cập tới nữa, quấn A Uyển nói chuyện cùng nàng, nhìn nàng đối với mình ép sát từ từ buông lỏng phòng bị, để hắn được voi đòi tiên, trong lòng thực vui vẻ.

 

Vì vậy dưới cái vui vẻ này, sắc tâm lại nổi lên, tiếp tục đòi hỏi một cái hôn.

 

-“Tỷ hôn ta một cái, ta đi liền.

 

Rất tốt, lần này không có cuốn lưỡi, Vệ Huyên cảm thấy mình lâng lâng.

 

A Uyển bị hắn làm cho dở khóc dở cười, nhéo nhéo cằm hắn, phát hiện mặt thiếu niên đỏ giống như thoa phấn vậy, một mực một đôi mắt chớp chớp, trông đợi nhìn mình, quả thực không biết nói cái gì cho phải, tùy tiện trên mặt hắn hôn một cái.

 

Dĩ nhiên Vệ Huyên là không hài lòng, thừa dịp lúc A Uyển không phòng bị, lại ngăn chận môi của nàng, tiếp theo sau đó thừa dịp nàng không chú ý liền chạy thật nhanh, được kêu là làm liền một mạch.

 

Gió đêm thổi qua từ trên mái hiên buông xuống dải lụa, A Uyển ngây ngốc ngồi một hồi, sau đó rất bình tĩnh vén chăn lên, rất bình tĩnh nằm xuống, nữa nắm lên gối đầu chôn mặt của mình vào…..

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 09/02/2021

 

2 comments:

  1. AAaaaa hôn rồi 🤣🤣🤣🤣🤣🤣🤣🤣
    Khổ thân Vệ Huyên , t không biết đến lúc thành thân sẽ mắc cười thế nào đây
    Thanks nàng edit nha

    ReplyDelete

Popular Posts