Sủng Thê Như Lệnh - Chương 110


☆, Đại Hôn…..

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Đêm tân hôn, tân nương tử đột nhiên nói muốn nói chuyện cuộc sống một chút, quả thực quá bi thảm.

 

A Uyển vừa nói lời này ra khỏi miệng xong, chỉ thấy thiếu niên một thân áo choàng tân lang màu đỏ ửng trừng trừng nhìn mình, không biết tính sao có chút lúng túng, cảm thấy mình nhất định là não rút, mới lại đột nhiên nói ra những lời này. Đang muốn nói chút gì để bổ cứu thì, thấy thiếu niên đang ôm eo mình chậm rãi dời tay tới bên hông nàng, sau đó chậm rãi lên tiếng.

 

-“Nàng muốn nói chuyện gì? Nói xong rồi sau….. cùng nhau ngủ?

 

Nói tới chỗ này, hắn lại kích động lên, nhìn chằm chằm khuôn mặt nàng ở dưới ánh đèn trơn bóng không tỳ vết, hầu kết trượt xuống, cảm giác được một trận miệng khô lưỡi nóng, tay đã không dấu vết sờ tới eo nàng, muốn cởi ra dây thắt bên hông nàng.

 

-“Khụ khụ….., liền nói một chút….. Ngươi có thể cách ta xa một chút hay không?

 

Hơi thở thuộc về phái nam tràn đầy tính xâm lược, để cho trong lòng nàng hiện lên một loại cảm giác khác thường, cảm giác có cái gì đó không đúng.

 

Có thể là hiện tại địa điểm không đúng, cả phòng đỏ thẫm, làm cho người ta một loại cảm giác muốn nhập phỉ phỉ, đặc biệt là lúc ngẩng đầu lên, liền thấy cách đó không xa chữ song hỷ màu đỏ thẫm dán trên cửa sổ, cặp nến long phượng song hỷ to bằng cánh tay đang được thắp sáng, để cho nàng rõ ràng biết được hôm nay là ngày gì, khiến cho bầu không khí bên trong phòng cũng có chút không đúng.

 

Hơn nữa càng không đúng là, thiếu niên ngồi ở bên cạnh bắt đầu đối với nàng táy máy tay chân, dây thắt bên hông nàng đã bị hắn kéo ra.

 

A Uyển:

…..!!!

 

Luôn cảm thấy dáng vẻ không đúng chỗ nào, không phải hắn rất ngây thơ, cái gì cũng không hiểu sao?

 

Nghe được lời của nàng, tay của Vệ Huyên dừng lại, tiếp theo sau đó kiên định gỡ ra một dây nút thắt, lúc nàng cứng đờ nghiêng đầu nhìn sang, thân thể từ từ gần sát nàng, cúi đầu nhẹ nhàng dán lên cánh môi mềm mại của nàng, hơi thở nóng rực phất qua da thịt trắng nõn tinh tế của nàng.

 

Lúc A Uyển theo bản năng giơ tay lên sẽ đánh tới, Vệ Huyên tay mắt lanh lẹ tiếp nhận quả đấm không có uy lực gì của nàng, bàn tay to bọc lấy bàn tay mềm mại của nàng, thẳng người lên nói:

-“A Uyển, ta không làm gì, chính là muốn hôn nàng một cái!

 

A Uyển sợ run lên, sau đó nghi ngờ nói:

-“Ngươi không làm cái gì?

 

Vệ Huyên nhíu mày, rất xoắn xuýt gật đầu, sau đó xả vạt áo chính mình, chợt lấy tay kéo nàng vào trong ngực, theo thói quen chôn mặt ở cổ nàng, âm thanh buồn buồn vang lên:

-“Dượng nói, tuổi của chúng ta còn nhỏ, không thích hợp sinh hoạt phu thê quá sớm, sẽ tổn hại thân thể.

 

A Uyển:

.....

 

Nàng rốt cuộc hiểu rõ vì sao tối hôm qua công chúa mẫu thân đã nói câu nói kia.

 

A Uyển rất nhanh liền từ nơi Vệ Huyên biết được hiệp nghị giữa hắn và phò mã phụ thân, hơn nữa chính mình phân tích một chút, liền đem sự tình từ đầu đến cuối phân tích tám chín phần mười.

 

Tóm lại, chuyện là như vầy: Mặc dù Thụy Vương gài bẫy La Diệp, để cử hành hôn sự của bọn họ trước hạn, nhưng Trưởng công chúa Khang Nghi vẫn không đồng ý bọn họ thành thân quá sớm, hơn nữa chính bà bệnh lâu thành y, lúc ở Giang Nam vì trị bệnh cho A Uyển, đã tìm hiểu hỏi thăm rất nhiều danh y vùng Giang Nam, cũng hiểu biết một ít đạo dưỡng sinh, hiểu được chỗ xấu của việc nam nữ sinh hoạt phu thê quá sớm. Nguyên bản bà dự định chờ A Uyển mười bảy tuổi mới để cho nàng gả đi, thế nhưng hành vi của Thụy Vương đã phá vỡ an bài của bà, bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là quyết định hai đứa bé năm nay thành thân, thế nhưng lại không thể viên phòng.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi sẽ không đích thân đi nói loại chuyện như vậy, làm nhạc mẫu, bà cũng không thể nào xệ mặt xuống đi nói với Vệ Huyên —— về phần Thụy Vương cái lão lưu manh đó là càng sẽ không nói, vì vậy liền đem nhiệm vụ này giao cho phò mã La Diệp.

 

Tự nhiên La Diệp cũng là lúng túng muốn chết, thế nhưng chuyện liên quan đến sức khỏe của nữ nhi, chỉ đành phải nhắm mắt kêu Vệ Huyên đến trong phủ công chúa, sau đó phía sau cánh cửa đóng kín cấp tiểu tế tương lai lên một khóa giáo dục tư tưởng khỏe mạnh. Đáng thương lòng phụ mẫu trong thiên hạ, vì sức khỏe của nữ nhi, cho dù bọn họ cảm thấy loại chuyện như vậy làm người khác khó chịu, cũng không khỏi không đánh mất nét mặt già nua mà nói.

 

Ngoài ý liệu là, Vệ Huyên lại đáp ứng.

 

Làm một nam nhân bình thường, từ kiếp trước Vệ Huyên bởi vì A Uyển mà nhận biết tình cảm nam nữ. Chuyện bắt đầu, vẫn luôn mơ ước A Uyển, ngay cả ở trong mộng cũng muốn đối nàng làm một ít chuyện tuyệt vời như vậy. Nín nhịn hai kiếp, dĩ nhiên là để cho hắn hết sức đau khổ, thế nhưng sau khi nghe xong lời của La Diệp, cho dù hắn mơ ước ánh mắt cũng phải đỏ lên, cũng phải nhẫn nhịn xuống.

 

Nếu như vì A Uyển, không có gì không thể nhẫn nhịn.

 

Bất kể là kiếp trước, hay là kiếp này.

 

Kiếp trước A Uyển chết trở thành ma chướng trong lòng hắn, kiếp này hắn không nghĩ phát sinh chuyện như vậy nữa, hắn muốn cùng A Uyển cùng nhau bạc đầu giai lão, mà không phải có một ngày, A Uyển lại bỏ đi quá sớm ở trước mặt hắn, hắn vẫn còn có hơn phân nửa thời gian cuộc đời chưa có đi xong, bị cô độc một mình lưu lại, giống như kiếp trước. Nếu như như vậy, hắn tình nguyện đi theo nàng. Thế nhưng, người còn có thể sống, tại sao phải muốn chết sớm đây? Cho nên, vì để cho mình có thể sống được lâu một chút, hắn cũng phải để cho A Uyển có đầy đủ tuổi thọ theo bên người chính mình.

 

Không có thế giới của nàng, hắn đã chịu đủ rồi! Đó là một hành trình cuộc sống cô độc mà hoang vu, quá mức tối tăm u tối, hắn không muốn lại trải qua hành trình đó một lần nữa.

 

Nghe được đáp án của Vệ Huyên, A Uyển đơn giản cảm động đến muốn chết, phò mã phụ thân quá soái rồi! Trong lòng hung hăng cho phò mã phụ thân điểm khen xong, A Uyển vỗ vỗ đầu thiếu niên gục trên hõm vai chính mình, cười nói:

-“Đã như vậy, vậy chúng ta đi ngủ thôi.

 

Vào lúc này tâm tình vừa buông lỏng, nàng ngược lại tự tại.

 

Nhưng ai biết mới vừa nói xong lời này, chỉ thấy thiếu niên mạnh ngẩng đầu, lại dùng cái ánh mắt khiến cho da đầu người tê dại đó nhìn nàng, nghe hắn hỏi:

-“Chẳng lẽ nàng không muốn biết lúc nào thì chúng ta có thể viên phòng sao?

 

A Uyển:

.....

 

Nàng tuyệt đối không muốn biết!

 

Vệ Huyên thấy dáng vẻ nàng lúng túng muốn chết, đột nhiên cười, tiến tới hôn một cái lên khóe mắt nàng, ôn ôn nhu nhu, ngược lại với buồn bực bức bách lúc trước, ôn thanh nói:

-“Dượng nói, chờ nàng mười sáu tuổi mới có thể.

 

A Uyển sét đánh giữa trời quang, trong lòng cho phò mã phụ thân dưới điểm trung bình! Nếu như đã phải chậm trễ, vì sao không trì hoãn đến mười tám tuổi lại nói? Phò mã phụ thân có phải ngài đem lời của các đại phu quăng cho chó ăn rồi hay không? Quả nhiên phò mã phụ thân tuyệt đối không đáng tin cậy, A Uyển mãnh liệt yêu cầu công chúa mẫu thân ra sân mới đúng!

 

Đang trong cơn ngổn ngang, liền thấy thiếu niên bên cạnh cười khanh khách nhìn nàng, nụ cười kia thấy thế nào cổ quái làm sao đó, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng thay đổi, để cho nàng trong nháy mắt cảm giác được một loại nguy hiểm vô hình, nguyên nhân loại nguy hiểm này là với vẻ mặt của hắn biến hóa, đưa đến không khí cũng biến hóa theo.

 

Cho nên, chờ lúc A Uyển đang ngơ ngác đã bị hắn áp ngã xuống giường, vẫn là không phản ứng kịp.

 

-“Chờ một chút...

A Uyển nhấc chân đẩy hắn đè xuống thân thể mình,

-“Không phải nói rõ một năm nữa mới viên phòng sao?

 

Trong lòng mãnh liệt kêu nằm cái rãnh, luôn cảm thấy bây giờ rất nguy hiểm nha.

 

Nàng căn bản không có chuẩn bị tâm lý hiện tại cùng Vệ Huyên lên giường có được hay không? Nàng vẫn luôn cho là Vệ Huyên còn là một thiếu niên tâm tính ngây thơ muốn chết, căn bản không hiểu chuyện nam nữ, cho nên nàng đối với cái hôn sự này mới có thể biểu hiện rất bình tĩnh, cho là coi như gả tới, cũng chỉ là thêm một người cùng mình chia xẻ giường thôi —— mặc dù có chút lừa mình dối người, bất quá trong lòng nàng cũng thật sớm quyết định chờ cùng hắn thành thân, cùng ở dưới một mái hiên, sau này từ từ tình cảm sâu hơn, thì có thể nước chảy thành sông.

 

Ở trong lòng A Uyển, nàng vẫn tương đối yêu thích thuận theo tự nhiên, nếu đã quyết định gả cho Vệ Huyên, liền sẽ không có tâm tư khác, liền chuyển đổi ấn tượng đối với hắn, cùng hắn làm phu thê. Thế nhưng, cái tiền đề này là, phải tiếp tục cho nàng thời gian thích ứng.

 

Dù sao, hiện tại bọn họ cũng chỉ có mười lăm tuổi, vẫn là một học sinh trung học đệ nhất cấp đấy!

 

Thế nhưng hiện tại cái thiếu niên đè ở trên người nàng này, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, cặp mắt đen nhánh sáng bóng tròng lóe ra để cho nàng kinh hãi, dáng vẻ hận không được sẽ ngấu nghiến nuốt nàng vào bụng, tính thần mã a? Cái tiết tấu này thật không đúng nha! Làm sao đây? Há miệng…..

 

Có phải ngay từ đầu nàng đã hiểu sai lầm về hắn hay không?

 

Căn bản không phải cái thiếu niên ngây thơ gì, mà là một con sói xám!

 

Vệ Huyên hôn mặt của nàng một cái, âm thanh bởi vì nhẫn nại mà trở nên khàn khàn:

-“Ta không làm gì, chỉ là muốn sờ sờ nàng... Ta nhịn rất lâu rồi.

 

A Uyển:

.....

 

Chuyện kế tiếp, quả thực muốn hủy hoại nàng.

 

Người nào đó xác thực không có làm gì, thế nhưng việc hắn làm trừ một bước cuối cùng ra, đơn giản giống như làm cái gì vậy, thật là tà ác.

 

Rơi lệ! Đây thật là gọi “Ta không làm gì” sao?

 

Vạt áo bị kéo ra, lộ ra cái yếm thêu uyên ương màu đỏ rực bên trong, còn có bao vây lấy ngực hơi có chút đường cong, nội y màu đỏ rực cùng với da thịt trắng nõn trong suốt tạo thành tương phản rõ ràng, để cho ánh mắt hắn lại trở nên ngăm đen mấy phần, sau đó một bàn tay cẩn thận che ở phía trên...

 

Thiếu niên đè ở trên người thân thể thật cao lớn để cho nàng căn bản không cách nào lay động, cũng để cho nàng cảm thấy lực lượng khác biệt giữa nam và nữ, cái cảm giác bị người khác phái tiếp xúc thân mật đó, càng làm cho nàng xấu hổ đến thiếu chút nữa muốn cuộn tròn thân thể, hận không được ngũ giác của mình hoàn toàn biến mất.

 

Không phải là không phản kháng, mà là...

 

Cái định mệnh mới vừa rồi lại bị hắn nhân cơ hội đổ mấy chén rượu, đang choáng váng mà!

 

Hắn lặng lẽ chăm chú nhìn nàng, tóc dài đen nhánh rũ xuống theo khuôn mặt trắng nõn tuấn mỹ, hỗn độn xõa trên vòm ngực rắn chắc của hắn, hình ảnh đó quá mức mỹ lệ, khiến cho nàng cảm giác đầu càng hôn mê, căn bản không muốn nhúc nhích.

 

Chống lại ánh mắt của hắn, không biết tại sao, nàng liền ngầm cho phép, sau đó đưa tay ôm cổ của hắn.

 

Mềm lòng là bệnh, phải trị!

 

Rất nhanh bọn họ liền ôm ở cùng một chỗ, thân thể mặt đối mặt dán vào nhau rất mật thiết, thậm chí để cho nàng cảm giác được thân thể hắn biến hóa, nhất là cây gậy ở giữa hai chân nàng kia, thẳng tắp để cho nàng biết, hắn căn bản không phải là một thiếu niên ngây thơ gì, có bản năng cùng phản ứng của phái nam.

 

A Uyển cảm thấy mình giống như một nhánh cây trôi nổi trên mặt sông, bị hắn coi thành vật cứu mạng mà liều mạng ôm lấy, tứ chi quấn quít, bị hắn ôm lại cọ lại mài.

 

Đương khi trong không khí phiêu tán bắn ra một loại hương vị thuộc về phái nam, đầu óc A Uyển cũng bối rối.

 

Đây là tình huống gì?

 

-“A Uyển…..” Hắn ôm chặt nàng, nhẹ nhàng mở miệng, âm thanh giống như là từ xoang mũi hừ ra ngoài vậy, khàn khàn lại lười biếng, còn có một chút mùi vị nũng nịu.

 

Đầu óc A Uyển trong nháy mắt rất không hợp thời hiện lên một cái từ: Liệt dương!

 

Thời gian ngắn như vậy, thậm chí cái gì đều không làm…..liền kia, thật đáng thương.

 

Đang đáng thương người nào đó A Uyển không biết, ý nghĩa trên thực tế đây là lần đầu tiên của Vệ Huyên, mặc dù chỉ là ôm nàng cọ xát liền không nhịn được phát tiết ra ngoài, lại cũng là bởi vì thân thể cùng trong lòng cũng bị ảnh hưởng của nàng. Mà thời gian lần đầu tiên của nam nhân đều tương đối ngắn, đặc biệt hiện tại Vệ Huyên còn là thiếu niên, thân thể cũng không trổ mã hoàn toàn, điều này thật sự là chuyện rất bình thường.

 

Bất quá, kế tiếp A Uyển không có thời gian còn nghĩ người nào đó có thể hay không….. bởi vì sau khi hắn phục hồi tinh thần lại, liền bắt đầu tiếp tục cố gắng thăm dò thân thể huyền bí của nàng, ôm nàng lại hôn lại gặm lại sờ, đó là không thể làm được cuối cùng, thế nhưng không nói không thể sờ không thể hôn.

 

Chờ sau khi hết thảy kết thúc, A Uyển lấy chăn bao bọc thân thể chính mình, lặng lẽ co lại thành một trái cầu.

 

-“A Uyển, nàng không nóng sao?

Một cái tay đưa qua, gỡ ra chăn mền trên người nàng, hỏi:

-“Có phải lau người hay không?

 

Tay của A Uyển nắm chăn, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, tầm mắt quét qua trên người hắn, phát hiện hắn đã lớn như vậy a… a… người lại trần truồng ngồi ở trên giường, cho thấy thân hình khác biệt giữa thanh niên cùng thiếu niên, nhất thời mặt tối sầm, nói:

-“Trước cầm y phục mặc vào, cũng lấy y phục của ta tới!

 

Mặc dù không có làm đến cuối cùng, thế nhưng A Uyển có thể xếp loại sự kiện lúc trước là vì thiếu niên ở tuổi thanh xuân tò mò thăm dò sự huyền bí của thân thể người khác phái. Mặc dù kiếp trước nàng cũng rất không bình thường, nhưng cũng đã nghe nói qua thanh thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi chính là thời điểm tò mò đối với người khác phái, nhất là nam hài tử ở tuổi dậy thì này để cho người nhức đầu, rất thích thăm dò bí mật khác phái, nhất định phải dẫn dắt thật tốt.

 

Cảm giác trách nhiệm của mình rất trọng đại, nhất thời A Uyển bình thường trở lại, phát huy tinh thần A. Q., quyết định phải dùng tâm bình thường đối đãi hành vi mới vừa rồi của người nào đó ở trên người nàng lại sờ lại gặm lại cắn —— ừ, thiếu niên tuổi dậy thì mà!

 

Vệ Huyên rất nghe lời đưa ra một cái chân thẳng thon dài, câu một cái tiết khố bị bỏ rơi ở cuối giường tới mặc vào, sau đó lại nhặt lên y phục của A Uyển lúc trước bị hắn xé ra, phát hiện đã rách thành mấy khối, nhất thời gò má hơi có chút đỏ lên —— không phải xấu hổ, mà là kích động.

 

Đó là tâm tình tự mình lột ra bao bọc, lộ ra lễ vật để cho người vô cùng mơ ước ở bên trong, phàm là nam nhân đều sẽ hiểu.

 

-“Y phục đã bị xé rách rồi, ta đi lấy cái sạch sẽ cho nàng mặc.

Vệ Huyên lấy lòng nói với nàng,

-“Bất quá còn có cái này có thể mặc, ta giúp nàng.

 

Mắt A Uyển đảo qua mấy miếng vải trên tay hắn, cuối cùng định ở trên cái yếm màu đỏ rực móc trên ngón tay hắn, cả người cũng không tốt.

 

-“Không cần ngươi giúp, đưa cho ta!” Nàng bò dậy, định chộp đoạt lấy cái yếm đó.

 

Vệ Huyên lại rút tay trở về, hơn nữa còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ:

-“Mới vừa rồi nàng đã hao phí nhiều khí lực như vậy, hiện tại còn mệt mỏi, ta giúp nàng là được rồi.

 

Sau đó mặt hắn đỏ lên, âm thanh thay đổi thấp xuống, một biểu tình rất ngượng ngùng:

-“Hơn nữa, chúng ta đã thành thân, làm loại chuyện như vậy không phải phải sao?

 

A Uyển:

-“...Phải muội muội ngươi!

 

Vệ Huyên rất tự nhiên tiếp lời nói:

-“Muội muội của ta hiện tại cũng là muội muội của nàng!

 

.....

 

Cuối cùng liên quan tới sự tình giúp một tay mặc y phục, cuối cùng không thể thảo luận ra kết quả, Vệ Huyên liền bị A Uyển đạp xuống giường, sau đó kéo sợi dây ở đầu giường thả màn xuống, để cho nha hoàn đưa một chậu nước vào.

 

Vệ Huyên trên người tùy tiện khoác vào một cái áo khoác ngủ rộng lớn, vạt áo mở rộng, lộ ra lồng ngực đơn bạc thuộc về thiếu niên, bất quá lại hết sức rắn chắc. A Uyển nhìn một cái, đầu óc không khỏi hồi tưởng lại xúc cảm mới vừa rồi tay sờ được, không khỏi lại đỏ mặt.

 

Mặc dù trong lòng biết đối phương mới mười lăm tuổi, để cho nàng có loại cảm giác tội ác dâm loạn trẻ vị thành niên, thế nhưng —— kiếp trước sống mười tám năm, ngay cả người bạn trai cũng không có qua, lại bởi vì bác sĩ cảnh cáo nàng không thích hợp có bạn trai, tránh cho bị luyến ái ảnh hưởng đến tâm tình phập phồng quá lớn đối với tim các loại, thế nhưng trong lòng vẫn là có chút ảo tưởng.

 

Mà kiếp này, nàng còn chưa kịp ảo tưởng, liền bị định ra vị hôn phu rồi, hơn nữa mười lăm tuổi đã thành thân, có sẵn người để cho nàng sờ, cảm giác này thật đúng là một lời khó nói hết.

 

Nhất định không thể để cho hắn phát hiện mình có loại đam mê này!

 

Mặc dù qua trung thu, nhiệt độ ban đêm mát mẻ không ít, thế nhưng mới vừa rồi giày vò như vậy, trên người không khỏi ra ít mồ hôi. A Uyển ngại ngùng để cho Vệ Huyên lau người cho mình, liền trốn trong giường buông xuống màn lau chính mình, hơn nữa cảnh cáo không cho hắn nhìn lén. Sau đó theo ánh sáng yếu ớt, thấy dấu vết trên người, không nhịn được gương mặt đỏ lên.

 

Vệ Huyên mới vừa rồi ôm người mà mình tâm tâm niệm niệm lại gặm lại cắn, mặc dù không thể làm đến cuối cùng, lại có loại cảm giác thỏa mãn khác thường, tâm tình rất tốt để tùy ý nàng. Bất quá nhìn chằm chằm cái màn buông xuống kia, nghĩ đến A Uyển đang ở bên trong, nói không chừng bây giờ không mặc gì cả, vẫn là có chút không nhịn được có chút hơi kích động, cái địa phương dưới người không nghe lời lại nổi lên phản ứng.

 

Chờ A Uyển lau xong thân thể mặc vào áo ngủ sạch sẽ thì, Vệ Huyên cũng tùy tiện lau, liền vội vàng nhảy lên giường.

 

A Uyển xê dịch vào phía trong giường, chừa cho hắn một vị trí, thế nhưng thân thể của thiếu niên lại chuyển tới bên người nàng, gắt gao dán vào thân thể nàng, hơi thở thuộc về hắn không khỏi đang nhắc nhở nàng, sự hiện hữu của hắn. Nhiệt độ của thân thể hắn rất cao, nóng hừng hực kề nàng, mùi rượu trên người đã không còn, chỉ có mùi trầm hương nhàn nhạt, cũng không gay mũi.

 

-“A Uyển...

 

-“Làm gì?” A Uyển hơi mệt chút, hàm hồ đáp một tiếng.

 

Hôm nay bận rộn một ngày, mới vừa rồi lại để cho hắn lăn lộn một hồi, rất tiêu hao thể lực cùng tinh thần, để cho nàng tùy thời cảm thấy mình có thể ngủ.

 

Bất quá rất nhanh, nàng phát hiện thân thể của mình bị người ôm, sau lưng dán lên một lồng ngực, cái tư thế này cũng không phù hợp tư thế ngủ khoa học khỏe mạnh, để cho nàng buồn ngủ đi mấy phần. Nàng trở mình, lúc đưa tay muốn đẩy hắn ra, không nghĩ mò tới ngực của hắn, không nhịn được ở phía trên sờ soạng nhiều một cái...

 

Chờ lúc phản ứng chính mình đang làm gì, A Uyển quẫn bách.

 

Trong lòng đang kêu gào hỏng bét, quả nhiên rất nhanh liền bị một đôi cánh tay ôm chặt muốn chết, thân thể của hắn tùy theo bò tới, giống như bạch tuộc tám móng vậy, quấn quít cùng tứ chi của nàng, chặt chẽ giam cầm nàng ở trong lòng hắn, để cho nàng có thể rõ ràng cảm giác được thân thể hắn biến hóa.

 

-“Cái đó... Không bằng chúng ta tách ra ngủ đi? Dùng chăn ngăn cản ở chính giữa?

 

A Uyển đề nghị, đỡ phải hắn dễ dàng kích động. Nghe nói thiếu niên ở tuổi dậy thì rất dễ dàng xung động, căn bản không khống chế được, hơi có chút gì kích thích sẽ có biến hóa, đây là một hiện tượng rất bi ai.

 

Vệ Huyên không chút do dự cự tuyệt:

-“Không tốt!

 

Khó khăn lắm mới cưới được người về, đó là không thể ăn, cũng phải ôm mới an tâm.

 

-“Như vậy ngươi không khó chịu sao?” Nàng hỏi thật sự rất bất đắc dĩ, biết rõ dễ dàng xung động, còn ôm chặt muốn chết, quả thực là tự làm bậy.

 

-“...Khó chịu.

Giọng của hắn buồn buồn,

-“Thế nhưng ta muốn ôm nàng.

 

Như vậy hắn mới có thể cảm giác an tâm.

 

A Uyển lại bị hắn nói rất ngại ngùng, suy nghĩ một chút, đưa tay vỗ vỗ lưng hắn. Động tác này rất ôn nhu, để cho hắn không nhịn được lại ôm sát nàng, kề môi ở bên lỗ tai của nàng, lẩm bẩm nói:

-“Nàng đừng lo lắng, ta sẽ không làm gì, nhất định sẽ không phá hư thân thể của nàng…..

 

A Uyển trong lòng hiện lên một loại cảm động, cũng ngược lại hôn một cái trên mặt của hắn, từ từ rơi môi xuống khóe môi của hắn, động tác dừng lại, cuối cùng không có lại tiếp tục hôn. Đang lúc muốn lui về phía sau, lại bị hắn tùy theo chận lên.

 

Động tác của hắn rất lạng quạng, chỉ biết vịn đầu của nàng đè ép môi của nàng gặm cắn, khiến cho A Uyển không nói gì. Cho dù hắn đối loại chuyện như vậy nhiệt tình đi nữa, không biết sao không có bất kỳ kinh nghiệm nào, chỉ bằng bản năng hành động, cho là chỉ cần đè ép môi của nàng cắn là được.

 

Mặc dù A Uyển cũng không có kinh nghiệm, thế nhưng dầu gì cũng từ internet hoặc trên ti vi hiểu qua, biết phải làm sao. Bất quá vì không để cho mình quá vất vả, vì vậy nàng quyết định là cái gì cũng đều không làm.

 

Tiếp tục một loạt lại hôn lại cắn thì, thiếu niên rốt cuộc thỏa mãn, bàn tay to nhẹ nhàng vỗ về thiếu nữ trong ngực, âm thanh ám ách nói:

-“Nàng ngủ đi….

 

Giằng co lâu như vậy, mắt A Uyển đã không mở ra nổi, trong đầu một mảnh hỗn độn, lười lại để ý hắn muốn làm gì, hàm hồ đáp một tiếng, rất nhanh liền tiến vào hương đen ngọt ngào.

 

Vệ Huyên lại kích động đến không ngủ được, nằm ngửa ở trên giường, ôm lấy nàng vào trong lòng, tùy ý để sức nặng của nàng đè ở trên người, thừa nhận sức nặng thuộc về nàng, hơi thở thuộc về nàng, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng thực tế.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 15/02/2021

 

1 comment:

  1. Màn động phòng vừa ngây thơ vừa xịt máu mũi 🤣🤣🤣
    Thanks nàng e edit nha

    ReplyDelete

Popular Posts