Sủng Thê Như Lệnh - Chương 117

☆, Vệ Huyên bắt đầu động tâm tư xấu, phải hố chết tình địch kiếp trước!

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Lúc cơm trưa, bởi vì La Diệp cùng Vệ Huyên đây là cha vợ con rể không phải phụ tử hơn hẳn phụ tử uống nhiều mấy chén, hai người đều có chút say, Vệ Huyên cùng A Uyển liền bị Trưởng công chúa Khang Nghi lưu lại, để cho bọn họ ở phủ công chúa nghỉ ngơi.

 

Vệ Huyên trực tiếp nghỉ ở viện của A Uyển trước khi lấy chồng.

 

A Uyển vắt khăn cho hắn lau mặt, thấy hắn lười biếng ngồi dựa ở trên giường, trên mặt hơi có chút choáng váng, một đôi mắt sáng long lanh quan sát bốn phía, không nhịn được buồn cười nói:

-“Cũng không phải là chưa thấy qua.

 

Người này khi còn bé là một tên không cố kỵ, thường xuyên trốn học đến tìm nàng, trực tiếp ra vào phòng ngủ của nàng, sau đó lớn lên một chút, không thể tự do tùy ý, lại biết được ban đêm mò vào khuê phòng.

 

Nghĩ đến đoạn thời gian đó phải thường xuyên lo lắng hắn không cẩn thận bị người phát hiện, phá hủy danh tiếng hai nhà, A Uyển có chút thổn thức. Không thể không thừa nhận, người này cũng là có chút bản lãnh, chẳng lẽ là như vậy, mới sẽ trong tối làm việc cho hoàng đế sao? Mặc dù không biết Vệ Huyên làm là chuyện gì cho hoàng đế, nhưng tưởng tượng đến hắn đã từng bị thương, trong lòng A Uyển lại có chút bận tâm.

 

-“Vậy không giống nhau.” Vệ Huyên ngoan ngoãn ngước mặt, để cho A Uyển giúp hắn lau sạch sẽ xong, liền nằm ở trên giường.

 

Mặc dù cái chăn trên giường là mới tinh, thế nhưng vẫn là cảm thấy phía trên dính khí tức của A Uyển, đây là chỗ trước kia A Uyển chưa lấy chồng ở, phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi có duy nhất một nữ nhi, dĩ nhiên là lưu lại viện mà nữ nhi đã ở làm kỷ niệm, sẽ không động nơi này chút nào, duy trì bài trí trước khi A Uyển lấy chồng, mỗi ngày vẫn có nha hoàn tới cẩn thận quét dọn. Cái chỗ này, hai kiếp tới nay, hắn đều là chỉ có thể len lén tới, bây giờ lại lấy thân phận con rể, quang minh chính đại vào ở nơi đây, trong lòng làm sao không kích động.

 

A Uyển cảm thấy hắn say, lau sạch sẽ mặt cho hắn xong, vỗ vỗ hắn, để cho hắn nằm xuống nghỉ ngơi.

 

Nhưng ai biết Vệ Huyên lại lôi kéo nàng không buông, để cho nàng bồi hắn cùng nhau nghỉ một lát.

 

-“Say à?” A Uyển áp sát hắn nhìn kỹ.

 

Vệ Huyên cười híp mắt nói:

-“Không có say, tửu lượng của ta cực tốt.

 

Mặc dù hắn nói không có say, thế nhưng gương mặt tuấn tú ửng đỏ, còn có thở ra mùi rượu, cũng làm cho người ta cảm thấy là say, đoán chừng vào lúc này là đang say khướt đấy. Người uống rượu say là không giảng đạo lý, A Uyển bị hắn lôi kéo không buông, cuối cùng bất đắc dĩ, chỉ có thể bị hắn túm lên giường, cùng hắn một chỗ ngủ một giấc trưa.

 

Nghỉ ngơi đến xế trưa, lúc thời gian không sai biệt lắm, A Uyển được nha hoàn nhắc nhở thức dậy, hai người rửa mặt chải đầu, liền đi tiền viện từ giã phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi.

 

La Diệp là thật uống say, lúc bị gọi dậy nhức đầu không thôi, bất quá vẫn là mạnh mẽ chống đỡ ngồi dậy. Có thể là bị ảnh hưởng của rượu, vào lúc này đang cảm tính, lôi kéo A Uyển không buông, trong miệng cằn nhằn lải nhải, thẳng đến Vệ Huyên bảo đảm chỉ cần rảnh rỗi sẽ mang A Uyển về nhà mẹ đẻ thăm bọn họ, mới lưu luyến không rời để cho bọn họ rời đi.

 

Cho dù không bỏ được, phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi cũng biết nữ nhi đã thành hôn, đã là nhà người khác, trong lòng thương cảm không dứt, cũng chỉ có thể đưa mắt nhìn nàng rời đi.

 

A Uyển bước lên xe ngựa, quay đầu nhìn phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi một đường đưa ra cửa, hai phu thê sóng vai mà đứng, cho đến khi xe ngựa sắp biến mất vẫn không có thu hồi ánh mắt, tuy có một đám người đang vây quanh bọn họ, nhưng nhìn lại hết sức cô đơn, để cho trong lòng nàng chua xót khó chịu.

 

-“Làm sao vậy?

Vệ Huyên đối với tâm tình của nàng rất nhạy cảm, hơi suy nghĩ một chút liền hiểu, nắm tay của nàng nói:

-“Nếu như nàng không bỏ được bọn họ, thường xuyên trở về thăm bọn họ là được.

 

A Uyển miễn cưỡng nói:

-“Ta cảm thấy bọn họ rất cô đơn, ta đã lập gia đình, nhà cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ.

 

Nếu như công chúa mẫu thân có thể sinh một đệ đệ phụng bồi bọn họ thì tốt biết bao nhiêu?

 

Vệ Huyên đối với cái này thật sự không có biện pháp, hơn nữa hơi có chút chột dạ, dù sao cũng là hắn ước gì thật sớm cưới A Uyển vào cửa, vì thế người cha lưu manh của mình còn gài bẫy La Diệp. Bất quá, Trưởng công chúa Khang Nghi thân thể không tốt, nghe nói ban đầu sinh A Uyển đã tổn thương thân thể không thể sinh nữa, quả thật có chút đáng tiếc, nếu như có thể để cho bọn họ sinh một hài tử, có hài tử ràng buộc, cũng sẽ không cô đơn như vậy, A Uyển cũng không cần lo lắng cho bọn họ như vậy.

 

Nghĩ tới đây, trong lòng Vệ Huyên chuyển một cái, liền có chủ ý.

 

Lúc trở về, mưa đã tạnh, bầu trời mặc dù có chút âm trầm, rốt cuộc không có trời mưa, mặt đất cũng khô một ít, ít nước đọng hơn.

 

Xe ngựa vừa qua khỏi phố Chu Tước thì, Vệ Huyên đột nhiên gọi dừng xe, phân phó mấy câu, quay đầu hướng A Uyển tâm tình vẫn không cao nói:

-“Phía trước có một cửa hàng đậu rang, bên trong có hạt dẻ rang đường vô cùng mềm mại thơm ngọt, nghe nói là cửa hàng trăm năm, rất nhiều phu nhân đều thích ăn hạt dẻ nơi này, ta đã kêu Lộ Bình đi mua một it về cho nàng nếm thử, bất quá không thể ăn quá nhiều.

 

Hành động săn sóc này rốt cuộc khiến cho A Uyển nở nụ cười, nghe tiếng người phía bên ngoài, cuối cùng là không chịu được vén lên màn xe nhìn ra phía ngoài, liền nhìn thấy một đường phố náo nhiệt, hai bên đều là các loại cửa hàng, nghiễm nhiên chính là một khu phố buôn bán náo nhiệt, phần nhiều là bán đồ ăn quả khô các thứ, nhìn sang một con phố khác, nơi đó lại là bán chút văn phòng tứ bảo, hết sức chỉnh tề.

 

Bởi vì rơi xuống một trận mưa thu, đối với làm ăn trên phố có chút ảnh hưởng, không có náo nhiệt bình thường, bất quá người trên phố vẫn là rất nhiều, cũng có rất nhiều người giống như bọn họ vậy, dừng xe ngựa sát một bên, cho hạ nhân trong nhà đi mua chút đồ ăn vặt các loại linh tinh.

 

Làm một nữ tử quý tộc thân thể yếu đuối từ thuở nhỏ, A Uyển rất ít có cơ hội ra ngoài dạo phố, tiếp xúc cái phố phường náo nhiệt này cũng ít, nay đột nhiên nhìn một cái, không khỏi thấy rất là hứng thú.

 

Vệ Huyên thấy nàng dời đi lực chú ý, không nữa trầm thấp, trong lòng rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, cũng không ngăn cản nàng loại hành vi không phù hợp quy củ này, dù sao thế tử gia hắn dung túng nổi, ai dám không có mắt nhìn sang, trực tiếp đánh trở lại là được.

 

Đang lúc xem đến vui vẻ, đột nhiên thấy cách đó không xa một chiếc xe ngựa chạy tới, sau đó dừng ở trước một cửa hàng, sau khi phu xe ngừng xe xong, từ trong xe ngựa một thiếu niên bước ra, thiếu niên kia xoay người từ trong buồng xe đỡ một tiểu cô nương ra. A Uyển nhìn một cái liền nhận ra hai người kia, chính là hai huynh muội Vệ Quân.

 

Bởi vì khoảng cách có chút xa, A Uyển cũng không đi chào hỏi bọn họ, lúc đang muốn hạ màn xe xuống thì, ai biết Vệ Châu ánh mắt sáng, lại thấy được nàng, liền kéo lại huynh trưởng nàng, ý bảo hắn nhìn tới bên này.

 

Chờ lúc huynh muội Vệ Quân tới chào hỏi với bọn họ, Vệ Huyên sắc mặt tối tăm.

 

A Uyển mời bọn họ đến trong buồng xe, cười hỏi:

-“Thật là đúng dịp, các ngươi như thế nào tới đây?

 

Vệ Châu nhanh miệng nói:

-“Hôm nay muội cùng đại ca trở về nhà thăm bà ngoại, mới vừa rồi là phải đi mua chút đồ ăn quả khô cho nhị ca, nhưng không nghĩ, ở chỗ này nhìn thấy hai người. Biểu tỷ, hai người đây là?

 

Vệ Quân lại cười nói:

-“Hôm nay là ngày biểu muội lại mặt, hai người đây là mới từ phủ công chúa trở lại?

 

-“Đúng vậy.

 

Nghe đến đó, Vệ Châu bừng tỉnh đại ngộ, ngượng ngùng cười, nói:

-“Xin lỗi, hôm nay nhiều chuyện, trong lúc nhất thời quên mất.

 

Nói xong, nàng liếc thiếu niên đang ngồi bên cạnh A Uyển một cái, đây là nàng lần đầu tiên tiếp xúc hắn ở khoảng cách gần như vậy, mặc dù thấy Thụy Vương thế tử tuấn mỹ bất phàm, dáng dấp này quá mức xuất sắc, thế nhưng cặp mắt kia giống như khối băng, lạnh băng chứa đựng uy lực sát thương, không giống như là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, liếc mắt nhìn sẽ khiến cho nàng run sợ, vội vàng cúi đầu, không dám đối diện.

 

Có lẽ là nhìn ra muội muội sợ hãi Vệ Huyên, Vệ Quân cũng không muốn dừng lại ở chỗ này lâu, rất nhanh liền cáo từ bọn họ.

 

Bởi vì là ở trên đường, cũng không tiện nói chuyện, A Uyển cười nói lời từ biệt với bọn họ, vừa đúng lúc, Lộ Bình cũng mua đồ ăn trở lại. Không chỉ có mua hạt dẻ rang đường, còn có rất nhiều loại quả khô cùng mứt hoa quả chủ quán đề cử, thậm chí có chút chua nhẹ, đây cũng là hợp khẩu vị Vệ Huyên.

 

Vệ Huyên nhận lấy hạt dẻ rang đường, trong tay vội vàng bóc hạt dẻ cho A Uyển, trong lòng cũng đang suy nghĩ thế nào tách huynh muội Vệ Quân ra khỏi A Uyển, tốt nhất để cho bọn họ cả đời không qua lại với nhau….

 

Mặc dù đời này huynh muội bọn họ cái gì cũng không làm, vận mệnh của mỗi người khác nhau một trời một vực, thế nhưng trong lòng hắn chính là vướng mắc lợi hại. Lại mới vừa rồi mặc dù thần sắc Vệ Quân bình thường, dáng tươi cười ôn nhã hiền hòa, thế nhưng đều là nam nhân, hắn như thế nào không cảm giác được ánh mắt Vệ Quân nhìn về phía A Uyển mang theo chút khác thường….

 

Không được, phải giải quyết Vệ Quân mới có thể an tâm.

 

Đang lúc Vệ Huyên bắt đầu hoạt động đầu óc, nên như thế nào bẫy chết tình địch kiếp trước, hai huynh muội Vệ Quân đưa mắt nhìn xe ngựa phủ Thụy Vương rời đi, tâm tình cũng thật phức tạp.

 

-“Đại ca, ca ca có phải là…..?” lời của Vệ Châu ngậm trong miệng, cuối cùng bởi vì ở bên ngoài, khó mà nói ra.

 

Vệ Quân có chút thất thần, không nghe rõ lời của muội muội, quay đầu nhìn nàng, hỏi:

-“Làm sao vậy?

 

Vệ Châu nhìn hắn, buồn buồn lắc đầu, nhỏ giọng nói:

-“Hôm nay lời của cữu cữu, đại ca cân nhắc thế nào? Có phải ca ca thật muốn kết hôn với biểu tỷ nhà cữu cữu à?

 

Vệ Quân mặt lộ vẻ buồn bã, nói:

-“Hôn nhân đại sự, tất nhiên nghe theo các trưởng bối an bài.

 

Tuy là nói như vậy, trong lòng vẫn có chút buồn bã, cảm thấy nếu như không cưới được người nọ trong lòng mình thích, sau này cưới người nào lại có quan hệ gì?

 

Ai ngờ nghe được lời này của hắn, Vệ Châu dựng thẳng mày liễu, hàm răng chặt chẽ cắn môi, hồi lâu mới chen ra tiếng,

-“Đại ca chớ nói lời như vậy, nếu như chúng ta không tranh thủ, sợ là đến lúc đó cha sẽ tùy theo nữ chủ kia an bài một người nào đó, đến lúc đó nếu như cưới vào một cái không thể giúp ca ca, ngược lại còn liên lụy nữ nhân của ca ca vào cửa, vậy thật đúng là…..

 

-“Chớ nói nhảm!

Vệ Quân trách cứ một tiếng,

-“Sau này chớ nói lời như vậy, đỡ phải bị người nghe được, sẽ nói muội không quy củ.

 

Vệ Châu biết tính tình của hắn vô cùng quân tử, nói khó nghe một chút, đó là không hiểu uyển chuyển, bĩu môi, không nói gì nữa, bất quá trong lòng cũng đã hung hăng hạ quyết tâm, muốn chọn một chị dâu lợi hại cho huynh trưởng của mình, ít nhất có thể đấu thắng cô nương nhà kế mẫu. Cho nên bất kể là người kế mẫu chọn lựa, hay là mấy biểu tỷ nhà cữu cữu, cũng là không được.

 

Chẳng qua là, người nào tương đối thích hợp đây?

 

Trong đầu Vệ Châu bận rộn tuyển lựa nhân tuyển, trong lòng lại vẫn tiếc nuối thuở nhỏ A Uyển đã định hôn, bây giờ còn gả cho Vệ Huyên cái sát tinh đó, nếu không đây cũng là một nhân tuyển có sẵn, có một công chúa mẫu thân tọa trấn, Cảnh thị lợi hại hơn nữa cũng phải cho A Uyển có danh hào quận chúa mấy phần mặt mũi, không dám làm quá mức.

 

Vệ Quân không biết muội muội vì chung thân đại sự của hắn mà lo lắng không thôi, mua đồ xong thì, dắt nàng cùng nhau về nhà. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Sau ngày thứ ba lại mặt, chính A Uyển cũng coi là ở Thụy Vương phủ bắt đầu ngày tháng làm con dâu.

 

Vệ Huyên được năm ngày nghỉ kết hôn, mấy ngày nay cũng tận lực phụng bồi nàng. Ngày thứ hai sau lại mặt, liền kêu tất cả hạ nhân hầu hạ ở Tùy Phong viện đến thỉnh an thế tử phi, thuận tiện gõ gõ một trận.

 

Đám hạ nhân Tùy Phong viện đều biết tình tình Vệ Huyên, ngược lại cũng rất thông minh, cung cung kính kính dập đầu thỉnh an thế tử phi, tuy là An ma ma từ nhỏ hầu hạ Vệ Huyên, lại là được Thái hậu chỉ định, mặc dù có chút khinh xuất, bất quá lúc này cũng không dám khiêu chiến uy nghiêm của Vệ Huyên, ngoan ngoãn thỉnh an A Uyển, về phần sau này lại như thế nào, cần phải nhìn xem.

 

A Uyển nhận lễ của bọn họ, cẩn thận nhận biết mấy nha hoàn bà tử ở cương vị trọng yếu xong, liền gọi Thanh Nhã phát lễ ra mắt cho bọn họ….

 

A Uyển không thiếu bạc, cái hồng bao cho hạ nhân làm lễ ra mắt phân lượng cũng không nhẹ, để cho người nhận được hồng bao nụ cười trên mặt như thế nào cũng không che giấu được, trong lòng đối với nàng thêm mấy phần tán đồng.

 

Hạ nhân của Tùy Phong viện rất cung kính, bọn hạ nhân của mấy viện khác trong vương phủ cũng không dám tùy tiện lỗ mãng. A Uyển theo Thụy Vương phi đến chính viện Thụy Vương phủ nhận biết quản sự, cũng giống vậy làm một lần kẻ vung tiền thu mua lòng người. Thụy Vương phi nhìn ở trong mắt, cũng không cảm thấy có cái gì, nếu không phải A Uyển trì hoãn, Thụy Vương phi sẽ phải đem các loại sự việc nội trợ trong phủ giao cho nàng.

 

Thụy Vương phi năm nay tính đâu ra đấy, cũng bất quá là chừng ba mươi, còn trẻ, A Uyển cũng không muốn vừa vào phủ liền nhúng tay vào sự tình một đại gia đình, cái này cần phải phí không ít tinh lực, ít nhất để sau này thân thể mình khỏe mạnh hơn một ít, quen thuộc sự vụ vương phủ lại nói. Cho nên liền tính toán trước đi theo Thụy Vương phi học tập, chuyện quản gia việc nội trợ sau này hãy nói.

 

Thụy Vương phi muốn giao quyền mặc dù có chút khảo nghiệm A Uyển, thế nhưng cũng không có giả vờ mê hoặc, không nở buông tay, thật đúng là muốn để cho A Uyển tới rèn luyện một chút. Bất quá thái độ A Uyển cũng để cho bà rất an ủi, là một người biết lễ nghĩa hiểu chuyện, không thích nổi bật thêu dệt chuyện, vừa đúng có thể khắc chế cái tính khí bạo phát của Vệ Huyên, cộng thêm Vệ Huyên cũng có thể nghe vào lời của nàng, có nàng khuyên, đây cũng là không thể tốt hơn.

 

Thụy Vương phi cảm thấy, đứa con riêng luôn là để cho người lo lắng sẽ gây họa đưa đến tội diệt tộc rốt cuộc có người quản lý, về sau cuộc sống này sẽ lướt qua càng thư thái.

 

Giống như Thụy Vương phi, Thụy Vương cũng cảm thấy nhi tử lưu manh rốt cuộc có người quản, trong lòng vui vẻ mấy phần. Có A Uyển người con dâu này, nhi tử nghe lời của nàng như vậy, cũng sẽ không luôn chạy ra bên ngoài đi làm chút chuyện nguy hiểm. Đáng tiếc ông có thể đoán được mở đầu, lại đoán không được quá trình.

 

Sau khi Vệ Huyên thành thân được nửa tháng, lúc nghe nói hắn đột nhiên muốn rời kinh, Thụy Vương có chút trợn tròn mắt.

 

-“Tiểu tử thúi, có phải ngươi lại muốn đi làm chút gì hay không?

Thụy Vương gọi nhi tử tới thư phòng, sắc mặt bất thiện, nói:

-“Chẳng lẽ ngươi không thể an phận một chút, sống ở trong kinh thành làm tên hoàn khố sao?

 

Vệ Huyên hé miệng, thần sắc có chút không vui, nói:

-“Ông cho rằng ta không muốn sao?

 

Nghe được lời này của hắn, Thụy Vương giật mình.

 

Vệ Huyên nhìn thần sắc của ông, giễu cợt nói:

-“Chẳng lẽ Phụ vương cho là, ta là người tham quyền yêu thế à, đâm đầu giúp Hoàng thượng làm việc, tốt đến thánh tâm, để cho Thụy Vương phủ càng phong cảnh.

 

Thụy Vương trong lúc nhất thời nói không ra lời, trước kia xác thực ông cho là chính nhi tử thích mạo hiểm, cho nên mới phải giúp đỡ hoàng đế làm mấy chuyện không thể cho người khác biết. Trước kia chính ông thường nói với hắn, cũng không cần hắn vi phạm tâm ý của chính hắn, làm chuyện chính hắn không vui, càng không cần lấy lòng người nào, ông người làm phụ thân này sẽ cố gắng một chút, bảo hộ hắn một đời vô ưu là được.

 

Chờ sau khi Vệ Huyên rời đi, Thụy Vương liền ngồi ở trong thư phòng, ngồi xuống đó là hơn nửa đêm.

 

Sáng sớm hôm sau, mắt Thụy Vương hiện lên tia máu, kêu nhi tử đến, hỏi:

-“Kỳ này là phải làm gì?

 

-“Cũng không tính là chuyện lớn gì, chẳng qua là đi thăm dò một ít chuyện tình.” Nói xong, Vệ Huyên chỉ về phương bắc.

 

Thụy Vương như ngộ ra, cảm thấy chuyện này cũng không phải là sự tình nguy hiểm gì, cuối cùng không quá lo lắng, dặn dò hắn cẩn thận xong, lại hỏi:

-“Khi nào lên đường? Đại khái bao lâu thì trở về?

 

-“Hai ngày nữa, nếu như không ngoài suy đoán, chừng một tháng thôi.

 

Thụy Vương vỗ vỗ vai của hắn, chờ sau khi nhi tử rời đi, ông cho người vào hầu hạ ông thay quần áo, lại uống một chén trà đậm phấn chấn lại tinh thần, mới đi vào triều.

 

So với Thụy Vương xoắn xuýt, Vệ Huyên càng xoắn xuýt, phải như thế nào nói với A Uyển, vừa mới thành thân, hắn phải rời khỏi một tháng đây!

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 28/02/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts