Sủng Thê Như Lệnh - Chương 138

☆, Vệ Quân đính hôn!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Qua mấy ngày, liền nghe tin tức Tĩnh Nam quận vương đột nhiên xin chỉ phong con trai trưởng làm thế tử, Văn Đức đế chuẫn.

 

Khi nghe được tin tức này, trong kinh phàm là người biết được một ít chuyện trong Tĩnh Nam quận vương phủ cũng không khỏi kỳ quái, thực tại không nghĩ ra những năm gần đây Tĩnh Nam quận vương bị kế thê cầm giữ có vẻ hoa mắt ù tai vô năng, không phải một mực vắng vẻ trưởng tử sao? Tại sao lại đột nhiên xin chỉ phong thế tử. Mà những người biết chuyện trong đêm Tết nguyên tiêu cũng không kỳ quái, trong lòng tất cả cho là đây là Văn Đức đế bổ khuyết đối với Đại trưởng công chúa Khánh An, sẽ liên lạc đến sự tình ngày kế tết nguyên tiêu Đại trưởng công chúa Khánh An đột nhiên tiến cung, không cần nói cũng biết.

 

Quả nhiên, ở Tĩnh Nam quận vương, sau khi trưởng tử được phong thế tử không lâu, lại truyền ra tin tức thế tử Vệ Quân của Tĩnh Nam quận vương cùng đích nữ của Trấn Nam hầu —— tức tôn nữ Đại trưởng công chúa Khánh An đính hôn.

 

Bởi vì sớm có dự đoán, cho nên lúc A Uyển nghe được tin tức này cũng không kỳ quái, lại cho người đi tìm hiểu, biết được tin tức Mạc Phỉ còn bị bệnh liệt giường.

 

Nghe nói đêm đó sau khi Mạc Phỉ về đến nhà liền ngã bệnh. Vốn cô nương gia là thể trạng yếu, ở thời tiết đại hàn bị người đạp xuống nước cũng sẽ không chịu nổi, khiến cho bệnh này tới ào ạt, vài ngày bệnh tình cũng không thấy chuyến biến tốt hơn, cả người ngơ ngơ ngác ngác, thần trí thỉnh thoảng tỉnh táo thỉnh thoảng hỗn loạn, mê sảng không ngừng.

 

Mạc Phỉ bị bệnh, liền bệnh hơn nửa tháng.

 

Đại trưởng công chúa Khánh An trong lòng biết thân thể tôn nữ từ nhỏ đã được điều trị rất khỏe mạnh, thêm trong phủ lại có thuốc quý, Thụy Vương phủ vì biểu hiện áy náy, đã đưa rất nhiều thuốc quý hiếm tới, cái bệnh này nhiều nhất cũng chỉ mấy ngày thì sẽ khỏe lên. Mà nàng một mực không khỏe, hiển nhiên là tâm lý không quá khả quan, dưới tâm tình kết tụ, tự nhiên không cách nào tốt lên.

 

Nàng từ nhỏ tâm tâm niệm niệm người ta không chỉ căn bản không nhận ra nàng, thậm chí ở lúc nàng đi tìm hắn, hắn nhẫn tâm tuyệt tình đạp nàng xuống sông như vậy, để cho nàng một mảnh tình ý dã tràng xe cát, làm sao không thương tâm khổ sở, mất đi hết cả niềm tin?

 

Hành động này của Vệ Huyên, đối với một cô nương mà nói, rốt cuộc quá mức vô tình, quả nhiên đúng với thế nhân bình luận hắn, chính là tên hỗn thế ma vương, kẻ điên không hơn không kém.

 

Đại trưởng công chúa Khánh An trong lòng cũng có tức giận, cảm thấy Vệ Huyên càng ngày càng khiến cho người ta nhìn không thấu, lại lệ khí quá nặng, nếu không được ước thúc thật tốt, tương lai nếu thật để cho hắn đắt thế, sợ là sẽ trở thành một thiên sát cô tinh*, là tai ương của thế nhân.

 

(Chú thích: Thiên sát cô tinh là sao chiếu mệnh của một người, nghĩa là tất cả những người thân xung quanh người đó sẽ gặp tai họa)

 

Chẳng qua là hoàng đế muốn che chở, Thái hậu cũng ba phải, lại có Thụy Vương làm rối, Đại trưởng công chúa Khánh An chỉ đành phải bất đắc dĩ nhượng bộ.

 

Bất quá sự tình của tôn nữ ở Đại trưởng công chúa Khánh An xem ra, mặc dù để cho tiểu cô nương tuyệt vọng một chút, lại bất quá là một nấc thang sóng gió trong cuộc sống mà thôi, đi qua, được dạy dỗ, liền cũng coi là một loại trưởng thành.

 

Cho nên chờ tôn nữ rốt cuộc tỉnh táo xong, Đại trưởng công chúa Khánh An liền tìm thời gian, khai đạo tôn nữ đi, cần phải ở đầu tháng tám trước hôn lễ, khiến cho cháu gái quên mất Vệ Huyên.

 

Mà Đại trưởng công chúa Khánh An mặc dù thương yêu tôn nữ, thế nhưng rốt cuộc muốn mặt mũi, lúc trước biết được cháu gái đối Vệ Huyên có ý thì, mặc dù không có công khai ngăn cản, nhưng lén lút cũng trông coi nghiêm ngặt, tránh cho tiểu cô nương bị ấm đầu làm ra chuyện tình khác người, càng không thể nào để cho đích nữ hầu phủ đi làm thiếp cho người ta, cho dù là thiếp thất của thế tử Vương gia….. cũng không được.

 

Nhưng ai biết, vẫn là xảy ra những chuyện này, may mắn kết quả coi như không xấu, chẳng qua là bên trong phủ trạch Tĩnh Nam quận vương này, rốt cuộc có chút không ổn, đến lúc đó phải gõ một phen.

 

Tại lúc Đại trưởng công chúa Khánh An bận rộn vì tôn nữ thì, A Uyển chú ý một hồi, thấy theo như lời Vệ Huyên nói, không có gợi lên sóng gió gì, liền vén tay lên.

 

Trong hạ tuần tháng giêng, A Uyển thu được bái thiếp của tỷ muội La Ký Dao nhà mẹ đẻ.

 

Trong đám đường tỷ muội Hoài ân bá phủ, cùng A Uyển quan hệ tốt nhất đó là vị đại đường tỷ này! Hiếm khi nàng đệ bái thiếp, mặc dù không biết có chuyện gì, bất quá dĩ nhiên là phải gặp một lần.

 

La Ký Dao đến vương phủ, đi thỉnh an Thụy Vương phi xong, liền được đại nha hoàn Thanh Sương bên cạnh A Uyển tự mình dẫn đi Tùy Phong viện.

 

Đây là sau khi A Uyển lấy chồng, La Ký Dao lần đầu tiên tới Thụy Vương phủ thăm nàng. Một đường đi tới, cái Thụy Vương phủ này đình đài lầu các, núi giả nước chảy, quả nhiên đường nét độc đáo, ý nhị mười phần.

 

Đi qua một cái hành lang ngoằn ngoèo không lâu, liền đến Tùy Phong viện, chỗ kia giống vậy đã có nha hoàn bà tử đang chờ, chưa nói đã cười trước, nhìn cực kỳ dễ thân, trong miệng kêu “Tống thái thái”, lại nói thế tử phi thật sớm đã kêu các nàng ở chỗ này chờ, nghênh đón.

 

Đem hết thảy những thứ này nhìn ở trong mắt, La Ký Dao rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng tự nhiên một chút.

 

Đợi đi qua cái sân xinh đẹp của Tùy Phong viện thì, La Ký Dao đột nhiên thấy hai con ngỗng trắng nghênh ngang vểnh mông đi qua, không khỏi thất thanh cả cười. Nàng tự biết đây là hai con sủng vật A Uyển nuôi, rất nhiều lần A Uyển đã mang theo chúng đi tham gia tụ hội mà các quý nữ trong kinh cử hành, cùng Phúc An quận chúa Mạnh Tự nuôi hai con ngỗng trắng trở thành phần độc nhất trong kinh thành.

 

Đột nhiên nghe được trước mặt truyền tới âm thanh, chuyển mắt nhìn lại, lại thấy A Uyển được mấy nha hoàn vây quanh tự mình ra đón, dáng vẻ vui tươi hớn hở tô điểm dung nhan của nàng, ở nơi gió xuân cành liễu, mùa hoa xuân đua nở, sinh động hoạt bát, đặc biệt là một đôi mắt di truyền từ Trưởng công chúa Khang Nghi ẩn tình ngắm nhìn tới, trong tình ý này, ngay cả La Ký Dao cùng là nữ nhân cũng không nhịn được có chút đỏ mặt.

 

Quả nhiên, lúc trước nàng suy đoán không sai, vị muội muội lãnh đạm này, nếu như có thể mặt giản ra vui cười thì, cũng là vô cùng xinh đẹp.

 

Đang suy nghĩ, tay liền bị người khoác lên, nghe được tiếng nói mềm mại của người kéo tay mình:

-“Đại tỷ tỷ tại sao tới? Là tới thăm muội? Trời giá rét, mau vào ngồi.

 

La Ký Dao không tự chủ được bị nàng kéo đi vào một phòng khách, nha hoàn vén rèm, nhất thời một luồng khí ấm mùi hương hoa mai thanh nhã ập vào mặt, toàn bộ thân thể cũng trở nên ấm áp.

 

Chờ bọn nha hoàn hầu hạ dùng nước nóng rửa mặt xong, ôm lò sưởi tay bằng men ngọc ấm áp, uống trà nóng, cả người La Ký Dao không khỏi cực kỳ dễ chịu, chỉ cảm thấy ngay cả da đầu cùng thần kinh cũng sảng khoái, lười biếng không muốn động.

 

Mấy nha hoàn này nhẹ giọng nhỏ lời, khuôn mặt tươi cười nghênh tiếp, hầu hạ chu đáo, để cho La Ký Dao không khỏi khen ngợi.

 

Uống nửa chung trà, lại cùng A Uyển nói một chút chuyện nhà xong, La Ký Dao rốt cuộc nói ra mục đích tới chuyến này của nàng.

 

-“Lục muội muội, hôm nay tỷ tỷ tới, thứ nhất là muốn cùng muội nói một chút chuyện chơi, thứ hai là nói với muội một tiếng, Tam muội muội bị bệnh.

 

-“Tam tỷ tỷ bị bệnh à?

 

A Uyển giật mình hỏi, đồng thời nhớ lại lúc đầu năm mùng hai về nhà mẹ đẻ, chuyện phu thê La Ký Linh không trở về, trực giác bên trong này có ẩn tình, nếu không La Ký Dao hôm nay sẽ không đặc biệt tới tìm nàng.

 

La Ký Dao mặt mày u sầu, cắn môi dưới, nhẹ giọng nói:

-“Đúng vậy, cái này Lưu gia đối ngoại là nói như thế. Thế nhưng…..

 

La Ký Dao trầm mặt nói:

-“Hôm kia tỷ sai người đi Lưu gia hỏi, mới biết Tam muội muội đây là sẩy thai, Lưu gia lại muốn giấu, sau đó bị Tam muội muội sai người nói cho tỷ biết.

 

-“Đáng hận người Lưu gia còn nói đây là Tam muội muội chính mình ở phu gia tranh cường háo thắng, ngay cả thân thể có thai cũng không biết, không cẩn thận trượt chân té nên sẩy thai.

 

-“Tính tình Tam muội muội tỷ biết, mặc dù nàng giống Nhị thẩm là người biết xử lý, thế nhưng lúc cần mềm cũng sẽ mềm, làm sao lại ương ngạnh đi tranh chấp như vậy, ngược lại tỷ nghe nói trước đó Lưu phu nhân cho một đứa nha hoàn bên cạnh Tam muội phu làm di nương...

 

A Uyển nghe xong thẳng cau mày, trong lòng thật sự là không thích cái tiết mục bên trong nhà thê thiếp tranh thủ tình cảm này.

 

La Ký Dao cũng biết nàng không thích nghe, chỉ đành phải nhắm mắt nói, nàng biết Trưởng công chúa Khang Nghi tình cảm phu thê hòa thuận, nhị thúc La Diệp trừ một thê, bên người cũng không có cơ thiếp di nương, hậu viện phủ công chúa rất sạch sẽ. Mà sau khi A Uyển gả vào Thụy Vương phủ, nàng cùng trượng phu Vệ Huyên là thanh mai trúc mã lớn lên, tình cảm quá mức mãnh liệt, chỉ có lẫn nhau, ngay cả hậu viện Thụy Vương cũng vô cùng sạch sẽ, ngược lại cảm thấy mình nói những thứ này dơ bẩn lỗ tai nàng.

 

-“Lục muội muội…..

 

A Uyển thấy vẻ mặt nàng khổ sở, trong lòng đã biết nàng hôm nay tại sao lại tới, liền cười nói:

-“Kể từ sau khi muội lấy chồng, cùng các tỷ muội đã lâu không gặp, nghe nói Tam tỷ tỷ ngã bệnh, chính mình cũng muốn đi thăm một chuyến! Ngày mai Đại tỷ tỷ có rảnh hay không, không bằng chúng ta cùng đi thăm Tam tỷ tỷ thôi!

 

La Ký Dao nghe xong mắt lập tức sáng lên, không biết nói cái gì cho phải, nắm tay của A Uyển an ủi lại cảm động nói:

-“Nếu như Tam muội muội thấy muội đi thăm nàng, tất nhiên sẽ rất vui.

 

A Uyển cười nói tiếp:

-“Giữa tỷ muội chúng ta, không cần khách khí như vậy!

 

Thấy nàng sảng khoái, La Ký Dao ngược lại không tốt so sánh Vệ Huyên cùng Tam muội phu Lưu Tuấn. Hơn nữa cái so sánh này sẽ đụng chạm nghe tới cũng không thể nói gì, nói ra còn sẽ dơ bẩn lỗ tai, nếu muốn La Ký Dao nói, nàng chỉ có một câu nói, Vệ Huyên phách lối rất tốt.

 

Lại nói thêm vài lời, rốt cuộc La Ký Dao hài lòng rời đi.

 

Đưa La Ký Dao đi xong, Thanh Nhã bưng một chén canh phòng bếp đặc biệt nấu tới, đặt ở trước mặt A Uyển, nói:

-“Thế tử phi, cái Tam cô nương này thật là đáng tiếc, đại cô nương ngược lại là một tỷ tỷ tốt, đúng là hiếm thấy.

 

A Uyển thấy mặt nàng có buồn giận, lại có đối La Ký Dao có nhiều tán thưởng, cười nói:

-“Đại tỷ tỷ từ nhỏ là người thích bận tâm.

 

La Ký Dao bản tính như vậy xác thực hiếm có, biết thói đời này làm nữ nhân không dễ dàng, cho nên cực kỳ quan tâm các tỷ muội trong nhà, có thể giúp một phen liền giúp một phen, đây cũng là nguyên nhân A Uyển không nói hai lời liền đáp ứng đi thăm La Ký Linh, cũng không ngại hành động của La Ký Dao là muốn mượn thế chính mình.

 

Giữa tỷ muội, giúp đỡ lẫn nhau chính là cái lý này, mặc dù A Uyển cùng các đường tỷ muội ở chung không nhiều lắm, thế nhưng cũng có quan hệ máu mủ, biết nàng hiện tại sống không được tốt, tự nhiên ra mặt cho nàng, hơn nữa Hoài Ân bá phủ, trừ công chúa mẫu thân, chỉ có thân phận A Uyển là cao nhất, lại cùng là tỷ muội, do nàng tới không thể tốt hơn.

 

Quyết định ngày mai phải tới nhà Phó chỉ huy sứ thành Đông thăm La Ký Linh, A Uyển liền tự mình tới chỗ Thụy Vương phi nói với bà một tiếng.

 

Lúc Thụy Vương phi nghe nói tỷ muội nhà mẹ đẻ A Uyển bị bệnh, còn quan tâm hỏi một câu làm sao mà bị bệnh, A Uyển lượm một chút cái quan trọng nói, mặc dù chỉ có mấy câu, thế nhưng nhà mẹ đẻ Thụy Vương phi trước kia cũng là một địa phương sốt ruột, rất nhanh đã hiểu ẩn tình trong đó, trong bụng thở dài, trấn an A Uyển mấy câu.

 

-“Chúng ta làm nữ nhân chính là khổ, cả đời đều phải thắt ở trên người một nam nhân, trước khi xuất giá là thắt ở trên người phụ thân, sau khi xuất giá là thắt ở trên người trượng phu, nếu như phụ không từ, phu không kính trọng, quả đắng chỉ có thể chính mình nuốt, thậm chí tám chín phần mười là bi thảm, khó có thể chết già. Ngoại trừ những người không biết cố gắng ra, có vài người cho dù muốn tranh một phen, nhưng bởi vì không người trợ giúp, phá không được cái khốn cục kia, kết quả càng thê lương.....

 

Thụy Vương phi không biết nghĩ tới cái gì, mặt lộ vẻ buồn bã.

 

Bộ dáng kia đã hù dọa Vệ Ái đang im lặng nhu thuận ngồi ở một bên nghe mẫu thân và chị dâu nói chuyện, tiểu cô nương vội vàng yếu ớt kêu mẫu thân một tiếng.

 

Thụy Vương phi lấy lại tinh thần, nhìn thấy dáng dấp nữ nhi như con thỏ trắng nhỏ, càng muốn than thở.

 

A Uyển:

.....

 

Thực tại không biết làm sao an ủi bà.

 

Vệ Ái mê mang nhìn hai nữ nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình chằm chằm, khẩn trương đến nắm chặt váy, không biết vì sao hai người nhìn mình như vậy, sau đó thấy mẫu thân và chị dâu đồng thời than thở, càng luống cuống.

 

Lúc này hai người nhìn Vệ Ái, đồng thời suy nghĩ: Sau này nhất định phải trấn định, chọn cho nàng một vị hôn phu thích hợp!

 

Về phần thích hợp như thế nào, hai người đồng thời không có khái niệm.

 

Buổi tối, khi Vệ Huyên trở về, liền thấy tâm tình A Uyển có cái gì đó không thích hợp, mặc dù nàng tựa như thường ngày vậy nghênh tới, trong lúc giở tay nhấc chân cũng như bình thường, thế nhưng Vệ Huyên vẫn ngửi ra đã xảy ra chút gì?

 

-“Nghe nói hôm nay tỷ muội nhà mẹ đẻ nàng tới đây? Thế nhưng có chuyện gì vậy?” Vệ Huyên vừa thay y phục vừa hỏi.

 

-“Ừ, là có một số việc, Tam muội muội bị bệnh, ngày mai ta và Đại tỷ tỷ đi thăm nàng một chút!” A Uyển hồi đáp, bản thân đi vắt khăn đưa cho hắn rửa mặt, trả lời có chút hờ hững.

 

Vệ Huyên suy nghĩ một chút, thật sự là không nhớ nổi tỷ muội nhà mẹ đẻ A Uyển hình dạng thế nào, đối với trượng phu của các nàng cũng không có ấn tượng gì, liền quyết định không nghĩ, ngày mai gọi Lộ Vân đi theo, nếu là có người chậm trễ A Uyển, không cần khách khí, trực tiếp đánh.

 

Thế tử gia hung tàn thờ phụng mỹ học bạo lực, hiện giờ A Uyển còn chưa có ra khỏi cửa, đã bắt đầu suy nghĩ như thế nào cho người ta ăn mệt, cũng không suy nghĩ lấy thân phận A Uyển hiện tại, một cái Phó chỉ huy sử thành Đông nho nhỏ như thế, nào dám chậm trễ? Coi như không xem ở thân phận A Uyển, chỉ là biết phía sau A Uyển có hắn một tên sát tinh, chỉ có lo sợ tái mét mặt mày.

 

Nói xong chuyện nhà mẹ đẻ, A Uyển nhớ lại sự tình buồn rầu ở chỗ Thụy Vương phi cùng nàng hôm nay, liền tả oán với Vệ Huyên:

-“Khi còn bé ngươi chính là con Gấu Con, dọa Ái muội muội sợ đến giống như con thỏ trắng nhỏ, nàng loại tính tình này, sau này xuất giá không thể không bị người bắt nạt.

 

Vệ Huyên lơ đễnh nói:

-“Cái này thì có gì khó? Liền tìm cho nàng vị hôn phu thích tính tình mềm mại này của nàng thì được rồi. Hơn nữa có ta ở đây, ai dám bắt nạt nàng?

 

Tốt xấu kiếp trước cũng đã nuôi qua một đoạn thời gian, kiếp này bởi vì tâm lý tuổi tác tương đối lớn, hai cái đệ muội này ở trong mắt hắn, giống như hậu bối không sai biệt lắm, Vệ Huyên cũng không có lang tâm cẩu phế bất kể sống chết của bọn họ.

 

Thấy hắn nói sát khí hừng hực, A Uyển không nói gì, quả nhiên vị gia này yêu thích đe dọa người, không chừng khi muội muội đính hôn, trực tiếp dẫn người tới cửa đe dọa muội phu tương lai một trận. Hơn nữa có hắn, xác thực không ai dám bắt nạt Vệ Ái, đây cũng là nguyên nhân ở thời đại này nữ nhân xuất giá coi trọng nhà mẹ đẻ, phụ huynh nhà mẹ đẻ cường hãn, các nàng mới có thể có được nhà chồng tôn trọng, sống thư thái một ít, bằng không nhà chồng sẽ giở thủ đoạn chà xát.

 

Bởi vì có Vệ Huyên cái đại sát tinh này, A Uyển suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy sau này Vệ Ái sẽ không có vấn đề, rốt cuộc định tâm, liền cùng hắn nói sang chuyện khác. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Hôm sau, A Uyển đặc biệt trang phục một phen, liền cho người đánh xe ra cửa.

 

Bất quá trước khi ra cửa, A Uyển thấy hai con ngỗng trắng sủng vật đang thảnh thơi trong sân, liền cho người ôm bọn chúng tới, mang theo cùng nhau xuất môn.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 06/04/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts