Sủng Thê Như Lệnh - Chương 140

☆, Phách lối lên, vừa đúng!

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Từ khi A Uyển mở miệng kêu hạ nhân thu dọn đồ đạc, La Ký Linh một mực giữ vững yên lặng, mà thái độ trầm mặc này chính là biến tướng ngầm đồng ý.

 

Nàng cũng là người quyết tuyệt, lúc trước nếu không phải là mẫu thân bảo nàng nhẫn nại, không người nào có thể nói, loại khổ không cách nào nói ra miệng này, chỉ có thể yên lặng. Ngày nay các tỷ muội tới, thậm chí người tới có thân phận làm chỗ dựa cho mình, vì sao mình còn phải nhẫn nại?

 

La Ký Dao cũng bị A Uyển cường thế dứt khoát làm cho có chút mộng, chẳng qua là khi thấy La Ký Linh yên lặng không nói, nhìn lại Tam muội phu Lưu Tuấn vẫn không biết hối cải, đột nhiên cảm thấy A Uyển làm rất khá, ở lại chỗ này bị người chà đạp, còn không bằng về nhà mẹ đẻ. Cho nên nàng cũng không có khuyên cái gì, nén giận đi theo cùng ra khỏi Lưu phủ.

 

Chẳng qua là mới ra ngõ Lưu phủ, thì nghe A Uyển phân phó phu xe, trực tiếp tới phủ công chúa, hai cô nương La gia cũng ngạc nhiên.

 

Sau đó, vẫn tiếp tục yên lặng.

 

La Ký Dao cùng La Ký Linh đều không phải người ngu xuẩn, nếu Hoài Ân bá phủ đối chuyện này không có phản ứng gì, từ trong có thể thấy được chút vấn đề, không phải là bị gạt, chính là ngầm cho phép Lưu gia khi dễ cô nương nhà mình.

 

La Ký Linh nhớ tới tình huống lần trước lúc mẫu thân tới, trong lòng mơ hồ có chút hiểu, chỉ cảm thấy thống khổ không chịu nổi, không muốn tin tưởng mẫu thân biết mà còn làm chuyện như vậy, mà La Ký Dao hy vọng là cái trước.

 

Nàng hy vọng Hoài Ân bá phủ là bị gạt.

 

Nếu là Hoài Ân bá phủ có tình, vì những cô nương lấy chồng hoặc chưa lấy chồng trong phủ, cũng phải có chút bày tỏ, nếu không sẽ chỉ làm cô nương nhà mình bị thế nhân khinh mạn, tiện đà xem thường, cái này không chỉ là vấn đề mặt mũi, mà là vấn đề con cháu đời sau ở phu gia có thể hay không thẳng sống lưng làm việc. Những gia tộc khác cô nãi nãi xuất giá gặp phải sự tình bực này, nếu như phụ huynh biết được, đánh tới cửa đều có.

 

Cho nên, hôm nay chuyện A Uyển cường ngạnh mang La Ký Linh đi, cũng coi là một biến tướng nhà mẹ đẻ đánh tới cửa, Lưu gia đuối lý trước, vô luận như thế nào đều không dám hé răng, trừ phi Lưu gia thật là chày gỗ đến không biết xấu hổ.

 

Dĩ nhiên, thấy biểu hiện của Lưu Tuấn, có lý do tin tưởng đây đúng là cái chày gỗ.

 

Rất nhanh liền đến phủ công chúa.

 

Quận chúa xuất giá về nhà, hạ nhân phủ công chúa dĩ nhiên là trước tiên đi bẩm báo, khi Trưởng công chúa Khang Nghi nghe nói nữ nhi trở về còn thật vui vẻ, chờ nghe nói nữ nhi mang theo hai cái đường tỷ cùng nhau trở lại, hơi có chút kinh ngạc, cũng không biết là tình huống thế nào, liền đi ra ngoài nghênh đón.

 

Sau đó thấy nữ nhi nâng lên váy từ trong xe ngựa đi xuống, vui sướng chạy đến trước mặt bà,

-“Nương, Tam tỷ tỷ bây giờ thân thể có bệnh nhẹ không thể bị gió, nhanh lên một chút chuẩn bị phòng ngủ dành cho khách cho nàng.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi cau mày,

-“Linh nha đầu à? Nàng làm sao vậy?

 

Mặc dù nghi ngờ, bất quá nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của nữ nhi, gò má có chút huyết sắc, xem ra thật tinh thần, trong lòng cũng thật vui vẻ, liền cho người đi an bày khách viện, trực tiếp mang cỗ kiệu La Ký Linh đi vào.

 

Trong lúc này, trên người La Ký Linh bọc áo choàng dày, trong áo choàng bỏ vào mấy cái lò sưởi tay ấm áp, bị bưng bít kín mít. Cho đến khi nha hoàn sửa sang xong phòng khách, đốt địa long xong, Lộ Vân mới đem La Ký Linh bỏ vào trên giường với chăn nệm đã được phơi nắng qua.

 

-“Nương, chuyện là như vầy…..

 

Chờ Trưởng công chúa Khang Nghi nghe nữ nhi nói xong sự tình, không nhịn được mắt liếc hai con ngỗng trắng thẳng cổ kêu cạc cạc, lại thấy nữ nhi trông đợi nhìn mình, liền cười nói:

-“Làm tốt lắm, cô nương La gia chúng ta há cho phép bị chà đạp như vậy, nếu như lần sau còn có loại chuyện như vậy, con chỉ cần buông tay đi làm, không cần ủy khúc cầu toàn!

 

Mặc dù phách lối lỗ mãng một chút, nhưng lấy thân phận địa vị của nữ nhi bà hiện giờ, cũng không cần đùa bỡn tâm kế gì, phách lối lên, vừa đúng.

 

-“Tam thẩm...

La Ký Linh trong mắt rưng rưng, nức nở nói:

-“Cám ơn ngài.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi vỗ vỗ tay của nàng, ôn nhu nói:

-“Nếu A Uyển đã đưa ngươi tới đây, ngươi liền ở chỗ này dưỡng thân thể đi, những thứ khác không cần suy nghĩ nhiều.

 

La Ký Linh nghẹn ngào lên tiếng, sau đó rốt cuộc lớn tiếng khóc lên, phát tiết ra tất cả ủy khuất.

 

Mẫu thân ruột thịt của mình chỉ biết kêu mình nhẫn nại, kêu mình cố gắng lấy lòng cha mẹ chồng, nhưng ở thời điểm nàng thống khổ nhất, vẫn là bảo nàng nhẫn nại, so ra kém các tỷ muội trong nhà. Làm sao không khiến cho tâm nàng băng giá?

 

Sau khi trấn an La Ký Linh một phen, thấy nàng mệt mỏi không thể tả, lo lắng thân thể nàng không chịu nổi, Trưởng công chúa Khang Nghi vội vàng phân phó nàng nghỉ ngơi dưỡng thân thể, lại bảo nha hoàn chăm sóc nàng thật tốt, liền dẫn nữ nhi cùng cháu gái La Ký Dao rời đi.

 

Chờ đi tới khách viện, Trưởng công chúa Khang Nghi liền sai người đi báo tin cho Hoài Ân bá phủ, nhìn một chút chi thứ hai rốt cuộc là có ý gì?

 

Lấy thông tuệ của Trưởng công chúa Khang Nghi, tự nhiên cũng nhìn ra được chuyện này lộ ra cổ quái, La Ký Linh ở phu gia bị bà bà và trượng phu chà xát, làm hại không còn hài tử, Hoài Ân bá phủ lại không có nhận được một chút tin tức, nếu không phải là bởi vì sự tình đầu năm mùng hai, La Ký Dao kêu người đi thăm nàng, cũng sẽ không biết chuyện này. Mà Trưởng công chúa Khang Nghi bên này, cũng là không có nhận được bất cứ tin tức gì.

 

Đây cũng là nguyên nhân Hoài Ân bá phủ không có bày tỏ gì!

 

-“Tam thẩm, ngài là nói, Nhị thẩm bà giấu diếm chuyện này?

La Ký Dao mặt kinh ngạc,

-“Tam muội muội là nữ nhi ruột thịt của bà mà, Nhị thẩm làm sao có thể làm loại chuyện như vậy? Chẳng lẽ Lưu gia đối với Tam muội muội như vậy, bà không tức giận?

 

-“Ta đây cũng không biết.” Trưởng công chúa Khang Nghi khẽ mỉm cười, không có nói gì.

 

Đang nói, liền nghe hạ nhân báo lại, phò mã La Diệp trở lại rồi.

 

La Diệp buổi sáng ra khỏi nhà đi gặp bằng hữu, bất quá có người vừa vặn ra cửa, không làm sao được ông chỉ có thể dạo một vòng trong mấy cái thi xã văn nhân thanh lưu tổ chức ở kinh thành, cảm thấy không có gì thú vị, liền đi Trân Bảo Trai mua trâm cài cho thê tử rồi trở về.

 

Nhưng ai biết trở lại trong phủ, lại nghe hạ nhân nói nữ nhi A Uyển hôm nay đánh tới Lưu gia Phó chỉ huy sử thành Đông, mang cháu gái La Ký Linh tới phủ công chúa, làm cho ông đầu óc mơ hồ.

 

Đương nhiên, La Diệp cũng không có cảm thấy hành động này của A Uyển là vô cùng phách lối, ở trong lòng ngốc cha, hài tử nhà mình đó là hài tử ngoan biết lễ hiểu chuyện, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đánh tới cửa người ta, nhất định là Lưu gia đã làm sai điều gì, nữ nhi nhất thời căm phẫn, mới sẽ ra tay mang người về.

 

Quả nhiên, sau khi nghe thê tử nói hành vi của Lưu gia, La Diệp tức giận nói:

-“Thật buồn cười, xem La gia ta không có ai sao? Lại khi dễ cô nương yếu đuối như vậy!

 

Sau đó lại hướng nữ nhi tán thưởng nói,

-“A Uyển làm rất đúng, thời điểm như thế chúng ta phải kiên cường, không thể để cho người ta coi thường, tránh cho ai ai cũng cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt, sẽ bị người xem thường.

 

A Uyển ngọt ngào cười với ngốc cha đang hướng lên trời, nói khoác không biết ngượng:

-“Cha nói phải, con cũng cảm thấy mình làm rất khá, thật sự không thể nhìn Tam tỷ tỷ bị người bắt nạt!

 

La Diệp vẫn còn đang oán trách:

-“Cái Lưu gia này thật là không có quy củ, cũng không biết ban đầu nhị ca đầu óc như thế nào, lại chấp thuận hôn sự này, chủ tử bị hạ nhân hại, lại không phạt hạ nhân, ngược lại còn che chở, đây là cái quy củ gì? Thật là hết sức mất mặt! Chớ trách Lưu Nghĩa Sơn tuổi đã cao, còn co đầu rút cổ ở vị trí này, đầu đầy cỏ dại.....

 

La Ký Dao:

.....

 

Tam thúc lời này thật nát một chút, lại không biết từ đâu phun ra.

 

Trái lại hai mẹ con Trưởng công chúa Khang Nghi, hết sức bình tĩnh, còn phụ họa mấy câu, để cho La Diệp cảm thấy thê nữ thật là hiểu lý lẽ.

 

Sau khi Hoài Ân bá phủ nhận được tin tức, rất nhanh người liền tới, tới lại là phu thê Nhị lão gia La Minh còn có La Ký Du bởi vì lo lắng tỷ tỷ nên theo tới.

 

Mới vào cửa, La Minh liền hỏi:

-“Tam đệ, Tam đệ muội, Linh nha đầu như thế nào? Ta giống như nghe nói Thế tử phi mang nàng về phủ công chúa?

 

Hắn xoa mồ hôi, dĩ nhiên là không thể chỉ trích A Uyển hành động lỗ mãng, chỉ phải cẩn thận hỏi rõ.

 

Nhị phu nhân trong lòng cũng có chút thấp thỏm, bởi vì Trưởng công chúa Khang Nghi đang ở đây, ngại vì thân phận của A Uyển khó mà nói cái gì, thế nhưng trong lòng có chút oán trách, nên phải cùng trượng phu đi xem nữ nhi.

 

-“Nhị ca, Nhị tẩu, hôm nay Linh nha đầu nàng bị giày vò nửa ngày cũng mệt mỏi, mới vừa rồi đã ngủ, vẫn là trước đừng đi quấy rầy thôi.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi nói xong, thở dài,

-“Nói đến, cũng là Lưu gia không đúng, Linh nha đầu thật là đáng thương...

 

-“Nhị ca, chuyện này không thể quên đi!” La Diệp tức giận nói, ở trong hoảng sợ của Nhị phu nhân, nói ra toàn bộ sự tình cháu gái gặp phải.

 

La Minh nghe xong khiếp sợ không thôi,

-“Tam đệ nói là thật? Thật có chuyện này ư?

 

La Diệp cười lạnh nói:

-“Hôm nay Dao nha đầu cùng A Uyển nhà ta ở Lưu gia tận mắt nhìn thấy, còn có thể gạt người sao? Đáng thương Linh nha đầu bị Lưu gia đối xử như vậy, chúng ta lại chưa bao giờ biết được, còn tưởng rằng nàng sống cực tốt.

 

La Minh nổi trận lôi đình, xoay người liền hướng thê tử rống giận:

-“Ngươi… cái người làm nương này, lúc trước là nói như thế nào? Không phải nói Linh nha đầu chẳng qua là thân thể bị bệnh nhẹ, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe sao? Thế nào không nói Linh nha đầu là bị di nương trong phòng con rể làm hại sẩy thai? Ngươi không phải là mẹ ruột của nàng à?

 

Nhị phu nhân ngập ngừng nói:

-“Đây cũng không phải là đại sự gì, hơn nữa Lưu gia cũng bày tỏ áy náy...

 

-“Phi!

La Minh phun bà, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, giận đến chỉ bà nói:

-“Sợ rằng Lưu gia bày tỏ áy náy đó là ngươi thu mớ bạc kia đi? Ta còn kỳ quái bạc kia là như thế nào có, nguyên lai là cầm từ Lưu gia. Vì ít bạc đó, ngươi lại lừa gạt cho qua chuyện này, để cho Linh nha đầu ở Lưu gia chịu khổ, rốt cuộc nàng có phải là ngươi sinh ra hay không, ngươi lại nhẫn tâm như vậy?

 

Nhị phu nhân bị trượng phu trước mặt mọi người chỉ mũi mắng to, trong lòng cũng tức giận, liền nói:

-“Lão gia, lời này của ngươi là không đúng, chuyện này mặc dù Lưu gia làm không đúng, thế nhưng nữ nhân nào không phải như vậy chứ? Linh nhi chính nàng không quen nhìn di nương trong phòng con rể, lúc ấy kích động một chút, mới sẽ xảy ra chuyện, còn không phải ta là vì nữ nhi tốt sao, dù sao nàng cũng đã là con dâu Lưu gia, sau này phải ở nơi đó sống qua cả đời, mới sẽ lừa gạt cho qua chuyện này, khuyên nàng nhẫn nại nhiều…..

 

Huống chi mớ bạc kia cũng không phải là số lượng nhỏ, sau này vừa đúng cho nhi tử lấy vợ, bà mới có thể nhịn xuống đau lòng bảo nữ nhi nhẫn nhịn.

 

La Minh cười lạnh nói:

-“Nhẫn nhịn? Ngươi còn có mặt mũi nói! Vậy chính ngươi làm sao nhẫn nhịn? Ta chưa từng quên năm đó Tụ Hồng là như thế nào không còn.

 

-“Lão gia!” Nhị phu nhân quýnh lên.

 

Bên cạnh bởi vì không tốt chen miệng vào chuyện giữa phu thê, đám người La Diệp cũng cảm thấy bọn họ càng nói càng kỳ cục, Trưởng công chúa Khang Nghi vội vàng tằng hắng một cái, La Diệp cũng vội vàng nói:

-“Được rồi được rồi, nhị ca, có chuyện gì các ngươi trở về trong phủ thương nghị nữa đi, sau đó lấy ra cái kế hoạch đến đây đi. Linh nha đầu chuyện này tuyệt đối không thể quên đi như vậy, nếu không chẳng phải ngoại nhân sẽ cho là La gia chúng ta dễ ức hiếp, sau này những cô nương xuất giá đều sẽ lạnh tâm?

 

La Minh trầm mặt gật đầu, mặc dù hắn vô năng chút, thế nhưng Lưu gia làm cũng thật quá mức, nếu không làm, sẽ khiến cho người ta chế giễu, vì mặt mũi của mình, tự nhiên không thể thôi.

 

Nhị phu nhân liếc tiểu thúc tử một cái, trong lòng lại châm chọc nói, Hoài Ân bá phủ tính cái gì? Đã sớm suy tàn, cũng sánh không nổi cái tiểu quan có thực quyền, uổng cho có tên tuổi mà thôi! Đây cũng là nguyên nhân lúc trước bà khuyên nữ nhi nhẫn nại, khó khăn lắm mới leo lên Lưu gia Phó chỉ huy sử thành Đông. Lưu gia cũng là tiến tới, không chừng thân gia lão gia Lưu Nghĩa Sơn rất nhanh liền có thể chuyển chính thức, đến lúc đó chính là thời điểm Linh nha đầu phong cảnh.

 

Chẳng qua là bà không nghĩ tới, A Uyển xưa nay ít cùng các đường tỷ muội lui tới lại sẽ ra mặt cho nữ nhi, ngược lại làm cho bà cái người làm mẫu thân này trong ngoài không được lòng người, trong lòng cũng oán trách không dứt, cảm thấy A Uyển xen vào việc của người khác.

 

La Minh nghe nói chuyện nữ nhi, biết nàng sẩy thai đả thương thân thể, cũng không tiện đi quấy rầy nàng, liền để cho nàng ở lại phủ công chúa, cảm kích phu thê La Diệp một phen thì, mang theo thê nữ trở về phủ. Hơn nữa trong lòng hắn biết, thê tử lần này làm không đúng, nếu như mang nữ nhi trở về Hoài Ân bá phủ, chỉ sợ cũng không có cách nào để dưỡng thân thể, không bằng để nàng ở lại chỗ này.

 

Trở lại trong phủ, tự nhiên phải đem chuyện này bẩm báo cùng lão phu nhân, lão phu nhân cũng giận đến không được, trách cứ Nhị phu nhân.

 

Đối mặt trưởng bối trong nhà, Nhị phu nhân tự nhiên không dám mạnh miệng, gật gật lắng nghe lão phu nhân trách cứ, trong lòng vẫn là không cảm thấy mình có lỗi. Bà cũng là đau lòng nữ nhi, thế nhưng bà càng đau lòng con trai duy nhất, nhi tử mỗi một năm trưởng thành, chờ hai nữ nhi La Ký Du lấy chồng xong, liền cũng phải đính hôn cho hắn, đến lúc đó không thể thiếu lại là một khoản bạc…. Mà lấy nội tình Hoài Ân bá phủ, thật sự là khó coi vô cùng, có thể đến lúc đó trong phủ căn bản rút không ra bạc cho nhi tử làm hôn lễ, thêm nữa bọn họ là chi thứ hai lại là thứ xuất, không chừng lại phải cắt giảm một ít, vì cho nhi tử làm cái hôn lễ phong cảnh, tự nhiên bà phải tìm cách.

 

Lần này Lưu gia đuối lý trước, Nhị phu nhân cầm bồi thường của Lưu gia, cũng không tiện bám vào sai lầm của Lưu gia không buông, tự nhiên phải khuyên nữ nhi nhẫn nhịn, trong lòng cũng cảm thấy chuyện này náo loạn không lớn, nhưng ai biết lại bị A Uyển làm chuyện xấu.

 

-“Chuyện này không thể quên đi, để cho Lưu gia tự mình tới bồi tội với Linh nha đầu, không chỉ có phải cung cung kính kính mời Linh nha đầu trở về, còn phải ước pháp tam chương, đỡ phải bà bà kia cũng không có việc gì chà xát Linh nha đầu!

 

Lão phu nhân âm thanh lạnh lùng nói, kể từ sau khi cháu gái thành Thế tử phi Thụy Vương, bà liền cảm thấy sống lưng thẳng không ít, tất nhiên không muốn ủy khuất các cô nương trong nhà.

 

La Minh gật đầu đáp ứng.

 

-“Nếu Thế tử phi đưa Linh nha đầu đến phủ công chúa, liền để cho nàng ở chỗ đó bồi dưỡng thân thể đi, công chúa là người làm mọi chuyện chu toàn, nghĩ đến Linh nha đầu ở chỗ đó, cũng tiện một ít.

 

Nói xong, lão phu nhân liếc nhìn Nhị phu nhân, tỏ rõ bất mãn cách làm lần này của Nhị phu nhân.

 

Nhị phu nhân thấp giọng dạ dạ.

 

Chuyện này cứ như vậy quyết định, phu thê rời đi Tùng Hạc đường của lão phu nhân, chờ trở về trong viện bọn họ thì, lại bắt đầu rùm beng.

 

Nhị phu nhân vốn là người biết ăn nói, lại thêm biết xử lý, trước kia áp chế trượng phu không ít, hôm nay bị trượng phu mấy lần ở trước mặt người khác tước đi mặt mũi, trong lòng cũng giận đến không chịu nổi, lão phu nhân là mẹ chồng bà không dám nói gì, chỉ có thể chịu đựng, tích một bụng tức giận như vậy, trở lại trong phòng liền rùm beng với trượng phu.

 

La Ký Du núp ở dưới cửa sổ, nghe cha mẹ cãi vã bên trong, mẫu thân chết cũng không hối cải, để cho nàng tâm lạnh không dứt. Nàng dùng hai tay ôm lấy đầu, hốc mắt đỏ lên, ánh mắt mê mang, trong lúc bất chợt nàng cũng không dám xác định, chồng tương lai có phải hay không cũng sẽ giống như Tam tỷ phu Lưu Tuấn là người tuyệt tình nhẫn tâm, tới thời điểm đó mình nên làm cái gì?

 

Nếu như không có Lục muội muội thân là Thế tử phi Thụy Vương đi tới cho Tam tỷ tỷ chỗ dựa, rốt cuộc chuyện của Tam tỷ tỷ có phải sẽ bị mẫu thân giấu diếm đến cùng hay không? Sau đó Tam tỷ tỷ sẽ bị Lưu gia tùy ý chà xát đến chết hay không?

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 09/04/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts