Sủng Thê Như Lệnh - Chương 143

☆, Dám cắn nữ nhân của hắn, coi như là Hoàng trưởng tôn cũng phải đánh mông!!!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Bởi vì có chuyện đọng lại ở trong lòng, ngày kế A Uyển kỳ tích hiếm thấy dậy sớm một lần.

 

Khi tỉnh lại, đẩy ra màn lụa nhìn ra ngoài, phát hiện một vị thế tử gia đang rón ra rón rén mặc quần áo….. có lẽ là nàng ảo giác.

 

Hiếm khi chính mình tỉnh lại mà Vệ Huyên còn chưa có rời đi, A Uyển bối rối, cảm thấy có chút khó mà tin nổi, vì vậy cứ như vậy vịn màn, ngây ngốc nhìn về phía trước, ánh mắt tan rã, tầm mắt cũng không có tập trung, đầu óc vẫn còn trong hỗn độn mới vừa tỉnh lại.

 

Vệ Huyên nghe được động tĩnh sau lưng, xoay người nhìn một cái, liền thấy thiếu nữ lộ ra cái đầu tóc dài xõa ra, chẳng qua là vẻ mặt hơi đờ đẫn, ánh mắt cũng có chút tan rã, nhưng bởi vì hành động này giống như tiểu động vật, ngược lại thêm mấy phần ngây thơ khả ái, khác biệt với dáng vẻ bình thường cái loại lạnh nhạt im lặng, làm cho Vệ Huyên nhìn thấy đầu quả tim đều có chút phát run.

 

Thật nhanh buộc xong đai lưng, Vệ Huyên ba bước thành hai bước đi qua, vén màn lên, ngồi ở mép giường theo tâm ý ôm thiếu nữ giống như động vật nhỏ vào trong lòng, ấn xuống vài nụ hôn, ôn nhu nói:

-“Sắc trời còn sớm, nàng có muốn ngủ tiếp một lát hay không?

 

A Uyển ngơ ngác nhìn hắn một hồi, mới nói:

-“Ta nhớ, một lát nữa còn phải tiến cung, hôm nay là ngày…. Tam hoàng tử phi vào cung tạ ơn.

 

Đột nhiên giật mình, rốt cuộc thanh tỉnh, nghi ngờ nhìn hắn, chậm rãi nói:

-“Đúng rồi, tối hôm qua A Huyên nói lời kia là có ý gì?

 

-“Cái gì?

 

A Uyển ngáp một cái, bổ sung:

-“Tối hôm qua A Huyên nói 'Nếu hắn thích chơi nam nhân như vậy, vậy không bằng thành toàn hắn' linh tinh, đây là ý gì?

 

Vệ Huyên giật mình trợn to hai mắt,

-“Ta có nói như vậy sao? Có phải là nàng nghe lầm hay không? Hoặc là ta uống say, lời nói không có mạch lạc?

 

Sau đó hắn rất là thành khẩn nói với nàng:

-“Nàng biết, tửu lượng của ta không được, dễ dàng uống say, ta tối hôm qua... Hẳn là say đi?

 

A Uyển:

.....

 

Ở nàng nhìn soi mói, biểu tình Vệ Huyên càng vô tội, chẳng qua là trong lòng có chút lộn tùng phèo, lo lắng A Uyển tiếp tục hỏi nữa, sợ sẽ dơ bẩn lỗ tai nàng.

 

Trong trí nhớ của hắn, ở kiếp trước Ngũ hoàng tử đúng là người yêu thích nam phong, hơn nữa rất vui đùa bỡn những luyến đồng bị cho ăn bí dược, cửa sau phủ Ngũ hoàng tử không biết bị đưa ra bao nhiêu thi thể luyến đồng chết thảm, bởi vì lúc ấy Tam hoàng tử được thế, Ngũ hoàng tử lại là người có lòng dạ, ít có người có thể phát hiện hắn có loại đam mê này, cho dù có người phát hiện, e ngại phe Trịnh quý phi, cũng làm như không thấy.

 

Mà Vệ Huyên sẽ chú ý loại ham mê này của Ngũ hoàng tử, không thể không nói là bởi vì một người, đó chính là Ngũ hoàng tử phi mới vừa vào cửa hôm qua.

 

Vị Ngũ hoàng tử phi này cũng coi như là một kỳ nữ.

 

Thế gian này đại để có ít người nào đó tính cách là trời sanh, tỷ như vị Ngũ hoàng tử phi này, cho dù phủ Hà thượng thư gia phong thanh chánh, nữ tử hậu trạch được dạy đều là lấy hiền lương trinh tĩnh cùng mỹ đức làm chủ, thế nhưng khoác tầng áo khoác hiền lương trinh tĩnh này, nàng lại là người rất cương cường kiên cường, có lắm thủ đoạn. Chỉ tiếc nàng thân là nữ tử, giới hạn ở bên trong nhà, không so được nam tử thuận tiện, cho dù có thủ đoạn, cũng không có nhân mạch có thể dùng.

 

Đời trước thời điểm Vệ Huyên nghe nói tới nàng, là Ngũ hoàng tử phi đột nhiên chết thảm. Hơn nữa trước khi chết nàng làm một chuyện hết sức to gan, lại nhốt mười thị vệ oai hùng cao to bị đút thuốc cùng trượng phu của mình Ngũ hoàng tử ở trong một gian phòng, thiếu chút nữa để cho Ngũ hoàng tử vì vậy mà thân bại danh liệt. Chỉ tiếc lúc ấy đúng lúc Thái tử hoăng thệ, ánh mắt toàn bộ triều đình hậu cung đều tụ tập ở chuyện Thái tử hoăng thệ*, Tam hoàng tử kịp thời thu thập giải quyết tốt hậu quả cho hắn, chuyện này mới không bị đưa đến trước mặt hoàng đế.

 

(Chú thích: hoăng thệ nghĩa là chết)

 

Có thể nói là thất bại trong gang tấc!

 

Vệ Huyên thật thưởng thức thủ đoạn của vị Ngũ hoàng tử phi Hà Thị này, lúc ấy hắn ở biên cảnh, dù chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng thuộc hạ cũng truyền tin tức thăm dò được tới cho hắn, lúc ấy hắn còn rất đáng tiếc Thái tử chết không phải lúc, để cho Tam hoàng tử tránh được một kiếp.

 

Lại cũng là bởi vì Ngũ hoàng tử phi trước khi chết tính kế Ngũ hoàng tử, để cho người Vệ Huyên lưu ở kinh thành lấy được đầy đủ chứng cớ, sau đó mới có thể báo thù cho A Uyển, đẩy Ngũ hoàng tử vào chỗ chết đen tối.

 

Kiếp trước thời điểm hắn chết, Ngũ hoàng tử cùng Tam công chúa đã bị hắn đưa đi địa ngục bồi tội sám hối với A Uyển, Tam hoàng tử ngược lại còn sống thật tốt. Chuyện về sau, mặc dù hắn không thể tiên đoán, nhưng nhiều ít cũng có thể đoán trước được sẽ như thế nào, đáng tiếc chính hắn lại không thấy được.

 

Loại chuyện như vậy nói ra thật sự là bất nhã, dĩ nhiên Vệ Huyên sẽ không nói tỉ mỉ với A Uyển, vả lại hắn cũng không muốn A Uyển lo âu nhiều, tránh cho giống như kiếp trước phá hỏng thân thể, càng sẽ không nói cho nàng biết.

 

Đáng tiếc hắn có lòng dưỡng A Uyển thành dáng vẻ ngốc bạch ngọt, giống như A Uyển cũng không ăn bộ này.

 

A Uyển nhìn hắn chằm chằm hồi lâu, thấy trên mặt hắn không lộ chút khác nào, đưa tay ở bên hông hắn bấm một cái.

 

Bắp thịt của Vệ Huyên trong nháy mắt căng thẳng, cũng không dám dời đi.

 

Thấy hắn kiên trì không chịu nói, A Uyển thử dưới đủ loại khả năng ép hỏi, sau đó phát hiện tất cả không thể thực hiện được, chỉ có thể thôi. Vệ Huyên thằng nhãi này là loại hình cứng mềm không ăn, mà nàng cũng không sử dụng được kiểu khóc lóc lăn lộn om sòm hoặc dụ dỗ, chỉ có thể thở dài, bò dậy đi mặc y phục.

 

Vệ Huyên rất ân cần cầm y phục của nàng tới, tự mình giúp nàng mặc vào, thuận tiện nhân cơ hội động tay động chân.

 

Sau khi mặc chỉnh tề, mới gọi nha hoàn chờ bên ngoài đi vào hầu hạ rửa mặt.

 

Hôm nay là ngày phu thê Ngũ hoàng tử vào cung tạ ơn, thuận tiện để cho Ngũ hoàng tử phi bái kiến quý nhân trong cung cùng làm lễ ra mắt với chị em bạn dâu.

 

Vốn cùng A Uyển cái thế tử phi này không liên quan, ai bảo Văn Đức đế đã từng nói qua để Vệ Huyên cùng các hoàng tử gọi nhau huynh đệ, nói rõ là xem Vệ Huyên như nhi tử mình, cho nên A Uyển thế tử phi này cũng coi như một nửa chị em bạn dâu với các hoàng tử phi, cũng phải thu thập tiến cung chào hỏi Ngũ hoàng tử phi, ngay cả Thái hậu cũng ngầm cho phép chuyện này, người ngoài tự nhiên càng không thể nói nhiều.

 

Ngũ hoàng tử phi Hà Thị so với A Uyển lớn hơn một tuổi, là một nữ tử khí chất nhàn nhã, mặt trứng ngỗng, mày lá liễu, khóe môi mang theo nụ cười ôn hòa vừa đúng, hết sức phù hợp tiêu chuẩn mà thế nhân nhận thức đối với đại gia khuê tú. Mà tính cách này nhưng cũng là cái ngoài mềm trong cứng, người ngoài đối với nàng lễ ngộ ba phần, nàng liền trả ba phần, nếu phạm nàng ba phần, tương tự trả lại ba phần.

 

Tính cách như vậy, kỳ thật là rất tốt ở chung, chỉ cần không đụng đến nàng, nàng là nữ tử hết sức nhã nhặn, tỉ mỉ chu đáo, khiến người như tắm trong gió xuân…..

 

A Uyển thật thưởng thức hôm qua lúc ở tân phòng nàng đối với mấy nữ quyến tôn thất tìm tra phản kích không mềm không cứng, đáng tiếc là Ngũ hoàng tử và Vệ Huyên xưa nay không hợp nhau, loại không hợp nhau này không chỉ có dính đến trên triều đình, còn dính đến nữ quyến bên trong nhà.

 

Thời đại này là như vậy, nam nhân là trụ cột trong nhà cùng chong chóng đo chiều gió, nếu như nam nhân ở bên ngoài không hợp nhau, thê tử nhà bọn họ vô luận như thế nào thưởng thức đối phương, cũng sẽ không thâm giao, thậm chí còn phải cùng chung mối thù.

 

Ngũ hoàng tử phi ở dưới sự dẫn đường của cung nữ, đều đâu vào đấy thỉnh an kính trà những người trong điện, từ Thái hậu đến Hoàng hậu, Thái tử phi, sau đó là Trịnh quý phi cái bà bà ruột thịt này, bốn phi, Minh phi, vân vân… lại cùng đồng bối phận làm lễ ra mắt, một vòng xong, tiết tấu tuyệt đối là phải mệt chết người, để cho các nữ tử khuê các cổ đại thân thể yêu kiều nhu nhược, đặc biệt là nữ tử trải qua đêm tân hôn lăn lộn trên giường, vậy càng là một loại dày vò.

 

Thế nhưng Ngũ hoàng tử phi trừ hơi mệt chút, sắc mặt coi như là bình thường.

 

Sắc mặt quá bình thường, ngược lại lộ ra rất không bình thường.

 

Tựu như lúc trước Thụy Vương đầu tiên nhìn thấy liền nhìn ra nhi tử lưu manh cùng con dâu đêm tân hôn không có động phòng vậy, chỉ cần người có kinh nghiệm lại có tâm, đều có thể từ trong dấu vết tìm ra chân tướng một hai…. Mà những người đang ngồi trong chánh điện này, trừ mấy công chúa chưa lấy chồng và Hoàng trưởng tôn bánh bao nhỏ cái gì cũng không hiểu, những phụ nữ khác đều là đã thành hôn qua hoặc là có kinh nghiệm, tự nhiên cũng nhìn thấu vấn đề trong đó.

 

Ngũ hoàng tử phi đêm tân hôn hôm qua vẫn chưa thừa hoan.

 

Trịnh quý phi sắc mặt có chút cứng ngắc, nhớ tới buổi sáng đã nghe người nói, hôm qua trong hôn lễ tiểu nhi tử, Vệ Huyên dẫn người cho tiểu nhi tử uống rượu, rót hắn đến say mèm, thời điểm vào tân phòng, vẫn là để hạ nhân khiêng đi vào, liền biết kết quả như thế nào, trong lòng lần nữa hận Vệ Huyên nghiến răng nghiến lợi, liên đới ánh mắt nhìn về phía A Uyển cũng có chút bất thiện.

 

Những người khác dù chưa nói rõ, thế nhưng cầm khăn che miệng cười, chờ lúc buông ra, vẻ mặt lại cực kỳ bình thường, phảng phất không phát hiện gì hết vậy!

 

Lúc Ngũ hoàng tử phi kính trà, Trịnh quý phi cho lễ vật đồng thời dặn dò mấy câu giống như một trường bối từ ái, một mảnh hòa thuận vui vẻ.

 

Rốt cuộc Ngũ hoàng tử phi vừa mới là cô dâu, không nhìn ra môn đạo trong đó, dịu dàng hào phóng cám ơn mẫu phi ban thưởng.

 

Thật là đoan trang đại khí giáo dưỡng tốt.

 

Sau đó đến phiên nói chuyện phiếm cùng chị em bạn dâu.

 

-“Ra mắt Thái tử phi cùng hai vị hoàng tẩu, còn có Thọ An đệ muội.

Ngũ hoàng tử phi cười nói,

-“Sau này chúng ta chính là chị em bạn dâu, nếu có cái gì không chu toàn, hy vọng mấy vị hoàng tẩu chỉ điểm một hai.

 

-“Hẳn là vậy.” Thái tử phi lãnh đạm nói.

 

Mạc Như cười cực kỳ thân thiết, lôi kéo tay của nàng cười nói:

-“Đã sớm mong đợi Ngũ đệ muội vào cửa, không nghĩ tới Ngũ đệ muội là nhân vật tú linh như vậy, Ngũ đệ có thể lấy được muội thật là may mắn.

 

Ngũ hoàng tử phi có chút ngượng ngùng, bất quá vẫn là hào phóng cười với nàng.

 

A Uyển vẫn rất bình tĩnh ngồi ở đàng kia, Hoàng trưởng tôn nằm ở trên hai đầu gối nàng, đang đưa tay nhỏ mập mạp muốn bắt lấy ngọc bội buộc bên eo nàng chơi, A Uyển lo lắng tiểu hài tử không hiểu chuyện nhét ngọc bội vào trong miệng, không thể không lấy mắt nhìn chằm chằm, thế cho nên không thế nào đứng đắn giao thiệp với đám nữ nhân kia.

 

Mà dáng dấp nàng tự nhiên nhẹ nhàng như vậy, cũng rơi vào trong mắt Ngũ hoàng tử phi, nàng cười nói với A Uyển:

-“Hoàng trưởng tôn thật là cùng Thọ An đệ muội quan hệ tốt, tiểu hài tử tâm linh sạch sẽ, có thể phân biệt tốt xấu, có thể thấy được Thọ An đệ muội là một người hiền hòa.

 

Lời khen tặng này thật sự làm cho người nghe thoải mái, A Uyển lần nữa xác định tính cách vị Ngũ hoàng tử phi này, trong lòng không khỏi âm thầm tiếc rẻ kết hợp với Ngũ hoàng tử cái hàng đó thật là đáng tiếc. Quả nhiên làm hoàng đế chính là đại biểu có quyền tùy hứng, có thể không chút kiêng kỵ đem nữ nhi tốt của người ta bỏ vào cho nhi tử phẩm chất thấp kém của mình.

 

-“Cám ơn, ta không có tốt như lời Ngũ hoàng tẩu nói đâu.

 

A Uyển giả vờ ngượng ngùng cúi đầu, một cái tay lại quả quyết túm đi ngọc bội mà hoàng trưởng tôn cướp được, hoàng trưởng tôn a ô cắn một cái, vừa đúng cắn phải trên cổ tay nàng, bị dọa sợ đến cung nữ bên cạnh đều phải nhảy dựng lên.

 

Bánh bao nhỏ một tuổi đã mọc răng, phía trên mọc hai cái răng đinh, phía dưới có bốn cái, chờ lúc Hoàng trưởng tôn há miệng, trên cổ tay A Uyển đã lộ ra dấu răng cũng khá buồn cười, A Uyển nhìn thấy, cũng a ô một hớp gặm lên tay nhỏ trắng non mềm tròn trịa của Hoàng trưởng tôn.

 

Bánh bao nhỏ mắt trợn tròn, sau đó chợt nở nụ cười, cho là A Uyển đang cùng nó chơi trò chơi cắn tay!

 

Mạc Như và mấy vị hoàng tử phi nhìn thấy chân mày nhảy dựng, tâm nói đây chính là nhi tử của Thái tử, hoàng trưởng tôn được sủng ái nhất đấy, làm sao nàng có lá gan cắn vậy? Theo bản năng nghiêng đầu nhìn về phía Mạnh Vân, ai biết Mạnh Vân hết sức bình tĩnh ngồi ở đàng kia uống trà, mí mắt cũng không nhướng một cái, vì vậy liền hiểu, loại chuyện như vậy đoán chừng đã phát sinh không ít.

 

Thụy Vương thế tử phi cùng Hoàng trưởng tôn quan hệ tốt, sau này nếu hoàng trưởng tôn bình an trưởng thành, Thái tử cũng thuận lợi đăng cơ….. Mấy người trong lòng hít hà một hơi, nhìn về phía Thụy Vương thế tử phi đang cười híp mắt cùng Hoàng trưởng tôn cắn lẫn nhau, mấy phụ nhân cũng cảm thấy Thụy Vương thế tử phi đang sắp xếp một bàn cờ thật là lớn.

 

Chờ Ngũ hoàng tử phi mới vào cửa cùng chị em bạn dâu nói chuyện xong, trong lòng đối với chỉ có chừng ấy chị em bạn dâu đều có cái ấn tượng đại khái, mà để cho nàng ấn tượng khắc sâu nhất, vẫn là Thụy Vương thế tử phi cái chị em bạn dâu nửa cọ tới này, trong lúc nhất thời thật sự không cách nào định vị nàng, duy nhất có thể định vị là, có một trượng phu thanh danh không tốt thế nhưng thánh quyến không ngừng, liên đới nàng cũng thê bằng phu quý, không người dám coi thường nàng.

 

Bởi vì gần đây tinh thần của Thái hậu không tốt, cho nên Ngũ hoàng tử phi cùng chị em bạn dâu chỉ hàn huyên một lát, mọi người liền giải tán.

 

Lúc rời Nhân Thọ cung thì thấy Thái tử, Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Vệ Huyên cùng nhau tới, tất cả là tới đón thê tử đã tiến cung, cũng coi là nhân cơ hội gặp Ngũ hoàng tử phi một chút.

 

Lại là một phen chào hỏi lẫn nhau, hàn huyên với nhau mấy câu, Thái tử liền đón thê nhi đi.

 

(Chú thích: thê nhi là thê tử + nhi tử, vợ con)

 

A Uyển cũng bị Vệ Huyên đón đi, bởi vì là ở trong cung, nàng cũng không nói cái gì, mím môi nở nụ cười với hắn.

 

Vệ Huyên cầm tay của nàng, nhân cơ hội liếc nhìn Ngũ hoàng tử bên kia, nhìn thấy Ngũ hoàng tử sắc mặt cứng đờ đón lấy thê tử tân hôn, bước chân phù phiếm, ánh mắt âm trầm phảng phất có thể xuất ra nước, căn bản không một tia vui sướng tân hôn nên có. Ngược lại Ngũ hoàng tử phi nhìn về phía trượng phu ánh mắt coi như là có chút ngượng ngùng cô dâu nên có, nghĩ đến lúc này, nàng giống như hết thảy nữ tử tân hôn vậy, đối trượng phu còn ôm ấp mấy phần mong đợi.

 

Chẳng qua là cái trông đợi này càng nhiều, thất vọng liền càng lớn. Mà đối với nữ tử mạnh mẽ thông tuệ mà nói, cho dù là một chút trông đợi, sau đó phát hiện mình bị buộc đến cơ hồ sống không còn gì luyến tiếc thì, tuyệt đối sẽ làm ra chuyện lớn mật thế nhân không tưởng tượng nổi.

 

Vệ Huyên dắt A Uyển lên kiệu liễn trong cung, cũng không quan tâm bọn họ nữa.

 

Rời khỏi hoàng cung, hai người ngồi ở trong xe ngựa, A Uyển ghé vào đầu vai hắn, nhỏ giọng nói vừa nãy ở trong cung nghe thấy cùng hắn. Nàng đã hình thành thói quen này, mỗi lần tiến cung, đều phải nói kết quả mình quan sát cho hắn biết, để cho trong lòng hắn có cái khái niệm.

 

-“Ta còn tưởng rằng hôm nay nàng chỉ lo chơi với Hoàng trưởng tôn, cái gì cũng không có chú ý đấy!” Vệ Huyên có chút ghen nói, trong lòng không khỏi ghen tỵ Hoàng trưởng tôn.

 

A Uyển liếc hắn một cái,

-“Sao có thể hả, nói tới ta giống như không có đầu óc vậy!

 

Sau đó lại nhỏ hơi thấp giọng nói với hắn:

-“Hôm nay Ngũ hoàng tử phi tinh thần khí lực thật là tốt đấy! Có phải hôm qua Ngũ hoàng tử say đến được người nâng vào tân phòng hay không?

 

-“Chắc là vậy.

 

Sau đó hai người mắt to trừng mắt nhỏ, lẫn nhau đều hiểu ý tứ trong đó.

 

Không phải là không động phòng lăn giường, có chút thời điểm chính là phải nói hàm súc, mọi người hiểu trong lòng mà không nói.

 

-“Ta cảm thấy nàng nhìn thật không tệ, dịu dàng nhu hòa không mất đại khí.

 

Kết hôn với Ngũ hoàng tử thật là chà đạp, A Uyển mới vừa rồi cũng chú ý tới trên mặt Ngũ hoàng tử cũng không có sắc mặt vui mừng gì, ngay cả bước chân đều có chút phù phiếm, cũng không biết có phải là say rượu hay không?

 

Vệ Huyên thấy A Uyển hơi có vẻ tán thưởng đối với Ngũ hoàng tử phi, cười nhạt, không nói gì.

 

Chờ xe ngựa chạy được một chặng đường, A Uyển đột nhiên phát hiện cũng không phải là đường trở về Thụy Vương phủ, không khỏi nói:

-“Đi đâu vậy?

 

-“Về phủ công chúa, đi gặp nhạc phụ nhạc mẫu một chút, chẳng lẽ nàng không nhớ bọn họ sao?

Vệ Huyên ở trên mặt nàng hôn một cái, lơ đãng phát hiện trên cổ tay trắng nõn non mềm của nàng có vài vết đỏ, đem đặt vào lòng bàn tay, kéo ra ống tay áo nhìn một cái, tức khắc nhíu mày,

-“Đây là thế nào? Làm sao lại bị thương?

 

Da A Uyển được bảo dưỡng cực tốt, chưa bao giờ bị cái gì chạm qua, toàn thân trên dưới đều không thấy được một chút tỳ vết, nhẵn nhụi non mềm đến ngay cả lỗ chân lông cũng cơ hồ không thấy được, còn tỏa ra mùi thơm thanh nhã…... được mấy ma ma cung đình giày vò ra, đơn giản là cảm giác tơ lụa làm cho nam nhân yêu thích không buông tay.

 

Cũng bởi vì như vậy, cho nên lúc xuất hiện chút gì khác thường, cũng rất rõ ràng.

 

-“À, ta cũng không biết, có thể là không cẩn thận đụng chỗ nào đó.” A Uyển rất bình tĩnh nói, tự nhiên kéo tay áo xuống.

 

Vệ Huyên nghi ngờ nhìn nàng, đây cũng quá bình tĩnh, bình tĩnh đến khiến cho hắn cảm thấy trong lòng nàng là biết, liền không chịu bỏ qua, cầm lấy tay nàng lăn qua lộn lại nhìn, thề phải tìm cho ra nguyên nhân.

 

Đợi đến phủ công chúa thì, Vệ Huyên đã tìm ra nguyên nhân, nhất thời mặt đen sì chẳng khác gì đáy nồi, trong lòng cắn răng nghiến lợi muốn xách vị hoàng trưởng tôn tôn quý kia lên đánh mông.

 

Mẹ nó, dám cắn nữ nhân của hắn, coi như là hoàng trưởng tôn cũng phải đánh mông.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 14/04/2021

 

1 comment:

  1. 😥 tự nhiên t lại thấy ngũ hoàng tử cũng thật thương tâm , không được sống đúng giới tính nhưng cũng rất ghét vì thủ đoạn biến thái hãm hại người khác ,
    Thanks nàng edit nha

    ReplyDelete

Popular Posts