Sủng Thê Như Lệnh - Chương 147

☆, Kiếp trước chính mình bất kham như vậy, nàng cũng sẽ dễ dàng tha thứ hắn!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Ăn xong tiệc rượu, sắc trời không sai biệt lắm, mọi người rối rít từ biệt chủ nhân rời đi.

 

Hai phu thê Trưởng công chúa Khang Bình đứng ở cửa đưa tiễn.

 

A Uyển cũng cùng Vệ Huyên và phu thê Thụy Vương cáo từ rời đi.

 

Trước khi rời đi, Trưởng công chúa Khang Bình lôi kéo tay của A Uyển, vẻ mặt tươi cười nói:

-“Từ sau khi A Uyển xuất giá, A Tự một mình thật tịch mịch, mỗi ngày đều nhớ tới A Uyển, nếu như ngày nào đó rảnh rỗi, trở về một chút đi.

 

Sau đó lại nói giỡn với Thụy Vương phi:

-“Con khỉ nhà ta bị chúng ta nuông chiều hư rồi, thích dính vào mấy tỷ tỷ nàng, ngươi đừng thấy lạ. Thọ An là ta nhìn lớn lên, ta cũng xem nàng như nữ nhi vậy, tất nhiên thích xem mấy tỷ muội các nàng đối xử tốt với nhau.

 

Thụy Vương phi xưa nay rất hiểu ý người, rất tự nhiên nói tiếp:

-“Nhìn ngươi lời này, ta như thế nào sẽ có ý kiến? Mấy tỷ muội các nàng chung đụng tốt ta cũng biết, trong lòng cũng vui vẻ, ngày khác sẽ để cho Phúc An tới phủ chơi.

 

-“Vậy thì quyết định như vậy đi, nên để cho Thọ An thường trở về chơi nha.

 

Thụy Vương phi bị bà làm cho dở khóc dở cười, chỉ đành phải miệng đầy nói tốt.

 

Chờ rốt cuộc đều tiễn khách khứa đi xong, phủ công chúa náo nhiệt một ngày dần dần bình thường lại, Trưởng công chúa Khang Bình rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

 

Cuối cùng hôn lễ trưởng tử kết thúc không có khúc chiết gì! Trước hôn lễ nửa tháng, bà vẫn sợ hôn lễ không cách nào cử hành đúng kỳ hạn, lo lắng trên đường sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn, vì thế còn kêu muội muội Khang Nghi đến, cùng nhau tham tường, phòng ngừa phát sinh cái gì ngoài ý muốn, cho tới buổi sáng hôm nay, tâm vẫn treo lơ lửng, cho đến hôn lễ kết thúc, rốt cuộc bình an kết thúc.

 

Bất quá nghĩ đến lúc bái đường cô dâu khác thường, Trưởng công chúa Khang Bình như có điều suy nghĩ, hoặc là lúc ấy đã phát sinh cái gì bất ngờ, chẳng qua cũng đã may mắn hóa giải, không có lộ ra trước mặt người ngoài.

 

Nghĩ tới đây, trong lòng bà thêm mấy phần tức giận cùng đè nén, cuộc sống này cũng không biết khi nào thì bắt đầu, để cho bà tình cờ sinh ra cảm giác mệt mỏi, cũng không biết chính mình một đích nữ của tiên đế có phải sống quá uất ức hay không?

 

Nghĩ tới đây, khóe miệng bà lộ ra mấy phần trào phúng.

 

Phò mã Mạnh thì thấy mặt bà lộ vẻ uể oải, đỡ tay của bà nói:

-“Nàng mệt mỏi hơn nửa tháng, tối nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn uống trà con dâu.

 

Trưởng công chúa Khang Bình thất thần ủ rũ gật đầu, cùng trượng phu đi được mấy bước, đột nhiên nói:

-“Cũng không biết Tự nhi ngủ chưa, ta đi xem nàng một chút, ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi.

 

Mạnh phò mã đã quen tính tình hấp tấp này của bà, lập tức cũng không có nói gì, dặn dò mấy câu, liền về phòng trước.

 

Trưởng công chúa Khang Bình cũng xoay người đi viện tiểu nữ nhi.

 

Chờ lúc bà đến đó, quả nhiên phát hiện nữ nhi còn chưa ngủ, còn hết sức tinh thần dựa bàn đang viết cái gì? Xuân Anh và các nha hoàn ở bên cạnh hầu hạ bút mực hầu hạ bút mực, đốt đèn đốt đèn, bưng trà bưng trà, làm các việc, cũng không lộ vẻ hoảng loạn, không một âm thanh vang lên, chính sợ quấy rầy đến người đang dựa bàn.

 

Thấy Trưởng công chúa Khang Bình đến, bọn nha hoàn rối rít tiến lên hành lễ thỉnh an, Mạnh Tự cũng giật mình tỉnh lại, vội vàng xé tờ giấy sạch, che lại mới vừa viết gì đó, sau đó đứng ở dưới đèn, hướng bà ngoan ngoãn cười, phảng phất chính là mèo con đang khoe mẽ.

 

Trưởng công chúa Khang Bình cười như không cười nhìn hành vi giấu đầu lòi đuôi của tiểu nữ nhi, cũng không vạch trần nàng, để tùy nàng tiến lên đỡ chính mình đến trên tháp cạnh cửa sổ ngồi.

 

-“Nương, đã trễ thế này, tại sao nương lại tới?

Mạnh Tự vừa hỏi vừa ân cần nhận lấy nước mật nha hoàn đưa tới đưa cho mẫu thân, lại săn sóc nói:

-“Buổi tối khuya uống trà sẽ không ngủ được, ngài uống chút nước mật, dưỡng đủ tinh thần, ngày mai mới tốt uống trà con dâu.

 

Trưởng công chúa Khang Bình nhìn dáng vẻ săn sóc của nàng, cười nhận lấy nước mật uống, sau đó phất tay để cho nha hoàn hầu hạ thối lui ra ngoài, mới hỏi:

-“Lúc trước con cùng Thọ An đi xem chị dâu con, có phát hiện gì không?

 

Mạnh Tự cũng biết mẫu thân sẽ đến hỏi cái này, lập tức liền nói:

-“Chị dâu nhìn dáng vẻ rất yếu ớt, tinh thần cùng bình thường không giống nhau lắm, nàng nói quá mệt mỏi, bất quá lại không giống như là mệt.

 

Sau khi nghe xong, Trưởng công chúa Khang Bình liền biết trong đó có ẩn tình khác, hoặc giả cái ẩn tình này xảy ra ở Liễu gia, chẳng qua nếu là chuyện xấu, tự nhiên không tốt nói ra miệng. Trưởng công chúa Khang Bình thở dài, khó khăn lắm mới cưới vào con dâu, bà cũng sẽ không đi làm cái ác bà bà, biết làm như thế nào.

 

Chẳng qua là bà có thể không phơi bày, nhưng lại không có nghĩa là sẽ không đi tra rõ ràng, lập tức dặn dò nữ nhi mấy câu.

 

Mạnh Tự vỗ ngực bảo đảm:

-“Nương yên tâm, giao cho con, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!

 

Còn có dáng dấp hưng phấn.

 

Nhìn nàng dáng vẻ trẻ con, Trưởng công chúa Khang Bình lại muốn than thở, vẻ mặt đau khổ nói:

-“Lúc nào thì con có thể trưởng thành chút vậy? Con xem Thọ An cũng đã lập gia đình, nhìn cũng định tính, cùng Huyên Nhi tình cảm không biết tốt bao nhiêu, đều nói nàng có thuật ngự phu. Thế nào con lại nhìn giống như một tiểu nữ nhi? Như vậy ta như thế nào làm mai cho con? Nếu không định hôn, sang năm con đã mười bảy tuổi sẽ thành khuê nữ già, công tử vừa độ tuổi cũng bị người ta chọn đi hết, đến lúc đó con chỉ có chọn phần còn thừa lại thôi…..

 

Mạnh Tự bị bà lải nhải đến mất hứng, uốn éo người nói:

-“Hừ, nếu là dưa vẹo táo nứt, con mới không cần đâu! Cùng lắm thì sau này liền cả đời sống ở nhà để cho hai người nuôi, hơn nữa đại tẩu nhìn là một người khoan hậu, nàng cũng sẽ không đuổi con!

 

-“Con muốn tức chết ta sao?” Trưởng công chúa Khang Bình cắn răng nghiến lợi vặn mặt của nàng.

 

Mạnh Tự ai da ai da kêu, cũng không giống như mấy cô nương bình thường nói đến chuyện hôn sự liền héo hoặc là để trưởng bối làm chủ, nàng cùng mẫu thân lưu manh quen rồi, lập tức lủi đầu đến trong lồng ngực cao vút của mẫu thân, ôm bà vặn bánh quai chèo nói:

-“Nương mắng con cũng vô dụng, ngược lại nếu là con nhìn không vào mắt, cũng không gả! Muốn cho con gả, phải khiến cho con coi vào mắt mới được!

 

Cũng bởi vì hành động ăn vạ này của Mạnh Tự, cho nên vốn là năm ngoái lúc cập kê nên làm mai, cho tới bây giờ còn không có định xuống, để cho Trưởng công chúa Khang Bình gấp đến độ không được, cuối cùng vẫn là Trưởng công chúa Khang Nghi muội muội xưa nay có chủ ý khuyên bà, nói không chừng nhân duyên tốt của Mạnh Tự cũng không ở kinh thành, mới hoãn lại…..

 

‘Nếu không ở kinh thành, vậy không phải sau này nữ nhi là phải gả xa kinh thành à?’ Nghĩ tới đây, Trưởng công chúa Khang Bình lại rầu rĩ, bà có thể bỏ được gả tiểu nữ nhi đi xa, chỉ sợ ở địa phương chính mình không nhìn thấy sẽ chịu khổ.

 

Thật là sầu không rõ tình huống con dâu ở bên kia, lại phải sầu chung thân đại sự của nữ nhi, Trưởng công chúa Khang Bình cảm thấy sầu chết rồi. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

So với Trưởng công chúa Khang Bình vì chuyện nhi nữ phát sầu, Thụy Vương phủ lại là một cảnh tượng khác.

 

Thụy Vương kể lại với Thụy Vương phi lúc cô dâu bái đường khác thường, nói với bà:

-“Bất kể là chuyện gì, rốt cuộc là không tốt, ngày khác ngươi cho người đi tìm hiểu dò xét, đừng để cho Mạnh Phong đứa bé kia bị thua thiệt.

 

Thụy Vương thật ra thì thật thưởng thức Mạnh Phong cháu ngoại trai này, không chỉ là bởi vì Mạnh Phong là con trai duy nhất của đích tỷ Trưởng công chúa Khang Bình, càng là phong nghi của Mạnh Phong để cho ông tán thưởng, luôn cảm thấy nếu như nhi tử lưu manh nhà mình có phong nghi khí độ như vậy, ngoan ngoãn nghe lời như Mạnh Phong vậy, đời này của ông liền thỏa mãn. Ôm thái độ di tình này, dĩ nhiên là thấy thế nào cũng cảm giác Mạnh Phong thuận mắt.

 

Thụy Vương phi cười đáp ứng, trong lòng cũng buồn bực, không biết có phải Liễu gia đã xảy ra chuyện gì hay không?

 

Có thể nói, người có chút đầu óc cũng sẽ liên tưởng đến nhất định là ở Liễu gia đã xảy ra chuyện, cũng không biết là chuyện gì?

 

Hai phu thê Thụy Vương suy đoán, A Uyển so với những người khác đều may mắn, bởi vì nàng trực tiếp từ chỗ Vệ Huyên hiểu được chuyện đã xảy ra. Mà Vệ Huyên mặc dù có thể nắm toàn cục ở trong tay, có thể nói lại xếp người của hắn vào bên cạnh Ngũ hoàng tử, nhất cử nhất động ở đó tựu như trong suốt với Vệ Huyên vậy.

 

Sau khi ăn cưới trở lại, hai phu thê được nha hoàn hầu hạ rửa mặt xong, như thường ngày liền vùi ở trên giường bắt đầu phu thê nói đêm, chỉ có lúc này, ở nơi này bên trong tấm màn nho nhỏ, chỉ có hai người bọn họ, không cần lo lắng sẽ bị người nào nghe lén được lời nói giữa phu thê, mà Vệ Huyên càng thích trong trời đất phảng phất chỉ có không khí thân mật với nhau, có thể làm một ít sự tình càng thân mật.

 

Chờ A Uyển nghe Vệ Huyên nói xong sự tình Liễu Nhị cô nương làm thì, trợn to hai mắt, thấp giọng nói:

-“Nàng sao lại to gan như vậy? Không sợ lúc Phong biểu ca tới đón dâu, sẽ nhận ra thân ảnh của hai người không giống nhau sao?

 

Nếu như nam nhân đối một nữ nhân để ý, tự nhiên sẽ nhận ra thân hình vị hôn thê, hơn nữa vóc người hai tỷ muội Liễu gia vẫn có chút bất đồng.

 

-“Ai biết.

 

Vệ Huyên đối những nữ nhân khác chưa bao giờ để ý, cũng sẽ không để ý tới các nàng nghĩ như thế nào, hết sức cao ngạo mà tỏ vẻ, những thứ kia đều là dong chi tục phấn, thế tử gia hắn chưa bao giờ để ý.

 

Về phần âm mưu quỷ kế dính ở trong này, Vệ Huyên cũng không có nói rõ với A Uyển, dù sao hiện tại Ngũ hoàng tử đã không nhảy nhót được nữa, chỉ có thể ngầm làm chút phá hoại nhỏ, dù sao cũng phải để cho hắn có chút hành động hấp dẫn lực chú ý của ngoại giới, nhìn dáng dấp hắn đắc chí ngu xuẩn tự cho là không người nào biết, cũng rất khoái trá.

 

Cho nên Vệ Huyên căn bản không để hắn ở trong lòng.

 

Bây giờ để cho hắn sống thoải mái đi, đợi thời cơ đến, hắn cũng không cần thiết giữ lại.

 

A Uyển nghe giọng của hắn buông tuồng, không khỏi có chút buồn cười, tiến tới hôn một cái lên môi hắn, liền bị hắn đuổi theo, đè lên cánh môi nàng cẩn thận mút vào một hồi, mới vừa rồi cùng nàng mặt dán mặt, hô hấp lẫn nhau gần trong gang tấc, có thể ngửi được hơi thở đối phương thở ra mùi hoa quế thanh nhã.

 

Gần đây súc miệng dùng kem đánh răng là mùi hoa quế, hai phu thê cũng quen dùng cùng loại kem đánh răng hương hoa cùng xà bông thơm và dụng cụ rửa mặt, cho nên hơi thở lẫn nhau phần lớn sẽ tương tự, thế nhưng hơi thở Vệ Huyên thường thường nóng bỏng một ít, mang theo loại xâm lược thuộc về nam tính, bất động thanh sắc xâm nhập nàng bình thản mềm mại.

 

-“Nghe nói Liễu Thị Lang vô cùng thương yêu Liễu Nhị cô nương, bởi vì biểu tẩu không có ở trước mặt ông lớn lên, cũng không có thương yêu như đối với Nhị nữ nhi.

A Uyển thở dài,

-“Thật may là Liễu phu nhân là một người biết chuyện, mới không có gây thành sai lầm lớn.

 

A Uyển có thể tưởng tượng, nếu như Liễu phu nhân cũng ma quỷ ám ảnh, bị nữ nhi khóc cầu làm cho mềm lòng, thay thế che giấu, khiến cho tỷ muội thay gả thành định cục, sợ rằng phủ công chúa cùng Liễu phủ cũng sẽ trở thành trò cười.

 

Bất quá coi như trở thành trò hề, chờ sau khi cười xong, được lợi vẫn là Liễu gia, dù sao phủ công chúa vẫn là thân gia mà, hơn nữa Mạnh Phong con rể xuất sắc như vậy cũng là của nhà mình, cũng không có gì sai biệt, chỉ biết đáng thương Liễu Thanh Đồng.

 

Vệ Huyên không nói gì, ngón tay dọc theo chỗ xương cổ nàng từ từ vuốt ve xuống phần lưng, cảm thụ cái đường cong xinh đẹp thuộc về nữ tử, đột nhiên nói:

-“Giống như xuân năm nay nàng cũng không có ngã bệnh.

 

A Uyển đang suy nghĩ, bị hắn đột nhiên quăng tới một câu làm cho sửng sốt một chút, ngơ ngác lên tiếng:

-“Hình như là như vậy…..

 

Sau đó lại bị hôn lên.

 

Dáng vẻ hắn phảng phất rất kích động, đem nàng lại ôm lại hôn lại gặm một lúc lâu, mới thở hào hển nói:

-“Sau này nếu không có việc gì, ta cũng cùng nàng luyện quyền.

 

Đưa tay sờ eo của nàng, từ từ đi xuống.....

 

A Uyển:

-“...Ha ha!

 

Không chút lưu tình một cái tát vỗ tới.

 

-“Ngủ!

 

Vệ Huyên chỉ đành phải ngoan ngoãn ôm nàng ngủ. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Hôn lễ Mạnh Phong nhìn rất viên mãn kết thúc.

 

Thế nhưng trong lòng rất nhiều người cũng lẩm bẩm, muốn biết ngày hôn lễ đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, đáng tiếc vô luận là phủ công chúa hay là Liễu gia, cũng không có để lộ ra chút tiếng gió nào.

 

Chẳng qua là ở ngày thứ ba Liễu đại cô nương lại mặt thì, nghe nói ngày kế Liễu Nhị cô nương đã bị cha mẹ đưa về quê ngà Vị Thành, nghe nói là Liễu lão phu nhân cư ngụ ở quê nhà thân thể có bệnh nhẹ, đưa tiểu nữ nhi trở về tận hiếu.

 

Sau khi A Uyển nghe xong, nhớ tới ánh mắt Liễu Thanh Đồng sáng ngời trong suốt, không khỏi âm thầm gật đầu. Có thể nuôi dạy ra một cô nương như Liễu Thanh Đồng….. nói vậy Liễu lão phu nhân cũng là phu nhân cơ trí hiểu lý lẽ, nếu để cho Liễu lão phu nhân tới dạy, nói vậy hẳn là sẽ khá hơn một chút đi. Bất quá Liễu Thanh Hà năm nay đã mười lăm cập kê, đã đến tuổi làm mai rồi, lúc này lại bị đuổi về quê nhà, đối với hôn sự của nàng là vô cùng bất lợi, cũng không biết sau này nàng sẽ có tao ngộ ra sao.

 

Vậy cũng là giao đãi của Liễu gia đối với phủ công chúa.

 

Đối với sự tình Liễu gia, A Uyển rất nhanh liền vén lên, bắt đầu vì Vệ Huyên thu thập hành lý xuất hành.

 

Lần này Vệ Huyên ra cửa, có thể là phải một thời gian dài, hắn cũng không tìm cái cớ du sơn ngoạn thủy gì, mà là do Thụy Vương trực tiếp ra mặt, nói là để cho hắn đi xử lý chuyện trên đất phong của Thụy Vương, lấy cái cớ là cho hắn rèn luyện.

 

Lấy cớ này là làm cho rất nhiều người tin phục, ngay cả hoàng đế đều phê chuẩn.

 

Sau khi A Uyển nghe xong, không khỏi thở dài, trong lòng có mấy phần buồn bã mất mác.

 

Sau khi quen với hắn mỗi ngày làm bạn, nàng lại không bỏ được hắn.

 

Nếu như ở kiếp trước, thế giới không có nhiều quy củ trói buộc đối với nữ nhân như vậy, nữ nhân hoạt động thiên địa rộng lớn như vậy, có nam nhân hay không đều không có vấn đề, thậm chí rất nhiều nữ nhân có thể sống phong phú đặc sắc hơn, thậm chí nàng cũng cảm thấy mình qua cả đời cũng không có gì. Thế nhưng ở thế giới khắp nơi bị trói buộc này, rất dễ dàng sẽ đối với đối tượng mỗi ngày chung đụng sinh ra tình cảm cùng thói quen ỷ lại.

 

Điều này làm cho nàng có chút rối rắm, đối với thói quen không tốt này của mình, phải đổi!

 

Đang trong rối rắm, A Uyển không biết Vệ Huyên cũng đang âm thầm nổ lực, để cho nàng quen thuộc với mình làm bạn, muốn để cho nàng toàn tâm toàn ý ỷ lại vào chính mình —— không thể không nói, nam nhân chính là thích như vậy, thích người yêu ỷ lại.

 

Lần này A Uyển không có giống năm ngoái giúp Vệ Huyên thu thập hai xe hành lý kinh khủng, bất quá cũng đem những vật nên mang theo cũng mang theo, chuẩn bị hết sức đầy đủ, hơn nữa đem một bọc quần áo nhét đều đâu vào đấy, rõ ràng đồ vật rất nhiều, nhưng nhìn cũng không trói buộc, ngay cả lúc Vệ Huyên nhìn thấy cũng kinh ngạc.

 

A Uyển khó được kiêu ngạo một phen, năm ngoái bị người chê cười thì, nàng liền suy nghĩ như thế nào dùng không gian nhỏ nhất chuẩn bị nhiều thứ hơn, hơn nữa nàng loại phu nhân hậu trạch, phía trên lại có một bà bà có thể chống đỡ vạn sự không cần nàng bận tâm, với là cái gì cũng không nhiều chính là thời gian nhiều nhất, cả ngày suy nghĩ tới suy nghĩ lui, dĩ nhiên là suy nghĩ ra được.

 

Vệ Huyên đưa tay xách hành lý A Uyển chuẩn bị, sau đó tựa hồ rất là cảm động ôm nàng hôn mấy cái, ở thời điểm A Uyển không thấy, vẻ mặt có chút phức tạp.

 

-“Chờ sau khi ta rời đi, nếu như nàng nhàm chán có thể thường xuyên về nhà mẹ đẻ ở vài ngày, phụ vương mẫu phi sẽ không nói gì. Còn có…..

Hắn chần chờ, lại nói:

-“Úc đại phu bên kia, làm phiền nàng giúp ta nhìn một chút.

 

Lập tức, liền kề đến bên tai nàng, đem những chuyện hắn phân phó Úc đại phu làm nói cho nàng nghe, để cho nàng có khái niệm đại khái.

 

Hắn tin tưởng A Uyển có thể hiểu, nàng cũng không giống như những phụ nhân hậu trạch bình thường vô tri, có thể là do kiến thức kiếp trước của nàng.

 

Quả nhiên, khi thấy A Uyển hơi hơi kinh ngạc lại dáng vẻ hiểu rõ, liền biết nàng đã hiểu dược vật hắn để cho Úc đại phu nghiên cứu có chỗ lợi gì, hơn nữa sẽ dùng ở nơi nào.

 

Trên cái thế giới này, hắn chỉ tín nhiệm một mình A Uyển, cũng chỉ có nàng mới có thể khiến cho hắn không hề cố kỵ đem việc này nói ra như vậy, không cần phải lo lắng cái gì.

 

Người này, cho dù là kiếp trước chính mình bất kham như vậy, nàng cũng sẽ dễ dàng tha thứ hắn, bảo đảm bí mật cho hắn, huống chi là kiếp này, bọn họ đã thành phu thê.

 

-“Chờ Úc đại phu nghiên cứu được rồi, nàng liền giao đơn thuốc cho Mạnh Phong.

Vệ Huyên lại nói,

-“Mạnh Phong sẽ đi sắp xếp.

 

A Uyển gật đầu, thầm nghĩ Úc đại phu đã bị vị thế tử gia này trở thành nhân viên kỹ thuật nghiên cứu y dược tới dùng, cả ngày bị chèn ép, thật có chút đáng thương, bất quá đây cũng là chính hắn đụng vào, ai bảo lúc trước hắn bị người hỏi có thể trị chứng vô sinh vô dục hay không, lại nói sẽ đây! Bị lý do buồn cười như vậy lưu lại dùng, thế nhưng lại nghiên cứu dược vật cùng vô sinh vô dục hoàn toàn không quan hệ, thật là làm cho người rơi một chút lệ chua cay.

 

Cuối cùng, Vệ Huyên xách lên bọc y phục A Uyển ái tâm chuẩn bị cho hắn rời đi.

 

Sau khi Vệ Huyên rời đi, tinh thần A Uyển uể oải mấy ngày, sau đó bởi vì có Vệ Ái cái cô em ngu ngơ bồi tiếp, rất mau lại phấn chấn lên.

 

Nếu Vệ Huyên lựa chọn con đường này, nàng cũng không thể giống như nữ nhân không thể rời bỏ nam nhân, cũng có chuyện của mình làm.

 

Vì vậy A Uyển lại bắt đầu lấy sổ sách ra tính toán, đồng thời có kế hoạch tiến hành cải tạo đối với mấy miếng đất năm ngoái kêu người mua ở Bắc địa, thậm chí còn tung ra đi một khoản bạc, mướn người đặc biệt đi xử lý những thứ mua ở phương bắc đó, cũng từ quản sự phía dưới truyền về tin tức tới phân tích lợi dụng những thứ đó như thế nào?

 

Mặc dù nàng không phải nhân tài chuyên môn, thế nhưng nàng có rất nhiều bạc, hơn nữa chưa có xem qua heo đi bộ cũng đã ăn thịt heo, chỉ điểm chút ý kiến, để cho người phía dưới đi lăn lộn cũng là có thể.

 

Cho nên, đợi đến tháng năm, đúng là nghe được tin tức tốt.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 19/04/2021

 

1 comment:

  1. Nữ chính của Vu Thỉ Dực nhìn thì như bị áp đảo , không bàn tay vàng , nhưng các nàng đều là từ từ mạnh mẽ , rất hợp gu của tui 🤣🤣
    Thanks nàng edit nha

    ReplyDelete

Popular Posts