Sủng Thê Như Lệnh - Chương 150

☆, Hắn có thông phòng, muội không thích!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Bởi vì buổi tối ngày trước nói chuyện quá muộn, hôm sau khi A Uyển tỉnh lại mặt trời đã lên cao, nhiệt độ bắt đầu lên cao, để cho nàng không thể không bò dậy.

 

Trong phòng chậu băng chỉ còn dư lại một vệt nước nhỏ, không khí bị khô nóng thay thế, hợp với hơi thở của người kia ở bên cạnh cũng tiêu tán theo.

 

A Uyển sờ vị trí trên giường bên cạnh, tâm sự có chút nặng nề rời giường, cho nha hoàn đi vào hầu hạ.

 

Chuyện Vệ Huyên liên tục trở lại hai ngày, trừ mấy nha hoàn thiếp thân ra —— lại bởi vì Vệ Huyên dùng thủ đoạn phi thường tiến vào, không người biết chuyện này. Bọn nha hoàn có Lộ Vân cùng Thanh Nhã đã cảnh cáo, tự nhiên cũng sẽ không lắm mồm nói ra, tất cả như thường ngày vậy hầu hạ A Uyển rửa mặt thay y phục, cùng nàng nói giỡn.

 

Thanh Nhã búi tóc cho A Uyển xong, từ trong hộp trang điểm lấy ra cây trâm vàng ròng khảm hồng bảo thạch cài lên, thấy nàng tâm sự nặng nề, thì biết nàng vì sáng sớm hôm nay thế tử rời đi mà lo lắng, nhỏ giọng nói:

-“Nô tỳ nghe Lộ Vân tỷ tỷ nói, hôm nay thế tử chưa tới giờ Dần đã đi, hẳn là không có việc gì.

 

A Uyển gật đầu một cái, không có nói gì, chờ sau khi thu thập xong, liền đi thỉnh an mẫu thân.

 

Chờ nàng đến chỗ phòng khách của mẫu thân, thì thấy hai vị trưởng công chúa đã ngồi ở đàng kia chuẩn bị ăn sáng, đợi nàng hành lễ xong, nha hoàn vội vàng thêm đôi đũa cho nàng.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi cười khanh khách nhìn nữ nhi,

-“Nghe nói tối hôm qua con kêu nha hoàn thêm chậu nước đá trong phòng của con, có ngủ thoải mái không? Không sao chứ?

 

A Uyển không biết có phải bà đoán ra cái gì hay không, trên mặt một dạng vô tội khờ khờ,

-“Thời tiết quá nóng, cho nên thêm một chút. Nương yên tâm, thân thể của con tốt hơn nhiều, dùng một chút băng cũng không sao, ngài nhìn, sắc mặt con có phải rất tốt hay không?

 

Nói xong, đưa mặt tới cho bà nhìn.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi còn chưa nói gì, một cái tay liền duỗi tới ở trên mặt non mềm của nàng bấm một cái, lại thấy Trưởng công chúa Khang Bình cười nói:

-“Trong hai năm qua, khí sắc Thọ An mỗi ngày một tốt, muội cũng không cần quá lo lắng. Chậc, cái khuôn mặt nhỏ nhắn này thật là mềm, tiểu cô nương trẻ tuổi chính là tốt...

 

Trưởng công chúa Khang Nghi thấy tỷ tỷ trêu chọc dáng vẻ của nữ nhi, chỉ khẽ mỉm cười, vừa liếc nhìn nữ nhi, thấy nàng vô tội nhìn mình, liền cũng không nói cái gì.

 

Trưởng công chúa Khang Bình ở hai ngày ở Tiểu Thanh Sơn, hai ngày sau đám người La Diệp đã trở lại, mang theo đám người Mạnh phò mã như ong vỡ tổ chạy tới nơi này, để cho Tiểu Thanh Sơn cực kỳ náo nhiệt.

 

-“A Uyển!” Mạnh Tự vui vẻ nhào tới ôm A Uyển.

 

Mạnh Phong dắt thê tử tân hôn đi tới cười với A Uyển, đưa A Uyển kỳ thạch tự tay mình lượm ở Cốc Trăng Tròn khắc thành đồ vật nhỏ, thậm chí có chậu đá cảnh tinh xảo, nhìn hết sức vui tay vui mắt, mặc dù không đáng giá mấy đồng tiền, thế nhưng A Uyển cực kỳ thích tâm ý cùng bố cục tinh xảo này.

 

A Uyển cười cám ơn bọn họ, nói vài lời thì thân thiết kéo Liễu Thanh Đồng cùng Mạnh Tự đi tới viện nàng ở nói chuyện, đá Mạnh Phong bất đắc dĩ tới nói chuyện cùng hai vị phò mã phụ thân đi.

 

Đợi nha hoàn dâng trà điểm tâm xong, A Uyển cười hỏi:

-“Cốc Trăng Tròn chơi vui không? Liệu có kiến thức gì?

 

Vừa mới nói xong, liền thấy Mạnh Tự không vui, Liễu Thanh Đồng hướng nàng hé miệng cười, lại nháy mắt.

 

-“Làm sao vậy?” A Uyển tự mình rót trà quả cho các nàng, vừa hỏi.

 

-“Gặp một người đáng ghét.” Mạnh Tự không vui nói.

 

-“Là ai?

 

Mạnh Tự bưng trà quả uống, dáng vẻ không muốn mở miệng, A Uyển không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Liễu Thanh Đồng.

 

Liễu Thanh Đồng cười khanh khách nói:

-“Là đại công tử Định Quốc Công phủ - Thẩm Bàn.

 

A Uyển ồ một tiếng, hỏi:

-“Hắn làm sao mà đáng ghét? Ta nghe nói hắn là người rất có lễ, hơn nữa tướng mạo tao nhã, là vị thanh niên tài tuấn hiếm có, rất nhiều phu nhân cũng rất tán thưởng hắn đấy!.

 

Trong lòng suy nghĩ, chẳng lẽ là bởi vì Trưởng công chúa Khang Bình coi trọng Thẩm Bàn, một lòng muốn cho nàng đính hôn với Thẩm Bàn, để cho nàng sinh ra phản cảm?

 

Vị đích trưởng tôn phủ Định Quốc Công này ở trong huân quý danh tiếng xưa nay là cực tốt, ngay cả Vệ Châu tình cờ cũng có ý tán thưởng.

 

Nghĩ đến Vệ Châu, A Uyển không khỏi thở dài, kể từ Vệ Quân cùng Mạc Phỉ đính hôn xong, Vệ Châu tới Thụy Vương phủ tìm nàng hai lần, đều là ủ rũ thất thần, A Uyển cũng không biết tiểu cô nương này rốt cuộc đang suy nghĩ gì, cảm thấy có thể nàng không quá thích huynh trưởng mình cùng cô nương Mạc gia đính hôn, thế nhưng chuyện đã định rồi, cũng không thể nói gì!

 

Rõ ràng khi còn bé tiểu muội muội khả ái như vậy, thế nào càng lớn càng có cái gì không đúng đây? Mỗi lần thấy cặp con ngươi của tiểu cô nương lóe lên, trong lòng A Uyển ít nhiều có chút thương cảm.

 

-“Cũng là cái cố làm ra vẻ!” Mạnh Tự nén giận nói.

 

-“Như thế nào cố làm ra vẻ?” A Uyển hỏi, thấy Mạnh Tự không chịu nói, liền nhìn về phía Liễu Thanh Đồng.

 

Liễu Thanh Đồng cũng không biết vì sao tiểu cô tử ghét Thẩm Bàn như vậy, thấy A Uyển nhìn sang, liền nói:

-“Lần này chúng ta đi Cốc Trăng Tròn, không nghĩ tới Định Quốc Công phủ cũng có xây biệt trang ở đó, khoảng cách quá gần biệt trang chúng ta, vừa vặn Thẩm công tử phụng dưỡng lão Định Quốc Công tới đó nghỉ phép tránh nóng, chúng ta liền theo các trưởng bối tới bái kiến. Sau đó cha cùng dượng liền cùng Định Quốc Công du ngoạn ở Cốc Trăng Tròn, chúng ta cũng cùng nhau du lãm một vài chỗ ở đó, Thẩm công tử một mực bồi tại trái phải, ngược lại vô cùng thủ lễ, chẳng qua là...

 

A Uyển vì nàng tiếp tục rót trà quả, dùng ánh mắt thúc giục.

 

Liễu Thanh Đồng chỉ phải tiếp tục nói:

-“Đường ở đó phần nhiều là kỳ sơn dị thạch, có vài đoạn đường không dễ đi, phong cảnh lại không tệ, A Tự không cẩn thận đi gấp, thiếu chút nữa té, là Thẩm công tử hảo tâm kéo một cái.

 

Nói tới chỗ này, nàng liền ngậm miệng.

 

A Uyển nháy mắt,

-“Sau đó A Tự ném hắn ra, Thẩm công tử nói A Tự mấy câu?

 

Liễu Thanh Đồng giật mình trợn to hai mắt, biểu tình “lúc ấy muội cũng ở đó hả!”.

 

A Uyển cười khanh khách nói:

-“Cái này rất dễ đoán mà, nếu A Tự chán ghét một người, xưa nay không coi ra gì. Mà nếu Thẩm công tử cái gì cũng nhịn không nói, tất nhiên A Tự sẽ áy náy, đối với hắn ấn tượng không chừng sẽ tốt hơn, nhưng hiện tại tâm tình A Tự không sảng khoái, nhất định là lúc ấy Thẩm công tử đã nói cái gì, mới khiến cho A Tự không thích như vậy!

 

Liễu Thanh Đồng nhất thời rất là bội phục, thầm nghĩ không oán được có mấy lời A Uyển dám cùng thái tử phi, Mạnh Tự trực tiếp nói, đây cũng là tình nghĩa tỷ muội từ nhỏ chơi với nhau đến lớn, không là người ngoài có thể nhúng tay vào. Người bên ngoài đều nói Thọ An quận chúa là con ma bệnh, trừ gả cho Thụy Vương thế tử ra, không có gì xuất chúng, nàng lại cảm thấy, có thể được các tỷ muội Mạnh gia yêu thích tín nhiệm, hẳn là không đơn giản.

 

Nhìn nụ cười trên khuôn mặt đẹp lạnh nhạt an nhàn của nàng, tâm tình Liễu Thanh Đồng cũng giống như là uống một ly nước ấm, kiên định xuống.

 

-“Lúc ấy đúng là Thẩm công tử có nói mấy câu, trong lời kia có mấy phần trách cứ, nhưng cũng là vì muốn tốt cho A Tự…..

 

Mạnh Tự ở bên uống trà quả, dáng dấp lười lý tới, bất quá tình cờ ánh mắt nhìn tới lại làm cho A Uyển biết nàng có lời muốn nói với mình, chẳng qua là ngại vì Liễu Thanh Đồng ở chỗ này, khó mà nói thôi.

 

A Uyển cười khanh khách nói:

-“Nghe nói Cốc Trăng Tròn phong cảnh vô cùng đẹp, đáng tiếc thời điểm muội đến, các ngươi đã lên đường, không có thể cùng nhau đi nhìn một chút, cũng không biết lúc nào có cơ hội đi... Các ngươi hãy kể nhiều phong cảnh nơi đó cho muội nghe đi…..

 

Liễu Thanh Đồng cùng Mạnh Tự dĩ nhiên là vô cùng nguyện ý nói với nàng, lập tức đổi đề tài, ba người liền trò chuyện về phong cảnh Cốc Trăng Tròn.

 

Người hai nhà cùng nhau ăn bữa cơm chiều, Mạnh phò mã dẫn thê tử đi, Mạnh Phong cũng dẫn tân hôn thê tử đi, chỉ còn dư lại Mạnh Tự, sống chết muốn lưu lại, tối nay muốn cùng A Uyển cùng nhau thắp nến tâm sự suốt đêm —— thật ra thì vị cô nương này tâm tình là như vậy: hiếm khi vị thế tử gia kia không có ở đây, không nhân cơ hội ngủ lão bà của hắn đợi đến khi nào?

 

Trưởng công chúa Khang Bình bất đắc dĩ, chỉ đành phải dung túng nàng, dặn dò nàng đừng ảnh hưởng A Uyển nghỉ ngơi xong, mới cùng trượng phu nhi tử, con dâu cùng nhau trở về.

 

Vào buổi tối tháng năm, Tiểu Thanh Sơn nhiệt độ không có khô nóng như ban ngày, thêm mấy phần mát mẻ, đặc biệt là cửa sổ mở ra, chỉ dùng màn lụa mỏng che lại, để cho gió thổi vào, toàn bộ trong phòng hết sức mát mẻ, giống như an bày một cây quạt máy vậy. Đối với A Uyển mà nói, loại nhiệt độ này một người ngủ là vừa vặn, nếu là vị thế tử gia khí huyết thịnh vượng cùng nhau, chỉ đành phải thêm chậu nước đá.

 

Rửa mặt chải đầu xong, hai cô nương mặc vào tẩm y mỏng, cùng nhau lăn ở trên giường.

 

-“Trong hai ngày này, tỷ nghe nương cùng Khang Bình di di nói chuyện phiếm, di di đối với công tử Thẩm Bàn rất tán thưởng, nếu không phải muội không đồng ý, bà đã sớm cho người đi Định Quốc Công phủ nói chuyện. Hơn nữa, giống như phu nhân Định Quốc Công phủ cũng thật hài lòng muội, cố ý kết thân, chẳng qua là nương muội cố kỵ muội, mới không có tùy tiện đáp ứng. Muội vẫn nên đưa ra chủ ý đi, nếu không kéo tới cuối năm, nương muội thật sẽ cho muội và công tử Thẩm Bàn đính hôn.

 

Mạnh Tự trở mình, kinh ngạc nói:

-“Tỷ không có nghe lầm chứ? Định Quốc Công phủ cũng có ý? Muội còn tưởng rằng là chính nương muội một mình nóng đầu.

 

Nhìn nàng trợn tròn cặp mắt, giống như con chuột đồng nhỏ đáng yêu, A Uyển không nhịn được cười nói:

-“Muội cũng đừng xem nhẹ mình, muội đừng quên, nương muội là Trưởng công chúa, Đại tỷ tỷ muội là trưởng tôn tức phụ An quốc công phủ, Nhị tỷ tỷ muội là Thái tử phi, đại ca muội là Tả Doanh vệ hoàng đế bổ nhiệm vào Kim Ngô Vệ...

 

Thân phận như vậy, không biết mạ bao nhiêu lớp vàng, dĩ nhiên là nhân tuyển con dâu mà người người trong kinh muốn cướp, hơn nữa tướng mạo nàng luôn vui vẻ dễ thương, tính tình khoan hậu săn sóc, đồ cưới phong phú, dưới ánh sáng như vậy, tính tình cũng không nuông chiều tùy hứng, càng làm cho người hài lòng. Có vài người trời sinh chính là mệnh tốt như vậy, Mạnh Tự là ví dụ đó, cũng là mọi người hâm mộ không tới.

 

Mạnh Tự nghe được ngơ ngác, cào cào đầu nói:

-“Muội thật là không có nghĩ tới đâu.

 

A Uyển phụt một tiếng bật cười, cũng không trách nàng chậm lụt, là sống ở trong hoàn cảnh như vậy, tự nhiên người trong cuộc mơ hồ, cộng thêm thời điểm cùng nhau lớn lên, còn có cái so với nàng cái thiên chi kiều nữ này Vệ Huyên càng thiên chi kiêu tử ở đó, thường xuyên đả kích nàng, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho nàng không cách nào dưỡng thành tính tình nuông chiều.

 

-“Được rồi, trước nói cùng tỷ làm sao công tử Thẩm Bàn không được?” A Uyển vỗ vỗ mặt của nàng nói.

 

Nếu thật là không tốt, nàng cũng phải cần kiếm biện pháp để cho Trưởng công chúa Khang Bình bỏ đi ý niệm.

 

Mạnh Tự nghe, nhăn nhó, mới nói:

-“Hắn có thông phòng….. Muội tận mắt nhìn thấy dáng vẻ hắn đối với thông phòng kia, là có tình nghĩa, nghe nói nha đầu thông phòng của hắn là nha hoàn từ nhỏ làm bạn với hắn thăng lên, hắn hết sức yêu thích...

 

Nói tới chỗ này, nàng buồn bã nói:

-“Có phải muội rất quái lạ hay không? Mọi người đều nói, loại chuyện như vậy là rất bình thường, nam nhân không thông phòng và di nương mới là lạ chứ, là sẽ để cho đời người chê cười, hơn nữa những cái đó bất quá là cái đồ chơi mà thôi, không cần để ý….. Thế nhưng muội lại không thích, trong lòng luôn cảm thấy là lạ.

 

Sắc mặt A Uyển tối sầm, cả giận nói:

-“Nói bậy, muội tuyệt đối không quái, muội là nghe ai nói?

 

-“Mấy cái đường tỷ cùng mẫu thân muội đều nói như vậy.

Mạnh Tự trề môi reo lên,

-“Cha muội cũng có thông phòng, sở dĩ huynh trưởng không có, là trước đây trước khi Nhị tỷ tỷ lấy chồng, đắn đo qua người trong phòng huynh ấy, sau đó lại nói qua cùng mẫu thân, mẫu thân mới không có an bài.

 

Sắc mặt của A Uyển càng đen hơn, thật ra thì nàng cũng biết, ở trong mắt người đời tại đây, công chúa mẫu thân nàng, Mạnh Vân mới là kỳ quái, lại ngăn cản nam nhân phong lưu khoái hoạt, thậm chí không cho bọn hắn nạp tiểu thiếp, ngay cả ngày mình có kinh, cũng không an bài nữ nhân hầu hạ, chính là một đố phụ. Nếu không phải phò mã phụ thân nàng cùng Thái tử không có nói gì, hơn nữa hoàng gia cũng không phải ngoại nhân có thể chỉ trích, sớm cũng không biết nói thành dạng gì?

 

A Uyển cũng tiếp xúc qua rất nhiều gia tộc huân quý, biết những nam nhân kia bên người di nương thông phòng cho dù không phải một đống lớn, ít nhiều cũng là có mấy cái, cái này còn bị người ta nói thành không đẹp mắt, ngay cả hậu viện Thụy Vương trừ Thụy Vương phi ra, còn có một di nương tuổi già sắc suy cùng mấy thông phòng tuổi không đồng nhất, cái này còn để cho thế nhân nói Thụy Vương đã là cái thâm tình.

 

Hơn nữa, giá trị tồn tại của những thông phòng di nương này trừ phục vụ nam nhân ra, còn phải sinh dưỡng hài tử, đây cũng là nguyên nhân thời đại, có ý là nhiều tử nhiều tôn nhiều phúc, con cháu thịnh vượng mới sẽ không bị khi dễ. Mà những hài tử do thông phòng di nương kia sinh ra ngược lại thành thiếu gia tiểu thư, thế nhưng cũng là thứ, chủ mẫu khoan hậu còn tốt, nếu là ác độc, nuôi phế đi cũng là chuyện thường, cùng con vợ cả không cách nào đánh đồng, để cho những hài tử thứ xuất sinh lòng oán hận, oán hận rõ ràng đồng dạng là phụ thân hài tử, lại phải phân cái đích thứ, thậm chí muốn tiến tới thay thế, đây cũng sẽ trở thành mầm tai họa không hòa thuận trong gia tộc.

 

Chuyện thế gian này, là như vậy!

 

Thậm chí có rất nhiều người không thích hài tử thứ xuất, ngay cả một ít nam nhân cũng xem như chuyện đương nhiên cho là thứ xuất không so được con vợ cả! Đã như vậy, nam nhân kia sao không quản một chút nửa thân dưới của mình? Thân sao? Đỡ phải sinh ra một đống hài tử thứ xuất lưu lại một đống oán hận.

 

Trong lúc nhất thời nghĩ đến xa, bị Mạnh Tự gọi mới phục hồi tinh thần lại.

 

-“Không có sao, muội tuyệt đối không quái!

A Uyển an ủi nàng,

-“Nữ nhân chúng ta sống cũng không dễ dàng, muội cũng không cần cố kỵ quá nhiều, nếu thật không thích, vậy dễ tính. Muội có ý kiến gì có thể nói với tỷ hoặc là Nhị biểu tỷ, chúng ta cũng sẽ giúp muội.

 

Mạnh Tự hết sức cảm động chui vào trong lòng nàng, ôm lấy nàng thật chặt, ỷ lại nói:

-“Ừ, A Uyển tốt nhất.

 

Ngủ thật ngon một giấc, ngày hôm sau, A Uyển liền mang Mạnh Tự tới chỗ công chúa mẫu thân của nàng.

 

Nàng quyết định hãy để cho công chúa mẫu thân đến khai đạo tiểu cô nương, đỡ phải nàng bởi vì tư tưởng của mình cùng thế nhân không giống mà sinh ra ý niệm hoảng sợ bất an. Bất quá, A Uyển cũng rõ ràng, muốn ở trong kinh thành này tìm ra một nam nhân không có thông phòng, thật sự là quá ít, cũng không biết sau này Mạnh Tự sẽ như thế nào?

 

Trưởng công chúa Khang Nghi nghe được nữ nhi ám chỉ, không khỏi không biết nên khóc hay cười, lại thấy chất nữ trừng một đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm mình, không khỏi có chút nhức đầu.

 

Rốt cuộc không phải là nữ nhi của mình, bà có chút bận tâm nếu như Mạnh Tự bị mình dạy thành cái loại tính tình thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành, sau này khả năng làm mai sẽ khó hơn, đến lúc đó sau khi Khang Bình tỷ tỷ biết có thể oán mình hay không?

 

-“Nương, ngài nói chút gì với A Tự đi, đỡ phải chính nàng miên man suy nghĩ, di di cũng lo lắng.” A Uyển nhắc nhở.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi bất đắc dĩ cười, liền tiếp thu cháu gái này.

 

A Uyển ở Tiểu Thanh Sơn một khoảng thời gian, mãi đến tận hạ tuần tháng năm, là ngày đường tỷ La Ký Du xuất giá, sau khi bẩm rõ với Thụy Vương phi, thì cùng mẫu thân hồi kinh đi thêm trang cho La Ký Du, chờ thêm trang xong, đưa nàng xuất giá, lại trở về thôn trang.

 

Đến tháng sáu, đột nhiên truyền đến tin tức mấy thành trấn phương nam đại hạn, sau đó lại nghe nói Thái tử cùng Tam hoàng tử bị hoàng đế phái đi cứu tế nạn dân cùng thị sát tình huống mấy thành trấn gặp tai hoạ ở phương Nam.

 

Thái tử không thể không trước hạn kết thúc những ngày nhàn nhã tránh nóng ở hoàng trang, hồi kinh lĩnh chỉ, phụng mệnh xuôi Nam, lưu thái tử phi cùng hoàng trưởng tôn ở lại Hoàng trang.

 

Đám người Khang Bình, Trưởng công chúa Khang Nghi nghe được tin tức này thì, lo lắng trùng trùng, hai tỷ muội trực tiếp dắt tay nhau đi hoàng trang thăm thái tử phi cùng hoàng trưởng tôn, kỳ thực là dò hỏi tình huống, A Uyển cùng Mạnh Tự tự nhiên cũng đi theo, vì thế một đám người đã tập hợp ở trong hoàng trang.

 

Tuy nói phái Thái tử cùng Tam hoàng tử đi cứu tế thiên tai là vì trấn an dân tâm, đến lúc đó tự nhiên sẽ có quan viên an bài mọi chuyện, bọn họ cũng không cần ra mặt, lại là một loại chính trị có thể tích lũy công lao cho chính mình, bất kể với Thái tử hay là Tam hoàng tử mà nói, đều là cực tốt. Thế nhưng hoàng đế lại thừa thế xông lên phái hai người cùng đi, để cho người ta thực tại không biết nói cái gì cho phải.

 

Tỏ rõ chính là để bọn họ kiềm chế lẫn nhau.

 

Quả nhiên chơi được thủ đoạn một tay ngăn chặn.

 

Mà để cho A Uyển bất an là, lúc này Vệ Huyên đang ở vùng duyên hải Giang Nam, chỗ kia cách hết sức gần mấy thành trấn đang bị tai nạn hạn hán, chỉ sợ đến lúc đó cướp biển lại lên bờ cướp bóc, làm không tốt một cái, Thái tử cùng Tam hoàng tử đều sẽ xảy ra chuyện.

 

A Uyển nghe công chúa mẫu thân cùng Trưởng công chúa Khang Bình, Mạnh Vân thương lượng chuyện chuẩn bị cái hành lý gì cho Thái tử, ánh mắt nàng quay một vòng trên mặt mấy người, không biết làm sao chen miệng, không thể làm gì khác hơn là cùng Mạnh Tự đi chơi với hoàng trưởng tôn, bánh bao nhỏ bị hai cái di di chơi đến xoay quanh, cuối cùng đặt mông ngồi ở trên đất trải thảm, bĩu môi không nói.

 

Khang Bình, Khang Nghi hai vị trưởng công chúa cuối cùng đại khái cũng không thể thương lượng ra cái gì, chỉ có thể lo lắng sốt ruột rời đi.

 

A Uyển cùng các bà không cùng đường, sau đó một bước, lại quay lại Hoàng trang, tìm Mạnh Vân nói chuyện.

 

-“A Uyển có cái gì phân phó sao?

 

A Uyển nhỏ giọng nói:

-“Nhị biểu tỷ, tỷ mau chóng nói với Thái tử điện hạ, hiện tại A Huyên đang ở vùng duyên hải Giang Nam dò xét cướp biển.

 

Mạnh Vân ánh mắt hơi ngưng, nhớ tới mấy ngày trước nàng cùng Thái tử nhìn bản đồ phía nam Đại Hạ, vỗ vỗ tay của A Uyển, nói:

-“Tỷ đã biết, không cần lo lắng.

 

Sau đó lại có chút không yên lòng, thấp giọng dặn dò:

-“Sau này loại chuyện như vậy chớ tùy tiện nói với ai, ngay cả mẫu thân các nàng cũng không thể nói.

 

A Uyển tất nhiên gật đầu, hướng nàng cười.

 

Mạnh Vân cũng hướng nàng cười, sau đó ôm nàng.

 

Chỉ có hai người rõ ràng, ý trong lời của các nàng ngày hôm nay, không chỉ có vì hiện tại, càng là vì tương lai.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 25/04/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts