Sủng Thê Như Lệnh - Chương 154

☆, Hắn rốt cuộc được nàng rồi!

Edit + Beta: Đào Mai

 

-“A Uyển…..

 

Thanh âm khàn khàn bên tai trầm thấp vang lên, người áp ở trên người toàn thân cũng tản ra hơi thở nóng bỏng thuộc về nam tính, nguyên vốn ban đêm trung thu đã có cảm giác lạnh lẽo kéo lên độ ấm, một chút lạnh lẽo vốn có đã biến mất, khiến cho da thịt trắng nõn cũng từ từ nhiễm màu đỏ nhạt.

 

Màu sắc rất mỹ lệ.

 

Càng xinh đẹp chính là trên mặt nàng cái loại muốn ẩn nhẫn rồi lại khó chịu, bởi vì cái dạng này của nàng chỉ có một mình hắn có thể nhìn thấy, để cho hắn phá lệ kích động, máu cả người phảng phất đều tụ tập tới một chỗ dưới thân, trong nháy mắt giương cung bạt kiếm.

 

Giữa ngón tay thon dài thuộc về phái nam mang theo vết chai thật mỏng, dọc theo bắp chân của nàng không ngừng lần lên trên bụng, cho đến dò được trong bắp đùi nàng, sau đó tách ra hai chân mà nàng không nhịn được khép lại...

 

Lúc một loại đau đớn xé rách đột nhiên đánh tới, thân thể của nàng căng thẳng, đã không còn như lúc trước mềm mại thuận theo, cả người cứng ngắc ở trong lòng hắn, vốn là bởi vì say rượu mà đầu choáng váng mê muội trong nháy mắt đã thanh tỉnh.

 

Đau đến tỉnh rượu, thật sự là một sự kiện tàn khốc.

 

-“Ngươi…..” Nàng trừng hắn, chưa hết giận trực tiếp cắn một cái trên bờ vai của hắn, để lại một hàng dấu răng.

 

-“...Không quan hệ, nàng cắn đi.” Hắn nhẹ nhàng vuốt eo của nàng, hôn gò má trắng bệch mồ hôi lạnh chảy ròng ròng của nàng, không ngừng trấn an, chịu đựng tư vị dưới thân, nhỏ giọng dụ dỗ nàng, không dám nhúc nhích.

 

A Uyển liều mạng hít hơi, dùng thanh âm run rẩy hỏi:

-“Ngươi trở về lúc nào?

 

-“Hình như là giờ Tý một khắc, hoặc là canh ba….. Đáng tiếc không có thể sớm hơn một chút, là có thể cùng nàng ngắm trăng.

 

Thanh âm của hắn khàn khàn, mang theo vài phần quyến rũ ám ách thuộc về nam nhân, nghe vào lỗ tai, màng nhĩ đều phải nhũn ra.

 

-“Sau đó ngắm đến trên giường sao?” Thanh âm của nàng vẫn không yên, thế nhưng mang theo mùi vị cắn răng nghiến lợi.

 

Nghe được nàng to gan nói trắng ra, gương mặt tuấn tú của hắn vốn đang nhiễm mấy phần ửng đỏ càng đỏ hơn, ánh mắt lại sáng đến kinh người, đuôi mắt có chút đỏ lên, cũng không biết là do kích động, hay là lên đường trở lại chưa nghỉ ngơi tốt.

 

Hắn nhẹ nhàng nắm cả eo nàng, dán sát thân thể của hai người càng chặt hơn, có chút xấu hổ nói,

-“Dù sao, dù sao, chúng ta luôn là muốn…..

 

Trải qua đoạn thời gian hòa hoãn như vậy, rốt cuộc nàng cảm giác không quá đau, thế nhưng vẫn ấn hắn xuống, không để cho hắn động, tiếp tục dùng đề tài dời đi loại đau khổ này:

-“Vừa trở về, đã tắm chưa?

 

Nói xong, nàng còn nhân cơ hội ngửi cần cổ hắn, không có mùi mồ hôi gì, chỉ có mùi trầm hương nhàn nhạt thuộc về trên người hắn, có thể thấy được là đã tắm rửa qua.

 

-“Dĩ nhiên là tắm, bất quá là tắm nước lạnh…..” Hắn cũng không dám cả người bẩn thỉu liền lên giường, A Uyển có bao nhiêu yếu ớt, hắn là biết, cũng sẽ xử lý chính mình sạch sẽ mới lên giường ôm nàng.

 

Sau đó lại bị cắn một cái, liền nghe nàng mắng:

-“Tắm cái nước lạnh gì hả, tắm nhiều nước lạnh đối thân thể không tốt, ngươi đừng tưởng rằng bây giờ trẻ tuổi là có thể làm bừa!

 

Hắn lập tức cười theo nói:

-“Vậy ta sau này không tắm.....

 

A Uyển không còn lời nào để nói.

 

Trong lúc nhất thời, hai người đều có chút yên lặng, đặc biệt là ở vào thời điểm này, nói nhiều lời hơn nữa cũng không cách nào coi thường thân thể truyền tới khác thường, còn có giữa trán hắn càng ngày càng nhiều mồ hôi, nhẫn nại đã kề bên sụp đổ, căng đến nàng trướng trướng, vừa đau lại tê dại, trong lòng không nhịn được có chút sợ hãi, thậm chí căn bản không dám cúi đầu liếc mắt nhìn, như sợ thấy cái cảnh gì đáng sợ.

 

-“Khụ, khụ…, A Uyển, hôm nay... nàng còn muốn cùng ta nói chuyện cuộc sống chứ?” Thanh âm của hắn có chút thấp thỏm, cảm thấy nếu là nàng nói muốn nói một chút chuyện cuộc sống, hắn tuyệt đối sẽ hỏng mất, có thể nói với nàng những lời này, đã là hắn nhẫn nại cực hạn.

 

A Uyển liếc hắn một cái, sau đó hít một hơi thật sâu, tận lực để cho mình buông lỏng. Nàng nghĩ, mình làm sao cũng so với hắn lớn tuổi hơn, hắn cái gì cũng không rõ, thay vì để cho hắn giống như một tiểu tử vắt mũi chưa sạch đấu đá lung tung như thế đả thương chính mình, không bằng tận lực buông lỏng, thật sớm kết thúc mới tốt. Ngược lại, nghe nói nữ nhân lần đầu tiên căn bản sẽ không có cái vui sướng gì, sớm một chút kết thúc sớm một chút tốt.

 

-“A Uyển…..

 

Phát hiện nàng buông lỏng, trong lòng hắn dâng lên mừng như điên, thế nhưng cũng không dám quá mức kích động đả thương nàng, nhẹ nhàng vuốt eo của nàng, sau đó trầm thân thể xuống.

 

Gió đêm Thu thổi qua màn cửa sổ, màn lụa mỏng xanh la bên trong phòng gối chăn điên đảo, rất lâu sau mới bình ổn lại.

 

Khi hết thảy bình ổn xong, A Uyển cảm giác mình giống như một con cá thiếu nước, vừa khát vừa mệt mỏi, chỉ có thể phí công động động đầu ngón tay, ngay cả xoay người cũng ngại mệt mỏi, nhắm mắt lại cái gì đều không nghĩ, đầu choáng váng nặng nề, rất nhanh liền chìm vào trong nửa ngủ nửa tỉnh.

 

Sau lưng người dán tới, ôm lấy eo của nàng, một tay phủ ở trước ngực nàng, ngón tay nhẹ nhàng mà vê đóa hồng mai, giọng nam đặc biệt bao trùm:

-“Có mệt hay không? Ta đi múc nước cho nàng rửa sạch một chút.

 

Hồi lâu không nghe được thanh âm của nàng, bất quá hắn cũng không để ý, có tâm kéo chăn đắp cho nàng, lại vì nàng gom lại tóc đen dính chút mồ hôi, mới vén màn xuống giường, cẩn thận mà che lại, chỉ sợ gió đêm vào màn lạnh nàng.

 

Bên trong nhà, trên bàn vuông nhỏ dựa vào bên tường đốt một ngọn đèn lồng sừng dê, ánh đèn cũng không tính quá sáng, chiếu vào trên thân thể thiếu niên đang khom người nhặt lên y phục, có thể thấy dấu vết ái muội trên bả vai rộng lớn, sau đó bị một cái áo lót rộng lớn màu trắng che đắp lên.

 

Nha hoàn Thanh Hoàn đang gác đêm đỏ mặt cúi đầu bưng nước ấm đã chuẩn bị xong đi vào, sau đó lại cúi đầu bước nhanh ra ngoài, che lại tấm bình phong nội thất, vỗ vỗ mặt đã đỏ bừng bừng của mình, nghĩ đến mới vừa rồi trong phòng vang lên những tiếng thở dốc ám muội, cực kỳ lúng túng, trong lòng cân nhắc, rốt cuộc thế tử đã cùng quận chúa viên phòng, sau này có phải hay không để cho Tạ ma ma tới gác đêm tốt hơn chút?

 

-“A Uyển, A Uyển, tới, uống chút nước…..

 

A Uyển đã sắp ngủ thiếp đi, lần nữa bị đánh thức, thì muốn phát hỏa, mãi đến nước mát bị đưa tới, miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn thấy thiếu niên tóc rối bù, mặt mũi điệt lệ ở trong bóng đêm giống như một nữ quỷ diễm lệ ôm lấy chính mình đút nước, lại lười phát hỏa, uống nước xong lại tiếp tục ngủ.

 

Chẳng qua là, mặc dù ngủ tiếp, lại mơ hồ biết, thiếu niên trước giường đang thanh lý thân thể cho nàng, lúc bị thanh lý đến giữa hai đùi, nàng theo bản năng muốn kẹp chặt, chỗ eo bị một cái tay thoáng dùng sức nhấn xuống, làm cho thân thể của nàng lại mềm mại xuống, căn bản sử dụng không ra sức lực, sau đó bị bày ra một cái tư thế xấu hổ.

 

-“Vệ Huyên…..” Nàng lầu bầu kêu tên của hắn.

 

-“Ta ở chỗ này.” Giọng nam đè nén vang lên, là cái hôn mềm mại rơi xuống trên mặt nàng.

 

Không biết như thế nào, cái hôn này làm cho nàng an tĩnh lại, phảng phất cảm giác được trong cái hôn này là tình cảm khắc chế thương tiếc cùng phức tạp, để cho trong lòng nàng không khỏi có chút ê ẩm.

 

Vệ Huyên thanh lý xong thân thể nàng, đặc biệt kiểm tra, phát hiện mặc dù hắn hết sức khắc chế, nhưng cái người yếu ớt này vẫn là bị thương, chỗ kia có chút sưng đỏ rách da, dường như muốn rỉ máu, chỉ đành phải tìm thuốc đã chuẩn bị trước xức cho nàng, cẩn thận hơn mặc vào cho nàng áo ngủ tơ lụa màu trắng.

 

Mày nhíu lại rốt cuộc giãn ra, nàng rụt đầu, tiếp tục ngủ say sưa, cả người vùi lấp ở trong chăn nệm màu đậm, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn tựa như kiều hoa, nhìn thấy thật là yếu ớt đến không chịu nổi.

 

Thời điểm nàng yếu ớt, giống như búp bê lưu ly dễ bể nhất, không cẩn thận sẽ bị một chút ngoại lực phá hủy; thế nhưng thời điểm nàng kiên cường, nhưng lại mềm dẻo giống như cành bồ liễu, mưa gió không gãy.

 

Giống vậy tùy tiện thanh lý chính mình xong, hắn cũng lên giường, ôm người đã chìm vào giấc ngủ vào trong lòng, ngửi hơi thở trên người nàng, cả người đều hiện lên một loại cảm giác thỏa mãn.

 

Hắn rốt cuộc được nàng rồi!

 

Mang theo cảm thán thỏa mãn như vậy, hắn an tâm ngủ. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Say rượu tỉnh lại, không chỉ có là nhức đầu, còn có toàn thân đều đau nhức.

 

A Uyển cảm thấy mình là người say rượu đáng thương nhất khắp thiên hạ, đầu trướng trướng khó chịu, thân thể cũng mệt mỏi không chịu nổi, đặc biệt là bên hông cùng hai chân mềm mại, cơ hồ không cách nào nhúc nhích, để cho nàng cho là mình đây là trèo đèo vượt núi trăm dặm vậy.

 

Con ngươi ở dưới mí mắt giật giật, từ từ mở mắt ra, tia sáng có chút mờ tối, ngốc trệ một hồi, mới đưa tay từ từ chống người ngồi dậy, vén màn lên.

 

Ánh sáng sáng ngời ầm ầm mà vào, chứng minh thời gian bây giờ đã không muộn.

 

A Uyển nhìn bụi cây cùng cây đào ngoài cửa sổ, thật sự là không chịu nổi, lại đổ trở về trong giường, kéo chăn qua đầu ngủ tiếp.

 

A Uyển ngủ, trong mơ mơ màng màng mơ hồ nghe được giọng nói, mặc dù thấp giọng, vẫn là nghe được âm thanh một nam một nữ đối thoại, trong đầu còn đang suy nghĩ hai cái thanh âm này thật quen thuộc thì, mép giường liền hõm vào, có người ngồi ở nơi đó.

 

-“A Uyển, trước thức dậy ăn chút gì rồi ngủ tiếp.

 

A Uyển đưa lưng về phía hắn, không để ý tới hắn, nhắm mắt.

 

Sau đó thân thể của nàng bị người bế lên, làm nàng không thể không mở to mắt, liền thấy được thiếu niên mặc một bộ cẩm bào lụa hoa màu đỏ sẫm, tóc dài đen bóng được một cái kim quan xa hoa buộc lên thật cao, có vài sợi rũ xuống trước ngực hắn, màu đỏ sẫm cùng màu đen bổ sung lẫn nhau, làm nổi bật gương mặt tuấn tú có vẻ đẹp nghiêm nghị, khiến cho nàng nhìn thấy mà quáng mắt.

 

Lúc nhìn thấy hắn thì, trí nhớ tối hôm qua rốt cuộc rối rít quay về, cũng nhớ lại vì sao lúc này mình còn nằm ở trên giường. Trong lúc nhất thời, không biết dùng biểu tình gì đối mặt hắn mới phải, không thể làm gì khác hơn là sừng sộ lên, tận lực để cho mình chẳng phải lúng túng xấu hổ, dù sao, bọn họ là phu thê, nàng đã sớm biết, ngày này sẽ đến.

 

Cho nên, cũng không phải không thể tiếp nhận như vậy, ngay cả có chút không biết làm sao.

 

Thấy nàng nghiêm mặt, hắn lại không có bất kỳ dáng vẻ tức giận nào, sắc mặt vui thích, cúi đầu dùng mặt của mình dán sát vào mặt của nàng, ôn nhu nói:

-“Thế nhưng sẽ đói? Trước ăn ít gì rồi ngủ tiếp, chờ nàng dưỡng tốt tinh thần…..

 

Thanh âm của hắn dừng lại, rốt cuộc không có nói nữa, đỡ phải nàng muốn cắn người.

 

A Uyển đối với hắn hiểu, tự nhiên biết lời chưa xong của hắn là cái gì, lập tức quyết định không để ý tới, hỏi:

-“Giờ gì?

 

Vừa mở miệng, mới phát hiện thanh âm của mình có bao nhiêu khàn khàn.

 

-“Cuối giờ Tỵ.

 

A Uyển ngẩn ra, đó không phải là sắp đến trưa rồi sao? Coi như thân thể nàng không tốt, cũng chưa từng có ngủ trễ như vậy qua, chẳng phải là để cho người biết tối hôm qua bọn họ đã làm gì sao? Nên may mắn là buổi sáng không cần đi thỉnh an Thụy Vương phi không?

 

Cũng bởi vì quá muộn, cho nên Vệ Huyên lo lắng thân thể của nàng không chịu nổi, vừa rồi mới sẽ mạnh mẽ kêu nàng ăn chút gì lấp bụng.

 

Vệ Huyên cầm tới y phục của nàng, muốn mặc vào cho nàng thì, chính A Uyển lại nhận lấy,

-“Ta tự mình.

 

Nàng có chút không được tự nhiên nói.

 

Vệ Huyên cười nói:

-“Trên người nàng chỗ nào ta chưa có xem qua? Giúp nàng mặc y phục cũng không quan trọng quá mức.

 

A Uyển tức giận trợn mắt nhìn hắn một cái, cuối cùng chỉ có thể tùy ý hắn ân cần hầu hạ mình thay y phục.

 

Chờ nàng xử lý xong, Vệ Huyên trực tiếp bế nàng lên, ôm đến kháng sát cửa sổ, kéo dây lụa màu vàng nhạt bên giường, một trận tiếng chuông lanh lảnh reo lên, rất nhanh liền thấy Lộ Vân bưng một cái hộp đựng thức ăn đi vào, sau khi mở ra hộp đựng thức ăn, bên trong có một chén cháo nhỏ nấu thật mềm dẻo cùng mấy cái đĩa thức ăn nhẹ nhàng khoan khoái ngon miệng, từng cái đặt lên trên bàn nhỏ gần kháng.

 

A Uyển cũng cảm giác đói, lập tức bưng chén lên, thong thả ung dung ăn.

 

Mặc dù rất đói, nhưng nàng ăn rất chậm, nhất cử nhất động hết sức ưu nhã, dường như rất thoải mái vậy.

 

Hắn ngồi ở bên cạnh, sắc mặt sung sướng, mặt mày mỉm cười, ánh mắt một khắc đều không rời thân mình nàng, nhìn đến nàng cảm thấy chính mình bị một con rắn độc để mắt tới, thoáng động đậy, con rắn này sẽ nhào tới sống chết quấn lấy nàng, đến chết không rời.

 

Loại cảm giác này thật sự là kinh khủng, làm cho nàng cơ hồ không dám nhìn thẳng mắt hắn.

 

Luôn cảm thấy, giống như sau khi chuyện tối hôm qua thành, thả ra một con rắn độc, sẽ dùng phương thức đặc biệt của hắn, trói buộc nàng vào bên trong thế giới của hắn, thẳng cuốn lấy nàng hít thở không thông cũng không bỏ qua.

 

-“Ngươi tiến cung rồi à?

 

-“Ừ, đi thỉnh an hoàng tổ mẫu cùng hoàng bá phụ xong, trở lại, không nghĩ tới nàng còn đang ngủ.” Thanh âm hắn ôn ôn hòa hòa.

 

A Uyển dừng đũa lại, lại tiếp tục gắp lên một miếng măng rừng xào non mềm thơm ngon ăn cháo.

 

Ăn tám phần no xong, thì cho nha hoàn vào thu thập, nàng cũng súc miệng, sau đó liền muốn đi.

 

-“Làm gì vậy?” Vệ Huyên giơ tay tới, trực tiếp ôm nàng vào trong ngực.

 

-“Muốn đi tiêu cơm.” A Uyển bình tĩnh nói.

 

Vệ Huyên thấy nàng nhìn trời nhìn đất, chính là không nhìn mình, không nhịn được cau mày, nói:

-“Nàng còn có thể đi sao?

 

Sau đó nàng trợn mắt nhìn.

 

Ánh mắt của hắn đầy ý cười, sờ mặt của nàng, nhẹ nhàng nắm cằm của nàng, khiến cho nàng cùng hắn bốn mắt nhìn nhau, sau đó phát hiện tầm mắt của nàng lại có chút né tránh, khiến cho trong lòng hắn có chút không thoải mái.

 

Rốt cuộc làm sao vậy?

 

Trong lòng giống như một con rắn độc không an phận phải hung hãn quấn chặt con mồi, nhưng vẻ mặt hắn lại ôn hòa hỏi:

-“Không cần tiếp tục ngủ à?

 

-“Vẫn là muốn đi, ăn no ngồi nằm, sẽ có bụng mỡ.” A Uyển tiếp tục nói.

 

Vệ Huyên không nhịn được phụt một tiếng cười lên, bàn tay phủ lên trên bụng bằng phẳng của nàng, nói:

-“Không quan hệ, có chút thịt sờ mới tốt.

 

Lại bị nàng bấm.

 

Không để ý nàng kháng nghị, Vệ Huyên vẫn là ỡm ờ ôm nàng về trên giường, mình cũng thuận thế cởi áo khoác nằm dài trên giường, cùng nàng mặt dán mặt, hơi thở thân mật quấn quít với nhau chung một chỗ.

 

Sau đó nàng lại cảm thấy thân thể của hắn biến hóa, dưới ánh sáng lờ mờ, vừa vặn thấy mặt hắn hơi choáng váng.

 

Phen này, A Uyển cũng bất chấp trong lòng khác thường, nghĩa chánh từ nghiêm nói:

-“Không được, thân thể của ta còn đau.

 

-“Nơi nào đau?” Hắn ngậm lấy vành tai nàng hỏi.

 

Thấy hắn biết rõ còn hỏi, A Uyển trong lòng rất xấu hổ, đang muốn đấm hắn thì, hắn lại nói:

-“Cần tiếp tục bôi thuốc không?

 

-“...Không cần.

 

-“Nhưng ta muốn nàng nhanh tốt lên.” Thanh âm của hắn giống như làm nũng vậy, vì những hưởng thụ sung sướng kia, căn bản không bận tâm mặt mũi chính mình.

 

A Uyển:

.....

 

Quả nhiên là no ấm tư vật, nàng cắn răng nghiến lợi, hung hăng bấm khối thịt mềm bên hông của hắn, cả giận nói:

-“Ngươi đủ rồi, nếu không phải là ngươi tối hôm qua một mực phóng túng…. ta sẽ bị thương sao? Điều kêu ngươi…..

 

Rốt cuộc có chút ngượng ngùng nói.

 

Tối hôm qua không chỉ là một lần, mà là ba lần! Hôm nay nàng còn có thể ở giữa trưa tỉnh lại, đơn giản là kỳ tích! Hơn nữa, mặc dù nàng không có ý nhìn, thế nhưng có thể cảm giác được phân lượng của vật kia, mới có thể để cho nàng khổ cực như vậy, nghĩ đến hắn vẫn là thiếu niên, chính là lúc huyết khí phương cương, A Uyển trong lòng âm thầm kêu khổ, không biết sau này làm thế nào mới tốt.

 

Vệ Huyên lại cười lên, phát hiện nàng lại khôi phục bình thường, trong lòng hết sức vui mừng, ấn nàng vào trong ngực tỉ mỉ hôn, giọng khàn khàn nói:

-“Ta tưởng niệm rất lâu rồi…..

 

Hắn tưởng niệm hai kiếp, cho nên không thể trách hắn không cẩn thận kích động phóng túng chút.

 

A Uyển không muốn cùng hắn nói chuyện này, liền dời đi đề tài,

-“Lần này không có bị thương chứ?

 

Hắn lôi kéo ngón tay mềm mại tựa như không xương của nàng từ từ thưởng thức,

-“Tối hôm qua không phải nàng đã xác nhận qua sao?

 

Nghĩ đến tối hôm qua dưới tình huống đó, thiếu chút nữa lại phải nói chuyện cuộc sống, hắn muốn qua đời, mặc dù không biết phu thê khác ở trên giường là như thế nào, nhưng hắn có thể khẳng định, tuyệt đối không có giống như bọn họ vậy.

 

Đơn giản chính là muốn tánh mạng của hắn!

 

A Uyển không nhịn được có chút đỏ mặt, nói:

-“Ta say mà!.

 

Nàng cũng không nghĩ tới, kiếp này tửu lượng của mình kém như vậy, bất quá là mấy chén rượu hoa quế là có thể say, hoặc là Thụy Vương phi cất rượu hoa quế nồng độ cùng dĩ vãng bất đồng đi.

 

-“Sau này chớ uống rượu.

 

Hắn uyển chuyển nói, người khác uống rượu tuyệt đối không có giống như nàng thích tác quái, vốn cho là có thể thừa dịp nàng uống rượu muốn làm gì thì làm, nhưng nàng chính là không phối hợp, để cho hắn thiếu chút nữa muốn sụp đổ.

 

A Uyển nhìn hắn một cái, nói:

-“Nói sau đi.

 

Sau này lúc hắn muốn làm chuyện xấu, nàng liền uống rượu gây rối hắn.

 

Vệ Huyên ôm cằm của nàng liền hôn.

 

Trước khi tẩu hỏa sát thương, A Uyển đưa tay ngăn trở mặt của hắn, lại tiếp tục hỏi hắn chuyện lần này rời kinh, tự nhiên không cần phải hỏi quá sâu, nàng cũng biết thời đại này nam nhân ở bên ngoài làm việc, nữ nhân tốt nhất không nên tìm hiểu ngọn nguồn. Nam nhân giống như Vệ Huyên vậy cái gì đều nói rõ ngọn ngành cùng nàng, sợ rằng trên thế gian này chỉ có một mình hắn đi. A Uyển chỉ là muốn xác nhận tính nguy hiểm trong đó.

 

-“Còn tốt, cũng không có gì nguy hiểm, ta mang người theo, võ công của Lộ Bình bọn họ cũng không tệ.

Hắn vừa hôn nàng vừa nói:

-“Sau này sẽ không yên ổn.

 

Cái không yên ổn này chỉ là cái gì? Trên triều đình, hay là trên biên cảnh?

 

Hắn lại sờ đầu nàng nói:

-“Không cần lo lắng, cuối cùng ta sẽ bảo hộ nàng chu toàn, vô luận ta ở nơi nào, cũng sẽ mang nàng theo.

 

A Uyển ngẩng đầu nhìn hắn, đột nhiên phát hiện cho dù trong lòng hắn là một con dã thú, để cho hắn tràn đầy tính nguy hiểm, nàng vẫn không nhịn được tín nhiệm hắn, đối với hắn mềm lòng.

 

Được thôi, nàng rốt cuộc đáp lại nụ hôn ôn tồn của hắn.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 09/05/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts