Sủng Thê Như Lệnh - Chương 159

☆, Tam hoàng tử bị ngựa hất ngã!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Buổi tối Vệ Huyên trở lại, A Uyển liền nói cho hắn biết chuyện ban ngày.

 

-“A Tự lần này liều lĩnh chút, thật may là có Tam thiếu gia Định Quốc Công phủ ra tay tương trợ, nếu không hậu quả không dám nghĩ đến!” A Uyển không nhịn được thở dài.

 

Mấy tỷ đệ Mạnh gia, thật là cha mẹ sinh con trời sinh tính, tính cách bất đồng. Lúc Mạnh Xúc ra đời chính là thời điểm đoạt đích kịch liệt nhất, vô luận là triều đình hay hậu cung, tình hình cũng không tốt, Trưởng công chúa Khang Bình lo thân chưa xong, ít dạy dỗ, liền dưỡng thành tính tình nhu nhược như vậy; sau khi sinh Mạnh Vân, rốt cuộc Trưởng công chúa Khang Bình có thể phân một chút tâm tư thả vào dạy dỗ nữ nhi, thế nhưng còn không kịp dạy thật tốt, lại mang bầu thai thứ ba, cũng là một mực trông nhi tử.

 

Làm con trai duy nhất trong nhà, Mạnh Phong dĩ nhiên là phải gánh vác trách nhiệm nặng nề hiếu thuận cha mẹ, chiếu cố tỷ muội, bị Trưởng công chúa Khang Bình mang theo bên người dạy dỗ thật kỹ, lại dưỡng nhi tử thành giống như bà tính tình hào sảng, khi đó Văn Đức đế mới vừa lên ngôi, trong triều thế cục cũng không ổn, không khỏi lại sơ sót giáo dục nhị nữ nhi, đợi đến lúc phát giác, nhị nữ nhi đã tạo thành tính tình xương gò má.

 

Đến phiên nữ nhi nhỏ nhất ra đời thì, Văn Đức đế đã đăng cơ được mấy năm, hết thảy bụi bặm lắng đọng, tứ hải thái bình, lại bởi vì là hài tử nhỏ nhất nhà, cho nên dung túng một ít, nuông chiều một ít.

 

Vì vậy có thể nói Mạnh Tự ở trong vạn chúng sủng ái lớn lên, bình sinh chuyện duy nhất không thuận tâm nhiều nhất cũng chỉ là tranh cãi với Tam công chúa mà thôi, một đường xuôi gió thuận nước lớn lên. Hơn nữa nàng cũng không bị nuông chiều thành hư hỏng, còn may mà Mạnh Vân quản giáo nàng rất nghiêm, mới để cho nàng hoạt bát vui tươi, tri kỷ đáng yêu, nhưng cũng không nuông chiều.

 

Chẳng qua là mặc dù không nuông chiều, nhưng rốt cuộc là ngàn sủng vạn sủng lớn lên, thân phận địa vị bày ở nơi đó, có lúc khó tránh khỏi cũng sẽ liều lĩnh một chút. Thật may là mặc dù mạo hiểm, nhưng nếu là phát hiện mình sai lầm rồi, cũng sẽ lập tức cải tiến, hấp thụ giáo huấn xong, lần sau liền sẽ không tái phạm.

 

Mạnh Vân dạy nàng đến không tồi.

 

-“Định Quốc Công Tam thiếu gia? Thẩm Khánh?” Vệ Huyên một lời nói ra tên vị Tam thiếu gia Định Quốc Công phủ này.

 

Sau khi A Uyển nghe xong cười lên,

-“Đúng vậy, nghe nói là gọi Thẩm Khánh, tên chữ Tử Trọng, hắn cứu A Tự, ở lúc Khang Bình di di hỏi thăm hắn, lại cái gì cũng không nói, thoạt nhìn là người trầm mặc ít lời, tựa như có chút không dễ sống chung. Sau đó Khang Bình di di kêu người đến hỏi, rất nhiều người lại vô cùng xa lạ đối với hắn, cho đến đặc biệt cho người đi thăm dò mới biết, lại là thiếu gia chi thứ hai Định Quốc Công. Nghe nói hắn thuở nhỏ đã theo phụ mẫu đóng giữ Dương Thành Tây Bắc, phụ thân là Chấn Uy tướng quân, cực ít trở lại kinh thành đấy!.

 

Định Quốc Công phủ là xuất thân binh nghiệp, mấy đời con cháu đều có thể trấn thủ biên giới Tây Bắc, xưa nay rất được hoàng đế trọng dụng. Hiện giờ thế hệ Định Quốc Công phủ này, đó là từ đích thứ tử đóng tại Tây Bắc, nghe nói mấy năm đều khó được trở về một lần. Định Quốc Công phủ quy củ hết sức kỳ quái, người có tài sẽ bị phái đi biên giới Tây Bắc, so với đích tôn phải tập tước lại có vẻ có chút mềm yếu, chi thứ hai quả thật có thể làm được quá nhiều, cũng bởi vì quá có khả năng, mới sẽ bị phái đi Tây Bắc, suốt đời khó khăn trở lại kinh thành một lần.

 

Vệ Huyên tự nhiên cũng biết tổ tiên Định Quốc Công phủ định xuống quy củ, từ chối cho ý kiến, hắn nghe A Uyển chậm rãi kể lại, không nhịn được có chút buồn cười.

 

Giống như, đời trước cũng là bởi vì Thẩm Khánh cứu nha đầu ngu xuẩn này một lần, Trưởng công chúa Khang Bình mới để mắt tới, buông tha Thẩm Bàn trưởng tôn Định Quốc Công phủ, vì tiểu nữ nhi định ra Thẩm Khánh chi thứ hai Định Quốc Công phủ. Hiện giờ, cũng đồng dạng là Thẩm Khánh cứu Mạnh Tự, cũng không biết bây giờ Trưởng công chúa Khang Bình còn có thể lại gả nữ nhi đi hay không.

 

Chẳng qua là... Kiếp trước là bởi vì tình thế bất lợi, Thái tử cùng thái tử phi Mạnh Vân một mực không tin tức, hoàng trưởng tôn được sủng ái là Tam hoàng tử phi sinh ra, phe cánh Trịnh quý phi khí thế bức người, hôn sự Mạnh Phong bị Tam công chúa lần nữa phá hư, trong kinh người gió chiều nào theo chiều ấy, không muốn dính líu quan hệ với Trưởng công chúa Khang Bình, xích mích với phe cánh Trịnh quý phi, khiến cho hôn sự Mạnh Tự cũng giống vậy biến đổi bất ngờ.

 

Cũng bởi vì như vậy, Trưởng công chúa Khang Bình mới sẽ nhìn trúng thế lực chi thứ hai Thẩm gia ở Tây Bắc, gả nữ nhi đi, muốn mượn thế lực chi thứ hai Thẩm gia, bảo vệ tiểu nữ nhi.

 

Kiếp trước Trưởng công chúa Khang Bình là bất đắc dĩ mới vậy, kiếp này thì sao? Sợ là không bỏ được gả nữ nhi xa đến biên cảnh đi chịu khổ.

 

-“...Ta còn nghe nói, hình như vị Thẩm Tam công tử này hồi kinh là vì chuyện chung thân của hắn, Dương Thành Tây Bắc không chọn được người thích hợp, Thẩm Nhị phu nhân không muốn trưởng tử chịu thiệt, đã viết một phong thư, để cho Định Quốc Công phu nhân trong kinh hỗ trợ tìm một vị quý nữ thích hợp có đức.” A Uyển tiếp tục nói.

 

Vệ Huyên hững hờ nghe, hồi tưởng sự tình hôm nay, những người đó từng người xẹt qua trong đầu, cuối cùng hình ảnh dừng trên một gương mặt lãnh đạm.

 

Người nọ phảng phất trời sanh dáng dấp lạnh lùng, ít nói ít lời, ngược lại Mạnh Tự lảm nhảm hoàn toàn ngược lại là hai loại người.

 

Cũng không biết, kiếp này sẽ là như thế nào?

 

Suy nghĩ, hắn uống một hơi cạn sạch trà trong tay.

 

A Uyển thấy hắn uống xong, liền đưa tay nhận lấy, nói với hắn:

-“Hôm nay một ngày cực khổ rồi? Mau đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải bận rộn đấy, tránh cho mệt nhọc.

 

Vệ Huyên dùng nước súc miệng, kéo tay của nàng nói:

-“Không vội, ngồi một chút nữa.

 

A Uyển thấy hắn lười biếng dựa vào gối dựa, tóc rối bù, có ít tóc mềm mại rơi xuống trên áo ngủ màu nguyệt bạch, trắng cùng đen tạo thành mãnh liệt so sánh, dưới ánh đèn lóng lánh, thật là một bộ mỹ nhân đồ, thật đẹp như tranh.

 

Hôm nay A Uyển không đi đâu, tự nhiên cũng không có quá mệt mỏi, giống vậy dựa vào một cái gối dựa lớn, tiếp tục trò chuyện với hắn, hỏi thăm chuyện săn bắn của bọn họ hôm nay.

 

Vệ Huyên bĩu môi nói:

-“Ta cả ngày hôm nay cũng đi theo bên người hoàng bá phụ tận trung cương vị, cũng không có cơ hội biểu hiện gì, ngược lại hoàng bá phụ vũ dũng không thua năm đó, rất nhanh đã săn được một con hưu.

 

Ngoài miệng khen, trên môi nở nụ cười nhưng có chút chế nhạo.

 

A Uyển trong lòng sinh ra ý nghĩ, ngoài miệng lại nói:

-“À, ta cũng nghe nói. Lúc ấy ta và Nhị biểu tỷ ngồi ở bên cạnh Hoàng hậu nương nương, cũng nghe được cung nhân báo lại tin tức. Tiệc tối vừa rồi, thịt hưu nướng trên bàn chúng ta, nghe nói chính là con hưu hôm nay Hoàng thượng săn được?

 

-“Tự nhiên như vậy.

 

A Uyển thiếu chút nữa không nhịn được cười lên.

 

Những năm gần đây Văn Đức đế sống trong nhung lụa, cho dù lúc còn trẻ vũ dũng như thế nào, nói vậy thân thủ bây giờ đã không thể so với năm đó, nhưng hắn là hoàng đế, hơn nữa bởi vì biên cảnh sắp sửa không yên ổn, vì có lòng tạo hưng võ chi phong, dĩ nhiên là muốn làm gương cho binh sĩ, dẫn đầu làm tấm gương. Trên làm dưới theo, người phía dưới vì vuốt đuôi rồng hoàng đế, tự nhiên phải bày tỏ một phen, cho nên tự nhiên phải cho hoàng đế săn được hưu đầu tiên, cũng coi là một điềm tốt lành.

 

Nhìn sắc mặt của hắn, A Uyển liền biết hắn đối với cong cong lượn lượn quanh quanh bên trong hiểu rất rõ, hơn nữa dáng vẻ hết sức khinh thường. Trong lòng nàng động một cái, đột nhiên nhớ tới, ngầm dáng vẻ Vệ Huyên đối vị quân phụ kia cho tới bây giờ đều có chút không cho là đúng, cũng không giống như mấy sĩ phu phong kiến, đối với hoàng đế có một loại kính sợ tự nhiên.

 

Hàn huyên một hồi xong, Vệ Huyên đột nhiên nói:

-“Thời gian không còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi đi.

 

Liền đưa tay ôm nàng.

 

A Uyển bị hắn bế lấy bay lên không, cảm giác mất trọng lượng đó, để cho nàng theo bản năng đưa tay ôm vai hắn.

 

Lúc thân thể hai người gần sát, sẽ luôn để cho nàng cảm giác được nam nữ trời sanh khác biệt, nàng thon nhỏ mà mềm mại, hắn cao lớn mà cứng rắn, hắn một cái tay là có thể dễ dàng ôm lấy nàng, bàn tay to hoàn toàn có thể bọc lấy tay của nàng, để cho nàng ở trước mặt hắn lộ ra thon nhỏ tinh tế.

 

Loại cảm giác này hết sức mãnh liệt.

 

Mãnh liệt hơn là hắn trong lúc lơ đãng có chứa tính xâm lược thuộc về nam tính, từng tấc từng tấc tiến sát.

 

-“Không phải mới vừa nói mệt sao?” A Uyển không nhịn được sẵng giọng, cười khanh khách nhìn hắn.

 

Vệ Huyên thả nàng lên trên giường, thả màn xuống, đi theo cùng nhau rúc vào trong chăn, chen chân cọ vào chân của nàng, nói:

-“Ta chỉ nói là không vội, chưa nói mệt mỏi. Dĩ nhiên, thật ra thì ta cũng không phải mệt mỏi như vậy.

 

Hắn vừa uyển chuyển nói, vừa thử dò xét tính kéo vạt áo nàng.

 

Phát hiện động tác của hắn, A Uyển liền biết hắn muốn làm gì, không khỏi có chút hắc tuyến, đồng thời tim đập cũng có chút nhanh.

 

-“...Không được, ngày mai A Huyên còn phải làm nhiệm vụ, ngươi sẽ mệt...

 

-“Nếu là ta không cảm thấy mệt thì sao?

Hắn cắn trái tai nàng,

-“Ta thật sự không mệt chút nào, không tin nàng sờ một cái.

 

Bị hắn cường thế nắm tay mò tới cái vật dưới người hắn, giờ khắc này, A Uyển thật là có chút muốn học nữ vai chính trong truyện tranh nào đó, trực tiếp thu hẹp tay niết đến hắn a a một tiếng.

 

Bất quá, chỉ là suy nghĩ một chút.

 

Đêm này vẫn như cũ rất không hài hòa.

 

Bị giống như bánh trẻo rán vậy lăn qua lộn lại giày vò, A Uyển thật muốn cắn hắn, vì sao tinh lực của hắn cứ dư thừa như vậy đây? Từ nhỏ chính là con Gấu Con hoạt bát hiếu động, lớn lên sau này khó khăn lắm mới có chút dáng dấp đại nhân, thế nhưng vẫn tinh lực dư thừa, sau khi khai trai, ngày ngày đều muốn loại chuyện đó!

 

Bất quá nàng cũng biết, hai người mới vừa viên phòng không lâu, thiếu niên tham hoan, lại là người huyết khí phương cương, dĩ nhiên là nhớ tới loại chuyện như vậy! Chỉ hy vọng chờ hắn hưởng qua mới mẻ xong, hiểu khắc chế thu liễm, vì thế, A Uyển cũng dung túng hắn mấy phần.

 

-“...Ta đã mỗi ngày đều tận lực ở trong phòng luyện công phát tiết tinh lực dư thừa.

Vệ Huyên ở bên tai nàng ủy khuất nói,

-“Cho nên nàng phải cố gắng dưỡng thân mình thật tốt, trừ nàng ra, ai ta cũng không muốn, cũng không muốn nhìn…..

 

A Uyển bị hắn nói có chút áy náy, rất nhanh lại cảm thấy không đúng, rốt cuộc nàng áy náy cái gì? Đều do tiếng nói của hắn quá ủy khuất, làm hại nàng thiếu chút nữa bị lừa. Chẳng qua là... ban đêm sinh hoạt phu thê thật ra thì cũng rất ảnh hưởng đến tình cảm phu thê, A Uyển cũng không muốn bởi vì chuyện như vậy, phá hư tình cảm của bọn họ.

 

Vì vậy, thân thể nàng có chút kháng cự lại mềm mại xuống, như mặt nước bao dung hắn.

 

Vệ Huyên quả nhiên lại kích động, thậm chí không khống chế được sức mạnh không khỏi mạnh một chút, lúc phát hiện nàng nhăn mày lại, vội vàng thả nhẹ sức mạnh, nhưng tốc độ cùng độ sâu đều không giảm, có lúc phải nghe được nàng thở gấp, càng thích xem ở một sát na kia, trên mặt nàng cái loại ẩn nhẫn không nhịn được, như một đóa hoa mẫu đơn nở rộ ở đêm trăng, đựng đầy giọt sương, nghiên lệ kiều diễm.

 

A Uyển rất nhanh liền ngủ thiếp đi, thậm chí còn không chờ hắn lui ra ngoài.

 

Hắn nhẹ nhẹ ôm lấy thân thể mềm mại nóng bỏng của nàng nhập vào, để cho thân thể hai người càng gần sát, môi dọc theo gò má của nàng dời đi lên, mút hôn nước mắt chưa rơi xuống khóe mắt của nàng.

 

Có chút mặn. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Hôm sau, lúc Vệ Huyên rời giường, A Uyển mơ hồ có cảm giác, cũng theo mở mắt.

 

Vệ Huyên đang cột dây eo, quay đầu thấy nàng ôm lấy chăn ngồi dậy, gương mặt đỏ bừng bừng, giống như trái táo đỏ mùa thu vậy, đột nhiên có chút muốn ăn trái táo.

 

-“Ta sắp đi ra ngoài, sắc trời còn sớm, nàng ngủ tiếp đi.” Hắn ngồi ở mép giường, vén tóc lên cho nàng, thấy nàng chau mày lại, tay phủ bên hông, liền đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa thắt lưng cho nàng.

 

Tối hôm qua lúc nàng ngủ, hắn tốn chút thời gian xoa bóp cho nàng, cũng sẽ không quá mệt mỏi mới đúng.

 

A Uyển còn buồn ngủ nhìn hắn, đột nhiên nói:

-“Biết, A Huyên cẩn thận một chút.

 

Vệ Huyên cười hôn mặt nàng, thẳng đến thời gian không sai biệt lắm, mới ra ngoài.

 

Chờ A Uyển lần nữa tỉnh táo thì, sắc trời đã sáng rỡ, nàng vội vàng rời giường.

 

Rời giường, thời điểm mặc y phục, nàng cúi đầu lại thấy dấu vết trên người, đặc biệt là thấy vết hôn trên ngực, tự nhiên lại có chút đỏ mặt. Chẳng qua là lúc sờ bên hông, lại không có cảm giác mệt mỏi không chịu nổi, làm nàng không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ nàng thiên phú dị bẩm, lại có thể thải dương bổ âm?

 

Không khỏi che mặt, mặt mũi hắc tuyến, mình rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì? Bổ não quá nhiều!

 

Lộ Vân cùng Thanh Nhã đi vào hầu hạ nàng rửa mặt, A Uyển tận lực không liếc về phía Lộ Vân đang sửa sang lại giường, đỡ phải da mặt không kềm được, cùng Thanh Nhã tán gẫu.

 

-“Ồ, tại sao lại có trái táo?

 

A Uyển kỳ quái nhìn trái táo da đỏ trên bàn, nhìn màu sắc hết sức mê người, bất quá xưa nay nàng không thích ăn táo, luôn cảm thấy nó thanh giòn đến gãy răng, chỉ ăn cái loại táo chín sàn sạt, nhưng vẫn là so ra kém cái loại chiết cây ở hiện đại.

 

Thời đại này, thật ra thì táo cũng không thế nào ăn ngon, vị táo hoàn toàn so ra kém cái loại táo bồi dưỡng ra được ở hiện đại.

 

Thanh Nhã búi tóc cho nàng xong, cắm lên cho nàng một cây châu thoa tơ vàng mệt phượng, lại cầm một đôi khuyên tai vàng ròng hoa tử kinh đeo lên cho nàng, làm nổi bật ánh mắt trong suốt, màu da trắng nõn nhẵn nhụi, cười nói:

-“Hôm nay lúc Thế tử ra cửa đặc biệt giao phó, Thế tử bảo nô tỳ chuẩn bị táo, sau đó cầm hai trái táo ra cửa.

 

Đây là cái thói quen quái gì?

 

A Uyển thật sự là không hiểu, ngẫm lại liền buông xuống.

 

Xử lý tốt chính mình xong, A Uyển lại tùy tiện ăn chút đồ ăn sáng, liền ra cửa.

 

Hôm nay vẫn là cùng hai mẹ con Thụy Vương phi xuất môn, ba người vừa đi vừa trò chuyện.

 

Phải nói, là A Uyển cùng Thụy Vương phi vừa đi vừa trò chuyện, Vệ Ái làm cái tiểu tùy tùng, mà đề tài A Uyển trò chuyện cùng Thụy Vương phi, Vệ Ái căn bản chen miệng vào không lọt, thậm chí có chút ngơ ngác ngu ngơ không biết mẫu thân và chị dâu nói gì đó, còn có vì nàng nhìn xem vị hôn phu tương lai.

 

Hai người ngoài sáng thảo luận sự tình săn bắn ngày hôm qua, trên thực tế đang phê bình tướng mạo cùng năng lực xuất sắc của những thiếu niên công tử lúc ấy.

 

Thụy Vương phi quay đầu nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của nữ nhi, lại không nhịn được nghĩ muốn than thở, bà cùng A Uyển nói trắng ra như vậy, nữ nhi này còn không có phản ứng tới, thật là sầu mà.

 

Lại đến địa phương quan sát săn bắn hôm qua, bất quá hôm nay các nàng cũng không  có tới đài cao quan sát kia, mà là đi doanh trướng nghỉ ngơi ở bên cạnh. Có lẽ là hôm qua đã xem qua, hôm nay người đi chỗ đài cao quan sát không nhiều, phần lớn là ở trong doanh trướng nghỉ ngơi nói chuyện phiếm, hoặc là nhân cơ hội đi lập quan hệ.

 

Mà trong doanh trướng này, cũng không thấy Thái tử phi, cũng không thấy hai vị trưởng công chúa Khang Bình, Khang Nghi, chỉ có Mạnh Tự cùng Liễu Thanh Đồng ngồi ở chỗ đó nhàm chán chơi bài.

 

A Uyển bị Mạnh Tự kéo đến một bên, chau mày lại nhỏ giọng nói:

-“A Uyển, mới vừa rồi muội nghe nói hôm nay thân thể Thái tử có chút khó chịu, mẫu thân cùng di di đi qua.

 

A Uyển lấy làm kinh hãi, vội vàng nhỏ giọng hỏi:

-“Làm sao vậy?

 

-“Muội cũng không biết, mới vừa rồi Hạ Thường bên cạnh Nhị tỷ tỷ tới nói với muội, nói hôm nay Nhị tỷ tỷ phải ở hành cung chăm sóc Thái tử điện hạ, sẽ không tới.

 

Nói xong, lại nhỏ giọng tiết lộ,

-“Nghe nói, nguyên bản hôm nay hoàng thượng muốn khảo hạch võ công chư vị hoàng tử cưỡi ngựa bắn cung, thế nhưng ở lúc này Thái tử điện hạ đột nhiên thân thể khó chịu, cái này….. có thể để cho người ta nói nhảm hay không hả?

 

A Uyển hiểu sự lo lắng của nàng, bất quá là lo lắng người hữu tâm sẽ đem sự tình Thái tử thể trạng yếu mà nói xấu. Mặc dù những năm gần đây Thái tử làm việc không có sai lầm, thế nhưng thể trạng yếu cũng là sự thật không thể chối cãi, hiện tại Văn Đức đế còn có thể bao dung cái khuyết điểm này của nhi tử, đợi đến ông lớn tuổi, tâm tư càng khó dò hơn thì, có thể ở dưới sự giật giây của người hữu tâm, cũng cảm thấy Thái tử thể trạng yếu, không đủ để đảm nhiệm chức trách lớn, đến lúc đó lại phát sinh ra vô số biến số hay không?

 

Trừ cái đó ra, còn có Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử đang lớn lên, hơn nữa thân thể lại cường tráng, đối nghịch so sánh, có thể để cho Văn Đức đế càng khó chịu hay không đây?

 

Trong lòng suy nghĩ, A Uyển lại không nói gì, chụp vỗ tay của nàng cười nói:

-“Chớ nghĩ loạn, nếu Nhị biểu tỷ có thể cho người tới nói một tiếng, chứng minh Thái tử chẳng qua là chỉ bệnh nhẹ, đoán chừng nghỉ ngơi một chút thì được rồi.

 

Mạnh Tự nhớ tới phương thức làm việc bình thường của Nhị tỷ tỷ, cũng cảm thấy A Uyển nói đúng, liền không xoắn xuýt chuyện này nữa, bất quá vẫn là đuổi người đưa trái táo hôm nay nội vụ phủ đưa tới đi hành cung cho Thái tử phi.

 

A Uyển thấy buồn cười, tại sao lại là trái táo?

 

-“Năm nay, táo nhìn thấy rất ngon, đưa cho Nhị tỷ tỷ mấy trái nếm thử một chút.

Nàng cười hắc hắc,

-“Mặc dù chỗ Nhị tỷ tỷ không phải ít mấy cái này, bất quá đây là muội muội đưa, ý nghĩa bất đồng.

 

A Uyển cười, Liễu Thanh Đồng cũng cười khanh khách nhìn các nàng.

 

Ba người lại ngồi với nhau, A Uyển dò hỏi:

-“Đúng rồi, hôm qua sau khi trở về di di không tức giận chứ?

 

Mạnh Tự vui vẻ nói:

-“Mẫu thân không nói gì.”

 

Liễu Thanh Đồng nhìn nàng một cái, mỉm cười không nói, lại nhớ tới sáng sớm hôm nay trước khi ra cửa, trượng phu Mạnh Phong nói với nàng, nói là bà bà kêu hắn hôm nay ở trong sân săn bắn, quan sát kỹ công tử Thẩm Khánh, sợ là có ít ý tưởng gì đi.

 

A Uyển là người tâm tư tỉ mỉ, liếc nhìn Liễu Thanh Đồng, thấy dáng vẻ nàng cười híp mắt, liền biết trong này có nội tình khác, liền dời đi đề tài.

 

Rất nhanh người đi đưa táo đã trở lại, thuận tiện mang về ý của Mạnh Vân.

 

-“Thái tử phi nói Thái tử cũng cảm thấy táo này ngon, đa tạ quận chúa đưa táo tới.

 

Nghe nói như thế, Mạnh Tự an tâm, rất nhanh lại sung sướng lên.

 

Chẳng qua là, hôm nay vẫn như cũ là một ngày khúc chiết, không tới buổi trưa, liền lại nghe nói sự tình Tam hoàng tử bị ngựa hất ngã.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 01/06/2021

 

1 comment:

  1. Mạnh Tự phải tìm a chàng kiên nhẫn nghe nàng nói mới hợp đôi 🤣
    Thanks nàng edit nha 🥰🥰🥰

    ReplyDelete

Popular Posts