Sủng Thê Như Lệnh - Chương 166

☆, Mạnh thiếu phu nhân có thai!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Vì là hôn sự Mạnh Tự, A Uyển đối với những chuyện khác lãnh đạm, ngược lại đối với chuyện này hết sức chú ý.

 

Coi như Vệ Huyên tâm nghẽn muốn chết, cũng không có biện pháp, liền cũng cho người nhìn chằm chằm phủ Định Quốc Công, tính toán nếu như có thể, mình cũng thêm chút sức thúc đẩy cái hôn sự này, đỡ phải A Uyển tiếp tục nhớ mong.

 

Lại không nghĩ tới, đến đầu tháng chín thì, đột nhiên nghe nói Định Quốc Công phủ mời bà mối đến phủ Trưởng công chúa Khang Bình cầu hôn cho Tam thiếu gia Định Quốc Công phủ, Trưởng công chúa Khang Bình cũng không làm bộ làm tịch, tại chỗ liền đáp ứng.

 

A Uyển trợn mắt há hốc mồm.

 

Đây thật là không hề có điềm báo trước.

 

Định Quốc Công phủ dám mời bà mối đi phủ Trưởng công chúa Khang Bình, đó chính là lời mai lúc trước thành công, chấp thuận chuyện này. Chẳng qua là, rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì mà nàng không biết? Rõ ràng lúc trước Lão phu nhân Uy Viễn Hầu tự mình đi Định Quốc Công phủ nói chuyện này, đã bị uyển chuyển cự tuyệt, Trưởng công chúa Khang Bình liên tiếp khiến người đi lại hỏi thăm, Định Quốc Công phủ đều là nhìn trái nhìn phải nói thẳng, không tính toán kết thân.

 

Xong việc, A Uyển cũng nghe công chúa mẫu thân của mình nói qua tâm sự của Lão phu nhân Định Quốc Công, chẳng qua lão nhân gia không vui Trưởng công chúa Khang Bình ở giữa hai tôn tử của mình trộn lẫn phản phục, như sợ phá hư tình cảm giữa Đại phòng và Nhị phòng, tuy là cố chấp chút, nhưng cũng là nhân chi thường tình. Bất quá mang ra ân cứu mạng của Thẩm Khánh đối với Mạnh Tự ở cuộc săn bắn mùa thu, thái độ Trưởng công chúa Khang Bình cũng nói còn nghe được, Định Quốc Công phủ cũng coi là có cái bậc thang, cũng không cần huyên náo quá mạnh mẽ.

 

Chẳng qua là loại chuyện như vậy thật là ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, lại không nghĩ tới, bận rộn chừng mười ngày, chuyện này lại định xuống như vậy.

 

Vẫn là khi Vệ Huyên trở về đêm qua giải thích nghi hoặc cho nàng.

 

Vệ Huyên giơ tay lên, để A Uyển thay y phục cho hắn, dùng giọng nhẹ nhàng nói với nàng:

-“Hoàng thượng quả nhiên là cố ý vì Tam công chúa chọn phò mã, cũng chọn trúng Thẩm Khánh, trước đó đã kêu lão Định Quốc Công đi nói chuyện. Mặc dù mấy năm này Lão Định Quốc Công nhàn phú ở nhà, nhưng Định Quốc Công phủ nhiều thế hệ con cháu trấn thủ góc Tây Bắc, không chỉ có trung thành tận tâm, hơn nữa hết sức thức thời, Hoàng thượng đối lão Định Quốc Công cũng là cho mấy phần mặt mũi, có khi không có chuyện gì, cũng sẽ tuyên ông vào cung nói chuyện.

 

Chờ A Uyển giúp hắn thay một cái áo suông màu đỏ sẫm ngũ bức phủng thọ đoàn, Vệ Huyên dắt tay của nàng ngồi lên kháng, chờ nha hoàn dâng trà lên, uống một hớp trà tiếp tục nói:

-“Sau đó thì nghe nói Hoàng thượng ngay trước mặt lão Định Quốc Công tán dương Thẩm Khánh, rồi thì nhắc đến chuyện của mấy vị công chúa trong cung. Lão Định Quốc Công sống từng tuổi này, dĩ nhiên là có thể phỏng đoán thánh ý một hai, còn chưa cho Hoàng thượng nói gì, liền cùng hoàng thượng nói ra sự tình Khang Bình cô cô tự mình mời Lão phu nhân Uy Viễn Hầu đến trong phủ hỗ trợ làm mai.

 

A Uyển lấy làm kinh hãi,

-“Cho nên nói, lão Định Quốc Công cũng không muốn để cho con cháu làm phò mã, cho nên liền theo lời của di di mà nói? Ông không sợ chuyện này không có chính xác, nếu như sau đó di di đổi ý, không nghĩ kết thân nữa, đến lúc đó chẳng phải là đánh mất thể diện hoàng thượng sao?

 

Dù sao lúc Trưởng công chúa Khang Bình mời Lão phu nhân Uy Viễn Hầu đi mở lời, lão phu nhân Định Quốc Công cự tuyệt dứt khoát như vậy, nếu như người bình thường đã sớm buông xuống tâm này. Mà nếu Trưởng công chúa Khang Bình thật sự buông tâm, sau này khi Hoàng thượng biết được, tất nhiên sẽ không thích cách làm của lão Định Quốc Công, không chừng sẽ tức giận. Cho dù người người đều biết đức hạnh Tam công chúa, thế nhưng vẫn là công chúa, chính hoàng thượng cưng chiều thành như vậy, nhưng không cho người khác ghét bỏ.

 

Lúc này Vệ Huyên cười nói:

-“Lão đầu kia giảo hoạt, làm sao có thể không có gì mà nói mạnh miệng? Sợ là chính ông đã quyết định ý kiến hay, ta còn nghe nói trước đó vài ngày, ông đã cho Đại lão gia Định Quốc Công phủ mời Mạnh phò mã đi xem trò vui, sợ là khi đó cũng đã cố ý, mà Hoàng thượng nói chuyện này, bất quá là cho Định Quốc Công phủ một lý do làm việc.

 

Năm đó Tam công chúa liên tục phá hư mấy cái hôn sự của Mạnh Phong, chọc Trưởng công chúa Khang Bình tức giận đến không được, mặc dù mọi người ngoài miệng không nói, nhưng kinh thành địa phương như vậy, người nào không biết tâm tư Tam công chúa? Cho nên trừ những người thích tính kế trèo lên, sợ chắc là sẽ không có gia đình nào nguyện ý có loại con dâu trong lòng còn có nam nhân khác vào cửa, cho dù là công chúa, cũng phải ước lượng mấy phần.

 

Công chúa lại bất đồng với những nữ nhi khác của người ta, chính là con dâu nói không được, mắng chửi không được, lập quy củ cũng không được, hơn nữa còn có phủ công chúa của chính mình, căn bản sẽ không ở trước mặt bà bà quy củ hiếu thuận, nếu như trong lòng nàng có người, không chừng ngày nào đó thì đội nón xanh* cho hài tử nhà mình, ai dám muốn? Đừng nói, sự tình công chúa lén lút nuôi trai tơ, ở Đại Hạ triều cũng không phải là không có loại ví dụ này, cho nên càng phải cẩn thận.

 

(Chú thích: đội nón xanh là cắm sừng)

 

Mà chắc là Định Quốc Công phủ cũng có lo âu như vậy, cho nên tình nguyện nuốt vào không cam lòng đáp ứng hôn sự với phủ Trưởng công chúa Khang Bình, cũng không thể để cho Tam công chúa danh tiếng bừa bãi gả tới.

 

Vì thế, Định Quốc Công phủ còn nói hai ngày trước cũng đã định xuống hôn sự trưởng tôn Thẩm Bàn, định là cháu gái nhà mẹ đẻ Đại phu nhân. Cũng không biết có phải là sợ hoàng đế thấy Thẩm Khánh không được, liền đánh chủ ý tới trên người trưởng tôn tương lai muốn tập tước hay không, cho nên Định Quốc Công phủ một hơi đã định xuống hôn sự của hai tôn tử.

 

A Uyển thăm dò tình huống bên trong xong, không khỏi âm thầm vui mừng, chẳng qua là vui vẻ một hồi, lại có chút không hiểu nói:

-“Vị Thẩm Tam công tử kia, hắn…..

 

Nàng nhìn Vệ Huyên, muốn nói lại thôi.

 

Vệ Huyên nghiêng đầu qua, không có nhìn nàng.

 

A Uyển thấy bất đắc dĩ, bất quá trong lòng cũng biết nếu mình hỏi tiếp nữa, đó chính là hoang đường. Lúc này chú ý lệnh của cha mẹ mối chước ước hẹn, có ít nhiều vị hôn phu hôn thê đã định hôn, cho đến đêm động phòng hoa chúc mới có thể thấy hình dáng nhau cũng có. Cho nên, chỉ sợ Thẩm Khánh bởi vì cái hôn sự này là trưởng bối định cũng không có dị nghị, muốn hỏi hắn đối Mạnh Tự có thích hay không, vậy thì thật là buồn cười.

 

A Uyển không khỏi có chút ảm đạm.

 

Mạnh Tự bị Mạnh Vân cùng ảnh hưởng của nàng, trong lòng không thích nam nhân có thông phòng, khó khăn lắm mới gặp phải Thẩm Khánh một người giữ mình trong sạch, rốt cuộc chịu đáp ứng cái hôn sự này. A Uyển hy vọng tương lai Mạnh Tự gả tới có thể phu thê tương đắc, tự nhiên cũng hy vọng Thẩm Khánh đối Mạnh Tự là có tình ý, thế nhưng trong lòng cũng hiểu cũng không chân thật.

 

Thật may là, lúc ấy ở cuộc săn bắn mùa thu, Thẩm Khánh đã cứu Mạnh Tự ngã ngựa, cũng coi là thấy qua rồi.

 

Vệ Huyên thấy nàng ngồi dựa ở đàng kia, dáng vẻ rầu rĩ không vui, buồn bực nói:

-“Làm sao vậy? Có phải bụng không thoải mái hay không?

 

Nói xong, liền vươn tay ôm lấy A Uyển, đưa tay dò vào trong y phục của nàng, cách áo thật mỏng mặc ở trong phủ xoa lên trên bụng bằng phẳng của nàng.

 

A Uyển mới vừa kết thúc kinh nguyệt mấy ngày trước, mỗi lần khi kinh nguyệt tới, cũng sẽ có chút đau đau, thật may là những năm gần đây một mực cẩn thận điều dưỡng thân thể, kinh nguyệt ngược lại tới đúng hạn, chính là không thể tránh khỏi phải thừa nhận thống khổ đau bụng kinh.

 

Thành thân một năm, hai người thường xuyên ngấy ở chung một chỗ, chưa bao giờ phân giường ngủ qua, Vệ Huyên đối với kinh nguyệt của nàng rõ như lòng bàn tay, cũng biết chuyện nàng đau bụng kinh, mỗi lần lúc kinh nguyệt tới đều phải phân phó nha hoàn nấu nước đường đỏ cho nàng, hơn nữa cẩn thận giữ ấm cho nàng, nuôi dưỡng nàng đến hết sức yếu ớt.

 

-“Ta..... đã sớm kết thúc, làm sao có thể lại đau?” A Uyển có chút lúng túng.

 

Vệ Huyên lại không để ý nàng, ôm nàng vào trong ngực, trong tay cầm một quyển sách đến xem. A Uyển nhìn kỹ lại, phát hiện là một quyển binh pháp của danh tướng tiền triều trang giấy đã hóa vàng, trong lòng không khỏi có chút hồ nghi.

 

Mặc dù bụng không có gì khác thường, nhưng được bàn tay ấm áp của hắn đặt ở nơi đó rất thoải mái, A Uyển cũng liền dựa vào hắn, vừa đánh túi lưới vừa nói chuyện nhà với hắn, nói nói, liền nói đến hôn lễ của Tứ công chúa trong đầu tháng mười.

 

Hoàng gia chọn lựa phò mã cho Tứ công chúa là nhân sĩ Nghi Xuyên, là vọng tộc ở địa phương, ngày nay đi học ở Quốc tử giám, mặc dù gia thế ở kinh thành không hiện ra, thế nhưng Tứ công chúa cũng không phải là nữ nhi Hoàng thượng thương nhất, lại không giống Trưởng công chúa Thanh Ninh là đích trưởng nữ, cộng thêm ở tình huống đó, Hoàng thượng chỉ là muốn trừng trị Trịnh quý phi cùng Tam công chúa một chút, cũng không có cẩn thận chọn lựa cho Tứ công chúa, mới chọn người như vậy.

 

Hai người nói tới phò mã của Tứ công chúa cùng với nơi kiến tạo phủ công chúa, còn nói đến hôn lễ, Vệ Huyên cùng A Uyển làm đường huynh tẩu tử, không thể thiếu phải đi chúc mừng một phen.

 

-“Sợ đến lúc đó thời tiết lạnh, nàng cáo ốm ở nhà đi.” Vệ Huyên lãnh đạm nói.

 

A Uyển bất giác buồn cười,

-“Nếu là truyền đi, cái này giống như nói cái gì? Không chừng nói ta làm bộ làm tịch làm dáng.

 

-“Thân thể nàng vốn không tốt, không đi thì như thế nào?” Vệ Huyên vẫn là không muốn cho nàng đi, trong lòng đối với Tứ công chúa chán đến phát hoảng.

 

Phàm là người kiếp trước từng cho A Uyển nếm mùi đau khổ qua, cho dù kiếp này bọn họ cái gì cũng chưa làm qua, Vệ Huyên vẫn là cách ứng đến hoảng, không muốn A Uyển quá gần với bọn họ, thậm chí loại chuyện như vậy càng không muốn để cho A Uyển lộ diện. Giống như Vệ Châu của Tĩnh Nam quận vương phủ, Vệ Huyên không thích nàng, mấy lần khi Vệ Châu tới tìm A Uyển, lấy lạnh lẽo đối đãi, dọa Vệ Châu sợ đến mức một khoảng thời gian không dám trở lại tìm A Uyển.

 

A Uyển không chịu nổi kiên trì của hắn, chỉ đành phải hàm hồ đáp ứng, quyết định đợi đến lúc Tứ công chúa lấy chồng lại nói.

 

Lại không nghĩ tới, hôm Tứ công chúa lấy chồng đó, bầu trời bay đầy tuyết, toàn bộ kinh thành cũng trở nên giá rét không dứt, ở dạng thời tiết đó, A Uyển cũng có chút không muốn ra khỏi cửa.

 

-“Được rồi, thời tiết không tốt, nàng cũng đừng ra cửa, để cho phụ vương cùng mẫu phi đi, đỡ phải nàng lại bị bệnh.” Vệ Huyên bắt nàng ở nhà.

 

A Uyển bọc trong áo lông chồn, nói:

-“Ta đã rất lâu không có bị bệnh, so với hai năm trước đã khỏe mạnh không ít, loại thời tiết này coi như ra cửa cũng không có chuyện gì.

 

Vệ Huyên nhíu mày không nói.

 

Cũng không biết hắn nói với Thụy Vương phi như thế nào, Thụy Vương phi tự mình tới nắm tay nàng, dặn dò nàng ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, không cần đi hôn lễ Tứ công chúa, để bà đi một chuyến là được. Ngược lại mọi người đều biết tình huống của nàng, sẽ không có ai trách tội.

 

Thụy Vương phi lời nói thân thiết, khiến cho A Uyển không thể phản bác.

 

Chờ sau khi Thụy Vương phi rời đi, A Uyển không nhịn được nhìn về phía Vệ Huyên, lại thấy hắn nở nụ cười quanh co với mình, khiến cho tim của nàng đập nhanh mấy nhịp.

 

Nàng giống như….. càng ngày càng không cách nào cự tuyệt nụ cười của hắn.

 

Cuối cùng hôn sự của Tứ công chúa dưới sự kiên trì vô hình của Vệ Huyên, A Uyển không có đi, bất quá phu thê Thụy Vương đều đi, Vệ Huyên bởi vì hoàng thượng, ngược lại đi một chuyến, chẳng qua là hắn dự lễ xong, cũng không lưu ở nơi đó uống rượu mừng, mà bỏ về phủ trước.

 

A Uyển bị hành động khinh suất của hắn làm cho trợn mắt há hốc mồm, lo lắng nói:

-“A Huyên cũng quá qua loa đi? Cẩn thận sau khi Hoàng thượng biết sẽ giận A Huyên, nói A Huyên cái huynh trưởng này không có tận chức.

 

Vệ Huyên cởi áo choàng lông điêu màu đen xuống, hơ chính mình ấm áp, mới ngồi lên trên kháng ôm nàng vào trong ngực, nói:

-“Không có sao, hoàng bá phụ trăm công ngàn việc, cũng không có thời gian tới nắm ta chút chuyện nhỏ này.

 

Thấy dáng vẻ hắn không muốn nói nhiều, A Uyển chỉ đành phải thôi, liền hỏi tới hôn sự Tứ công chúa.

 

Vệ Huyên ngắn gọn nói, sau đó thấp giọng nói với A Uyển mấy vị hoàng tử cùng đi dự lễ, lúc nói đến Ngũ hoàng tử, chê cười nói:

-“Tam hoàng tử vẫn còn đang dưỡng thương, Tam hoàng tử phi có thai, không tiện tới. Ngũ hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử phi thật đã tới, bất quá nhìn vị Ngũ hoàng tử kia sắc mặt rất không tốt…..

 

Nói tới chỗ này, hắn liền nghĩ đến sự tình ít ngày trước mà Mạnh Phong tra được, con ngươi đen thanh mát phản chiếu như ánh sáng lưu ly, càng nhiều hơn chính là âm u.

 

Nếu như không phải kiếp trước đích thân trải qua, chỉ sợ hắn cũng sẽ giống như những người đó, xem Tam hoàng tử trở thành kình địch lớn nhất của Thái tử, coi phe cánh Trịnh quý phi là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt. Cũng không biết bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau, mọi người bọn họ, bất quá đều là quân cờ trong cuộc đấu quyền lực của người khác mà thôi.

 

Nhắm mắt lại, sự tình cưỡi ngựa xem hoa kiếp trước thoáng qua ở trong đầu, cuối cùng dừng ở trên thân ảnh của Cửu hoàng tử.

 

Hắn có một mẫu phi giỏi về ẩn nhẫn mà thông tuệ, điệu thấp nhưng lại âm thầm đáp lên thủ phụ mẫu tộc. Hắn sanh ra ở thời cơ thích hợp nhất, tuổi tác có ưu thế hơn so với những hoàng tử khác, đợi đến lúc cánh chim hắn đủ cứng, hoàng đế đã già nua, các hoàng tử lớn tuổi bởi vì đế vương nghi kỵ, chết chết, giam cầm giam cầm, thậm chí bị đối thủ kéo xuống ngựa, cuối cùng rốt cuộc để hắn lộ ra.

 

Cho nên, nếu như Vệ Huyên suy đoán không sai, cuối cùng chắc là Cửu hoàng tử ngồi lên cái vị trí kia.

 

Nghĩ đến liền cảm giác tạo hóa trêu người, phảng phất tất cả mọi người trước mặt là vì để lót đường cho hắn leo lên vị trí kia mà.

 

-“A Huyên, ngươi làm sao vậy?

 

A Uyển quay đầu nhìn hắn, thấy hắn nhắm mắt lại, lông mi thật dài, làn da trắng nõn tinh tế, là dáng vẻ đặc biệt của công tử quý tộc ở kinh thành, lộ ra một loại tao nhã tự phụ khiến cho người ta ngưỡng vọng, cho người ta cảm giác bạch ngọc tốt đẹp không tỳ vết.

 

Thật sự rất đẹp.

 

A Uyển không nhịn được đưa tay sờ mặt của hắn.

 

Vệ Huyên mở mắt, cười nói với nàng:

-“Không có sao, ta chỉ là đang suy nghĩ, gần đây trong kinh thành bà mối đã đi muốn gãy chân, những gia đình kha khá có con em vừa độ tuổi đã rối rít đính hôn.

 

A Uyển cũng không phải người đần, hơi suy nghĩ một chút liền hiểu, hiểu rõ nói:

-“Là vì hôn sự Tam công chúa chứ? Bọn họ như vậy….. không sợ Hoàng thượng biết sẽ tức giận sao?

 

Sau khi Tam công chúa từ trong tiểu phật đường của Thái hậu ra ngoài, lại bắt đầu sinh động, mà những triều thần huân quý suy đoán tâm tư hoàng đế, không khỏi trong lòng đều lẩm bẩm. Cho nên toàn bộ đầu tháng chín, bà mối trong kinh thành cũng hết sức bận rộn.

 

-“Cái này có cái gì?

Vệ Huyên không cho là đúng nói:

-“Quân pháp không trách dân chúng, coi như là Hoàng thượng, cũng không thể tùy tâm sở dục làm việc, huống chi Tam công chúa với đức hạnh đó, không ai muốn hầu hạ cái đại tôn phật này, trong lòng Hoàng thượng có tức giận, cũng không thể cáu kỉnh tất cả mọi người.

 

Nói xong, hắn cười,

-“Sang năm chính là cuộc thi mùa Xuân, nói vậy sẽ có rất nhiều thư sinh các nơi vào kinh đi thi, đến lúc đó sẽ có nhiều thanh niên tài tuấn.

 

Nhìn hắn cười đểu, A Uyển cũng nhịn không được buồn cười.

 

Khi hai người thân mật nói chuyện, Lộ Vân cách rèm ở bên ngoài kêu gọi, nói là phủ công chúa sai người tới.

 

A Uyển vừa nghe, lập tức vội la lên:

-“Có phải nương thấy ta không đi tham gia hôn lễ, cho là ta bị bệnh hay không?

 

Chỉ sợ nương nàng sẽ lo lắng.

 

-“Không có sao, không có sao!

Vệ Huyên sợ nàng lo âu tổn hại thân thể, vội nói,

-“Lúc ấy ta gặp cô cô, cùng cô cô nói tình huống của nàng, chắc là có chuyện khác đi.

 

A Uyển ngồi dậy, sau đó khoác áo choàng lụa màu cẩm đi ra ngoài, liền thấy Dư ma ma đang nói chuyện với Thanh Nhã mặt tươi cười, trong lòng cũng không khỏi buông lỏng mấy phần, hỏi:

-“Tại sao ma ma tới đây? Là chỗ mẫu thân có chuyện gì à?

 

Dư ma ma cười ha hả nói:

-“Nô tỳ đây cũng là nóng lòng chút, mới tới nói trước với quận chúa một tiếng, công chúa kêu nô tỳ nói với ngài, Mạnh thiếu phu nhân có tin vui.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 30/06/2021

 

2 comments:

  1. Ôi tui lại cứ tưởng là Công chúa mẫu thân có tin vui cơ
    Thanks nàng edit nha 🥰🥰

    ReplyDelete

Popular Posts