Sủng Thê Như Lệnh - Chương 174

☆, Vệ Huyên xuất chinh, thái tử phi mang thai.

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Kể từ sau khi thánh chỉ ban ra, Vệ Huyên liền bắt đầu bận rộn chuyện xuất hành, mỗi ngày đi sớm về trễ….. Đặc biệt là khi hắn xác định tâm ý A Uyển, tự nguyện theo hắn đi Minh Thủy Thành xong, hành động của hắn không khỏi mang theo mấy phần khoan khoái đường làm quan rộng mở.

 

Trừ cái đó ra, khách khứa Thụy Vương phủ cũng là nối liền không dứt, vì bất quá là muốn đi thông quan hệ Thụy Vương, muốn an bài một ít người của chính mình vào trong quân Minh Thủy Thành, loại chuyện như vậy xưa nay liền là một loại ăn ý hiểu trong lòng mà không nói ra.

 

Thụy Vương đối với lần này từ chối cho ý kiến, ứng phó trước mặt mọi người tới bái phỏng, thế nhưng quay người lại, liền ném việc này cho Vệ Huyên, do chính hắn chọn người. Nếu sự thật nhi tử phải sống ở Minh Thủy Thành mấy năm không cách nào thay đổi, Thụy Vương cũng muốn khảo nghiệm hắn, để cho hắn bắt đầu từ bây giờ học tập.

 

Thế nhưng không ngờ ra, Vệ Huyên đối với lần này lại thành thạo, mặc dù cũng không phải là hết thảy mọi người tìm tới có thể như ý, thế nhưng so với trước kia chỉ biết là đánh thẳng về phía trước đắc tội với người, bây giờ ngược lại có mấy phần giảo hoạt của chính khách, thậm chí chọn lựa người, tất cả không phải đều theo tâm ý chỉ chọn người chính mình xem thuận mắt, có một ít thậm chí lẫn nhau còn có khoảng cách, tạo thành một loại thăng bằng kiềm chế lẫn nhau, thủ đoạn hết sức lão luyện.

 

Đối những chuyện này, trong lòng Vệ Huyên cũng có một cây thiên cân. Hắn biết chính mình không thể nào một mực ẩn dấu, tình cờ cũng phải xuất ra mấy phần bản lãnh chân thật, như vậy không chỉ có để cho hoàng đế phía trên nhìn thấy yên tâm, cũng có thể gõ những người có dị tâm, đỡ phải đến lúc đó cản trở mình.

 

Kiếp trước, Vệ Huyên cái gì cũng không hiểu, liền bị vội vã đưa đi biên cảnh xa xôi, từ một tên binh sĩ thông thường từ từ học tập, cho đến có thể một mình đảm đương một phía, trở thành một Tu La sát phạt quả quyết thiết huyết, để cho man tộc phương Bắc nghe tin đã sợ mất mật, con đường này đi hết sức chật vật, cũng ăn qua rất nhiều đau khổ. Mà kiếp này, hắn có kinh nghiệm kiếp trước, tự nguyện đi biên cảnh, trong lòng hiểu rõ, thậm chí không người nào có thể so với hắn làm tốt hơn.

 

Đây mới là hắn dựa vào.

 

Trọng sinh không phải vạn năng, bởi vì tương lai không phải nhất thành bất biến, biết tương lai cũng không thể cho hắn càng nhiều trợ giúp hơn, có thể trợ giúp hắn, chỉ có kiếp trước hắn ở biên cảnh trải qua các loại khó khăn gian hiểm, trước học sau tập, có được kinh nghiệm cùng thủ đoạn, còn có kiến thức hành quân bày trận.

 

Thụy Vương mắt lạnh bên cạnh mấy ngày, rốt cuộc không phải không thừa nhận, đứa con trai này ở thời điểm ông không biết, từ từ trưởng thành, không còn là tên bá đạo cương liệt trong trí nhớ đó, con Gấu Con chỉ biết đi gây họa để cho ông thu thập hỗn loạn. Vì thế, ông đặc biệt chạy tới trước bài vị thê tử đã mất nói rất lâu, cũng cùng mưu sĩ Vương Hòe cảm thán mấy câu.

 

-“Trước kia Bổn vương chỉ mong hắn an an phận phận tập tước, về sau tân đế xem ở mặt mũi của Bổn vương, bảo đảm hắn sống cả đời vinh hoa phú quý là được, yêu cầu đối với hắn cũng không cao. Thế nhưng hắn không nghĩ đi theo con đường Bổn vương an bài, vốn cho là hắn quá cứng dễ gãy, chỉ sợ làm nhiều, sau này vô luận vị hoàng tử nào lên ngôi, sợ là không thể dung hắn. Nhưng bây giờ Bổn vương xem hắn làm việc, mặc dù không biết tương lai sẽ như thế nào, lại biết hắn đã có đầy đủ vốn liếng bảo toàn bản thân, tiến thối có thể công có thể thủ.

 

Vương Hòe châm trà cho ông, trên mặt giống vậy vô cùng an ủi, cảm thấy so với Thụy Vương gia không biết điều, chủ công tương lai là Thụy Vương thế tử như vậy mới phải, cũng không cần lo lắng chính mình tuổi già khó qua, không nơi để ở.

 

-“Bổn vương thật sự là không biết, rõ ràng là tận mắt nhìn hài tử lớn lên, là lúc nào biến thành dáng vẻ như vậy? Nếu hắn muốn đi con đường này, sợ rằng sau này sẽ hết sức cực khổ. Miểu nhi chỉ chừa hài tử này cho Bổn vương, Bổn vương thật sự không bỏ được để cho hắn quá cực khổ, mới nghĩ chính mình khổ cực một ít, nào nghĩ sẽ như vậy!

 

Nghe vị phụ thân này nhứ nhứ thao thao, Vương Hòe ở trong lòng liếc mắt, tâm nói nếu như chính thế tử không phấn chấn cố gắng, sợ lấy Thụy Vương cách nuôi dưỡng này, cho dù có ông che chở, lại luôn có thời điểm sơ sót, đến lúc đó sẽ phải hối hận không kịp. Lão tử lợi hại hơn nữa, nhi tử không tiền đồ, thì có ích lợi gì đâu? Không chừng không chờ tân đế thượng vị, đã phải xảy ra chuyện.

 

Vương Hòe cũng không biết, kiếp trước Vệ Huyên đã là như vậy, tân đế chưa thượng vị, cũng đã ở trong trận đoạt đích kịch liệt đó, bị buộc phải đi xa biên cảnh, ăn một phen đau khổ, mới ra khỏi cảnh khốn khó, đáng tiếc còn chưa kịp hồi kinh để cho thế nhân nhìn với con mắt khác, lại chết trận sa trường, khiếp sợ triều chính, sau khi chết rồi được hai đời đế vương truy phong, thù vinh vô hạn, lại là thế nhân không ngờ tới.

 

Đợi đến trung tuần tháng hai, mọi chuyện chuẩn bị thỏa đáng, Vệ Huyên sắp phải xuất phát.

 

Buổi tối một ngày trước khi lên đường, Vệ Huyên trở về thật sớm.

 

A Uyển đang kiểm điểm hành lý chuẩn bị cho Vệ Huyên, tại mấy ngày trước hành lý đã chuẩn bị xong, A Uyển sợ thiếu thứ gì, cho nên lại kêu Lộ Vân cầm danh sách hành lý tới kiểm điểm một lần, sau đó lại cho người tăng thêm chút dược liệu.

 

Không giống với dĩ vãng Vệ Huyên bí mật rời kinh làm việc, lúc này hắn là phụng chỉ xuất chinh, hành lý sẽ không hạn chế, có thể mang nhiều một ít cũng không sao, rốt cuộc A Uyển thỏa mãn thu thập cho hắn mấy xe hành lý, vậy cũng không thể thiếu, có thể để cho lúc Vệ Huyên ở Minh Thủy Thành, trong thời gian ngắn sẽ không thiếu y thiếu thực, chất lượng sinh hoạt cùng kinh thành không quá mức khác biệt.

 

Vệ Huyên cười khanh khách nhìn nàng bận rộn, tự mình bưng một ly nước hoa quả hương vị ngọt ngào cho nàng giải khát, lôi kéo nàng nói:

-“Ta cảm thấy đã đủ rồi, nếu như thiếu cái gì, sau này lại cho người đưa tới là được. Ngược lại nàng, tháng ba lên đường, khi đó thời tiết vừa vặn, ôn hoà, cũng tiện cho nàng đi đường, không đến nỗi quá khó chịu. Đến lúc đó hành lý của nàng mang nhiều một chút, ta sẽ phái thị vệ trở lại hộ tống nàng đi Minh Thủy Thành.

 

A Uyển cũng cười khanh khách, quay đầu hôn một cái ở trên mặt hắn, chính mình như không có chuyện gì xảy ra, ngược lại náo loạn hắn mặt đỏ bừng, một đôi mắt sáng lấp lánh nhìn nàng.

 

Buổi tối lúc đi ngủ, Vệ Huyên ôm nàng vào trong lòng, sờ soạng eo nhỏ gầy của nàng, lẩm bẩm:

-“Ta không ở kinh thành, chính nàng phải ăn uống thật ngon, đừng quá gầy, gầy đi ôm không thoải mái!

 

A Uyển giả vờ giận, cắn hắn một hớp.

 

Cắn cắn, liền thành yêu tinh đánh nhau.

 

Khi hắn chôn thật sâu ở trong cơ thể nàng cùng nàng hoan hảo thì, nàng lại phát huy bản lãnh để cho Vệ Huyên hỏng mất, lôi kéo hắn lải nhải, dặn dò hắn tất cả chuyện cần chú ý, để cho Vệ Huyên thiếu chút nữa không làm tiếp được, chỉ có thể trực tiếp chận miệng của nàng, quyết định trước tiên làm xong lại nói.

 

Chờ hắn rốt cuộc thỏa mãn buông nàng ra, hôn thái dương ướt mồ hôi của nàng, âm thanh khàn khàn thuần hậu cười nói:

-“Được rồi, bây giờ nàng có thể nói, ta nghe.

 

A Uyển mệt mỏi ngay cả đầu ngón tay cũng lười động, híp mắt buồn ngủ, theo bản năng nói:

-“A, ta đột nhiên lại không muốn nói.

 

Vệ Huyên:

…..

 

Thật phát điên!!!

 

Phát điên kết quả là, cũng không bất kể nàng có phải mệt mỏi hay không, tiếp tục áp lên lại thêm một lần.

 

A Uyển bị hắn chơi đùa thắt lưng đều muốn đứt đoạn, hai chân mềm giống như sợi mì, thế nhưng nghĩ đến ngày mai hắn sẽ phải đi, lại nhìn dáng vẻ hắn đáng thương, mềm lòng tùy hắn. Cho đến chỗ đó bắt đầu ma sát đến đau rát, Vệ Huyên tự mình kiểm tra qua, thấy nó đã ửng máu sưng đỏ, lo lắng nàng bị thương, mới thôi.

 

Chờ hắn giúp nàng dọn dẹp thân thể xong, thấy nàng cứ như vậy co rúc ở trong chăn ngủ, Vệ Huyên mặt mày hơi hòa hoãn, ở trên trán nàng tiếp tục ôn ôn nhu nhu hôn xong, cũng ôm nàng chìm vào giấc ngủ. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Hôm sau, Thái tử thay thế hoàng đế ở ngoài thành tiễn đưa hắn, Vệ Huyên tế cờ xong, liền dẫn một đám binh tướng lên đường đi Minh Thủy Thành.

 

Vệ Huyên đi, nhưng A Uyển cũng nằm trên giường một ngày đều không thể đứng dậy.

 

Mò tới mấy cái dấu răng trong bắp đùi, không khỏi có chút cắn răng nghiến lợi. Vị thế tử gia này tối hôm qua giá thế, dường như muốn đem phân lượng cách biệt ba tháng đều làm cho đủ vậy, hết lần này tới lần khác hắn trẻ tuổi, tinh lực thịnh vượng, lại là người ở phương diện này cực kỳ kéo dài, bình thường đều phải làm đủ trò vui khởi động mới có thể làm cho nàng động tình, tối hôm qua như vậy, đến cuối cùng thật sự là một lời khó nói hết.

 

Chẳng qua là chờ Vệ Huyên đi ngày hôm sau, A Uyển liền bắt đầu nhớ hắn, vô luận làm chuyện gì đều có chút uể oải không nhấc nổi tinh thần.

 

Sau khi Vệ Huyên rời đi không lâu, rất nhanh lực chú ý của A Uyển liền bị hôn sự Mạnh Tự dời đi.

 

Hôn lễ Mạnh Tự định ở tháng Ba, từ đầu năm trước, Trưởng công chúa Khang Bình đã ra tay chuẩn bị đồ cưới cho nàng. Đây là nữ nhi nhỏ nhất nhà, Mạnh gia đối với hôn sự Mạnh Tự cũng vô cùng thận trọng, đồ cưới cũng cực kỳ phong phú, mỗi lần nghĩ đến nàng xuất giá xong, liền phải đi Tây Bắc xa xôi, Trưởng công chúa Khang Bình rất đau lòng, lại không nhịn được đáp nhiều một ít đồ cưới.

 

Lúc A Uyển về phủ công chúa thăm công chúa mẫu thân, thì nghe công chúa mẫu thân nói đến chuyện này.

 

-“Mặc dù di di con thương Tự nhi, thế nhưng đồ cưới Tự nhi cũng không thể lướt qua thái tử phi, cho nên di di con liền đem một ít đồ vật bán hạ giá thành bạc lén lút cho vào đồ cưới cho Tự nhi, sau này hàng năm tiền bạc trong thôn trang cũng chuyển đến Tây Bắc cho nàng, trên cái ăn mặc cũng phong phú một ít, không cần quá cực khổ. Di di con suy nghĩ, trừ kinh thành cùng Giang Nam ruộng tốt, một dãy từ kinh thành đến Tây Bắc đó, cũng mua nhiều một ít đồng ruộng!

 

Nghe mẫu thân nói số lượng đồ cưới của Mạnh Tự, A Uyển âm thầm chắc lưỡi hít hà, trên mặt nổi xác thực không nhiều, không thể qua trưởng tỷ cùng nhị tỷ, thế nhưng tương đương thành hiện ngân, đó là một số lượng khổng lồ. Không chỉ có như vậy, thái tử phi Mạnh Vân cũng len lén cho người đưa cái điền trang tới cho muội muội thêm trang.

 

A Uyển nghe xong, trong lòng không khỏi không cảm khái quả nhiên Mạnh Vân thương yêu cái muội muội này nhất, mặc dù từ nhỏ đến lớn nhìn như tính tình cổ quái thích khi dễ tiểu muội muội, thế nhưng lúc mấu chốt, cho nhiều cũng là nàng, thậm chí biết mẫu thân chuẩn bị số lượng đồ cưới cho muội muội đã vượt qua chính nàng, lại cũng không có cái gì không vui, ngược lại chính nàng còn đáp một cái điền trang tới.

 

Cùng mẫu thân lẩm bẩm xong đồ cưới Mạnh Tự, A Uyển lại rút một ngày thời gian đi phủ Trưởng công chúa Khang Bình thăm Liễu Thanh Đồng mang thai bảy tháng cùng Mạnh Tự.

 

Thấy Liễu Thanh Đồng mang cái bụng lộ ra thì, A Uyển không ngừng suy đoán giới tính đứa bé trong bụng của nàng,

-“Chua nhi cay nữ, không biết biểu tẩu đang mang thai là thích ăn chua nhiều hay là cay nhiều?

 

Liễu Thanh Đồng do dự nói:

-“Chua cay cũng thích ăn, lúc mới bắt đầu chua nhiều hơn chút, sau đó chính là cay nhiều hơn chút.

 

-“Ai da, không phải trong bụng này có một nam một nữ chứ?” Mạnh Tự ngạc nhiên nói.

 

Liễu Thanh Đồng ngược lại cười lên,

-“Không thể nào, thái y cùng ma ma cũng xem qua, nói chỉ có một, chính là không biết là nam hay nữ.

 

A Uyển lại nói:

-“Ma ma đó có nói cái bụng nhọn là nam hài, cái bụng tròn chính là nữ hài hay không?

 

Liễu Thanh Đồng bị nàng chọc cho cười không thể đè nén,

-“Lời như vậy ngươi là nghe ai nói? Ma ma nói loại chuyện như vậy xưa nay không có chính xác, hơn nữa gia đình chúng ta, vô luận là sinh nam hay sinh nữ, đều quý báu giống nhau.

 

-“Đúng, nương muội cũng nói, nhà chúng ta chính là cô nương cũng tôn quý giống nhau.” Mạnh Tự cười híp mắt phụ họa.

 

A Uyển nhìn hai chị dâu em chồng đồng dạng sung sướng, không khỏi không thừa nhận, vô luận là làm mẫu thân hay là làm bà bà, Trưởng công chúa Khang Bình đều là người đủ tư cách, Liễu Thanh Đồng có thể gả vào đây, thật sự là may mắn của nàng.

 

Ở chỗ Liễu Thanh Đồng ngồi một hồi, A Uyển lại theo Mạnh Tự đến trong viện của nàng, hai người cùng nhau nói chút lời có thể nói.

 

-“Qua ba tháng ba, muội phải lấy chồng, chuẩn bị thế nào rồi? Lúc nào Thẩm Tam thiếu gia từ Tây Bắc trở lại cưới muội?

 

Mạnh Tự cười mặt ửng đỏ, nói:

-“Hẳn là chuẩn bị đã gần đủ rồi đi, nương muội không cho người nói cho muội biết, nói để tự muội chuyên tâm làm mấy bộ quần áo, túi tiền, vật trang sức linh tinh phối sức cho Thẩm Tam công tử là được. ít ngày trước muội vừa nhận được tin từ Tây Bắc gửi tới, nói bởi vì chiến sự phía bắc căng thẳng, Chấn Uy tướng quân muốn ở lại Dương Thành chủ trì, đến lúc đó Thẩm tam tự mình trở lại rước dâu, Chấn Uy tướng quân cùng phu nhân không trở lại, đến lúc đó ở Định Quốc Công phủ bái đường, rồi đi Tây Bắc kính trà hành lễ cho cha mẹ chồng là được.

 

Nghe nàng nói gọn gàng ngăn nắp, mặt vì sắp làm tân nương tử ngượng ngùng hạnh phúc, A Uyển không khỏi âm thầm gật đầu.

 

Hai người đang ở trong phòng nói chuyện, đột nhiên thấy Xuân Anh mang theo ma ma hầu hạ bên người Trưởng công chúa Khang Bình đầy mặt vui mừng đi vào, bẩm báo:

-“Mới vừa rồi trong cung truyền tới tin tức, nói là thái tử phi có thai.

 

Sau khi A Uyển cùng Mạnh Tự nghe xong, cũng vừa mừng vừa sợ.

 

Mặc dù trước mắt thái tử phi đã có một nhi tử kề bên, thế nhưng Thái tử là trữ quân, sau này là hoàng đế, làm sao có thể chỉ có một nhi tử? Hiện tại hoàng đế đang lúc hoàn hảo, chờ sau này Thái tử lên ngôi, những đại thần sẽ bắt lấy lý do Thái tử con cháu đơn bạc, muốn cho Thái tử quảng nạp hậu cung linh tinh, thái tử phi cũng sẽ bị chỉ trích không ít.

 

Cho nên, cái thai này của Mạnh Vân tới thật là quá tốt, cũng quá kịp thời.

 

Nghe được cái tin tức tốt này, A Uyển cùng Mạnh Tự cũng vội vàng đi chính viện tìm Trưởng công chúa Khang Bình. Chỉ thấy bà hôm nay mặc bối tử hoa hồng hồ điệp bồ đào, mặt mày hồng hào, mi mày quanh quẩn nồng đậm vui sướng, đang phân phó ma ma khen thưởng hạ nhân trong phủ.

 

-“Nương, Nhị tỷ tỷ lại có bảo bảo, có phải hay không?” Mạnh Tự vui sướng nhảy tới ôm cánh tay của mẫu thân.

 

Trưởng công chúa Khang Bình tâm tình sung sướng, cũng không trách cứ hành vi không thục nữ của nữ nhi, cười khanh khách nói:

-“Đúng vậy, mới vừa rồi trong cung truyền đến tin tức, hôm nay thái y xem mạch bình an cho thái tử phi, xác nhận Nhị tỷ tỷ con mang thai hai tháng.

 

Thái tử con cháu gian nan, mặc dù mọi người đều biết bởi vì Thái tử thể chất yếu, cũng không phải do nữ nhân, thế nhưng đại đa số người không biết vẫn là sẽ đem nguyên nhân quái đến trên người nữ nhân. Dĩ nhiên, nếu thái tử phi có thể có nhiều mấy đứa bé kề bên, vô luận tương lai xảy ra chuyện gì, cũng có thể đứng ổn một ít.

 

Chỉ cần cái thai này có thể sinh ra là một nam hài, tâm Trưởng công chúa Khang Bình liền có thể chân chính để xuống.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 20/07/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts