Sủng Thê Như Lệnh - Chương 180

☆, A Uyển tổ chức tiệc ngắm hoa….

Edit + Beta: Đào Mai

 

Lúc A Uyển nghe được Thanh Sương nói chuyện Chu thủ thành bị phu nhân trong nhà bạo lực, thiếu chút nữa phun trà….. Shit.

 

-“Loại chuyện như vậy….. làm sao ngươi biết?” A Uyển có chút rối rắm hỏi.

 

Mặc dù nàng biết Thanh Sương am hiểu hỏi thăm tin tức, thế nhưng bọn họ mới đến, đối với tình huống Minh Thủy Thành vẫn còn trong quan sát tìm tòi cùng thích ứng, chẳng qua cô nương này là đi ra ngoài mua vài món đồ, ngay cả sự tình kín đáo như vậy cũng có thể nghe được sao?

 

Trong nháy mắt A Uyển đối với nha hoàn của mình rất kính nể, chẳng lẽ nàng bồi dưỡng được một nhân tài mật thám!

 

Thanh Sương cười, lanh lợi hồi đáp:

-“Mọi người trong Minh Thủy Thành đang nói mà, nô tỳ quay một vòng trên đường, liền nghe đầy lỗ tai!

 

Nàng nhún vai một cái,

-“Nghe nói là hậu viện phủ Thủ thành, nơi đó cách một cái ngõ hẻm, chỉ cần trong phủ Thủ thành có chút động tĩnh gì, người đi qua là có thể nghe được một hai. Nghe nói ngay lúc đó động tĩnh thật lớn, người Minh Thủy Thành nói, Thủ thành phu nhân nhất định là lại hành hung Thủ thành đại nhân, nguyên nhân hành hung lần này, nhất định là tay Chu thủ thành lại đi sờ nha hoàn.

 

Cho nên nói, mỗi lần Chu thủ thành vừa ra bên ngoài phong lưu khoái hoạt sẽ bị sư tử Hà Đông trong nhà bạo hành, người Minh Thủy Thành đã thành thói quen, lúc đầu còn có chút buồn cười, sau đó đã có thể hờ hững mà thôi, bất quá là cười bỏ qua, cũng không phản ứng quá lớn, cũng không giống như đám A Uyển vừa mới đến, nghe nói sửng sốt một chút.

 

Thanh Nhã, Thanh Hoàn và các nha hoàn nghe xong, mắt hạnh trừng trừng, hồi lâu mới thở dài nói:

-“Không nghĩ tới Thủ thành phu nhân lợi hại như vậy!

 

Ở thời đại này trong mắt nữ nhân, nam nhân là trụ cột trong nhà, nói một không hai, địa vị rất cao, ít có làm thê tử dám công nhiên khiêu khích địa vị cùng uy nghiêm của bọn họ. Vì lẽ đó còn chưa nghe nói có nữ nhân dũng mãnh đến dám đánh trượng phu, nếu như ở trong kinh thành xuất hiện chuyện như vậy, cái thê tử đó cho dù không bị hưu, cũng phải bị lời đồn đãi vớ vẩn đánh sụp. Nào giống nơi này, Chu phu nhân trong lòng khó chịu trượng phu phong lưu hoa tâm, trực tiếp đánh, sao quan tâm ngươi là nam là nữ, đánh xong, còn có thể bình yên vô sự làm thủ thành phu nhân của nàng.

 

Thực sự là sảng khoái!

 

A Uyển có chút buồn cười, cảm thấy đôi phu thê này có chút ý tứ, lúc đó nghe Vệ Huyên nói vị Chu phu nhân kia là sư tử hà đông thì, chỉ cho rằng là lợi hại chút, không nghĩ quá nhiều, không nghĩ tới thế nhưng dũng mãnh như vậy, Chu thủ thành tuy là cái quỷ sắc lang, gặp phải Chu phu nhân ngược lại cũng có thể trị nhất trì. Bất quá, Chu phu nhân có thể thản nhiên bắt nạt thủ thành phu quân của nàng như vậy, không khỏi có chút ý vị sâu xa mà.

 

Nghĩ như thế, A Uyển không khỏi vỗ tay khen:

-“Thủ thành phu nhân thật là nữ anh hùng!

 

Mấy cái Thanh không khỏi nhìn nàng, tâm nói dáng vẻ Thế tử phi tán thưởng như vậy, không phải là muốn học cái bưu hãn của Chu phu nhân à, sau đó nếu Thế tử làm ra sự tình có lỗi với nàng, cũng trực tiếp động thủ đi? Hẳn là….. Không thể nào?

 

Nghe chuyện Chu thủ thành xui xẻo cùng Thủ thành phu nhân bưu hãn, chờ sau khi kinh nguyệt của A Uyển kết thúc, nàng tự mình đưa thiếp mời cho Chu phu nhân, Triệu tướng quân phu nhân cùng các quan phu nhân trong Minh Thủy Thành, mời các nàng đến trong phủ ngắm hoa.

 

Phủ đệ tốt nhất trong Minh Thủy Thành không phải phủ Thủ thành, mà là sau khi Vệ Huyên tới đây, kêu người dành thời gian một lần nữa sửa chữa nhà mới, diện tích khá rộng rãi, đặc biệt vườn hoa trong nhà, là Vệ Huyên không tiếc tiêu hao nhân lực cùng vật lực, sai người bồi dưỡng cùng cấy ghép tốt hoa cỏ từ Vị Thành lại đây, lại mời người chuyên môn chăm sóc. Dõi mắt nhìn tới, trong vườn hoa một mảnh sắc màu rực rỡ, cho cái thế giới tràn ngập bão cát này thêm một phần không khí cẩm hương ngày mùa hè nên có, nhưng chỉ cần tỉ mỉ quan sát, liền sẽ phát hiện những cây hoa này nở đến xán lạn, kỳ thực đều là gieo trồng ở trong bồn, bởi vì xếp lại gần nhau, bố cục tỉ mỉ, khiến cho người cảm thấy cả vườn đều trồng hoa tươi.

 

Đám người Chu phu nhân cùng Triệu phu nhân dắt tay nhau mà đến, bị mời đến phòng khách trong vườn hoa uống trà thì, xem đến cơ hồ con mắt đều đăm đăm.

 

Hoàn cảnh Minh Thủy Thành thực sự không thích hợp dưỡng hoa, nhiều nhất cũng chỉ là trồng một ít hoa cỏ chịu rét làm cảnh, nở rất thưa thớt, xem nhiều cũng là dáng dấp kia. Vì lẽ đó lúc trước các nàng thu được thiếp mời, nói Thụy Vương Thế tử phi mời các nàng đi ngắm hoa thì, trong lòng còn hiện ra nói thầm, nói có thể thưởng thức thứ gì, xem cũng bất quá là một vườn hoa bình thường, lại không nghĩ đến lúc này sẽ thấy quang cảnh như thế!

 

-“Tường Vi, Bình Bà, Mạn Đà La, Quân Tử Lan…. Trời ạ, chỉ là hoa lan đã có vài loại, Kiện Lan, Lan Hồ Điệp, Mặc Lan….. vị thế tử phu nhân này nhất định là một người yêu hoa.

 

Triệu phu nhân bưng trà tự lẩm bẩm, trên khuôn mặt thanh lệ hiện lên mấy phần cuồng nhiệt.

 

Mấy người Chu phu nhân cùng Tiền phu nhân ngồi chung một chỗ, vốn là còn nhiều hứng thú ngồi ở trong phòng khách thưởng thức hoa trong vườn hoa, suy đoán muốn bố trí ra cái vườn hoa này cần hao phí bao nhiêu tài lực vật lực, chờ thấy dáng vẻ Triệu phu nhân, hai người không nhịn được bĩu môi, dáng vẻ không cho là đúng.

 

Triệu phu nhân là Triệu tướng quân đóng tại Minh Thủy Thành tái giá, ba năm trước đây khi tới Minh Thủy Thành thì, thường xuyên dáng vẻ cao quý lạnh lùng, không thèm cùng các nàng những người man rợ không có văn hóa này ở chung một chỗ, bình thường nếu không có chuyện gì, không phải tránh ở nhà thương xuân thu buồn, chính là làm thơ vẽ tranh, làm tẫn chuyện phong nhã, trong các phu nhân có cái tụ hội gì thì, ba mời bốn mời mới có thể tới.

 

Mỗi lần tới, luôn là dáng dấp thanh cao lãnh đạm ngồi ở trong góc, không chủ động cùng người nói chuyện, thậm chí đang lúc mọi người chơi đến vui vẻ thì, còn nhăn mày lại, dáng vẻ không cách nào nhẫn nại.

 

Nghĩ đến đức hạnh thường ngày của Triệu phu nhân, lại nghe được lời của nàng, mấy người Chu phu nhân trong lòng lộp bộp một cái, lòng nói đức hạnh vị thế tử phi này sẽ không cũng giống Triệu phu nhân đi, tâm tình vốn đã buông lỏng nhất thời trở nên nặng trĩu.

 

Mặc dù Triệu tướng quân cùng Chu thủ thành cùng tồn tại trong Minh Thủy Thành. Cộng sự, nhưng nằm ở một loại quan hệ chế hành vi diệu, một mực tường an vô sự, đợi đến chiến sự nổi lên, còn phải cùng nhau chiến đấu, quan hệ thập phần vi diệu, liên đới quan hệ của nữ quyến hai nhà cũng có chút bất đồng, cho nên Triệu phu nhân cùng Chu phu nhân ai cũng áp không được đầu ai.

 

Thế nhưng cái Thụy Vương thế tử phi mới tới này không giống vậy, chớ nói Thụy Vương thế tử là tướng tiên phong Hoàng thượng bổ nhiệm, lại nói cái Thụy Vương thế tử phi này, tính ở trên phẩm cấp liền áp các nàng một đầu, nếu như đức hạnh nàng cũng giống Triệu phu nhân vậy, Chu phu nhân có thể tưởng tượng sau này cuộc sống này thật sự là gian nan.

 

Đang lúc Triệu phu nhân mừng rỡ muốn gặp Thụy Vương thế tử phi một lần, Chu phu nhân, Tiền phu nhân lòng mang thấp thỏm thì, A Uyển được bọn nha hoàn vây quanh chậm rãi đi tới.

 

Trong nháy mắt nhìn thấy A Uyển, lòng mọi người đột nhiên bình tĩnh.

 

Hai mắt Triệu phu nhân sáng lên nhìn chằm chằm khảo cứu y phục đồ trang sức trên người A Uyển, còn có trang phục của bọn nha hoàn ôm lấy nàng, trong lòng cảm thấy, vị này mới là quý phụ nàng nên lui tới, đến từ kinh thành, thân phận cao quý, biết cách ăn mặc, các nàng nhất định sẽ có chung đề tài.

 

Mà Chu phu nhân các nàng cũng cảm thấy, mặc dù vị thế tử phi này trong hành động khắp chỗ lộ ra một loại khí chất đến từ cẩm tú chi hương phú quý cao nhã, nhìn thấy lại cực kỳ hòa ái, lời nói mặc dù không nhanh không chậm, thế nhưng âm thanh bình thản, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt, làm việc khắp nơi chu toàn thoả đáng, để cho người ta có cảm giác như gặp phải gió xuân.

 

-“Đây là cái trà gì, uống thật là ngon.” Chu phu nhân mím môi uống trà nha hoàn dâng lên, khen ngợi không dứt.

 

Triệu phu nhân lập tức lộ ra vẻ mặt nhìn đồ nhà quê, nói:

-“Đây là hồng trà Nam di, mùi vị thuần hậu ôn hương, dưỡng vị kiện tỳ, thích hợp nữ tử uống nhất. Hơn nữa cái hồng trà này, lúc sấy phải bỏ thêm nguyệt quế, lưu lại hương vị nguyệt quế ngọt ngào, càng hiện ra thuần hậu thơm ngọt.

 

(Chú thích: dưỡng vị kiện tỳ là dưỡng dạ dày bổ lá lách)

 

Nụ cười trên mặt Chu phu nhân hơi cương, phủi Triệu phu nhân một cái, lúc quay đầu nhìn về phía A Uyển lại lộ ra nụ cười.

 

Bất quá thời gian uống cạn chung trà, A Uyển đã đối chứng thân phận cùng tư liệu của các phu nhân trong phòng, không khỏi cong môi cười. Vị trong truyền thuyết rất hung hãn sẽ gia bạo - Chu phu nhân hết sức gầy nhỏ, chừng ba mươi, dáng dấp cũng không coi là một mỹ nhân, ngũ quan có thể nói là thanh tú, thế nhưng giữa hai lông mày tự có một loại khí chất trong sáng phóng khoáng, nghĩ đến là một người sảng khoái.

 

Mà vị Triệu phu nhân giống như đại gia khuê tú đại môn không ra nhị môn không tới, rụt rè lãnh đạm, nói chuyện nhỏ hơi nhỏ giọng, nếu như để ở trong kinh thành, ngược lại cũng thích hợp, chẳng qua là ở nơi biên thùy dân phong hung hãn này, nàng cùng một đám phu nhân tính cách thẳng thắn hào sảng tiến tới cùng nhau, liền có vẻ hoàn toàn không hợp.

 

Kể từ sau khi tiến vào Vị Thành, A Uyển tình cờ nhìn thấy phụ nhân, đều là vẻ mặt nữ tính cực kỳ rõ ràng, đó là hoàn cảnh càng nhiều tự do khiến cho tính tình các nàng sáng sủa trong sáng, khiến người rất dễ dàng sinh ra hảo cảm cùng hướng tới.

 

Minh Thủy Thành thẳng hướng các bộ tộc thảo nguyên phương bắc, từ xưa tới nay chính là cứ điểm quân sự, nơi này dân phong hung hãn, cũng ảnh hưởng cuộc sống nữ tử ở nơi đây, tuy các nàng là nữ nhân, thế nhưng ở thời kỳ phi thường thậm chí phải cầm vũ khí lên chiến đấu, quốc sắc anh thư, hoàn cảnh khiến cho tính tình các nàng đặc biệt, tất nhiên không giống những người khác.

 

Hơn nữa, trong lòng các nàng có ý kiến gì, trên mặt sẽ trực tiếp biểu hiện ra, sẽ không tích tụ đè ép để cho người ta đoán tới đoán lui, để cho nụ cười trên mặt A Uyển càng sâu.

 

A Uyển nở nụ cười yêu kiều, nói:

-“Triệu phu nhân quả nhiên là người hiểu trà, đúng là hồng trà Nam di. Chu phu nhân, mấy vị tới nếm thử một chút bánh củ sen đường mật, bơ tùng cất cuốn tô, ta nghe nói Chu phu nhân cùng Tiền phu nhân cũng thích điểm tâm hình thức đặc biệt mới mẻ, đặc biệt kêu phòng bếp làm, cũng không biết hợp khẩu vị các ngươi hay không?

 

Chu phu nhân cùng Tiền phu nhân nghe được lời của A Uyển, trong lòng nhất thời sảng khoái giống như thời tiết tháng sáu uống nước ô mai ướp lạnh vậy! Nụ cười trên mặt càng phát ra rõ ràng, sớm đã vứt xuống lo lắng lúc trước trong góc, rất là vui vẻ cùng A Uyển vừa nói chuyện phiếm vừa thưởng thức hoa trong vườn hoa, thuận tiện cùng nhau ăn ăn uống uống, không khí rất là hài hòa.

 

Chờ đưa các khách nhân đi xong, mặc dù A Uyển cảm thấy hơi mệt chút, tâm tình lại hết sức vui thích.

 

Thanh Nhã cùng Thanh Hoàn hầu hạ A Uyển thay y phục tẩy trang, hết sức không hiểu nói:

-“Thế tử phi, nô tỳ nhìn các phu nhân tới làm khách hôm nay, y phục trang điểm, tính tình rất bất đồng với chúng ta, nói chuyện cũng rất thẳng, ngài làm sao?

 

Dáng vẻ thật thưởng thức các nàng!

 

Mặc dù Thanh Hoàn không nói hết, bất quá A Uyển đã nghe rõ, cười nói:

-“Các ngươi không cảm thấy tính tình các nàng sảng khoái thẳng thắn, rất dễ thân cận sao? Hơn nữa sau này chúng ta phải sống ở Minh Thủy Thành mấy năm, tạo quan hệ tốt với các nàng rất chuẩn không sai.

 

Thanh Hoàn gật đầu một cái, lại nói:

-“Còn có vị phu nhân của Triệu tướng quân kia, cùng Chu phu nhân các nàng lại là tính tình khác, luôn cảm thấy có chút khó sống chung.

 

A Uyển phốc suy nở nụ cười,

-“Cũng không có gì, thật ra thì ta cảm thấy thật không tệ.

 

Nghe được lời của A Uyển, mấy nha hoàn cũng rất không hiểu, một ngày hôm nay các nàng cũng theo hầu hạ ở bên người A Uyển, tự nhiên cũng biết tình huống hiện trường, mặc dù vị Triệu phu nhân kia trưng ra cái dáng vẻ thanh cao, nhưng mỗi khi mọi người nói chuyện thì, chung quy cũng chen vào một câu để khoe khoang chính mình thoáng cái, dùng ánh mắt cao ngạo “Bọn ngươi đều là đồ nhà quê” nhìn người, làm cho người thật không thể nói nổi.

 

A Uyển cũng không giải thích, đổi xiêm y xong, xõa tóc ra, búi cái búi tóc đơn giản, cắm một cây trâm kinh hoa, liền lười biếng ngồi vào trên tháp, bắt đầu suy nghĩ đám phu nhân ngày hôm nay.

 

Buổi tối, Vệ Huyên từ quân doanh trở về, thấy giữa hai lông mày của A Uyển có chút mệt mỏi, ôm nàng vào trong lòng, dán mặt của nàng, không vui nói:

-“Sau này loại chuyện như vậy, nàng không cần tự thân làm, chính mình dưỡng tốt thân thể là được, đỡ phải mệt nhọc.

 

-“Bất quá là một cái tiệc ngắm hoa thôi, có cái gì mà mệt!” A Uyển vô tình nói, chờ hắn ngồi xuống bên cạnh, liền cùng hắn nói đến tiệc ngắm hoa nàng tổ chức hôm nay. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Sau khi đám người Triệu phu nhân cùng Chu phu nhân trở về, mỗi người cũng nói cùng trượng phu của mình về tiệc ngắm hoa hôm nay.

 

Triệu phu nhân nói với Triệu tướng quân,

-“Vị thế tử phi kia là một người khó được văn nhã, thiếp thân hết sức thưởng thức, cảm thấy nàng là người có thể tương giao.

 

Sau khi Triệu tướng quân mặt mũi râu quai hàm nghe xong, không để ý nói:

-“Vị này là thế tử phi nương nương từ trong kinh thành tới, dĩ nhiên là người văn nhã.

 

Thấy phu nhân nhà mình thưởng thức như vậy, trong lòng tự động quy Thụy Vương thế tử phi thuộc về yểu điệu như phu nhân mình vậy, phụ nhân không có tác dụng lớn.

 

Triệu phu nhân không biết trượng phu đối với ý kiến của mình, nếu không chuẩn xác sẽ xù lông vươn móng vuốt cào tới, nàng vui rạo rực trở về phòng, chuẩn bị một chút lần sau ở trong nhà mình cử hành yến hội, mời Thụy Vương thế tử phi tới thưởng thức trà.

 

Chu phu nhân cũng nói với Chu thủ thành:

-“Dáng dấp đẹp, tính tình tốt, cái gì cũng tốt, là một người khó được hòa khí, ta rất thích, cảm thấy có thể ở chung. Ngày khác ta muốn mời nàng tới phủ làm khách, thuận tiện để cho Mai Tâm, Lan Tâm các nàng ở chung với nàng nhiều một chút, dính chút tính tình tốt của nàng.

 

Chu thủ thành nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp quá mức của Vệ Huyên, lại nghe phu nhân nhà mình, trong lòng đã tự động phác họa ra một hình tượng mỹ nhân tuyệt sắc. Có thể xứng với Vệ Huyên nhan sắc như vậy, vị thế tử phi này phải là một mỹ nhân, hơn nữa còn là người để cho mấy bà cô xoi mói cũng cảm thấy tốt, đó nhất định là cá tính tốt, không chừng cũng là bởi vì tính tình nàng tốt, mới có thể gả cho Vệ Huyên cái quỷ kiến sầu đó.

 

Vì vậy, hết sức tán thành phu nhân nhà mình,

-“Cực tốt cực tốt, để cho Mai Tâm, Lan Tâm ở chung với thế tử phi nhiều chút, làm cho các nàng trở nên văn nhã một ít, tương lai dễ bàn hôn sự.

 

Mai Tâm cùng Lan Tâm là hai khuê nữ Chu phu thê, hai phu thê còn có một nhi tử, bất quá năm nay mới năm tuổi, còn quá nhỏ, chính là thời điểm bướng bỉnh.

 

Chu phu nhân thấy hiếm khi trượng phu lại phụ họa với mình, tâm tình hết sức vui thích, cũng không đánh hắn, kéo hắn trở về phòng thân ái hâm nóng một chút.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 30/07/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts