Sủng Thê Như Lệnh - Chương 193

☆, Chuyên trị chứng vô sinh….

Edit + Beta: Đào Mai

 

Liên tục mấy ngày, cảm xúc của Mạnh Tự hết sức mất mác, A Uyển nhìn ở trong mắt có chút bất đắc dĩ…..

 

Ngược lại không phải nói Mạnh Tự đối với cái chết của Tam công chúa khổ sở cái gì, mà là mặc dù nàng ghét Tam công chúa, nhưng dầu gì nhận biết một trận, biết được một người quen biết đột nhiên không còn, người bình thường trong lòng cũng sẽ đối sinh mệnh vô thường có chút cảm khái, A Uyển cảm thấy, có khả năng bởi vì Tam công chúa chết mà nàng nghĩ đến chẳng biết hiện tại Thẩm Khánh đi đâu, bắt đầu lo lắng thôi.

 

Cho nên A Uyển cũng không khuyên nàng, như thường cùng nàng cùng nhau nói chuyện làm việc, quả nhiên qua một đoạn thời gian, nàng liền khôi phục bình thường.

 

Khôi phục bình thường xong, Mạnh Tự tiếp tục như thường theo bên cạnh A Uyển, hoặc là ở lúc Chu phu nhân các nàng tới cùng các nàng uống trà nói chuyện phiếm, ngắm hoa nói chuyện, hoặc là cùng Triệu phu nhân cùng đi chỗ Úc đại phu chẩn mạch.

 

Đến cuối tháng tư, rốt cuộc thời tiết Minh Thủy Thành có ấm áp cuối xuân.

 

Đang lúc ấy thì, một đại nha hoàn Tiễn Vũ hầu hạ bên cạnh Triệu phu nhân bị Triệu phu nhân phái tới thỉnh an các nàng.

 

A Uyển cùng Mạnh Tự đang ở trong sân uống trà ngắm hoa, đột nhiên nghe nói Tiễn Vũ bên người Triệu phu nhân tới, không khỏi cũng có chút kỳ quái.

 

-“Triệu phu nhân luôn luôn thích tới nơi này, hôm nay thế nào chỉ sai nha đầu tới?” Mạnh Tự tò mò hỏi.

 

A Uyển lười biếng dựa vào trên ghế mỹ nhân, lười suy đoán, vừa ăn mật dưa vừa nói:

-“Gọi nàng vào hỏi thì sẽ biết.

 

Thấy dáng vẻ lười biếng của nàng, Mạnh Tự không nhịn được chọc eo của nàng, nói:

-“A Uyển, thật là tỷ càng ngày càng lười, cẩn thận sau này sinh cái bảo bảo lười.

 

A Uyển không hề bị dao động, làm sao thoải mái liền làm như vậy, căn bản không kiêng kỵ cái gì. Lười nhác thanh nhàn như vậy, không biết thế gian này có bao nhiêu nữ nhân sau khi xuất giá làm dâu cầu mong! Thời điểm này, nàng cũng không miễn cưỡng chính mình duy trì hình tượng gì, hết thảy lấy thoải mái ở nhà làm chủ.

 

Rất nhanh Tiễn Vũ liền theo Lộ Vân tiến vào, vẻ mặt tràn đầy vui mừng không đè nén được, A Uyển cùng Mạnh Tự nhìn thấy càng nổi lên tò mò, đây rõ ràng là có chuyện vui.

 

Tiễn Vũ thỉnh an hai người xong, mặt tươi cười nói:

 -“Thế tử phi, Thẩm phu nhân, hôm nay thân thể phu nhân chúng ta có chút khó chịu, muốn mời Úc đại phu tới nhà đi xem một chút.

 

Nếu nói thân thể khó chịu, thế nhưng mặt lại tươi cười, loại tương phản kỳ quái này, hơn nữa gần đây hành vi của Triệu phu nhân, rất dễ dàng liền để cho người ta nghĩ đến một chuyện.

 

-“Ai nha, không phải là…..” Mạnh Tự thật là vừa mừng vừa sợ.

 

Tiễn Vũ hé miệng cười, che miệng nói:

-“Thẩm phu nhân, phu nhân chúng ta cũng không xác định, cho nên muốn mời Úc đại phu tới cửa một chuyến.

 

A Uyển cũng vội vàng nói:

-“Đây hẳn là…..

 

Sau đó lại cho người mang Tiễn Vũ tới chỗ Úc đại phu, mời hắn đi phủ tướng quân một chuyến.

 

Mạnh Tự có chút không dằn nổi, đối với tin tức bụng Triệu phu nhân hết sức chú ý, dù sao đây chính là quan hệ đến chuyện sau này mình có thể cũng có thai bảo bảo hay không?

 

Nguyên bản nàng chẳng qua cảm thấy Triệu phu nhân thành tâm như vậy, cũng ôm thái độ thử đi theo giày vò một lần, nhìn có thể cũng có thai hay không, mới sẽ cùng tìm Úc đại phu nhìn một chút. Nếu như Triệu phu nhân thật sự có thai, Mạnh Tự cảm thấy Úc đại phu không hổ là cái đại phu chuyên trị vô sinh, hy vọng mình có thể mang thai cũng lớn.

 

Nghĩ đến tiểu bảo bảo vô cùng non nớt mềm mại, nước miếng của Mạnh Tự đều phải chảy ra.

 

-“A Uyển, đã lâu muội không có thấy Triệu tỷ tỷ, muội cũng đi nhìn một chút, trở về nói cho tỷ tin tức.

 

A Uyển thấy dáng vẻ nàng không kịp chờ đợi, bất giác buồn cười, bất quá cũng biết Mạnh Tự xưa nay thích tiểu hài tử, muốn chính mình mang thai cũng là nhân chi thường tình, liền cười đáp ứng, gọi người nâng kiệu cho nàng.

 

Mạnh Tự đi một canh giờ, khi trở về mặt tươi cười, lập tức nhào tới nói với A Uyển:

-“Úc đại phu nói, Triệu phu nhân là mang thai. Nàng bây giờ không thích hợp ra cửa, còn nói muội nói tiếng cám ơn với tỷ, nói hôm nào thai ổn định rồi sẽ tự mình tới tạ ơn tỷ.

 

A Uyển khoát tay nói:

-“Cám tạ tỷ làm chi? Phải cám ơn chính là Úc đại phu.

 

Trong lòng lại thật buồn bực, cũng không biết là Úc đại phu thật sự là cái chuyên trị phụ nhân vô sinh, hay là mèo mù đụng phải chuột chết?

 

Mạnh Tự lại đối với y thuật của Úc đại phu tràn đầy lòng tin, nắm quả đấm nói:

-“Triệu phu nhân nói, nàng cũng sẽ cảm tạ Úc đại phu, nhưng nếu như tỷ không có mang Úc đại phu đến Minh Thủy Thành, nàng cũng không gặp được Úc đại phu, cho nên công lao của tỷ cũng không ít.

 

Nói xong, nàng vỗ tay cười nói:

-“Úc đại phu y thuật không tệ, xem ra muội cũng có thể trông đợi một cái.

 

Dứt lời, nàng lại vội vội vàng vàng mang theo một đám nha hoàn vú già cùng tới chỗ Úc đại phu, tìm hắn thảo luận bí truyền sanh con.

 

A Uyển nhìn thấy thẳng lắc đầu, trong lòng vẫn là không nắm chắc Triệu phu nhân có thai là công lao của Úc đại phu, hay là Triệu phu nhân gần đây muốn mang thai, bản thân đặc biệt chú ý mới có thai, loại chuyện như vậy thật khó nói.

 

Chẳng qua là, chờ qua hai ngày, lúc Úc đại phu theo như thường lệ tới xem mạch bình an cho các nàng, bình tĩnh xem mạch cho Mạnh Tự xong, nói:

-“Chúc mừng Thẩm phu nhân, ngài đây là hỉ mạch.

 

Thì, A Uyển hoàn toàn giật mình.

 

Vị này kỳ thực là chuyên gia chuyên trị chứng vô sinh sao?

 

Mạnh Tự trong lúc nhất thời có chút không dám tin, theo bản năng hỏi:

-“Thật sao?

 

Úc đại phu đặc biệt bình tĩnh nói:

-“Tự nhiên là thật, vừa vặn một tháng.

 

Sau đó tựa như cùng ít ngày trước nói với Triệu phu nhân những thứ phụ nữ có thai phải biết, cũng lập lại cùng Mạnh Tự một lần.

 

Lúc Mạnh Tự mừng rỡ quay đầu nhìn tới, A Uyển cũng hướng nàng lộ ra nụ cười tươi, để cho nàng rốt cuộc có cảm thụ chân thật, kích động đến nói không ra lời, hai tay che ở trên bụng thiếu chút nữa vui bật dậy, vẫn là đám người Xuân Anh như sợ nàng ngạc nhiên quá độ, đặc biệt nhìn nàng, mới không để cho nàng thật bật lên.

 

A Uyển nhìn dáng vẻ nàng vui mừng, lại không nhịn được nhìn về phía Úc đại phu đặc biệt bình tĩnh, trong gió hỗn độn.

 

Nguyên lai vị này thật sự là bạn của chị em phụ nữ sao? Thật ra thì hắn chẳng qua là dùng thích nghiên cứu thuốc lung tung lấy cớ để che giấu chân tướng mình là bạn của chị em phụ nữ thôi sao? Lại tính tính thời gian Mạnh Tự mang thai, rõ ràng chính là thời gian nàng cùng Thẩm Khánh đang đi tới Minh Thủy Thành có thai, khi đó Mạnh Tự đã đi theo Triệu phu nhân cùng uống thuốc Úc đại phu kê đơn, lại cảm thấy điều này thật sự là một chứng cứ hữu lực, chẳng qua là ngày giờ có chút ngắn, bất quá thời gian mấy ngày thôi.

 

Trong lúc nhất thời A Uyển bị vị Úc đại phu không theo như bài bản ra bài làm cho quẫn bách hữu thần, thậm chí ngay cả Bạch thái y đặc biệt tới xem mạch cho các nàng, hơn nữa đặc biệt thời gian xem mạch cho Mạnh Tự thật dài, A Uyển đều không có thể phục hồi tinh thần lại.

 

Bạch thái y thoạt nhìn cũng rất rối rắm.

 

Từ xưa văn nhân khinh nhau, cùng nghề kỵ nhau, hắn tự tin là thái y của Thái y viện, so với Úc đại phu xuất thân chiêu số dã tốt hơn nhiều, lúc mới tới Minh Thủy Thành biết được vị đại phu được Thụy Vương phủ nuôi cũng theo tới, còn phòng bị một lúc lâu, lo lắng hắn đoạt chén cơm của mình, thẳng đến phát hiện chuyên nghiệp của Úc đại phu cùng mình hoàn toàn khác nhau, liền bình tĩnh.

 

Nhưng ai biết, vị này chỉ thích nghiên cứu các loại dược liệu phương thuốc cổ quái, Úc đại phu, đột nhiên có một ngày lại biến thành người bạn của chị em phụ nữ, chuyên trị chứng vô sinh, đơn giản trở thành một trong các đại phu được phái nữ hoan nghênh nhất, để cho ông đột nhiên có cảm giác nguy cơ cấp bách.

 

Bạch thái y cảm thấy, thật ra thì hai vị này có thể lần lượt mang thai, nhất định là trùng hợp thôi, Úc đại phu nhìn giống như người lòng dạ độc ác thích nghiên cứu phương thuốc cổ quái, làm sao có thể sẽ trị loại bệnh liên quan tới cuộc sống đại sự của phụ nữ đây?

 

A Uyển cũng lòng tràn đầy hồ nghi, đặc biệt tìm cái thời gian, gọi Úc đại phu tới, hỏi:

-“Úc đại phu, Thẩm phu nhân và Triệu phu nhân đều có thai, có thể tính là công lao của đại phu.

 

Sau đó âm thanh chuyển một cái, lại nói:

-“Bất quá, ta cũng thật tò mò Úc đại phu, ban đầu đại phu mở ra thuốc gì cho các nàng, có thể làm cho các nàng lần lượt truyền ra tin tức tốt.

 

Nàng thật sự rất tò mò.

 

Úc đại phu rất bình tĩnh nhìn nàng, chi tiết nói:

-“Chính là một ít thuốc bổ điều lý thân thể phụ nhân mà thôi, thuốc là ba phần độc, cũng không thể tùy tiện uống, những thuốc bổ này tương đối ôn hòa, có bệnh chữa bệnh, không bệnh bổ thân, vô ngại.

 

A Uyển:

…..

 

Quả nhiên chẳng qua là thuốc bổ thôi sao?

 

Nhìn Úc đại phu bình tĩnh căn bản không có phản ứng gì, A Uyển lại nghĩ tới những nữ nhân biết Mạnh Tự cùng Triệu phu nhân lần lượt mang thai, người người cũng đứng xếp hàng muốn hắn đến xem mạch, không khỏi bật cười.

 

Quên đi, vẫn phải át chế lời đồn đãi bên ngoài, đỡ phải Úc đại phu thật bị truyền là người bạn của chị em phụ nữ, ngày ngày bị mời đi chuyên trị chứng vô sinh.

 

Sau khi biết mình mang thai, Mạnh Tự càng mong đợi Thẩm Khánh trở lại, để chia xẻ cái vui sướng này với hắn. Nàng là thật tâm thích tiểu hài tử, trước kia hai tỷ tỷ sanh hài tử, không một đứa không thương, hiện ở trong lòng mình lớn lên, tự nhiên cũng mong đợi sau này sinh một hài tử ngây ngô, sau đó xem nó từ từ lớn lên, cũng là một loại hạnh phúc.

 

Mắt thấy kỳ hạn một tháng đến rồi, Mạnh Tự trở nên nóng nảy, thêm sau khi mang thai, tình huống nôn oẹ của nàng rõ ràng giống hai tỷ tỷ trong nhà, rất là giày vò người, làm cho hạ nhân trong Vệ phủ cũng khẩn trương không dứt, nha hoàn bà tử thiếp thân hầu hạ miễn cưỡng gầy đi trông thấy, cũng không dám mắc lỗi.

 

Ngược lại với nàng, A Uyển vẫn là không gấp rút không nóng nảy, mỗi ngày ngoại trừ ngủ nhiều thêm một canh giờ ra, ngay cả một chút triệu chứng nôn oẹ cũng không có, nên ăn thì ăn nên ngủ là ngủ, mặc dù vẫn ăn không nhiều, nhưng tốt xấu khiến người nhìn thấy hết sức bớt lo. Cũng là bởi vì A Uyển bớt lo như vậy, bọn nha hoàn thiếp thân cũng không làm sao lo lắng, cẩn thận hầu hạ là được. Thế nhưng hết lần này tới lần khác tới Mạnh Tự cái giày vò người như vậy, ngược lại mệt đến vốn là không lo lắng bọn nha hoàn đi theo lo lắng.

 

A Uyển chuyển bước vào cửa, lúc ngửi được trong không khí một mùi rất nhẹ, quyết định thật nhanh lui đi ra.

 

Mặc dù không có triệu chứng nôn oẹ, thế nhưng từ sau khi nàng mang thai, không thể ngửi mùi lạ, trong phòng ngoài phòng nhất định phải sạch sẽ, lúc trước rõ ràng Mạnh Tự lại nôn oẹ, A Uyển không dám lấy chính mình đùa giỡn, xưa nay rất là cẩn thận.

 

Chờ lúc Xuân Anh đi ra kêu người, liền thấy A Uyển ngồi trên một cái ghế ở dưới hành lang, ánh mặt trời từ bên người nàng đi qua, khiến nàng thoạt nhìn có cảm giác năm tháng tĩnh lặng, nhất thời vẻ mặt hơi ngẩn ra, sau đó trong lòng có chút hiểu rõ.

 

A Uyển đứng dậy vào phòng, liền ngửi được không khí đã tản đi mùi là lạ, lúc này mới phóng bước lớn. Rất nhanh liền thấy Mạnh Tự vô lực dựa ở trên tháp, sắc mặt có chút mệt mỏi.

 

-“Ói rất dữ dội có phải hay không? Uống ly trà sơn tra nha.” A Uyển thân thiết hỏi.

 

Mạnh Tự vô lực gật đầu.

 

A Uyển vội kêu người đi rót ly trà sơn tra tới cho nàng.

 

Mạnh Tự uống nửa ly, quả nhiên sắc mặt tốt hơn nhiều, nàng lười biếng tựa vào gối dựa, mệt mỏi nói:

-“Muội đột nhiên hiểu tại sao bình thường tỷ thích lười biếng mà ngồi, loại thời điểm này thật là có thể ngồi liền ngồi, có thể ngủ liền ngủ. Rõ ràng hài tử đáng yêu như vậy, làm sao mà quá trình này lại khó chịu như vậy đây? Thật hy vọng thời gian vụt một cái liền đi qua, lập tức liền thấy mặt hài tử.

 

Nghe được nàng tính trẻ con nói, A Uyển không nhịn được cười phun, nhưng cũng chỉ có thể ôn nhu trấn an nàng.

 

Mạnh Tự ngồi một hồi, rốt cuộc khôi phục mấy phần tinh thần, nói:

-“Nguyên là muốn chờ tỷ mang thai ổn định rồi trở về, nhưng không nghĩ lại phải ở lâu một tháng.

 

Trước ba tháng không thích hợp xuất hành, cho nên không cần biết có phải muốn chạy về Dương Thành hay không, tình huống này của Mạnh Tự là không thể quay về. Bất quá đối với Thẩm gia mà nói, con cháu là chuyện lớn, chỉ sợ cũng ước gì nàng yên tâm ở lại Minh Thủy Thành, ổn định thai sau đó mới trở về đi.

 

-“Vậy thì lưu lại, vừa đúng chúng ta có bạn.” A Uyển vừa ăn anh đào nha hoàn đưa tới vừa cười nói.

 

Mạnh Tự nhìn nàng khẩu vị tốt, nhất thời có chút hâm mộ, rõ ràng dĩ vãng cảm thấy anh đào ăn ngon lại thật đẹp, nhưng bây giờ ngửi mùi của nó, ngược lại lại có cảm giác buồn nôn.

 

-“Đúng rồi, có tin tức của bọn họ không?” Mạnh Tự lại không nhịn được hỏi.

 

A Uyển chần chờ một hồi, vẫn là nói:

-“Mặc dù không có, bất quá muội không cần lo lắng, chứng minh bọn họ lúc này vô sự, nếu là có chuyện thì mới truyền tin tức trở lại.

 

Mạnh Tự mệt mỏi đáp, chỉ đành phải hậm hực hờn dỗi nói:

-“Rõ ràng đã một tháng, nếu như hắn lại không trở lại!

 

Đang lúc hai người đều ngóng trông Vệ Huyên và Thẩm Khánh bình an vô sự trở về, tiếng trống trận Minh Thủy Thành lần nữa vang lên.

 

Lại nổi lên chiến sự.

 

Mặc dù A Uyển đã quen với tất cả chiến sự lớn nhỏ ở Minh Thủy Thành, thế nhưng hiện nay Vệ Huyên bọn họ còn chưa trở về thành, trong lòng đột nhiên trở nên nặng trình trịch, cảm giác được bụng có chút không quá thoải mái, nàng vội vàng hít một hơi thật sâu, để cho mình chớ loạn bận tâm, an tâm chờ hắn trở lại.

 

Nghĩ như vậy, cảm giác khác thường trong bụng mơ hồ từ từ lắng xuống.

 

Mạnh Tự lại có chút bận tâm, hỏi:

-“A Uyển, có tin tức không?

 

A Uyển không nhận được tin tức, nhưng sợ nàng suy nghĩ miên man, liền nhìn về phía Lộ Vân. Lộ Vân trước kia là đại nha hoàn cận thân của Vệ Huyên, giúp đỡ Vệ Huyên tiếp quản tin tức bên ngoài truyền về, trên tay nắm giữ một số người, tin tức so với các nàng những phụ nhân bên trong nhà linh thông rất nhiều.

 

-“Thế tử phi yên tâm, mặc dù chủ tử không có truyền tin tức trở lại, chứng minh một đường bình an.

 

A Uyển nghe xong liền yên tâm, thấy Mạnh Tự vẫn là chau mày lại, trong lòng hiểu một khi nữ nhân mang thai sẽ phải chịu một ít kích thích tố ảnh hưởng, đưa đến tính tình đại biến, thói quen cũng thay đổi theo, trước kia cô nương lạc quan hoạt bát bây giờ biến thành tiểu cô nương u buồn cũng không có gì là kỳ quái.

 

A Uyển đang muốn an ủi nàng, lại thấy rèm bị một tiểu nha đầu vén lên, liền nghe tiểu nha đầu kia hưng phấn nói:

-“Thế tử phi, Thẩm phu nhân, thế tử bọn họ trở lại rồi, tại trước một khắc cửa thành đóng để nghênh địch, thật là quá nguy hiểm mà.

 

Tiếng tiểu nha đầu chát chúa, lời nói vừa nhanh vừa vội, như đại châu tiểu châu rơi trên mâm ngọc, lại làm cho người nghe cái chuẩn.

 

Mạnh Tự vui vẻ ra mặt, lê giầy bước nhanh ra cửa, dọa đám người Xuân Anh sợ đến vội vàng đuổi theo trái phải cẩn thận bảo hộ nàng.

 

A Uyển lại chậm rãi ngồi dậy, không có vội vã đi ra ngoài, mà là nhìn về phía tiểu nha đầu, hỏi:

-“Thế tử gia ở chỗ nào?

 

-“Mới vừa đi quân doanh, Thẩm thiếu gia trở về phủ trước.” Tiểu nha đầu lanh lợi trả lời.

 

A Uyển cười, nàng cũng biết sẽ là tình huống này, cho dù Vệ Huyên muốn trở về phủ trước, sợ rằng Triệu tướng quân cũng sẽ phái người tới ngăn cản hắn, để cho hắn trước tiên đi đốc chiến, những chuyện khác bàn lại sau.

 

Đối tình huống như vậy, A Uyển cũng không quá để ý, loại thời điểm này, Vệ Huyên xuất hiện sẽ phấn chấn sĩ khí quân Minh Thủy Thành, tự nhiên nàng sẽ không oán trách cái gì. Phân phó nha hoàn tùy thời chú ý tình huống bên khách viện, tỉ mỉ hầu hạ thật tốt, A Uyển liền an tâm ngồi chờ Vệ Huyên trở lại.

 

A Uyển chờ đến trời tối, mới thấy Vệ Huyên trở lại.

 

Lúc Vệ Huyên phong trần mệt mỏi đi vào, A Uyển đang muốn nghênh đón, lại bị hắn tránh ra, thậm chí trong nháy mắt lui cách xa mấy trượng.

 

A Uyển cau mày, ánh mắt hơi ngưng trọng, liền chú ý đến dưới áo choàng mỏng trên người hắn dính tí máu, trong nháy mắt ánh mắt trở nên sâu thẳm.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 23/08/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts