Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 063

☆, Nhận lỗi? Dựa vào cái gì?

Edit + Beta: Đào Mai

 

Một thân một mình mang theo Vân La chậm rãi đi ở trong hoa viên Tào gia, đối ánh mắt lạnh nhạt đánh giá thường thường rơi xuống trên người chính mình. Đối với nhóm thiếu nữ thiếu phụ trong hoa viên tụm năm tụm ba nói nói cười cười, nàng cũng không có gì phải hâm mộ, tự nhiên càng chưa nói tới lúng túng. Đã không có trường hợp chân tay luống cuống của nguyên chủ khi tham dự yến tiệc ngày xưa, nay phá lệ bình tĩnh thanh thản nhưng thật ra càng thêm dẫn người chú ý.

 

-“Tạ An Lan!

 

Một bóng người mang theo làn gió thơm đột nhiên vọt tới trước mặt ngăn cản đường đi. Vân La từ bên cạnh vừa thấy người tới lập tức cảnh giác mà chắn trước mặt thiếu phu nhân của mình, nói:

-“Lý tiểu thư, người muốn làm cái gì!

 

Người tới đúng là trước đó vài ngày Tạ An Lan vừa mới gặp mặt một lần trong hàng tơ lụa ở phố Trường Vân từng bị Tạ An Lan đánh giá là “người ngốc nhiều tiền”, tiểu thư Lý gia Lý Uyển Uyển.

 

Tạ An Lan trấn an mà vỗ vỗ vai Vân La, ý bảo nàng đứng ở phía sau đi. Sau đó mới mỉm cười nhìn về phía Lý Uyển Uyển nói:

-“Nguyên lai là Lý tiểu thư, biệt lai vô dạng*.

 

(Chú thích: biệt lai vô dạng nghĩa là mất tăm mất tích)

 

Lý Uyển Uyển cười lạnh nói:

-“Nguyên lai Tạ tứ phu nhân còn nhớ rõ bổn tiểu thư, ta còn tưởng rằng ngươi quý nhân hay quên chứ.

 

Rõ ràng là đang châm chọc ngày đó ở hàng tơ lụa chuyện Tạ An Lan không nhận ra nàng.

 

Tạ An Lan tươi cười dịu dàng, nói:

-“Như thế nào sẽ? Trong thành Tuyền Châu này, người ra tay hào phóng giống như Lý tiểu thư cũng không có mấy người. Ta sao lại quên?

 

Nghe vậy, sắc mặt Lý Uyển Uyển càng thêm khó coi. Rõ ràng Tạ An Lan là đang chê cười nàng. Một người nếu lấy giá cả tương ứng mua được vật, như vậy vô luận xài bao nhiêu tiền đều có thể nói là hào phóng, cũng có thể nói đáng giá. Thế nhưng nếu lấy giá cả gấp hai lần cướp được vật mà người khác nguyên bản vốn không muốn có, đó chỉ có thể nói là nàng ngốc.

 

Sự tình ở hàng tơ lụa ngày đó, tuy rằng không có truyền ra, thế nhưng về nhà sau khi tỉnh táo lại trong lòng Lý Uyển Uyển cũng hiểu được chính mình đã bị Tạ An Lan đùa giỡn, trong lòng xấu hổ và giận dữ có thể nghĩ. Cố tình lúc này Tạ An Lan lại nhắc tới việc này, nàng như thế nào có thể không giận?

 

-“Tiện nhân!

 

Lý Uyển Uyển tức giận mắng, nâng tay muốn cho Tạ An Lan một bạt tai.

 

Sắc mặt Tạ An Lan lạnh lùng, nâng tay ngăn chặn nàng vung tay xuống. Giọng lạnh lùng nói:

-“Lý tiểu thư, ta khuyên ngươi nghĩ rõ ràng trước khi động thủ.

 

Lý Uyển Uyển hiển nhiên không nghĩ tới sẽ có như vậy, vừa ra tay đã bị Tạ An Lan chế trụ cổ tay không thể động đậy. Muốn rút về lại cảm thấy bàn tay trắng nõn của Tạ An Lan nắm bắt cổ tay của mình giống như kìm sắt cả người không thể động đậy.

 

Lý Uyển Uyển kinh hãi mà muốn rút tay mình về, nhất thời la lớn:

-“Ngươi muốn làm gì? Buông ta ra!

 

Tạ An Lan nhíu mày, có chút buồn cười nói:

-“Chẳng lẽ không phải hẳn là ta hỏi Lý tiểu thư nghĩ muốn làm gì sao?

 

-“Tiểu thư!

Bên kia, nha đầu Lý gia đuổi theo ở phía sau Lý Uyển Uyển cũng đến trước mặt, nhìn thấy một màn trước mắt này đều không khỏi sửng sốt,

-“Tạ thiếu phu nhân, phu nhân làm cái gì! Mau thả tiểu thư ta ra!

 

Phụ cận cũng có không ít khuê tú đang chơi đùa, thấy bên này nổi lên huyên náo cũng không nhịn được vây lại bên này, nghĩ muốn nhìn ra chuyện gì?

 

Thấy người nhiều lên, lá gan Lý Uyển Uyển cũng lớn thêm vài phần. Chắc chắc Tạ An Lan không dám làm gì nàng, lập tức lại càng thêm kiêu căng, nói:

-“Tạ An Lan, ngươi còn không buông bổn tiểu thư ra! Quả thật là cái không ra gì!

 

Tạ An Lan nhếch môi cười,

-“Buông ngươi ra? Được.

 

Nguyên bản tay đang túm Lý Uyển Uyển bỗng dưng buông lỏng, Lý Uyển Uyển bên kia đang ra sức đột nhiên bị buông ra, Lý Uyển Uyển lập tức ngã ra sau, cùng hai nha đầu phía sau ngã thành một đoàn.

 

Đám khuê tú ở đây thấy Lý Uyển Uyển ngã ngồi dưới đất, ngay cả quần lót phía dưới váy đều lộ ra ngoài, trên mặt Lý Uyển Uyển đều không khỏi có chút xấu hổ, cả khuôn mặt cũng đỏ bừng.

 

Tuy rằng ở đây đều là nữ tử, thế nhưng một cô nương gia chưa lấy chồng cho dù lộ ra một cánh tay cũng không tốt, càng không cần phải nói lộ ra nửa cái chân  —— tuy rằng trên chân mặc quần.

 

Lý Uyển Uyển liếc nhìn người chung quanh vẻ mặt tò mò mà nhìn nàng, oa một tiếng che mặt khóc lên, nha đầu bên cạnh vội vàng giúp đỡ nàng đứng lên luống cuống tay chân mà thay nàng sửa sang lại quần áo.

 

-“Tứ tẩu, ngươi lại làm cái gì?!

 

Tiếng Lục Kiều từ phía sau đám người truyền đến, trong thanh âm tràn đầy chất vấn cùng vui sướng khi người gặp họa. Cùng Lục Kiều đứng chung một chỗ đúng là ba vị thiếu phu nhân Lục gia.

 

Tạ An Lan vô tội mà nhìn về phía Lục Kiều, hỏi:

-“Nhị muội, cái gì gọi là ta lại làm cái gì?

 

Lục Kiều cười lạnh nói:

-“Nếu không phải ngươi làm cái gì, Uyển Uyển vì cái gì sẽ khóc lợi hại như vậy?

 

Nha đầu dìu đỡ Lý Uyển Uyển thấp giọng nói:

-“Lục tiểu thư, là nàng đẩy tiểu thư chúng ta ngã trên mặt đất, hại tiểu thư chúng ta xấu mặt.

 

-“Không sai, Lục thiếu phu nhân, Lục gia các ngươi nhất định phải cho nhà chúng ta một cái công đạo.” Một nha hoàn khác rõ ràng là đại a đầu tâm phúc bên cạnh Lý Uyển Uyển, cao giọng nói.

 

Đại thiếu phu nhân sắc mặt hơi trầm xuống, thản nhiên mà nhìn Tạ An Lan nói:

-“Tứ đệ muội, không phải đã phân phó ngươi phải thận trọng từ lời nói đến việc làm sao?

 

Tạ An Lan rũ mắt không nói, một bàn tay không chút để ý thưởng thức tơ lụa trên eo.

 

Thấy nàng như thế, đáy mắt Đại thiếu phu nhân hiện lên không vui, vẫn là tâm bình khí hòa nói:

-“Mặc kệ nói như thế nào, ngươi cũng không nên đẩy người, Tứ đệ muội phải hướng Lý tiểu thư bồi cái lễ đi. Quay trở về nhà chúng ta chắc chắn lại cho người tới cửa hướng Lý lão gia cùng phu nhân tạ lỗi.

 

Nếu như thật là Tạ An Lan sai, Đại thiếu phu nhân xử trí như vậy có thể nói là công chính lại hào phóng hợp lễ.

 

Nghe xong lời Đại thiếu phu nhân nói, Lý Uyển Uyển cũng không lại khóc lóc. Nhìn về phía Tạ An Lan đáy mắt hiện lên một tia đắc ý.

 

Tạ An Lan lại chẳng hề tính toán cảm kích, ngẩng đầu lên nhàn nhạt mà nhìn Đại thiếu phu nhân, hỏi:

-“Nhận lỗi? Dựa vào cái gì?

 

Đại thiếu phu nhân sửng sờ, Tạ An Lan mấy ngày nay biến hóa nàng là biết một ít, thế nhưng ở trước công chúng phản bác nàng lại vẫn là lần đầu.

 

Trước đây Tạ An Lan, ở trước mặt người ngoài trừ bỏ trầm mặc cũng chỉ sẽ gật đầu vâng dạ, một hai bắt nàng mở miệng nói chuyện, thanh âm kia như là sợ kinh hách đến muỗi vậy.

 

Một loại quyền uy của mình bị người khiêu khích, không vui từ đáy lòng Đại thiếu phu nhân dâng lên, trên dung nhan thanh tú tăng thêm vài phần không vui, Đại thiếu phu nhân trầm giọng nói:

-“Đệ muội, Lục gia chúng ta là dòng dõi thư hương, đã làm sai thì phải nhận lỗi, muội cũng đã đọc sách qua, chẳng lẽ ngay cả đạo lý ấy cũng đều không hiểu?

 

Tạ An Lan nhìn Đại thiếu phu nhân, đột nhiên cười nói:

-“Nguyên lai Đại tẩu còn nhớ rõ Lục gia là dòng dõi thư hương, xem thái độ này của Đại tẩu, ta còn tưởng rằng Lục gia là tay sai của Lý gia đấy, đại tẩu mới đỏ mắt trông mong nịnh bợ thứ nữ Lý gia, ngay cả đệ muội của chính mình đều có thể tùy tiện giày xéo.

 

-“Ngươi nói bậy bạ gì đó!

 

Đại thiếu phu nhân giận dữ đến cả người phát run. Gả vào Lục gia nhiều năm, đi theo Lục Huy từ kinh thành đến Tuyền Châu còn chưa từng có người ở trước mặt nàng nói qua lời khó nghe như vậy.

 

Lý Uyển Uyển cũng đồng dạng tức giận đến không nhẹ, nàng hận nhất đó là người khác nhắc tới thân phận thứ nữ của mình.

 

Mọi người một bên xem diễn cũng là vẻ mặt kinh ngạc, nghe nói vị Tứ Thiếu phu nhân này không giỏi nói chuyện, không ra gì. Hôm nay vừa thấy, làm sao là không giỏi nói chuyện đây? Nhanh mồm nhanh miệng này phải hù chết người. Bất quá... bản sự gây thù hận cũng không kém, chỉ sợ thật ra thật sự không giỏi xã giao.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 27/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts