Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 074

☆, Hồng Tụ thêm hương!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Thấy dáng vẻ nàng biết vâng lời, lúc này Lục phu nhân mới vừa lòng mà gật gật đầu, lại nói:

-“Lại nói tiếp, ngươi cùng lão Tứ thành hôn cũng đã hai năm, bụng như thế nào còn không có tin tức vậy?

 

Lòng Tạ An Lan trầm xuống, trên mặt bình tĩnh như thường, nói:

-“Lớn nhỏ có thứ tự, nhị tẩu cùng tam tẩu không phải cũng còn chưa có tin tức sao? Nhi tức cùng phu quân như thế nào có thể lướt qua hai vị tẩu tử đây!

 

Lời này vừa ra, sắc mặt Nhị thiếu phu nhân cùng Tam thiếu phu nhân cũng đều có chút khó coi…..

 

Trên đời này nữ nhân, cái gì phụ ngôn phụ dung phụ công đều là hư ảo, sinh không được đứa nhỏ mới là sai lầm lớn nhất của một nữ nhân…..

 

Tuy rằng Lục thân thể Phương Viễn yếu ớt nhiều bệnh, thế nhưng tốt xấu Đại thiếu phu nhân cũng sinh ra một đứa. Hai năm trước Nhị thiếu phu nhân cũng đã hoài thai qua, lại không biết làm sao lại đẻ non…..

 

Về phần Tam thiếu phu nhân, chưa từng có tin tức có thai. Cũng là bởi vì cái này, tuy rằng Tam thiếu phu nhân cũng là đích tức, thế nhưng ở Lục gia thậm chí so với Nhị thiếu phu nhân toàn bộ thứ tức còn phải điệu thấp một ít.

 

Nghe được lời Tạ An Lan nói, trong lòng Nhị thiếu phu nhân và Tam thiếu phu nhân không chỉ thầm hận Tạ An Lan, chính là cũng thêm vài phần bất mãn đối với Lục phu nhân. Ngươi nói Tạ An Lan thì nói, lại còn đề cập đến loại chuyện này không phải ngay cả các nàng cũng cùng nhau không có mặt mũi sao? Bất quá rốt cuộc Lục phu nhân là bà bà, cho dù trong lòng bất mãn như thế nào, cho dù bà lại nói khó nghe, các nàng làm thê tử cũng chỉ có thể trên mặt kính cẩn nghe theo mà thôi.

 

Cũng không phải mỗi người đều có can đảm như Tạ An Lan vậy dám trong tối ngoài sáng chèn ép bà bà chính mình.

 

Kỳ thật đã nói ra miệng, Lục phu nhân liền biết chính mình đã nói sai. Bất quá bà cũng không thèm để ý, nhất là không nghĩ tới Tạ An Lan thực dám nói ngược trở lại bà như vậy, hai là cho dù là hai con dâu không vui bà cũng không thèm để ý. Đặc biệt Tam tức phụ mấy năm nay dưới gối đều vô tử, trong lòng chính Lục phu nhân cũng không vui vẻ, khó có được cơ hội thừa dịp này gõ Tam thiếu phu nhân luôn. Về phần Nhị thiếu phu nhân, nàng ta có thể sinh hay không Lục phu nhân không thèm để ý.

 

Chỉ là, bị vãn bối không mềm mại không cứng rắn chống đối như vậy, Lục phu nhân vẫn là không vui.

 

Giương mắt thản nhiên mà liếc Tạ An Lan, Lục phu nhân nói:

-“Hai tiểu phu thê các ngươi cảm tình tốt, theo lý chuyện này ta cũng không nên quản. Thế nhưng nếu lão Tứ kêu ta một tiếng mẫu thân, nếu lão gia giao hậu trạch Lục gia cho ta, ta liền không thể không quan tâm. Vốn là mấy công tử trong nhà chúng ta giữ mình trong sạch như vậy là chuyện tốt, thế nhưng vì tôn tử kế nghiệp, có sự tình nên làm vẫn phải làm. Các ngươi thành hôn đã hai năm, bên người lão Tứ trừ ngươi ra thì người nào cũng không có, ngươi cũng phải để bụng một chút.

 

Tạ An Lan rũ mắt, một dáng vẻ biết vâng lời. Nói nhiều như vậy còn không phải là muốn nói nàng nạp thiếp cho Lục Ly sao? Bất quá... bảo nàng cùng nữ nhân khác cùng chung một nam nhân à? Mặc dù chỉ là trên danh nghĩa, dù sao tên Lục Ly bụng dạ đen tối bại hoại kia đến bây giờ cũng không chịu cùng nàng chơi trò lăn qua lăn lại. Thật là đủ rồi! Cũng không phải thật sự là thiếu niên ngây thơ mười bảy mười tám tuổi, cư nhiên so với nàng là nữ nhân còn làm ra vẻ!

 

Thế nhưng, cho dù là cảm thấy thẹn như thế Thanh Hồ đại thần vẫn không thể chấp nhận như vậy được. Ngươi nói chuyện đề nghị Lục Ly nạp Lý Uyển Uyển về à? Ha ha… chà chà…, nếu như Lục Ly thực dám làm như vậy, nàng cam đoan cho hắn biết Hoa vì cái gì hồng như vậy!

 

-“Như thế nào không nói lời nào?” Lục phu nhân có chút bất mãn mà nhíu mày hỏi.

 

Tạ An Lan nói:

-“Đa tạ mẫu thân quan tâm thay chúng ta, bất quá... hiện tại phu quân một lòng đều đặt trong chuyện thi hương, công danh chưa lập há có thể sa vào nữ sắc?

 

Lục phu nhân lạnh lùng nói:

-“Nói bậy! Bất hiếu có ba điều, không con là lớn nhất!

 

Tạ An Lan thản nhiên cười nói:

-“Một khi đã như vậy, trước tiên mẫu thân càng phải quan tâm Đại ca cùng Tam ca... Dù sao, trong tương lai bọn họ mới là người kế thừa tổ nghiệp Lục gia không phải sao?

 

Lục phu nhân nhìn chằm chằm nàng, lạnh lùng nói:

-“Tóm lại, ngươi chính là không chịu sao.

 

Tạ An Lan bình tĩnh nhướng mày nói:

-“Phu quân sắp thi hương, mẫu thân lại một hai bắt phu quân để ý mấy công việc vặt, lại còn muốn nạp thiếp cho phu quân. Không biết mẫu thân đến tột cùng là muốn cho phu quân hồng tụ thêm hương….. hay là...

 

-“Càn rỡ!” Lục phu nhân tức muốn hộc máu mà trừng Tạ An Lan.

 

Trên dung nhan minh diễm của Tạ An Lan mang theo nụ cười dịu dàng, thế nhưng trong ánh mắt có ý vị sâu xa cười như không cười lại làm cho người ta dễ dàng có thể lĩnh hội ý trong lời nói chưa hết của nàng…..

 

Mặc dù ở đây đều xem như người trong nhà, thế nhưng Lục phu nhân vẫn có loại xấu hổ cùng khó lòng chịu đựng nổi khi tâm tư bị người vạch trần ở trước mặt.

 

Đại thiếu phu nhân sắc mặt cũng là khẽ biến, nói:

-“Tứ đệ muội, ngươi quá càn rỡ….

 

Tạ An Lan chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội cùng khó hiểu, hỏi:

-“Đại tẩu, ta nói sai cái gì?

 

-“Ngươi...

 

Đại thiếu phu nhân nhìn Tạ An Lan đôi mi thanh tú nhíu lại, không nghĩ tới Tạ An Lan thế nhưng quang minh chính đại giả bộ hồ đồ như thế. Thế nhưng nàng cũng không nguyện cũng không thể lại lặp lại lời Tạ An Lan mới nói một lần, như vậy thể diện Lục phu nhân lại càng khó xem. Bởi vì, Tạ An Lan nói, quả thật cũng là sự thật, tuy rằng các nàng đều không muốn thừa nhận.

 

-“Oa...

 

Lục Phương Viễn ngồi ở trong lòng Lục phu nhân đột nhiên oa một tiếng khóc lên. Nguyên lai dưới cơn giận dữ Lục phu nhân nắm lấy cánh tay Lục Phương Viễn, không lưu ý dùng sức lực hơi lớn. Tiểu hài tử làm sao chống lại cái đau đớn đó, lập tức liền khóc lớn lên.

 

Đại thiếu phu nhân trong lòng tê rần, vội vàng bước lên phía trước ôm lấy nhi tử, nói:

-“Mẫu thân, để con ôm Viễn nhi đi. Không nên để mẫu thân mệt mỏi.

 

Lục phu nhân khẽ nhíu mày, tùy ý để Đại thiếu phu nhân bế đứa nhỏ đi. Trong lòng lại thêm vài phần không vui với đứa nhỏ này, bệnh tật ốm yếu, thiên tư cũng không tính trí tuệ, ngay cả tính tình đều bị dưỡng yếu ớt như thế, tương lai có thể thành châu báu gì?

 

Tạ An Lan cũng không đi quản sắc mặt Lục phu nhân cùng Đại thiếu phu nhân không quá dễ nhìn, thản nhiên cười nói:

-“Không biết mẫu thân còn có cái gì phân phó? Nếu như không có việc gì, nhi tức phải đi về trước. Nhi tức còn phải đi xem chỗ phụ thân ở đã dàn xếp xong chưa?

 

Lời này nghe xong còn có chút không tốt lắm. Đều là thông gia, người nhà mẹ đẻ Đại thiếu phu nhân xa ở kinh thành, người còn chưa tới, Lục gia liền vội vàng đãi khách. Nhà mẹ đẻ Tứ Thiếu phu nhân khoảng cách Tuyền Châu cũng không quá tám dặm, nếu không phải Lục Ly phái người đi…..người Lục gia ngay cả thông báo cho biết cũng không thông báo một tiếng, càng không cần phải nói chuẩn bị cái gì. Cái này không phải rõ ràng nói Lục gia ngại bần yêu phú sao?

 

Ngại bần yêu phú là bệnh chung của thế nhân, ai cũng không thể so ai cao thượng hơn. Thế nhưng đối với Lục gia tự xưng là dòng dõi thư hương mà nói, chung quy không là cái thanh danh tốt gì.

 

Mỉm cười hướng tới sắc mặt hai bà tức âm trầm gật gật đầu, Tạ An Lan đứng dậy cáo từ.

 

(Chú thích: bà tức nghĩa là mẹ chồng nàng dâu)

 

Lục phu nhân nhìn chằm chằm Tạ An Lan thật lâu, rốt cục mới lạnh lùng nói:

-“Đi đi.

 

-“Con dâu cáo lui.” Tạ An Lan tao nhã hành lễ, thản nhiên mà rời khỏi đại sảnh.

 

Trong đại sảnh một mảnh yên tĩnh, nhìn sắc mặt Lục phu nhân âm trầm, mọi người ở đây ngay cả thở mạnh cũng không dám.

 

Cho dù là Lục Kiều tính tình lớn lúc này cũng chỉ dám ngoan ngoãn ngồi ở vị trí cuối cùng, cúi đầu mắt xem mũi mũi xem tâm. Hai vị di nương đứng ở phía sau Lục phu nhân cũng cúi đầu, dấu đi vui sướng ở trong đáy mắt khi người gặp họa.

 

-“Mẫu thân...

 

Đại thiếu phu nhân nhìn xem hai vị chị em dâu, chỉ phải kiên trì mở miệng. Nói đến để Lục phu nhân tức giận như vậy, cũng là vì Lục Huy.

 

Lục phu nhân hừ lạnh nói:

-“Trước kia ta thực sự đã nhìn lầm tức phụ lão Tứ.

 

Tạ An Lan vào cửa hai năm, đến bây giờ mới lộ ra khuôn mặt thật, cũng coi như là có thể nhẫn nhịn. Bất quá... trong đó chỉ sợ cũng không thể thiếu bút tích của Lục Ly. Một cái thứ tử không có chỗ dựa vào cùng hậu trường, bà cũng không tin còn có thể ngất trời! Muốn cho Huy nhi của bà nan kham, thật sự là mơ mộng hão huyền.

 

(Chú thích: nan kham ý là khó lòng chịu đựng nổi)

 

Hơi hơi híp mắt, Lục phu nhân chậm rãi phân phó:

-“Phân phó xuống, bảo hạ nhân phải chiêu đãi lão thông gia thật tốt, đừng để cho người ta nói Lục gia chúng ta ngại bần yêu phú.

 

Nhị thiếu phu nhân lên tiếng, cười nói:

-“Mẫu thân yên tâm, con dâu đã biết.

 

Lục phu nhân thản nhiên mà liếc nàng một cái, cũng không có nói thêm cái gì?

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 17/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts