Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 057

☆, Tìm được rồi!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Thẳng đến lúc nửa đêm mới có người bên Lục lão gia đến bẩm báo, đã tìm được Nhị thiếu gia rồi. 

 

Tạ An Lan bị thanh âm bên ngoài đánh thức, có chút không vui mà ngồi dậy. Lục Ly nằm ở bên cạnh nàng tự nhiên cũng tỉnh, nhìn Tạ An Lan vẻ mặt nổi quạu, nhưng Lục Ly lại rất bình tĩnh, nói:

-“Xem ra đã tìm được Nhị ca.

 

Tạ An Lan hừ nhẹ, quay người lấy ra một cái áo khoác phủ thêm, lên tiếng:

-“Vân La, vào đi.

 

Một lát sau, Vân La vội vàng đi vào,

-“Tứ thiếu gia, Thiếu phu nhân, tìm được Nhị thiếu gia rồi.

 

Tạ An Lan trợn mắt hỏi:

-“Tìm được rồi liền tìm được rồi, hơn nửa đêm ồn ào nhốn nháo làm gì?

 

Vân La nói:

-“Chỉ là... Nhị thiếu gia bị người đả thương.

 

-“Ừ?

 

Tạ An Lan nhướng mày, lúc này mới có một ít hứng thú, chẳng lẽ là nàng không cẩn thận lỡ tay chọn không đúng vị trí? Hẳn là không đến mức mà.

 

Không đợi nàng hỏi, Vân La liền kích động mà nói ra sự tình từ đầu đến đuôi,

-“Vừa mới người bên lão gia đến nói, là tìm được Nhị thiếu gia ở trong một cái khe núi ở tiền sơn, đồ đạc đáng giá trên người Nhị thiếu gia đều bị đoạt đi rồi, nhưng lại bị người đánh đến mặt mũi bầm dập. Nếu không phải người trong phủ chúng ta suốt đêm tìm kiếm khắp núi đồi, cái loại địa phương này nói không chừng Nhị thiếu gia phải nằm đến ngày mai cũng không nhất định có người phát hiện đâu.

 

Hiện tại đã là mùa thu, Tuyền Châu nơi này vốn dĩ là ẩm thấp, vừa vào thu ban ngày còn tốt đến ban đêm thế nhưng... Nghe nói thời điểm Nhị thiếu gia trở về, y phục trên người đều bị sương sớm làm ướt.

 

Vân La nói nói mặt mày hớn hở, hiển nhiên đối với tao ngộ Lục Minh gặp phải cực kỳ vui sướng khi người gặp họa.

 

Tạ An Lan che miệng ngáp một cái, nghiêng đầu hỏi Lục Ly,

-“Phải đi qua xem à?

 

Lục Ly khẽ gật đầu, nói:

-“Tự nhiên.

 

Tạ An Lan cũng không thèm để ý, nếu đã bị người đánh thức, liền đi xem Lục Minh có bao nhiêu xui xẻo khiến cho chính mình vui vẻ một chút thì tốt lắm.

 

Hai người hơi thu thập một chút cũng chỉ mang theo một mình Vân La đi đến sương phòng Lục lão gia cùng Lục phu nhân. Kỳ thật cũng không xa, chùa Linh Nham diện tích không lớn, khách nhân sống nhờ thiện phòng ngay tại khách đường, mặt sau về hướng tây bắc là một cái viện có hai sương phòng. Lục lão gia cùng Lục phu nhân ở tại một sương phòng tốt nhất trong hai cái, những người khác liền đều tùy ý ở cái sương phòng còn lại.

 

Còn không có vào cửa chợt nghe được bên trong truyền đến tiếng kêu ui ui của Lục Minh, đi vào mới thấy trong phòng khách đã đầy người.

 

Lục lão gia sắc mặt âm trầm mà ngồi ở một bên, Lục phu nhân đang ngồi ở bên cạnh thấp giọng khuyên giải an ủi cái gì?

 

Lục Minh bị người đặt ở trên nhuyễn tháp trong phòng khách, Nhị thiếu phu nhân đang đứng ở một bên gạt lệ. Linh Tuệ đại sư ngồi ở cạnh tháp bắt mạch xem thương thế của hắn.

 

Nhìn thấy hai người tiến vào, Lục Huy đi tới vẻ mặt thân thiết nói:

-“Tứ đệ, Tứ đệ muội, các ngươi như thế nào đến đây? Tứ đệ thân thể không khỏe nghỉ ngơi là được, Nhị đệ nơi này đã có chúng ta.

 

Lục Ly cũng không có biểu hiện cái gì huynh đệ tình thâm, cho nên cũng chỉ là thản nhiên mà gật đầu nói:

-“Chúng ta đến đây nhìn xem, Nhị ca không có việc gì là tốt rồi.

 

Lục Minh đang ngao ngao kêu hiển nhiên nghe được những lời này của Lục Ly, nhớ tới tao ngộ lần của chính mình nhịn không được oán hận mà trừng mắt liếc nhìn Lục Ly một cái. Rồi lại thời điểm nhìn thấy Tạ An Lan tươi cười duyên dáng đứng bên cạnh Lục Ly mà ngây người một chút, dưới đèn xem mỹ nhân, thế nhưng so với ban ngày càng thêm vài phần kiều diễm.

 

Nhìn thấy ánh mắt Lục Minh, đáy mắt sâu thẳm của Lục Ly xẹt qua một tia không vui, không dấu vết mà chắn trước người Tạ An Lan.

 

-“Nhị ca, huynh nhìn Tứ đệ làm gì?” Lục Huyên nhìn Lục Minh, mở miệng nói.

 

Lục Minh không nói chuyện, Lục lão gia lại nhíu mày trầm giọng nói:

-“Như thế nào? Chẳng lẽ thương thế của ngươi có liên quan với lão Tứ?

 

Tạ An Lan liền vui vẻ, châm ngôn không phải nói vận mệnh tiểu nhi tử, đại tôn tử đều là điểm trí mạng của lão gia tử sao? Tiểu nhi tử Lục Ly này, đừng nói là điểm trí mạng, thoạt nhìn so với nhặt được còn không bằng. Bất quá cũng đúng, ai bảo Lục Ly bị cho cái số mệnh như vậy đây? Khắc phụ khắc mẫu, còn đã khắc chết Lục lão thái gia trụ cột Lục gia, thế cho nên Lục Văn một cây chẳng chống vững gia đình cuối cùng bị đuổi ra khỏi kinh thành.

 

Ở trong lòng Lục Văn, ông bị biếm chỉ sợ không phải cảm thấy chính mình không có đủ năng lực, mà là đem hết thảy thất bại đều đỗ lỗi đến trên người Lục Ly.

 

-“Không biết phụ thân cho rằng, Nhị ca bị thương cùng ta có quan hệ gì?

 

Lục Ly nhàn nhạt hỏi, lại khiến cho Lục lão gia bị nghẹn.

 

Đáy mắt Lục Ly xa cách bị lông mi cụp xuống dấu đi khinh thường trong đó!

 

Chớ nói không phải hắn ra tay, cho dù hắn thật sự muốn ra tay đối phó Lục Minh cũng sẽ không để lại nhược điểm khiến cho người ta bắt được.

 

Lục lão gia bị nhi tử lấy lời nói đẩy trở về, trong lòng không vui. Đang muốn phát tác lại bị Lục phu nhân kéo lấy góc áo, nói:

-“Lão gia, Ly nhi thân thể không khỏe, làm sao có thể làm cái gì đối với Minh nhi?

 

Lục phu nhân nhìn nhìn Lục Ly lại nhìn nhìn Lục Huy, lúc này Lục lão gia mới hồi phục tinh thần lại, hiện nay chuyện tình quan trọng nhất của Lục gia chính là rửa sạch thanh danh xấu trước đó. Nếu chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực thì không nói, nếu chỉ là vì ông nhất thời tức giận mà lại phạt Lục Ly, chỉ sợ thật là nhảy vào trong sông cũng rửa không sạch.

 

Khẽ hừ một tiếng, Lục lão gia nghiêng đầu nhìn về phía Lục Minh không vui hỏi:

-“Ngươi bị thương… rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?!

 

Vẻ mặt Lục Minh rất mờ mịt, hắn nghĩ đến chính mình là bị Tạ An Lan hạ độc thủ đẩy xuống ở hậu sơn, thế nhưng người Lục gia lại tìm được hắn ở tiền sơn…

 

Cho dù Lục Minh có ngốc cũng biết…..chỉ bằng Tạ An Lan cùng một tiểu nha đầu bên cạnh là tuyệt đối không có khả năng đưa hắn một đại nam nhân từ hậu sơn đến tiền sơn. Huống chi, bọn người Lục Huy nói thời điểm bọn họ đi tìm thấy Tạ An Lan, Tạ An Lan là từ trên núi cao đi xuống còn mang theo rất nhiều quả dại cùng hoa dại hái từ trong núi, hiển nhiên không phải làm bộ….

 

Nếu xuyên qua từ chùa Linh Nham đi tới tiền sơn, không có khả năng không bị người phát hiện. Nếu từ bên ngoài đi vòng qua, Tạ An Lan cũng không có khả năng tại cái thời điểm kia liền xuất hiện ở trước mặt mọi người, càng không thể rãnh rỗi mà lên núi hái hoa dại quả dại.

 

Huống chi... Lục Minh cũng tuyệt không có lá gan ở trước mặt Lục lão gia thừa nhận chính mình nguyên bản là ở hậu sơn muốn thông đồng với đệ muội. Lời này nếu nói ra, hắn không có bị hung thủ trốn ở trong bóng tối đánh chết cũng sẽ bị phụ thân của chính mình đánh chết.

 

Do dự một lát, Lục Minh chỉ phải ăn ngay nói thật, nói:

-“Ta... Ta cũng không biết.

 

Lục Huyên nhướng mày nói:

-“Nhị ca, Thiên Phúc nói Nhị ca một mình đi hậu sơn, như thế nào Nhị ca lại bị người ném ở tiền sơn? Còn bị thương nặng như vậy?

 

Lục Minh rũ mắt, sắc mặt biến đổi một chút, mới lắc đầu nói:

-“Tâm tình ta không tốt muốn đến hậu sơn tản bộ, thế nhưng.....mới đi không xa, liền.....bị người đánh bất tỉnh.

 

Lục Huy nhíu mày, hỏi:

-“Chẳng lẽ, thật là gặp phải bọn cướp?

 

Bọn cướp nào ăn no chạy đến hậu sơn chùa đánh cướp?

 

-“Có phải.....phu quân ở bên ngoài có kẻ thù hay không?” Nhị thiếu phu nhân nhịn không được nói.

 

Lục Minh nhìn vẻ mặt như có chút suy tư của Lục Huy, trong lòng vừa động không biết nghĩ tới cái gì, trong lòng càng thêm bực bội. Có chút rã rời nói:

-“Có lẽ đi.

 

Nhị thiếu phu nhân ôm hận nói:

-“Chuyện này không thể quên đi như vậy! Công công, bà bà, chúng ta vẫn nên báo quan đi.

 

Lục lão gia nhíu mày, trầm mặc một chút nói:

-“Được, cho người lấy bái thiếp của ta đi nha môn, thỉnh bọn họ âm thầm tra xét, chớ để lộ ra.

 

Nhị thiếu phu nhân có chút không cam lòng, bị đánh là người nhà mình cũng không phải các nàng làm chuyện tình gì không thể để người biết, như thế nào còn không thể lộ ra? Ấn theo ý nghĩ của Nhị thiếu phu nhân, phải hung hăng mà tra xét! Chỉ là xem sắc mặt Lục lão gia, Nhị thiếu phu nhân vẫn không dám nói thêm cái gì?

 

Lục Văn trầm giọng nói:

-“Mặc kệ là chuyện gì, đều chờ qua thi hương rồi nói!

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 20/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts