Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 060

☆, Tuổi không là vấn đề!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Ôm Tạ Khiếu Nguyệt chậm rì rì mà trở lại sương phòng, thì nhìn thấy Lục Ly mặt âm trầm ngồi gần cửa sổ đọc sách. Nhìn thấy nàng tiến vào cũng chỉ là ngẩng đầu nhìn lướt qua lại cúi đầu, hiển nhiên là cơn giận mới vừa rồi còn sót lại chưa tiêu.

 

Tạ An Lan có chút buồn cười nghiêng đầu đánh giá hắn, thiếu niên mười tám tuổi, trong vẻ mặt lại là nam nhân thành thục trầm ổn cùng kiên nghị, đặc biệt thời điểm đôi mắt hắn tương đối lạnh lùng, càng nhiều vài phần uy nghiêm cùng áp bách nói không nên lời.

 

Nếu như người bình thường đối mặt dáng vẻ đó của hắn chỉ sợ sẽ nhịn không được tâm sinh sợ hãi, thế nhưng Tạ An Lan sẽ không. Nàng chỉ cảm thấy.....người trước mắt tựa hồ càng thêm ngon miệng.

 

Chẳng lẽ hắn không biết, đối với sắc nữ mà nói, càng là cự người ngoài ngàn dặm, càng khiến cho người ta muốn đi đùa bỡn.

 

Lục Ly đương nhiên sẽ không không biết Tạ An Lan đang đánh giá hắn, hơi rũ hai tròng mắt xuống nhìn như đang chuyên chú xem quyển sách trên tay, tâm tư lại sớm đã vứt lên chín từng mây.

 

Chính mình là loại người nào cho tới bây giờ Lục Ly đều biết được, kiếp trước lúc này chính mình có lẽ thật là người tốt, thế nhưng hắn hiện tại tuyệt đối không phải.

 

Mặc dù Lục Ly đã từng tay trói gà không chặt, cũng là một ánh mắt cũng đủ để làm cho rất nhiều đại quan biên giới, mãnh tướng bưu hãn trong lòng phát lạnh, tuyệt đối không thể thay đổi thành một người tuổi còn trẻ vẻ mặt non nớt một chút thì liền thay đổi. Từ việc dáng dấp Lục Anh đối với mình nhìn như cung kính kì thực sợ hãi là có thể nhìn ra vài phần.

 

Thế nhưng nữ nhân trước mắt... Mặc dù là ở thời điểm hắn cố ý phóng ra khí thế, vẫn như cũ thoáng như không thấy. Rốt cuộc là tâm nàng quá rộng, hay là nàng không chỗ nào sợ hãi? Lục Ly không cho rằng là người trước. Như vậy... nữ nhân này rốt cuộc đã từng là loại người nào?

 

-“Lại đang biểu hiện sát khí nha.

Giọng Tạ An Lan ghé vào lỗ tai hắn vang lên,

-“Xem ra ngươi thật sự là rất muốn giết ta mà.

 

-“Ư ử....

 

Tạ Khiếu Nguyệt bị một bàn tay bỏ lên trên đầu gối hắn, tiếng Tạ An Lan ngay tại bên tai hắn, hương thơm nhàn nhạt phun ở bên tai hắn, lại khơi dậy tầng cảnh giác sâu nhất trong lòng hắn. Có nguy hiểm!

 

Ngón tay nhẹ nhàng tinh tế xoa xoa cổ hắn, đầu ngón tay hơi lạnh từ trên huyết mạch cổ hắn xẹt qua, tiếng Tạ An Lan sâu kín,

-“Rõ ràng là ngươi nói muốn hợp tác, hiện tại lại muốn giết người diệt khẩu. Lời nam nhân nói quả nhiên không thể tin.

 

Lục Ly rũ mắt, nhìn cổ tay tinh tế hiện ra ở trước mặt mình, thần sắc bình tĩnh. Hắn không chút nghi ngờ, cái tay nhìn như tinh tế vô lực này nếu như cần tùy thời có thể cắt đứt cổ hắn.

 

Nâng tay một chút một chút nhẹ vỗ về lưng Tạ Khiếu Nguyệt đang ngồi xổm trên đầu gối hắn, Lục Ly thản nhiên nói:

-“Nếu ta thật muốn giết ngươi, ngươi cảm thấy….. thật sự sẽ để cho ngươi phát hiện?

 

Nếu như ngay cả sát khí cùng tâm tình đều khống chế không tốt, kiếp trước hắn sẽ không thể sống đến thời điểm công cao quá chủ.

 

Tạ An Lan nhướng mày, nói:

-“Ta đây càng phải nên giải quyết ngươi. Ai biết chừng nào thì ngươi nhất thời hứng khởi liền sau lưng động thủ nghĩ muốn hại ta đây.

 

-“Ngươi sợ?

Lục Ly nhướng mắt lên hơi hơi nghiêng đầu nhìn nàng,

-“Mấy ngày nay... Ta cho rằng ngươi cũng không thèm để ý.

 

Tạ An Lan hừ nhẹ, nói:

-“Bổn cô nương ghét nhất nam nhân ý nghĩ xấu xa đầy mình.

 

Lục Ly đối với bình luận của nàng từ chối cho ý kiến, chỉ là nhàn nhạt nói:

-“Nếu ngươi không nghĩ vặn gãy cổ của ta, liền lấy tay ra. Ta nói với ngươi hợp tác cũng không phải nói giỡn, vài năm trong tương lai ta cần người hỗ trợ, ngươi thoạt nhìn..... không cùng một dạng với một đám nữ nhân kia.

 

Tạ An Lan buông tay ra, vỗ vỗ tro bụi không tồn tại trên tay, ngồi trở lại ghế dựa, nâng cằm có chút lười biếng, mà nhìn hắn nói:

-“Chẳng qua... Ta đã biết lai lịch của ngươi, ngươi lại không biết ta, cho nên... ngươi có chút không yên tâm?

 

Lục Ly trầm mặc không nói, xem như cam chịu.

 

Tạ An Lan nói:

-“Lai lịch của ta quả thật là không thể nói cho ngươi biết, bởi vì vô luận là cùng ngươi hay là cùng bất luận kẻ nào đều không hề quan hệ.

 

Lục Ly cũng không nghi ngờ nàng nói dối hoặc là cố ý có lệ, chính là hơi hơi gật đầu nói:

-“Nhìn ra được, vô luận là Đông Lăng, Tây Nhung, Dận An, Mạc La hay là một ít quốc gia phía tây thậm chí là bộ lạc, ngươi cũng không giống với bọn nữ tử đó. Ta đã thấy nữ nhân lợi hại nhất là nữ quốc vương Mạc La, Tô Lạc Lâm, ngươi cùng nàng vẫn như cũ không giống nhau.

 

Tạ An Lan nhún nhún vai, hỏi:

-“Vậy còn có vấn đề gì?

 

Đột nhiên nhớ tới cái gì, Tạ An Lan lôi kéo ghế dựa đến gần Lục Ly, bát quái hề hề hỏi:

-“Ngươi ngay cả nữ vương quốc gia khác đều đã gặp qua? Sẽ không là người trong lòng ngươi chứ?

 

Lục Ly tức giận mà liếc nàng, nói:

-“Nữ Vương Tô Lạc Lâm năm nay đã hai mươi sáu tuổi.

 

Tạ An Lan chớp chớp mắt, nói:

-“Vậy thì quan hệ gì? Chỉ cần lưỡng tình tương duyệt, tuổi không là vấn đề, thân cao không phải khoảng cách, cho dù là giống loài có khác biệt ta cũng sẽ không kỳ thị ngươi. Nếu như ngươi thật tâm thích nàng, ta sẽ không ước thúc ngươi.

 

Tiểu tam gì đó, vẫn là phải kiên quyết ngăn chặn. Nàng không nghĩ bị người khác coi là tiểu tam, lại càng không muốn làm tiểu tam của người khác.

 

Lục Ly nắm lên Tạ Khiếu Nguyệt đưa nàng, nói:

-“Nếu không nói…..liền câm miệng!

 

Ngượng ngùng mà tiếp lấy Tạ Khiếu Nguyệt đang kêu ư ử, nhẹ nhàng vỗ vỗ vật nhỏ vô cùng đáng thương, Tạ An Lan rụt rụt cổ lặng lẽ dời ra khoảng cách cùng Lục Ly, nói:

-“Được thôi, chỉ đùa một chút nghiêm túc như vậy làm cái gì? Được rồi, ngươi cần người hỗ trợ, ta cần thân phận địa vị quang minh chính đại cùng bạc, dù sao... tuy rằng ta chính mình cũng có thể có, thế nhưng làm một người bình thường, ta đối với mai danh ẩn tích, có nhà không thể về, nhìn thấy quan sai phải trốn tránh đi hoặc là dịch dung cái gì cũng không có hứng thú gì! Đối một ít chức nghiệp không chính đáng cũng không có hứng thú gì. Cho nên, có thể lại xác định một chút, về sau mọi người chung sống hoà bình à?

 

Nàng thật sự không nghĩ lại đi kiêm chức sát thủ, gián điệp, thổ phỉ, loại chức nghiệp không quang minh chính đại này, bản đại thần thế nhưng được xưng là Thanh Hồ bảo vệ quốc gia!

 

Lục Ly nhìn nàng một hồi lâu, mới gật đầu, nói:

-“Một lời đã định.

 

Tạ An Lan vừa lòng gật đầu, nói:

-“Tuy rằng cảm thấy đối với ngươi mà nói không thích hợp, thế nhưng ta còn muốn nói, quân tử một lời khoái mã một roi.

 

Lục Ly: “…..”

 

Nữ nhân này là đang nói hắn không phải quân tử sao? Lục Ly bĩu môi, hắn quả thật là đối với xưng hô quân tử này khịt mũi coi thường. Lại liếc nhìn Tạ An Lan đã xoay người ghé vào bên cạnh bàn chơi đùa Tạ Khiếu Nguyệt, ánh mắt Lục Ly càng thêm vài phần thâm thúy cùng như suy tư gì.

 

Nữ nhân này..... Nói nàng vụng về ngốc nghếch, nàng có thể cảm giác được uy hiếp trước tiên, thậm chí không chút do dự trừ khử. Lục Ly không chút nghi ngờ nếu hắn thật sự nguy hại đến nàng, nàng sẽ không lưu tình mà hạ thủ. Nói nàng thông minh lợi hại, rõ ràng mới vừa rồi còn đang cùng hắn đối chọi gay gắt thậm chí muốn bóp chết hắn, trong nháy mắt có thể đưa lưng về phía hắn vô tâm vô phổi mà chơi đùa với sói con.

 

Nằm úp sấp ở trên bàn Tạ An Lan tự nhiên cũng nhận thấy được ánh mắt đánh giá của hắn, chán đến chết mà trợn trắng mắt.

 

Chẳng lẽ nàng phải cả ngày mười hai canh giờ đều đầu nhập vào việc cùng người nào đó lục đục nghi kỵ với nhau mới tính là bình thường sao? Cho dù nàng là một đặc công cũng sẽ chưa già đã yếu được không? Tạ An Lan nghiêm trọng hoài nghi kiếp trước Lục Ly chính là tính kế quá nhiều mới đưa đến tráng niên chết sớm.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 23/10/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts