Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 076

☆, Đánh chó phải xem mặt chủ nhân!

Edit + Beta: Đào Mai

 

-“Thật tốt.” Tạ An Lan cũng không tức giận, chính là nhẹ giọng nỉ non.

 

Lâm Thành nhảy dựng, có chút bất an mà nhìn về phía Tạ An Lan.

 

Chỉ thấy Tạ An Lan chậm rì rì nâng tay tới giữa eo kéo một cái, thế nhưng rút ra một cái roi mềm màu trắng bạc. Roi kia treo tại bên hông nàng, dài nhỏ tinh xảo, tại đầu trang trí sợi lụa tinh xảo kết thành cái kết cát tường, bên dưới cột những tua lụa màu tím nhạt, nhìn qua còn tưởng rằng chính là một cái vật trang sức xinh đẹp mà thôi, ai có thể biết thế nhưng là một cây roi mềm.

 

Lâm Thành cảm giác không tốt, đã thấy Tạ An Lan nở nụ cười tuyệt diễm với hắn. Không đợi hắn từ trong nụ cười tuyệt diễm này phục hồi tinh thần lại, tiếng gió bén nhọn liền đã phá không mà tới.

 

-“Aaa?!

 

Một roi vững chắc dừng ở trên người Lâm Thành. Tức khắc toàn bộ thân thể Lâm Thành căng thẳng, sau đó chính là nóng rát cùng đau đớn. Không đợi hắn kịp phản ứng, roi tiếp theo cũng đã theo tới.

 

-“A… aa…!

 

Trong viện mọi người trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn trước mắt, ai cũng không thể tưởng được Tứ Thiếu phu nhân ngày xưa trầm mặc ít lời thế nhưng lại tự mình vung roi đánh Tam quản gia….

 

Xem dáng vẻ Tam quản gia bị quất lăn lộn trên mặt đất, có người ở đáy lòng hít một hơi khí lạnh. Thoạt nhìn giống như rất đau đấy, nếu như roi này rơi xuống trên người chính mình...

 

-“Tạ An Lan, ngươi dám!” Lâm Thành cuối cùng là yếu đuối hít vào một hơi, vội vàng thét to.

 

-“Càn rỡ!

Tạ An Lan cười lạnh nói,

-“Xem ra ngươi còn không có học được quy củ.

 

Vân La đồng dạng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn động tác Tạ An Lan quất roi, bất quá trong mắt to sáng ngời tràn đầy thần sắc sùng bái. Động tác Thiếu phu nhân quất roi thoạt nhìn... Thật đẹp mà.

 

Đồng dạng ngây người còn có Tạ tú tài, đây... đây… đây là nữ nhi của mình sao?

 

-“Dừng tay!

 

Một giọng nói tràn đầy tức giận từ cửa truyền đến, nhìn thấy người tới tất cả mọi người không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

 

Lâm Thành đã sớm đau khóc lóc thảm thiết, cũng bất chấp tất cả kêu lớn:

-“Phu nhân, cứu mạng!

 

Đáy mắt Tạ An Lan lạnh lùng cười, chậm rãi thu hồi roi mềm trong tay một lần nữa đặt trở về bên hông. Thậm chí còn nhàn rỗi sửa sang lại y phục cũng không hỗn độn, mới xoay người nhìn về phía mọi người ở cửa, nói:

-“Giáo huấn một nô tài, không nghĩ thế nhưng kinh động mẫu thân cùng ba vị tẩu tử, thật là thật sự có lỗi mà!

 

Hoàn toàn không có nghe được ý thật có lỗi gì? Lục phu nhân tức giận bừng bừng, lạnh lùng trừng Tạ An Lan nói:

-“Tức phụ lão Tứ, ngươi quá càn rỡ!

 

Tạ An Lan cũng không giống lúc trước giả bộ nhu thuận, sắc mặt bình tĩnh nói:

-“Thỉnh mẫu thân chỉ điểm.

 

Nhìn Lâm Thành còn đau phát run té ngã lộn nhào mà chạy đến trước mặt Lục phu nhân. Người khác có thể chịu được, mẹ ruột của Lâm Thành lại nhịn không được. Một lão ma ma đi theo bên cạnh Lục phu nhân có chút phẫn hận mà trừng mắt Tạ An Lan nói:

-“Tứ Thiếu phu nhân, không biết khuyển nhi đã đắc tội thiếu phu nhân chỗ nào, ngài phải ra tay độc ác như vậy?

 

Tạ An Lan cao thấp đánh giá lão bà tử kia một phen, bà tử quản sự rất đắc dụng bên cạnh Lục phu nhân, nghe nói bà ta là bà vú của Lục phu nhân, Lục phu nhân mang theo từ nhà mẹ đẻ tới đây, mọi người trong phủ tôn xưng một tiếng Lâm ma ma.

 

Đáng tiếc Tạ An Lan cũng không nghĩ cho bà này mặt mũi, nói:

-“Ta biết đánh chó cũng nên xem mặt chủ nhân, bất quá nếu như con chó này quá mức không hiểu chuyện, cũng trách không được người bên ngoài động thủ giáo huấn một hai. Mẫu thân, nuôi dưỡng loại không biết quy củ này sẽ tổn hại thể diện Lục gia, không bằng lát nữa nhi tức lại chọn một tên biết nghe lời lại biết quy củ đưa cho mẫu thân đi.

 

Đây là thực coi Lâm Thành trở thành chó, Lâm ma ma nhất thời chán nản.

 

Tạ An Lan không cho là đúng nhíu nhíu mày, chính nàng kỳ thật không thích nói lời công kích người khác, đặc biệt loại vũ nhục nhân cách người khác này. Thế nhưng thực hiển nhiên, có một ít người chính là cho mặt mũi lại không biết xấu hổ, một khi đã như vậy vẫn là đừng làm người.

 

-“Phu nhân, tiểu nhân oan uổng mà.

Lâm thành kêu lên,

-“Mong phu nhân làm chủ cho tiểu nhân.

 

Lâm ma ma cũng quỳ xuống, khóc lóc thảm thiết,

-“Cầu phu nhân làm chủ cho lão nô, lão nô chỉ có một nhi tử này, xưa nay đều là cẩn trọng…..

 

-“Ha… ha…..

Bên cạnh Tạ An Lan lại bật cười ra tiếng, nhìn thấy ánh mắt mọi người đảo tới vội vàng xua xua tay che miệng nói:

-“Các ngươi tiếp tục, các ngươi tiếp tục...

 

Làm sao còn có thể tiếp tục? Bị Tạ An Lan gián đoạn như vậy, Lâm ma ma vốn đang làm ra dáng vẻ bi thảm cũng bị nghẹn trở về hơn phân nửa.

 

-“Được rồi, Lâm ma ma ngươi đứng lên trước đi.” Lục phu nhân nhíu nhíu mày, trầm giọng nói.

 

Lâm ma ma có chút không cam lòng, lại vẫn là đứng lên. Bà biết, phu nhân chắc chắn làm chủ cho mình.

 

Lục phu nhân dừng mắt lại ở trên người Tạ An Lan, trầm giọng nói:

-“Cho dù Lâm Thành làm sai cái gì, ngươi thân là Tứ Thiếu phu nhân Lục gia tự mình ra tay còn ra thể thống gì?

 

Tạ An Lan nói:

-“Thật ra nhi tức không nghĩ tự mình ra tay, bất đắc dĩ địa vị của nhi tức ở Lục gia còn không bằng một tên hạ nhân, người cả cái viện này không một người nghe con dâu phân phó mà!

 

Lâm Thành quỳ gối trước mặt Lục phu nhân, cắn răng nói:

-“Đó là bởi vì Tứ thiếu phu nhân hoàn toàn không có đạo lý, vô duyên vô cớ lại trách đánh tiểu nhân, mọi người tự nhiên không chịu nghe mệnh.

 

Tạ An Lan thản nhiên cười nói:

-“Vậy sao? Ta như thế nào không biết nguyên lai làm hạ nhân còn có thể chính mình lựa chọn nghe lời hay là không nghe lời chủ tử? Nguyên lai cảm thấy lời chủ tử nói không có đạo lý là có thể không nghe? Vậy có phải hay không một ngày nào đó Lâm quản gia cảm thấy ngươi so với mấy chủ tử quý giá của Lục gia mới có đạo lý, ngươi có thể cưỡi lên đầu vài vị chủ tử Lục gia à?

 

-“Ngươi... Ngươi già mồm át lẽ phải!” Lâm Thành tức giận đến mặt đỏ lên.

 

Tạ An Lan cười lạnh, không hề nhìn Lâm Thành mà là nhìn về phía Đại thiếu phu nhân, nói:

-“Đại tẩu, Lâm quản gia nói muốn cho phụ thân ta dời đến ở Thanh Nguyệt viện, bởi vì nhà mẹ đẻ Đại tẩu ngài đến đây thêm một cái biểu ca muốn ở khách viện này. Không biết.....cái này có phải ý của đại tẩu hay không?

 

Đại thiếu phu nhân hơi hơi nhíu mày, không nghĩ tới Tạ An Lan thế nhưng đem cái chuôi này đốt đến trên đầu chính mình. Ngay cả trong lòng nàng cảm thấy an bài như vậy cũng không phải không ổn, thế nhưng nói cũng không thể nói như vậy! Làm sao có thể đuổi lão thông gia tới ở địa phương hẻo lánh, chỉ vì nhường chỗ cho biểu ca nhà mẹ đẻ của mình?

 

-“Tứ đệ muội nói gì vậy, ta như thế nào sẽ phân phó như vậy? Chắc là người phía dưới nhất thời nghĩ sai rồi.

 

Tạ An Lan cười như không cười mà nhìn nàng nói:

-“Như vậy hả, đó chính là Lâm Thành này tự chủ trương muốn lấy lòng đại tẩu? Tâm ý muốn lấy lòng chủ tử ta thật ra lý giải, thế nhưng, vì lấy lòng chủ tử liền dẫm lên mặt mũi phụ thân ta, điều này làm cho mặt mũi Tứ Thiếu phu nhân Lục gia ta đặt ở chỗ nào? Đại tẩu, ngươi nói, bữa tiệc roi này hắn nên nhận hay không nên nhận?

 

Đại thiếu phu nhân nhíu mày nói:

-“Đệ muội, nói là đúng vậy, thế nhưng..... tóm lại Lâm Thành là người của mẫu thân, xem ở trên thể diện của mẫu thân...

 

-“Đúng là xem ở trên thể diện của mẫu thân ta mới giúp đỡ mẫu thân giáo huấn hắn một chút. Miễn cho hắn không biết nặng nhẹ chọc tức mẫu thân đấy!” Tạ An Lan đương nhiên nói.

 

Ngươi tới ta đi nói mấy câu, Lục phu nhân cũng là nghe hiểu được nguyên nhân sự tình xảy ra, trong lòng mặc dù có chút thầm oán Lâm Thành náo loạn ra chuyện như vậy, nhưng cũng biết là Lâm Thành có ý lấy lòng Đại thiếu phu nhân, nhưng cũng chưa chắc là không có ý của nàng ra. Nếu như việc này thành, buồn bực trong lòng Lục phu nhân mấy ngày nay chỉ sợ cũng có thể giảm đi vài phần. Thế nhưng nay náo loạn thành như vậy thì có chút khó coi…..

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 23/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts