Sủng Thê Như Lệnh - Chương 121

☆, Trịnh quý phi bùng nổ!

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Cùng mọi người phủ Trưởng công chúa Khang Bình nói lời từ biệt sau, A Uyển đã nói một tiếng với Thụy Vương phi, sau khi được mẹ chồng đồng ý, liền kéo tay công chúa mẫu thân của mình thân thiết mà về nhà mẹ đẻ...

 

Vệ Ái hết sức không nỡ bỏ nàng, nhưng cũng biết đại tẩu về nhà mẹ đẻ thăm cha mẹ, bản thân không thể cùng tới, nhất thời có chút buồn buồn không vui, trong lòng mong đợi A Uyển nhanh nhanh trở lại một chút.

 

Thụy Vương phi nhìn nữ nhi cái dạng ngốc kia, trong lòng thở dài, lúc trước vui vẻ nghĩ nữ nhi ở cùng một chỗ với A Uyển thật tốt, hiện nay phát hiện nữ nhi quá mức lệ thuộc vào A Uyển, lại phải lo lắng sau khi con riêng trở lại sẽ tức giận, sẽ đối phó cái nữ nhi ngốc này, thật là làm cho người rầu rĩ.

 

Đừng nói, Thụy Vương phi đối với tâm tính Vệ Huyên tính toán rất chuẩn, trên thế gian này sợ rằng không ai ngay cả Thụy Vương người cha làm này còn không có bằng Thụy Vương phi kế mẫu rõ ràng đức hạnh của nhi tử lưu manh này, tuy là A Uyển cũng bởi vì bao che người mình mà không để mắt đến Vệ Huyên không tốt, chỉ có kế phi Thụy Vương là khách quan nhất, cũng rành rẽ nhất, thậm chí rõ ràng hết thảy biến chuyển của Vệ Huyên từ cơn bệnh nặng năm sáu tuổi ấy!

 

Mặc dù người đọc sách không nói chuyện yêu ma quỷ quái, thế nhưng phần lớn thời gian lại tin chắc thần minh là tồn tại, Vệ Huyên lúc trước không hề che giấu ở trước mặt bà triển hiện thay đổi của mình, xác thực đã dọa bà sợ, cuối cùng còn là bởi vì mình không nghĩ tìm phiền toái mà làm lơ việc con riêng biến hóa. Tựa hồ cũng bởi vì hành vi thức thời của bà, mới khiến cho con riêng dễ dàng tha cho bà.

 

Thụy Vương phi rõ ràng, nếu như bà không phải người an phận, dám nhúng tay vào chuyện của con riêng hoặc là vương phủ, sợ rằng lúc mình sinh nhi tử, xác thực phải khó sinh mà chết.

 

Chính là quá mức hiểu, Thụy Vương phi mới không muốn chống lại đứa con riêng “nội tâm” đã bất đồng, duy trì cục diện bình an vô sự lẫn nhau bực này. Cho nên, bà mới phải ước thúc nữ nhi, cũng không thể đi đắc tội người đầy thủ đoạn giống như Vệ Huyên, chỉ sợ nữ nhi quá mức lệ thuộc vào A Uyển, vị thế tử gia kia nhất định sẽ tức giận, nữ nhi sẽ gặp phải tai ương.

 

Hoặc giả A Uyển có thể khuyên một chút!

 

Mang theo lo lắng đó, Thụy Vương phi dắt nữ nhi ngơ ngác trở về phủ. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

A Uyển phụng bồi công chúa mẫu thân trở lại phủ công chúa, nhìn chung quanh một cái, hỏi:

-“Nương, phụ thân đâu?

 

-“Hôm qua đi tìm bằng hữu, buổi tối sẽ trở về.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi dẫn nữ nhi đến phòng khách ngồi xuống, hạ nhân đã sớm nhận được tin tức, trước đó đã đốt địa long, chuẩn bị xong lò sưởi tay ấm áp, các thứ vân vân….

 

Từ bên ngoài trở về, mang theo khí lạnh cả người, Trưởng công chúa Khang Nghi lo lắng thân thể nữ nhi chịu không nổi, vội bảo nha hoàn giúp nàng cởi áo choàng ra, ấn nàng ngồi vào gần lò sưởi, lại nhét một cái lò sưởi men cầm tay vào trong ngực nàng, sau cùng lấy một cái chăn lông hồ ly bao lấy nàng, trùm nàng giống như quả bóng vậy, chỉ còn dư cái đầu ở bên ngoài.

 

A Uyển cả người ấm áp, trong lòng cũng ấm áp dễ chịu, cười híp mắt nhìn mẫu thân bận rộn vì mình, nói:

-“Nương, thân thể con tốt hơn rất nhiều, đường ngắn như vậy, sẽ không bị đông lạnh đâu, ngài cũng ngồi xuống trò chuyện với con.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi liếc nàng một cái, giận trách:

-“Thân thể của con như thế nào nương không rõ ràng lắm sao? Đừng ở đó lắm lời với nương!

 

Nói xong, nhận lấy nước nóng nha hoàn đưa tới, thử độ ấm nước trong chén, cũng không phỏng tay, mới đưa cho nữ nhi, miệng lại nói:

-“Các ngươi người tuổi trẻ chính là không cẩn thận, bây giờ không chú ý, chờ con lớn tuổi sẽ biết lợi hại.

 

A Uyển cười ha hả nghe bà lải nhải, rất có khẩu vị uống chén nước nóng, nhận lấy khăn nóng nha hoàn đưa tới lau miệng, liền đứng dậy chuyển qua trên kháng trải da gấu, cùng công chúa mẫu thân dựa vào nhau.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi dựa lưng vào một cái gối dựa to, trong lòng bị một thân thể nhỏ bé mảnh khảnh đè, cũng không ngại nặng, đưa tay gỡ gỡ tóc cho nàng, vẫy lui nha hoàn bên trong phòng, bắt đầu hỏi thăm tới cuộc sống sau khi xuất giá của nữ nhi, hỏi bất quá là sinh hoạt hàng ngày ở nhà chồng, mẹ chồng và tiểu cô em chồng có chung sống được hay không? Có hay không có hạ nhân không có mắt khinh thường nàng là cô dâu mới về, vân vân…..

 

Nếu như bình thường, lấy thông minh của Trưởng công chúa Khang Nghi, tự nhiên biết lấy cách làm người của Thụy Vương phi, không phải người sẽ gây khó khăn cho con dâu đặc biệt là bà cũng không phải bà bà ruột thịt, không tốt quản đến viện tức phụ con riêng, thậm chí còn phải cung phụng con dâu, mọi người ai lo phận nấy, đè xuống quy củ mà làm. Mà tính tình Vệ Ái, đoán chừng chỉ có người ngoài bắt nạt nàng; mà Vệ Trác lớn tuổi, mỗi ngày trừ đi Chiêu Dương cung đi học ra, cũng đã chuyển ra khỏi hậu viện, bởi vì nam nữ hữu biệt, cùng A Uyển cái đại tẩu này cơ hồ không làm sao thấy mặt, nghĩ đến cũng không ai có thể khiến cho nàng khó chịu.

 

Thế nhưng cái người làm mẫu thân, chỉ cần dính đến chuyện của nữ nhi, khó tránh khỏi sẽ hồ đồ một ít, cho dù trong lòng có suy đoán, cũng phải hỏi nhiều mấy lần mới an tâm.

 

A Uyển trả lời từng câu, bảo đảm chính mình rất tốt, cũng rất thoải mái, không ai khiến mình khó chịu, giống như ở nhà không sai biệt lắm, duy nhất không tốt là không thể thường xuyên thấy phụ mẫu.

 

Nói tới chỗ này, A Uyển lại ở trên người công chúa mẫu thân cọ cọ, đầu tựa vào trên ngực công chúa mẫu thân, cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Khi còn bé, công chúa mẫu thân thích ôm nàng ngủ, trên người vừa thơm vừa mềm, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, để cho nàng ở trong ốm đau từ từ ngủ, hết sức tham luyến loại cảm giác được mẫu thân yêu thương này.

 

Đời trước người nhà cũng rất tốt, đáng tiếc cha mẹ đều là người cuồng công tác, mẫu thân càng là một nữ cường nhân, phương thức yêu thương của bọn họ đối với nàng chính là kiếm nhiều tiền, đưa nàng vào bệnh viện tốt nhất, mời bác sĩ quyền uy nhất thế giới, muốn trị tốt bệnh tim của nàng, một năm cũng khó thấy bọn họ một lần, mỗi lần gặp mặt đều là nói chuyện ở trên màn ảnh web, thế nhưng thời gian cũng không lâu, làm bạn với nàng trừ người giúp việc đó là nhân viên y tế.

 

Mà đời này, mặc dù cũng có nha hoàn hầu hạ, thế nhưng công chúa mẫu thân cũng không mượn tay người khác chăm sóc nàng, ăn ở đều là tự mình an bài, khi còn bé như sợ nàng trong giấc ngủ xảy ra chuyện, đều là chính bà ôm mình ngủ, ngủ đến nửa đêm canh ba khi mơ mơ màng màng tỉnh lại, sẽ phát hiện công chúa mẫu thân đang sờ sờ đầu của nàng, sờ sờ mặt nàng, sờ một cái tay của nàng, sau đó sẽ nghe được tiếng bà than thở.

 

Thật…..hết sức ấm áp nhớ lại.

 

-“Huyên Nhi phải mau trở lại chứ! cái này đi cũng sắp một tháng rồi, thời tiết lạnh, không dễ đi đường, cũng không biết có trì hoãn hay không?

 

Trưởng công chúa Khang Nghi có chút bận tâm con rể, dù sao đó cũng là hài tử mình nhìn lớn lên, bây giờ lại là con rể, thế nào cũng phải khiến cho hắn khỏe mạnh.

 

Nói tới chỗ này, A Uyển cũng có chút bận tâm, nói:

-“Hẳn là vậy.

 

Nói xong, nàng xem xét mắt công chúa mẫu thân, phát hiện bà đã sớm đã qua ba mươi, thế nhưng da thịt căng mịn, dung nhan đẹp đẽ, nhìn giống như phu nhân trẻ tuổi hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, cũng không biết là trời sanh lệ chất hay là tâm tính tốt, bảo dưỡng thỏa đáng.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi sờ sờ mặt nàng, ôn nhu nói:

-“Không cần phải lo lắng, Huyên Nhi là người có bản lãnh, hắn chắc chắn bình an trở về.

 

Nói tới chỗ này, trong lòng có chút rầu rĩ, sau này loại chuyện như vậy sẽ càng nhiều, chẳng lẽ nữ nhi đều phải nhiều lần lo lắng cho hắn! Thế nhưng nếu như Vệ Huyên lui ra không làm…..

 

Trưởng công chúa Khang Nghi trong lòng lắc đầu, Vệ Huyên đã là tên đã lên dây, không thể nào lui ra, trừ phi hắn nguyện ý bị hoàng đế buông bỏ, sau đó trở thành mấy tôn thất tầm thường kia, tùy người ngoài quyết định vận mạng của mình. Cho nên, chỉ cần Thái tử chưa lên ngôi, Vệ Huyên cũng không thể lui ra…..

 

Phải thôi, Trưởng công chúa Khang Nghi nhìn về phía hoàng cung, trong lòng biết cục diện triều đình ngày nay, sợ là một tay vị hoàng đế kia thao túng, lấy thực lực bọn họ hôm nay, hoàn toàn không thể làm gì, chỉ đành phải ngoan ngoãn làm con cờ này, đi theo tâm ý hoàng đế, bằng không, chỉ có thể sớm bị nốc ao.

 

Nói cho cùng, vẫn là phải bảo đảm Thái tử có thể lên ngôi. Thế nhưng, bây giờ Văn Đức đế không bệnh không tai, thân thể khỏe mạnh, nhìn chính là người trường thọ, Thái tử muốn lên ngôi, còn không biết chuyện khi nào đâu, chỉ sợ trên đường phát sinh chút chuyện gì, bọn họ bên này toàn quân bị diệt.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi nhẹ nhàng thở dài, sờ mặt nữ nhi, nhẹ giọng nói:

-“Ngày khác có rảnh rỗi, chúng ta vào cung thỉnh an Thái hậu. Thái hậu thương Huyên Nhi, con cái làm cháu dâu, cũng phải đi thỉnh an lão nhân gia bà, theo bà nói nhiều chút.

 

A Uyển ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng thật ra thì đã hiểu ý của công chúa mẫu thân, chỉ là nghĩ đến bệnh tình Thái hậu, ít nhiều cũng hơi lo lắng, liền nói với công chúa mẫu thân.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi lấy làm kinh hãi, vội vàng kéo nữ nhi, sắc mặt ngưng trọng nói:

-“Con xác nhận?

 

A Uyển lắc đầu, sau đó lại gật đầu, nhỏ giọng nói:

-“A huyên đã cho người xác nhận, quả thật có triệu chứng nhẹ, hiện giờ còn đỡ, qua thêm mấy năm, sợ là sẽ không xong.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi rùng mình, sau đó nói với nàng:

-“Chuyện này con không cần phải để ý, giao cho nương là được. Còn có, sau này lúc vào cung cẩn thận một chút, mang theo người Huyên Nhi an bài cho con, nếu như sự tình không đúng, lập tức hướng Đông cung cầu cứu.

 

-“Yên tâm, con đã biết.” A Uyển rất thận trọng gật đầu.

 

Nói xong chuyện này thì, Trưởng công chúa Khang Nghi không muốn nữ nhi lo ngại nhiều, nên đã dời đi đề tài.

 

Hơi trễ một chút, khi La Diệp trở về, thấy hai mẹ con ngồi dựa ở trên kháng ấm áp vừa nói vừa cười, trong lòng cũng vui vẻ, cởi xuống áo khoác giao cho nha hoàn xong, vui vẻ nói với A Uyển:

-“Hiện giờ Huyên Nhi không có ở đây, A Uyển khó có được tới đây, không nên trở về, ở đây vài ngày đi.

 

Vệ Huyên không có ở đây, La Diệp ước gì đem nữ nhi trở về nhà ở, ở mấy ngày cũng sẽ không có người nói lời dèm pha.

 

A Uyển ước chừng, có lẽ Vệ Huyên sẽ không trở về nhanh như vậy, vui vẻ đáp ứng, vội vàng cho người trở về Thụy Vương phủ đi nói một tiếng với Thụy Vương phi.

 

Rất nhanh người đi Thụy Vương phủ truyền lời đã trở lại, mang về ý Thụy Vương phi, để cho nàng ở nhà mẹ đẻ làm bạn với cha mẹ, ở lâu vài ngày cũng không có sao.

 

Sau khi La Diệp nghe xong, cảm khái nói:

-“Vị hoàng tẩu này thật hiểu ý người!

 

A Uyển cùng Trưởng công chúa Khang Nghi liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nhịn không được nở nụ cười.

 

Khó có được nữ nhi về nhà mẹ đẻ, La Diệp rất vui vẻ, giống thê tử hỏi lung tung này kia, biết nữ nhi ở nhà chồng hết thảy đều tốt, người nhà chồng cũng là khoan hậu, trong lòng yên tâm. Bất quá duy nhất không yên lòng chính là “rốt cuộc Huyên Nhi là đi nơi nào? Mới thành thân chỉ có một tháng đã chạy ra ngoài, tuy là đi làm việc, đây cũng quá cấp tướng, không phải là mượn làm việc mà đi du ngoạn chứ!”

 

A Uyển liếc nhìn phụ thân ngốc ngây thơ, lại xem xét công chúa mẫu thân, sáng suốt bảo trì yên lặng.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi cười nói:

-“Người thiếu niên ham chơi chút cũng không phải chuyện lớn gì, huống chi lần này hắn cũng không hoàn toàn là du ngoạn, còn có chuyện phải làm đấy!.

 

Vệ Huyên chưa thành hôn lúc nào cũng thường ra kinh du ngoạn, khi đó không ai sẽ hoài nghi, thế nhưng hiện nay mới vừa thành thân liền rời kinh, không thể không tìm một lý do tốt, vì vậy lý do này liền rơi xuống trên người Thụy Vương, nói là Thụy Vương giao việc cho hắn làm. Ngoại nhân cũng cho là như vậy, bởi vì chuyện này, cảm thấy Vệ Huyên cho dù là cái ác ôn, vẫn là có chút nghe lời lão tử, danh tiếng ngược lại khá hơn một chút chút.

 

La Diệp cũng là đối với lần này rất tin không nghi ngờ, cho rằng Thụy Vương thực sự có lòng rèn luyện nhi tử, mới sẽ sai khiến hắn trợ giúp, trong lòng vui vẻ. Cho dù bên ngoài nói Vệ Huyên không tốt như thế nào, theo ông thấy, Vệ Huyên rất tốt, chờ sau này thời gian bận rộn thêm, sẽ trở thành một nam nhân có thể tin. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

A Uyển ở nhà mẹ đẻ ở thêm mấy ngày, thời gian mấy ngày này, Trưởng công chúa Khang Bình cũng thường mang Mạnh Tự tới chơi.

 

Trưởng công chúa Khang Bình là tới tìm muội muội tâm sự, thuận tiện thương lượng một chút chuyện đính hôn cho tiểu nữ nhi. Mạnh Tự đã cập kê, nên có thể làm mai, trước định xuống hôn sự, chờ nàng mười bảy tuổi sẽ thành hôn, đỡ phải mấy công tử vừa độ tuổi trong kinh thành bị người khác đoạt mất.

 

Nói tóm lại, thật ra thì vòng quyền quý trong kinh thành chính là hơi lớn, thế nhưng đối tượng hôn phối thật sự là quá ít, muốn môn đăng hộ đối, phạm vi để chọn nhỏ hơn, cho nên vì chọn đối tượng tốt cho con gái, chính là phải ra tay thật sớm. Mà những người muốn leo lên phủ công chúa, hoặc là có dụng ý khác, Trưởng công chúa Khang Bình tự nhiên coi thường, cũng như sợ ủy khuất tiểu nữ nhi, quyết định phải chọn cẩn thận.

 

Vì thế, Trưởng công chúa Khang Bình chỉ đành phải tới thương lượng với muội muội, ngược lại cái muội muội này xưa nay là một người có mắt nhìn, tìm nàng chuẩn không sai!

 

Mà Mạnh Tự thuần túy là đến tìm A Uyển nói chuyện, tám bát quái trong kinh thành một lần, để cho A Uyển biết rất nhiều sự tình trong phủ các huân quý.

 

-“Ai da, muội nói cho tỷ biết nha, bây giờ muội mới biết, nguyên lai Liễu cô nương thật ra thì không được phụ thân nàng yêu thích, phụ thân nàng yêu thích là nữ nhi kế thê sanh, cho nên những năm này đưa nàng về quê ở thành Vị Châu để Liễu lão phu nhân quản giáo, chưa từng nghĩ tới mang nàng trở lại kinh thành. Nếu không phải là sau đó Liễu lão phu nhân nói Liễu cô nương đã lớn tuổi, phải đính hôn, mới mang trở về.

 

A Uyển lấy làm kinh hãi, không nghĩ tới Liễu Thanh Đồng lại là như vậy, không trách nàng thích thành Vị Châu như vậy, nguyên lai là thuở nhỏ ở nơi đó lớn lên. Nói như vậy, Liễu Thị Lang không phải là cái tra phụ thân sao? Mà nhân phẩm kế thê Liễu Thị Lang thì như thế nào? Sẽ không giống vị kế thê Tĩnh Nam quận vương phủ là người tâm tư thâm trầm, lung lạc trượng phu ngay cả con cái cũng xem nhẹ chứ!

 

-“Thật ra thì Liễu phu nhân vô cùng tốt.

Mạnh Tự nháy con mắt, nói:

-“Nghe nói ban đầu là Liễu lão phu nhân như sợ mẹ kế đối với Liễu cô nương không tốt, mới giữ nàng ở bên người dạy dỗ, Liễu phu nhân đã từng nghĩ tới mang kế nữ trở lại dạy dỗ, bị Liễu lão phu nhân cự tuyệt. Có thể là Liễu cô nương không ở bên người lớn lên, cho nên Liễu cô nương không quá được tâm Liễu Thị Lang, ban đầu cái cọc hôn sự này thiếu chút nữa không thành, vẫn là Liễu phu nhân giúp một tay mới thúc đẩy.

 

Sau đó Mạnh Tự lại áp sát A Uyển, cảm thấy đắc ý nói:

-“Muội cũng biết đại ca muội là một người tốt, nghe nói sau khi muội muội Liễu cô nương biết được Liễu cô nương cùng đại ca muội đính hôn, đã náo loạn đấy, bị Liễu phu nhân tức giận đến cấm đoán. Nương muội đã cho người đi tìm hiểu qua, Liễu phu nhân đúng là một kế mẫu hiểu lý lẽ, sanh nhi tử cũng không tệ, chỉ là nữ nhi bị Liễu Thị Lang làm hư, hơi có chút không tốt.

 

Nghe cái đại bát quái, hơn nữa còn là đại bát quái về người quen, A Uyển cũng rất kinh ngạc, cuối cùng suy nghĩ một chút, nói:

-“Liễu cô nương cũng không dễ dàng, bất quá Liễu lão phu nhân đã dạy nàng rất khá, là người biết lễ.

 

Mạnh Tự gật đầu, vung tay lên, cười hì hì nói:

-“Sau này nàng gả vào nhà, muội sẽ đối tốt với nàng, sẽ không giống mấy cái tiểu cô hư bắt nạt chị dâu.

 

A Uyển bị nàng nói không nhịn được bật cười, lời nói này thật là làm cho người muốn thương nàng.

 

Nói xong chuyện Liễu cô nương, Mạnh Tự lại nói đến sự tình trong cung, đè xuống thanh âm nói:

-“Nghe nói Tứ công chúa bị bệnh rất nặng, trong cung lại âm thầm đồn là Tam công chúa bị bệnh. Hoàng hậu sợ Tứ công chúa ở lại Nhân Thọ cung lây bệnh cho Thái hậu, đã dời nàng đi. Mặc dù bị bệnh, bất quá có thể rời khỏi Nhân Thọ cung, với Tứ công chúa cũng là tốt.

 

-“Hơn nữa, càng thú vị chính là, sau khi Tứ công chúa trở lại bên cạnh Trần Quý Nhân, Minh phi lại đi tìm Hoàng thượng, nói mấy công chúa đã lớn tuổi, nên định chuyện thành hôn, lại khiến cho vị Hoàng thượng cữu cữu của chúng ta đáp ứng sang năm chọn phò mã cho Tứ công chúa, chỗ Tam công chúa kia cũng không có nói gì.

 

Nghe đến đó, A Uyển đã có thể tưởng tượng, sợ rằng Trịnh quý phi đã bị chọc giận nổ tung.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 07/03/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts