Sủng Thê Như Lệnh - Chương 144

☆, Lưu Tuấn bị bạo hành!!!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Con gái con rể trở về phủ thăm bọn họ, dĩ nhiên là phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi hết sức vui vẻ, nếu như chỉ có một thân một mình nữ nhi trở lại, tự nhiên sẽ bị thế nhân nói mấy câu nhàn thoại, thế nhưng được con rể mang về thì không giống nhau.

 

Mà Vệ Huyên lại bị nhạc phụ đại nhân trong hưng phấn xách đi.

 

A Uyển kéo tay công chúa mẫu thân, kỳ quái nói:

-“Nương, cha đây là hưng phấn cái gì vậy?

 

-“Không cần để ý tới hắn, đoán chừng lại là sự tình mấy bản tranh chữ đơn lẻ tiền triều, Huyên Nhi luôn sẽ tìm những thứ đồ này tới để làm hắn vui lòng.

Trưởng công chúa Khang Nghi lơ đễnh nói:

-“Đúng là hôm nay các ngươi tiến cung chứ? Ngũ hoàng tử phi là cái dạng gì?

 

Bà tương đối quan tâm cái Ngũ hoàng tử phi mới nhậm chức này.

 

A Uyển đại khái nói ra ấn tượng của mình đối với Ngũ hoàng tử phi, thì thấy công chúa mẫu thân mặt mày nhu hòa:

-“Xem ra là một cô nương tốt, đáng tiếc!

 

A Uyển không biết công chúa mẫu thân đáng tiếc cái gì, nhưng nàng biết, công chúa mẫu thân nhất định không có cái lý do đáng tiếc như trong tưởng tượng của nàng, sợ là sâu hơn một chút.

 

Chờ nha hoàn dâng trà điểm tâm xong, A Uyển nhìn một chút, đột nhiên áp sát bà, nhỏ giọng hỏi:

-“Nương, vị Úc đại phu kia như thế nào? Có hữu dụng không?

 

Trưởng công chúa Khang Nghi đang uống trà, nghe được nữ nhi nói, chợt sặc, bị dọa sợ đến A Uyển vội vàng tới vỗ lưng bà, sau đó thấy dáng vẻ công chúa mẫu thân của mình xưa nay ung dung bình tĩnh, ôn nhu như nước lúc này có chút lúng túng bất đắc dĩ.

 

-“Mất công các ngươi nghĩ ra được!

Trưởng công chúa Khang Nghi bất đắc dĩ nói:

-“Nương cũng từng tuổi này, nơi nào còn nghĩ loại chuyện như vậy? Nuôi một mình con, đời này nương đã thỏa mãn.

 

Nhìn dáng dấp nữ nhi từ một đoàn nho nhỏ, một năm một năm lớn lên thành một đại cô nương, cảm giác này là thập phần vi diệu mà thỏa mãn, lại có cảm giác thành tựu, mặc dù Trưởng công chúa Khang Nghi cũng tiếc nuối mình không thể sinh thêm một đứa nữa, nhưng cũng thỏa mãn.

 

Lúc trước khi sinh con, làm cho bà cảm thấy thế gian này chưa bao giờ có thống khổ như thế, chờ trải qua thống khổ sinh con xong, bà liền cảm giác sau này vô luận trải qua thống khổ gì, cũng so ra kém lúc sinh con…. cái loại thân thể đau tê liệt đó. Thế nhưng theo cơn đau này dần dần tới, cùng trượng phu tình cảm tương đắc thì, không khỏi còn là muốn sinh một đứa nữa cho nam nhân kia.

 

Nữ nhân sẽ vì yêu một người đàn ông sẽ nguyện ý sinh con cho hắn, bà cũng không ngoại lệ.

 

Đây cũng không phải là chủ ý của nàng, A Uyển cảm thấy mình thật lòng oan uổng. Bất quá nghĩ đến cũng coi là một mảnh tâm ý của Vệ Huyên, cầm chính mình làm bè, A Uyển cũng không tức giận, thành như Vệ Huyên từng nói, từ sau khi nàng lấy chồng, cha mẹ đúng là rất cô đơn, cho nên Vệ Huyên muốn tìm chút sự tình bận rộn cho cha mẹ, Úc đại phu chính là một cái trong số đó, còn dư lại còn có rất nhiều, A Uyển cũng không ngăn cản hắn.

 

Bất kể có hữu dụng hay không, có thể giữ phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi ở lại trong kinh là tốt rồi.

 

Mặc dù A Uyển không biết Vệ Huyên ngầm giúp hoàng đế làm gì, thế nhưng tình cờ từ Vệ Huyên lộ ra đôi câu vài lời, biết sau này cái Đại Hạ triều này có thể sẽ không yên tĩnh….. Bắc địa, phía Nam cùng vùng duyên hải đông nam, đều có tai họa ngầm, trước tiên vẫn là giữ cha mẹ ở lại trong kinh mới tốt. Trước đây nàng biết, chờ sau khi mình thành thân, cha mẹ có ý định cùng nhau rời kinh du ngoạn, thế nhưng vào lúc này, suy đoán ra chuyện có thể xảy ra, biết bên ngoài có thể sẽ có nguy hiểm, nàng làm sao yên tâm được

 

-“Nương, năm nay nương mới ba mươi tuổi, làm sao mà già!

 

A Uyển lơ đễnh nói, bất kể công chúa mẫu thân có thể sinh hay không, trước mượn cớ giữ bọn họ ở lại kinh thành một hai năm, trong vòng một hai năm, hẳn là có kết quả.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi cười chọc đầu nàng, nói:

-“Nói bậy, khá hơn một chú….. giống tuổi nương, đều đã làm tổ mẫu rồi.

 

-“Thật sự không già mà, nương xem trên mặt nương cũng không có nếp nhăn, cha nhìn cũng chỉ ba mươi mốt, hai người đứng chung một chỗ, nói các ngươi hai mươi đều có.

 

A Uyển nói là sự thật, bất quá lời này nghe vào trong tai người khác, lại giống như đang nịnh hót, để cho A Uyển thật sự không biết nói gì.

 

Hơn ba mươi tuổi làm sao mà già chứ, tuy rằng cũng được coi là sản phụ lớn tuổi đi, thế nhưng A Uyển đã sống qua hai kiếp, cũng thấy không ít sản phụ chừng ba bốn mươi tuổi, người ta còn không phải bình thường bình an sinh hài tử sao? Lúc ở trong thôn trang Tiểu Thanh Sơn, nàng cũng thấy không ít những phụ nhân dân gian hơn ba mươi tuổi cùng con dâu mang thai sinh con, thậm chí hài tử sinh ra còn giao cho con dâu cho bú sữa đấy!

 

Cho nên, A Uyển tin chắc hơn ba mươi tuổi sinh con cũng là không muộn.

 

-“Nương, những năm này nương đi theo Liễu Tiêu đánh quyền, thân thể không phải tốt hơn rất nhiều sao? Nhìn cũng trẻ hơn mấy tuổi, không chừng thật sẽ có kỳ tích đấy!

 

Nàng rất sớm trước kia biết tâm nguyện của công chúa mẫu thân là muốn sinh, cho nên A Uyển liền chọn lời nói hay, mặc dù cha mẹ có thể sinh thêm cho nàng cái đệ muội hay không, nàng cũng không có để ý như vậy.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi chỉ coi nữ nhi đang an ủi bà, cũng không thèm để ở trong lòng, ngược lại nói đến La Ký Linh ở trong khách viện dưỡng thân thể, nếu A Uyển tới, không thể không đi thăm nàng một chút.

 

Thời điểm các nàng đến, La Ký Linh đang cầm kim chỉ thêu cái túi tiền, thấy hai người cùng nhau tới, vội vàng đứng dậy hành lễ với hai người, đối với quan tâm của A Uyển, cảm kích nói:

-“Đa tạ Lục muội muội quan tâm, thân thể của tỷ đã dưỡng không sai biệt lắm, đại phu nói lại qua ít ngày, liền có thể khỏi hẳn, rất may mắn không có rơi xuống bệnh gì.

 

Nói xong, nàng lại cảm kích tiến lên hành lễ với Trưởng công chúa Khang Nghi, đa tạ bà mấy ngày này chăm sóc tỉ mỉ.

 

Nữ tử sẩy thai tựa như ở cữ vậy, không chỉ có tùy tiện không gặp gió, còn phải cẩn thận điều dưỡng, nếu không tương lai dễ dàng rơi xuống bệnh gì, ảnh hưởng đến việc nối dõi. Nếu như vẫn còn ở Lưu gia, sợ rằng tâm tình hỏng bét, căn bản không có cách nào để cho nàng an tâm điều dưỡng.

 

Nghĩ tới đây, La Ký Linh rũ mắt, không suy nghĩ sự tình Lưu gia thêm nữa.

 

Mấy ngày qua, nàng suy nghĩ rất nhiều, theo thân thể dần dần tốt lên, nàng biết mình phải đưa ra quyết định.

 

Nàng muốn hòa ly.

 

Thế nhưng mẫu thân

 

Chờ sau khi A Uyển cùng Trưởng công chúa Khang Nghi rời đi, Trưởng công chúa Khang Nghi thở dài nói:

-“Linh nha đầu tâm tính không tệ, đáng tiếc có mẫu thân như vậy.

 

Tiếp theo, liền đem sự tình La Ký Linh muốn cùng Lưu Tuấn hòa ly, lại bị Nhị phu nhân ngăn cản, Nhị phu nhân kiên quyết không đáp ứng để cho nữ nhi hòa ly, thậm chí nói, nếu như nữ nhi dám hòa ly, bà sẽ không nhận nữ nhi này. Nhị phu nhân là người biết xử lý, nếu như gây rối lên, sợ là ngay cả lão phu nhân cũng không đè ép được bà, về phần La Minh, vậy thì càng đừng nói nữa, hắn ít có thời điểm phát tác nam tử hán, đại đa số chỉ biết nghe thê tử.

 

A Uyển cau mày,

-“Nhị bá mẫu thật là….. vậy phải làm sao bây giờ? Lão phu nhân bên kia nói như thế nào?

 

Trưởng công chúa Khang Nghi cười như không cười nói:

-“Lão phu nhân dĩ nhiên là muốn nương ra mặt đè ép Nhị phu nhân, đáng tiếc Nhị phu nhân lần này đã quyết tâm, nương cũng không tiện đi làm người ác.

 

Nghe đến đó, A Uyển cũng có chút khó chịu tổ mẫu, chính bà không đè ép được, liền muốn mượn thân phận công chúa mẫu thân của nàng làm việc, cũng không suy nghĩ vô luận là kết quả gì, cuối cùng chi thứ hai đều sẽ oán mẫu thân mình. Mặc dù công chúa mẫu thân sẽ không quá để ý, thế nhưng không chừng người nào sẽ ở trước mặt phò mã phụ thân nói ra nói vào, sẽ ảnh hưởng đến tình cảm phu thê.

 

Cho nên chuyện này liền giằng co.

 

Thật là chuyện sốt ruột!

 

A Uyển không nhịn được oán trách:

-“Nhị bá mẫu làm sao có thể như vậy? Tam tỷ tỷ không phải con ruột của bà sao?

 

Cho nên thực tại nàng không có cách nào hiểu được, tại sao có thể có mẫu thân như vậy?

 

-“Cái này cũng không tính là cái gì, thế nhân coi trọng con nối dõi, chỉ có nhi tử mới coi là nối tiếp đời sau. Cho nên vì nhi tử, Nhị bá mẫu con chỉ có thể buông bỏ nữ nhi.

 

Trưởng công chúa Khang Nghi thở dài, lại sờ mặt nữ nhi dần dần có chút huyết sắc, tâm nói nếu như bà cũng có nhi tử, nhất quyết sẽ không vì nhi tử mà phá hủy tiền đồ của nữ nhi, vô luận xảy ra chuyện gì, hài tử nào cũng sẽ là bảo bối trong tim bà, nhất định phải mưu tính tốt cho bọn họ.

 

Ở phủ công chúa chơi hơn nửa ngày, lại phụng bồi phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi cùng nhau dùng bữa tối, A Uyển cùng Vệ Huyên rốt cuộc trở về phủ.

 

Trở lại trong phủ, Vệ Huyên liền kêu Úc đại phu tới hỏi thăm chuyện.

 

-“Thuốc phòng chống rét như thế nào rồi?

 

-“Thế tử yên tâm, không sai biệt lắm.

 

-“Núi rừng chướng khí?

 

A Uyển:

…..

 

A Uyển đứng ở bên ngoài tấm bình phong, mơ hồ nghe được mấy câu cũng không làm sao rõ ràng nói, không khỏi nhướng mày lên. Rất nhanh, liền lại nghe được tiếng vị thế tử gia chuyển, chuyển đến trên thuốc vô sinh không con mà Úc đại phu chuyên nghiên cứu.

 

A Uyển:

…..

 

Vì sao nàng đột nhiên cảm thấy Úc đại phu nếu nói đặc biệt chữa trị chứng vô sinh không con chẳng qua là hắn tiện thể đây? Kỳ thật thì hắn cũng không tinh thông cái này!

 

Chờ Úc đại phu vội vã rời đi, A Uyển mới đi tới, chỉ thấy thiếu niên ngồi xếp bằng ở trên kháng không biết đang suy nghĩ gì, ngay cả trời đã tối, cũng không gọi nha hoàn thắp đèn.

 

Nghe được âm thanh, hắn theo bản năng ngẩng đầu, ánh mắt như lợi kiếm ra khỏi vỏ đâm tới, đến khi phát hiện là nàng thì, ánh mắt mới hòa hoãn xuống.

 

-“Thế nào không cho người đốt đèn?” A Uyển giả vờ không biết.

 

-“À, không chú ý tới.” Vệ Huyên nói rất tự nhiên, xuống kháng ấm áp, lôi kéo nàng trở về phòng, để cho nha hoàn chuẩn bị nước tắm, chuẩn bị tắm.

 

A Uyển bị hắn lôi kéo vào tịnh phòng, nhìn lại hắn ân cần để cho người chuẩn bị xong các dạng công cụ tắm, không khỏi nhíu mày.

 

Đây là lại muốn nàng làm tiểu nha hoàn hầu hạ hắn gội đầu.

 

Chẳng qua là nhìn mặt hắn trông đợi, A Uyển thật muốn nắm tóc hắn, hung hăng lắc hắn, hỏi hắn rốt cuộc là cái thói hư tật xấu gì, lại không để cho người gần, cũng không biết hắn đang phòng bị cái gì. Lần trước có một nha hoàn không cẩn thận ngã nhào, cách hắn gần một ít, thiếu chút nữa bị hắn vặn gãy cổ, A Uyển kinh hãi một phen, chỉ có thể thở dài.

 

Mặc dù trong lòng oán trách tật xấu quái dị của hắn, bất quá A Uyển vẫn là không nói thêm gì vén tay áo lên, giúp hắn gội đầu. Tóc của hắn lại dài lại mượt, gội đầu rất không tiện, tuyệt đối là cần người hầu hạ, đáng tiếc Vệ Huyên có thói hư tật xấu, sau khi A Uyển gả hắn, chuyện như vậy liền do chính mình tự mình làm giúp.

 

Qua vài ngày, A Uyển liền nghe nói La Ký Linh rốt cuộc mềm lòng, đáp ứng không hòa ly Lưu Tuấn.

 

Mà sở dĩ La Ký Linh đáp ứng, đó là Nhị phu nhân lấy chết uy hiếp.

 

Mặc dù La Ký Linh ở chuyện hòa ly thật sự cường ngạnh, nhưng nàng là con, ân sinh dưỡng lớn hơn trời, căn bản không cách nào thật ở lúc mẫu thân kiên trì lấy chết uy hiếp, hơn nữa nàng cũng phải làm người, nếu mẫu thân thật vì vậy có chuyện gì xảy ra, nàng cả đời này cũng xong rồi, thậm chí nếu bị thế nhân gán cho tội danh ngỗ nghịch bất hiếu, nửa đời sau chỉ có thể vượt qua ở trong chùa miếu.

 

Lúc A Uyển đi thăm nàng thì, cả người La Ký Linh cũng lâm vào trong trạng thái u tối, sắc mặt yên tĩnh đáng sợ.

 

Nhìn thấy A Uyển cùng La Ký Dao thì, La Ký Linh đột nhiên dùng hai tay che mặt khóc, đè thấp âm thanh, nức nức nở nở, khiến người nghe được tâm hết sức khó chịu, cũng làm cho người không biết thế nào an ủi nàng.

 

-“Hết thảy rồi sẽ tốt.

La Ký Dao chỉ có thể an ủi nàng như vậy,

-“Lần này Lưu gia được dạy dỗ, sẽ không dám tùy tiện bắt nạt muội nữa, lão phu nhân cũng nói, đến lúc đó sẽ cho Lưu gia phân gia, coi như chẳng được phân gia, Lưu phu nhân cũng không thể lại đưa tay quá dài. Mà chỗ Tam muội phu…..

 

-“Đừng nhắc tới người đó với ta….” La Ký Linh đột nhiên hận nói.

 

-“Được, chúng ta không đề cập tới.

 

Cuối cùng, La Ký Linh vẫn là trở về Lưu gia, mà Lưu gia cũng đáp ứng điều kiện Hoài Ân bá phủ đưa ra…..

 

Tại lúc Lưu gia nguyên khí tổn thương nặng nề thì, rốt cuộc coi như là bảo vệ được chức vị Lưu Nghĩa Sơn, chẳng qua là đời này cũng chỉ có thể tới đây.

 

Đầu tháng ba, La Ký Linh được Trưởng công chúa Khang Nghi cho người hộ tống trở về, ban đầu mênh mông cuồn cuộn rời khỏi Lưu gia, ngày nay cũng là mênh mông cuồn cuộn trở lại, hơn nữa còn là Lưu gia khách khí nghênh đón nàng trở về.

 

Chẳng qua là La Ký Linh không nghĩ tới, nghênh đón nàng sẽ là trượng phu nằm trên giường không dậy nổi, cùng tiểu viện sạch sẽ, cái gì di nương thông phòng cũng không còn, mà trượng phu cũng giống như cà bị trúng sương vậy, nằm ở trên giường dưỡng bệnh, thỉnh thoảng ai da mấy câu, kêu la đau, tính khí xấu để cho tiểu nha đầu hầu hạ hắn cũng không muốn đến trước mặt hắn hầu hạ.

 

-“Nha đầu chết tiệt kia, không thấy gia đau đến khó chịu sao?

Lưu Tuấn hướng nha hoàn bên cạnh La Ký Linh hét,

-“Còn không đi gọi đại phu tới cho gia!

 

Hắn cũng không dám rống La Ký Linh, cũng không dám giống như lúc trước tự tin mười phần buông lời hung ác.

 

Bây giờ có thể nói hắn là bị người đánh đến sợ, chỉ cần ra khỏi nhà, sẽ bị người đánh, bất kể là đám hoàn khố đệ tử huân quý thân phận cao hơn hắn, hay là du côn trong kinh thành, hoặc là quan sai tuần tra, lại thừa dịp lúc người không chú ý ném đá giấu tay, đặc biệt hướng chỗ đau đánh. Lúc này để cho hắn ý thức được, người nữ nhân hắn cưới này sau lưng còn có một cái tỷ muội nhà mẹ đẻ hết sức hung tàn, sau lưng vị thế tử phi kia còn có một cái ác bá hung tàn hơn.

 

Nha hoàn kia liếc nhìn La Ký Linh một cái, thấy La Ký Linh gật đầu, mới chạy ra ngoài.

 

Mắt Lưu Tuấn né né tránh tránh, không dám nhìn thẳng nàng, để mặc nàng đứng ở trước giường nhìn chính mình, kéo chăn lên che đầu.

 

Mãi đến tận đại phu tới, kê đơn thuốc, cho người đi lấy thuốc, sau đó Lưu phu nhân bà bà nghe nói động tĩnh ở nơi này tới xem xét, tiểu tâm dực dực nhìn sắc mặt nàng.

 

La Ký Linh cũng không phản ứng gì, giống như một người ngoài cuộc, văn nhã im lặng ngồi ở đàng kia nhìn, cũng không mở miệng nói chuyện, bà bà tới chẳng qua là đứng dậy hành lễ liền lại đứng bên cạnh.

 

Cho đến bóng đêm buông xuống, Lưu phu nhân không yên tâm rời đi, hết thảy nha hoàn bà tử lui ra, ở ngoài cửa chờ, ngồi nửa ngày La Ký Linh rốt cuộc đứng lên.

 

Nàng đi tới trước giường, trong ánh mắt hoảng sợ của Lưu Tuấn, đột nhiên cầm một cái khăn quấn ở trên tay, liền nắm chặt nắm đấm, hướng mặt của hắn đánh tới.

 

Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết truyền đi thật xa.

 

Trên dưới Lưu gia đều bị tiếng kêu thảm thiết này làm cho hoảng sợ, thế nhưng lại không một ai dám giống như dĩ vãng tùy tiện xông vào trong tiểu viện này xem xét là chuyện gì đã xảy ra.

 

Lưu phu nhân nghe tâm cũng bể nát, muốn đi xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại bị trượng phu dùng ánh mắt đáng sợ trừng tới, ngay cả con lớn nhất cũng sắc mặt không vui nhìn bà.

 

-“Lão gia, Tuấn, Tuấn nhi hắn….

 

-“Tên súc sinh này có thể làm được loại chuyện như vậy, còn không cho thê tử hắn trút bớt tức giận sao?

Lưu Nghĩa Sơn lớn tiếng nói, trợn mắt nhìn bà,

-“Nếu không phải ngươi cái bà bà này ánh mắt thiển cận dung túng hắn tập thành thói hư tật xấu, hắn làm sao sẽ biến thành như vậy! Lão tử đã bị hắn làm hại mấy ngày này đều không được sống yên ổn! Từ nay về sau, ai cũng không cho phép đi tìm thê tử lão Tứ nói chuyện, nàng muốn làm gì, thì để cho nàng vui vẻ!

 

Lưu Nghĩa Sơn nói xong, liền đứng dậy phất tay áo rời đi, căn bản lười phản ứng tới chuyện của con trai. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Rốt cuộc A Uyển vẫn lo lắng La Ký Linh, lúc nàng được đón trở về Lưu gia, đã phái người đi xem nàng.

 

Bị phái đi chính là Thanh Sương, Thanh Sương biết nhìn mặt đoán ý, lại giỏi hỏi thăm tin tức, để cho nàng đi dò thám Lưu gia là thích hợp nhất.

 

A Uyển chính là sợ Lưu gia vết thương lành sẽ quên đau, sẽ quay về thói cũ, cần phải gõ gõ mới được, cũng để cho những người cưới cô nương La gia thong thả mà nhìn một chút, trên đây còn có nàng vị thế tử phi này nhìn, xem ai dám bắt nạt tỷ muội nàng!

 

Thế nhưng sau khi Thanh Sương trở lại, lúc nghe được kết quả của Lưu Tuấn, A Uyển chỉ có thể sờ mũi một cái, phát hiện vị đường tỷ này nguyên lai cũng là người hung hãn. Hoặc là nàng vốn là cô nương vô cùng ôn nhu, chẳng qua là mạnh mẽ bị ép buộc thành như vậy.

 

Vì vậy Lưu Tuấn bị bạo hành!!!

 

Thanh Sương nhịn cười nói:

-“Tam cô nương nói….. Thế tử phi ngài không cần lo lắng cho nàng, những ngày về sau của nàng sẽ càng tốt đẹp hơn.

 

A Uyển gật đầu một cái, kéo Thanh Sương qua, cẩn thận hỏi thăm một chút dáng dấp Lưu Tuấn, chờ nghe Thanh Sương nói xong, nhất thời cảm thấy La Ký Linh thật là vị nữ trung hào kiệt, cho nàng cơ hội, nàng sẽ bắt lấy, thay đổi tình cảnh của mình, cuộc đời của nàng cũng vì vậy mà xảy ra thay đổi.

 

 

*** *** *** *** ***

 

Không nói sự tình Lưu Tuấn, đến sau tháng Ba, rất nhanh lại phải đến hôn lễ của Mạnh Phong nhi tử Trưởng công chúa Khang Bình.

 

Hôn lễ định ở mùng tám tháng ba, lúc nghe tới cái ngày này, A Uyển nhịn không được vui vẻ, ở ba tám tiết cử hành hôn lễ rất cát tường nha.

 

A Uyển cũng bắt đầu suy nghĩ quà tặng cho Mạnh Phong, trong lúc đó còn thuận tiện trở về nhà mẹ đẻ một chuyến, phát hiện công chúa mẫu thân đối với hôn lễ của Mạnh Phong cũng hết sức thận trọng, còn thường xuyên bị Trưởng công chúa Khang Bình mời sang phủ kế bên giúp bà tham tường coi có sơ sót chỗ nào hay không?

 

Hai tỷ muội cũng bận rộn không thôi, cuối cùng A Uyển không thể làm gì khác hơn là nói chuyện với Mạnh Tự.

 

-“Đại ca rốt cuộc sẽ kết hôn, nương muội luôn không an lòng, chỉ sợ vị kia….

Mạnh Tự chỉ chỉ hướng hoàng cung,

-“Sẽ tới quấy rối….

 

A Uyển cau mày,

-“Hẳn là sẽ không chứ! Không phải hoàng tổ mẫu nhìn sao, nàng không ra được! Hoàng thượng cũng sẽ không cho nàng làm loạn.

 

Mạnh Tự bĩu môi nói:

-“Nàng không ra được, không phải còn có người có thể giúp nàng sao!

 

Lại chỉ hướng phủ Ngũ hoàng tử,

-“Hắn lén lút làm những chuyện gì, Hoàng thượng cũng không quản được.

 

A Uyển suy nghĩ một chút, nói:

-“Yên tâm, đến lúc đó tỷ sẽ nói A Huyên chú ý một chút.”

 

Mạnh Tự vỗ tay nói,

-“Như vậy không thể tốt hơn.

 

Chẳng qua là các nàng cũng không nghĩ tới, đám người Tam công chúa chưa có tới quấy rối, lại có người khác quấy rối, để cho hôn lễ thiếu chút nữa không có cách nào cử hành đúng kỳ hạn.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 16/04/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts