Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 012

☆, Ít đi một đối thủ, nhiều hơn một phần thắng!

Edit + Beta: Đào Mai

 

-"Tứ đệ, ngươi tại sao lại ở chỗ này?"

 

Hai người đang mắt to trừng mắt nhỏ, vài người đi vào, một nam tử ở trong đó đột nhiên mở miệng kinh ngạc nói. Tạ An Lan đối với người đột nhiên quấy rầy mình rất là bất mãn, không vui mà quay đầu liền nhìn thấy một người nhìn có chút quen mắt. Trước kia ở trong viện Lục phu nhân gặp mặt qua một lần, đại ca Lục Ly Lục Huy, vị được xưng là hy vọng của Lục gia.

 

Thời điểm Lục Huy thành hôn Lục lão gia còn chưa có bị biếm, cho nên thê tử Lục Huy cũng là tiểu thư quan gia trong Kinh Thành. Hồi Lục Huy còn nhỏ Lục gia đúng là thời điểm rất huy hoàng, nay dần dần suy tàn hắn tự nhiên không muốn như thế, bởi vậy cũng vẫn dùng hết sức muốn dẫn dắt Lục gia một lần nữa trở lại Kinh Thành.

 

Lục Ly thản nhiên mà liếc mắt nhìn đoàn người một cái, khẽ gật đầu nói:

-"Đại ca."

 

Một người bên cạnh Lục Huy có chút kinh ngạc nói:

-"Hưng Thịnh huynh, Tứ đệ ngươi không phải xin nghỉ bệnh sao? Như thế nào lại ở đây?"

 

Nghe xong lời hắn nói, vài người đi theo Lục Huy liền nhìn về phía Lục Ly sắc mặt đều có chút kỳ quái.

 

Lục Ly cùng Lục Huy đi học cùng một thư viện, lại cùng là tú tài, vẫn là bái cùng một vị tiên sinh. Nhưng năm nay Lục Huy đã hai mươi bốn tuổi, Lục Ly lại mới mười bảy tuổi.

 

Ba năm trước đây hai người đồng thời thi đậu tú tài, lúc ấy trong thành Tuyền Châu thanh danh Lục gia cũng là đại chấn, thế nhưng đối Lục Huy mà nói đã có chút khó coi. Cùng năm, thứ đệ Lục Ly vừa mới mười bốn tuổi đậu thứ nhất, hắn đậu thứ mười sáu ở Tuyền Châu. Nếu như không có Lục Ly, tự nhiên Lục Huy được coi như là tài hoa trác tuyệt, thế nhưng so với đệ đệ nhỏ hơn mình bảy tuổi, Lục Huy nhất thời liền có vẻ ảm đạm không ánh sáng. Cho nên hai người tuy rằng là huynh đệ, thế nhưng những người cùng trường lại đều biết hai người quan hệ không thế nào tốt.

 

Chính là ngay cả Lục Ly có ưu tú như thế nào, lừa dối sơn trưởng cùng lão sư sinh bệnh nặng, chính mình lại chạy đi chơi đùa, vẫn là làm cho người ta nhịn không được sẽ hoài nghi phẩm hạnh của hắn. Mở miệng một cái chính là nghỉ nửa tháng, người trong thư viện còn tưởng rằng Lục Ly bệnh rất nặng.

 

Càng không cần phải nói, bình thường những người ghen tị với tài học của Lục Ly, lập tức liền có người nhịn không được chanh chua nói:

-"Tiên sinh còn lo lắng Lục huynh bị bệnh liệt giường muốn phái người đi thăm hỏi…..không nghĩ tới nguyên lai Lục huynh sinh bệnh là giả, ước hẹn với giai nhân mới là thật."

 

Lục Ly cũng không để ý tới người nọ, chỉ là nhìn về phía Lục Huy nói:

-"Đại ca, thật xảo."

 

Lục Huy cười, nói:

-"Vừa vặn hôm nay tiên sinh có việc, cho chúng ta nghỉ nửa ngày. Ta cùng vài vị cùng trường mới nghĩ đến tụ tập ở Tinh Tuyết Lâu, nhưng thật ra không nghĩ tới Tứ đệ cũng ở trong này."

 

Lục Ly gật đầu nói:

-"Vậy không quấy rầy đại ca, chúng ta đã dùng xong rồi, đi về trước."

 

Lục Huy cười nói:

-"Đã gặp gỡ, liền cùng nhau tụ tập đi, Tứ đệ cần gì đi vội vả?"

 

Thanh niên lúc trước trào phúng Lục Ly cười lạnh nói:

-"Hưng Thịnh huynh, Lục Ly huynh có giai nhân làm bạn đấy, chỗ nào có rảnh để ý tới chúng ta những người này, huynh cần gì phải làm người ác?"

 

Lục Huy có chút xấu hổ mà hướng Lục Ly cười cười, nói:

-"Tứ đệ, Bạch Phi huynh nhanh mồm nhanh miệng, đệ đừng để ý."

 

Tạ An Lan nghiêng đầu đánh giá mấy người ở đây một phen, đều là một thân nho sam, còn một bộ dáng văn nhân nhã sĩ nắm quạt xếp, bất quá ánh mắt nhìn về phía Lục Ly lại đều có vẻ không tốt chút nào. Tạ An Lan xoay người hướng về phía mọi người, cười nhạt nói:

-"Gặp qua đại ca, ngày hôm trước phu quân hôn mê bất tỉnh, còn phải đa tạ đại ca tự mình thay phu quân xin nghỉ nửa tháng đấy!"

 

Lục Huy sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Tạ An Lan sẽ ở trong trường hợp này mở miệng. Nếu là vài nữ quyến ở trong nhà cũng còn thôi, nhưng Tạ An Lan chính là đối mặt người trong nhà đều luôn không nói một lời, một bộ dáng trầm mặc ít lời có thể không mở miệng liền không mở miệng. Muốn nàng ở trước công chúng nói vài câu có thể nghe được, thật sự còn khó khăn hơn là lấy mệnh của nàng.

 

-"Đệ muội nói quá lời."

Thấy nhóm người cùng trường dồn dập nhìn về phía mình, Lục Huy vội vàng cười nói:

-"Tứ đệ tới cùng là bị thương thân thể, nghỉ ngơi thêm vài ngày luôn tốt. Như thế nào liền đi ra?"

 

Tạ An Lan thản nhiên nói:

-"Cái này sao... Tướng công muốn mua mấy quyển sách mang về nghiên cứu, muội lo lắng thân thể tướng công nên phải đi cùng."

 

Mọi người nhìn lại Lục Ly, quả nhiên thấy ở một góc trên bàn bên cạnh hắn có mấy cuốn sách, nhất thời đều có chút xấu hổ.

 

Một người ho nhẹ một tiếng, cười nói:

-"Nguyên lai là chúng ta hiểu lầm, Lục Ly huynh xưa nay chăm chỉ, như thế nào sẽ cố ý trốn học đây. Vị này là... Tứ Thiếu Phu Nhân à?"

 

Tạ An Lan khẽ gật đầu, liền quay người lại không thèm để ý những người này.

 

Lục Ly đứng dậy, cầm lấy sách đặt ở một bên một tay kéo Tạ An Lan nói:

-"Chúng ta trở về đi."

 

Tạ An Lan gật gật đầu, cũng đứng dậy theo. Hỉ Nhi ở bên cạnh cũng đã sớm đứng dậy ôm đồ đi theo Tạ An Lan.

 

-"Đại ca, các vị, không thể bồi tiếp."

 

Lục Ly lãnh đạm mà nói một câu, liền lôi kéo Tạ An Lan xuyên qua mọi người trước mặt, đi xuống dưới lầu.

 

Thẳng đến ba người đều đi xuống tửu lâu, vài người trên lầu mới nhìn thang lầu trống rỗng mà không nói gì.

 

Một hồi lâu sau, mới có người cười hỏi,

-"Hưng Thịnh huynh, vị kia chính là phu nhân của Tứ đệ huynh?"

 

Trong giọng nói có vẻ rất hâm mộ, Tạ An Lan ở trong nữ quyến giới thượng lưu Tuyền Châu thanh danh không nổi, chính là người quen thuộc với Lục gia cơ hồ đều không nhớ rõ người này.

 

Bình thường Lục Ly cũng không nhắc tới phu nhân của mình, mọi người đều nghĩ phu nhân của Tứ Thiếu Lục gia mặc dù không phải mỹ mạo xuất chúng, tám phần cũng là tướng mạo vô cùng bình thường. Không nghĩ tới hôm nay vừa thấy, lại là một đại mỹ nhân hạng nhất. Không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, cử chỉ lời nói so với phu nhân của Lục Huy, đại thiếu phu nhân Lục gia xuất thân đại tiểu thư quan gia không kém gì.

 

Rõ ràng nghe nói, thê tử Lục Ly chính là một nữ nhi tú tài nghèo nàn.

 

Lục Huy thản nhiên mà gật đầu nói:

-"Quả thật là Tứ đệ muội."

 

Mọi người thấy thần sắc hắn nhạt nhẽo, cũng biết chỉ sợ tâm tình hắn không thế nào tốt, liền đều thức thời chuyển biến đề tài không hề nói tới Lục Ly cùng Tạ An Lan.

 

Hiện tại tuy rằng Lục gia không có quyền thế gì, nhưng của cải bổn gia Lục gia cùng ngoại tổ Lục Huy đều còn tại triều làm quan. Mấy người thường xuyên đi theo bên cạnh Lục Huy, trừ bỏ vài cái gia thế tương đương, càng nhiều vẫn là gia cảnh bần hàn mơ tưởng ôm đùi hắn. Lục Huy là trưởng tử Lục gia, bình thường trong kẽ tay rỉ ra một chút cũng đủ bọn họ hưởng thụ rất lâu.

 

Về phần đồng dạng là công tử Lục gia Lục Ly vốn không có đãi ngộ này, Lục Ly là thứ tử, hơn nữa mẹ ruột còn mất sớm, bình thường chính mình sống cũng thập phần túng quẫn làm sao còn có dư tiền cho đám người cùng trường?

 

Lục Huy không để ý đến nhóm người cùng trường nói cười, hướng về ứng đối của Lục Ly cùng Tạ An Lan mới vừa rồi, có chút suy nghĩ.

 

Ra khỏi Tinh Tuyết Lâu, Tạ An Lan mới quay đầu nhíu mày nói với Lục Ly:

-"Đại ca ngươi cũng thật quan tâm ngươi đấy!."

 

Lục Ly thản nhiên nói:

-"Hắn là đại ca, tự nhiên sẽ quan tâm đệ đệ."

 

Tạ An Lan bĩu môi, thành khẩn hỏi:

-"Vậy có thể hay không nói cho ta biết, rốt cuộc vì cái gì hắn lại quan tâm ngươi như vậy?"

 

Lục Huy là trưởng tử Lục gia, trước tiên so với Lục Ly đầy đủ ưu thế. Nói không khách khí một chút, tương lai khoa cử trừ phi Lục Ly cùng Lục Huy thứ tự kém quá xa, tỷ như Lục Ly trúng Trạng Nguyên mà Lục Huy chính là cái tam giáp cuối trào lưu, nếu không tài nguyên Lục gia khẳng định là sẽ ưu tiên nghiêng về phía Lục Huy.

 

Thậm chí có khả năng, mặc dù là Lục Huy không trúng cử, tất nhiên Lục gia cũng không nguyện ý tiêu phí tâm tư ở trên người một thứ tử. Cho nên, Lục Huy ở thời điểm này nhằm vào Lục Ly, khó tránh khỏi có chút dư thừa.

 

Lục Ly ngẫm nghĩ, nói:

-"Ước chừng là…..gần thi hương, áp lực quá lớn muốn tìm phương thức thoải mái một chút?"

 

-"Cái phương thức gì?"

 

-"Đồng thời đều là đối thủ." Lục Ly nói.

 

-"....."

 

Cho nên, ít đi một đối thủ liền nhiều hơn một phần thắng sao?

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 14/08/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts