Quyền Thần Nhàn Thê - Quyển 01 - Chương 086

☆, Gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng!

Edit + Beta: Đào Mai

 

Chống lại ánh mắt mọi người, Lục Ly thần sắc tự nhiên lạnh nhạt nói:

-“Con không biết Lý phu nhân cùng Lý tiểu thư đang nói cái gì?

 

Bậy bạ!

 

Mọi người ở đây thầm nghĩ trong lòng, cho dù là các nàng tới sau lúc này cũng nghe hiểu được, Lục Ly đứng lâu như vậy ở trong này sẽ không biết các nàng đang nói cái gì sao?

 

Xoa xoa mi tâm, Lục phu nhân hỏi:

-“Mới vừa rồi ở trong hoa viên ngươi có đụng chạm Lý tiểu thư không?

 

Lục Ly lắc đầu, nói:

-“Cũng không có.

 

Lý Uyển Uyển nắm chặt cổ tay nha đầu bên cạnh đang đỡ chính mình, móng tay bén nhọn véo tiểu nha đầu kia sắc mặt lộ vẻ đau đớn. Thế nhưng lúc này không khí trong đình hóng gió quá mức khẩn trương ngưng trọng, tiểu nha đầu kia cũng chỉ đến chết cắn môi không dám ra tiếng.

 

Lý Uyển Uyển rưng rưng nói:

-“Lục công tử, vì sao công tử phải đối đãi ta như thế?

 

Lục Ly giương mắt, ánh mắt bình tĩnh không chút gợn sóng làm cho tâm Lý Uyển Uyển sinh ra bất an.

 

-“Mẫu thân, đụng nhau một chỗ với vị tiểu thư này là Lục Anh. Nếu như Lý gia nhất định phải cho Lục Anh phụ trách, cũng là không sao. Dù sao Lục Anh chưa cưới vợ.” Lục Ly nói.

 

-“Đừng mà, thiếu gia!” Lục Anh kinh hãi, nhịn không được lên tiếng kêu lên.

 

Nghe vậy, sắc mặt Lý phu nhân cùng Lý Uyển Uyển đều trở nên phá lệ khó coi, ngay cả Nhị thiếu phu nhân ở phía sau Lục phu nhân cũng nhịn không được biểu tình trên mặt có chút vặn vẹo, bất quá đại khái là đang nhịn cười……

 

Lục Ly chướng mắt Lý Uyển Uyển có thể, tuy rằng hắn là thứ tử thế nhưng chỉ bằng Lục gia cùng thân phận tài tử đứng đầu Tuyền Châu của hắn, còn có tư cách chướng mắt Lý Uyển Uyển. Thế nhưng Lục Anh chính là một hạ nhân mà thôi, hắn nói ra như vậy thật sự là trực tiếp dẫm mặt mũi Lý gia vào trong vũng bùn.

 

Bị ánh mắt hung ác của Lý Uyển Uyển trừng, Lục Anh vẫn là nhịn không được rụt lui cổ. Thế nhưng, vấn đề nguyên tắc tuyệt đối không thể tùy tiện chấp nhận. Nhìn nhìn trái phải, cảm thấy Tứ gia nhà mình ở loại thời điểm này thật sự không thể tin cậy, Lục Anh không dấu vết mà xê dịch qua bên hướng Tạ An Lan, trong mắt lộ ra cầu xin: ‘Thiếu phu nhân, cứu mạng'.

 

Xem diễn xem đến vui vẻ Tạ An Lan chớp chớp mắt, cao thấp đánh giá Lục Anh một phen. Kỳ thật tướng mạo Lục Anh cũng cực kỳ không tệ, tuy rằng không thể so với Lục Ly loại tuấn mỹ ôn nhã lại có một cỗ khí chất yêu nghiệt khiếp người, nhưng tướng mạo cũng tuấn lãng, anh khí bừng bừng, nếu không phải mặc một bộ trang phục hạ nhân không bắt mắt, đứng ở bên cạnh Lý Uyển Uyển quả nhiên cũng sẽ không làm cho người ta cảm thấy không xứng.

 

Ánh mắt Lục Anh tội nghiệp mà lấy lòng nàng, Tạ An Lan ho nhẹ một tiếng tiến lên nói:

-“Mẫu thân, loại chuyện này... Nghĩ đến phu quân sẽ không mở miệng nói bậy.

 

Lý phu nhân trầm giọng nói:

-“Ý Tứ thiếu phu nhân là…..là Uyển Uyển chúng ta mở miệng nói bậy?

 

Tạ An Lan nhàn nhạt cười, nói:

-“Ta cũng không có nói như vậy, có lẽ là Lý tiểu thư bị kinh hách, nhất thời không thấy rõ mà thôi.

 

-“Ngươi nói bậy!

Lý Uyển Uyển thét to,

-“Rõ ràng chính là Lục công tử! Tạ An Lan, ngươi mơ tưởng ở giữa làm khó dễ...

 

Tạ An Lan nâng tay, dùng khăn trong tay che đi ý cười trên môi. Bất quá từ trong cặp mắt quyến rũ ai cũng đều có thể nhìn ra nàng đang cười.

 

Chỉ nghe Tạ An Lan từ từ nói:

-“Lý tiểu thư, lời của tiểu thư có chút kỳ quái đấy! Lý tiểu thư coi như là một giai nhân thanh tú, nếu thật sự là phu quân của ta, giai nhân yêu thương nhung nhớ, có gì phu quân phải phủ nhận vậy? Tuy rằng nói trước khi thi nạp thiếp nghe có chút không tốt, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục?

 

Lý Uyển Uyển liếc mắt trộm dò xét Lục Ly, trên mặt xẹt qua một rặng mây đỏ, có chút ngượng ngùng nói:

-“Lục công tử tự nhiên là chính nhân quân tử...

 

-“Ha ha.

Tạ An Lan nói:

-“Nếu là chính nhân quân tử, lại như thế nào sẽ đi đụng một cô nương, càng đừng nói còn xé rách y phục cô nương….

 

-“Thiếu phu nhân!

Lục Anh vội vàng kêu oan,

-“Thiếu phu nhân, tiểu nhân tuyệt đối không có xé y phục Lý tiểu thư. Thời điểm tiểu nhân cùng thiếu gia rời đi, y phục Lý tiểu thư rõ ràng vẫn hoàn hảo....

 

Ai biết cái nữ nhân này đã ngu xuẩn vậy mà còn làm lớn chuyện…..

 

-“Câm mồm!

Tạ An Lan mặt cười hơi trầm xuống, âm thanh lạnh lùng nói:

-“Ngươi nói lời này, chẳng lẽ là đang lên án là Lý tiểu thư chính mình xé rách y phục của chính mình rồi mượn cái này vu hãm Tứ thiếu gia?

 

-“Tiểu nhân không dám.” Lục Anh cúi đầu, một dáng vẻ thuận theo.

 

Hắn không phải nói là không phải, mà là không dám. Cái sai biệt trong đó người đầu óc bình thường đều sẽ hiểu….

 

Lý phu nhân tức giận đến sắc mặt xanh mét, cả người phát run,

-“Lục phu nhân... Ngươi, Lục gia các ngươi sẽ không quản tức phụ của mình sao!

 

Lục phu nhân khóe miệng nhẹ nhàng nhếch một chút, còn chưa có mở miệng chợt nghe được Tạ An Lan cười nhạt nói:

-“Mặt khác, Lý phu nhân, vãn bối cũng có chuyện muốn thỉnh giáo.

 

Lý phu nhân hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt không tốt mà trừng mắt Tạ An Lan, ác thanh ác khí nói:

-“Ngươi muốn nói cái gì?

 

Tạ An Lan mỉm cười liếc nhìn Lý Uyển Uyển nói:

-“Xiêm y Lý tiểu thư, hình như là trước đó vài ngày mua ở trong cửa hàng Trường Vân phố chứ? Phu quân là người đọc sách, chỉ sợ... Ách, còn không có cách nào dùng tay xé rách nó đâu.

 

Lý phu nhân ngẩn ngơ, quay đầu nhìn y phục Lý Uyển Uyển. Nữ quyến các nàng nhà giàu những thứ khác không hiểu, thế nhưng chất liệu làm xiêm y cũng không thể không hiểu. Chất liệu trên người Lý Uyển Uyển ở trong hết thảy nữ quyến hôm nay có thể nói là số một số hai, cái này cũng làm cho lúc trước Lý Uyển Uyển thu được ánh mắt hâm mộ của không ít người. Thế nhưng hiện tại...

 

Lý Uyển Uyển cũng không ngốc, tự nhiên hiểu được ý của Tạ An Lan. Trong lòng oành một cái, bụm mặt lớn tiếng khóc lên,

-“Hu hu, ta không muốn sống! Hu hu... Mẫu thân, nữ nhi không còn mặt mũi gặp người, hu hu...

 

Nói xong lại muốn tìm cái chết, nha đầu bên cạnh vội vàng ôm lấy nàng lại là khuyên bảo lại là an ủi.

 

Sắc mặt Lục phu nhân càng ngày càng khó coi, hôm nay là ngày mừng thọ lão gia nhà mình, những người này lại ở trong này muốn chết muốn sống, rốt cuộc là có ý gì!

 

Thế nhưng cũng không thể mặc kệ, cho dù Lý Uyển Uyển không chết, ở Lục gia bị thương gì đó truyền ra ngoài cũng không tốt. Nếu như Lý Uyển Uyển thật sự chết, Lục gia cùng Lý gia không chỉ là trở mặt.

 

-“Đủ rồi!” Lục phu nhân trầm giọng nói.

 

Lý Uyển Uyển đang khóc lóc ầm ĩ bị giọng nói lạnh băng của Lục phu nhân sợ tới mức bị nghẹn, rưng rưng ngớ ngẩn mà nhìn Lục phu nhân.

 

Lục phu nhân hỏi:

-“Ly nhi, ngươi có chứng cớ gì không?

 

Lục Ly bình tĩnh mà lắc đầu, nói:

-“Cũng không.

 

Lục phu nhân nói:

-“Một khi đã như vậy, chờ tiệc mừng thọ phụ thân ngươi qua đi, nâng Lý tiểu thư trở về. Đã gần tới thi hương, cũng không có thời gian bày tiệc rượu, nghĩ đến Lý tiểu thư cũng sẽ không cảm thấy ủy khuất?

 

Lý Uyển Uyển trong lòng vui vẻ, nàng tự nhiên sẽ không cảm thấy ủy khuất, chỉ cần chính mình có thể vào cửa, cho dù là một thiếp thất cũng không sao. Tạ An Lan tính là cái gì? Bất quá là nữ nhi của một tú tài nghèo, chỉ cần nàng vào cửa có Lý gia làm chỗ dựa cho nàng, tự nhiên nàng có biện pháp làm cho Lục Ly phù chính mình lên chính.

 

Nhịn không được lại nhìn thoáng qua Lục Ly, nhìn dung nhan tao nhã kia, tâm cũng nhịn không được nhảy lên.

 

-“Mẫu thân, không được.” Lục Ly trầm giọng nói.

 

Lục phu nhân không vui, nói:

-“Vì sao? Dung mạo Lý tiểu thư tú lệ, gia thế cũng không thấp, làm thiếp thất cho ngươi, ngươi còn có cái gì bất mãn?

 

Lục Ly nhàn nhạt nói:

-“Phẩm hạnh không hợp.

 

-“Lục Ly!

 

Lý phu nhân lần này là thật nổi giận, Lục Ly nói Lý Uyển Uyển phẩm hạnh không hợp, chẳng khác nào nói Lý gia gia phong bất chính.

 

Tuy rằng Lý gia chỉ có một nữ nhi là Lý Uyển Uyển, thế nhưng còn có một nhi tử chưa thành hôn, dưới còn có tôn tử cháu gái đấy. Lời này nếu truyền ra thì sao đây?

 

Lục Ly giương mắt đối diện với Lý phu nhân, nói:

-“Chẳng lẽ không đúng sao? Lật ngược phải trái, chỉ hươu bảo ngựa, là không thành thật. Nhào vào trong lòng nam tử, tính kế cầu gả, là không trinh tiết. Nữ tử như thế.....tại hạ cũng không phải người bụng đói ăn quàng…..cái gì cũng đều thu.

 

Khóe môi Tạ An Lan không dấu vết co rút, cảm giác sâu sắc chính mình tồn tại có chút dư thừa. Chuyện hôm nay, Lục Ly tuyệt đối không cần nàng giúp. Liền hướng Lục Ly này há mồm, ba nữ nhân tính là cái gì? Cho dù đồng thời cùng ba mươi nữ nhân đấu võ mồm, Lục Ly cũng có thể chọc đến người ta rơi lệ đầy mặt xấu hổ mà không chỗ dung thân.

 

-“Oa!

Bị người trong lòng nói như vậy, Lý Uyển Uyển xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng không chỗ dung thân, nhịn không được lên tiếng khóc lớn,

-“Hu hu... Ta không muốn sống!

 

-“Vậy ngươi đi chết đi….” Lục Ly ôn hòa nói.

 

-“Ly nhi!

 

-“Lục Ly!

 

Lục phu nhân không vui nói:

-“Như thế nào có thể nói như thế?

 

Nếu không thấy bên môi bà chợt lóe qua ý cười, có lẽ thật sự sẽ khiến người nghĩ đến bà là đang thiệt tình giáo dục nhi tử.

 

Lý Uyển Uyển có chút dại ra mà nhìn Lục Ly, nước mắt ràn rụa làm cho son phấn trên mặt tèm lem. Một cô nương gia đang êm đẹp biến thành vẻ mặt chật vật. Cho nên nói.....một tiểu cô nương mười mấy tuổi, trang điểm làm cái gì?

 

Tạ An Lan tiến lên từng bước, duỗi tay cầm tay Lục Ly, ôn nhu nói với Lý phu nhân:

-“Lý phu nhân, sự tình hôm nay rốt cuộc là chuyện gì xảy ra nghĩ đến trong lòng mọi người đều rõ ràng. Trước mắt trừ bỏ những người ở đây cũng không có người biết rốt cuộc đã xảy ra cái gì. Không bằng mọi người như vậy từ bỏ, coi như hiểu rõ chuyện này?

 

Lý phu nhân không cam lòng, hỏi:

-“Vậy Uyển Uyển làm sao bây giờ?

 

Tạ An Lan lãnh đạm cười nói:

-“Lý phu nhân, nói khó nghe một chút, trâu không chịu uống nước không thể mạnh mẽ ấn đầu. Phu quân không muốn nạp quý thiên kim, ngài cũng không thể cường thế áp hắn trên giường chứ? Nếu như Lý gia vẫn kiên trì, không bằng.....chúng ta đi nha môn gặp Tri Phủ Tuyền Châu nói chuyện đi?

 

-“Hồ nháo!” Lục phu nhân không vui nói.

 

Lý gia càng không thể đồng ý, loại chuyện này ầm ĩ đến nha môn. Mặc kệ cuối cùng là ai đúng ai sai, Lý gia cùng thanh danh Lý Uyển Uyển là khẳng định không còn sót lại chút gì!

 

Tạ An Lan vô tội mà chớp chớp mắt, nói:

-“Hai bên bên nào cũng cho là mình phải, biện pháp tốt nhất chẳng lẽ không đúng là đi nha môn thỉnh đại nhân nha môn bình phán sao? Phu quân, người nói đúng hay không?

 

Lục Ly nghiêng đầu đối mặt Tạ An Lan, giơ tay ôn nhu mà khẽ vuốt mấy sợi tóc rơi xuống bên má nàng, ôn nhu nói:

-“Phu nhân nói cực kỳ đúng!

 

Mọi người: …..

 

Vì cái gì lại nổi da gà? Tạ An Lan nhịn không được run run, cố nén xúc động giơ tay đẩy móng vuốt hắn ra. Một mảnh thẹn thùng mà rũ mắt, nói:

-“Thiếp thân liền biết, tất nhiên phu quân sẽ không làm ra loại chuyện này. Mặc kệ người bên ngoài nghĩ như thế nào, thiếp thân đều tin tưởng phu quân.

 

Lục Ly khóe miệng không dấu vết mà co rút một chút, trên mặt lại càng thêm ôn nhu, nói:

-“Đa tạ phu nhân tín nhiệm, có phu nhân làm thê là tam sinh chi hạnh của Ly, há có thể lại có tư tưởng khác?

 

Bị dáng vẻ ân ái đó tất cả mọi người là vẻ mặt sinh không thể luyến.

 

-“Lục Ly, ngươi thật là nhẫn tâm!

 

Lý Uyển Uyển cũng không thể chịu đựng được hình ảnh như vậy, đẩy ra nha đầu bên cạnh che mặt chạy như điên đi ra ngoài.

 

Chánh chủ đã đi rồi, Lý phu nhân cũng chỉ ném ra một câu tàn nhẫn, nắm khăn tay tức giận vội vàng bỏ đi.

 

Lục phu nhân lạnh lùng mà nhìn một đôi bích nhân trước mắt, trầm giọng nói:

-“Náo loạn thành như vậy, các ngươi vừa lòng?

 

Tạ An Lan khó hiểu, hỏi:

-“Mẫu thân, đây là ý gì?

 

Lục phu nhân nói:

-“Chuyện này chỉ sợ sẽ không yên, chờ tiệc mừng thọ lão gia qua đi, các ngươi chính mình ngẫm lại phải làm thế nào đi.

 

Nói xong Lục phu nhân cũng mang theo Nhị thiếu phu nhân bỏ đi.

 

Đợi cho trong đình hóng gió chỉ còn lại hai phu thê, Lục Anh cũng cực kỳ thức thời lui ra ngoài.

 

Nguyên bản còn cực kỳ thân mật rúc vào cùng nhau, hai người lập tức đều tự lui về phía sau từng bước, cùng đối phương giãn ra khoảng cách hai thước. Tạ An Lan khó chịu, hỏi:

-“Ngươi đây là cái biểu tình gì?

 

Cư nhiên còn dám ghét bỏ bản đại thần à?

 

Lục Ly nói:

-“Biểu tình giống như phu nhân.

 

Tạ An Lan: ..... [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Mẹ con Lý gia rời đi trước, tuy rằng khiến cho một ít người chú ý, lại cũng không có xảy ra sự tình gì. Tuy rằng Lý gia là nhà giàu số một Tuyền Châu, thế nhưng quan hệ cùng Lục gia chỉ có thể tính là bình thường, tùy tiện tìm một lý do cũng có thể đem chuyện Lý phu nhân rời đi trước cho qua.

 

Khách khứa Lục phủ càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng náo nhiệt. Tạ An Lan cũng bị Nhị thiếu phu nhân kéo đi hỗ trợ tiếp đãi khách, Tạ An Lan cũng chỉ đem chuyện Lý Uyển Uyển quăng qua một bên đi tiếp đón nữ quyến.

 

Buổi tối, toàn bộ Lục phủ hoa đăng tỏa sáng, náo nhiệt vang trời. Phòng khách rộng mở, mấy huynh đệ Lục Ly đang tiếp đón khách khứa trẻ tuổi yến ẩm.

 

Trong trường hợp như vậy có thể nhìn ra tính cách bốn huynh đệ Lục gia.

 

Lục Huy tính cách trầm ổn, nhưng cũng mạnh vì gạo bạo vì tiền, thực dễ dàng dẫn tới hảo cảm của khách khứa.

 

Lục Huyên lại có chút cao ngạo, đối với người mà hắn chướng mắt sẽ không để ý tới, chỉ biết cùng số ít người nói giỡn.

 

Lục Minh thật ra là người rất giỏi về giao tế, thế nhưng thân phận của hắn khiến cho người có thân phận sẽ không quá để ý đến hắn. Cùng hắn kết giao đều là một ít người ăn chơi trác táng hoặc là thân phận thấp một chút.

 

Lục Ly có vẻ rất trầm mặc ít lời, hắn cũng sẽ không cùng người cao đàm khoát luận*, hát vang chè chén, cũng sẽ không cùng người vui cười nói chút bát quái phố phường. Cho nên ngồi một chỗ nói chuyện với hắn chỉ có mấy người Ngôn Hi cùng vài vị có vẻ trẻ tuổi một ít vừa vặn ngồi ở phụ cận. Không hạn thân phận gia thế, lại tương đối mà nói ít nhất đều là có vẻ có thể nói lời thực tế.

 

(Chú thích: cao đàm khoát luận ý là bàn luận thanh cao, thú vị, không câu thúc)

 

Lục Ly đang chuyên tâm nghe đám người bên cạnh Triệu Hoán nói chuyện, quản sự bên cạnh Lục lão gia lại đây, đi đến trước mặt Lục Huy cất cao giọng nói:

-“Đại thiếu gia, lão gia mời ngài đi kính rượu các vị khách quý!.

 

Lục Huy gật đầu, đứng dậy cáo lỗi với mọi người, liền đi theo quản sự tới đại sảnh.

 

Thấy thế, trong lòng mọi người âm thầm nghĩ quả nhiên Lục lão gia bất công. Tương lai Lục Huy cùng Lục Ly hiển nhiên đều là muốn hướng tới quan trường, thế nhưng Lục lão gia lại chỉ kêu một mình Lục Huy đi kính rượu….

 

Tuy rằng đám quyền quý ở Tuyền Châu này ở trên con đường làm quan thượng vị chưa chắc có thể giúp cho hai huynh đệ Lục gia cái gì, thế nhưng cái này cũng gián tiếp có thể nhìn ra thái độ Lục lão gia. Ngay cả quyền quý Tuyền Châu Lục lão gia cũng không chịu dẫn kiến Lục Ly, quan hệ Lục gia cùng Lục gia Ung châu ở trên triều đình thì càng đừng nghĩ.

 

Nghĩ đến đây, rất nhiều người đều không khỏi âm thầm đánh giá Lục Ly ngồi ở bên kia. Chỉ là có người đồng tình, có người lại còn vui sướng khi người gặp họa. Lại thấy thần sắc hắn bình thản như thường, giống như sự tình gì đều không có phát sinh. Cũng chỉ là tâm tình bình thản đó, liền cũng đủ rất nhiều người xem với con mắt khác.

 

Lý Túc của Lý gia được an bài ở tại đại sảnh bên kia, ba huynh đệ Dương gia lại lưu tại phòng khách cùng những người trẻ tuổi kia ngồi cùng một chỗ. Ba người liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó một tay bưng lên chén rượu một tay chấp sau lưng đi tới hướng Lục Ly, hai người khác cũng lập tức đi theo. Mọi người trong sảnh thấy thế, đều dời lực chú ý lại đây, trên mặt lại đều bất động thanh sắc.

 

Thân phận ba huynh đệ Dương gia mọi người tự nhiên biết, mấy ngày nay chuyện tình giữa Lục Ly cùng Lục Huy trong lòng tự nhiên cũng đều biết rõ ràng. Cái này rõ ràng, là muốn đến trả đũa đây mà!

 

-“Lục Ly huynh, lâu nay nghe thấy Lục huynh là tài tử nổi danh ở Tuyền Châu, chúng ta lại còn chưa từng cùng nhau tán gẫu qua. Hôm nay tiệc mừng thọ của Lục bá phụ, huynh đệ mượn hoa hiến phật kính Lục huynh một ly?

 

Dương công tử kia tươi cười mà đưa chén rượu đến trước mặt Lục Ly.

 

Lục Ly nghiêng đầu, bình tĩnh mà liếc nhìn người nọ một cái không nói gì.

 

Người đi theo sau lưng hắn lập tức nói tiếp:

-“Chẳng lẽ Lục huynh ngay cả chút ấy mặt mũi cũng không chịu cho?

 

Triệu Hoán ngồi ở bên cạnh Lục Ly đang muốn khuyên nhủ Lục Ly, dù sao cũng là người nhà mẹ đẻ đại thiếu phu nhân, trước công chúng lại là tiệc mừng thọ Lục lão gia, chớ khiến cho náo loạn. 

 

Đã thấy Lục Ly vươn tay cầm lấy, thanh âm trầm thấp réo rắt, nói:

-“Làm sao vậy? Dương Tam công tử thỉnh.

 

Nói xong bưng lên chén rượu, uống một hơi cạn sạch.

 

Dương công tử thật sự có chút giật mình, hỏi:

-“Lục huynh thế nhưng biết tại hạ trong nhà thứ ba?

 

Bên môi Lục Ly gợi lên ý cười cực nhạt, lại cũng không có trả lời mà là nhìn về người phía sau hắn khẽ gật đầu nói:

-“Bát công tử, Cửu công tử.

 

Trong lòng Dương Tam công tử cảm thấy có chút quái dị, bọn họ là cùng Lý Túc đến Lục gia, Lý Túc mới là nhân vật chính. Dương gia chính là nhà mẹ đẻ của mẫu thân đại thiếu phu nhân, bọn họ lại đều là thứ tử, trong mắt người ở Lục gia tự nhiên cũng không coi là thân cận nhiều. Chỉ sợ chính là Lục Huy không được giới thiệu cũng chưa chắc biết bọn họ ở trong nhà đứng hàng thứ mấy. Thế nhưng Lục Ly này, nếu như nhớ không lầm, trừ bỏ lúc trước ở trong hoa viên tại tiền viện đối mặt, hiện nay vẫn là lần đầu tiên bọn họ nói chuyện với nhau?

 

Hai huynh đệ phía sau hắn lại không có nghĩ nhiều như vậy, song song tiến lên mỉm cười hướng Lục Ly kính rượu. Lục Ly thế nhưng cũng là ai đến cũng không cự tuyệt, rượu đến liền uống, trong nháy mắt năm sáu ly rượu xuống bụng, nguyên bản dung nhan trắng nõn cũng nổi lên một chút huyết sắc nhàn nhạt.

 

Thấy Lục Ly dứt khoát như thế, Lục Huyên cũng mang theo vài người tiến vô giúp vui. Trong lúc nhất thời một bàn Lục Ly này thật ra thành chỗ náo nhiệt nhất trong phòng khách.

 

Triệu Hoán cùng Ngôn Hi liếc mắt nhìn nhau, những người này rõ ràng là cố ý muốn chuốc say Lục Ly…

 

Đợi cho Lâm Thanh Thư cũng đi theo đến vô giúp vui, Triệu Hoán hơi hơi nhíu mi vẫn là lên tiếng một tay kéo lại tay Lâm Thanh Thư cười nói:

-“Lục huynh thương thế mới khỏi, Sùng Văn, rượu này vẫn là sau này sẽ uống đi?

 

Lâm Thanh Thư ngẩn ra, rất nhanh cười nói:

-“Tử Minh huynh đây là làm sao vậy, bất quá là một chén rượu mà thôi, chúng ta còn không có cùng Lục huynh uống qua rượu đâu.

 

Thấy mặt Triệu Hoán không vui, cười nói:

-“Một khi đã như vậy, ta uống trước, Lục huynh tùy ý là được.

 

Dứt lời, thật sự ngửa đầu một hơi cạn sạch rượu trong ly.

 

-“Vậy thì sao được?

Phía sau có người kêu lên,

-“Khách khứa đều sảng khoái như thế, Lục tứ thiếu cũng không thể chơi xấu!

 

Ngôn Hi có chút tức giận, buông ly rượu trong tay nghĩ muốn mở miệng. Lại bị ánh mắt Lục Ly nhàn nhạt đảo qua chế trụ. Sắc mặt Lục Ly ửng đỏ, phảng phất đã muốn không thắng được rượu, thế nhưng ánh mắt đột nhiên đảo qua kia mà lại mang theo thanh tỉnh cùng sắc bén chưa bao giờ từng có. Làm cho Ngôn Hi nguyên bản lời nói đã muốn đến bên miệng lại nuốt trở vào, Ngôn Hi nhíu nhíu mày, nhìn nhìn Lục Ly nhìn nhìn lại đám người vây quanh chung quanh huyên náo không thèm nhắc lại.

 

Lục Ly quả nhiên không thắng được rượu, lại là bảy tám ly rượu vào bụng xong rốt cục dựa vào bàn có chút buồn ngủ. May mà phẩm chất uống rượu của hắn thật tốt, uống rượu say cũng không náo loạn chỉ là một bàn tay đỡ trán nhắm mắt dưỡng thần, đối với náo nhiệt quanh mình chẳng quan tâm.

 

Dương Tam công tử cười nói:

-“Lục huynh quả nhiên tửu lượng thật tốt, bất quá nếu say vẫn nên sớm trở về nghỉ ngơi đi, miễn cho lại bị bệnh cũng không tốt!.

 

Lục Huyên gật đầu nói:

-“Cũng được.

 

Tìm tới hai hạ nhân, liền đỡ Lục Ly đi ra ngoài.

 

Ngôn Hi nhìn bóng dáng Lục Ly rời đi thẳng nhíu mày, Triệu Hoán thấp giọng hỏi nói:

-“Làm sao vậy?

 

Ngôn Hi lắc đầu, cũng không thể nói hắn hoài nghi mấy người kia muốn gây bất lợi cho Lục Ly đi? Hắn lại không có chứng cớ, huống chi đây là ở Lục gia. Lục Ly ở trong nhà chính mình có thể có chuyện gì? Nói ra ai sẽ tin đây?

 

Theo tầm mắt hắn nhìn theo, Triệu Hoán hiểu rõ, thấp giọng nói:

-“Lục huynh không phải là người không có tính toán trước, không cần lo lắng. Nhưng thật ra.....Lâm Sùng Văn, về sau ngươi vẫn nên cách hắn xa một chút đi.

 

Ngôn Hi không hiểu kỳ diệu trong đó mà liếc mắt nhìn Triệu Hoán, hắn cùng Lâm Sùng Văn nguyên bản quan hệ cũng rất bình thường, chẳng qua bởi vì xem như đồng hương thoạt nhìn mới so với người bình thường quan hệ đỡ thôi.

 

Triệu Hoán nhìn thoáng qua Lâm Thanh Thư ở bên kia đang theo người ta nói nói, thấp giọng cười nói:

-“Ta nguyên bản còn tưởng rằng Lâm Sùng Văn cùng Lục tứ quan hệ tốt nhất đấy! Hiện tại xem ra, thật ra cùng Lục Hưng Thịnh quan hệ tốt hơn.

 

Ngôn Hi ngẩn ra, trên mặt hiện lên một tia hiểu rõ. Bưng ly rượu lên nhàn nhạt uống không thèm nhắc lại. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Lục Ly được hai hạ nhân đỡ đi đến hậu viện, hiển nhiên Lục Ly thực không thể đi thêm, trong chốc lát liền mở miệng nói:

-“Đỡ ta đến bên kia ngồi trong chốc lát, đi gọi Lục Anh lại đây.

 

Hạ nhân đỡ hắn do dự một chút, nói:

-“Thế nhưng Tứ thiếu gia... Chúng tiểu nhân, cũng không biết Lục Anh.

 

-“Vậy Mạch Đông! Đi Phương Thảo Viện tìm hắn.

 

Lục Ly không vui mà đẩy ra người đang đỡ mình, đi tới những tảng đá lớn nhỏ chằng chịt dùng để ngồi nghỉ ngơi dưới chân núi đá giả kế bên hồ nước cách đó không xa.

 

Lục Ly đi qua, dựa vào này một tảng đá bằng phẳng ngồi xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi trong miệng nói:

-“Còn không mau đi!

 

-“Dạ.

 

Hai hạ nhân bất đắc dĩ, chỉ phải lưu lại một người chiếu cố Lục Ly, một người xoay người đi Phương Thảo Viện.

 

Không biết qua bao lâu, ba huynh đệ Dương Thị cũng tìm lại đây. Nhìn thấy Lục Ly ngồi ở bên cạnh hồ nước không biết là đang ngủ hay là như thế nào không khỏi nhíu mày.

 

Dương Tam công tử nhìn hạ nhân vẻ mặt vô thố mà đứng ở một bên, cất giọng lạnh lùng nói:

-“Như thế nào còn không đưa Lục huynh trở về nghỉ ngơi? Vạn nhất cảm lạnh làm sao bây giờ?

 

Hạ nhân bất đắc dĩ nói:

-“Tứ thiếu gia nói muốn nghỉ ngơi trong chốc lát, không chịu đi mà.

 

Bọn họ là hạ nhân, cũng không thể mạnh mẽ kéo Tứ thiếu gia trở về má? Cho dù Tứ thiếu gia không được lão gia coi trọng, cũng vẫn là thiếu gia, bọn họ vẫn là hạ nhân mà.

 

-“Thật sự là phế vật!

Dương Bát công tử tức giận nói, phất tay phân phó nói:

-“Ngươi đi xuống đi, chúng ta đưa Lục huynh trở về.

 

-“Dạ.” Người nọ nhẹ nhàng thở ra, vội vàng cáo lui.

 

Dương Tam công tử đi đến trước mặt Lục Ly, thấp giọng gọi vài tiếng thấy Lục Ly không hề hay biết, hiển nhiên là thật đang ngủ. Thế này mới khẽ hừ một tiếng nói:

-“Xem các ngươi ra cái chủ ý gì? Chuốt say rồi thì tính là ý kiến hay à? Hiện tại làm sao bây giờ?

 

Dương Cửu công tử cười hắc hắc nói:

-“Thật ra ta cảm thấy như vậy rất tốt, làm ra nhiều chuyện như vậy làm gì? Trực tiếp đánh gãy một chân hắn, nói là hắn uống rượu không cẩn thận chính mình té ngã, ai có thể bắt được nhược điểm gì?

 

Dương Tam công tử lắc đầu nói:

-“Nếu như không có sự tình huyên náo ở Lục gia lúc trước thật ra cách này cũng không tệ, hiện tại.....nếu như Lục tứ bị thương, nước bẩn khẳng định sẽ hất lên trên người muội phu.

 

-“Người đọc sách chính là phiền toái!” Dương Cửu công tử trợn mắt xem thường nói.

 

Dương Bát công tử cười tủm tỉm nói:

-“Mấy người chúng ta không cần khoa cử, tự nhiên không biết những quy củ của bọn người này. Nghe nói tiểu tử này được Tri Phủ Tuyền Châu cực kỳ coi trọng đấy! Như ta nói.....đánh gãy chân tính là chuyện gì, phế đi tay của hắn mới là chính sự. Không có tay, nhìn hắn viết văn chương như thế nào?

 

Dương Tam công tử có chút đau đầu mà nhìn xem hai cái đường đệ, lắc đầu nói:

-“Cho dù là như vậy, chúng ta cũng không thể làm chuyện này. Mang theo hắn, đi theo ta.

 

Hai người liếc nhau nhún nhún vai, vẫn là một trái một phải mà kéo Lục Ly đi theo phía sau Dương Tam công tử đi đến một chỗ sâu trong hậu viện.

 

Đỡ Lục Ly đi vào tiểu viện, lúc này Dương Tam công tử mới vỗ vỗ Lục Ly nói:

-“Lục huynh, tới rồi. Trở về phòng nghỉ ngơi đi.

 

Lục Ly ngẩng đầu lên, mắt say lờ đờ đầy sương mù nhìn bốn phía, nhíu mày nói:

-“Nơi này... Giống như không phải Phương Thảo Viện?

 

Huynh đệ Dương gia liếc nhau, Lục tứ này nhìn văn nhược thế nhưng tửu lượng thật ra cực kỳ không tệ mà.

 

Dương Tam công tử cười nói:

-“Không phải Phương Thảo Viện? Làm sao không phải? Ngươi xem xem, nơi này không phải phòng của ngươi sao?

 

Lục Ly cái hiểu cái không mà nhìn nhìn bốn phía, lắc đầu nói:

-“Thật không?

 

Dương Tam công tử nói:

-“Tự nhiên phải, xem ra Lục huynh quả nhiên tửu lượng cao, không bằng chúng ta lại uống thêm vài chén?

 

Lục Ly yên lặng nhìn hắn, giống như đang cẩn thận nhận thức hắn rốt cuộc đang nói cái gì? Một hồi lâu mới phản ứng trì độn gật đầu,

-“Được.

 

Ba người một lần nữa ngồi xuống, Dương Cửu công tử rất nhanh không biết từ chỗ nào lấy rượu ra. Rót một ly cho Lục Ly, lại rót một ly cho từng người cười nói:

-“Tới, Lục huynh, chúng ta uống.

 

Lục Ly gật gật đầu, không nhanh không chậm mà uống rượu.

 

Đảo mắt lại là mấy chén xuống bụng, Dương Tam công tử đã vô cùng kinh ngạc tửu lượng của Lục Ly. Bởi vì đầu của chính hắn chậm rãi đã có chút choáng váng, còn không kịp nghĩ nhiều cái gì, khốn đốn chớp chớp mắt ngã xuống trên bàn.

 

Lục Ly vẫn như cũ không nhanh không chậm mà uống rượu, bình tĩnh mà nhìn ba người trước mắt trước sau ngã xuống trên bàn, nguyên vốn ánh mắt có chút sương mù lại càng ngày càng thanh tỉnh mà sáng ngời.

 

-“Lục Anh.

 

Lục Anh không một tiếng động mà xuất hiện ở cửa, thấp giọng nói:

-“Tứ gia.

 

Lục Ly hỏi:

-“Phương Thảo Viện có cái gì?

 

Lục Anh thần sắc có chút cổ quái nói:

-“Một.....nữ nhân.

 

Lục Ly nhướng mày, một nữ nhân? Cái này tính là cái gì? Say rượu loạn tính đối với nam nhân mà nói kỳ thật không coi là chuyện gì, trừ phi, thân phận nữ nhân này có vấn đề.

 

Lục Anh nói:

-“Là... thị thiếp của Đại thiếu gia.

 

Lục Ly một tay chống trán, cúi đầu cười nhạo nói:

-“Loại thủ đoạn này, thật ra thực hợp với đầu óc bọn họ. Người đâu?

 

-“Đã mang đến!.” Lục Anh nói.

 

Lục Ly vừa lòng gật đầu, duỗi tay từ trong lòng Dương Cửu công tử lấy ra một bao bột phấn, vê ở trong tay nhìn nhìn, phân biệt nhét vào trong miệng ba người, sau đó tự rót rượu vào cho từng người. Mới nói:

-“Ném vào cùng nhau đi thôi.

 

-“Dạ.” Lục Anh sạch sẽ lưu loát nói, cũng không có tính toán hỏi một chút gì, rốt cuộc Lục Ly nhét vào miệng ba người cái gì vậy?

 

Khiêng ba người vào nội thất, lại xoay người xuất môn cũng khiêng một nữ tử đi vào, Lục Anh mới đi đến trước mặt Lục Ly báo cáo:

-“Tứ gia, xong rồi.

 

Lục Ly vừa lòng mà gật gật đầu, nâng tay uống cạn rượu trong ly rồi thu ly rượu vào trong tay áo rộng mới đứng dậy nói:

-“Đi thôi.

 

-“Dạ.” Lục Anh theo sau lưng hắn đi ra ngoài, hoàn toàn làm lơ trong nội thất truyền đến tiếng ái muội.

 

Trăng tàn cong cong treo trên không trung, trong tiền viện âm thanh huyên náo vẫn như cũ xa xa mà truyền đến. Trong hoa viên hậu viện lại có vẻ u tĩnh mà trong trẻo nhưng lạnh lùng, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng ngay cả đường dưới chân đều có chút nhìn không rõ…..

 

Lục Ly khoanh tay bước chậm đi tới Phương Thảo Viện, Lục Anh nhắm mắt theo đuôi ở phía sau cũng không dám tiến lên nâng hắn. Chỉ nhìn bóng dáng, cảm thấy lúc này tâm tình Tứ gia tựa hồ không tốt lắm!

 

-“Lâm đại ca.

 

Một giọng nói có chút mềm mại nhỏ nhẹ từ cách đó không xa truyền đến, Lục Ly dừng cước bộ khẽ nhíu mày. Hiển nhiên nhĩ lực Lục Anh tốt hơn, thấp giọng nói:

-“Là Nhị tiểu thư cùng... Lâm công tử?

 

Lục Anh đi theo Lục Ly thời gian ngắn, đồng môn với Lục Ly đều nhận thức không hết. Bất quá Lâm Thanh Thư đã tới thăm Lục Ly một lần hắn nhớ rõ.

 

Quả nhiên, bên núi giả cách đó không xa, một đôi nam nữ đang rúc vào cùng nhau tỏ rõ nỗi lòng. 

 

-“Kiều nhi, ta không xứng với nàng.” Lâm Thanh Thư mặt mang trìu mến không tha, đau lòng nói.

 

Lục Kiều rúc vào trong lòng Lâm Thanh Thư lúc lắc đầu nói:

-“Ta mặc kệ, ta thích chàng, cái Vương công tử gì kia, ta chết cũng sẽ không gả cho hắn!

 

-“Thế nhưng...

Lâm Thanh Thư giống như có chút do dự, Lục Kiều vội vàng nói:

-“Lâm đại ca, phụ thân hiểu ta rõ nhất, ta đi cầu ông, phụ thân nhất định sẽ thành toàn chúng ta. Còn có đại ca, chàng không phải bằng hữu của đại ca sao, đại ca nhất định sẽ giúp chúng ta.

 

Lâm Thanh Thư khẽ thở dài, nhẹ vỗ về tóc Lục Kiều nói:

-“Ta chỉ là không nghĩ muốn nàng đi theo ta chịu khổ. Ta chỉ là một cái...

 

-“Ta không để bụng!

Lục Kiều kiên định nói,

-“Ta tin tưởng có một ngày Lâm đại ca chắc chắn sẽ tên đề bảng vàng, so với bất luận kẻ nào đều mạnh hơn!

 

Lâm Thanh Thư rất là cảm động, nói:

-“Kiều nhi, cám ơn nàng tin tưởng ta. Ta... nhất định sẽ không phụ nàng.

 

Lục Kiều vui mừng mà tựa vào trong lòng hắn, gọi:

-“Lâm đại ca...

 

Lâm Thanh Thư một tay ôm Lục Kiều, đáy mắt lộ ra một tia đắc ý.

 

Tiếng bước chân từ cách đó không xa truyền đến, hỏi:

-“Ai ở bên kia?

 

Hai người cả kinh, Lục Kiều vội vàng phụ giúp Lâm Thanh Thư trốn vào trong núi giả, sau đó mới sửa sang lại y phục của mình rồi đi ra ngoài. Liền nhìn thấy Lục Anh đỡ Lục Ly bước chân nặng nề đi tới bên này, còn chưa đi tới đã ngửi thấy mùi rượu nồng đậm. Lục Ly tựa vào trên người Lục Anh, nghiễm nhiên bất tỉnh nhân sự.

 

Lục Anh một người đỡ một người say rượu, mặc dù người này rượu phẩm không kém cũng cực kỳ không dễ. Nhìn thấy Lục Kiều nhất thời mừng rỡ, nói:

-“Nhị tiểu thư, làm phiền tiểu thư hỗ trợ đỡ Tứ thiếu gia với.

 

Lục Kiều không vui, nói:

-“Bổn tiểu thư cũng không phải nha đầu, ngươi không gọi người phụ sao?

 

Lục Anh khó xử, nói:

-“Cũng không biết như thế nào Tứ thiếu gia bị người rót nhiều rượu như vậy, còn bị bỏ ở bên hồ nước không người để ý tới. Lúc này trong hoa viên cũng không nhìn thấy người nào. Bằng không... Thỉnh nhị tiểu thư ở đây chăm sóc Tứ thiếu gia một chút, tiểu nhân trở về Phương Thảo Viện đi gọi Mạch Đông cùng Vân La lại đây hỗ trợ.

 

Khi nói chuyện, Lục Ly mở mắt, có chút mê mang mà nhìn nhìn trước mắt, hỏi:

-“Nhị muội?

 

Lục Kiều sắc mặt khẽ biến, dậm chân nói:

-“Được rồi! Ta giúp ngươi đưa hắn trở về là được!

 

-“Đa tạ nhị tiểu thư.” Lục Anh vui mừng liên tục nói tạ ân, không chút khách khí mà đổ một nửa sức nặng của Lục Ly lên trên Lục Kiều.

 

Một thân mùi rượu làm cho Lục Kiều không vui mà nhíu mày, hỏi:

-“Tứ ca như thế nào uống nhiều như vậy?

 

Lục Anh bất đắc dĩ, nói:

-“Ai biết? Nghe nói mấy vị thiếu gia Dương gia rót cho thiếu gia không ít rượu đấy! Bình thường Thiếu gia không thể uống rượu, lúc này rượu vừa lên đầu cả người đều mơ mơ màng màng.

 

Lục Kiều hừ nhẹ, nói:

-“Không thể uống tỏ vẻ cái gì? Không duyên cớ ném mất thể diện nhà chúng ta.

 

Hai người đỡ Lục Ly rời đi, trước khi rời đi Lục Kiều còn có chút lo lắng mà liếc mắt nhìn hướng núi giả một cái. Thẳng đến thân ảnh ba người biến mất ở trong hoa viên, Lâm Thanh Thư mới từ trong núi giả đi ra, nhìn xem bốn bề vắng lặng mới vội vàng chạy tới tiền viện. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com và Wattpad DaoMai161]

 

 

*** *** *** *** ***

 

Trong Phương Thảo Viện, Lục Ly ngồi ở dưới đèn thần sắc im lặng, không chút để ý đùa nghịch một chuỗi bồ đề tràng hạt trong tay, thật lâu sau mới mở miệng hỏi:

-“Người là như thế nào vào Phương Thảo Viện?

 

Phương Thảo Viện mấy ngày nay ngoài có Tạ An Lan nghiêm túc, trong có Lục Ly âm thầm nhìn, muốn lặng yên không một tiếng động mà đem một người nhét vào cơ hồ là sự tình không có khả năng. Trừ phi có người ăn cây táo, rào cây sung.

 

Lục Anh cũng nghiêm túc, trầm giọng nói:

-“Là Vân ma ma, bà là quản sự Phương Thảo Viện. Hôm nay rất nhiều nha đầu đều bị điều đến tiền viện, bà chỉ cần lưu lại vài người…. đưa tới là có thể.

 

Lục Ly chậm rãi kích thích hạt bồ đề trong tay, tiếng mềm nhẹ lại băng hàn thấu xương,

-“Phương Thảo Viện không cần cái thứ phản chủ, ta không muốn nhìn thấy bà ta...

 

-“Tứ gia, này...

 

Vân ma ma dù sao cũng là quản sự Lục gia, cũng là người có phân lượng ở trước mặt Lục phu nhân. Vô luận là đột nhiên đuổi đi hay là cái gì khác đều không tốt lắm!

 

Chỉ nghe Lục Ly nói:

-“Nếu như đã chết hoặc tàn phế, tự nhiên sẽ không thể ở lại Phương Thảo Viện.

 

Lục Anh trong lòng căng thẳng, rất nhanh phản ứng lại cung kính nói:

-“Thuộc hạ hiểu được.

 

Lục Ly có chút mỏi mệt ấn ấn huyệt thái dương, nhướng mắt nhìn Lục Anh nói:

-“Ngươi không quen?

 

Lục Anh không nói, vừa không dám nói… lại cũng không nói không phải.

 

Lục Ly cười nhạo, cười như không cười đánh giá hắn nói:

-“Chút việc nhỏ ấy đều không thích, ngươi còn muốn.....báo thù? Hử?

 

Lục Anh cúi đầu, nói:

-“Thuộc hạ hiểu được.

 

Thế này Lục Ly mới có chút vừa lòng, trong mắt ý cười dần dần tán đi, lãnh đạm nói:

-“Hiểu được thì tốt, ta cũng không có bao nhiêu thời gian cho ngươi thích ứng. Nếu như không được liền nói sớm, ta sẽ đổi người.

 

-“Dạ. Thủ hạ đi làm việc.

 

-“Đi đi...

 

Lục Anh cung kính mà cáo lui, trong phòng chỉ còn lại có một mình Lục Ly. Sắc mặt Lục Ly dần dần lãnh đạm đi, đôi mắt cụp xuống một mình một người ngồi ở dưới đèn, giống như một pho tượng ngọc tinh mỹ không rảnh lại không hề tức giận.

 

Tạ An Lan lảo đảo mà trở lại phòng, xua tay cho Vân La trở về nghỉ ngơi, mới tâm tình sung sướng mà hừ hừ không đâu vào đâu cười nhỏ xoay người vào phòng trong.

 

Nói tóm lại tiệc mừng thọ hôm nay Tạ An Lan cảm thấy coi như vui sướng, thức ăn trong bữa tiệc không tệ. Khách khứa cũng không cần nàng một tức phụ thứ tử phải chiếu cố nhiều, vì cao hứng Tạ An Lan liền uống nhiều hai chén.

 

Một bước vào nội thất, liền nhìn thấy Lục Ly còn mặc y phục nằm ở trên giường, ngay cả chăn đều không có đấp mà nằm. Dung nhan tuấn mỹ một mảnh yên tĩnh, đôi mắt khép hờ, lông mi dày đậm uốn cong làm cho người đố kỵ.

 

Tạ An Lan nhìn không thấy đôi mắt luôn cất dấu cảm xúc lãnh đạm, mỉa mai lạnh băng, dưới đèn càng phát ra dáng vẻ thiếu niên mặt mày như họa, hơi hơi nhăn mày, còn có trong khi ngủ say vẫn như cũ hơi hơi mím môi, làm cho hắn giống như mang theo nhàn nhạt u buồn.

 

Tạ An Lan mắt trợn trắng: ‘Nhất định là nàng uống nhiều quá mới có ảo giác không thể hiểu được này'.

 

Đợi cho Tạ An Lan rửa mặt chải đầu trở về, người trên giường vẫn như cũ vẫn là nằm giống như đúc lúc trước, cũng không có di động nửa phần. Tạ An Lan hơi nhíu đôi mày thanh tú, bên môi gợi lên một chút ý cười quỷ dị.

 

Cúi người nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt tuấn dật của hắn, nói:

-“Ha ha, đây chính là chính ngươi chọc người, cũng đừng trách bản đại thần lạt thủ tồi hoa* nha. 

 

(Chú thích: lạt thủ tồi hoa ý là không biết nhẹ tay, phá hư cái đẹp)

 

Vươn hai tay sờ sờ khuôn mặt hắn, Tạ An Lan cười tủm tỉm nhéo xuống.

 

Thật sự là một mỹ thiếu niên mà, vì sao tính cách khiến cho người ghét như vậy đây? Mỗi lần nghĩ đến tính cách người nào đó, Tạ An Lan liền vô cùng đau đớn. Hỗn đản Lục gia rốt cuộc làm sự tình gì mà tàn phá một mỹ thiếu niên rõ ràng mềm yếu vô lực trở thành một cái đen tối biến thái. Mà vấn đề tối trọng yếu là, hiện tại Lục gia cái gì cũng còn chưa có làm!. Đương nhiên, chuyện này không liên quan đến nàng.

 

-“Thật sự ngủ rồi à?

Tạ An Lan hoài nghi, nói:

-“Ta muốn hôn nha.

 

-“Còn không tỉnh? Thật sự hôn đấy!.

 

Tiếp tục xoa xoa, Tạ cô nương không muốn thừa nhận, thời điểm người nào đó tỉnh nàng thật sự không dám ra tay với khuôn mặt thèm nhỏ dãi đã lâu này …..

 

-“Ừ, dù sao cũng ngủ rồi, trước cắn một ngụm đi.

Tạ An Lan vuốt cằm nói:

-“Ngày mai liền nói là Lông Xám cắn.

 

-“Hắc hắc.

 

Trong đêm khuya yên tĩnh, trong phòng phát ra tiếng cười tà ác.

 

Người nào đó đang yy aa khoái trá, đột nhiên bị người nắm giữ hai tay một trận trời đất quay cuồng, nguyên bản hai người đổi vị trí.

 

Tạ An Lan chớp chớp mắt nhìn nam nhân đè nặng chính mình, ý đồ làm cho hắn nhìn thấy rõ ràng đáy mắt vô tội của mình.

 

Lục Ly đôi mắt thanh minh, cúi người nhìn nữ tử trước mắt, thấp giọng nói:

-“Phu nhân, ngươi muốn làm cái gì?

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 28/11/2020

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts