Sủng Thê Như Lệnh - Chương 097

☆, Thái tử phi muốn sinh….

 Edit + Beta: Đào Mai

 

Chuyện thị thiếp trong phủ Tam hoàng tử bị người làm hại sanh non, đối với A Uyển mà nói, là sự tình nghe qua một chút thôi, cũng không để ở trong lòng. Có một số việc, cũng không phải là tận mắt nhìn thấy, nghe nhiều hơn, cũng liền chết lặng, như là bụi bặm gió thổi qua vậy, không có để lại dấu vết.

 

Đối với quy tắc của cái thế giới này, A Uyển tuy là khách ngoại lai, nhưng nhiều năm dưới sự đích thân dạy dỗ của công chúa mẫu thân, cũng có mấy phần rõ ràng, dần dần hiểu được không để ở trong lòng nữa. Có một số việc mặc dù là bi ai, thế nhưng lại là thái độ bình thường của cái thế giới này, điều nàng có thể làm, đó là hy vọng thân hữu bên người khỏe mạnh, có thể giúp một cái liền giúp một cái.

 

Bất quá chờ nghe nói Tam hoàng tử phi Mạc Như truyền ra mang thai, thì lực chú ý của A Uyển rốt cuộc dời đến phủ Tam hoàng tử.

 

Mà A Uyển cũng chú ý tới, sau khi truyền tới chuyện Tam hoàng tử phi mang thai, thì Trưởng công chúa Khang Bình lại tới tìm muội muội cùng nhau nói chuyện, để cho nàng cảm giác được mọi người đối với giới tính của hài tử trong bụng Mạc Như cũng là cực kỳ coi trọng.

 

Hết thảy, bất quá là vì tranh danh tiếng hoàng trưởng tôn mà thôi.

 

Đang lúc A Uyển cố gắng đi cọ cọ công chúa mẫu thân, dưới sự hun đúc của công chúa mẫu thân bồi dưỡng thêm một ít tế bào chính trị, thì trong cung mọi người cũng biết tin tức Tam hoàng tử phi mang thai.

 

Ngày hôm đó, hoàng hậu lại mang các phi tần đi thỉnh an Thái hậu, sau đó ngồi vây quanh ở trong chánh điện Nhân Thọ cung bồi Thái hậu trò chuyện, chọc cho Thái hậu vui vẻ, thời điểm ngầm đấu đá, Minh phi Thôi Hồng Diệp lên tiếng.

 

-“Nghe nói Tam hoàng tử phi truyền ra tin hỉ, cái này cần phải chúc mừng quý phi tỷ tỷ.” Minh phi cong một đôi mắt sáng, dùng khăn tay che nửa miệng, cười híp mắt nói.

 

So với ban đầu mới vừa vào cung lúc đó một nữ cô nhi cô đơn lại ngây ngô, hiện nay Minh phi diễm lệ quyến rũ, có khuôn mặt xinh đẹp, thân hình quyến rũ, đơn giản giống như là một xà mỹ nhân đầu độc nam nhân, để cho ánh mắt của nam nhân không cách nào dời khỏi người nàng. Cũng bởi vì như thế, chính là nàng cũng chưa sinh dưỡng, vẫn có thể được hoàng đế sủng ái, trở thành sủng phi hậu cung nổi bật không hai, những phi tần khác cũng phải đứng sang một bên.

 

Trịnh quý phi nhìn nàng một cái, trên mặt nhẹ như mây gió, cười gật đầu nói:

-“Cám ơn muội muội.

 

Sóng mắt Minh phi lưu chuyển, tiếp tục nói:

-“Thiếp còn nghe nói Tam hoàng tử rất săn sóc, đối với Tam hoàng tử phi thật đúng là rất tốt, sợ nàng tâm tình không tốt, đã giải tán mấy cái thị thiếp, thật là khiến người hâm mộ, xem ra Tam hoàng tử phi là người có phúc khí.

 

Nghe được lời này của Minh phi, tinh thần tất cả nữ nhân trong điện nhất thời đại chấn, tâm tình rốt cuộc cũng tụ lại, vội vàng lên tinh thần, tính toán vây xem hai sủng phi cũ mới đấu pháp, cái này có thể so với vây quanh Thái hậu nịnh nọt nói chuyện có ý tứ hơn.

 

Trong cung tiêu khiển quá ít, dưa chuột chỉ có một cái, đoạt hôm nay không ngày mai, thâm cung tịch mịch, tự nhiên muốn tìm chút sự tình để giết thời gian, cho nên đấu tới đấu đi gì đó, thật ra thì cũng không tệ.

 

Thái hậu cúi thấp mí mắt, phảng phất không có chú ý tới không khí trong điện thay đổi.

 

Hoàng hậu đứng thứ hai trong hậu cung ánh mắt vòng vo chuyển, thấy hai người đối đầu, bà cũng là tinh thần phấn chấn, càng hận không được vén tay áo lên chen tới cùng nhau đấu. Chẳng qua là, còn chưa kịp hành động, trong đầu lập tức hiện ra khuôn mặt bình tĩnh đến quỷ dị của con dâu, nhất thời héo.

 

Hoàng hậu bây giờ chỉ sợ hai người, một là hoàng đế, hai là con dâu. Nói đến mất thể diện, bà bà người ta đều là ở trước mặt con dâu ra vẻ ta đây tồn tại, chơi đùa con dâu xoay vòng vòng, mà bà nơi này, ngược lại là bà cái người làm bà bà bị con dâu chơi đùa xoay vòng vòng, thật sự là quá mất mặt.

 

Mặc dù hoàng hậu cũng rất muốn làm ra vẻ một bà bà uy phong, thế nhưng không biết làm như thế nào, chỉ cần con dâu dùng cái loại ánh mắt yên lặng bình tĩnh nhìn bà một hồi lâu, bà liền cứng ngắc đến không nói ra lời, càng không cần phải nói con dâu vừa mở miệng, đơn giản để cho da đầu bà cũng nổ, căn bản không thể nổi lên uy phong.

 

Bởi vì đối với con dâu vô hình kính sợ, cho nên sau mấy lần hoàng hậu được dạy dỗ, đối với mấy lời của con dâu là nhớ kỹ trong lòng, đặc biệt là con dâu thường xuyên dặn dò bà, bất kể lúc nào, nếu như chỉ cần Trịnh quý phi mở miệng nói chuyện, không khiến bà đáp lời, chính là muốn đáp lời, trả lời lại càng ngắn càng tốt, thậm chí không trả lời thì tốt hơn.

 

Vì vậy, hậu cung thường xuyên sẽ xuất hiện tình cảnh như thế này:

 

Trịnh quý phi suất lĩnh chúng phi tới thỉnh an hoàng hậu.

 

Trịnh quý phi nói:

-“Hoàng hậu hôm nay nhìn khí sắc không tệ, nghĩ đến gần đây nghỉ ngơi thật tốt thôi!

 

Hoàng hậu:

-“.”

 

Nắm đấm đã nắm chặt, tiện nhân kia nhất định đang khoe ra ngày hôm qua hoàng đế đi đến chỗ nàng ta.

 

Trịnh quý phi nói:

-“Nghe nói hôm nay hoàng hậu dùng một phần bánh phấn trân châu, thật đúng là khiến người hâm mộ đấy!

 

Hoàng hậu:

-“Ừm.

 

Thật là muốn khoe khoang, thế nhưng con dâu nói không thể, sẽ bị người hữu tâm lợi dụng chuyện này tranh cãi.

 

Trịnh quý phi nói:

-“Thời tiết lạnh, cái áo choàng hoàng hậu khoác trên người thật là đẹp mắt, bảo thạch nạm bên trên là cái gì?

 

Hoàng hậu nói:

-“Đồ vật không đáng giá mấy đồng tiền...

 

Càng muốn khoe khoang, thế nhưng con dâu nói…..

 

Trịnh quý phi nói:

-“Hoàng hậu….

 

Hoàng hậu nói:

-“Đúng vậy…..

 

Trịnh quý phi: ‘Miệng…..hoàng hậu đây là sưng sao? Đều không đáp lời, cái này diễn như thế nào diễn đây? Làm sao dụ bà vào trong hầm? Quá ấm ức rồi! Té!’

 

Các phi tần vây xem: ‘Ai yêu, hoàng hậu giống như biến thành thông minh, lại không bị Trịnh quý phi chèn ép đến làm chuyện ngu xuẩn! Mặt trời mọc từ phía tây rồi sao?’

 

Loại chuyện như vậy nhiều, vô luận là Trịnh quý phi hay là Minh phi tâm tư thâm trầm, hoặc là những phi tử khác sống chết mặc bây, rốt cuộc phát hiện hoàng hậu không dễ đối phó giống như trước, để cho trong lòng các nàng hơi rét, không dám giống như trước cười nhạo hoàng hậu nữa, đối với hoàng hậu cũng kính trọng rất nhiều, ở trước mặt hoàng hậu không giống như trước nữa thường xuyên dùng lời nói thiết kế cạm bẫy để hố bà, khiến cho hoàng hậu trở thành trò cười trong hậu cung.

 

Mà hoàng hậu đối chuyện như vậy độ nhạy cảm là số không, chẳng qua là cảm thấy gần đây các phi tử này sống yên ổn không ít, để cho bà xử lý cung vụ tiết kiệm không ít tinh thần, Trịnh quý phi càng là không dám ở trong cung vụ hố bà, thật là chuyện lạ, chẳng lẽ là bởi vì gần đây Minh phi được sủng ái, lôi đi cừu hận của các nữ nhân hậu cung.

 

Mặc dù Hoàng hậu không nghĩ ra, nhưng lại vui vẻ đón nhận chuyện này, sống càng ngày càng thoải mái.

 

Giống như lúc này, bà cũng cùng các phi tần khác vây xem hai người Trịnh quý phi cùng Minh phi giao phong, hai người kia vẻ mặt đều là ý cười yêu kiều, lời trong lời ngoài đều là tỷ tỷ muội muội, giọng nói hết sức thân mật, thế nhưng trong mười câu lại có chín câu là giấu giếm lời nói sắc bén, lẫn nhau sắp dùng đôi mắt hình viên đạn giết chết đối phương.

 

Cuối cùng, vẫn là Trịnh quý phi với tư cách lão làng cao cờ, đè ép Minh phi một bậc. So với Minh phi trẻ tuổi lại không có con chỉ có thể dựa vào xinh đẹp để tranh sủng, Trịnh quý phi vì hoàng đế sinh hạ ba hài tử, lại là quý phi duy nhất dưới hoàng hậu, Minh phi muốn cùng bà đấu, vẫn là kém một ít.

 

Bất quá, mặc dù Trịnh quý phi cao cờ, đáng tiếc hôm nay Thái hậu lại hướng Minh phi, trách cứ Trịnh quý phi một bữa, Trịnh quý phi lo sợ tái mét mặt mày đứng dậy bồi tội mới kết thúc.

 

Hoàng hậu vốn muốn mở miệng khiển trách lại ngạnh ở trong cổ họng, sau đó lặng lẽ câm miệng, mặc dù bà không tính là người thông minh, thế nhưng cũng hầu hạ Thái hậu gần hai mươi năm, biết được Thái hậu là đức hạnh gì, nếu như mới vừa rồi mình lên tiếng, có thể Thái hậu sẽ giận chó mắng mèo chính mình, ngay trước mặt nhiều phi tử hậu cung như vậy bị mắng, vậy thật đúng là mất thể diện đến nhà.

 

Sau khi rời khỏi Nhân Thọ cung, hoàng hậu vốn là muốn trở về Triều Dương cung, bất quá nhớ tới mới vừa rồi Trịnh quý phi cùng Minh phi giao phong, trong lòng lại có chút bận tâm, bước chân chuyển một cái, liền đi về hướng Đông cung.

 

Kể từ khi thái tử phi khám ra mang thai, hoàng hậu liền liên tiếp chạy tới Đông cung, chính là bị người âm thầm cười nhạo làm một bà bà sao có thể thường xuyên chạy tới chỗ tức phụ nhi tử, cũng không ngăn trở bước chân bà.

 

Hoàng hậu nghi thức đi tới Đông cung, thái tử phi Mạnh Vân được tin tức thì, đỡ bụng được bọn cung nhân đỡ đi ra đón, bởi vì bụng nàng lớn, hoàng hậu miễn nàng thỉnh an cùng hành lễ, cho nên cũng không cần nàng hành lễ hoàng hậu.

 

-“Mẫu hậu, hôm nay làm sao lại tới đây.

 

Mạnh Vân nhận lấy trà cung nữ dâng lên, tự tay dâng cho hoàng hậu.

 

Hoàng hậu cũng không vội uống trà, mà là đem sự tình mới vừa rồi ở Nhân Thọ cung nói cho con dâu nghe, cuối cùng có chút lo âu nói:

-“Vân nhi à, con phải không chịu thua kém nha, vạn vạn không thể để cho Trịnh quý phi được như ý, nhất định phải sinh cho Bổn cung một hoàng tôn.

 

Lời này của Hoàng hậu thật sự là…..khiến cho người không biết như thế nào đánh giá. Cung nữ chung quanh lặng lẽ cúi đầu, làm như không nghe được, chỉ có Mạnh Vân mặt không đổi sắc, nhìn hoàng hậu một cái, bình thản nói:

-“Mẫu hậu nói phải.

 

Hoàng hậu:

“ … ”

 

Giọng điệu này giống như có chút không đúng, chẳng lẽ bà nói sai cái gì?

 

Đang lúc hoàng hậu tự xét lại bản thân, lại nghe Mạnh Vân nói:

-“Bất quá mẫu hậu cũng không cần quá gấp, hiện giờ Tam đệ muội mới chẩn đoán chính xác chuyện mang thai, chuyện tương lai khó mà nói chính xác. Hơn nữa lần trước chuyện đã xảy ra trong phủ Tam đệ, nói vậy trong lòng Tam đệ muội cũng không dễ chịu, nếu như mẫu hậu gặp Trịnh mẫu phi, cần phải chỉ điểm bà đôi câu, thái y nói phụ nữ có thai tâm tình là không chừng nhất, cần phải cố một chút.

 

Sau khi hoàng hậu nghe xong thật sự là có chút không biết nói gì, nếu đến lúc đó bà nói lời này, thật ra là xát muối lên vết sẹo của Trịnh quý phi đi!

 

Lần trước chuyện thị thiếp phủ Tam hoàng tử sanh non đã được mọi người ở kinh thành chú ý, là bởi vì hài tử mà thị thiếp kia sảy mất nghe nói là một nam thai, nếu như có thể bình an sanh ra, vậy sẽ là trưởng tử của Tam hoàng tử, đáng tiếc lại sảy mất, để cho sau khi Trịnh quý phi nghe nói thật sự đau lòng.

 

Cũng bởi vì chuyện này, Mạc Như cái Tam hoàng tử phi này bị Tam hoàng tử trách cứ một bữa, trách cứ nàng không quản lý tốt hậu viện, không chiếu cố tốt cái thị thiếp đang mang thai đó….

 

Mạc Như có miệng khó trả lời, lại không thể không nuốt giận vào bụng, ngày nay nàng lại khám ra mang thai, thế nhưng lúc trước tâm tình uất ức, thêm nữa có Mạnh Vân vị thái tử phi cũng đang mang thai ngăn ở trước mặt, để cho tâm tình của nàng càng không tốt, khiến cho mang cái thai có chút không tốt.

 

Cho nên, Mạnh Vân nói lời này là rất quan tâm, thế nhưng lại là đang xát muối trên ngực Trịnh quý phi, phải nói là cao minh.

 

Hoàng hậu ở Đông cung một thời gian, cùng Mạnh Vân nói vài lời thôi, sợ ảnh hưởng đến nàng nghỉ ngơi, rất nhanh liền rời đi.

 

Bất quá trong thời gian này, hoàng hậu lời trong lời ngoài là đối với Mạnh Vân biểu đạt một ý tứ: ‘Hy vọng cái thai của con dâu là một hoàng tôn, nếu không đừng trách bà cái bà bà này tâm tình không tốt!’

 

Dĩ nhiên, câu nói kế tiếp hoàng hậu là nói ở trong lòng.

 

Chẳng qua Mạnh Vân chỉ yên lặng nhìn hoàng hậu, cho đến hoàng hậu bị nàng nhìn đến không chịu nổi phải rời đi, Mạnh Vân liền chậm rì rì ở trong điện xoay vòng vòng.

 

Bởi vì thái y nói phụ nữ có thai cũng không thể thường xuyên nghỉ ngơi, đi lại nhiều đối với sinh nở mới có lợi, đối với chuyện Mạnh Vân thích xoay vòng vòng, Thái tử cùng cung nhân hầu hạ cũng không ngăn cản một chút yêu thích nhỏ này của nàng. Cho nên mặc dù Mạnh Vân cho người khác cảm giác là co đầu rút cổ ở trong Đông cung dưỡng thai không bước chân ra khỏi cửa, thế nhưng cũng không có nghĩa là nàng ít vận động.

 

Khi Thái tử trở về, thấy Mạnh Vân đang xoay vòng vòng, liền tự mình tới đỡ nàng cùng nhau xoay vòng vòng, ở trong mắt cung nhân là sự tình rất ngu ngốc, lại làm không biết mệt.

 

Chẳng qua là hôm nay Thái tử nhạy cảm phát hiện tâm tình Mạnh Vân so với dĩ vãng bết bát hơn.

 

Kể từ khi mang thai, tâm tình Mạnh Vân chưa từng dễ chịu, Thái tử cho rằng đây là biểu hiện bình thường khi phụ nữ có thai. Phụ nữ có thai thì cảm xúc biến hóa, nhất định phải bao dung, cho nên hắn hết sức dung túng Mạnh Vân xấu tánh, chính là buổi tối bị nàng chơi đùa người ngã ngựa đổ, tình cờ nghỉ ngơi không được, Thái tử chưa bao giờ nói qua một lời nói nặng.

 

-“Làm sao vậy? Tâm tình A Vân không tốt à? Hay là hài tử giày vò nàng?” Thái tử mỉm cười hỏi.

 

Mạnh Vân rất là cao lãnh liếc nhìn hắn….. kể từ sau khi mang thai, nàng nhìn càng lãnh đạm, điều này làm cho Thái tử càng kiên định hơn bởi vì cảm xúc nàng biến hóa, sau đó mới nói:

-“Mẫu hậu vừa mới tới đây.

 

Thái tử trầm mặc, cười nói:

-“Sau đó thì sao?

 

Sau đó, chính là như vậy.

 

Nghe xong Mạnh Vân ngắn gọn báo cáo, Thái tử cười nói:

-“Là nam hài hay nữ hài cũng không quan trọng, nếu cái thai này là nữ hài, chúng ta lại sinh, rồi sẽ có nam hài.

 

Mặc dù rất muốn một nhi tử, danh tiếng hoàng trưởng tôn cũng thật hấp dẫn người, thế nhưng Thái tử càng là biết có một số việc là thiên định, cưỡng cầu không được.

 

Sắc mặt Mạnh Vân hơi khá hơn, thừa dịp cung nhân không chú ý, hôn một cái lên mặt Thái tử, nói:

-“Biểu ca thật tốt!

 

Khuôn mặt trắng nõn tuấn tú của Thái tử ửng đỏ, nụ cười nơi khóe môi lại sâu thêm mấy phần.

 

Mặc dù hoàng hậu sẽ tới cho Mạnh Vân thêm ngột ngạt, bất quá Mạnh Vân cũng rất mau sẽ hoàn toàn đánh bại hoàng hậu, hù dọa hoàng hậu đi, sau đó liền từ chỗ Thái tử lấy được an ủi, như vậy cũng bình an vô sự, ổn định vững vàng mà vượt qua đời sống phụ nữ mang thai mười tháng.

 

So với Mạnh Vân ổn định bình thản, Tam hoàng tử phi Mạc Như có chút không tốt, thường xuyên truyền thái y đến phủ Tam hoàng tử, thậm chí rất nhiều lúc đều phải nằm trên giường giữ thai. Ngay cả Vệ Huyên sau khi nghe nói chuyện này đều có chút không hiểu, đời trước cũng không có nghe nói lúc Tam hoàng tử phi mang thai có chỗ nào không khỏe? Làm sao đời này lại lắm tai nạn như vậy? Để cho hắn không khỏi hoài nghi vị này đã từng có thể bình an sanh ra được hoàng trưởng tôn?

 

Mặc dù không hiểu, bất quá nghĩ đến kiếp trước Mạnh Vân một mực chưa từng mang thai cũng mang thai, Tam hoàng tử phi nằm trên giường giữ thai giống như cũng không có gì quá mức.

 

Lười chú ý chuyện hậu trạch của Tam hoàng tử, Vệ Huyên rất nhanh liền vứt đi những chuyện tình cổ quái này….

 

Theo dự tính ngày sinh của thái tử phi gần tới, hắn một lòng chú ý sự tình Đông cung, âm thầm cho người nhìn chằm chằm Đông cung, tùy thời chú ý tình huống Mạnh Vân, cũng không thể để cho người chui vào chỗ trống, hại hài tử trong bụng Mạnh Vân.

 

Hài tử trong bụng Mạnh Vân đó là lợi thế của Thái tử, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.

 

Bất quá, rất nhanh Vệ Huyên nhận được tin tức, nghe nói Mạnh Vân liên tiếp xử trí mấy cung nhân trong Đông cung, thậm chí có người khá hơn một chút không giải thích được tại sao mất tích, biểu tình của Vệ Huyên “Quả nhiên như thế!”, nữ nhân kia quả nhiên hung tàn, căn bản không cần lo lắng nàng, còn không bằng lo lắng Thái tử.

 

Sau khi cảm nhận được lực sát thương của Mạnh Vân trước sau như một, Vệ Huyên liền tập trung nhân thủ đến chỗ Thái tử, cần phải chiếu khán Thái tử thật tốt, cũng không thể giống như kiếp trước để cho người chui vào chỗ trống, hại tánh mạng Thái tử không nói, còn lấy phương thức mất danh dự như vậy chết đi, đơn giản là sỉ nhục cả đời của Thái tử.

 

Trừ Vệ Huyên ra, còn có rất nhiều người cũng quan tâm bụng Mạnh Vân, đặc biệt là đến Văn Đức 21, bụng Mạnh Vân cũng đã chín tháng, mắt nhìn chỉ còn có một tháng liền sinh, tâm của tất cả mọi người đều nhấc lên.

 

Trong khi ánh mắt của mọi người chuyển qua Đông cung, qua tháng giêng, rốt cuộc Mạnh Vân phát động.

 

************

ChươngTrước ... MụcLục ... ChươngKế

Post on 18/01/2021

 

No comments:

Post a Comment

Popular Posts